《山中雪后》山中雪后郑燮原文、翻译、赏析和诗意

作者:郑燮 朝代:清代
《山中雪后》山中雪后郑燮原文、翻译、赏析和诗意原文

《山中雪后》 郑燮

晨起开门雪满山,雪晴云淡日光寒。
檐流未滴梅花冻,一种清孤不等闲。

作者简介(郑燮)

郑燮头像

郑板桥(1693—1765)清代官吏、书画家、文学家。名燮,字克柔,汉族,江苏兴化人。一生主要客居扬州,以卖画为生。“扬州八怪”之一。其诗、书、画均旷世独立,,世称“三绝”,擅画兰、竹、石、松、菊等植物,其中画竹已五十余年,成就最为突出。著有《板桥全集》。  康熙秀才、雍正举人、乾隆元年进士。中进士后曾历官河南范县、山东潍县知县,有惠政。以请臻饥民忤大吏,乞疾归。

山中雪后翻译及注释

翻译
清晨起来刚一开门,看到山头已被一场大雪覆盖。此时,天 空已放晴,初升太阳的光芒,透过淡淡的白云,也变得寒冷了。
房檐的积雪尚未开始融化,院落的梅花枝条仍被冰雪凝冻。这样一种清冷、孤寂的气氛,是多么不寻常啊!

注释
①这是一首寓托身世的诗
②这句是说,屋上积雪未化,庭中亦因寒而未开放。
③清孤:凄清孤独
④等闲:寻常、一般。

山中雪后赏析

  《山中雪后》描绘了一幅冬日山居雪景图。清晨,诗人推开门,外面天寒地冻、银装素裹,刚刚升起的太阳也显得没有活力。院子里,屋檐下长长的冰溜子没有融化的迹象,墙角的梅花也好像被冻住了,迟迟没有开放的意思。

  诗歌前两句描绘了一幅清晨,雪后大地银装素裹,旭日东升,云彩淡淡(描图景);雪后初晴、天寒地冻的景象(点氛围)的画面。“檐流未滴梅花冻,一种清孤不等闲”运用了衬托的手法(明手法)“檐流未滴”“梅花冻”突出了天气的寒冷,“清孤不等闲”则是突出了梅花坚强不屈的性格(绘图景),作者托物言志,含蓄地表现了作者清高坚韧的性格和洁身自好的品质(析情感)。

  在这首诗歌中,郑板桥由大雪之后的寒冷,写到自己内心深处的凄凉,看似写景状物,实则见景生情,将景和物交融一起,对历经苦难的身世发出深深的感叹。

山中雪后创作背景

  郑板桥出身贫寒,年轻时“为忌者所嘱不得入试”,曾流浪街头卖画,有时甚至靠乞讨度日,饱尝人间辛酸。生活中遭遇的不幸,给他的心灵带来严重创伤,所以他经常在诗词作品中,抒发对自己身世的感慨。《山中雪后》就是作者在大雪之后见景生情所做的诗歌。

《山中雪后》郑燮 拼音读音参考

shān zhōng xuě hòu
山中雪后

chén qǐ kāi mén xuě mǎn shān, xuě qíng yún dàn rì guāng hán.
晨起开门雪满山,雪晴云淡日光寒。
yán liú wèi dī méi huā dòng, yī zhǒng qīng gū bù děng xián.
檐流未滴梅花冻,一种清孤不等闲。

《山中雪后》山中雪后郑燮原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《shān zhōng xuě hòu 》 zhèng xiè

chén qǐ kāi mén xuě mǎn shān ,xuě qíng yún dàn rì guāng hán 。
yán liú wèi dī méi huā dòng ,yī zhǒng qīng gū bú děng xián 。

zuò zhě jiǎn jiè (zhèng xiè )

zhèng xiè tóu xiàng

zhèng bǎn qiáo (1693—1765)qīng dài guān lì 、shū huà jiā 、wén xué jiā 。míng xiè ,zì kè róu ,hàn zú ,jiāng sū xìng huà rén 。yī shēng zhǔ yào kè jū yáng zhōu ,yǐ mài huà wéi shēng 。“yáng zhōu bā guài ”zhī yī 。qí shī 、shū 、huà jun1 kuàng shì dú lì ,,shì chēng “sān jué ”,shàn huà lán 、zhú 、shí 、sōng 、jú děng zhí wù ,qí zhōng huà zhú yǐ wǔ shí yú nián ,chéng jiù zuì wéi tū chū 。zhe yǒu 《bǎn qiáo quán jí 》。  kāng xī xiù cái 、yōng zhèng jǔ rén 、qián lóng yuán nián jìn shì 。zhōng jìn shì hòu céng lì guān hé nán fàn xiàn 、shān dōng wéi xiàn zhī xiàn ,yǒu huì zhèng 。yǐ qǐng zhēn jī mín wǔ dà lì ,qǐ jí guī 。

shān zhōng xuě hòu fān yì jí zhù shì

fān yì
qīng chén qǐ lái gāng yī kāi mén ,kàn dào shān tóu yǐ bèi yī chǎng dà xuě fù gài 。cǐ shí ,tiān kōng yǐ fàng qíng ,chū shēng tài yáng de guāng máng ,tòu guò dàn dàn de bái yún ,yě biàn dé hán lěng le 。
fáng yán de jī xuě shàng wèi kāi shǐ róng huà ,yuàn luò de méi huā zhī tiáo réng bèi bīng xuě níng dòng 。zhè yàng yī zhǒng qīng lěng 、gū jì de qì fēn ,shì duō me bú xún cháng ā !

zhù shì
①zhè shì yī shǒu yù tuō shēn shì de shī
②zhè jù shì shuō ,wū shàng jī xuě wèi huà ,tíng zhōng yì yīn hán ér wèi kāi fàng 。
③qīng gū :qī qīng gū dú
④děng xián :xún cháng 、yī bān 。

shān zhōng xuě hòu shǎng xī

  《shān zhōng xuě hòu 》miáo huì le yī fú dōng rì shān jū xuě jǐng tú 。qīng chén ,shī rén tuī kāi mén ,wài miàn tiān hán dì dòng 、yín zhuāng sù guǒ ,gāng gāng shēng qǐ de tài yáng yě xiǎn dé méi yǒu huó lì 。yuàn zǐ lǐ ,wū yán xià zhǎng zhǎng de bīng liū zǐ méi yǒu róng huà de jì xiàng ,qiáng jiǎo de méi huā yě hǎo xiàng bèi dòng zhù le ,chí chí méi yǒu kāi fàng de yì sī 。

  shī gē qián liǎng jù miáo huì le yī fú qīng chén ,xuě hòu dà dì yín zhuāng sù guǒ ,xù rì dōng shēng ,yún cǎi dàn dàn (miáo tú jǐng );xuě hòu chū qíng 、tiān hán dì dòng de jǐng xiàng (diǎn fēn wéi )de huà miàn 。“yán liú wèi dī méi huā dòng ,yī zhǒng qīng gū bú děng xián ”yùn yòng le chèn tuō de shǒu fǎ (míng shǒu fǎ )“yán liú wèi dī ”“méi huā dòng ”tū chū le tiān qì de hán lěng ,“qīng gū bú děng xián ”zé shì tū chū le méi huā jiān qiáng bú qū de xìng gé (huì tú jǐng ),zuò zhě tuō wù yán zhì ,hán xù dì biǎo xiàn le zuò zhě qīng gāo jiān rèn de xìng gé hé jié shēn zì hǎo de pǐn zhì (xī qíng gǎn )。

  zài zhè shǒu shī gē zhōng ,zhèng bǎn qiáo yóu dà xuě zhī hòu de hán lěng ,xiě dào zì jǐ nèi xīn shēn chù de qī liáng ,kàn sì xiě jǐng zhuàng wù ,shí zé jiàn jǐng shēng qíng ,jiāng jǐng hé wù jiāo róng yī qǐ ,duì lì jīng kǔ nán de shēn shì fā chū shēn shēn de gǎn tàn 。

shān zhōng xuě hòu chuàng zuò bèi jǐng

  zhèng bǎn qiáo chū shēn pín hán ,nián qīng shí “wéi jì zhě suǒ zhǔ bú dé rù shì ”,céng liú làng jiē tóu mài huà ,yǒu shí shèn zhì kào qǐ tǎo dù rì ,bǎo cháng rén jiān xīn suān 。shēng huó zhōng zāo yù de bú xìng ,gěi tā de xīn líng dài lái yán zhòng chuàng shāng ,suǒ yǐ tā jīng cháng zài shī cí zuò pǐn zhōng ,shū fā duì zì jǐ shēn shì de gǎn kǎi 。《shān zhōng xuě hòu 》jiù shì zuò zhě zài dà xuě zhī hòu jiàn jǐng shēng qíng suǒ zuò de shī gē 。

《shān zhōng xuě hòu 》zhèng xiè pīn yīn dú yīn cān kǎo

shān zhōng xuě hòu
shān zhōng xuě hòu

chén qǐ kāi mén xuě mǎn shān, xuě qíng yún dàn rì guāng hán.
chén qǐ kāi mén xuě mǎn shān ,xuě qíng yún dàn rì guāng hán 。
yán liú wèi dī méi huā dòng, yī zhǒng qīng gū bù děng xián.
yán liú wèi dī méi huā dòng ,yī zhǒng qīng gū bú děng xián 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

郑燮 郑燮 郑燮(1693-1765),清代著名文学家、画家,字克柔,号板桥,今江苏兴化人。他是「杨州八怪」之一,擅长画兰竹,书法也好,自成一家。

郑燮的诗词

  • 满江红·思家(我梦扬州)
  • 竹石
  • 念奴娇(周郎年少)
  • 沁园春(花亦无知)
  • 渔家·卖得鲜鱼二百钱
  • 山中雪后(晨起开门雪满山)
  • 《新竹》新竹郑燮原文、翻译、赏析和诗意
  • 题竹石画(咬定青山不放松)
  • 念奴娇(宏光建国)
  • 念奴娇(悬岩千尺)
  • 清代诗词推荐

  • 《晓窗》晓窗魏源原文、翻译、赏析和诗意
  • 菩萨蛮·朔风吹散三更雪
  • 醉落魄·咏鹰
  • 独往
  • 《人间词话七则》人间词话七则王国维原文、翻译、赏析和诗意
  • 孤愤
  • 蝶恋花·旅月怀人
  • 《地震》地震蒲松龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 读书所见(六首选二)
  • 即目·万笏尖中路
  • 《山中雪后》山中雪后郑燮原文、翻译、赏析和诗意原文,《山中雪后》山中雪后郑燮原文、翻译、赏析和诗意翻译,《山中雪后》山中雪后郑燮原文、翻译、赏析和诗意赏析,《山中雪后》山中雪后郑燮原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自郑燮的作品

    诗词类别

    郑燮的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语