《又呈吴郎》又呈吴郎杜甫原文、翻译、赏析和诗意

作者:杜甫 朝代:唐代
《又呈吴郎》又呈吴郎杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文

《又呈吴郎》 杜甫

堂前扑枣任西邻,无食无儿一妇人。
不为困穷宁有此?只缘恐惧转须亲。
即防远客虽多事,便插疏篱却甚真。
已诉征求贫到骨,正思戎马泪盈巾。
分类: 忧国忧民

作者简介(杜甫)

杜甫头像

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

又呈吴郎翻译及注释

翻译
来堂前打枣我从不阻拦任随西邻,因为她是一个五食无儿的老妇人。
若不是由于穷困怎会做这样的事?正因她心存恐惧反更该与她相亲。
见你来就防着你虽然是多此一举,但你一来就插上篱笆却甚像是真。
她说官府征租逼税已经一贫如洗,想起时局兵荒马乱不禁涕泪满巾。

注释
⑴呈:呈送,尊敬的说法。这是用诗写的一封信,作者以前已写过一首《简吴郎司法》,这是又一首,所以说“又呈”。吴郎:系杜甫吴姓亲戚。杜甫将草堂让给他住。这位亲戚住下后,即有筑“篱”,护“枣”之举。杜甫为此写诗劝阻。
⑵妇人:成年女子的通称,多指已婚者。《易·恒》:“妇人吉,夫子凶。”
⑶扑枣:击落枣子。汉王吉妇以扑东家枣实被遣。扑:打。任:放任,不拘束。西邻:就是下句说的“妇人”。
⑷不为:要不是因为。困穷:艰难窘迫。《易·系辞下》:“困穷而通。”宁有此:怎么会这样(做这样的事情)呢?宁:岂,怎么,难道。此:代词,代贫妇人打枣这件事。
⑸只缘:正因为。恐惧:害怕。转须亲:反而更应该对她表示亲善。亲:亲善。
⑹即:就。防远客:指贫妇人对新来的主人存有戒心。防:提防,心存戒备。一作“知”。远客:指吴郎。多事:多心,不必要的担心。
⑺使:一作“便”。插疏篱:是说吴郎修了一些稀疏的篱笆。甚:太。
⑻征求:指赋税征敛。《谷梁传·桓公十五年》:“古者诸侯时献于天子,以其国之所有,故有辞让而无徵求。”贫到骨:贫穷到骨(一贫如洗)。
⑼戎(róng)马:兵马,指战争。杜甫《登岳阳楼》诗:“戎马关山北,凭轩涕泗流。”盈:满。

又呈吴郎鉴赏

  诗的第一句开门见山,从诗人自己过去怎样对待邻妇扑枣说起。“扑枣”就是打枣。这里不用那个猛烈的上声字“打”,而用这个短促的、沉着的入声字“扑”,是为了取得声调和情调的一致。“任”就是放任。之所以要放任,第二句说:“无食无儿一妇人。”原来这位西邻竟是一个没有吃的、没有儿女的老寡妇。诗人等于是在对吴郎说:“对于这样一个无依无靠的穷苦妇人,我们能不让她打点枣儿吗?”

  三四两句紧接一二句:“不为困穷宁有此?只缘恐惧转须亲。”“困穷”,承上第二句;“此”,指扑枣一事。这里说明杜甫十分同情体谅穷苦人的处境。陕西民歌中唱道:“唐朝诗圣有杜甫,能知百姓苦中苦。”说的正是杜甫。以上四句,一气贯串,是杜甫自叙以前的事情,目的是为了启发吴郎。

  五六两句才落到吴郎身上。“即防远客虽多事,便插疏篱却甚真。”这两句上下一气,相互关联,相互依赖,相互补充,要联系起来看。“防”的主语是寡妇。下句“插”字的主语是吴郎。这两句诗言外之意是:这不能怪她多心,倒是吴郎有点太不体贴人。她本来就是提心吊胆的,吴郎不特别表示亲善,也就够了,却不该还要插上篱笆。这两句诗,措词十分委婉含蓄。这是因为怕话说得太直、太生硬,教训意味太重,会引起对方的反感,反而不容易接受劝告。

  最后两句“已诉征求贫到骨,正思戎马泪盈巾”,是全诗结穴,也是全诗的顶点。表面上是对偶句,其实并非平列的句子,因为上下句之间由近及远,由小到大是一个发展的过程。上句,杜甫借寡妇的诉苦,指出了寡妇的、同时也是当时广大人民困穷的社会根源。这就是官吏们的剥削,也就是诗中所谓“征求”,使她穷到了极点。这也就为寡妇扑枣行为作了进一步的解脱。下句说得更远、更大、更深刻,指出了使人民陷于水深火热之中的又一社会根源。这就是“安史之乱”以来持续了十多年的战乱,即所谓“戎马”。由一个穷苦的寡妇,由一件扑枣的小事,杜甫竟联想到整个国家大局,以至于流泪。这一方面固然是他那热爱祖国、热爱人民的思想感情的自然流露;另一方面,也是点醒、开导吴郎的应有的文章。让他知道:“在这兵荒马乱的情况下,苦难的人还有的是,决不止寡妇一个;战乱的局面不改变,就连我们自己的生活也不见得有保障,我们现在不正是因为战乱而同在远方作客,而你不是还住着我的草堂吗?”最后一句诗,好像扯得太远,好像和劝阻吴郎插篱笆的主题无关,其实是大有关系,大有作用的。希望他由此能站得高一点,看得远一点,想得开一点,他自然就不会在几颗枣子上斤斤计较了。读者正是要从这种地方看出诗人的“苦用心”和他对待人民的态度。

  这首诗的人民性是强烈而鲜明的,在通常用来歌功颂德以“高华典雅”为特征的七言律诗中,尤其值得重视。诗的艺术表现方面也很有特点。首先是现身说法,用诗人自己的实际行动来启发对方,用颠扑不破的道理来点醒对方,最后还用诗人自己的眼泪来感动对方,尽可能地避免抽象的说教,措词委婉,入情入理。其次是,运用散文中常用的虚字来作转接。像“不为”、“只缘”、“已诉”、“正思”,以及“即”、“便”、“虽”、“却”等,因而能化呆板为活泼,既有律诗的形式美、音乐美,又有散文的灵活性,抑扬顿挫,耐人寻味。

  清人卢德水说:“杜诗温柔敦厚,其慈祥恺悌之衷,往往溢于言表。如此章,极煦育邻妇,又出脱邻妇;欲开导吴郎,又回护吴郎。八句中,百种千层,莫非仁音,所谓仁义之人其音蔼如也”(《读杜私言》)。全诗正是在这种委婉曲折的夹叙夹议中来展现诗人的心理和品质的。诗作表达了杜甫对穷困人民的深切同情。

又呈吴郎创作背景

  唐代宗大历二年(767年),即杜甫漂泊到四川夔州的第二年,他住在瀼西的一所草堂里。草堂前有几棵枣树,西邻的一个寡妇常来打枣,杜甫从不干涉。后来,杜甫把草堂让给一位姓吴的亲戚(即诗中吴郎),他自己搬到离草堂十几里路远的东屯去。不料这姓吴的一来就在草堂插上篱笆,禁止打枣。寡妇向杜甫诉苦,杜甫便写此诗去劝告吴郎。以前杜甫写过一首《简吴郎司法》,所以此诗题作《又呈吴郎》。吴郎的年辈要比杜甫小,杜甫不说“又简吴郎”,而有意地用了“呈”这个似乎和对方身份不大相称的敬词,这是让吴郎易于接受。

《又呈吴郎》杜甫 拼音读音参考

yòu chéng wú láng
又呈吴郎

táng qián pū zǎo rèn xī lín, wú shí wú ér yī fù rén.
堂前扑枣任西邻,无食无儿一妇人。
bù wéi kùn qióng níng yǒu cǐ? zhī yuán kǒng jù zhuǎn xū qīn.
不为困穷宁有此?只缘恐惧转须亲。
jí fáng yuǎn kè suī duō shì, biàn chā shū lí què shén zhēn.
即防远客虽多事,便插疏篱却甚真。
yǐ sù zhēng qiú pín dào gǔ, zhèng sī róng mǎ lèi yíng jīn.
已诉征求贫到骨,正思戎马泪盈巾。

《又呈吴郎》又呈吴郎杜甫原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《yòu chéng wú láng 》 dù fǔ

táng qián pū zǎo rèn xī lín ,wú shí wú ér yī fù rén 。
bú wéi kùn qióng níng yǒu cǐ ?zhī yuán kǒng jù zhuǎn xū qīn 。
jí fáng yuǎn kè suī duō shì ,biàn chā shū lí què shèn zhēn 。
yǐ sù zhēng qiú pín dào gǔ ,zhèng sī róng mǎ lèi yíng jīn 。
fèn lèi : yōu guó yōu mín

zuò zhě jiǎn jiè (dù fǔ )

dù fǔ tóu xiàng

dù fǔ (712-770),zì zǐ měi ,zì hào shǎo líng yě lǎo ,shì chēng “dù gōng bù ”、“dù shǎo líng ”děng ,hàn zú ,hé nán fǔ gǒng xiàn (jīn hé nán shěng gǒng yì shì )rén ,táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,dù fǔ bèi shì rén zūn wéi “shī shèng ”,qí shī bèi chēng wéi “shī shǐ ”。dù fǔ yǔ lǐ bái hé chēng “lǐ dù ”,wéi le gēn lìng wài liǎng wèi shī rén lǐ shāng yǐn yǔ dù mù jí “xiǎo lǐ dù ”qū bié kāi lái ,dù fǔ yǔ lǐ bái yòu hé chēng “dà lǐ dù ”。tā yōu guó yōu mín ,rén gé gāo shàng ,tā de yuē 1400yú shǒu shī bèi bǎo liú le xià lái ,shī yì jīng zhàn ,zài zhōng guó gǔ diǎn shī gē zhōng bèi shòu tuī chóng ,yǐng xiǎng shēn yuǎn 。759-766nián jiān céng jū chéng dōu ,hòu shì yǒu dù fǔ cǎo táng jì niàn 。

yòu chéng wú láng fān yì jí zhù shì

fān yì
lái táng qián dǎ zǎo wǒ cóng bú zǔ lán rèn suí xī lín ,yīn wéi tā shì yī gè wǔ shí wú ér de lǎo fù rén 。
ruò bú shì yóu yú qióng kùn zěn huì zuò zhè yàng de shì ?zhèng yīn tā xīn cún kǒng jù fǎn gèng gāi yǔ tā xiàng qīn 。
jiàn nǐ lái jiù fáng zhe nǐ suī rán shì duō cǐ yī jǔ ,dàn nǐ yī lái jiù chā shàng lí bā què shèn xiàng shì zhēn 。
tā shuō guān fǔ zhēng zū bī shuì yǐ jīng yī pín rú xǐ ,xiǎng qǐ shí jú bīng huāng mǎ luàn bú jìn tì lèi mǎn jīn 。

zhù shì
⑴chéng :chéng sòng ,zūn jìng de shuō fǎ 。zhè shì yòng shī xiě de yī fēng xìn ,zuò zhě yǐ qián yǐ xiě guò yī shǒu 《jiǎn wú láng sī fǎ 》,zhè shì yòu yī shǒu ,suǒ yǐ shuō “yòu chéng ”。wú láng :xì dù fǔ wú xìng qīn qī 。dù fǔ jiāng cǎo táng ràng gěi tā zhù 。zhè wèi qīn qī zhù xià hòu ,jí yǒu zhù “lí ”,hù “zǎo ”zhī jǔ 。dù fǔ wéi cǐ xiě shī quàn zǔ 。
⑵fù rén :chéng nián nǚ zǐ de tōng chēng ,duō zhǐ yǐ hūn zhě 。《yì ·héng 》:“fù rén jí ,fū zǐ xiōng 。”
⑶pū zǎo :jī luò zǎo zǐ 。hàn wáng jí fù yǐ pū dōng jiā zǎo shí bèi qiǎn 。pū :dǎ 。rèn :fàng rèn ,bú jū shù 。xī lín :jiù shì xià jù shuō de “fù rén ”。
⑷bú wéi :yào bú shì yīn wéi 。kùn qióng :jiān nán jiǒng pò 。《yì ·xì cí xià 》:“kùn qióng ér tōng 。”níng yǒu cǐ :zěn me huì zhè yàng (zuò zhè yàng de shì qíng )ne ?níng :qǐ ,zěn me ,nán dào 。cǐ :dài cí ,dài pín fù rén dǎ zǎo zhè jiàn shì 。
⑸zhī yuán :zhèng yīn wéi 。kǒng jù :hài pà 。zhuǎn xū qīn :fǎn ér gèng yīng gāi duì tā biǎo shì qīn shàn 。qīn :qīn shàn 。
⑹jí :jiù 。fáng yuǎn kè :zhǐ pín fù rén duì xīn lái de zhǔ rén cún yǒu jiè xīn 。fáng :tí fáng ,xīn cún jiè bèi 。yī zuò “zhī ”。yuǎn kè :zhǐ wú láng 。duō shì :duō xīn ,bú bì yào de dān xīn 。
⑺shǐ :yī zuò “biàn ”。chā shū lí :shì shuō wú láng xiū le yī xiē xī shū de lí bā 。shèn :tài 。
⑻zhēng qiú :zhǐ fù shuì zhēng liǎn 。《gǔ liáng chuán ·huán gōng shí wǔ nián 》:“gǔ zhě zhū hóu shí xiàn yú tiān zǐ ,yǐ qí guó zhī suǒ yǒu ,gù yǒu cí ràng ér wú zhēng qiú 。”pín dào gǔ :pín qióng dào gǔ (yī pín rú xǐ )。
⑼róng (róng)mǎ :bīng mǎ ,zhǐ zhàn zhēng 。dù fǔ 《dēng yuè yáng lóu 》shī :“róng mǎ guān shān běi ,píng xuān tì sì liú 。”yíng :mǎn 。

yòu chéng wú láng jiàn shǎng

  shī de dì yī jù kāi mén jiàn shān ,cóng shī rén zì jǐ guò qù zěn yàng duì dài lín fù pū zǎo shuō qǐ 。“pū zǎo ”jiù shì dǎ zǎo 。zhè lǐ bú yòng nà gè měng liè de shàng shēng zì “dǎ ”,ér yòng zhè gè duǎn cù de 、chén zhe de rù shēng zì “pū ”,shì wéi le qǔ dé shēng diào hé qíng diào de yī zhì 。“rèn ”jiù shì fàng rèn 。zhī suǒ yǐ yào fàng rèn ,dì èr jù shuō :“wú shí wú ér yī fù rén 。”yuán lái zhè wèi xī lín jìng shì yī gè méi yǒu chī de 、méi yǒu ér nǚ de lǎo guǎ fù 。shī rén děng yú shì zài duì wú láng shuō :“duì yú zhè yàng yī gè wú yī wú kào de qióng kǔ fù rén ,wǒ men néng bú ràng tā dǎ diǎn zǎo ér ma ?”

  sān sì liǎng jù jǐn jiē yī èr jù :“bú wéi kùn qióng níng yǒu cǐ ?zhī yuán kǒng jù zhuǎn xū qīn 。”“kùn qióng ”,chéng shàng dì èr jù ;“cǐ ”,zhǐ pū zǎo yī shì 。zhè lǐ shuō míng dù fǔ shí fèn tóng qíng tǐ liàng qióng kǔ rén de chù jìng 。shǎn xī mín gē zhōng chàng dào :“táng cháo shī shèng yǒu dù fǔ ,néng zhī bǎi xìng kǔ zhōng kǔ 。”shuō de zhèng shì dù fǔ 。yǐ shàng sì jù ,yī qì guàn chuàn ,shì dù fǔ zì xù yǐ qián de shì qíng ,mù de shì wéi le qǐ fā wú láng 。

  wǔ liù liǎng jù cái luò dào wú láng shēn shàng 。“jí fáng yuǎn kè suī duō shì ,biàn chā shū lí què shèn zhēn 。”zhè liǎng jù shàng xià yī qì ,xiàng hù guān lián ,xiàng hù yī lài ,xiàng hù bǔ chōng ,yào lián xì qǐ lái kàn 。“fáng ”de zhǔ yǔ shì guǎ fù 。xià jù “chā ”zì de zhǔ yǔ shì wú láng 。zhè liǎng jù shī yán wài zhī yì shì :zhè bú néng guài tā duō xīn ,dǎo shì wú láng yǒu diǎn tài bú tǐ tiē rén 。tā běn lái jiù shì tí xīn diào dǎn de ,wú láng bú tè bié biǎo shì qīn shàn ,yě jiù gòu le ,què bú gāi hái yào chā shàng lí bā 。zhè liǎng jù shī ,cuò cí shí fèn wěi wǎn hán xù 。zhè shì yīn wéi pà huà shuō dé tài zhí 、tài shēng yìng ,jiāo xùn yì wèi tài zhòng ,huì yǐn qǐ duì fāng de fǎn gǎn ,fǎn ér bú róng yì jiē shòu quàn gào 。

  zuì hòu liǎng jù “yǐ sù zhēng qiú pín dào gǔ ,zhèng sī róng mǎ lèi yíng jīn ”,shì quán shī jié xué ,yě shì quán shī de dǐng diǎn 。biǎo miàn shàng shì duì ǒu jù ,qí shí bìng fēi píng liè de jù zǐ ,yīn wéi shàng xià jù zhī jiān yóu jìn jí yuǎn ,yóu xiǎo dào dà shì yī gè fā zhǎn de guò chéng 。shàng jù ,dù fǔ jiè guǎ fù de sù kǔ ,zhǐ chū le guǎ fù de 、tóng shí yě shì dāng shí guǎng dà rén mín kùn qióng de shè huì gēn yuán 。zhè jiù shì guān lì men de bāo xuē ,yě jiù shì shī zhōng suǒ wèi “zhēng qiú ”,shǐ tā qióng dào le jí diǎn 。zhè yě jiù wéi guǎ fù pū zǎo háng wéi zuò le jìn yī bù de jiě tuō 。xià jù shuō dé gèng yuǎn 、gèng dà 、gèng shēn kè ,zhǐ chū le shǐ rén mín xiàn yú shuǐ shēn huǒ rè zhī zhōng de yòu yī shè huì gēn yuán 。zhè jiù shì “ān shǐ zhī luàn ”yǐ lái chí xù le shí duō nián de zhàn luàn ,jí suǒ wèi “róng mǎ ”。yóu yī gè qióng kǔ de guǎ fù ,yóu yī jiàn pū zǎo de xiǎo shì ,dù fǔ jìng lián xiǎng dào zhěng gè guó jiā dà jú ,yǐ zhì yú liú lèi 。zhè yī fāng miàn gù rán shì tā nà rè ài zǔ guó 、rè ài rén mín de sī xiǎng gǎn qíng de zì rán liú lù ;lìng yī fāng miàn ,yě shì diǎn xǐng 、kāi dǎo wú láng de yīng yǒu de wén zhāng 。ràng tā zhī dào :“zài zhè bīng huāng mǎ luàn de qíng kuàng xià ,kǔ nán de rén hái yǒu de shì ,jué bú zhǐ guǎ fù yī gè ;zhàn luàn de jú miàn bú gǎi biàn ,jiù lián wǒ men zì jǐ de shēng huó yě bú jiàn dé yǒu bǎo zhàng ,wǒ men xiàn zài bú zhèng shì yīn wéi zhàn luàn ér tóng zài yuǎn fāng zuò kè ,ér nǐ bú shì hái zhù zhe wǒ de cǎo táng ma ?”zuì hòu yī jù shī ,hǎo xiàng chě dé tài yuǎn ,hǎo xiàng hé quàn zǔ wú láng chā lí bā de zhǔ tí wú guān ,qí shí shì dà yǒu guān xì ,dà yǒu zuò yòng de 。xī wàng tā yóu cǐ néng zhàn dé gāo yī diǎn ,kàn dé yuǎn yī diǎn ,xiǎng dé kāi yī diǎn ,tā zì rán jiù bú huì zài jǐ kē zǎo zǐ shàng jīn jīn jì jiào le 。dú zhě zhèng shì yào cóng zhè zhǒng dì fāng kàn chū shī rén de “kǔ yòng xīn ”hé tā duì dài rén mín de tài dù 。

  zhè shǒu shī de rén mín xìng shì qiáng liè ér xiān míng de ,zài tōng cháng yòng lái gē gōng sòng dé yǐ “gāo huá diǎn yǎ ”wéi tè zhēng de qī yán lǜ shī zhōng ,yóu qí zhí dé zhòng shì 。shī de yì shù biǎo xiàn fāng miàn yě hěn yǒu tè diǎn 。shǒu xiān shì xiàn shēn shuō fǎ ,yòng shī rén zì jǐ de shí jì háng dòng lái qǐ fā duì fāng ,yòng diān pū bú pò de dào lǐ lái diǎn xǐng duì fāng ,zuì hòu hái yòng shī rén zì jǐ de yǎn lèi lái gǎn dòng duì fāng ,jìn kě néng dì bì miǎn chōu xiàng de shuō jiāo ,cuò cí wěi wǎn ,rù qíng rù lǐ 。qí cì shì ,yùn yòng sàn wén zhōng cháng yòng de xū zì lái zuò zhuǎn jiē 。xiàng “bú wéi ”、“zhī yuán ”、“yǐ sù ”、“zhèng sī ”,yǐ jí “jí ”、“biàn ”、“suī ”、“què ”děng ,yīn ér néng huà dāi bǎn wéi huó pō ,jì yǒu lǜ shī de xíng shì měi 、yīn lè měi ,yòu yǒu sàn wén de líng huó xìng ,yì yáng dùn cuò ,nài rén xún wèi 。

  qīng rén lú dé shuǐ shuō :“dù shī wēn róu dūn hòu ,qí cí xiáng kǎi tì zhī zhōng ,wǎng wǎng yì yú yán biǎo 。rú cǐ zhāng ,jí xù yù lín fù ,yòu chū tuō lín fù ;yù kāi dǎo wú láng ,yòu huí hù wú láng 。bā jù zhōng ,bǎi zhǒng qiān céng ,mò fēi rén yīn ,suǒ wèi rén yì zhī rén qí yīn ǎi rú yě ”(《dú dù sī yán 》)。quán shī zhèng shì zài zhè zhǒng wěi wǎn qǔ shé de jiá xù jiá yì zhōng lái zhǎn xiàn shī rén de xīn lǐ hé pǐn zhì de 。shī zuò biǎo dá le dù fǔ duì qióng kùn rén mín de shēn qiē tóng qíng 。

yòu chéng wú láng chuàng zuò bèi jǐng

  táng dài zōng dà lì èr nián (767nián ),jí dù fǔ piāo bó dào sì chuān kuí zhōu de dì èr nián ,tā zhù zài nǎng xī de yī suǒ cǎo táng lǐ 。cǎo táng qián yǒu jǐ kē zǎo shù ,xī lín de yī gè guǎ fù cháng lái dǎ zǎo ,dù fǔ cóng bú gàn shè 。hòu lái ,dù fǔ bǎ cǎo táng ràng gěi yī wèi xìng wú de qīn qī (jí shī zhōng wú láng ),tā zì jǐ bān dào lí cǎo táng shí jǐ lǐ lù yuǎn de dōng tún qù 。bú liào zhè xìng wú de yī lái jiù zài cǎo táng chā shàng lí bā ,jìn zhǐ dǎ zǎo 。guǎ fù xiàng dù fǔ sù kǔ ,dù fǔ biàn xiě cǐ shī qù quàn gào wú láng 。yǐ qián dù fǔ xiě guò yī shǒu 《jiǎn wú láng sī fǎ 》,suǒ yǐ cǐ shī tí zuò 《yòu chéng wú láng 》。wú láng de nián bèi yào bǐ dù fǔ xiǎo ,dù fǔ bú shuō “yòu jiǎn wú láng ”,ér yǒu yì dì yòng le “chéng ”zhè gè sì hū hé duì fāng shēn fèn bú dà xiàng chēng de jìng cí ,zhè shì ràng wú láng yì yú jiē shòu 。

《yòu chéng wú láng 》dù fǔ pīn yīn dú yīn cān kǎo

yòu chéng wú láng
yòu chéng wú láng

táng qián pū zǎo rèn xī lín, wú shí wú ér yī fù rén.
táng qián pū zǎo rèn xī lín ,wú shí wú ér yī fù rén 。
bù wéi kùn qióng níng yǒu cǐ? zhī yuán kǒng jù zhuǎn xū qīn.
bú wéi kùn qióng níng yǒu cǐ ?zhī yuán kǒng jù zhuǎn xū qīn 。
jí fáng yuǎn kè suī duō shì, biàn chā shū lí què shén zhēn.
jí fáng yuǎn kè suī duō shì ,biàn chā shū lí què shèn zhēn 。
yǐ sù zhēng qiú pín dào gǔ, zhèng sī róng mǎ lèi yíng jīn.
yǐ sù zhēng qiú pín dào gǔ ,zhèng sī róng mǎ lèi yíng jīn 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

杜甫 杜甫 杜甫(712-770),字子美,祖籍河南巩县。祖父杜审言是唐初著名诗人。青年时期,他曾游历过今江苏、浙江、河北、山东一带,并两次会见李白,两人结下深厚的友谊。唐玄宗天宝五年(746),杜甫来到长安,第二年他参加了由唐玄宗下诏的应试,由于奸臣李林甫从中作梗,全体应试者无一人录取。从此进取无门,生活贫困。直到天宝十四年(755),才得到「右卫率府胄曹参军」一职,负责看管兵甲仓库。同年,安史之乱爆发,此时杜甫正在奉先(今陕西蒲城)探家。第二年他把家属安顿在鄜州羌村(今陕西富县境),只身投奔在灵武(今甘肃省)即位的肃宗。途中被叛军所俘,押到沦陷后的长安,这期间他亲眼目睹了叛军杀戮洗劫的暴行和百姓的苦难。直到至德二年(757)四月,他才冒险逃到肃宗临时驻地凤翔(今陕西省凤翔县),授官左拾遗。不久因疏救房琯,被贬为华州司功参军。自此他对现实政治十分失望,抛弃官职,举家西行,几经辗转,最后到了成都,在严武等人的帮助下,在城西浣花溪畔,建成了一座草堂,世称「杜甫草堂」。后被严武荐为节度参谋、检校工部员外郎。严武死后,他离开了成都,全家寄居夔州(今四川奉节县)。两年后,离夔州到江陵、衡阳一带辗转流离。唐太宗大历五年(770),诗人病死在湘江的一只小船中。他的诗在艺术上以丰富多采著称,时而雄浑奔放,时而沉郁悲凉,或辞藻瑰丽,或平易质朴。他擅长律诗,又是新乐府诗体的开创者。他的诗声律和谐,选字精炼,「为人性癖耽佳句,语不惊人死不休」,正是他严谨创作态度的真实写照。在我国文学史上有「诗圣」之称。他的诗留存至今的有一千四百余首。有《杜少陵集》。

杜甫的诗词

  • 绝句漫兴九首·其一
  • 《秋兴八首·其一》秋兴八首·其一杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 客夜
  • 八月十五夜月二首
  • 秋雨叹之二
  • 《新安吏》新安吏杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 送路六侍御入朝
  • 《绝句》绝句杜甫原文、翻译、赏析和诗意
  • 武侯庙
  • 哀江头
  • 唐代诗词推荐

  • 奉和鲁望齐梁怨别次韵
  • 春望词四首
  • 和吴太守罢郡山村偶题二首
  • 题绝岛山寺
  • 水鸟
  • 寄北客
  • 南阳
  • 和王侍中谒张恶子庙
  • 碧鲜亭春题竹
  • 咏小瀑布
  • 《又呈吴郎》又呈吴郎杜甫原文、翻译、赏析和诗意原文,《又呈吴郎》又呈吴郎杜甫原文、翻译、赏析和诗意翻译,《又呈吴郎》又呈吴郎杜甫原文、翻译、赏析和诗意赏析,《又呈吴郎》又呈吴郎杜甫原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自杜甫的作品

    诗词类别

    杜甫的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语