《对雪》对雪杜甫原文、翻译、赏析和诗意

作者:杜甫 朝代:唐代
《对雪》对雪杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文

《对雪》 杜甫

战哭多新鬼,愁吟独老翁。
乱云低薄暮,急雪舞回风。
瓢弃尊无绿,炉存火似红。
数州消息断,愁坐正书空。
分类: 冬天写雪

作者简介(杜甫)

杜甫头像

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

对雪翻译及注释

翻译
战场上哭泣的大多是新死去兵士的鬼魂,只有老人一个人忧愁地吟诗。
乱云低低的在黄昏的地方,急下的雪花在风中飘舞回旋。
葫芦丢弃了,酒器中没有酒,火炉中的余火,好似照得眼前一片通红。
前线战况和妻子弟妹的消息都无从获悉,忧愁坐着用手在空中划着字。

注释
⑴战哭:指在战场上哭泣的士兵。新鬼:新死去士兵的鬼魂。《左传·文公二年》:“吾见新鬼大故鬼小。”
⑵愁吟:哀吟。唐薛能《西县作》诗:“从此渐知光景异,锦都回首尽愁吟。”
⑶旋风。《楚辞·九章·悲回风》:“悲回风之摇蕙兮,心冤结而内伤。”
⑷瓢:葫芦,古人诗文中习称为瓢,通常拿来盛茶酒的。弃:一作“弄”。樽:又作“尊”,似壶而口大,盛酒器。句中以酒的绿色代替酒字。
⑸愁坐:含忧默坐。唐李白《酬崔五郎中》诗:“奈何怀良图,郁悒独愁坐。”书空:是晋人殷浩的典故,意思是忧愁无聊,用手在空中划着字。唐李公佐《谢小娥传》:“余遂请齐公书于纸。乃凭槛书空,凝思默虑。”

对雪鉴赏

  此诗一二句中“战哭多新鬼”,正暗点了这个使人伤痛的事实。房琯既败,收复长安暂时没有希望,不能不给诗人平添一层愁苦,又不能随便向人倾诉。所以上句用一“多”字,以见心情的沉重;下句“愁吟独老翁”,就用一“独”字,以见环境的险恶。

  三、四句中“乱云低薄暮,急雪舞回风”,正面写出题目。先写黄昏时的乱云,次写旋风中乱转的急雪。这样就分出层次,显出题中那个“对”字,暗示诗人独坐斗室,反复愁吟,从乱云欲雪一直呆到急雪回风,满怀愁绪,仿佛和严寒的天气交织融化在一起了。

  五、六句中接着写诗人贫寒交困的景况。“瓢弃樽无绿”,写出了诗人困居长安,生活非常艰苦。在苦寒中找不到一滴酒。葫芦早就扔掉,樽里空空如也。“炉存火似红”,也没有多少柴火,剩下来的是勉强照红的余火。这里,诗人不说炉中火已然燃尽,而偏偏要说有“火”,而且还下一“红”字,写得好象炉火熊熊,满室生辉,然后用一“似”字点出幻境。明明是冷不可耐,明明只剩下的是炉中只存余热的灰烬,由于对温暖的渴求,诗人眼前却出现了幻象:炉中燃起了熊熊的火,照得眼前一片通红。这样的以幻作真的描写,非常深刻地挖出了诗人此时内心世界的隐秘。这是在一种渴求满足的心理驱使下出现的幻象。这样来刻画严寒难忍,比之“炉冷如冰”之类,有着不可以拟的深度。因为它不仅没有局限于对客观事物的如实描写,而且融进了诗人本身的主观情感,恰当地把诗人所要表现的思想感情表现出来,做到了既有现实感,又有浪漫感。

  七、八句中,诗人再归结到对于时局的忧念。至德元载(756年)至二载(757年),唐王朝和安禄山、史思明等的战争,在黄河中游一带地区进行,整个形势对唐军仍然不利。诗人陷身长安,前线战况和妻子弟妹的消息都无从获悉,所以说“数州消息断”,而以“愁坐正书空”结束全诗。这首诗表现了杜甫对国家和亲人的命运深切关怀而又无从着力的苦恼心情。

对雪创作背景

  此诗是杜甫在唐肃宗至德元载(756年)冬陷居长安时所作。杜甫在写这首诗之前不久,泥古不化的宰相房琯率领唐军在陈陶斜和青坂与安禄山叛军展开大战,大败,死伤几万人。长安失陷时,诗人逃到半路就被叛军抓住,解回长安。诗人也设法隐蔽自己,得以保存气节;但是痛苦的心情,艰难的生活,仍然折磨着诗人。

《对雪》杜甫 拼音读音参考

duì xuě
对雪

zhàn kū duō xīn guǐ, chóu yín dú lǎo wēng.
战哭多新鬼,愁吟独老翁。
luàn yún dī bó mù, jí xuě wǔ huí fēng.
乱云低薄暮,急雪舞回风。
piáo qì zūn wú lǜ, lú cún huǒ shì hóng.
瓢弃尊无绿,炉存火似红。
shù zhōu xiāo xī duàn, chóu zuò zhèng shū kōng.
数州消息断,愁坐正书空。

《对雪》对雪杜甫原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《duì xuě 》 dù fǔ

zhàn kū duō xīn guǐ ,chóu yín dú lǎo wēng 。
luàn yún dī báo mù ,jí xuě wǔ huí fēng 。
piáo qì zūn wú lǜ ,lú cún huǒ sì hóng 。
shù zhōu xiāo xī duàn ,chóu zuò zhèng shū kōng 。
fèn lèi : dōng tiān xiě xuě

zuò zhě jiǎn jiè (dù fǔ )

dù fǔ tóu xiàng

dù fǔ (712-770),zì zǐ měi ,zì hào shǎo líng yě lǎo ,shì chēng “dù gōng bù ”、“dù shǎo líng ”děng ,hàn zú ,hé nán fǔ gǒng xiàn (jīn hé nán shěng gǒng yì shì )rén ,táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,dù fǔ bèi shì rén zūn wéi “shī shèng ”,qí shī bèi chēng wéi “shī shǐ ”。dù fǔ yǔ lǐ bái hé chēng “lǐ dù ”,wéi le gēn lìng wài liǎng wèi shī rén lǐ shāng yǐn yǔ dù mù jí “xiǎo lǐ dù ”qū bié kāi lái ,dù fǔ yǔ lǐ bái yòu hé chēng “dà lǐ dù ”。tā yōu guó yōu mín ,rén gé gāo shàng ,tā de yuē 1400yú shǒu shī bèi bǎo liú le xià lái ,shī yì jīng zhàn ,zài zhōng guó gǔ diǎn shī gē zhōng bèi shòu tuī chóng ,yǐng xiǎng shēn yuǎn 。759-766nián jiān céng jū chéng dōu ,hòu shì yǒu dù fǔ cǎo táng jì niàn 。

duì xuě fān yì jí zhù shì

fān yì
zhàn chǎng shàng kū qì de dà duō shì xīn sǐ qù bīng shì de guǐ hún ,zhī yǒu lǎo rén yī gè rén yōu chóu dì yín shī 。
luàn yún dī dī de zài huáng hūn de dì fāng ,jí xià de xuě huā zài fēng zhōng piāo wǔ huí xuán 。
hú lú diū qì le ,jiǔ qì zhōng méi yǒu jiǔ ,huǒ lú zhōng de yú huǒ ,hǎo sì zhào dé yǎn qián yī piàn tōng hóng 。
qián xiàn zhàn kuàng hé qī zǐ dì mèi de xiāo xī dōu wú cóng huò xī ,yōu chóu zuò zhe yòng shǒu zài kōng zhōng huá zhe zì 。

zhù shì
⑴zhàn kū :zhǐ zài zhàn chǎng shàng kū qì de shì bīng 。xīn guǐ :xīn sǐ qù shì bīng de guǐ hún 。《zuǒ chuán ·wén gōng èr nián 》:“wú jiàn xīn guǐ dà gù guǐ xiǎo 。”
⑵chóu yín :āi yín 。táng xuē néng 《xī xiàn zuò 》shī :“cóng cǐ jiàn zhī guāng jǐng yì ,jǐn dōu huí shǒu jìn chóu yín 。”
⑶xuán fēng 。《chǔ cí ·jiǔ zhāng ·bēi huí fēng 》:“bēi huí fēng zhī yáo huì xī ,xīn yuān jié ér nèi shāng 。”
⑷piáo :hú lú ,gǔ rén shī wén zhōng xí chēng wéi piáo ,tōng cháng ná lái shèng chá jiǔ de 。qì :yī zuò “nòng ”。zūn :yòu zuò “zūn ”,sì hú ér kǒu dà ,shèng jiǔ qì 。jù zhōng yǐ jiǔ de lǜ sè dài tì jiǔ zì 。
⑸chóu zuò :hán yōu mò zuò 。táng lǐ bái 《chóu cuī wǔ láng zhōng 》shī :“nài hé huái liáng tú ,yù yì dú chóu zuò 。”shū kōng :shì jìn rén yīn hào de diǎn gù ,yì sī shì yōu chóu wú liáo ,yòng shǒu zài kōng zhōng huá zhe zì 。táng lǐ gōng zuǒ 《xiè xiǎo é chuán 》:“yú suí qǐng qí gōng shū yú zhǐ 。nǎi píng kǎn shū kōng ,níng sī mò lǜ 。”

duì xuě jiàn shǎng

  cǐ shī yī èr jù zhōng “zhàn kū duō xīn guǐ ”,zhèng àn diǎn le zhè gè shǐ rén shāng tòng de shì shí 。fáng gùn jì bài ,shōu fù zhǎng ān zàn shí méi yǒu xī wàng ,bú néng bú gěi shī rén píng tiān yī céng chóu kǔ ,yòu bú néng suí biàn xiàng rén qīng sù 。suǒ yǐ shàng jù yòng yī “duō ”zì ,yǐ jiàn xīn qíng de chén zhòng ;xià jù “chóu yín dú lǎo wēng ”,jiù yòng yī “dú ”zì ,yǐ jiàn huán jìng de xiǎn è 。

  sān 、sì jù zhōng “luàn yún dī báo mù ,jí xuě wǔ huí fēng ”,zhèng miàn xiě chū tí mù 。xiān xiě huáng hūn shí de luàn yún ,cì xiě xuán fēng zhōng luàn zhuǎn de jí xuě 。zhè yàng jiù fèn chū céng cì ,xiǎn chū tí zhōng nà gè “duì ”zì ,àn shì shī rén dú zuò dòu shì ,fǎn fù chóu yín ,cóng luàn yún yù xuě yī zhí dāi dào jí xuě huí fēng ,mǎn huái chóu xù ,fǎng fó hé yán hán de tiān qì jiāo zhī róng huà zài yī qǐ le 。

  wǔ 、liù jù zhōng jiē zhe xiě shī rén pín hán jiāo kùn de jǐng kuàng 。“piáo qì zūn wú lǜ ”,xiě chū le shī rén kùn jū zhǎng ān ,shēng huó fēi cháng jiān kǔ 。zài kǔ hán zhōng zhǎo bú dào yī dī jiǔ 。hú lú zǎo jiù rēng diào ,zūn lǐ kōng kōng rú yě 。“lú cún huǒ sì hóng ”,yě méi yǒu duō shǎo chái huǒ ,shèng xià lái de shì miǎn qiáng zhào hóng de yú huǒ 。zhè lǐ ,shī rén bú shuō lú zhōng huǒ yǐ rán rán jìn ,ér piān piān yào shuō yǒu “huǒ ”,ér qiě hái xià yī “hóng ”zì ,xiě dé hǎo xiàng lú huǒ xióng xióng ,mǎn shì shēng huī ,rán hòu yòng yī “sì ”zì diǎn chū huàn jìng 。míng míng shì lěng bú kě nài ,míng míng zhī shèng xià de shì lú zhōng zhī cún yú rè de huī jìn ,yóu yú duì wēn nuǎn de kě qiú ,shī rén yǎn qián què chū xiàn le huàn xiàng :lú zhōng rán qǐ le xióng xióng de huǒ ,zhào dé yǎn qián yī piàn tōng hóng 。zhè yàng de yǐ huàn zuò zhēn de miáo xiě ,fēi cháng shēn kè dì wā chū le shī rén cǐ shí nèi xīn shì jiè de yǐn mì 。zhè shì zài yī zhǒng kě qiú mǎn zú de xīn lǐ qū shǐ xià chū xiàn de huàn xiàng 。zhè yàng lái kè huà yán hán nán rěn ,bǐ zhī “lú lěng rú bīng ”zhī lèi ,yǒu zhe bú kě yǐ nǐ de shēn dù 。yīn wéi tā bú jǐn méi yǒu jú xiàn yú duì kè guān shì wù de rú shí miáo xiě ,ér qiě róng jìn le shī rén běn shēn de zhǔ guān qíng gǎn ,qià dāng dì bǎ shī rén suǒ yào biǎo xiàn de sī xiǎng gǎn qíng biǎo xiàn chū lái ,zuò dào le jì yǒu xiàn shí gǎn ,yòu yǒu làng màn gǎn 。

  qī 、bā jù zhōng ,shī rén zài guī jié dào duì yú shí jú de yōu niàn 。zhì dé yuán zǎi (756nián )zhì èr zǎi (757nián ),táng wáng cháo hé ān lù shān 、shǐ sī míng děng de zhàn zhēng ,zài huáng hé zhōng yóu yī dài dì qū jìn háng ,zhěng gè xíng shì duì táng jun1 réng rán bú lì 。shī rén xiàn shēn zhǎng ān ,qián xiàn zhàn kuàng hé qī zǐ dì mèi de xiāo xī dōu wú cóng huò xī ,suǒ yǐ shuō “shù zhōu xiāo xī duàn ”,ér yǐ “chóu zuò zhèng shū kōng ”jié shù quán shī 。zhè shǒu shī biǎo xiàn le dù fǔ duì guó jiā hé qīn rén de mìng yùn shēn qiē guān huái ér yòu wú cóng zhe lì de kǔ nǎo xīn qíng 。

duì xuě chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ shī shì dù fǔ zài táng sù zōng zhì dé yuán zǎi (756nián )dōng xiàn jū zhǎng ān shí suǒ zuò 。dù fǔ zài xiě zhè shǒu shī zhī qián bú jiǔ ,ní gǔ bú huà de zǎi xiàng fáng gùn lǜ lǐng táng jun1 zài chén táo xié hé qīng bǎn yǔ ān lù shān pàn jun1 zhǎn kāi dà zhàn ,dà bài ,sǐ shāng jǐ wàn rén 。zhǎng ān shī xiàn shí ,shī rén táo dào bàn lù jiù bèi pàn jun1 zhuā zhù ,jiě huí zhǎng ān 。shī rén yě shè fǎ yǐn bì zì jǐ ,dé yǐ bǎo cún qì jiē ;dàn shì tòng kǔ de xīn qíng ,jiān nán de shēng huó ,réng rán shé mó zhe shī rén 。

《duì xuě 》dù fǔ pīn yīn dú yīn cān kǎo

duì xuě
duì xuě

zhàn kū duō xīn guǐ, chóu yín dú lǎo wēng.
zhàn kū duō xīn guǐ ,chóu yín dú lǎo wēng 。
luàn yún dī bó mù, jí xuě wǔ huí fēng.
luàn yún dī báo mù ,jí xuě wǔ huí fēng 。
piáo qì zūn wú lǜ, lú cún huǒ shì hóng.
piáo qì zūn wú lǜ ,lú cún huǒ sì hóng 。
shù zhōu xiāo xī duàn, chóu zuò zhèng shū kōng.
shù zhōu xiāo xī duàn ,chóu zuò zhèng shū kōng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

杜甫 杜甫 杜甫(712-770),字子美,祖籍河南巩县。祖父杜审言是唐初著名诗人。青年时期,他曾游历过今江苏、浙江、河北、山东一带,并两次会见李白,两人结下深厚的友谊。唐玄宗天宝五年(746),杜甫来到长安,第二年他参加了由唐玄宗下诏的应试,由于奸臣李林甫从中作梗,全体应试者无一人录取。从此进取无门,生活贫困。直到天宝十四年(755),才得到「右卫率府胄曹参军」一职,负责看管兵甲仓库。同年,安史之乱爆发,此时杜甫正在奉先(今陕西蒲城)探家。第二年他把家属安顿在鄜州羌村(今陕西富县境),只身投奔在灵武(今甘肃省)即位的肃宗。途中被叛军所俘,押到沦陷后的长安,这期间他亲眼目睹了叛军杀戮洗劫的暴行和百姓的苦难。直到至德二年(757)四月,他才冒险逃到肃宗临时驻地凤翔(今陕西省凤翔县),授官左拾遗。不久因疏救房琯,被贬为华州司功参军。自此他对现实政治十分失望,抛弃官职,举家西行,几经辗转,最后到了成都,在严武等人的帮助下,在城西浣花溪畔,建成了一座草堂,世称「杜甫草堂」。后被严武荐为节度参谋、检校工部员外郎。严武死后,他离开了成都,全家寄居夔州(今四川奉节县)。两年后,离夔州到江陵、衡阳一带辗转流离。唐太宗大历五年(770),诗人病死在湘江的一只小船中。他的诗在艺术上以丰富多采著称,时而雄浑奔放,时而沉郁悲凉,或辞藻瑰丽,或平易质朴。他擅长律诗,又是新乐府诗体的开创者。他的诗声律和谐,选字精炼,「为人性癖耽佳句,语不惊人死不休」,正是他严谨创作态度的真实写照。在我国文学史上有「诗圣」之称。他的诗留存至今的有一千四百余首。有《杜少陵集》。

杜甫的诗词

  • 雨不绝
  • 《梦李白二首·其一》梦李白二首·其一杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 梦李白二首·其一
  • 戏题王宰画山水图歌
  • 奉济驿重送严公四韵
  • 后游
  • 《阁夜》阁夜杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 野望(西山白雪三城戍)
  • 《咏怀古迹五首·其三》咏怀古迹五首·其三杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 画鹰
  • 唐代诗词推荐

  • 题嵩阳隐者
  • 秋夕闻雁
  • 九江暮春书事
  • 右威卫嘲语
  • 擢第后入蜀经罗村,路见海棠盛开偶有题咏
  • 北山书事
  • 杂言(一作短歌行)
  • 《题扬州禅智寺》题扬州禅智寺杜牧原文、翻译、赏析和诗意
  • 偶有下殇,因而自遣
  • 送郑端公
  • 《对雪》对雪杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文,《对雪》对雪杜甫原文、翻译、赏析和诗意翻译,《对雪》对雪杜甫原文、翻译、赏析和诗意赏析,《对雪》对雪杜甫原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自杜甫的作品

    诗词类别

    杜甫的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语