《小松》小松杜荀鹤原文、翻译、赏析和诗意

作者:杜荀鹤 朝代:唐代
《小松》小松杜荀鹤原文、翻译、赏析和诗意原文

《小松》 杜荀鹤

自小刺头深草里,而今渐觉出蓬蒿。
时人不识凌云木,直待凌云始道高。

作者简介(杜荀鹤)

杜荀鹤头像

杜荀鹤(846~904),唐代诗人。字彦之,号九华山人。汉族,池州石埭(今安徽石台)人。大顺进士,以诗名,自成一家,尤长于宫词。官至翰学士知制造。大顺二年,第一人擢第,复还旧山。宣州田頵遣至汴通好,朱全忠厚遇之,表授翰林学士、主客员外郎、知制诰。恃势侮易缙绅,众怒,欲杀之而未及。天祐初卒。自序其文为《唐风集》十卷,今编诗三卷。事迹见孙光宪《北梦琐言》、何光远《鉴诫录》、《旧五代史·梁书》本传、《唐诗纪事》及《唐才子传》。

小松翻译及注释

翻译
松树小的时候长在很深很深的草中,埋没看不出来,
到现在才发现已经比那些野草(蓬蒿)高出了许多。
那些人当时不识得可以高耸入云的树木,
直到它高耸入云,人们才说它高。

注释
①刺头:指长满松针的小松树。
② 蓬蒿(pénghāo):两种野草。
③ 直待:直等到。
④ 凌云:高耸入云。
⑤始道:才说。

小松鉴赏

  《小松》借松写人,托物讽喻,寓意深长。

  松,树木中的英雄、勇士。数九寒天,百草枯萎,万木凋零,而它却苍翠凌云,顶风抗雪,泰然自若。然而凌云巨松是由刚出土的小松成长起来的。小松虽小,即已显露出必将“凌云”的苗头。《小松》前两句,生动地刻画出这一特点。

  “自小刺头深草里”——小松刚出土,的确小得可怜,路边野草都比它高,以至被掩没在“深草里”。但它虽小而并不弱,在“深草”的包围中,它不低头,而是“刺头”——那长满松针的头,又直又硬,一个劲地向上冲刺,锐不可当。那些弱不禁风的小草是不能和它相匹敌的。“刺头”的“刺”,一字千钧,不但准确地勾勒出小松外形的特点,而且把小松坚强不屈的性格、勇敢战斗的精神,活脱脱地勾画出来了。一个“刺”字,显示出小松具有强大的生命力;它的“小”,只是暂时的,相对的,随着时间的推进,它必然由小转大。不是么?——

  “而今渐觉出蓬蒿。”蓬蒿,即蓬草、蒿草,草类中长得较高者。小松原先被百草踩在脚底下,可现在它已超出蓬蒿的高度;其他的草当然更不在话下。这个“出”字用得精当,不仅显示了小松由小转大、发展变化的情景,而且在结构上也起了承前启后的作用:“出”是“刺”的必然结果,也是未来“凌云”的先兆。事物发展总是循序渐进,不可能一步登天,故小松从“刺头深草里”到“出蓬蒿”,只能“渐觉”。“渐觉”说得既有分寸,又很含蓄。是谁“渐觉”的呢?只有关心、爱护小松的人,时时观察、比较,才能“渐觉”;至于那些不关心小松成长的人,视而不见,哪能谈得上“渐觉”呢?故作者笔锋一转,发出深深的慨叹:

  “时人不识凌云木,直待凌云始道高。” 这里连说两个“凌云”,前一个指小松,后一个指大松。大松“凌云”,已成事实,称赞它高,并不说明有眼力,也无多大意义。小松尚幼小,和小草一样貌不惊人,如能识别出它就是“凌云木”,而加以爱护、培养,那才是有识见,才有意义。然而时俗之人所缺少的正是这个“识”字,故诗人感叹道:眼光短浅的“时人”,是不会把小松看成是栋梁之材的,有多少小松,由于“时人不识”,而被摧残、被砍杀啊!这些小松,和韩愈笔下“骈死于槽枥之间”的千里马,不是遭到同样悲惨的命运吗?

  杜荀鹤出身寒微,虽然年青时就才华毕露,但由于“帝里无相识”(《辞九江李郎中入关》),以至屡试不中,报国无门,一生潦倒。埋没深草里的“小松”,不也正是诗人的自我写照?

《小松》杜荀鹤 拼音读音参考

xiǎo sōng
小松

zì xiǎo cì tóu shēn cǎo lǐ, ér jīn jiàn jué chū péng hāo.
自小刺头深草里,而今渐觉出蓬蒿。
shí rén bù shí líng yún mù, zhí dài líng yún shǐ dào gāo.
时人不识凌云木,直待凌云始道高。

《小松》小松杜荀鹤原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《xiǎo sōng 》 dù xún hè

zì xiǎo cì tóu shēn cǎo lǐ ,ér jīn jiàn jiào chū péng hāo 。
shí rén bú shí líng yún mù ,zhí dài líng yún shǐ dào gāo 。

zuò zhě jiǎn jiè (dù xún hè )

dù xún hè tóu xiàng

dù xún hè (846~904),táng dài shī rén 。zì yàn zhī ,hào jiǔ huá shān rén 。hàn zú ,chí zhōu shí dài (jīn ān huī shí tái )rén 。dà shùn jìn shì ,yǐ shī míng ,zì chéng yī jiā ,yóu zhǎng yú gōng cí 。guān zhì hàn xué shì zhī zhì zào 。dà shùn èr nián ,dì yī rén zhuó dì ,fù hái jiù shān 。xuān zhōu tián yūn qiǎn zhì biàn tōng hǎo ,zhū quán zhōng hòu yù zhī ,biǎo shòu hàn lín xué shì 、zhǔ kè yuán wài láng 、zhī zhì gào 。shì shì wǔ yì jìn shēn ,zhòng nù ,yù shā zhī ér wèi jí 。tiān yòu chū zú 。zì xù qí wén wéi 《táng fēng jí 》shí juàn ,jīn biān shī sān juàn 。shì jì jiàn sūn guāng xiàn 《běi mèng suǒ yán 》、hé guāng yuǎn 《jiàn jiè lù 》、《jiù wǔ dài shǐ ·liáng shū 》běn chuán 、《táng shī jì shì 》jí 《táng cái zǐ chuán 》。

xiǎo sōng fān yì jí zhù shì

fān yì
sōng shù xiǎo de shí hòu zhǎng zài hěn shēn hěn shēn de cǎo zhōng ,mái méi kàn bú chū lái ,
dào xiàn zài cái fā xiàn yǐ jīng bǐ nà xiē yě cǎo (péng hāo )gāo chū le xǔ duō 。
nà xiē rén dāng shí bú shí dé kě yǐ gāo sǒng rù yún de shù mù ,
zhí dào tā gāo sǒng rù yún ,rén men cái shuō tā gāo 。

zhù shì
①cì tóu :zhǐ zhǎng mǎn sōng zhēn de xiǎo sōng shù 。
② péng hāo (pénghāo):liǎng zhǒng yě cǎo 。
③ zhí dài :zhí děng dào 。
④ líng yún :gāo sǒng rù yún 。
⑤shǐ dào :cái shuō 。

xiǎo sōng jiàn shǎng

  《xiǎo sōng 》jiè sōng xiě rén ,tuō wù fěng yù ,yù yì shēn zhǎng 。

  sōng ,shù mù zhōng de yīng xióng 、yǒng shì 。shù jiǔ hán tiān ,bǎi cǎo kū wěi ,wàn mù diāo líng ,ér tā què cāng cuì líng yún ,dǐng fēng kàng xuě ,tài rán zì ruò 。rán ér líng yún jù sōng shì yóu gāng chū tǔ de xiǎo sōng chéng zhǎng qǐ lái de 。xiǎo sōng suī xiǎo ,jí yǐ xiǎn lù chū bì jiāng “líng yún ”de miáo tóu 。《xiǎo sōng 》qián liǎng jù ,shēng dòng dì kè huà chū zhè yī tè diǎn 。

  “zì xiǎo cì tóu shēn cǎo lǐ ”——xiǎo sōng gāng chū tǔ ,de què xiǎo dé kě lián ,lù biān yě cǎo dōu bǐ tā gāo ,yǐ zhì bèi yǎn méi zài “shēn cǎo lǐ ”。dàn tā suī xiǎo ér bìng bú ruò ,zài “shēn cǎo ”de bāo wéi zhōng ,tā bú dī tóu ,ér shì “cì tóu ”——nà zhǎng mǎn sōng zhēn de tóu ,yòu zhí yòu yìng ,yī gè jìn dì xiàng shàng chōng cì ,ruì bú kě dāng 。nà xiē ruò bú jìn fēng de xiǎo cǎo shì bú néng hé tā xiàng pǐ dí de 。“cì tóu ”de “cì ”,yī zì qiān jun1 ,bú dàn zhǔn què dì gōu lè chū xiǎo sōng wài xíng de tè diǎn ,ér qiě bǎ xiǎo sōng jiān qiáng bú qū de xìng gé 、yǒng gǎn zhàn dòu de jīng shén ,huó tuō tuō dì gōu huà chū lái le 。yī gè “cì ”zì ,xiǎn shì chū xiǎo sōng jù yǒu qiáng dà de shēng mìng lì ;tā de “xiǎo ”,zhī shì zàn shí de ,xiàng duì de ,suí zhe shí jiān de tuī jìn ,tā bì rán yóu xiǎo zhuǎn dà 。bú shì me ?——

  “ér jīn jiàn jiào chū péng hāo 。”péng hāo ,jí péng cǎo 、hāo cǎo ,cǎo lèi zhōng zhǎng dé jiào gāo zhě 。xiǎo sōng yuán xiān bèi bǎi cǎo cǎi zài jiǎo dǐ xià ,kě xiàn zài tā yǐ chāo chū péng hāo de gāo dù ;qí tā de cǎo dāng rán gèng bú zài huà xià 。zhè gè “chū ”zì yòng dé jīng dāng ,bú jǐn xiǎn shì le xiǎo sōng yóu xiǎo zhuǎn dà 、fā zhǎn biàn huà de qíng jǐng ,ér qiě zài jié gòu shàng yě qǐ le chéng qián qǐ hòu de zuò yòng :“chū ”shì “cì ”de bì rán jié guǒ ,yě shì wèi lái “líng yún ”de xiān zhào 。shì wù fā zhǎn zǒng shì xún xù jiàn jìn ,bú kě néng yī bù dēng tiān ,gù xiǎo sōng cóng “cì tóu shēn cǎo lǐ ”dào “chū péng hāo ”,zhī néng “jiàn jiào ”。“jiàn jiào ”shuō dé jì yǒu fèn cùn ,yòu hěn hán xù 。shì shuí “jiàn jiào ”de ne ?zhī yǒu guān xīn 、ài hù xiǎo sōng de rén ,shí shí guān chá 、bǐ jiào ,cái néng “jiàn jiào ”;zhì yú nà xiē bú guān xīn xiǎo sōng chéng zhǎng de rén ,shì ér bú jiàn ,nǎ néng tán dé shàng “jiàn jiào ”ne ?gù zuò zhě bǐ fēng yī zhuǎn ,fā chū shēn shēn de kǎi tàn :

  “shí rén bú shí líng yún mù ,zhí dài líng yún shǐ dào gāo 。” zhè lǐ lián shuō liǎng gè “líng yún ”,qián yī gè zhǐ xiǎo sōng ,hòu yī gè zhǐ dà sōng 。dà sōng “líng yún ”,yǐ chéng shì shí ,chēng zàn tā gāo ,bìng bú shuō míng yǒu yǎn lì ,yě wú duō dà yì yì 。xiǎo sōng shàng yòu xiǎo ,hé xiǎo cǎo yī yàng mào bú jīng rén ,rú néng shí bié chū tā jiù shì “líng yún mù ”,ér jiā yǐ ài hù 、péi yǎng ,nà cái shì yǒu shí jiàn ,cái yǒu yì yì 。rán ér shí sú zhī rén suǒ quē shǎo de zhèng shì zhè gè “shí ”zì ,gù shī rén gǎn tàn dào :yǎn guāng duǎn qiǎn de “shí rén ”,shì bú huì bǎ xiǎo sōng kàn chéng shì dòng liáng zhī cái de ,yǒu duō shǎo xiǎo sōng ,yóu yú “shí rén bú shí ”,ér bèi cuī cán 、bèi kǎn shā ā !zhè xiē xiǎo sōng ,hé hán yù bǐ xià “pián sǐ yú cáo lì zhī jiān ”de qiān lǐ mǎ ,bú shì zāo dào tóng yàng bēi cǎn de mìng yùn ma ?

  dù xún hè chū shēn hán wēi ,suī rán nián qīng shí jiù cái huá bì lù ,dàn yóu yú “dì lǐ wú xiàng shí ”(《cí jiǔ jiāng lǐ láng zhōng rù guān 》),yǐ zhì lǚ shì bú zhōng ,bào guó wú mén ,yī shēng liáo dǎo 。mái méi shēn cǎo lǐ de “xiǎo sōng ”,bú yě zhèng shì shī rén de zì wǒ xiě zhào ?

《xiǎo sōng 》dù xún hè pīn yīn dú yīn cān kǎo

xiǎo sōng
xiǎo sōng

zì xiǎo cì tóu shēn cǎo lǐ, ér jīn jiàn jué chū péng hāo.
zì xiǎo cì tóu shēn cǎo lǐ ,ér jīn jiàn jiào chū péng hāo 。
shí rén bù shí líng yún mù, zhí dài líng yún shǐ dào gāo.
shí rén bú shí líng yún mù ,zhí dài líng yún shǐ dào gāo 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

杜荀鹤 杜荀鹤 杜荀鹤(846─907),字彦之,自号九华山人,池州石埭(今安徽石台县)人。出身寒微,早得诗名,然屡试不第。大顺二年(891)登进士第,为宣州节度使田頵幕僚。入后梁,得后梁太祖(朱温)赏识,于开平元年(907)授翰林学士,迁主客员外郎,五日便卒。其诗多讽时刺世之作,时人赞其诗多「壮言大语」,能使「贪夫廉,邪臣正」。在艺术上,杜荀鹤专攻近体,尤长七律,不重辞藻,善用白描手法,诗风质朴自然,明快有力,后人称之为「杜荀鹤体」。曾自编《唐风集》三卷,录诗三百余首。

杜荀鹤的诗词

  • 下第寄池州郑员外
  • 旅中卧病
  • 赠崔道士
  • 夏日登友人书斋林亭
  • 辞杨侍郎
  • 赠质上人(枿坐云游出世尘)
  • 题田翁家
  • 依韵次同年张曙先辈见寄之什
  • 江下初秋寓泊
  • 题会上人院
  • 唐代诗词推荐

  • 劳山忆栖霞寺道素上人久期不至
  • 淮南送司勋李郎中赴阙
  • 寄丘儒
  • 《画鹰》画鹰杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 奉和翁文尧员外经过七林书堂见寄之什
  • 谒宁祠
  • 新雪八韵(一作闲居新雪)
  • 大蜀皇帝潜龙日述圣德诗五首
  • 奉和张舍人送秦炼师归岑公山
  • 人日兼立春小园宴
  • 《小松》小松杜荀鹤原文、翻译、赏析和诗意原文,《小松》小松杜荀鹤原文、翻译、赏析和诗意翻译,《小松》小松杜荀鹤原文、翻译、赏析和诗意赏析,《小松》小松杜荀鹤原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自杜荀鹤的作品

    诗词类别

    杜荀鹤的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语