《画鹰》画鹰杜甫原文、翻译、赏析和诗意

作者:杜甫 朝代:唐代
《画鹰》画鹰杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文

《画鹰》 杜甫

素练风霜起,苍鹰画作殊。
㧐身思狡兔,侧目似愁胡。
绦镟光堪摘,轩楹势可呼。
何当击凡鸟,毛血洒平芜。
分类: 题画写鸟励志

作者简介(杜甫)

杜甫头像

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

画鹰翻译及注释

翻译
洁白画绢之上,突然腾起风霜气,原来纸上苍鹰,凶猛不同一般。
竦起身躯,想要捕杀狡兔;侧目而视,目光深碧锐利。
只要解开丝绳铁环,画鹰就会凌空飞去;只要轻轻呼唤一声,画鹰就会拍翅飞来。
何时让它搏击凡鸟,我们就会见到凡鸟血洒草原的壮观景象。

注释
⑴素练:作画用的白绢。风霜:指秋冬肃杀之气。这里形容画中之鹰凶猛如挟风霜之杀气。风:一作“如”。
⑵画作:作画,写生。殊:特异,不同凡俗。
⑶㧐(sǒng)身:即竦身,收敛躯体准备搏击的样子。思狡免:想捕获狡兔。
⑷侧目:斜视。《汉书·李广传》:“侧目而视,号曰苍鹰。”似愁胡:形容鹰的眼睛色碧而锐利。因胡人(指西域人)碧眼,故以此为喻。愁胡:指发愁神态的胡人。孙楚《鹰赋》:“深目峨眉,状如愁胡。”傅玄《猿猴赋》:“扬眉蹙额,若愁若嗔。”
⑸绦:丝绳,指系鹰用的丝绳。镟:金属转轴,指鹰绳另一端所系的金属环。堪擿(zhāi):可以解除。擿:同“摘”。
⑹轩楹:堂前廊柱,指悬挂画鹰的地方。势可呼:画中的鹰势态逼真,呼之欲飞。
⑺何当:安得,哪得。这里有假如的意思。击凡鸟:捕捉凡庸的鸟。
⑻平芜:草原。

画鹰赏析

  这是一首题画诗。作者借鹰言志,通过描绘画中雄鹰的威猛姿态和飞动的神情,以及搏击的激情,“曲尽其妙”(《瀛奎律髓》),从而表现了作者青年时代昂扬奋发的心志和鄙视平庸的性情。

  全诗共八句,可分三层意思:一、二两句为第一层,点明题目。起用惊讶的口气:说是洁白的画绢上,突然腾起了一片风霜肃杀之气,这种肃杀之气,第二句随即点明:原来是矫健不凡的画鹰仿佛挟风带霜而起,极赞绘画的特殊技巧所产生的艺术效果。这首诗起笔是倒插法。杜甫《姜楚公画角鹰歌》的起笔说:“楚公画鹰鹰戴角,杀气森森到幽朔。”先从画鹰之人所画的角鹰写起,然后描写出画面上所产生的肃杀之气,这是正起。而此诗则先写“素练风霜起”,然后再点明“画鹰”,所以叫作倒插法。这种手法,一起笔就有力地刻画出画鹰的气势,吸引着读者。杜甫的题画诗善用此种手法,如《奉先刘少府新画山水障歌》的起笔说:“堂上不合生枫树,怪底江山起烟雾。”《画鹘行》的起笔说:“高堂见生鹘,飒爽动秋骨。”《奉观严郑公厅事岷山沱江画图十韵》的起笔说:“沱水临中座,岷山到北堂。”这些起笔诗句都能起到先声夺人的艺术效果。

  中间四句为第二层,描写画面上苍鹰的神态,是正面文章。颔联两句是说苍鹰的眼睛和猢狲的眼睛相似,耸起身子的样子,好像是在想攫取狡猾的兔子似的,从而刻画出苍鹰搏击前的动作及其心理状态,是传神之笔,把画鹰一下子写活了,宛如真鹰。颈联两句是说系着金属圆轴的苍鹰,光彩照人,只要把丝绳解掉,即可展翅飞翔;悬挂在轩楹上的画鹰,神采飞动,气雄万夫,好像呼之即出,去追逐狡兔,从而描写出画鹰跃跃欲试的气势。作者用真鹰来作比拟,以这两联诗句,把画鹰描写得栩栩如生。

  以上这两联中,“思”与“似”、“擿”与“呼”两对词,把画鹰刻画得极为传神。“思”写其动态,“似”写其静态,“擿”写其情态,“呼”写其神态。诗人用字精工,颇见匠心。通过这些富有表现力的字眼,把画鹰描写得同真鹰一样。是真鹰,还是画鹰,几难分辨。但从“堪”与“可”这两个推论之词来玩味,毕竟仍是画鹰。

  最后两句进到第三层,承上收结,直把画鹰当成真鹰,寄托着作者的思想。“何当”含有希幸之意,就是希望画鹰能够变成真鹰,奋飞碧霄去搏击凡鸟。“毛血”句,见班固《西都赋》:“风毛雨血,洒野蔽天。”至于“凡鸟”,张上若说:“天下事皆庸人误之,末有深意。”这是把“凡鸟”喻为误国的庸人,似有锄恶之意。由此看来,此诗借咏《画鹰》以表现作者嫉恶如仇之心,奋发向上之志。作者在《杨监又出画鹰十二扇》一诗的结尾,同样寄寓着他自己的感慨:“为君除狡兔,会是翻鞲上。”

  总起来看,这首诗起笔突兀,先勾勒出画鹰的气势,从“画作殊”兴起中间两联对画鹰神态的具体描绘,而又从“势可呼”顺势转入收结,寄托着作者的思想,揭示主题。

画鹰创作背景

  画上题诗,是中国绘画艺术特有的一种民族风格。古代文人画家,为了阐发画意,寄托感慨,往往于作品完成以后,在画面上题诗,收到了诗情画意相得益彰的效果。为画题诗自唐代始,但当时只是以诗赞画,真正把诗题在画上,是宋代以后的事。不过,唐代诗人的题画诗,对后世画上题诗产生了极大影响。其中,杜甫的题画诗数量之多与影响之大,在整个唐代没有超过他的人。

  这首题画诗写于开元(唐玄宗年号,713—741年)末期,与《房兵曹胡马》约作于同时,是杜甫早期的作品。此时诗人正当年少,富于理想,也过着“快意”的生活,充满着青春活力,富有积极进取之心。

《画鹰》杜甫 拼音读音参考

huà yīng
画鹰

sù liàn fēng shuāng qǐ, cāng yīng huà zuò shū.
素练风霜起,苍鹰画作殊。
sǒng shēn sī jiǎo tù, cè mù shì chóu hú.
㧐身思狡兔,侧目似愁胡。
tāo xuàn guāng kān zhāi, xuān yíng shì kě hū.
绦镟光堪摘,轩楹势可呼。
hé dāng jī fán niǎo, máo xuè sǎ píng wú.
何当击凡鸟,毛血洒平芜。

《画鹰》画鹰杜甫原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《huà yīng 》 dù fǔ

sù liàn fēng shuāng qǐ ,cāng yīng huà zuò shū 。
㧐shēn sī jiǎo tù ,cè mù sì chóu hú 。
tāo xuàn guāng kān zhāi ,xuān yíng shì kě hū 。
hé dāng jī fán niǎo ,máo xuè sǎ píng wú 。

zuò zhě jiǎn jiè (dù fǔ )

dù fǔ tóu xiàng

dù fǔ (712-770),zì zǐ měi ,zì hào shǎo líng yě lǎo ,shì chēng “dù gōng bù ”、“dù shǎo líng ”děng ,hàn zú ,hé nán fǔ gǒng xiàn (jīn hé nán shěng gǒng yì shì )rén ,táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,dù fǔ bèi shì rén zūn wéi “shī shèng ”,qí shī bèi chēng wéi “shī shǐ ”。dù fǔ yǔ lǐ bái hé chēng “lǐ dù ”,wéi le gēn lìng wài liǎng wèi shī rén lǐ shāng yǐn yǔ dù mù jí “xiǎo lǐ dù ”qū bié kāi lái ,dù fǔ yǔ lǐ bái yòu hé chēng “dà lǐ dù ”。tā yōu guó yōu mín ,rén gé gāo shàng ,tā de yuē 1400yú shǒu shī bèi bǎo liú le xià lái ,shī yì jīng zhàn ,zài zhōng guó gǔ diǎn shī gē zhōng bèi shòu tuī chóng ,yǐng xiǎng shēn yuǎn 。759-766nián jiān céng jū chéng dōu ,hòu shì yǒu dù fǔ cǎo táng jì niàn 。

huà yīng fān yì jí zhù shì

fān yì
jié bái huà juàn zhī shàng ,tū rán téng qǐ fēng shuāng qì ,yuán lái zhǐ shàng cāng yīng ,xiōng měng bú tóng yī bān 。
sǒng qǐ shēn qū ,xiǎng yào bǔ shā jiǎo tù ;cè mù ér shì ,mù guāng shēn bì ruì lì 。
zhī yào jiě kāi sī shéng tiě huán ,huà yīng jiù huì líng kōng fēi qù ;zhī yào qīng qīng hū huàn yī shēng ,huà yīng jiù huì pāi chì fēi lái 。
hé shí ràng tā bó jī fán niǎo ,wǒ men jiù huì jiàn dào fán niǎo xuè sǎ cǎo yuán de zhuàng guān jǐng xiàng 。

zhù shì
⑴sù liàn :zuò huà yòng de bái juàn 。fēng shuāng :zhǐ qiū dōng sù shā zhī qì 。zhè lǐ xíng róng huà zhōng zhī yīng xiōng měng rú jiā fēng shuāng zhī shā qì 。fēng :yī zuò “rú ”。
⑵huà zuò :zuò huà ,xiě shēng 。shū :tè yì ,bú tóng fán sú 。
⑶㧐(sǒng)shēn :jí sǒng shēn ,shōu liǎn qū tǐ zhǔn bèi bó jī de yàng zǐ 。sī jiǎo miǎn :xiǎng bǔ huò jiǎo tù 。
⑷cè mù :xié shì 。《hàn shū ·lǐ guǎng chuán 》:“cè mù ér shì ,hào yuē cāng yīng 。”sì chóu hú :xíng róng yīng de yǎn jīng sè bì ér ruì lì 。yīn hú rén (zhǐ xī yù rén )bì yǎn ,gù yǐ cǐ wéi yù 。chóu hú :zhǐ fā chóu shén tài de hú rén 。sūn chǔ 《yīng fù 》:“shēn mù é méi ,zhuàng rú chóu hú 。”fù xuán 《yuán hóu fù 》:“yáng méi cù é ,ruò chóu ruò chēn 。”
⑸tāo :sī shéng ,zhǐ xì yīng yòng de sī shéng 。xuàn :jīn shǔ zhuǎn zhóu ,zhǐ yīng shéng lìng yī duān suǒ xì de jīn shǔ huán 。kān tī (zhāi):kě yǐ jiě chú 。tī :tóng “zhāi ”。
⑹xuān yíng :táng qián láng zhù ,zhǐ xuán guà huà yīng de dì fāng 。shì kě hū :huà zhōng de yīng shì tài bī zhēn ,hū zhī yù fēi 。
⑺hé dāng :ān dé ,nǎ dé 。zhè lǐ yǒu jiǎ rú de yì sī 。jī fán niǎo :bǔ zhuō fán yōng de niǎo 。
⑻píng wú :cǎo yuán 。

huà yīng shǎng xī

  zhè shì yī shǒu tí huà shī 。zuò zhě jiè yīng yán zhì ,tōng guò miáo huì huà zhōng xióng yīng de wēi měng zī tài hé fēi dòng de shén qíng ,yǐ jí bó jī de jī qíng ,“qǔ jìn qí miào ”(《yíng kuí lǜ suǐ 》),cóng ér biǎo xiàn le zuò zhě qīng nián shí dài áng yáng fèn fā de xīn zhì hé bǐ shì píng yōng de xìng qíng 。

  quán shī gòng bā jù ,kě fèn sān céng yì sī :yī 、èr liǎng jù wéi dì yī céng ,diǎn míng tí mù 。qǐ yòng jīng yà de kǒu qì :shuō shì jié bái de huà juàn shàng ,tū rán téng qǐ le yī piàn fēng shuāng sù shā zhī qì ,zhè zhǒng sù shā zhī qì ,dì èr jù suí jí diǎn míng :yuán lái shì jiǎo jiàn bú fán de huà yīng fǎng fó jiā fēng dài shuāng ér qǐ ,jí zàn huì huà de tè shū jì qiǎo suǒ chǎn shēng de yì shù xiào guǒ 。zhè shǒu shī qǐ bǐ shì dǎo chā fǎ 。dù fǔ 《jiāng chǔ gōng huà jiǎo yīng gē 》de qǐ bǐ shuō :“chǔ gōng huà yīng yīng dài jiǎo ,shā qì sēn sēn dào yōu shuò 。”xiān cóng huà yīng zhī rén suǒ huà de jiǎo yīng xiě qǐ ,rán hòu miáo xiě chū huà miàn shàng suǒ chǎn shēng de sù shā zhī qì ,zhè shì zhèng qǐ 。ér cǐ shī zé xiān xiě “sù liàn fēng shuāng qǐ ”,rán hòu zài diǎn míng “huà yīng ”,suǒ yǐ jiào zuò dǎo chā fǎ 。zhè zhǒng shǒu fǎ ,yī qǐ bǐ jiù yǒu lì dì kè huà chū huà yīng de qì shì ,xī yǐn zhe dú zhě 。dù fǔ de tí huà shī shàn yòng cǐ zhǒng shǒu fǎ ,rú 《fèng xiān liú shǎo fǔ xīn huà shān shuǐ zhàng gē 》de qǐ bǐ shuō :“táng shàng bú hé shēng fēng shù ,guài dǐ jiāng shān qǐ yān wù 。”《huà gǔ háng 》de qǐ bǐ shuō :“gāo táng jiàn shēng gǔ ,sà shuǎng dòng qiū gǔ 。”《fèng guān yán zhèng gōng tīng shì mín shān tuó jiāng huà tú shí yùn 》de qǐ bǐ shuō :“tuó shuǐ lín zhōng zuò ,mín shān dào běi táng 。”zhè xiē qǐ bǐ shī jù dōu néng qǐ dào xiān shēng duó rén de yì shù xiào guǒ 。

  zhōng jiān sì jù wéi dì èr céng ,miáo xiě huà miàn shàng cāng yīng de shén tài ,shì zhèng miàn wén zhāng 。hàn lián liǎng jù shì shuō cāng yīng de yǎn jīng hé hú sūn de yǎn jīng xiàng sì ,sǒng qǐ shēn zǐ de yàng zǐ ,hǎo xiàng shì zài xiǎng jué qǔ jiǎo huá de tù zǐ sì de ,cóng ér kè huà chū cāng yīng bó jī qián de dòng zuò jí qí xīn lǐ zhuàng tài ,shì chuán shén zhī bǐ ,bǎ huà yīng yī xià zǐ xiě huó le ,wǎn rú zhēn yīng 。jǐng lián liǎng jù shì shuō xì zhe jīn shǔ yuán zhóu de cāng yīng ,guāng cǎi zhào rén ,zhī yào bǎ sī shéng jiě diào ,jí kě zhǎn chì fēi xiáng ;xuán guà zài xuān yíng shàng de huà yīng ,shén cǎi fēi dòng ,qì xióng wàn fū ,hǎo xiàng hū zhī jí chū ,qù zhuī zhú jiǎo tù ,cóng ér miáo xiě chū huà yīng yuè yuè yù shì de qì shì 。zuò zhě yòng zhēn yīng lái zuò bǐ nǐ ,yǐ zhè liǎng lián shī jù ,bǎ huà yīng miáo xiě dé xǔ xǔ rú shēng 。

  yǐ shàng zhè liǎng lián zhōng ,“sī ”yǔ “sì ”、“tī ”yǔ “hū ”liǎng duì cí ,bǎ huà yīng kè huà dé jí wéi chuán shén 。“sī ”xiě qí dòng tài ,“sì ”xiě qí jìng tài ,“tī ”xiě qí qíng tài ,“hū ”xiě qí shén tài 。shī rén yòng zì jīng gōng ,pō jiàn jiàng xīn 。tōng guò zhè xiē fù yǒu biǎo xiàn lì de zì yǎn ,bǎ huà yīng miáo xiě dé tóng zhēn yīng yī yàng 。shì zhēn yīng ,hái shì huà yīng ,jǐ nán fèn biàn 。dàn cóng “kān ”yǔ “kě ”zhè liǎng gè tuī lùn zhī cí lái wán wèi ,bì jìng réng shì huà yīng 。

  zuì hòu liǎng jù jìn dào dì sān céng ,chéng shàng shōu jié ,zhí bǎ huà yīng dāng chéng zhēn yīng ,jì tuō zhe zuò zhě de sī xiǎng 。“hé dāng ”hán yǒu xī xìng zhī yì ,jiù shì xī wàng huà yīng néng gòu biàn chéng zhēn yīng ,fèn fēi bì xiāo qù bó jī fán niǎo 。“máo xuè ”jù ,jiàn bān gù 《xī dōu fù 》:“fēng máo yǔ xuè ,sǎ yě bì tiān 。”zhì yú “fán niǎo ”,zhāng shàng ruò shuō :“tiān xià shì jiē yōng rén wù zhī ,mò yǒu shēn yì 。”zhè shì bǎ “fán niǎo ”yù wéi wù guó de yōng rén ,sì yǒu chú è zhī yì 。yóu cǐ kàn lái ,cǐ shī jiè yǒng 《huà yīng 》yǐ biǎo xiàn zuò zhě jí è rú chóu zhī xīn ,fèn fā xiàng shàng zhī zhì 。zuò zhě zài 《yáng jiān yòu chū huà yīng shí èr shàn 》yī shī de jié wěi ,tóng yàng jì yù zhe tā zì jǐ de gǎn kǎi :“wéi jun1 chú jiǎo tù ,huì shì fān gōu shàng 。”

  zǒng qǐ lái kàn ,zhè shǒu shī qǐ bǐ tū wū ,xiān gōu lè chū huà yīng de qì shì ,cóng “huà zuò shū ”xìng qǐ zhōng jiān liǎng lián duì huà yīng shén tài de jù tǐ miáo huì ,ér yòu cóng “shì kě hū ”shùn shì zhuǎn rù shōu jié ,jì tuō zhe zuò zhě de sī xiǎng ,jiē shì zhǔ tí 。

huà yīng chuàng zuò bèi jǐng

  huà shàng tí shī ,shì zhōng guó huì huà yì shù tè yǒu de yī zhǒng mín zú fēng gé 。gǔ dài wén rén huà jiā ,wéi le chǎn fā huà yì ,jì tuō gǎn kǎi ,wǎng wǎng yú zuò pǐn wán chéng yǐ hòu ,zài huà miàn shàng tí shī ,shōu dào le shī qíng huà yì xiàng dé yì zhāng de xiào guǒ 。wéi huà tí shī zì táng dài shǐ ,dàn dāng shí zhī shì yǐ shī zàn huà ,zhēn zhèng bǎ shī tí zài huà shàng ,shì sòng dài yǐ hòu de shì 。bú guò ,táng dài shī rén de tí huà shī ,duì hòu shì huà shàng tí shī chǎn shēng le jí dà yǐng xiǎng 。qí zhōng ,dù fǔ de tí huà shī shù liàng zhī duō yǔ yǐng xiǎng zhī dà ,zài zhěng gè táng dài méi yǒu chāo guò tā de rén 。

  zhè shǒu tí huà shī xiě yú kāi yuán (táng xuán zōng nián hào ,713—741nián )mò qī ,yǔ 《fáng bīng cáo hú mǎ 》yuē zuò yú tóng shí ,shì dù fǔ zǎo qī de zuò pǐn 。cǐ shí shī rén zhèng dāng nián shǎo ,fù yú lǐ xiǎng ,yě guò zhe “kuài yì ”de shēng huó ,chōng mǎn zhe qīng chūn huó lì ,fù yǒu jī jí jìn qǔ zhī xīn 。

《huà yīng 》dù fǔ pīn yīn dú yīn cān kǎo

huà yīng
huà yīng

sù liàn fēng shuāng qǐ, cāng yīng huà zuò shū.
sù liàn fēng shuāng qǐ ,cāng yīng huà zuò shū 。
sǒng shēn sī jiǎo tù, cè mù shì chóu hú.
㧐shēn sī jiǎo tù ,cè mù sì chóu hú 。
tāo xuàn guāng kān zhāi, xuān yíng shì kě hū.
tāo xuàn guāng kān zhāi ,xuān yíng shì kě hū 。
hé dāng jī fán niǎo, máo xuè sǎ píng wú.
hé dāng jī fán niǎo ,máo xuè sǎ píng wú 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

杜甫 杜甫 杜甫(712-770),字子美,祖籍河南巩县。祖父杜审言是唐初著名诗人。青年时期,他曾游历过今江苏、浙江、河北、山东一带,并两次会见李白,两人结下深厚的友谊。唐玄宗天宝五年(746),杜甫来到长安,第二年他参加了由唐玄宗下诏的应试,由于奸臣李林甫从中作梗,全体应试者无一人录取。从此进取无门,生活贫困。直到天宝十四年(755),才得到「右卫率府胄曹参军」一职,负责看管兵甲仓库。同年,安史之乱爆发,此时杜甫正在奉先(今陕西蒲城)探家。第二年他把家属安顿在鄜州羌村(今陕西富县境),只身投奔在灵武(今甘肃省)即位的肃宗。途中被叛军所俘,押到沦陷后的长安,这期间他亲眼目睹了叛军杀戮洗劫的暴行和百姓的苦难。直到至德二年(757)四月,他才冒险逃到肃宗临时驻地凤翔(今陕西省凤翔县),授官左拾遗。不久因疏救房琯,被贬为华州司功参军。自此他对现实政治十分失望,抛弃官职,举家西行,几经辗转,最后到了成都,在严武等人的帮助下,在城西浣花溪畔,建成了一座草堂,世称「杜甫草堂」。后被严武荐为节度参谋、检校工部员外郎。严武死后,他离开了成都,全家寄居夔州(今四川奉节县)。两年后,离夔州到江陵、衡阳一带辗转流离。唐太宗大历五年(770),诗人病死在湘江的一只小船中。他的诗在艺术上以丰富多采著称,时而雄浑奔放,时而沉郁悲凉,或辞藻瑰丽,或平易质朴。他擅长律诗,又是新乐府诗体的开创者。他的诗声律和谐,选字精炼,「为人性癖耽佳句,语不惊人死不休」,正是他严谨创作态度的真实写照。在我国文学史上有「诗圣」之称。他的诗留存至今的有一千四百余首。有《杜少陵集》。

杜甫的诗词

  • 夏夜李尚书筵送宇文石首赴县联句
  • 严郑公宅同咏竹
  • 垂老别
  • 哀王孙(长安城头头白乌)
  • 《饮中八仙歌》饮中八仙歌杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 绝句漫兴九首·其七
  • 《水槛遣心二首》水槛遣心二首杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 喜达行在所三首(其二)
  • 奉赠韦左丞丈二十二韵
  • 《咏怀古迹五首·其二》咏怀古迹五首·其二杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 唐代诗词推荐

  • 奉和添酒中六咏。酒船
  • 清凉寺
  • 寄匡山纪公
  • 访山叟留题
  • 旅次衡阳
  • 贺殷游二舍人入翰林、江给事拜中丞
  • 感怀陈情
  • 江行无题一百首
  • 郭处士击瓯歌
  • 常州驿中喜雨
  • 《画鹰》画鹰杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文,《画鹰》画鹰杜甫原文、翻译、赏析和诗意翻译,《画鹰》画鹰杜甫原文、翻译、赏析和诗意赏析,《画鹰》画鹰杜甫原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自杜甫的作品

    诗词类别

    杜甫的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语