《江城子》秦观原文、翻译、赏析和诗意(江城子·西城杨柳弄春柔 秦观)

作者:秦观 朝代:宋代
《江城子》秦观原文、翻译、赏析和诗意(江城子·西城杨柳弄春柔 秦观)原文

《江城子》 秦观

西城杨柳弄春柔,动离忧,泪难收。
犹记多情、曾为系归舟。
碧野朱桥当日事,人不见,水空流。
韶华不为少年留,恨悠悠,几时休?飞絮落花时候、一登楼。
便作春江都是泪,流不尽,许多愁。

作者简介(秦观)

秦观头像

秦观(1049-1100)字太虚,又字少游,别号邗沟居士,世称淮海先生。汉族,北宋高邮(今江苏)人,官至太学博士,国史馆编修。秦观一 生坎坷,所写诗词,高古沉重,寄托身世,感人至深。苏轼过扬州,亲自看望秦观,正巧孙觉、王巩亦在高邮,乃相约游东岳庙,载酒论文,吟诗作赋,一时传为佳话。秦观生前行踪所至之处,多有遗迹。如浙江杭州的秦少游祠,丽水的秦少游塑像、淮海先生祠、莺花亭;青田的秦学士祠;湖南郴州三绝碑;广西横县的海棠亭、醉乡亭、淮海堂、淮海书院等。秦观墓在无锡惠山之北粲山上,墓碑上书“秦龙图墓”几个大字。有秦家村、秦家大院以及省级文物保护单位古文游台。

江城子·西城杨柳弄春柔翻译及注释

翻译
西城的杨柳逗留着春天的柔情,使我想起离别时的忧伤,眼泪很难收回。还记得当年你为我拴着归来的小舟。绿色的原野,红色的桥,是我们当时离别的情形。而如今你不在,只有水孤独地流着。
美好的青春不为少年时停留,离别的苦恨,何时才到头?飘飞的柳絮,落花满地的时候我登上楼台。即使江水都化作泪水,也流不尽,依然有愁苦在心头。

注释
⑴江城子:词牌名,又名“江神子”“村意远”。唐词单调,始见《花间集》韦庄词。宋人改为双调,七十字,上下片都是七句五平韵。
⑵弄春:谓在春日弄姿。明徐渭《赋得万绿枝头红一点》诗:“名园树树老啼莺,叶底孤花巧弄春。”
⑶离忧:离别的忧思;离人的忧伤。唐杜甫《长沙送李十一》诗:“李杜齐名真忝窃,朔云寒菊倍离忧。”
⑷多情:指钟情的人。宋张先《南乡子·京口》词:“春水一篙残照阔,遥遥,有个多情立画桥。”
⑸归舟:返航的船。南朝宋谢灵运《酬从弟惠连》诗:“梦寐伫归舟,释我吝与劳。”
⑹韶华:美好的时光。常指春光。唐戴叔伦《暮春感怀》诗:“东皇去后韶华尽,老圃寒香别有秋。”
⑺飞絮:飘飞的柳絮。北周庾信《杨柳歌》:“独忆飞絮鹅毛下,非复青丝马尾垂。”
⑻春江:春天的江。唐张若虚《春江花月夜》诗:“滟滟随波千万里,何处春江无月明。”

江城子·西城杨柳弄春柔英译

Jiangchengzi Song · Qin Guan Translated by Tonggui Wang

The willows of the West City are flirting spring gently,
which brought back my parting sorrow, I could not stop the tears.
I still remember that you tied my return boat lovingly,
the green fields, the red bridge and the parting scene that year,
And now, where are you?I can see only the river flowing.

Beautiful youth does not stay for the young people.
When is the end of the parting sorrow?
When catkins flew, flowers fell,I ascended the pavilion.
Even if the waters of the Spring River were all tears,
The flow of sadness would never end in my heart.

江城子·西城杨柳弄春柔赏析一

  首句“西城杨柳弄春柔”貌似纯写景,实则有深意。因为这柳色,通常能使人联想到青春及青春易逝,又可以使人感春伤别。“弄春柔”的“柔”字,便有百种柔情,“弄”字则有故作撩拨之意。赋予无情景物以有情,寓拟人之法于无意中。“杨柳弄春柔”的结果,便是惹得人“动离忧,泪难收”。以下写因柳而有所感忆:“犹记多情曾为系归舟。碧野朱桥当日事,人不见,水空流。”这里暗示,这杨柳不是任何别的地方的杨柳,而是靠近水驿的长亭之柳,所以当年曾系归舟,曾有离别情事这地方发生。那时候,一对有情人,就踏过红色的板桥,眺望春草萋萋的原野,这儿话别。一切都记忆犹新,可是眼前呢,风景不殊,人儿已天各一方了。“水空流”三字表达的惆怅是深长的。

  过片“韶华不为少年留”是因为少年既是风华正茂,又特别善感的缘故,所谓说“恨悠悠,几时休?”两句无形中又与前文的“泪难收”、“水空留”唱和了一次。“飞絮落花时节一登楼”说不登则已,“一登”就这杨花似雪的暮春时候,真正是“便做春江都是泪,流不尽,许多愁。”这是一个极其巧妙的比喻,它妙就妙一下子将从篇首开始逐渐写出的泪流、水流、恨流挽合做一江春水,滔滔不尽地向东奔去,使人沉浸感情的洪流中。这比喻不是突如其来的,而是逐渐汇合,水到渠成的。

  此词写柳,妙“弄春柔”一语,笔意入微,妥贴自然,把拟人手法于无意中出之,化无情之柳为多情之物;此词写愁,妙引而不发,语气微婉,最后由景触发一个巧妙的比喻:清泪、流水和离恨融汇成一股情感流,言尽而情不尽。

江城子·西城杨柳弄春柔赏析二

  这首愁情词由春愁离愁写起,再写失恋之愁和叹老嗟卑之愁,省略或者说是虚化了具体时空背景,仿佛将词人一生所经历之愁都凝聚浓缩在一首词中了,很富表现力和艺术感染力。

  上片前三句写初春的离别,并未出现告别的对象而悲泪滂沱,已寓无限隐情。“犹记”两句转为忆旧,“多情”指恋人,“系归舟”指飘泊重逢的激动。“碧野朱桥”是当日系舟处所,又是今日处境。“当日事”唯存记忆,而眼前是“人不见,水空流”。即谓再度离别,再度“归来”时,已无人“系舟”,只见水流了!几个波折,诉尽赴约而不遇的绝望哀情。

  换头“韶华”句为议论,道破人生真理,此理虽为常理常情,但由词人体味人生后道出则有极哀切的意蕴。这青春不再,年华易衰,才是“恨悠悠”的终极原因,何况春天又一次完结了哩!此悠悠长恨,当然将词人仕途不遇、理想落空的伤感融注其间了。最后,将愁恨之泪化作春江,极尽夸饰之能事,却仍“流不尽,许多愁”!妙在“流不尽”!此喻,在李后主“问君能有几多愁,恰似一江春水向东流”的比喻基础上,又翻出一层新意,乃脱胎换骨,点铁成金之法。

  此词结构布局极缜密。下片“飞絮落花”印上片“杨柳弄春柔”;“登楼”印“离忧”;“春江都是泪”印“泪难收”;“韶华不为少年留”总提全词命意,天然浑成,意态兼善,神韵悠长。

江城子·西城杨柳弄春柔创作背景

  此词抒写别恨,为怀人伤别之作,据词意可知作于某年的一个暮春,当为秦观前期的作品,具体作年难以考证。

《江城子》秦观 拼音读音参考

jiāng chéng zǐ
江城子

xī chéng yáng liǔ nòng chūn róu, dòng lí yōu, lèi nán shōu.
西城杨柳弄春柔,动离忧,泪难收。
yóu jì duō qíng céng wèi xì guī zhōu.
犹记多情、曾为系归舟。
bì yě zhū qiáo dāng rì shì, rén bú jiàn, shuǐ kōng liú.
碧野朱桥当日事,人不见,水空流。
sháo huá bù wéi shào nián liú, hèn yōu yōu, jǐ shí xiū? fēi xù luò huā shí hòu yī dēng lóu.
韶华不为少年留,恨悠悠,几时休?飞絮落花时候、一登楼。
biàn zuò chūn jiāng dū shì lèi, liú bù jìn, xǔ duō chóu.
便作春江都是泪,流不尽,许多愁。

《江城子》秦观原文、翻译、赏析和诗意(江城子·西城杨柳弄春柔 秦观)拼音解读

《jiāng chéng zǐ 》 qín guān

xī chéng yáng liǔ nòng chūn róu ,dòng lí yōu ,lèi nán shōu 。
yóu jì duō qíng 、céng wéi xì guī zhōu 。
bì yě zhū qiáo dāng rì shì ,rén bú jiàn ,shuǐ kōng liú 。
sháo huá bú wéi shǎo nián liú ,hèn yōu yōu ,jǐ shí xiū ?fēi xù luò huā shí hòu 、yī dēng lóu 。
biàn zuò chūn jiāng dōu shì lèi ,liú bú jìn ,xǔ duō chóu 。

zuò zhě jiǎn jiè (qín guān )

qín guān tóu xiàng

qín guān (1049-1100)zì tài xū ,yòu zì shǎo yóu ,bié hào hán gōu jū shì ,shì chēng huái hǎi xiān shēng 。hàn zú ,běi sòng gāo yóu (jīn jiāng sū )rén ,guān zhì tài xué bó shì ,guó shǐ guǎn biān xiū 。qín guān yī shēng kǎn kě ,suǒ xiě shī cí ,gāo gǔ chén zhòng ,jì tuō shēn shì ,gǎn rén zhì shēn 。sū shì guò yáng zhōu ,qīn zì kàn wàng qín guān ,zhèng qiǎo sūn jiào 、wáng gǒng yì zài gāo yóu ,nǎi xiàng yuē yóu dōng yuè miào ,zǎi jiǔ lùn wén ,yín shī zuò fù ,yī shí chuán wéi jiā huà 。qín guān shēng qián háng zōng suǒ zhì zhī chù ,duō yǒu yí jì 。rú zhè jiāng háng zhōu de qín shǎo yóu cí ,lì shuǐ de qín shǎo yóu sù xiàng 、huái hǎi xiān shēng cí 、yīng huā tíng ;qīng tián de qín xué shì cí ;hú nán chēn zhōu sān jué bēi ;guǎng xī héng xiàn de hǎi táng tíng 、zuì xiāng tíng 、huái hǎi táng 、huái hǎi shū yuàn děng 。qín guān mù zài wú xī huì shān zhī běi càn shān shàng ,mù bēi shàng shū “qín lóng tú mù ”jǐ gè dà zì 。yǒu qín jiā cūn 、qín jiā dà yuàn yǐ jí shěng jí wén wù bǎo hù dān wèi gǔ wén yóu tái 。

jiāng chéng zǐ ·xī chéng yáng liǔ nòng chūn róu fān yì jí zhù shì

fān yì
xī chéng de yáng liǔ dòu liú zhe chūn tiān de róu qíng ,shǐ wǒ xiǎng qǐ lí bié shí de yōu shāng ,yǎn lèi hěn nán shōu huí 。hái jì dé dāng nián nǐ wéi wǒ shuān zhe guī lái de xiǎo zhōu 。lǜ sè de yuán yě ,hóng sè de qiáo ,shì wǒ men dāng shí lí bié de qíng xíng 。ér rú jīn nǐ bú zài ,zhī yǒu shuǐ gū dú dì liú zhe 。
měi hǎo de qīng chūn bú wéi shǎo nián shí tíng liú ,lí bié de kǔ hèn ,hé shí cái dào tóu ?piāo fēi de liǔ xù ,luò huā mǎn dì de shí hòu wǒ dēng shàng lóu tái 。jí shǐ jiāng shuǐ dōu huà zuò lèi shuǐ ,yě liú bú jìn ,yī rán yǒu chóu kǔ zài xīn tóu 。

zhù shì
⑴jiāng chéng zǐ :cí pái míng ,yòu míng “jiāng shén zǐ ”“cūn yì yuǎn ”。táng cí dān diào ,shǐ jiàn 《huā jiān jí 》wéi zhuāng cí 。sòng rén gǎi wéi shuāng diào ,qī shí zì ,shàng xià piàn dōu shì qī jù wǔ píng yùn 。
⑵nòng chūn :wèi zài chūn rì nòng zī 。míng xú wèi 《fù dé wàn lǜ zhī tóu hóng yī diǎn 》shī :“míng yuán shù shù lǎo tí yīng ,yè dǐ gū huā qiǎo nòng chūn 。”
⑶lí yōu :lí bié de yōu sī ;lí rén de yōu shāng 。táng dù fǔ 《zhǎng shā sòng lǐ shí yī 》shī :“lǐ dù qí míng zhēn tiǎn qiè ,shuò yún hán jú bèi lí yōu 。”
⑷duō qíng :zhǐ zhōng qíng de rén 。sòng zhāng xiān 《nán xiāng zǐ ·jīng kǒu 》cí :“chūn shuǐ yī gāo cán zhào kuò ,yáo yáo ,yǒu gè duō qíng lì huà qiáo 。”
⑸guī zhōu :fǎn háng de chuán 。nán cháo sòng xiè líng yùn 《chóu cóng dì huì lián 》shī :“mèng mèi zhù guī zhōu ,shì wǒ lìn yǔ láo 。”
⑹sháo huá :měi hǎo de shí guāng 。cháng zhǐ chūn guāng 。táng dài shū lún 《mù chūn gǎn huái 》shī :“dōng huáng qù hòu sháo huá jìn ,lǎo pǔ hán xiāng bié yǒu qiū 。”
⑺fēi xù :piāo fēi de liǔ xù 。běi zhōu yǔ xìn 《yáng liǔ gē 》:“dú yì fēi xù é máo xià ,fēi fù qīng sī mǎ wěi chuí 。”
⑻chūn jiāng :chūn tiān de jiāng 。táng zhāng ruò xū 《chūn jiāng huā yuè yè 》shī :“yàn yàn suí bō qiān wàn lǐ ,hé chù chūn jiāng wú yuè míng 。”

jiāng chéng zǐ ·xī chéng yáng liǔ nòng chūn róu yīng yì

Jiangchengzi Song · Qin Guan Translated by Tonggui Wang

The willows of the West City are flirting spring gently,
which brought back my parting sorrow, I could not stop the tears.
I still remember that you tied my return boat lovingly,
the green fields, the red bridge and the parting scene that year,
And now, where are you?I can see only the river flowing.

Beautiful youth does not stay for the young people.
When is the end of the parting sorrow?
When catkins flew, flowers fell,I ascended the pavilion.
Even if the waters of the Spring River were all tears,
The flow of sadness would never end in my heart.

jiāng chéng zǐ ·xī chéng yáng liǔ nòng chūn róu shǎng xī yī

  shǒu jù “xī chéng yáng liǔ nòng chūn róu ”mào sì chún xiě jǐng ,shí zé yǒu shēn yì 。yīn wéi zhè liǔ sè ,tōng cháng néng shǐ rén lián xiǎng dào qīng chūn jí qīng chūn yì shì ,yòu kě yǐ shǐ rén gǎn chūn shāng bié 。“nòng chūn róu ”de “róu ”zì ,biàn yǒu bǎi zhǒng róu qíng ,“nòng ”zì zé yǒu gù zuò liáo bō zhī yì 。fù yǔ wú qíng jǐng wù yǐ yǒu qíng ,yù nǐ rén zhī fǎ yú wú yì zhōng 。“yáng liǔ nòng chūn róu ”de jié guǒ ,biàn shì rě dé rén “dòng lí yōu ,lèi nán shōu ”。yǐ xià xiě yīn liǔ ér yǒu suǒ gǎn yì :“yóu jì duō qíng céng wéi xì guī zhōu 。bì yě zhū qiáo dāng rì shì ,rén bú jiàn ,shuǐ kōng liú 。”zhè lǐ àn shì ,zhè yáng liǔ bú shì rèn hé bié de dì fāng de yáng liǔ ,ér shì kào jìn shuǐ yì de zhǎng tíng zhī liǔ ,suǒ yǐ dāng nián céng xì guī zhōu ,céng yǒu lí bié qíng shì zhè dì fāng fā shēng 。nà shí hòu ,yī duì yǒu qíng rén ,jiù tà guò hóng sè de bǎn qiáo ,tiào wàng chūn cǎo qī qī de yuán yě ,zhè ér huà bié 。yī qiē dōu jì yì yóu xīn ,kě shì yǎn qián ne ,fēng jǐng bú shū ,rén ér yǐ tiān gè yī fāng le 。“shuǐ kōng liú ”sān zì biǎo dá de chóu chàng shì shēn zhǎng de 。

  guò piàn “sháo huá bú wéi shǎo nián liú ”shì yīn wéi shǎo nián jì shì fēng huá zhèng mào ,yòu tè bié shàn gǎn de yuán gù ,suǒ wèi shuō “hèn yōu yōu ,jǐ shí xiū ?”liǎng jù wú xíng zhōng yòu yǔ qián wén de “lèi nán shōu ”、“shuǐ kōng liú ”chàng hé le yī cì 。“fēi xù luò huā shí jiē yī dēng lóu ”shuō bú dēng zé yǐ ,“yī dēng ”jiù zhè yáng huā sì xuě de mù chūn shí hòu ,zhēn zhèng shì “biàn zuò chūn jiāng dōu shì lèi ,liú bú jìn ,xǔ duō chóu 。”zhè shì yī gè jí qí qiǎo miào de bǐ yù ,tā miào jiù miào yī xià zǐ jiāng cóng piān shǒu kāi shǐ zhú jiàn xiě chū de lèi liú 、shuǐ liú 、hèn liú wǎn hé zuò yī jiāng chūn shuǐ ,tāo tāo bú jìn dì xiàng dōng bēn qù ,shǐ rén chén jìn gǎn qíng de hóng liú zhōng 。zhè bǐ yù bú shì tū rú qí lái de ,ér shì zhú jiàn huì hé ,shuǐ dào qú chéng de 。

  cǐ cí xiě liǔ ,miào “nòng chūn róu ”yī yǔ ,bǐ yì rù wēi ,tuǒ tiē zì rán ,bǎ nǐ rén shǒu fǎ yú wú yì zhōng chū zhī ,huà wú qíng zhī liǔ wéi duō qíng zhī wù ;cǐ cí xiě chóu ,miào yǐn ér bú fā ,yǔ qì wēi wǎn ,zuì hòu yóu jǐng chù fā yī gè qiǎo miào de bǐ yù :qīng lèi 、liú shuǐ hé lí hèn róng huì chéng yī gǔ qíng gǎn liú ,yán jìn ér qíng bú jìn 。

jiāng chéng zǐ ·xī chéng yáng liǔ nòng chūn róu shǎng xī èr

  zhè shǒu chóu qíng cí yóu chūn chóu lí chóu xiě qǐ ,zài xiě shī liàn zhī chóu hé tàn lǎo jiē bēi zhī chóu ,shěng luè huò zhě shuō shì xū huà le jù tǐ shí kōng bèi jǐng ,fǎng fó jiāng cí rén yī shēng suǒ jīng lì zhī chóu dōu níng jù nóng suō zài yī shǒu cí zhōng le ,hěn fù biǎo xiàn lì hé yì shù gǎn rǎn lì 。

  shàng piàn qián sān jù xiě chū chūn de lí bié ,bìng wèi chū xiàn gào bié de duì xiàng ér bēi lèi pāng tuó ,yǐ yù wú xiàn yǐn qíng 。“yóu jì ”liǎng jù zhuǎn wéi yì jiù ,“duō qíng ”zhǐ liàn rén ,“xì guī zhōu ”zhǐ piāo bó zhòng féng de jī dòng 。“bì yě zhū qiáo ”shì dāng rì xì zhōu chù suǒ ,yòu shì jīn rì chù jìng 。“dāng rì shì ”wéi cún jì yì ,ér yǎn qián shì “rén bú jiàn ,shuǐ kōng liú ”。jí wèi zài dù lí bié ,zài dù “guī lái ”shí ,yǐ wú rén “xì zhōu ”,zhī jiàn shuǐ liú le !jǐ gè bō shé ,sù jìn fù yuē ér bú yù de jué wàng āi qíng 。

  huàn tóu “sháo huá ”jù wéi yì lùn ,dào pò rén shēng zhēn lǐ ,cǐ lǐ suī wéi cháng lǐ cháng qíng ,dàn yóu cí rén tǐ wèi rén shēng hòu dào chū zé yǒu jí āi qiē de yì yùn 。zhè qīng chūn bú zài ,nián huá yì shuāi ,cái shì “hèn yōu yōu ”de zhōng jí yuán yīn ,hé kuàng chūn tiān yòu yī cì wán jié le lǐ !cǐ yōu yōu zhǎng hèn ,dāng rán jiāng cí rén shì tú bú yù 、lǐ xiǎng luò kōng de shāng gǎn róng zhù qí jiān le 。zuì hòu ,jiāng chóu hèn zhī lèi huà zuò chūn jiāng ,jí jìn kuā shì zhī néng shì ,què réng “liú bú jìn ,xǔ duō chóu ”!miào zài “liú bú jìn ”!cǐ yù ,zài lǐ hòu zhǔ “wèn jun1 néng yǒu jǐ duō chóu ,qià sì yī jiāng chūn shuǐ xiàng dōng liú ”de bǐ yù jī chǔ shàng ,yòu fān chū yī céng xīn yì ,nǎi tuō tāi huàn gǔ ,diǎn tiě chéng jīn zhī fǎ 。

  cǐ cí jié gòu bù jú jí zhěn mì 。xià piàn “fēi xù luò huā ”yìn shàng piàn “yáng liǔ nòng chūn róu ”;“dēng lóu ”yìn “lí yōu ”;“chūn jiāng dōu shì lèi ”yìn “lèi nán shōu ”;“sháo huá bú wéi shǎo nián liú ”zǒng tí quán cí mìng yì ,tiān rán hún chéng ,yì tài jiān shàn ,shén yùn yōu zhǎng 。

jiāng chéng zǐ ·xī chéng yáng liǔ nòng chūn róu chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ cí shū xiě bié hèn ,wéi huái rén shāng bié zhī zuò ,jù cí yì kě zhī zuò yú mǒu nián de yī gè mù chūn ,dāng wéi qín guān qián qī de zuò pǐn ,jù tǐ zuò nián nán yǐ kǎo zhèng 。

《jiāng chéng zǐ 》qín guān pīn yīn dú yīn cān kǎo

jiāng chéng zǐ
jiāng chéng zǐ

xī chéng yáng liǔ nòng chūn róu, dòng lí yōu, lèi nán shōu.
xī chéng yáng liǔ nòng chūn róu ,dòng lí yōu ,lèi nán shōu 。
yóu jì duō qíng céng wèi xì guī zhōu.
yóu jì duō qíng 、céng wéi xì guī zhōu 。
bì yě zhū qiáo dāng rì shì, rén bú jiàn, shuǐ kōng liú.
bì yě zhū qiáo dāng rì shì ,rén bú jiàn ,shuǐ kōng liú 。
sháo huá bù wéi shào nián liú, hèn yōu yōu, jǐ shí xiū? fēi xù luò huā shí hòu yī dēng lóu.
sháo huá bú wéi shǎo nián liú ,hèn yōu yōu ,jǐ shí xiū ?fēi xù luò huā shí hòu 、yī dēng lóu 。
biàn zuò chūn jiāng dū shì lèi, liú bù jìn, xǔ duō chóu.
biàn zuò chūn jiāng dōu shì lèi ,liú bú jìn ,xǔ duō chóu 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

秦观 秦观 秦观(1049-1100)字少游、太虚,别号邗沟居士,高邮(今属江苏)人。少有才名,研习经史,喜读兵书。熙宁十年(1077),往谒苏轼于徐州,次年作《黄楼赋》,苏轼以为「有屈、宋姿」。元丰八年进士及第,授定海主簿,调蔡州教授。元祐三年(1088),应制科,进策论,除宣教郎、太学博士,校正秘书省书籍。六年,迁秘书省正字。预修《神宗实录》。时黄庭坚、晁补之、张耒亦在京师,观与同游苏轼之门,人称「苏门四学士」。绍圣元年(094),坐元祐党籍,出为杭州通判,再贬监处州(今浙江丽水)酒税。三年又因写佛书削秩徙郴州(今属湖南)。明年,编管横州(今广西横县)。元符元年(1098)再贬雷州(今广东海康)。徽宗即位,复宣德郎,允北归,途中卒于藤州(今广西藤县),年五十二。《宋史》、《东都事略》有传。存《淮海集》四十卷,另有《淮海词》单刻本。其诗、词、文皆工,而以词著称。词属婉约派,内容多写男女情爱,颇多伤感之作。秦观工诗词。词多写男女情爱,也颇有感伤身世之作,风格委婉含蓄,清丽雅淡。诗风与词风相近。秦观的《淮海词》基本上没有跳出相思离别题材的藩篱。但它是一部优美的抒情诗。于离情别绪之中,融入了身世之感,唱出了那个时代一位富有才情而又备受压抑的知识分子的痛苦和忧伤。爱情词不同于过去偎红倚翠的艳词,《满庭芳》诸阕深含「恋恋故国」之情;《鹊桥仙》以金风玉露、柔情似水等审美意象,歌颂了纯洁真挚、地久天长的爱情。秦观词伤感色彩较浓,充满了愁苦凄恻、孤苦无告的苦闷。在艺术手法上,摄取了柳永词铺叙渲染、委曲尽致的优点。但写景言情,出以纯净之笔,形成清丽典雅的词风。秦观深谙音律,长于运思,能够准确地把握事物的突出特征,以鲜明的意象、致密的结构、精练的语言,构成一种凄迷幽婉的审美意境。在艺术上力求创新,形成了独特的抒情个性。千百年来,一直被视为第一流的正宗婉约作家,以情辞兼胜的优美篇章在词史上卓然名家,对后代词的发展产生了深远的影响。集评:近来作者,皆不及少游。如「斜阳外,寒鸦数点,流水绕孤村」,虽不识字人,亦知是天生好言语也。(晁无咎)子瞻辞胜乎情,耆卿情胜乎辞。辞情相称者,惟少游而已。(蔡伯世)今代词手,惟秦七、黄九耳,唐诸人不迨也。(陈后山)秦词专主情致,而少故实,譬如贫家美女,虽极妍丽丰逸,而终乏富贵态。(李易安)少游词虽婉美,然格力失之弱。(胡元任)秦少游词,体制淡雅,气骨不衰。清丽中不断意脉,咀嚼无滓,久而知味。(张叔夏)观词情韵兼胜,在苏黄之上。流传虽少,要为倚声家一作手。(《四库提要》)秦少游自是作手,近开美成,导其先路;远祖温、韦,取其神不袭其貌,词至是乃一变焉。然变而不失其正,遂令议者不病其变,而转觉有不得不变者。后人动称秦、柳,柳之视秦,为之奴隶而不足者,何可相提并论哉!(陈廷焯《白雨斋词话》)

秦观的诗词

  • 阮郎归(四之三)
  • 秋日三首
  • 《南乡子》秦观原文、翻译、赏析和诗意(南乡子·妙手写徽真 秦观)
  • 调笑令(心素)
  • 南歌子(霭霭凝春态)
  • 江城子(西城杨柳弄春柔)
  • 八六子·倚危亭
  • 秋日三首
  • 阮郎归·湘天风雨破寒初
  • 《点绛唇·桃源》秦观原文、翻译、赏析和诗意(点绛唇·桃源 秦观)
  • 宋代诗词推荐

  • 如梦令·春景
  • 沁园春(和彦时兄)
  • 阮郎归·湘天风雨破寒初
  • 浣溪沙(寿老母)
  • 宣清(林钟商)
  • 念奴娇·赋雨岩
  • 浣溪沙(次权中韵)
  • 木兰花(雨中)
  • 酹江月(中秋对月)
  • 西江月(三山作)
  • 《江城子》秦观原文、翻译、赏析和诗意(江城子·西城杨柳弄春柔 秦观)原文,《江城子》秦观原文、翻译、赏析和诗意(江城子·西城杨柳弄春柔 秦观)翻译,《江城子》秦观原文、翻译、赏析和诗意(江城子·西城杨柳弄春柔 秦观)赏析,《江城子》秦观原文、翻译、赏析和诗意(江城子·西城杨柳弄春柔 秦观)阅读答案,出自秦观的作品

    诗词类别

    秦观的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语