《赏牡丹》赏牡丹刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意

作者:刘禹锡 朝代:唐代
《赏牡丹》赏牡丹刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意原文

《赏牡丹》 刘禹锡

庭前芍药妖无格,池上芙蕖净少情。
唯有牡丹真国色,花开时节动京城。
分类: 牡丹

作者简介(刘禹锡)

刘禹锡头像

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。

赏牡丹翻译及注释

翻译
庭前的芍药妖娆艳丽却缺乏骨格,池中的荷花清雅洁净却缺少情韵。
只有牡丹才是真正的天姿色,到了开花的季节引得无数的人来欣赏,惊动了整个长安城。

注释
妖:艳丽、妩媚。
格:骨格。牡丹别名“木芍药”,芍药为草本,又称“没骨牡丹”,故作者称其“无格”。在这里,无格指格调不高。
芙蕖:即莲花。
国色:原意为一国中姿容最美的女子,此指牡丹花色卓绝,艳丽高贵。
京城:指唐朝的京师长安,长安是唐代的首都、京城。

赏牡丹翻译及注释二

翻译
庭院中的芍药花艳丽虽艳丽,但格调不高;池面上的荷花明净倒是明净,却缺少热情;
只有牡丹花才是真正的国色,是最美的花,当它开花的时候,其盛况轰动了整个京城。

注释
⑴牡丹:著名的观赏植物。古无牡丹之名,统称芍药,后以木芍药称牡丹。一般谓牡丹之称在唐以后,但在唐前,已见于记载。
⑵庭前芍药:喻指宦官、权贵。芍药:多年生草本植物,属毛茛科,初夏开花,形状与牡丹相似。妖无格:妖娆美丽,但缺乏标格。妖:艳丽、妩媚。格:骨格。无格指格调不高。郑虔《胡本草》:“芍药,一名没骨花。”牡丹别名“木芍药”,芍药为草本,又称“没骨牡丹”,故作者称其“无格”。
⑶芙蕖(qú):荷花的别名。《尔雅·释草》:“荷,芙渠。其茎茄,其叶蕸,其本蔤,其华菡萏,其实莲,其根藕,其中菂,菂中薏。”郭璞注:“(芙渠)别名芙蓉,江东呼荷。”
⑷国色:倾国之色。原意为一国中姿容最美的女子,此指牡丹花色卓绝,艳丽高贵。李濬《松窗杂录》:“上颇好诗,因问脩己曰:‘今京邑传唱牡丹花诗,谁为首出?’ 脩己对曰:‘臣尝闻公卿间多吟赏中书舍人李正封诗曰:“天香夜染衣,国色朝酣酒。”’上闻之,嗟赏移时。”吴钢、张天池《刘禹锡诗文选注》认为此为作者用来喻指革新人士。
⑸“花开”句:说明唐代观赏牡丹风气极盛。李肇《唐国史补》卷中:“京城贵游尚牡丹,三十余年矣。每春暮,车马若狂,以不耽玩为耻。执金吾铺官围外,寺观种以求利,一本有直数万者。元和末,韩令始至长安,居第有之,遽命劚去,曰:‘吾岂效儿女子耶!’”白居易《买花》:“帝城春欲暮,喧喧车马度。共道牡丹时,相随买花去。贵贱无常价,酬直看花数:灼灼百朵红,戋戋五束素。上张幄幕庇,旁织巴篱护。水洒复泥封,移来色如故。家家习为俗,人人迷不悟。”京城:一般认为是指长安,但刘锬编的《咏花古诗欣赏》、鲍思陶等编的《中国名胜诗联精鉴》以及谢明等编的《历代咏物诗选读》认为此诗中的京城是指洛阳。

赏牡丹赏析

  此诗乃赞颂牡丹之作,其赞颂之手法,乃用抑彼扬此的反衬之法。诗人没有从正面描写牡丹的姿色,而是从侧面来写牡丹。诗一开始先评赏芍药和芙蕖。芍药与芙蕖本是为人所喜爱的花卉,然而诗人赞颂牡丹,乃用“芍药妖无格”和“芙蕖净少情”以衬托牡丹之高标格和富于情韵之美。“芍药”,本来同样是一种具有观赏价值的花卉,但据说到了唐代武则天以后,“牡丹始盛而芍药之艳衰” (王禹傅《芍药诗序》)。以至有人将牡丹比为“花王”,把芍药比作“近侍”。此处,刘禹锡也怀着主观感情,把芍药说成虽妖娆但格调不高。“芙蕖”,是在诗文中常以清高洁净的面目出现的花卉,但刘禹锡大概因为她亭亭玉立于池面之中,令人只可远观而不可近玩的缘故,说她纯洁而寡情。这里暗示了牡丹兼具妖、净、格、情四种资质,可谓花中之最美者。

  前两句用的是抑彼扬此的手法,为牡丹的出现作铺垫,而第三句笔锋一转,从正面赞颂牡丹。“唯有”一词,突出强调了只有牡丹才配称“真国色”,表明了诗人对牡丹的偏爱。“国色天香”则成了当时对牡丹的定评,也为后人所乐于接受和沿用。牡丹是花中之王,“百般颜色百般香”(邵雍《牡丹吟》)。但此诗却只字未提牡丹的色香,仅说“花开时节动京城”。这句表现了人们倾城而出观赏牡丹的热闹景象,以此赞颂牡丹为人赏爱的倾国之色。牡丹在诗人眼里,她姿色超群,是国中最佳“美人”。由于牡丹具有无与伦比的姿色,竞使得花开时节京城轰动,人们竞相品赏,生动地描述了当时的时尚,说出了多数人的心声。这里“动”字用得极妙,仿佛使人看到了当时人们为了观赏牡丹而万人空巷、人头攒动的生动场面。

  这短短四句诗,写了三种名花,而其中又深含了诗人丰富的审美思想。诗人没有忘记对芍药与荷花美好一面的赞誉,却又突出了牡丹的姿色,令人玩味无穷。作为花木,本来无所谓格调高下和感情的多寡,但诗人用拟人化和烘托的手法,巧妙生动地把自然美变成了艺术美,给人留下了难忘的印象。

赏牡丹创作背景

  牡丹是中国特产的名花,春末开花,花大而美。唐代高宗、武后时始从汾晋(今山西汾河流域)移植于京城,玄宗时犹视为珍品。此诗即写唐人赏牡丹的盛况。关于此诗的创作时间与地点,由陶敏、陶红雨校注的《刘禹锡全集编年校注》根据诗中用李正封“国色”之语推测此诗为大和二年(828年)至五年831年作者在长安所作;瞿蜕园的《刘禹锡集笺证》认为,此诗作于唐大和年间作者重入长安之时;高志忠的《刘禹锡诗编年校注》认为,此诗与《浑侍中宅牡丹》作于同时;吴钢、张天池《刘禹锡诗文选注》疑此诗为永贞革新时所作。

《赏牡丹》刘禹锡 拼音读音参考

shǎng mǔ dān
赏牡丹

tíng qián sháo yào yāo wú gé, chí shàng fú qú jìng shǎo qíng.
庭前芍药妖无格,池上芙蕖净少情。
wéi yǒu mǔ dān zhēn guó sè, huā kāi shí jié dòng jīng chéng.
唯有牡丹真国色,花开时节动京城。

《赏牡丹》赏牡丹刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《shǎng mǔ dān 》 liú yǔ xī

tíng qián sháo yào yāo wú gé ,chí shàng fú qú jìng shǎo qíng 。
wéi yǒu mǔ dān zhēn guó sè ,huā kāi shí jiē dòng jīng chéng 。
fèn lèi : mǔ dān

zuò zhě jiǎn jiè (liú yǔ xī )

liú yǔ xī tóu xiàng

liú yǔ xī (772-842),zì mèng dé ,hàn zú ,zhōng guó táng cháo péng chéng (jīn xú zhōu )rén ,zǔ jí luò yáng ,táng cháo wén xué jiā ,zhé xué jiā ,zì chēng shì hàn zhōng shān jìng wáng hòu yì ,céng rèn jiān chá yù shǐ ,shì wáng shū wén zhèng zhì gǎi gé jí tuán de yī yuán 。táng dài zhōng wǎn qī zhe míng shī rén ,yǒu “shī háo ”zhī chēng 。tā de jiā tíng shì yī gè shì dài yǐ rú xué xiàng chuán de shū xiāng mén dì 。zhèng zhì shàng zhǔ zhāng gé xīn ,shì wáng shū wén pài zhèng zhì gé xīn huó dòng de zhōng xīn rén wù zhī yī 。hòu lái yǒng zhēn gé xīn shī bài bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ (jīn hú nán cháng dé )。jù hú nán cháng dé lì shǐ xué jiā 、shōu cáng jiā zhōu xīn guó xiān shēng kǎo zhèng liú yǔ xī bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ qí jiān xiě le zhe míng de “hàn shòu chéng chūn wàng ”。

shǎng mǔ dān fān yì jí zhù shì

fān yì
tíng qián de sháo yào yāo ráo yàn lì què quē fá gǔ gé ,chí zhōng de hé huā qīng yǎ jié jìng què quē shǎo qíng yùn 。
zhī yǒu mǔ dān cái shì zhēn zhèng de tiān zī sè ,dào le kāi huā de jì jiē yǐn dé wú shù de rén lái xīn shǎng ,jīng dòng le zhěng gè zhǎng ān chéng 。

zhù shì
yāo :yàn lì 、wǔ mèi 。
gé :gǔ gé 。mǔ dān bié míng “mù sháo yào ”,sháo yào wéi cǎo běn ,yòu chēng “méi gǔ mǔ dān ”,gù zuò zhě chēng qí “wú gé ”。zài zhè lǐ ,wú gé zhǐ gé diào bú gāo 。
fú qú :jí lián huā 。
guó sè :yuán yì wéi yī guó zhōng zī róng zuì měi de nǚ zǐ ,cǐ zhǐ mǔ dān huā sè zhuó jué ,yàn lì gāo guì 。
jīng chéng :zhǐ táng cháo de jīng shī zhǎng ān ,zhǎng ān shì táng dài de shǒu dōu 、jīng chéng 。

shǎng mǔ dān fān yì jí zhù shì èr

fān yì
tíng yuàn zhōng de sháo yào huā yàn lì suī yàn lì ,dàn gé diào bú gāo ;chí miàn shàng de hé huā míng jìng dǎo shì míng jìng ,què quē shǎo rè qíng ;
zhī yǒu mǔ dān huā cái shì zhēn zhèng de guó sè ,shì zuì měi de huā ,dāng tā kāi huā de shí hòu ,qí shèng kuàng hōng dòng le zhěng gè jīng chéng 。

zhù shì
⑴mǔ dān :zhe míng de guān shǎng zhí wù 。gǔ wú mǔ dān zhī míng ,tǒng chēng sháo yào ,hòu yǐ mù sháo yào chēng mǔ dān 。yī bān wèi mǔ dān zhī chēng zài táng yǐ hòu ,dàn zài táng qián ,yǐ jiàn yú jì zǎi 。
⑵tíng qián sháo yào :yù zhǐ huàn guān 、quán guì 。sháo yào :duō nián shēng cǎo běn zhí wù ,shǔ máo gèn kē ,chū xià kāi huā ,xíng zhuàng yǔ mǔ dān xiàng sì 。yāo wú gé :yāo ráo měi lì ,dàn quē fá biāo gé 。yāo :yàn lì 、wǔ mèi 。gé :gǔ gé 。wú gé zhǐ gé diào bú gāo 。zhèng qián 《hú běn cǎo 》:“sháo yào ,yī míng méi gǔ huā 。”mǔ dān bié míng “mù sháo yào ”,sháo yào wéi cǎo běn ,yòu chēng “méi gǔ mǔ dān ”,gù zuò zhě chēng qí “wú gé ”。
⑶fú qú (qú):hé huā de bié míng 。《ěr yǎ ·shì cǎo 》:“hé ,fú qú 。qí jīng qié ,qí yè xiá ,qí běn mì ,qí huá hàn dàn ,qí shí lián ,qí gēn ǒu ,qí zhōng dì ,dì zhōng yì 。”guō pú zhù :“(fú qú )bié míng fú róng ,jiāng dōng hū hé 。”
⑷guó sè :qīng guó zhī sè 。yuán yì wéi yī guó zhōng zī róng zuì měi de nǚ zǐ ,cǐ zhǐ mǔ dān huā sè zhuó jué ,yàn lì gāo guì 。lǐ xùn 《sōng chuāng zá lù 》:“shàng pō hǎo shī ,yīn wèn yǒu jǐ yuē :‘jīn jīng yì chuán chàng mǔ dān huā shī ,shuí wéi shǒu chū ?’ yǒu jǐ duì yuē :‘chén cháng wén gōng qīng jiān duō yín shǎng zhōng shū shě rén lǐ zhèng fēng shī yuē :“tiān xiāng yè rǎn yī ,guó sè cháo hān jiǔ 。”’shàng wén zhī ,jiē shǎng yí shí 。”wú gāng 、zhāng tiān chí 《liú yǔ xī shī wén xuǎn zhù 》rèn wéi cǐ wéi zuò zhě yòng lái yù zhǐ gé xīn rén shì 。
⑸“huā kāi ”jù :shuō míng táng dài guān shǎng mǔ dān fēng qì jí shèng 。lǐ zhào 《táng guó shǐ bǔ 》juàn zhōng :“jīng chéng guì yóu shàng mǔ dān ,sān shí yú nián yǐ 。měi chūn mù ,chē mǎ ruò kuáng ,yǐ bú dān wán wéi chǐ 。zhí jīn wú pù guān wéi wài ,sì guān zhǒng yǐ qiú lì ,yī běn yǒu zhí shù wàn zhě 。yuán hé mò ,hán lìng shǐ zhì zhǎng ān ,jū dì yǒu zhī ,jù mìng zhú qù ,yuē :‘wú qǐ xiào ér nǚ zǐ yē !’”bái jū yì 《mǎi huā 》:“dì chéng chūn yù mù ,xuān xuān chē mǎ dù 。gòng dào mǔ dān shí ,xiàng suí mǎi huā qù 。guì jiàn wú cháng jià ,chóu zhí kàn huā shù :zhuó zhuó bǎi duǒ hóng ,jiān jiān wǔ shù sù 。shàng zhāng wò mù bì ,páng zhī bā lí hù 。shuǐ sǎ fù ní fēng ,yí lái sè rú gù 。jiā jiā xí wéi sú ,rén rén mí bú wù 。”jīng chéng :yī bān rèn wéi shì zhǐ zhǎng ān ,dàn liú tán biān de 《yǒng huā gǔ shī xīn shǎng 》、bào sī táo děng biān de 《zhōng guó míng shèng shī lián jīng jiàn 》yǐ jí xiè míng děng biān de 《lì dài yǒng wù shī xuǎn dú 》rèn wéi cǐ shī zhōng de jīng chéng shì zhǐ luò yáng 。

shǎng mǔ dān shǎng xī

  cǐ shī nǎi zàn sòng mǔ dān zhī zuò ,qí zàn sòng zhī shǒu fǎ ,nǎi yòng yì bǐ yáng cǐ de fǎn chèn zhī fǎ 。shī rén méi yǒu cóng zhèng miàn miáo xiě mǔ dān de zī sè ,ér shì cóng cè miàn lái xiě mǔ dān 。shī yī kāi shǐ xiān píng shǎng sháo yào hé fú qú 。sháo yào yǔ fú qú běn shì wéi rén suǒ xǐ ài de huā huì ,rán ér shī rén zàn sòng mǔ dān ,nǎi yòng “sháo yào yāo wú gé ”hé “fú qú jìng shǎo qíng ”yǐ chèn tuō mǔ dān zhī gāo biāo gé hé fù yú qíng yùn zhī měi 。“sháo yào ”,běn lái tóng yàng shì yī zhǒng jù yǒu guān shǎng jià zhí de huā huì ,dàn jù shuō dào le táng dài wǔ zé tiān yǐ hòu ,“mǔ dān shǐ shèng ér sháo yào zhī yàn shuāi ” (wáng yǔ fù 《sháo yào shī xù 》)。yǐ zhì yǒu rén jiāng mǔ dān bǐ wéi “huā wáng ”,bǎ sháo yào bǐ zuò “jìn shì ”。cǐ chù ,liú yǔ xī yě huái zhe zhǔ guān gǎn qíng ,bǎ sháo yào shuō chéng suī yāo ráo dàn gé diào bú gāo 。“fú qú ”,shì zài shī wén zhōng cháng yǐ qīng gāo jié jìng de miàn mù chū xiàn de huā huì ,dàn liú yǔ xī dà gài yīn wéi tā tíng tíng yù lì yú chí miàn zhī zhōng ,lìng rén zhī kě yuǎn guān ér bú kě jìn wán de yuán gù ,shuō tā chún jié ér guǎ qíng 。zhè lǐ àn shì le mǔ dān jiān jù yāo 、jìng 、gé 、qíng sì zhǒng zī zhì ,kě wèi huā zhōng zhī zuì měi zhě 。

  qián liǎng jù yòng de shì yì bǐ yáng cǐ de shǒu fǎ ,wéi mǔ dān de chū xiàn zuò pù diàn ,ér dì sān jù bǐ fēng yī zhuǎn ,cóng zhèng miàn zàn sòng mǔ dān 。“wéi yǒu ”yī cí ,tū chū qiáng diào le zhī yǒu mǔ dān cái pèi chēng “zhēn guó sè ”,biǎo míng le shī rén duì mǔ dān de piān ài 。“guó sè tiān xiāng ”zé chéng le dāng shí duì mǔ dān de dìng píng ,yě wéi hòu rén suǒ lè yú jiē shòu hé yán yòng 。mǔ dān shì huā zhōng zhī wáng ,“bǎi bān yán sè bǎi bān xiāng ”(shào yōng 《mǔ dān yín 》)。dàn cǐ shī què zhī zì wèi tí mǔ dān de sè xiāng ,jǐn shuō “huā kāi shí jiē dòng jīng chéng ”。zhè jù biǎo xiàn le rén men qīng chéng ér chū guān shǎng mǔ dān de rè nào jǐng xiàng ,yǐ cǐ zàn sòng mǔ dān wéi rén shǎng ài de qīng guó zhī sè 。mǔ dān zài shī rén yǎn lǐ ,tā zī sè chāo qún ,shì guó zhōng zuì jiā “měi rén ”。yóu yú mǔ dān jù yǒu wú yǔ lún bǐ de zī sè ,jìng shǐ dé huā kāi shí jiē jīng chéng hōng dòng ,rén men jìng xiàng pǐn shǎng ,shēng dòng dì miáo shù le dāng shí de shí shàng ,shuō chū le duō shù rén de xīn shēng 。zhè lǐ “dòng ”zì yòng dé jí miào ,fǎng fó shǐ rén kàn dào le dāng shí rén men wéi le guān shǎng mǔ dān ér wàn rén kōng xiàng 、rén tóu zǎn dòng de shēng dòng chǎng miàn 。

  zhè duǎn duǎn sì jù shī ,xiě le sān zhǒng míng huā ,ér qí zhōng yòu shēn hán le shī rén fēng fù de shěn měi sī xiǎng 。shī rén méi yǒu wàng jì duì sháo yào yǔ hé huā měi hǎo yī miàn de zàn yù ,què yòu tū chū le mǔ dān de zī sè ,lìng rén wán wèi wú qióng 。zuò wéi huā mù ,běn lái wú suǒ wèi gé diào gāo xià hé gǎn qíng de duō guǎ ,dàn shī rén yòng nǐ rén huà hé hōng tuō de shǒu fǎ ,qiǎo miào shēng dòng dì bǎ zì rán měi biàn chéng le yì shù měi ,gěi rén liú xià le nán wàng de yìn xiàng 。

shǎng mǔ dān chuàng zuò bèi jǐng

  mǔ dān shì zhōng guó tè chǎn de míng huā ,chūn mò kāi huā ,huā dà ér měi 。táng dài gāo zōng 、wǔ hòu shí shǐ cóng fén jìn (jīn shān xī fén hé liú yù )yí zhí yú jīng chéng ,xuán zōng shí yóu shì wéi zhēn pǐn 。cǐ shī jí xiě táng rén shǎng mǔ dān de shèng kuàng 。guān yú cǐ shī de chuàng zuò shí jiān yǔ dì diǎn ,yóu táo mǐn 、táo hóng yǔ xiào zhù de 《liú yǔ xī quán jí biān nián xiào zhù 》gēn jù shī zhōng yòng lǐ zhèng fēng “guó sè ”zhī yǔ tuī cè cǐ shī wéi dà hé èr nián (828nián )zhì wǔ nián 831nián zuò zhě zài zhǎng ān suǒ zuò ;qú tuì yuán de 《liú yǔ xī jí jiān zhèng 》rèn wéi ,cǐ shī zuò yú táng dà hé nián jiān zuò zhě zhòng rù zhǎng ān zhī shí ;gāo zhì zhōng de 《liú yǔ xī shī biān nián xiào zhù 》rèn wéi ,cǐ shī yǔ 《hún shì zhōng zhái mǔ dān 》zuò yú tóng shí ;wú gāng 、zhāng tiān chí 《liú yǔ xī shī wén xuǎn zhù 》yí cǐ shī wéi yǒng zhēn gé xīn shí suǒ zuò 。

《shǎng mǔ dān 》liú yǔ xī pīn yīn dú yīn cān kǎo

shǎng mǔ dān
shǎng mǔ dān

tíng qián sháo yào yāo wú gé, chí shàng fú qú jìng shǎo qíng.
tíng qián sháo yào yāo wú gé ,chí shàng fú qú jìng shǎo qíng 。
wéi yǒu mǔ dān zhēn guó sè, huā kāi shí jié dòng jīng chéng.
wéi yǒu mǔ dān zhēn guó sè ,huā kāi shí jiē dòng jīng chéng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

刘禹锡 刘禹锡 刘禹锡(772-842)字梦得,洛阳人,为匈奴族后裔。晚年任太子宾客,世称「刘宾客」。他和柳宗元一同参预那唐朝永贞年间短命的政治改革,结果一同贬谪远郡,顽强地生活下来,晚年回到洛阳,仍有「马思边草拳毛动」的豪气。他的诗精炼含蓄,往往能以清新的语言表达自己对人生或历史的深刻理解, 因而被白居易推崇备至, 誉为「诗豪」。他在远谪湖南、四川时,接触到少数民族的生活,并受到当地民歌的一些影响,创作出《竹枝》、《浪淘沙》诸词,给后世留下「银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲」的民俗画面。至于「东边日出西边雨,道是无晴还有晴」,更是地道的民歌风味了。他在和白居易的《春词》时,曾注明「依《忆江南》曲拍为句」,这是中国文学史上依曲填词的最早记录。

刘禹锡的诗词

  • 竹枝(两岸山花似雪开)
  • 《竹枝词九首·其九》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(竹枝词九首·其九 刘禹锡)
  • 酬乐天扬州初逢席上见赠(巴山楚水凄凉地)
  • 再游玄都观
  • 《杨柳枝词九首·其一》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(杨柳枝词九首·其一 刘禹锡)
  • 浪淘沙(流水淘沙不暂停)
  • 《乌衣巷》乌衣巷刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意
  • 秋风引(何处秋风至)
  • 潇湘神·湘水流
  • 踏歌词(新词宛转递相传)
  • 唐代诗词推荐

  • 《清溪行/宣州清溪》清溪行/宣州清溪李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 西塞山二首(今谓之道士矶,即兴国军大冶县所隶也)
  • 送边将
  • 分题雪霁望炉峰
  • 寄献湖州从叔员外
  • 送神邈法师
  • 奏捷西蜀题沱江驿
  • 断酒
  • 江行夜泊
  • 暮游岳麓寺
  • 《赏牡丹》赏牡丹刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意原文,《赏牡丹》赏牡丹刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意翻译,《赏牡丹》赏牡丹刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意赏析,《赏牡丹》赏牡丹刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自刘禹锡的作品

    诗词类别

    刘禹锡的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语