《浣溪沙》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(浣溪沙·玉碗冰寒滴露华 晏殊)

作者:晏殊 朝代:宋代
《浣溪沙》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(浣溪沙·玉碗冰寒滴露华 晏殊)原文

《浣溪沙》 晏殊

玉碗冰寒滴露华,粉融香雪透轻纱。
晚来妆面胜荷花。
鬓亸欲迎眉际月,酒红初上脸边霞。
一场春梦日西斜。

作者简介(晏殊)

晏殊头像

晏殊【yàn shū】(991-1055)字同叔,著名词人、诗人、散文家,北宋抚州府临川城人(今江西进贤县文港镇沙河人,位于香楠峰下,其父为抚州府手力节级),是当时的抚州籍第一个宰相。晏殊与其第七子晏几道(1037-1110),在当时北宋词坛上,被称为“大晏”和“小晏”。

浣溪沙·玉碗冰寒滴露华翻译及注释

翻译
闺阁内玉碗中盛着莹洁的寒冰,碗边凝聚的水珠若露华欲滴。美人粉汗微融,透过轻薄的纱衣,呈露出芬芳洁白的肌体;晚来浓妆的娇面,更胜似丰艳的荷花。
梳妆后微微下垂的秀发,与娥眉间的眉际月相得益彰;微红的酒晕,如艳朝霞洒落在她的脸颊。昼眠梦醒,夕阳西下,原来这一切都是春梦初醒的所作所为。

注释
(1)《浣溪沙》:唐代教坊曲名,因西施浣纱于若耶溪,故又名《浣沙溪》。上下片三个七字句,四十二字。为婉约、豪放两派词人所常用。又有《小庭花》、《减字浣溪沙》等二十余种异名。
(2)玉碗:古代富贵人家冬时用玉碗贮冰于地窖,夏时取以消暑。
(3)粉融:脂粉与汗水融和。
(4)香雪:借喻女子肌肤的芳洁。
(5)胜荷花:语本李白《西施》:“秀色掩今古,荷花羞玉颜。”,借“荷花”表现女子美貌。
(6)鬓亸(bìn duǒ):鬓发下垂的样子,形容仕女梳妆的美丽。
(7)眉际月:古时女子的面饰。有以黄粉涂额成圆形为月,因位置在两眉之间,故词称“眉际月”。

浣溪沙·玉碗冰寒滴露华赏析

  这首《浣溪沙》描绘的是一幅浓艳有余的仕女午睡图,写夏日黄昏丽人昼梦方醒、晚妆初罢、酒脸微醺的情状。全词婉转有致,犹如一幅别具韵味、浓墨重彩的油画。

  上片首句写室内特定的景物—玉碗中盛着莹洁的寒冰,碗边凝聚的水珠若露华欲滴。古时富贵人家,严冬时把冰块收藏在地窖中,夏天取用,以消暑气。一“寒”字正反衬出室中的热。接着,作者笔触写到室中人的身上:粉汗微融,轻薄的纱衣,芬芳洁白的肌体;晚来浓妆的娇面,胜似丰艳的荷花,犹如一幅美人油画,将仕女的美展现的淋漓尽致。第二、三句设喻。用意用语均似“花间”派。“粉融”,意谓脂粉与汗水相互融和的唯美之状,不点出“汗”字,正是作者高明之处。“香雪”借喻女子肌肤的芳洁,虽亦古诗词中常用之语,但在本词中却有特殊的意义,它跟“冰寒”句配合,在盛夏中得清凉之意。以“玉”、“冰”、“粉”、“雪”之白,衬托“妆面”之红,写夏日黄昏女子妆罢的情景,真如一幅优美的彩照。过片写她那下垂的鬓发,已靠近眉间额上的月形妆饰;微红的酒晕,又如红霞飞上脸边。

  下片一、二两句写女子微醉的情态,艳而不俗,细而不纤。古时女子的面饰,有以黄粉涂额成圆形为月,因位置在两眉之间,故词称“眉际月”。李商隐《蝶》诗之三“八字宫眉捧额黄”,似即指此。“欲迎”、“初上”,形容绝妙。不独刻画之工,且见词人欣赏之情。“月”与“霞”,语意双关,既是隐喻女子的眉和脸,也是黄昏时的实景。可以想象这位美艳的姑娘,晚妆初过,穿着件单薄的纱衣,盈盈伫立,独倚暮霞,悄迎新月。末句“一场春梦日西斜”,方始点明,原来上边五句所写的,都是昼眠梦醒后的情景。女子睡起,粉融香汗,重理明妆。“春梦”,谓刚才好梦的短暂。慵困无聊,闲愁闲恨,全词之意,至此全出。末句倒装,“日西斜”三字,与上片“晚来”接应。

  此词纯用白描的手法叙述,选取了闺房中的一个情景,将美人的举止、姿容、睡态和醒时模样刻画得极为生动逼真,极具生活气息,让人可知可感。词格浓艳,颇见“花间”遗风。

浣溪沙·玉碗冰寒滴露华创作背景

  词人晏殊作为一个太平时代的宰相,过着幽静闲雅的生活,却又流露出落寞无奈的惆怅心绪。作者长居高位,亦是懂得了富贵人家的通病:闲愁。词人作下这首闲词,咏写了一位夏日闺阁美人,借此抒发了词人的闲情。

《浣溪沙》晏殊 拼音读音参考

huàn xī shā
浣溪沙

yù wǎn bīng hán dī lù huá, fěn róng xiāng xuě tòu qīng shā.
玉碗冰寒滴露华,粉融香雪透轻纱。
wǎn lái zhuāng miàn shèng hé huā.
晚来妆面胜荷花。
bìn duǒ yù yíng méi jì yuè, jiǔ hóng chū shàng liǎn biān xiá.
鬓亸欲迎眉际月,酒红初上脸边霞。
yī chǎng chūn mèng rì xī xié.
一场春梦日西斜。

《浣溪沙》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(浣溪沙·玉碗冰寒滴露华 晏殊)拼音解读

《huàn xī shā 》 yàn shū

yù wǎn bīng hán dī lù huá ,fěn róng xiāng xuě tòu qīng shā 。
wǎn lái zhuāng miàn shèng hé huā 。
bìn duǒ yù yíng méi jì yuè ,jiǔ hóng chū shàng liǎn biān xiá 。
yī chǎng chūn mèng rì xī xié 。

zuò zhě jiǎn jiè (yàn shū )

yàn shū tóu xiàng

yàn shū 【yàn shū】(991-1055)zì tóng shū ,zhe míng cí rén 、shī rén 、sàn wén jiā ,běi sòng fǔ zhōu fǔ lín chuān chéng rén (jīn jiāng xī jìn xián xiàn wén gǎng zhèn shā hé rén ,wèi yú xiāng nán fēng xià ,qí fù wéi fǔ zhōu fǔ shǒu lì jiē jí ),shì dāng shí de fǔ zhōu jí dì yī gè zǎi xiàng 。yàn shū yǔ qí dì qī zǐ yàn jǐ dào (1037-1110),zài dāng shí běi sòng cí tán shàng ,bèi chēng wéi “dà yàn ”hé “xiǎo yàn ”。

huàn xī shā ·yù wǎn bīng hán dī lù huá fān yì jí zhù shì

fān yì
guī gé nèi yù wǎn zhōng shèng zhe yíng jié de hán bīng ,wǎn biān níng jù de shuǐ zhū ruò lù huá yù dī 。měi rén fěn hàn wēi róng ,tòu guò qīng báo de shā yī ,chéng lù chū fēn fāng jié bái de jī tǐ ;wǎn lái nóng zhuāng de jiāo miàn ,gèng shèng sì fēng yàn de hé huā 。
shū zhuāng hòu wēi wēi xià chuí de xiù fā ,yǔ é méi jiān de méi jì yuè xiàng dé yì zhāng ;wēi hóng de jiǔ yūn ,rú yàn cháo xiá sǎ luò zài tā de liǎn jiá 。zhòu mián mèng xǐng ,xī yáng xī xià ,yuán lái zhè yī qiē dōu shì chūn mèng chū xǐng de suǒ zuò suǒ wéi 。

zhù shì
(1)《huàn xī shā 》:táng dài jiāo fāng qǔ míng ,yīn xī shī huàn shā yú ruò yē xī ,gù yòu míng 《huàn shā xī 》。shàng xià piàn sān gè qī zì jù ,sì shí èr zì 。wéi wǎn yuē 、háo fàng liǎng pài cí rén suǒ cháng yòng 。yòu yǒu 《xiǎo tíng huā 》、《jiǎn zì huàn xī shā 》děng èr shí yú zhǒng yì míng 。
(2)yù wǎn :gǔ dài fù guì rén jiā dōng shí yòng yù wǎn zhù bīng yú dì jiào ,xià shí qǔ yǐ xiāo shǔ 。
(3)fěn róng :zhī fěn yǔ hàn shuǐ róng hé 。
(4)xiāng xuě :jiè yù nǚ zǐ jī fū de fāng jié 。
(5)shèng hé huā :yǔ běn lǐ bái 《xī shī 》:“xiù sè yǎn jīn gǔ ,hé huā xiū yù yán 。”,jiè “hé huā ”biǎo xiàn nǚ zǐ měi mào 。
(6)bìn duǒ (bìn duǒ):bìn fā xià chuí de yàng zǐ ,xíng róng shì nǚ shū zhuāng de měi lì 。
(7)méi jì yuè :gǔ shí nǚ zǐ de miàn shì 。yǒu yǐ huáng fěn tú é chéng yuán xíng wéi yuè ,yīn wèi zhì zài liǎng méi zhī jiān ,gù cí chēng “méi jì yuè ”。

huàn xī shā ·yù wǎn bīng hán dī lù huá shǎng xī

  zhè shǒu 《huàn xī shā 》miáo huì de shì yī fú nóng yàn yǒu yú de shì nǚ wǔ shuì tú ,xiě xià rì huáng hūn lì rén zhòu mèng fāng xǐng 、wǎn zhuāng chū bà 、jiǔ liǎn wēi xūn de qíng zhuàng 。quán cí wǎn zhuǎn yǒu zhì ,yóu rú yī fú bié jù yùn wèi 、nóng mò zhòng cǎi de yóu huà 。

  shàng piàn shǒu jù xiě shì nèi tè dìng de jǐng wù —yù wǎn zhōng shèng zhe yíng jié de hán bīng ,wǎn biān níng jù de shuǐ zhū ruò lù huá yù dī 。gǔ shí fù guì rén jiā ,yán dōng shí bǎ bīng kuài shōu cáng zài dì jiào zhōng ,xià tiān qǔ yòng ,yǐ xiāo shǔ qì 。yī “hán ”zì zhèng fǎn chèn chū shì zhōng de rè 。jiē zhe ,zuò zhě bǐ chù xiě dào shì zhōng rén de shēn shàng :fěn hàn wēi róng ,qīng báo de shā yī ,fēn fāng jié bái de jī tǐ ;wǎn lái nóng zhuāng de jiāo miàn ,shèng sì fēng yàn de hé huā ,yóu rú yī fú měi rén yóu huà ,jiāng shì nǚ de měi zhǎn xiàn de lín lí jìn zhì 。dì èr 、sān jù shè yù 。yòng yì yòng yǔ jun1 sì “huā jiān ”pài 。“fěn róng ”,yì wèi zhī fěn yǔ hàn shuǐ xiàng hù róng hé de wéi měi zhī zhuàng ,bú diǎn chū “hàn ”zì ,zhèng shì zuò zhě gāo míng zhī chù 。“xiāng xuě ”jiè yù nǚ zǐ jī fū de fāng jié ,suī yì gǔ shī cí zhōng cháng yòng zhī yǔ ,dàn zài běn cí zhōng què yǒu tè shū de yì yì ,tā gēn “bīng hán ”jù pèi hé ,zài shèng xià zhōng dé qīng liáng zhī yì 。yǐ “yù ”、“bīng ”、“fěn ”、“xuě ”zhī bái ,chèn tuō “zhuāng miàn ”zhī hóng ,xiě xià rì huáng hūn nǚ zǐ zhuāng bà de qíng jǐng ,zhēn rú yī fú yōu měi de cǎi zhào 。guò piàn xiě tā nà xià chuí de bìn fā ,yǐ kào jìn méi jiān é shàng de yuè xíng zhuāng shì ;wēi hóng de jiǔ yūn ,yòu rú hóng xiá fēi shàng liǎn biān 。

  xià piàn yī 、èr liǎng jù xiě nǚ zǐ wēi zuì de qíng tài ,yàn ér bú sú ,xì ér bú xiān 。gǔ shí nǚ zǐ de miàn shì ,yǒu yǐ huáng fěn tú é chéng yuán xíng wéi yuè ,yīn wèi zhì zài liǎng méi zhī jiān ,gù cí chēng “méi jì yuè ”。lǐ shāng yǐn 《dié 》shī zhī sān “bā zì gōng méi pěng é huáng ”,sì jí zhǐ cǐ 。“yù yíng ”、“chū shàng ”,xíng róng jué miào 。bú dú kè huà zhī gōng ,qiě jiàn cí rén xīn shǎng zhī qíng 。“yuè ”yǔ “xiá ”,yǔ yì shuāng guān ,jì shì yǐn yù nǚ zǐ de méi hé liǎn ,yě shì huáng hūn shí de shí jǐng 。kě yǐ xiǎng xiàng zhè wèi měi yàn de gū niáng ,wǎn zhuāng chū guò ,chuān zhe jiàn dān báo de shā yī ,yíng yíng zhù lì ,dú yǐ mù xiá ,qiāo yíng xīn yuè 。mò jù “yī chǎng chūn mèng rì xī xié ”,fāng shǐ diǎn míng ,yuán lái shàng biān wǔ jù suǒ xiě de ,dōu shì zhòu mián mèng xǐng hòu de qíng jǐng 。nǚ zǐ shuì qǐ ,fěn róng xiāng hàn ,zhòng lǐ míng zhuāng 。“chūn mèng ”,wèi gāng cái hǎo mèng de duǎn zàn 。yōng kùn wú liáo ,xián chóu xián hèn ,quán cí zhī yì ,zhì cǐ quán chū 。mò jù dǎo zhuāng ,“rì xī xié ”sān zì ,yǔ shàng piàn “wǎn lái ”jiē yīng 。

  cǐ cí chún yòng bái miáo de shǒu fǎ xù shù ,xuǎn qǔ le guī fáng zhōng de yī gè qíng jǐng ,jiāng měi rén de jǔ zhǐ 、zī róng 、shuì tài hé xǐng shí mó yàng kè huà dé jí wéi shēng dòng bī zhēn ,jí jù shēng huó qì xī ,ràng rén kě zhī kě gǎn 。cí gé nóng yàn ,pō jiàn “huā jiān ”yí fēng 。

huàn xī shā ·yù wǎn bīng hán dī lù huá chuàng zuò bèi jǐng

  cí rén yàn shū zuò wéi yī gè tài píng shí dài de zǎi xiàng ,guò zhe yōu jìng xián yǎ de shēng huó ,què yòu liú lù chū luò mò wú nài de chóu chàng xīn xù 。zuò zhě zhǎng jū gāo wèi ,yì shì dǒng dé le fù guì rén jiā de tōng bìng :xián chóu 。cí rén zuò xià zhè shǒu xián cí ,yǒng xiě le yī wèi xià rì guī gé měi rén ,jiè cǐ shū fā le cí rén de xián qíng 。

《huàn xī shā 》yàn shū pīn yīn dú yīn cān kǎo

huàn xī shā
huàn xī shā

yù wǎn bīng hán dī lù huá, fěn róng xiāng xuě tòu qīng shā.
yù wǎn bīng hán dī lù huá ,fěn róng xiāng xuě tòu qīng shā 。
wǎn lái zhuāng miàn shèng hé huā.
wǎn lái zhuāng miàn shèng hé huā 。
bìn duǒ yù yíng méi jì yuè, jiǔ hóng chū shàng liǎn biān xiá.
bìn duǒ yù yíng méi jì yuè ,jiǔ hóng chū shàng liǎn biān xiá 。
yī chǎng chūn mèng rì xī xié.
yī chǎng chūn mèng rì xī xié 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

晏殊 晏殊 晏殊(991-1055)字同叔,北宋政治家、文学家。抚州临川(今属江西)人。七岁能文,十四岁以神童召试,赐同进士出身。在真、仁两朝从秘书省正字到知制诰,礼部、刑部、工部尚书,同中书门下平章事、集贤殿大学士兼枢密使。谥元献。平生爱荐举贤才,范仲淹、韩琦、欧阳修等名臣皆出其门下。他一生富贵优游,所作多吟成于舞榭歌台、花前月下,而笔调闲婉,理致深蕴,音律谐适,词语雅丽,为当时词坛耆宿,在北宋文坛上享有很高的地位。诗、文、词兼擅。《宋史》本传说他「文章赡丽,应用不穷。尤工诗,闲雅有情思」。词作受冯延已的影响较深,与欧阳修并称「晏欧」。题材比较狭窄,对南唐词因袭成分较大。由于一生显贵,词作主要反映富贵闲适的生活,以及在这种生活环境中产生的感触和闲愁。《浣溪沙(无可奈何花落去)》是其代表作,其中「无可奈何花落去,似曾相识燕归来」为传诵之名句。间或流露出旷达的情怀,概括出对人们有启迪的人生哲理。艺术风格和婉明丽,清新含蓄。所作皆为小令,善于即景抒情,以鲜明生动的形象,构成形神兼备的意境,写景重其精神,前人评为「更自神到」。语言精炼浑成。这是他的词作内容虽一般却能万口流传的主要原因。在小令的写作技巧上,晏殊有所发展,且使之日臻纯熟。原有集,已散佚,仅存《珠玉词》130多首及清人所辑《晏元献遗文》。又编有类书《类要》,今存残本。

晏殊的诗词

  • 浣溪沙·一向年光有限身
  • 少年游·重阳过后
  • 《渔家傲》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(渔家傲·画鼓声中昏又晓 晏殊)
  • 睿恩新
  • 《浣溪沙》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(浣溪沙·玉碗冰寒滴露华 晏殊)
  • 撼庭秋·别来音信千里
  • 《蝶恋花》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·槛菊愁烟兰泣露 晏殊)
  • 《诉衷情》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(诉衷情·东风杨柳欲青青 晏殊)
  • 少年游
  • 玉楼春·春恨
  • 宋代诗词推荐

  • 度清霄(其二)
  • 西江月(老夫既戒酒不饮,遇宴集,独醒其旁。坐客欲得小词,援笔为赋)
  • 买陂塘(兵后过旧游)
  • 卜算子(西窗见剪榴花)
  • 西湖月(自度商调)
  • 满江红(至日和黄伯威)
  • 减字木兰花(宿僧房有作)
  • 高阳台·和周草窗寄越中诸友韵
  • 满江红(春雨)
  • 如梦令(雪)
  • 《浣溪沙》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(浣溪沙·玉碗冰寒滴露华 晏殊)原文,《浣溪沙》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(浣溪沙·玉碗冰寒滴露华 晏殊)翻译,《浣溪沙》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(浣溪沙·玉碗冰寒滴露华 晏殊)赏析,《浣溪沙》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(浣溪沙·玉碗冰寒滴露华 晏殊)阅读答案,出自晏殊的作品

    诗词类别

    晏殊的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语