《苏溪亭》苏溪亭戴叔伦原文、翻译、赏析和诗意

作者:戴叔伦 朝代:唐代
《苏溪亭》苏溪亭戴叔伦原文、翻译、赏析和诗意原文

《苏溪亭》 戴叔伦

苏溪亭上草漫漫,谁倚东风十二阑。
燕子不归春事晚,一汀烟雨杏花寒。
分类: 春天闺怨

作者简介(戴叔伦)

戴叔伦头像

戴叔伦(732—789),唐代诗人,字幼公(一作次公),润州金坛(今属江苏)人。年轻时师事萧颖士。曾任新城令、东阳令、抚州刺史、容管经略使。晚年上表自请为道士。其诗多表现隐逸生活和闲适情调,但《女耕田行》、《屯田词》等篇也反映了人民生活的艰苦。论诗主张“诗家之景,如蓝田日暖,良玉生烟,可望而不可置于眉睫之前”。其诗体裁皆有所涉猎。

苏溪亭翻译

苏溪亭边野草茁长,遍地青青,已是暮春时节。在东风吹拂中,斜倚阑干象《西洲曲》里的那人是谁呢?
燕子还没有回到旧窝,而美好的春光已快要完了。迷蒙的烟雨笼罩着一片沙洲,料峭春风中的杏花,也失去了晴日下艳丽的容光,显得凄楚可怜。

苏溪亭鉴赏

  这首诗的写作时间与《兰溪棹歌》相近。戴叔伦公元780年在(唐德宗建中元年)旧历五月至次年春曾任东阳令,苏溪在今浙江省义乌市苏溪镇,与浙江省东阳市不远,这首诗大约是他在这段期间所作的。

  诗中所写的景是暮春之景,情是怨别之情。“苏溪亭上草漫漫”,写出地点和节候。野草茁长,遍地青青,已是暮春时节。这时的溪边亭上,“春草碧色,春水渌波”,最容易唤起人们的离愁别绪,正为下句中的倚阑人渲染了环境气氛。“谁倚东风十二阑”,以设问的形式,托出倚阑人的形象。在东风吹拂中,斜倚阑干的那人是谁呢?这凝眸沉思的身姿,多像《西洲曲》里的人:“鸿飞满西洲,望郎上青楼。楼高望不见,尽日阑干头。阑干十二曲,垂手明如玉。”

  这位倚阑人眼中所见、心中所思的是什么呢?“燕子不归春事晚,一汀烟雨杏花寒。”燕子还没有回到旧窝,而美好的春光已快要完了。虽是眼中之景,却暗喻着心中之情:游子不归,红颜将老。“一汀烟雨杏花寒”,正是“春事晚”的具体描绘。迷蒙的烟雨笼罩着一片沙洲,料峭春风中的杏花,也失去了晴日下艳丽的容光,显得凄楚可怜。这景色具体而婉曲地传出倚阑人无端的怅惘,不尽的哀愁。如此写法,使无形之情因之而可见,无情之景因之而可思。宋人贺铸《青玉案·凌波不过横塘路》词里的警句:“试问闲愁都几许?一川烟草,满城风絮,梅子黄时雨”,可能就是受到这首唐诗的启发的。

  四句诗全是写景,而景语即情语,情景融浑无迹。诗人描写暮春景色浓郁而迷蒙,恰和倚阑人沉重而忧郁的心情契合相印,诗韵人情,隽永醇厚。

《苏溪亭》戴叔伦 拼音读音参考

sū xī tíng
苏溪亭

sū xī tíng shàng cǎo màn màn, shuí yǐ dōng fēng shí èr lán.
苏溪亭上草漫漫,谁倚东风十二阑。
yàn zi bù guī chūn shì wǎn, yī tīng yān yǔ xìng huā hán.
燕子不归春事晚,一汀烟雨杏花寒。

《苏溪亭》苏溪亭戴叔伦原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《sū xī tíng 》 dài shū lún

sū xī tíng shàng cǎo màn màn ,shuí yǐ dōng fēng shí èr lán 。
yàn zǐ bú guī chūn shì wǎn ,yī tīng yān yǔ xìng huā hán 。

zuò zhě jiǎn jiè (dài shū lún )

dài shū lún tóu xiàng

dài shū lún (732—789),táng dài shī rén ,zì yòu gōng (yī zuò cì gōng ),rùn zhōu jīn tán (jīn shǔ jiāng sū )rén 。nián qīng shí shī shì xiāo yǐng shì 。céng rèn xīn chéng lìng 、dōng yáng lìng 、fǔ zhōu cì shǐ 、róng guǎn jīng luè shǐ 。wǎn nián shàng biǎo zì qǐng wéi dào shì 。qí shī duō biǎo xiàn yǐn yì shēng huó hé xián shì qíng diào ,dàn 《nǚ gēng tián háng 》、《tún tián cí 》děng piān yě fǎn yìng le rén mín shēng huó de jiān kǔ 。lùn shī zhǔ zhāng “shī jiā zhī jǐng ,rú lán tián rì nuǎn ,liáng yù shēng yān ,kě wàng ér bú kě zhì yú méi jié zhī qián ”。qí shī tǐ cái jiē yǒu suǒ shè liè 。

sū xī tíng fān yì

sū xī tíng biān yě cǎo zhuó zhǎng ,biàn dì qīng qīng ,yǐ shì mù chūn shí jiē 。zài dōng fēng chuī fú zhōng ,xié yǐ lán gàn xiàng 《xī zhōu qǔ 》lǐ de nà rén shì shuí ne ?
yàn zǐ hái méi yǒu huí dào jiù wō ,ér měi hǎo de chūn guāng yǐ kuài yào wán le 。mí méng de yān yǔ lóng zhào zhe yī piàn shā zhōu ,liào qiào chūn fēng zhōng de xìng huā ,yě shī qù le qíng rì xià yàn lì de róng guāng ,xiǎn dé qī chǔ kě lián 。

sū xī tíng jiàn shǎng

  zhè shǒu shī de xiě zuò shí jiān yǔ 《lán xī zhào gē 》xiàng jìn 。dài shū lún gōng yuán 780nián zài (táng dé zōng jiàn zhōng yuán nián )jiù lì wǔ yuè zhì cì nián chūn céng rèn dōng yáng lìng ,sū xī zài jīn zhè jiāng shěng yì wū shì sū xī zhèn ,yǔ zhè jiāng shěng dōng yáng shì bú yuǎn ,zhè shǒu shī dà yuē shì tā zài zhè duàn qī jiān suǒ zuò de 。

  shī zhōng suǒ xiě de jǐng shì mù chūn zhī jǐng ,qíng shì yuàn bié zhī qíng 。“sū xī tíng shàng cǎo màn màn ”,xiě chū dì diǎn hé jiē hòu 。yě cǎo zhuó zhǎng ,biàn dì qīng qīng ,yǐ shì mù chūn shí jiē 。zhè shí de xī biān tíng shàng ,“chūn cǎo bì sè ,chūn shuǐ lù bō ”,zuì róng yì huàn qǐ rén men de lí chóu bié xù ,zhèng wéi xià jù zhōng de yǐ lán rén xuàn rǎn le huán jìng qì fēn 。“shuí yǐ dōng fēng shí èr lán ”,yǐ shè wèn de xíng shì ,tuō chū yǐ lán rén de xíng xiàng 。zài dōng fēng chuī fú zhōng ,xié yǐ lán gàn de nà rén shì shuí ne ?zhè níng móu chén sī de shēn zī ,duō xiàng 《xī zhōu qǔ 》lǐ de rén :“hóng fēi mǎn xī zhōu ,wàng láng shàng qīng lóu 。lóu gāo wàng bú jiàn ,jìn rì lán gàn tóu 。lán gàn shí èr qǔ ,chuí shǒu míng rú yù 。”

  zhè wèi yǐ lán rén yǎn zhōng suǒ jiàn 、xīn zhōng suǒ sī de shì shí me ne ?“yàn zǐ bú guī chūn shì wǎn ,yī tīng yān yǔ xìng huā hán 。”yàn zǐ hái méi yǒu huí dào jiù wō ,ér měi hǎo de chūn guāng yǐ kuài yào wán le 。suī shì yǎn zhōng zhī jǐng ,què àn yù zhe xīn zhōng zhī qíng :yóu zǐ bú guī ,hóng yán jiāng lǎo 。“yī tīng yān yǔ xìng huā hán ”,zhèng shì “chūn shì wǎn ”de jù tǐ miáo huì 。mí méng de yān yǔ lóng zhào zhe yī piàn shā zhōu ,liào qiào chūn fēng zhōng de xìng huā ,yě shī qù le qíng rì xià yàn lì de róng guāng ,xiǎn dé qī chǔ kě lián 。zhè jǐng sè jù tǐ ér wǎn qǔ dì chuán chū yǐ lán rén wú duān de chàng wǎng ,bú jìn de āi chóu 。rú cǐ xiě fǎ ,shǐ wú xíng zhī qíng yīn zhī ér kě jiàn ,wú qíng zhī jǐng yīn zhī ér kě sī 。sòng rén hè zhù 《qīng yù àn ·líng bō bú guò héng táng lù 》cí lǐ de jǐng jù :“shì wèn xián chóu dōu jǐ xǔ ?yī chuān yān cǎo ,mǎn chéng fēng xù ,méi zǐ huáng shí yǔ ”,kě néng jiù shì shòu dào zhè shǒu táng shī de qǐ fā de 。

  sì jù shī quán shì xiě jǐng ,ér jǐng yǔ jí qíng yǔ ,qíng jǐng róng hún wú jì 。shī rén miáo xiě mù chūn jǐng sè nóng yù ér mí méng ,qià hé yǐ lán rén chén zhòng ér yōu yù de xīn qíng qì hé xiàng yìn ,shī yùn rén qíng ,jun4 yǒng chún hòu 。

《sū xī tíng 》dài shū lún pīn yīn dú yīn cān kǎo

sū xī tíng
sū xī tíng

sū xī tíng shàng cǎo màn màn, shuí yǐ dōng fēng shí èr lán.
sū xī tíng shàng cǎo màn màn ,shuí yǐ dōng fēng shí èr lán 。
yàn zi bù guī chūn shì wǎn, yī tīng yān yǔ xìng huā hán.
yàn zǐ bú guī chūn shì wǎn ,yī tīng yān yǔ xìng huā hán 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

戴叔伦 戴叔伦 戴叔伦(732-789),字幼公,一作次公。润州金坛(今江苏金坛县)人。德宗贞元进士。曾先后出任新城县令,东阳县令,江西节度使府留后,抚州刺史,容州刺史兼御史中丞、本管经略使。后上表请为道士,不久病卒。他当时的诗名很大。其诗题材广泛,写过一些揭露社会矛盾、反映人民疾苦的乐府诗,也写过一些委婉清新的写景寄怀诗。他主张「诗家之景,如兰田日暖,良玉生烟,可望而不可置于眉睫之前也」,这对于后来的「神韵」说有很大影响。今存诗近三百首,《全唐诗》录其诗二卷。原集散佚,现有明人所辑《戴叔伦集》。

戴叔伦的诗词

  • 江乡故人偶集客舍(天秋月又满)
  • 转应曲·边草
  • 兰溪棹歌(凉月如眉挂柳湾)
  • 塞上曲二首·其二
  • 调笑令(边草)
  • 题稚川山水(松下茅亭五月凉)
  • 苏溪亭(苏溪亭上草漫漫)
  • 《题稚川山水》题稚川山水戴叔伦原文、翻译、赏析和诗意
  • 除夜宿石头驿
  • 《苏溪亭》苏溪亭戴叔伦原文、翻译、赏析和诗意
  • 唐代诗词推荐

  • 《桃花》桃花元稹原文、翻译、赏析和诗意
  • 题盛令新亭
  • 宣威苗将军贬官后重经故宅
  • 嘉陵驿(一作题嘉陵江驿)
  • 寻僧元皎因赠
  • 吹火诗(前首邻人作,后首效作)
  • 咏史诗。褒城
  • 和诸学士秋夕禁直偶雪
  • 高士咏。柳下惠
  • 渔歌子·西塞山前白鹭飞
  • 《苏溪亭》苏溪亭戴叔伦原文、翻译、赏析和诗意原文,《苏溪亭》苏溪亭戴叔伦原文、翻译、赏析和诗意翻译,《苏溪亭》苏溪亭戴叔伦原文、翻译、赏析和诗意赏析,《苏溪亭》苏溪亭戴叔伦原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自戴叔伦的作品

    诗词类别

    戴叔伦的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语