《夏日南亭怀辛大》夏日南亭怀辛大孟浩然原文、翻译、赏析和诗意

作者:孟浩然 朝代:唐代
《夏日南亭怀辛大》夏日南亭怀辛大孟浩然原文、翻译、赏析和诗意原文

《夏日南亭怀辛大》 孟浩然

山光忽西落,池月渐东上。
散发乘夕凉,开轩卧闲敞。
荷风送香气,竹露滴清响。
欲取鸣琴弹,恨无知音赏。
感此怀故人,中宵劳梦想。
(中宵 一作:终)

作者简介(孟浩然)

孟浩然头像

孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。

夏日南亭怀辛大翻译及注释

翻译
傍山的日影忽然西落了,池塘上的月亮从东面慢慢升起。
披散着头发在夜晚乘凉,打开窗户躺卧在幽静宽敞的地方。
一阵阵的晚风送来荷花的香气,露水从竹叶上滴下发出清脆的响声。
正想拿琴来弹奏,可惜没有知音来欣赏。
感慨良宵,怀念起老朋友来,整夜在梦中也苦苦地想念。

韵译
夕阳忽然间落下了西山,东边池角明月渐渐东上。
披散头发今夕恰好乘凉,开窗闲卧多么清静舒畅。
清风徐徐送来荷花幽香,竹叶轻轻滴下露珠清响。
心想取来鸣琴轻弹一曲,只恨眼前没有知音欣赏。
感此良宵不免怀念故友,只能在夜半里梦想一场。

注释
①山光:傍山的日影。
②池月:池边的月色。
③东上:从东面升起
④开轩:开窗。
⑤卧闲敞:躺在幽静宽敞的地方。
⑥恨:遗憾。
⑦感此:有感于此。
⑧中宵:整夜。
⑨劳:苦于。
⑩梦想:想念。

夏日南亭怀辛大赏析

  此诗载于《全唐诗》卷一百五十九。下面是四川诗词学会理事、四川大学文学与新闻学院教授周啸天对此诗的赏析。

  孟浩然诗的特色是“遇景入咏,不拘奇抉异”(皮日休),虽只就闲情逸致作清描淡写,往往能引人渐入佳境。《夏日南亭怀辛大》就是有代表性的名篇。

  诗的内容可分两部分,既写夏夜水亭纳凉的清爽闲适,同时又表达对友人的怀念。“山光忽西落,池月渐东上”,开篇就是遇景入咏,细味却不止是简单写景,同时写出诗人的主观感受。“忽”、“渐”二字运用之妙,在于它们不但传达出夕阳西下与素月东升给人实际的感觉(一快一慢);而且,“夏日”可畏而“忽”落,明月可爱而“渐”起,只表现出一种心理的快感。“池”字表明“南亭”傍水,亦非虚设。

  近水亭台,不仅“先得月”,而且是先退凉的。诗人沐浴之后,洞开亭户,“散发”不梳,靠窗而卧,使人想起陶潜的一段名言:“五六月中北窗下卧,遇凉风暂至,自谓是羲皇上人。”(《与子俨等疏》)三四句不但写出一种闲情,同时也写出一种适意——来自身心两方面的快感。

  进而,诗人从嗅觉、听觉两方面继续写这种快感:“荷风送香气,竹露滴清响。”荷花的香气清淡细微,所以“风送”时闻;竹露滴在池面其声清脆,所以是“清响”。滴水可闻,细香可嗅,使人感到此外更无声息。诗句表达的境界宜乎“一时叹为清绝”(沈德潜《唐诗别裁》)。写荷以“气”,写竹以“响”,而不及视觉形象,恰是夏夜给人的真切感受。

  “竹露滴清响”,那样悦耳清心。这天籁似对诗人有所触动,使他想到音乐,“欲取鸣琴弹”了。琴,这古雅平和的乐器,只宜在恬淡闲适的心境中弹奏。据说古人弹琴,先得沐浴焚香,屏去杂念。而南亭纳凉的诗人此刻,已自然进入这种心境,正宜操琴。“欲取”而未取,舒适而不拟动弹,但想想也自有一番乐趣。不料却由“鸣琴”之想牵惹起一层淡淡的怅惘。象平静的井水起了一阵微澜。相传楚人钟子期通晓音律。伯牙鼓琴,志在高山,子期品道:“峨峨兮若泰山”;志在流水,子期品道:“洋洋兮若流水。”子期死而伯牙绝弦,不复演奏。(见《吕氏春秋·本味》)这就是“知音”的出典。由境界的清幽绝俗而想到弹琴,由弹琴想到“知音”,而生出“恨无知音赏”的缺憾,这就自然而然地由水亭纳凉过渡到怀人上来。

  此时,诗人是多么希望有朋友在身边,闲话清谈,共度良宵。可人期不来,自然会生出惆怅。“怀故人”的情绪一直带到睡下以后,进入梦乡,居然会见了亲爱的朋友。诗以有情的梦境结束,极有余味。

  孟浩然善于捕捉生活中的诗意感受。此诗不过写一种闲适自得的情趣,兼带点无知音的感慨,并无十分厚重的思想内容;然而写各种感觉细腻入微,诗味盎然。文字如行云流水,层递自然,由境及意而达于浑然一体,极富于韵味。诗的写法上又吸收了近体的音律、形式的长处,中六句似对非对,具有素朴的形式美;而诵读起来谐于唇吻,又“有金石宫商之声”(严羽《沧浪诗话》)。

夏日南亭怀辛大创作背景

  南亭,似应在涧南园,位于孟浩然家乡襄阳郊外的岘山附近。辛大疑即辛谔,为作者同乡友人,常于夏日来南亭纳凉,与孟浩然约为琴酒之会。

《夏日南亭怀辛大》孟浩然 拼音读音参考

xià rì nán tíng huái xīn dà
夏日南亭怀辛大

shān guāng hū xī luò, chí yuè jiàn dōng shàng.
山光忽西落,池月渐东上。
sàn fà chéng xī liáng, kāi xuān wò xián chǎng.
散发乘夕凉,开轩卧闲敞。
hé fēng sòng xiāng qì, zhú lù dī qīng xiǎng.
荷风送香气,竹露滴清响。
yù qǔ míng qín dàn, hèn wú zhī yīn shǎng.
欲取鸣琴弹,恨无知音赏。
gǎn cǐ huái gù rén, zhōng xiāo láo mèng xiǎng.
感此怀故人,中宵劳梦想。
zhōng xiāo yī zuò: zhōng
(中宵 一作:终)

《夏日南亭怀辛大》夏日南亭怀辛大孟浩然原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《xià rì nán tíng huái xīn dà 》 mèng hào rán

shān guāng hū xī luò ,chí yuè jiàn dōng shàng 。
sàn fā chéng xī liáng ,kāi xuān wò xián chǎng 。
hé fēng sòng xiāng qì ,zhú lù dī qīng xiǎng 。
yù qǔ míng qín dàn ,hèn wú zhī yīn shǎng 。
gǎn cǐ huái gù rén ,zhōng xiāo láo mèng xiǎng 。
(zhōng xiāo yī zuò :zhōng )

zuò zhě jiǎn jiè (mèng hào rán )

mèng hào rán tóu xiàng

mèng hào rán (689-740),nán ,hàn zú ,táng dài shī rén 。běn míng bú xiáng (yī shuō míng hào ),zì hào rán ,xiāng zhōu xiāng yáng (jīn hú běi xiāng yáng )rén ,shì chēng “mèng xiāng yáng ”。hào rán ,shǎo hǎo jiē yì ,xǐ jì rén huàn nán ,gōng yú shī 。nián sì shí yóu jīng shī ,táng xuán zōng zhào yǒng qí shī ,zhì “bú cái míng zhǔ qì ”zhī yǔ ,xuán zōng wèi :“qīng zì bú qiú shì ,zhèn wèi cháng qì qīng ,nài hé wū wǒ ?”yīn fàng hái wèi shì ,hòu yǐn jū lù mén shān ,zhe shī èr bǎi yú shǒu 。mèng hào rán yǔ lìng yī wèi shān shuǐ tián yuán shī rén wáng wéi hé chēng wéi “wáng mèng ”。

xià rì nán tíng huái xīn dà fān yì jí zhù shì

fān yì
bàng shān de rì yǐng hū rán xī luò le ,chí táng shàng de yuè liàng cóng dōng miàn màn màn shēng qǐ 。
pī sàn zhe tóu fā zài yè wǎn chéng liáng ,dǎ kāi chuāng hù tǎng wò zài yōu jìng kuān chǎng de dì fāng 。
yī zhèn zhèn de wǎn fēng sòng lái hé huā de xiāng qì ,lù shuǐ cóng zhú yè shàng dī xià fā chū qīng cuì de xiǎng shēng 。
zhèng xiǎng ná qín lái dàn zòu ,kě xī méi yǒu zhī yīn lái xīn shǎng 。
gǎn kǎi liáng xiāo ,huái niàn qǐ lǎo péng yǒu lái ,zhěng yè zài mèng zhōng yě kǔ kǔ dì xiǎng niàn 。

yùn yì
xī yáng hū rán jiān luò xià le xī shān ,dōng biān chí jiǎo míng yuè jiàn jiàn dōng shàng 。
pī sàn tóu fā jīn xī qià hǎo chéng liáng ,kāi chuāng xián wò duō me qīng jìng shū chàng 。
qīng fēng xú xú sòng lái hé huā yōu xiāng ,zhú yè qīng qīng dī xià lù zhū qīng xiǎng 。
xīn xiǎng qǔ lái míng qín qīng dàn yī qǔ ,zhī hèn yǎn qián méi yǒu zhī yīn xīn shǎng 。
gǎn cǐ liáng xiāo bú miǎn huái niàn gù yǒu ,zhī néng zài yè bàn lǐ mèng xiǎng yī chǎng 。

zhù shì
①shān guāng :bàng shān de rì yǐng 。
②chí yuè :chí biān de yuè sè 。
③dōng shàng :cóng dōng miàn shēng qǐ
④kāi xuān :kāi chuāng 。
⑤wò xián chǎng :tǎng zài yōu jìng kuān chǎng de dì fāng 。
⑥hèn :yí hàn 。
⑦gǎn cǐ :yǒu gǎn yú cǐ 。
⑧zhōng xiāo :zhěng yè 。
⑨láo :kǔ yú 。
⑩mèng xiǎng :xiǎng niàn 。

xià rì nán tíng huái xīn dà shǎng xī

  cǐ shī zǎi yú 《quán táng shī 》juàn yī bǎi wǔ shí jiǔ 。xià miàn shì sì chuān shī cí xué huì lǐ shì 、sì chuān dà xué wén xué yǔ xīn wén xué yuàn jiāo shòu zhōu xiào tiān duì cǐ shī de shǎng xī 。

  mèng hào rán shī de tè sè shì “yù jǐng rù yǒng ,bú jū qí jué yì ”(pí rì xiū ),suī zhī jiù xián qíng yì zhì zuò qīng miáo dàn xiě ,wǎng wǎng néng yǐn rén jiàn rù jiā jìng 。《xià rì nán tíng huái xīn dà 》jiù shì yǒu dài biǎo xìng de míng piān 。

  shī de nèi róng kě fèn liǎng bù fèn ,jì xiě xià yè shuǐ tíng nà liáng de qīng shuǎng xián shì ,tóng shí yòu biǎo dá duì yǒu rén de huái niàn 。“shān guāng hū xī luò ,chí yuè jiàn dōng shàng ”,kāi piān jiù shì yù jǐng rù yǒng ,xì wèi què bú zhǐ shì jiǎn dān xiě jǐng ,tóng shí xiě chū shī rén de zhǔ guān gǎn shòu 。“hū ”、“jiàn ”èr zì yùn yòng zhī miào ,zài yú tā men bú dàn chuán dá chū xī yáng xī xià yǔ sù yuè dōng shēng gěi rén shí jì de gǎn jiào (yī kuài yī màn );ér qiě ,“xià rì ”kě wèi ér “hū ”luò ,míng yuè kě ài ér “jiàn ”qǐ ,zhī biǎo xiàn chū yī zhǒng xīn lǐ de kuài gǎn 。“chí ”zì biǎo míng “nán tíng ”bàng shuǐ ,yì fēi xū shè 。

  jìn shuǐ tíng tái ,bú jǐn “xiān dé yuè ”,ér qiě shì xiān tuì liáng de 。shī rén mù yù zhī hòu ,dòng kāi tíng hù ,“sàn fā ”bú shū ,kào chuāng ér wò ,shǐ rén xiǎng qǐ táo qián de yī duàn míng yán :“wǔ liù yuè zhōng běi chuāng xià wò ,yù liáng fēng zàn zhì ,zì wèi shì xī huáng shàng rén 。”(《yǔ zǐ yǎn děng shū 》)sān sì jù bú dàn xiě chū yī zhǒng xián qíng ,tóng shí yě xiě chū yī zhǒng shì yì ——lái zì shēn xīn liǎng fāng miàn de kuài gǎn 。

  jìn ér ,shī rén cóng xiù jiào 、tīng jiào liǎng fāng miàn jì xù xiě zhè zhǒng kuài gǎn :“hé fēng sòng xiāng qì ,zhú lù dī qīng xiǎng 。”hé huā de xiāng qì qīng dàn xì wēi ,suǒ yǐ “fēng sòng ”shí wén ;zhú lù dī zài chí miàn qí shēng qīng cuì ,suǒ yǐ shì “qīng xiǎng ”。dī shuǐ kě wén ,xì xiāng kě xiù ,shǐ rén gǎn dào cǐ wài gèng wú shēng xī 。shī jù biǎo dá de jìng jiè yí hū “yī shí tàn wéi qīng jué ”(shěn dé qián 《táng shī bié cái 》)。xiě hé yǐ “qì ”,xiě zhú yǐ “xiǎng ”,ér bú jí shì jiào xíng xiàng ,qià shì xià yè gěi rén de zhēn qiē gǎn shòu 。

  “zhú lù dī qīng xiǎng ”,nà yàng yuè ěr qīng xīn 。zhè tiān lài sì duì shī rén yǒu suǒ chù dòng ,shǐ tā xiǎng dào yīn lè ,“yù qǔ míng qín dàn ”le 。qín ,zhè gǔ yǎ píng hé de lè qì ,zhī yí zài tián dàn xián shì de xīn jìng zhōng dàn zòu 。jù shuō gǔ rén dàn qín ,xiān dé mù yù fén xiāng ,píng qù zá niàn 。ér nán tíng nà liáng de shī rén cǐ kè ,yǐ zì rán jìn rù zhè zhǒng xīn jìng ,zhèng yí cāo qín 。“yù qǔ ”ér wèi qǔ ,shū shì ér bú nǐ dòng dàn ,dàn xiǎng xiǎng yě zì yǒu yī fān lè qù 。bú liào què yóu “míng qín ”zhī xiǎng qiān rě qǐ yī céng dàn dàn de chàng wǎng 。xiàng píng jìng de jǐng shuǐ qǐ le yī zhèn wēi lán 。xiàng chuán chǔ rén zhōng zǐ qī tōng xiǎo yīn lǜ 。bó yá gǔ qín ,zhì zài gāo shān ,zǐ qī pǐn dào :“é é xī ruò tài shān ”;zhì zài liú shuǐ ,zǐ qī pǐn dào :“yáng yáng xī ruò liú shuǐ 。”zǐ qī sǐ ér bó yá jué xián ,bú fù yǎn zòu 。(jiàn 《lǚ shì chūn qiū ·běn wèi 》)zhè jiù shì “zhī yīn ”de chū diǎn 。yóu jìng jiè de qīng yōu jué sú ér xiǎng dào dàn qín ,yóu dàn qín xiǎng dào “zhī yīn ”,ér shēng chū “hèn wú zhī yīn shǎng ”de quē hàn ,zhè jiù zì rán ér rán dì yóu shuǐ tíng nà liáng guò dù dào huái rén shàng lái 。

  cǐ shí ,shī rén shì duō me xī wàng yǒu péng yǒu zài shēn biān ,xián huà qīng tán ,gòng dù liáng xiāo 。kě rén qī bú lái ,zì rán huì shēng chū chóu chàng 。“huái gù rén ”de qíng xù yī zhí dài dào shuì xià yǐ hòu ,jìn rù mèng xiāng ,jū rán huì jiàn le qīn ài de péng yǒu 。shī yǐ yǒu qíng de mèng jìng jié shù ,jí yǒu yú wèi 。

  mèng hào rán shàn yú bǔ zhuō shēng huó zhōng de shī yì gǎn shòu 。cǐ shī bú guò xiě yī zhǒng xián shì zì dé de qíng qù ,jiān dài diǎn wú zhī yīn de gǎn kǎi ,bìng wú shí fèn hòu zhòng de sī xiǎng nèi róng ;rán ér xiě gè zhǒng gǎn jiào xì nì rù wēi ,shī wèi àng rán 。wén zì rú háng yún liú shuǐ ,céng dì zì rán ,yóu jìng jí yì ér dá yú hún rán yī tǐ ,jí fù yú yùn wèi 。shī de xiě fǎ shàng yòu xī shōu le jìn tǐ de yīn lǜ 、xíng shì de zhǎng chù ,zhōng liù jù sì duì fēi duì ,jù yǒu sù pǔ de xíng shì měi ;ér sòng dú qǐ lái xié yú chún wěn ,yòu “yǒu jīn shí gōng shāng zhī shēng ”(yán yǔ 《cāng làng shī huà 》)。

xià rì nán tíng huái xīn dà chuàng zuò bèi jǐng

  nán tíng ,sì yīng zài jiàn nán yuán ,wèi yú mèng hào rán jiā xiāng xiāng yáng jiāo wài de xiàn shān fù jìn 。xīn dà yí jí xīn è ,wéi zuò zhě tóng xiāng yǒu rén ,cháng yú xià rì lái nán tíng nà liáng ,yǔ mèng hào rán yuē wéi qín jiǔ zhī huì 。

《xià rì nán tíng huái xīn dà 》mèng hào rán pīn yīn dú yīn cān kǎo

xià rì nán tíng huái xīn dà
xià rì nán tíng huái xīn dà

shān guāng hū xī luò, chí yuè jiàn dōng shàng.
shān guāng hū xī luò ,chí yuè jiàn dōng shàng 。
sàn fà chéng xī liáng, kāi xuān wò xián chǎng.
sàn fā chéng xī liáng ,kāi xuān wò xián chǎng 。
hé fēng sòng xiāng qì, zhú lù dī qīng xiǎng.
hé fēng sòng xiāng qì ,zhú lù dī qīng xiǎng 。
yù qǔ míng qín dàn, hèn wú zhī yīn shǎng.
yù qǔ míng qín dàn ,hèn wú zhī yīn shǎng 。
gǎn cǐ huái gù rén, zhōng xiāo láo mèng xiǎng.
gǎn cǐ huái gù rén ,zhōng xiāo láo mèng xiǎng 。
zhōng xiāo yī zuò: zhōng
(zhōng xiāo yī zuò :zhōng )


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

孟浩然 孟浩然 孟浩然(689─740),本名浩,字浩然,襄州襄阳(今湖北襄樊市)人。早年隐居家乡襄阳附近的鹿门山,闭门读书,以诗自娱。曾游历长江南北各地,巴蜀、吴越、湘赣等地都留下了他的足迹。四十岁时游长安,应进士不第。张九龄镇荆州时,署其为荆州从事,不久,患疽而卒,终年五十二岁。他是盛唐山水田园诗派的主要作家之一。诗与王维齐名,号王孟。其诗每无意求工而清超越俗,正复出人意表,清闲浅淡中,自有泉流石上,风来松下之音。有《孟浩然集》。

孟浩然的诗词

  • 清明即事
  • 《清明即事》清明即事孟浩然原文、翻译、赏析和诗意
  • 宿业师山房待丁大不至
  • 彭蠡湖中望庐山
  • 送朱大入秦
  • 登鹿门山怀古
  • 南归阻雪
  • 过故人庄
  • 岁暮归南山 / 归故园作 / 归终南山
  • 岁暮归南山
  • 唐代诗词推荐

  • 之任建安渌溪亭偶作二首
  • 谢人惠拄杖
  • 史馆庭梅见其毫末历载三十今已半枯…伏惟垂览
  • 奉和鲁望招润卿博士辞以道侣将至之作
  • 渔父引二首
  • 题慈云寺僧院
  • 新林驿女吟示欧阳训(生飞虫)
  • 夏日山居
  • 过西山施肩吾旧居
  • 寻石瓮寺上方
  • 《夏日南亭怀辛大》夏日南亭怀辛大孟浩然原文、翻译、赏析和诗意原文,《夏日南亭怀辛大》夏日南亭怀辛大孟浩然原文、翻译、赏析和诗意翻译,《夏日南亭怀辛大》夏日南亭怀辛大孟浩然原文、翻译、赏析和诗意赏析,《夏日南亭怀辛大》夏日南亭怀辛大孟浩然原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自孟浩然的作品

    诗词类别

    孟浩然的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语