《听弹琴》听弹琴刘长卿原文、翻译、赏析和诗意

作者:刘长卿 朝代:唐代
《听弹琴》听弹琴刘长卿原文、翻译、赏析和诗意原文

《听弹琴》 刘长卿

泠泠七弦上,静听松风寒。
(七弦  一作:七丝)
古调虽自爱,今人多不弹。

作者简介(刘长卿)

刘长卿头像

刘长卿(约726 — 约786),字文房,汉族,宣城(今属安徽)人,唐代诗人。后迁居洛阳,河间(今属河北)为其郡望。玄宗天宝年间进士。肃宗至德中官监察御史,后为长洲县尉,因事下狱,贬南巴尉。代宗大历中任转运使判官,知淮西、鄂岳转运留后,又被诬再贬睦州司马。德宗建中年间,官终随州刺史,世称刘随州。

听弹琴翻译及注释

翻译
七弦琴奏出清凉的曲调悠扬起伏,细细倾听就像那滚滚的松涛声。
我虽然很喜爱这首古时的曲调,但在今天人们大多已不去弹奏了。

注释
⑴泠(líng)泠:形容清凉、清淡,也形容声音清越。丝:一作“弦”。
⑵松风:以风入松林暗示琴声凄凉。琴曲中有《风入松》的调名。
⑶古调:古时的曲调。

听弹琴鉴赏

  此诗题一作“弹琴”,《刘随州集》与《全唐诗》均为“听弹琴”。从诗中“静听”二字细味,题目以有“听”字为妥。

  琴是中国古代传统民族乐器,由七条弦组成,所以首句以“七弦”作琴的代称,意象也更具体。“泠泠”形容琴声的清越,逗起“松风寒”三字。“松风寒”以风入松林暗示琴声的凄清,极为形象,引导读者进入音乐的境界。“静听”二字描摹出听琴者入神的情态,可见琴声的超妙。高雅平和的琴声,常能唤起听者水流石上、风来松下的幽清肃穆之感。而琴曲中又有《风入松》的调名,一语双关,用意甚妙。

  如果说前两句是描写音乐的境界,后两句则是议论性抒情,牵涉到当时音乐变革的背景。汉魏六朝南方清乐尚用琴瑟。而到唐代,音乐发生变革,“燕乐”成为一代新声,乐器则以西域传入的琵琶为主。“琵琶起舞换新声”的同时,公众的欣赏趣味也变了。受人欢迎的是能表达世俗欢快心声的新乐。穆如松风的琴声虽美,毕竟成了“古调”,已经没有几个人能怀着高雅情致来欣赏,言下便流露出曲高和寡的孤独感。“虽”字转折,从对琴声的赞美进入对时尚的感慨。“今人多不弹”的“多”字,更反衬出琴客知音者的稀少。有人以此二句谓今人好趋时尚不弹古调,意在表现作者的不合时宜,是很对的。刘长卿清才冠世,一生两遭迁斥,有一肚皮不合时宜和一种与流俗落落寡合的情调。他的集中有《幽琴》(《杂咏八首上礼部李侍郎》之一)诗曰:“月色满轩白,琴声宜夜阑。飗飗青丝上,静听松风寒。古调虽自爱,今人多不弹。向君投此曲,所贵知音难。”其中四句就是这首听琴绝句。“所贵知音难”也正是诗的题旨之所在。“作诗必此诗,定知非诗人”,诗咏听琴,只不过借此寄托一种孤芳自赏的情操罢了。

《听弹琴》刘长卿 拼音读音参考

tīng tán qín
听弹琴

líng líng qī xián shàng, jìng tīng sōng fēng hán.
泠泠七弦上,静听松风寒。
qī xián nbsp yī zuò: qī sī
(七弦  一作:七丝)
gǔ diào suī zì ài, jīn rén duō bù dàn.
古调虽自爱,今人多不弹。

《听弹琴》听弹琴刘长卿原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《tīng dàn qín 》 liú zhǎng qīng

líng líng qī xián shàng ,jìng tīng sōng fēng hán 。
(qī xián   yī zuò :qī sī )
gǔ diào suī zì ài ,jīn rén duō bú dàn 。

zuò zhě jiǎn jiè (liú zhǎng qīng )

liú zhǎng qīng tóu xiàng

liú zhǎng qīng (yuē 726 — yuē 786),zì wén fáng ,hàn zú ,xuān chéng (jīn shǔ ān huī )rén ,táng dài shī rén 。hòu qiān jū luò yáng ,hé jiān (jīn shǔ hé běi )wéi qí jun4 wàng 。xuán zōng tiān bǎo nián jiān jìn shì 。sù zōng zhì dé zhōng guān jiān chá yù shǐ ,hòu wéi zhǎng zhōu xiàn wèi ,yīn shì xià yù ,biǎn nán bā wèi 。dài zōng dà lì zhōng rèn zhuǎn yùn shǐ pàn guān ,zhī huái xī 、è yuè zhuǎn yùn liú hòu ,yòu bèi wū zài biǎn mù zhōu sī mǎ 。dé zōng jiàn zhōng nián jiān ,guān zhōng suí zhōu cì shǐ ,shì chēng liú suí zhōu 。

tīng dàn qín fān yì jí zhù shì

fān yì
qī xián qín zòu chū qīng liáng de qǔ diào yōu yáng qǐ fú ,xì xì qīng tīng jiù xiàng nà gǔn gǔn de sōng tāo shēng 。
wǒ suī rán hěn xǐ ài zhè shǒu gǔ shí de qǔ diào ,dàn zài jīn tiān rén men dà duō yǐ bú qù dàn zòu le 。

zhù shì
⑴líng (líng)líng :xíng róng qīng liáng 、qīng dàn ,yě xíng róng shēng yīn qīng yuè 。sī :yī zuò “xián ”。
⑵sōng fēng :yǐ fēng rù sōng lín àn shì qín shēng qī liáng 。qín qǔ zhōng yǒu 《fēng rù sōng 》de diào míng 。
⑶gǔ diào :gǔ shí de qǔ diào 。

tīng dàn qín jiàn shǎng

  cǐ shī tí yī zuò “dàn qín ”,《liú suí zhōu jí 》yǔ 《quán táng shī 》jun1 wéi “tīng dàn qín ”。cóng shī zhōng “jìng tīng ”èr zì xì wèi ,tí mù yǐ yǒu “tīng ”zì wéi tuǒ 。

  qín shì zhōng guó gǔ dài chuán tǒng mín zú lè qì ,yóu qī tiáo xián zǔ chéng ,suǒ yǐ shǒu jù yǐ “qī xián ”zuò qín de dài chēng ,yì xiàng yě gèng jù tǐ 。“líng líng ”xíng róng qín shēng de qīng yuè ,dòu qǐ “sōng fēng hán ”sān zì 。“sōng fēng hán ”yǐ fēng rù sōng lín àn shì qín shēng de qī qīng ,jí wéi xíng xiàng ,yǐn dǎo dú zhě jìn rù yīn lè de jìng jiè 。“jìng tīng ”èr zì miáo mó chū tīng qín zhě rù shén de qíng tài ,kě jiàn qín shēng de chāo miào 。gāo yǎ píng hé de qín shēng ,cháng néng huàn qǐ tīng zhě shuǐ liú shí shàng 、fēng lái sōng xià de yōu qīng sù mù zhī gǎn 。ér qín qǔ zhōng yòu yǒu 《fēng rù sōng 》de diào míng ,yī yǔ shuāng guān ,yòng yì shèn miào 。

  rú guǒ shuō qián liǎng jù shì miáo xiě yīn lè de jìng jiè ,hòu liǎng jù zé shì yì lùn xìng shū qíng ,qiān shè dào dāng shí yīn lè biàn gé de bèi jǐng 。hàn wèi liù cháo nán fāng qīng lè shàng yòng qín sè 。ér dào táng dài ,yīn lè fā shēng biàn gé ,“yàn lè ”chéng wéi yī dài xīn shēng ,lè qì zé yǐ xī yù chuán rù de pí pá wéi zhǔ 。“pí pá qǐ wǔ huàn xīn shēng ”de tóng shí ,gōng zhòng de xīn shǎng qù wèi yě biàn le 。shòu rén huān yíng de shì néng biǎo dá shì sú huān kuài xīn shēng de xīn lè 。mù rú sōng fēng de qín shēng suī měi ,bì jìng chéng le “gǔ diào ”,yǐ jīng méi yǒu jǐ gè rén néng huái zhe gāo yǎ qíng zhì lái xīn shǎng ,yán xià biàn liú lù chū qǔ gāo hé guǎ de gū dú gǎn 。“suī ”zì zhuǎn shé ,cóng duì qín shēng de zàn měi jìn rù duì shí shàng de gǎn kǎi 。“jīn rén duō bú dàn ”de “duō ”zì ,gèng fǎn chèn chū qín kè zhī yīn zhě de xī shǎo 。yǒu rén yǐ cǐ èr jù wèi jīn rén hǎo qū shí shàng bú dàn gǔ diào ,yì zài biǎo xiàn zuò zhě de bú hé shí yí ,shì hěn duì de 。liú zhǎng qīng qīng cái guàn shì ,yī shēng liǎng zāo qiān chì ,yǒu yī dù pí bú hé shí yí hé yī zhǒng yǔ liú sú luò luò guǎ hé de qíng diào 。tā de jí zhōng yǒu 《yōu qín 》(《zá yǒng bā shǒu shàng lǐ bù lǐ shì láng 》zhī yī )shī yuē :“yuè sè mǎn xuān bái ,qín shēng yí yè lán 。liú liú qīng sī shàng ,jìng tīng sōng fēng hán 。gǔ diào suī zì ài ,jīn rén duō bú dàn 。xiàng jun1 tóu cǐ qǔ ,suǒ guì zhī yīn nán 。”qí zhōng sì jù jiù shì zhè shǒu tīng qín jué jù 。“suǒ guì zhī yīn nán ”yě zhèng shì shī de tí zhǐ zhī suǒ zài 。“zuò shī bì cǐ shī ,dìng zhī fēi shī rén ”,shī yǒng tīng qín ,zhī bú guò jiè cǐ jì tuō yī zhǒng gū fāng zì shǎng de qíng cāo bà le 。

《tīng dàn qín 》liú zhǎng qīng pīn yīn dú yīn cān kǎo

tīng tán qín
tīng dàn qín

líng líng qī xián shàng, jìng tīng sōng fēng hán.
líng líng qī xián shàng ,jìng tīng sōng fēng hán 。
qī xián nbsp yī zuò: qī sī
(qī xián   yī zuò :qī sī )
gǔ diào suī zì ài, jīn rén duō bù dàn.
gǔ diào suī zì ài ,jīn rén duō bú dàn 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

刘长卿 刘长卿 刘长卿(约709-780),字文房,河间(今河北省河间县)人。唐玄宗开元二十一年(733)进士。肃宗至德年间,曾任淮西鄂岳转运留后,因被人诬陷,下姑苏(今江苏省苏州市)狱,后贬为潘州(今广东省茂名市)南巴尉,移陆州司马,死于随州刺史任上。世称刘随州,有《刘随州集》。刘长卿与杜甫同时,比元结、顾况年长十余岁,但他的创作活动主要集中在中唐前期。他的诗内容较丰富,各体都有佳作,尤长于五言律诗,权德舆说他自诩「五言长城」。七言律诗则以工秀见长。他的诗驰声于上元、宝应(唐肃宗的第三、第四个年号)间。皇甫湜说:「诗未有刘长卿一句,已呼宋玉为老兵。」可见其诗名之高。

刘长卿的诗词

  • 毛豆日产精品卡2卡3卡4卡用户强力推荐:轻松体验所有精彩内容。
  • 余干旅舍(摇落暮天迥)
  • 《送李判官之润州行营》送李判官之润州行营刘长卿原文、翻译、赏析和诗意
  • 新年作
  • 谪仙怨(晴川落日初低)
  • 送灵澈(苍苍竹林寺)
  • 《长沙过贾谊宅》长沙过贾谊宅刘长卿原文、翻译、赏析和诗意
  • 穆陵关北逢人归渔阳(逢君穆陵路)
  • 逢雪宿芙蓉山主人(日暮苍山远)
  • 《逢雪宿芙蓉山主人》逢雪宿芙蓉山主人刘长卿原文、翻译、赏析和诗意
  • 唐代诗词推荐

  • 春居寄友生
  • 剑客 / 述剑
  • 送同年郑祥先辈归汉南(时恩门相公镇山南)
  • 从驾东幸呈诸公
  • 献江淮郡守卢公
  • 十月七日早起作时气疾初愈
  • 送还本上人游江西
  • 杂兴六首
  • 谢人寄南榴卓子
  • 宗人作尉唐昌官署幽胜而又博学精富得以言谈…留书屋壁
  • 《听弹琴》听弹琴刘长卿原文、翻译、赏析和诗意原文,《听弹琴》听弹琴刘长卿原文、翻译、赏析和诗意翻译,《听弹琴》听弹琴刘长卿原文、翻译、赏析和诗意赏析,《听弹琴》听弹琴刘长卿原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自刘长卿的作品

    诗词类别

    刘长卿的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语