《赠别二首》赠别二首杜牧原文、翻译、赏析和诗意

作者:杜牧 朝代:唐代
《赠别二首》赠别二首杜牧原文、翻译、赏析和诗意原文

《赠别二首》 杜牧

娉娉袅袅十三余,豆蔻梢头二月初。
春风十里扬州路,卷上珠帘总不如。
多情却似总无情,唯觉樽前笑不成。
蜡烛有心还惜别,替人垂泪到天明。

作者简介(杜牧)

杜牧头像

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。

赠别二首翻译及注释

翻译
姿态美好举止轻盈正是十三年华,活象二月初含苞待放一朵豆蔻花。
看遍扬州城十里长街的青春佳丽,卷起珠帘卖俏粉黛没有比得上她。

聚首如胶似漆作别却象无情;只觉得酒筵上要笑笑不出声。
案头蜡烛有心它还依依惜别;你看它替我们流泪流到天明。

注释
⑴娉娉袅袅:形容女子体态轻盈美好。十三余:言其年龄。
⑵豆蔻:据《本草》载,豆蔻花生于叶间,南人取其未大开者,谓之含胎花,常以比喻处女。
⑶“春风二句”:说繁华的扬州城中,十里长街上有多少歌楼舞榭,珠帘翠幕中有多少佳人姝丽,但都不如这位少女美丽动人。
⑷“多情”一句:意谓多情者满腔情绪,一时无法表达,只能无言相对,倒象彼此无情。
⑸樽:古代盛酒的器具。

赠别二首鉴赏

  第一首诗是诗人赠别一位相好的歌妓的,从同题另一首(“多情却似总无情”)看,彼此感情相当深挚。不过那一首诗重在“惜别”,这一首却重在赞颂对方的美丽,引起惜别之意。第一句就形容了一番:“娉娉袅袅”是身姿轻盈美好的样子,“十三余”则是女子的芳龄。七个字中既无一个人称,也不沾一个名词,却能给读者完整、鲜明生动的印象,使人如目睹那美丽的倩影。其效果不下于“翩若惊鸿,宛若游龙;荣耀秋菊,华茂春松”(曹植《洛神赋》)那样具体的描写。全诗正面描述女子美丽的只这一句。就这一句还避实就虚,其造句真算得空灵入妙。第二句不再写女子,转而写春花,是将花比女子。“豆蔻”产于南方,其花成穗时,嫩叶卷之而生,穗头深红,叶渐展开,花渐放出,颜色稍淡。南方人摘其含苞待放者,美其名曰“含胎花”,常用来比喻处女。而“二月初”的豆蔻花正是这种“含胎花”,用来比喻“十三余”的小歌女,是形象优美而又贴切的。而花在枝“梢头”,随风颤袅者,当尤为可爱。所以“豆蔻梢头”又暗自照应了“娉娉袅袅”四字。这里的比喻不仅语新,而且十分精妙,又似信手拈来,写出人似花美,花因人艳,说它新颖独到是不过分的。一切“如花似玉”、“倾国倾城”之类比喻形容,在这样的诗句面前都会黯然失色。而杜牧写到这里,似乎还是一个开始,他的才情尚未发挥尽致。

  当时诗人正要离开扬州,“赠别”的对象就是他在幕僚失意生活中结识的一位扬州的歌妓。所以第三句写到“扬州路”。唐代的扬州经济文化繁荣,时有“扬一益(成都)二”之称。“春风”句意兴酣畅,渲染出大都会富丽豪华气派,使人如睹十里长街,车水马龙,花枝招展。这里歌台舞榭密集,美女如云。“珠帘”是歌楼房栊设置,“卷上珠帘”则看得见“高楼红袖”。而扬州路上不知有多少珠帘,所有帘下不知有多少红衣翠袖的美人,但“卷上珠帘总不如”。不如谁,谁不如,诗中都未明说,含吐不露。这里“卷上珠帘”四字用得很不平常,它不但使“总不如”的结论更形象,更有说服力;而且将扬州珠光宝气的繁华气象一并传出。诗用压低扬州所有美人来突出一人之美,有众星拱月的效果。《升庵诗话》云:“书生作文,务强此而弱彼,谓之‘尊题’。”杜牧此处的修辞就是“尊题格”。但由于前两句美妙的比喻,这里“强此弱彼”的写法显得自然入妙。

  杜牧此诗,从意中人写到花,从花写到春城闹市,从闹市写到美人,最后又烘托出意中人。二十八字挥洒自如,游刃有余,真俊爽轻利之至。别情人不用一个“你(君、卿)”字;赞美人不用一个“女”字;甚至没有一个“花”字、“美”字,“不著一字”而能“尽得风流”。语言空灵清妙,贵有个性。

  第二首抒写诗人对妙龄歌女留恋惜别的心情。

  齐、梁之际的江淹曾经把离别的感情概括为“黯然销魂”四字。但这种感情的表现,却因人因事的不同而千差万别,这种感情本身,也不是“悲”、“愁”二字所能了得。杜牧此诗不用“悲”、“愁”等字,却写得坦率、真挚,道出了离别时的真情实感。

  诗人同所爱不忍分别,又不得不分别,感情是千头万绪的。“多情却似总无情”,明明多情,偏从“无情”着笔,著一“总”字,又加强了语气,带有浓厚的感情色彩。诗人爱得太深、太多情,以至使他觉得,无论用怎样的方法,都不足以表现出内心的多情。别筵上,凄然相对,象是彼此无情似的。越是多情,越显得无情,这种情人离别时最真切的感受,诗人把它写出来了。“唯觉樽前笑不成”,要写离别的悲苦,他又从“笑”字入手。一个“唯”字表明,诗人是多么想面对情人,举樽道别,强颜欢笑,使所爱欢欣。但因为感伤离别,却挤不出一丝笑容来。想笑是由于“多情”,“笑不成”是由于太多情,不忍离别而事与愿违。这种看似矛盾的情态描写,把诗人内心的真实感受,说得委婉尽致,极有情味。

  题为“赠别”,当然是要表现人的惜别之情。然而诗人又撇开自己,去写告别宴上那燃烧的蜡烛,借物抒情。诗人带着极度感伤的心情去看周围的世界,于是眼中的一切也就都带上了感伤色彩。这就是刘勰所说的:“属采附声,亦与心而徘徊”(《文心雕龙·物色》)。“蜡烛”本是有烛芯的,所以说“蜡烛有心”;而在诗人的眼里烛芯却变成了“惜别”之心,把蜡烛拟人化了。在诗人的眼里,它那彻夜流溢的烛泪,就是在为男女主人的离别而伤心了。“替人垂泪到天明”,“替人”二字,使意思更深一层。“到天明”又点出了告别宴饮时间之长,这也是诗人不忍分离的一种表现。

  诗人用精炼流畅、清爽俊逸的语言,表达了悱恻缠绵的情思,风流蕴藉,意境深远,余韵不尽。就诗而论,表现的感情还是很深沉、很真挚的。杜牧为人刚直有节,敢论列大事,却也不拘小节,好歌舞,风情颇张,此诗亦可见此意。

赠别二首创作背景

  这两首诗是诗人杜牧在大和九年(835年),由淮南节度使掌书记升任监察御史,离扬州奔赴长安,与在扬州结识的歌妓分别之作。

《赠别二首》杜牧 拼音读音参考

zèng bié èr shǒu
赠别二首

pīng pīng niǎo niǎo shí sān yú, dòu kòu shāo tóu èr yuè chū.
娉娉袅袅十三余,豆蔻梢头二月初。
chūn fēng shí lǐ yáng zhōu lù, juǎn shàng zhū lián zǒng bù rú.
春风十里扬州路,卷上珠帘总不如。
duō qíng què shì zǒng wú qíng, wéi jué zūn qián xiào bù chéng.
多情却似总无情,唯觉樽前笑不成。
là zhú yǒu xīn hái xī bié, tì rén chuí lèi dào tiān míng.
蜡烛有心还惜别,替人垂泪到天明。

《赠别二首》赠别二首杜牧原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《zèng bié èr shǒu 》 dù mù

pīng pīng niǎo niǎo shí sān yú ,dòu kòu shāo tóu èr yuè chū 。
chūn fēng shí lǐ yáng zhōu lù ,juàn shàng zhū lián zǒng bú rú 。
duō qíng què sì zǒng wú qíng ,wéi jiào zūn qián xiào bú chéng 。
là zhú yǒu xīn hái xī bié ,tì rén chuí lèi dào tiān míng 。

zuò zhě jiǎn jiè (dù mù )

dù mù tóu xiàng

dù mù (gōng yuán 803-yuē 852nián ),zì mù zhī ,hào fán chuān jū shì ,hàn zú ,jīng zhào wàn nián (jīn shǎn xī xī ān )rén ,táng dài shī rén 。dù mù rén chēng “xiǎo dù ”,yǐ bié yú dù fǔ 。yǔ lǐ shāng yǐn bìng chēng “xiǎo lǐ dù ”。yīn wǎn nián jū zhǎng ān nán fán chuān bié shù ,gù hòu shì chēng “dù fán chuān ”,zhe yǒu 《fán chuān wén jí 》。

zèng bié èr shǒu fān yì jí zhù shì

fān yì
zī tài měi hǎo jǔ zhǐ qīng yíng zhèng shì shí sān nián huá ,huó xiàng èr yuè chū hán bāo dài fàng yī duǒ dòu kòu huā 。
kàn biàn yáng zhōu chéng shí lǐ zhǎng jiē de qīng chūn jiā lì ,juàn qǐ zhū lián mài qiào fěn dài méi yǒu bǐ dé shàng tā 。

jù shǒu rú jiāo sì qī zuò bié què xiàng wú qíng ;zhī jiào dé jiǔ yàn shàng yào xiào xiào bú chū shēng 。
àn tóu là zhú yǒu xīn tā hái yī yī xī bié ;nǐ kàn tā tì wǒ men liú lèi liú dào tiān míng 。

zhù shì
⑴pīng pīng niǎo niǎo :xíng róng nǚ zǐ tǐ tài qīng yíng měi hǎo 。shí sān yú :yán qí nián líng 。
⑵dòu kòu :jù 《běn cǎo 》zǎi ,dòu kòu huā shēng yú yè jiān ,nán rén qǔ qí wèi dà kāi zhě ,wèi zhī hán tāi huā ,cháng yǐ bǐ yù chù nǚ 。
⑶“chūn fēng èr jù ”:shuō fán huá de yáng zhōu chéng zhōng ,shí lǐ zhǎng jiē shàng yǒu duō shǎo gē lóu wǔ xiè ,zhū lián cuì mù zhōng yǒu duō shǎo jiā rén shū lì ,dàn dōu bú rú zhè wèi shǎo nǚ měi lì dòng rén 。
⑷“duō qíng ”yī jù :yì wèi duō qíng zhě mǎn qiāng qíng xù ,yī shí wú fǎ biǎo dá ,zhī néng wú yán xiàng duì ,dǎo xiàng bǐ cǐ wú qíng 。
⑸zūn :gǔ dài shèng jiǔ de qì jù 。

zèng bié èr shǒu jiàn shǎng

  dì yī shǒu shī shì shī rén zèng bié yī wèi xiàng hǎo de gē jì de ,cóng tóng tí lìng yī shǒu (“duō qíng què sì zǒng wú qíng ”)kàn ,bǐ cǐ gǎn qíng xiàng dāng shēn zhì 。bú guò nà yī shǒu shī zhòng zài “xī bié ”,zhè yī shǒu què zhòng zài zàn sòng duì fāng de měi lì ,yǐn qǐ xī bié zhī yì 。dì yī jù jiù xíng róng le yī fān :“pīng pīng niǎo niǎo ”shì shēn zī qīng yíng měi hǎo de yàng zǐ ,“shí sān yú ”zé shì nǚ zǐ de fāng líng 。qī gè zì zhōng jì wú yī gè rén chēng ,yě bú zhān yī gè míng cí ,què néng gěi dú zhě wán zhěng 、xiān míng shēng dòng de yìn xiàng ,shǐ rén rú mù dǔ nà měi lì de qiàn yǐng 。qí xiào guǒ bú xià yú “piān ruò jīng hóng ,wǎn ruò yóu lóng ;róng yào qiū jú ,huá mào chūn sōng ”(cáo zhí 《luò shén fù 》)nà yàng jù tǐ de miáo xiě 。quán shī zhèng miàn miáo shù nǚ zǐ měi lì de zhī zhè yī jù 。jiù zhè yī jù hái bì shí jiù xū ,qí zào jù zhēn suàn dé kōng líng rù miào 。dì èr jù bú zài xiě nǚ zǐ ,zhuǎn ér xiě chūn huā ,shì jiāng huā bǐ nǚ zǐ 。“dòu kòu ”chǎn yú nán fāng ,qí huā chéng suì shí ,nèn yè juàn zhī ér shēng ,suì tóu shēn hóng ,yè jiàn zhǎn kāi ,huā jiàn fàng chū ,yán sè shāo dàn 。nán fāng rén zhāi qí hán bāo dài fàng zhě ,měi qí míng yuē “hán tāi huā ”,cháng yòng lái bǐ yù chù nǚ 。ér “èr yuè chū ”de dòu kòu huā zhèng shì zhè zhǒng “hán tāi huā ”,yòng lái bǐ yù “shí sān yú ”de xiǎo gē nǚ ,shì xíng xiàng yōu měi ér yòu tiē qiē de 。ér huā zài zhī “shāo tóu ”,suí fēng chàn niǎo zhě ,dāng yóu wéi kě ài 。suǒ yǐ “dòu kòu shāo tóu ”yòu àn zì zhào yīng le “pīng pīng niǎo niǎo ”sì zì 。zhè lǐ de bǐ yù bú jǐn yǔ xīn ,ér qiě shí fèn jīng miào ,yòu sì xìn shǒu niān lái ,xiě chū rén sì huā měi ,huā yīn rén yàn ,shuō tā xīn yǐng dú dào shì bú guò fèn de 。yī qiē “rú huā sì yù ”、“qīng guó qīng chéng ”zhī lèi bǐ yù xíng róng ,zài zhè yàng de shī jù miàn qián dōu huì àn rán shī sè 。ér dù mù xiě dào zhè lǐ ,sì hū hái shì yī gè kāi shǐ ,tā de cái qíng shàng wèi fā huī jìn zhì 。

  dāng shí shī rén zhèng yào lí kāi yáng zhōu ,“zèng bié ”de duì xiàng jiù shì tā zài mù liáo shī yì shēng huó zhōng jié shí de yī wèi yáng zhōu de gē jì 。suǒ yǐ dì sān jù xiě dào “yáng zhōu lù ”。táng dài de yáng zhōu jīng jì wén huà fán róng ,shí yǒu “yáng yī yì (chéng dōu )èr ”zhī chēng 。“chūn fēng ”jù yì xìng hān chàng ,xuàn rǎn chū dà dōu huì fù lì háo huá qì pài ,shǐ rén rú dǔ shí lǐ zhǎng jiē ,chē shuǐ mǎ lóng ,huā zhī zhāo zhǎn 。zhè lǐ gē tái wǔ xiè mì jí ,měi nǚ rú yún 。“zhū lián ”shì gē lóu fáng lóng shè zhì ,“juàn shàng zhū lián ”zé kàn dé jiàn “gāo lóu hóng xiù ”。ér yáng zhōu lù shàng bú zhī yǒu duō shǎo zhū lián ,suǒ yǒu lián xià bú zhī yǒu duō shǎo hóng yī cuì xiù de měi rén ,dàn “juàn shàng zhū lián zǒng bú rú ”。bú rú shuí ,shuí bú rú ,shī zhōng dōu wèi míng shuō ,hán tǔ bú lù 。zhè lǐ “juàn shàng zhū lián ”sì zì yòng dé hěn bú píng cháng ,tā bú dàn shǐ “zǒng bú rú ”de jié lùn gèng xíng xiàng ,gèng yǒu shuō fú lì ;ér qiě jiāng yáng zhōu zhū guāng bǎo qì de fán huá qì xiàng yī bìng chuán chū 。shī yòng yā dī yáng zhōu suǒ yǒu měi rén lái tū chū yī rén zhī měi ,yǒu zhòng xīng gǒng yuè de xiào guǒ 。《shēng ān shī huà 》yún :“shū shēng zuò wén ,wù qiáng cǐ ér ruò bǐ ,wèi zhī ‘zūn tí ’。”dù mù cǐ chù de xiū cí jiù shì “zūn tí gé ”。dàn yóu yú qián liǎng jù měi miào de bǐ yù ,zhè lǐ “qiáng cǐ ruò bǐ ”de xiě fǎ xiǎn dé zì rán rù miào 。

  dù mù cǐ shī ,cóng yì zhōng rén xiě dào huā ,cóng huā xiě dào chūn chéng nào shì ,cóng nào shì xiě dào měi rén ,zuì hòu yòu hōng tuō chū yì zhōng rén 。èr shí bā zì huī sǎ zì rú ,yóu rèn yǒu yú ,zhēn jun4 shuǎng qīng lì zhī zhì 。bié qíng rén bú yòng yī gè “nǐ (jun1 、qīng )”zì ;zàn měi rén bú yòng yī gè “nǚ ”zì ;shèn zhì méi yǒu yī gè “huā ”zì 、“měi ”zì ,“bú zhe yī zì ”ér néng “jìn dé fēng liú ”。yǔ yán kōng líng qīng miào ,guì yǒu gè xìng 。

  dì èr shǒu shū xiě shī rén duì miào líng gē nǚ liú liàn xī bié de xīn qíng 。

  qí 、liáng zhī jì de jiāng yān céng jīng bǎ lí bié de gǎn qíng gài kuò wéi “àn rán xiāo hún ”sì zì 。dàn zhè zhǒng gǎn qíng de biǎo xiàn ,què yīn rén yīn shì de bú tóng ér qiān chà wàn bié ,zhè zhǒng gǎn qíng běn shēn ,yě bú shì “bēi ”、“chóu ”èr zì suǒ néng le dé 。dù mù cǐ shī bú yòng “bēi ”、“chóu ”děng zì ,què xiě dé tǎn lǜ 、zhēn zhì ,dào chū le lí bié shí de zhēn qíng shí gǎn 。

  shī rén tóng suǒ ài bú rěn fèn bié ,yòu bú dé bú fèn bié ,gǎn qíng shì qiān tóu wàn xù de 。“duō qíng què sì zǒng wú qíng ”,míng míng duō qíng ,piān cóng “wú qíng ”zhe bǐ ,zhe yī “zǒng ”zì ,yòu jiā qiáng le yǔ qì ,dài yǒu nóng hòu de gǎn qíng sè cǎi 。shī rén ài dé tài shēn 、tài duō qíng ,yǐ zhì shǐ tā jiào dé ,wú lùn yòng zěn yàng de fāng fǎ ,dōu bú zú yǐ biǎo xiàn chū nèi xīn de duō qíng 。bié yàn shàng ,qī rán xiàng duì ,xiàng shì bǐ cǐ wú qíng sì de 。yuè shì duō qíng ,yuè xiǎn dé wú qíng ,zhè zhǒng qíng rén lí bié shí zuì zhēn qiē de gǎn shòu ,shī rén bǎ tā xiě chū lái le 。“wéi jiào zūn qián xiào bú chéng ”,yào xiě lí bié de bēi kǔ ,tā yòu cóng “xiào ”zì rù shǒu 。yī gè “wéi ”zì biǎo míng ,shī rén shì duō me xiǎng miàn duì qíng rén ,jǔ zūn dào bié ,qiáng yán huān xiào ,shǐ suǒ ài huān xīn 。dàn yīn wéi gǎn shāng lí bié ,què jǐ bú chū yī sī xiào róng lái 。xiǎng xiào shì yóu yú “duō qíng ”,“xiào bú chéng ”shì yóu yú tài duō qíng ,bú rěn lí bié ér shì yǔ yuàn wéi 。zhè zhǒng kàn sì máo dùn de qíng tài miáo xiě ,bǎ shī rén nèi xīn de zhēn shí gǎn shòu ,shuō dé wěi wǎn jìn zhì ,jí yǒu qíng wèi 。

  tí wéi “zèng bié ”,dāng rán shì yào biǎo xiàn rén de xī bié zhī qíng 。rán ér shī rén yòu piě kāi zì jǐ ,qù xiě gào bié yàn shàng nà rán shāo de là zhú ,jiè wù shū qíng 。shī rén dài zhe jí dù gǎn shāng de xīn qíng qù kàn zhōu wéi de shì jiè ,yú shì yǎn zhōng de yī qiē yě jiù dōu dài shàng le gǎn shāng sè cǎi 。zhè jiù shì liú xié suǒ shuō de :“shǔ cǎi fù shēng ,yì yǔ xīn ér pái huái ”(《wén xīn diāo lóng ·wù sè 》)。“là zhú ”běn shì yǒu zhú xīn de ,suǒ yǐ shuō “là zhú yǒu xīn ”;ér zài shī rén de yǎn lǐ zhú xīn què biàn chéng le “xī bié ”zhī xīn ,bǎ là zhú nǐ rén huà le 。zài shī rén de yǎn lǐ ,tā nà chè yè liú yì de zhú lèi ,jiù shì zài wéi nán nǚ zhǔ rén de lí bié ér shāng xīn le 。“tì rén chuí lèi dào tiān míng ”,“tì rén ”èr zì ,shǐ yì sī gèng shēn yī céng 。“dào tiān míng ”yòu diǎn chū le gào bié yàn yǐn shí jiān zhī zhǎng ,zhè yě shì shī rén bú rěn fèn lí de yī zhǒng biǎo xiàn 。

  shī rén yòng jīng liàn liú chàng 、qīng shuǎng jun4 yì de yǔ yán ,biǎo dá le fěi cè chán mián de qíng sī ,fēng liú yùn jiè ,yì jìng shēn yuǎn ,yú yùn bú jìn 。jiù shī ér lùn ,biǎo xiàn de gǎn qíng hái shì hěn shēn chén 、hěn zhēn zhì de 。dù mù wéi rén gāng zhí yǒu jiē ,gǎn lùn liè dà shì ,què yě bú jū xiǎo jiē ,hǎo gē wǔ ,fēng qíng pō zhāng ,cǐ shī yì kě jiàn cǐ yì 。

zèng bié èr shǒu chuàng zuò bèi jǐng

  zhè liǎng shǒu shī shì shī rén dù mù zài dà hé jiǔ nián (835nián ),yóu huái nán jiē dù shǐ zhǎng shū jì shēng rèn jiān chá yù shǐ ,lí yáng zhōu bēn fù zhǎng ān ,yǔ zài yáng zhōu jié shí de gē jì fèn bié zhī zuò 。

《zèng bié èr shǒu 》dù mù pīn yīn dú yīn cān kǎo

zèng bié èr shǒu
zèng bié èr shǒu

pīng pīng niǎo niǎo shí sān yú, dòu kòu shāo tóu èr yuè chū.
pīng pīng niǎo niǎo shí sān yú ,dòu kòu shāo tóu èr yuè chū 。
chūn fēng shí lǐ yáng zhōu lù, juǎn shàng zhū lián zǒng bù rú.
chūn fēng shí lǐ yáng zhōu lù ,juàn shàng zhū lián zǒng bú rú 。
duō qíng què shì zǒng wú qíng, wéi jué zūn qián xiào bù chéng.
duō qíng què sì zǒng wú qíng ,wéi jiào zūn qián xiào bú chéng 。
là zhú yǒu xīn hái xī bié, tì rén chuí lèi dào tiān míng.
là zhú yǒu xīn hái xī bié ,tì rén chuí lèi dào tiān míng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

杜牧 杜牧 杜牧(803-853)晚唐杰出诗人。字牧之,京兆万年(今陕西西安)人,宰相杜佑之孙。公元828年(大和二年)进士及第,授宏文馆校书郎。多年在外地任幕僚,后历任监察御史,史馆修撰,膳部、比部、司勋员外郎,黄州、池州、睦州刺史等职,最终官至中书舍人。诗以七言绝句著称,晚唐诸家让渠独步。人谓之小杜,和李商隐合称“小李杜”。擅长文赋,其《阿房宫赋》为后世传诵。注重军事,写下了不少军事论文,还曾注释《孙子》。有《樊川文集》二十卷传世,为其外甥裴延翰所编,其中诗四卷。又有宋人补编的《樊川外集》和《樊川别集》各一卷。《全唐诗》收杜牧诗八卷。

杜牧的诗词

  • 书怀
  • 遣怀
  • 宣州送裴坦判官往舒州时牧欲赴官归京
  • 题武关
  • 紫薇花(晓迎秋露一枝新)
  • 金谷园
  • 《阿房宫赋》阿房宫赋杜牧原文、翻译、赏析和诗意
  • 清明
  • 《南陵道中/寄远》南陵道中/寄远杜牧原文、翻译、赏析和诗意
  • 《金谷园》金谷园杜牧原文、翻译、赏析和诗意
  • 唐代诗词推荐

  • 从猎三首
  • 送二友游湘中
  • 闲居杂题五首。野态真
  • 驳复仇议
  • 题景玄禅师院
  • 怀张乔张霞
  • 送许棠先辈之官泾县
  • 忆荐福寺牡丹
  • 长沙陪裴大夫夜宴
  • 《赠别二首》赠别二首杜牧原文、翻译、赏析和诗意原文,《赠别二首》赠别二首杜牧原文、翻译、赏析和诗意翻译,《赠别二首》赠别二首杜牧原文、翻译、赏析和诗意赏析,《赠别二首》赠别二首杜牧原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自杜牧的作品

    诗词类别

    杜牧的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语