《诉衷情》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(诉衷情·东风杨柳欲青青 晏殊)

作者:晏殊 朝代:宋代
《诉衷情》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(诉衷情·东风杨柳欲青青 晏殊)原文

《诉衷情》 晏殊

东风杨柳欲青青。
烟淡雨初晴。
恼他香阁浓睡,撩乱有啼莺。
眉叶细,舞腰轻。
宿妆成。
一春芳意,三月如风,牵系人情。

作者简介(晏殊)

晏殊头像

晏殊【yàn shū】(991-1055)字同叔,著名词人、诗人、散文家,北宋抚州府临川城人(今江西进贤县文港镇沙河人,位于香楠峰下,其父为抚州府手力节级),是当时的抚州籍第一个宰相。晏殊与其第七子晏几道(1037-1110),在当时北宋词坛上,被称为“大晏”和“小晏”。

诉衷情·东风杨柳欲青青鉴赏

  这首词,上片以景衬情,下片则描绘人物时蕴情会意。全篇借春风杨柳绘写浓春美景,衬比香阁女子的绰约风姿,曲传离思别意,景与情谐,物与人合,宛转含蓄,情致缠绵。词中化用金昌绪的《春怨》和王昌龄的《闺怨》诗,但有神无迹,如轻霜溶水,泯融无痕。诗词都写到莺声惊梦生恼,春柳触发怨情,但诗中闺妇听莺声而小庭追打,见柳色而直说悔意,明朗爽利,感情真切;词里的香阁女子却只是浓睡不起,宿妆不整,娴静温婉,含而不露。二者相比,感情表现上有隐显曲直之别,声情口吻上有坦露含蓄之殊,语言上有质朴明快和清丽优雅之异,意趣、韵味也自判然不同。

  上片起笔“东风杨柳欲青青,烟淡雨初晴”先绘出一幅如画春景:东风吹温送暖,催引生机;杨柳因春风吹拂而萌发春意,虽未青青成阴,却染得人满眼春色;柳丝纤细,柳烟疏淡,似有若无,自有一种迷蒙意态;一番春雨初霁之后,柳色显得倍加清新,翠意撩人,秀色可餐。这两句将春风、春柳,春雨、春晴,编织一起,色彩明媚,春意盎然,令人心醉神迷。“恼他香阁浓睡,撩乱有啼莺”二句,词意陡生顿挫。面对烂漫春光,不是览景生欢,而是意趣索寞,“香阁浓睡”,情态异常。着一“恼”字,既是贯下,也暗暗承上。上两句描绘春景,是为了衬示香阁女子的怨思,即以乐景而反衬哀情,从而形成鲜明对比,把离情怨思烘托得更加强烈。由于人物内心状态的异常,观景亦有异常之感:春色娱人,莺声悦耳,是常情;而春色恼人,闻莺心烦,则是变态。词中香阁女子所以对春色视而不见,恹恹无绪,黯黯思睡,听到莺声却生恼恨,实际是因春感怀,睹景伤情。莺声惊睡,也许还惊破了好梦。下片“眉叶细,舞腰轻,宿妆成”为人物描写。眉叶、舞腰,既是咏柳,也是写人,杨柳枝叶的纤细袅娜,女子眉腰的秀美窈窕,词人生花妙笔的晕染下,相互叠印复合。柳如美人,美人似柳,形象隽丽,比喻贴切,既写出柳的风神,也显出人的韵致。“宿妆”,隔夜未整的残妆。词里的“宿妆成”,是指香阁浓睡的女子醒来,无心梳洗,懒于修饰。此处虽不明白言情,而从“宿妆”不整的容态中自然溢露出一种难以言传的幽怨。结拍“一春芳意、三月和风,牵系人情”三句正面点示题旨。“一春芳意”与“三月和风”为对偶句,同是“牵系人情”的景物。这三句意思是:柳芽茁长的春意,萦拂柳条的春风,以及柳枝上的莺啼,柳树间的烟锁,无不牵系着闺中人的情思。“牵系”二字,切柳丝。全篇明以柳起,暗以柳结,中间所及,关涉到柳,联想古诗词中常用的柳的内涵自知“人情”为何。

  全词着意描写浓春烟景中,巧妙地将杨柳的丝缕和人物的纷乱心绪牵连绾合,衬写出香闺女子的春怨,情景交融,别具风情。

《诉衷情》晏殊 拼音读音参考

sù zhōng qíng
诉衷情

dōng fēng yáng liǔ yù qīng qīng.
东风杨柳欲青青。
yān dàn yǔ chū qíng.
烟淡雨初晴。
nǎo tā xiāng gé nóng shuì, liáo luàn yǒu tí yīng.
恼他香阁浓睡,撩乱有啼莺。
méi yè xì, wǔ yāo qīng.
眉叶细,舞腰轻。
sù zhuāng chéng.
宿妆成。
yī chūn fāng yì, sān yuè rú fēng, qiān xì rén qíng.
一春芳意,三月如风,牵系人情。

《诉衷情》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(诉衷情·东风杨柳欲青青 晏殊)拼音解读

《sù zhōng qíng 》 yàn shū

dōng fēng yáng liǔ yù qīng qīng 。
yān dàn yǔ chū qíng 。
nǎo tā xiāng gé nóng shuì ,liáo luàn yǒu tí yīng 。
méi yè xì ,wǔ yāo qīng 。
xiǔ zhuāng chéng 。
yī chūn fāng yì ,sān yuè rú fēng ,qiān xì rén qíng 。

zuò zhě jiǎn jiè (yàn shū )

yàn shū tóu xiàng

yàn shū 【yàn shū】(991-1055)zì tóng shū ,zhe míng cí rén 、shī rén 、sàn wén jiā ,běi sòng fǔ zhōu fǔ lín chuān chéng rén (jīn jiāng xī jìn xián xiàn wén gǎng zhèn shā hé rén ,wèi yú xiāng nán fēng xià ,qí fù wéi fǔ zhōu fǔ shǒu lì jiē jí ),shì dāng shí de fǔ zhōu jí dì yī gè zǎi xiàng 。yàn shū yǔ qí dì qī zǐ yàn jǐ dào (1037-1110),zài dāng shí běi sòng cí tán shàng ,bèi chēng wéi “dà yàn ”hé “xiǎo yàn ”。

sù zhōng qíng ·dōng fēng yáng liǔ yù qīng qīng jiàn shǎng

  zhè shǒu cí ,shàng piàn yǐ jǐng chèn qíng ,xià piàn zé miáo huì rén wù shí yùn qíng huì yì 。quán piān jiè chūn fēng yáng liǔ huì xiě nóng chūn měi jǐng ,chèn bǐ xiāng gé nǚ zǐ de chāo yuē fēng zī ,qǔ chuán lí sī bié yì ,jǐng yǔ qíng xié ,wù yǔ rén hé ,wǎn zhuǎn hán xù ,qíng zhì chán mián 。cí zhōng huà yòng jīn chāng xù de 《chūn yuàn 》hé wáng chāng líng de 《guī yuàn 》shī ,dàn yǒu shén wú jì ,rú qīng shuāng róng shuǐ ,mǐn róng wú hén 。shī cí dōu xiě dào yīng shēng jīng mèng shēng nǎo ,chūn liǔ chù fā yuàn qíng ,dàn shī zhōng guī fù tīng yīng shēng ér xiǎo tíng zhuī dǎ ,jiàn liǔ sè ér zhí shuō huǐ yì ,míng lǎng shuǎng lì ,gǎn qíng zhēn qiē ;cí lǐ de xiāng gé nǚ zǐ què zhī shì nóng shuì bú qǐ ,xiǔ zhuāng bú zhěng ,xián jìng wēn wǎn ,hán ér bú lù 。èr zhě xiàng bǐ ,gǎn qíng biǎo xiàn shàng yǒu yǐn xiǎn qǔ zhí zhī bié ,shēng qíng kǒu wěn shàng yǒu tǎn lù hán xù zhī shū ,yǔ yán shàng yǒu zhì pǔ míng kuài hé qīng lì yōu yǎ zhī yì ,yì qù 、yùn wèi yě zì pàn rán bú tóng 。

  shàng piàn qǐ bǐ “dōng fēng yáng liǔ yù qīng qīng ,yān dàn yǔ chū qíng ”xiān huì chū yī fú rú huà chūn jǐng :dōng fēng chuī wēn sòng nuǎn ,cuī yǐn shēng jī ;yáng liǔ yīn chūn fēng chuī fú ér méng fā chūn yì ,suī wèi qīng qīng chéng yīn ,què rǎn dé rén mǎn yǎn chūn sè ;liǔ sī xiān xì ,liǔ yān shū dàn ,sì yǒu ruò wú ,zì yǒu yī zhǒng mí méng yì tài ;yī fān chūn yǔ chū jì zhī hòu ,liǔ sè xiǎn dé bèi jiā qīng xīn ,cuì yì liáo rén ,xiù sè kě cān 。zhè liǎng jù jiāng chūn fēng 、chūn liǔ ,chūn yǔ 、chūn qíng ,biān zhī yī qǐ ,sè cǎi míng mèi ,chūn yì àng rán ,lìng rén xīn zuì shén mí 。“nǎo tā xiāng gé nóng shuì ,liáo luàn yǒu tí yīng ”èr jù ,cí yì dǒu shēng dùn cuò 。miàn duì làn màn chūn guāng ,bú shì lǎn jǐng shēng huān ,ér shì yì qù suǒ mò ,“xiāng gé nóng shuì ”,qíng tài yì cháng 。zhe yī “nǎo ”zì ,jì shì guàn xià ,yě àn àn chéng shàng 。shàng liǎng jù miáo huì chūn jǐng ,shì wéi le chèn shì xiāng gé nǚ zǐ de yuàn sī ,jí yǐ lè jǐng ér fǎn chèn āi qíng ,cóng ér xíng chéng xiān míng duì bǐ ,bǎ lí qíng yuàn sī hōng tuō dé gèng jiā qiáng liè 。yóu yú rén wù nèi xīn zhuàng tài de yì cháng ,guān jǐng yì yǒu yì cháng zhī gǎn :chūn sè yú rén ,yīng shēng yuè ěr ,shì cháng qíng ;ér chūn sè nǎo rén ,wén yīng xīn fán ,zé shì biàn tài 。cí zhōng xiāng gé nǚ zǐ suǒ yǐ duì chūn sè shì ér bú jiàn ,yān yān wú xù ,àn àn sī shuì ,tīng dào yīng shēng què shēng nǎo hèn ,shí jì shì yīn chūn gǎn huái ,dǔ jǐng shāng qíng 。yīng shēng jīng shuì ,yě xǔ hái jīng pò le hǎo mèng 。xià piàn “méi yè xì ,wǔ yāo qīng ,xiǔ zhuāng chéng ”wéi rén wù miáo xiě 。méi yè 、wǔ yāo ,jì shì yǒng liǔ ,yě shì xiě rén ,yáng liǔ zhī yè de xiān xì niǎo nà ,nǚ zǐ méi yāo de xiù měi yǎo tiǎo ,cí rén shēng huā miào bǐ de yūn rǎn xià ,xiàng hù dié yìn fù hé 。liǔ rú měi rén ,měi rén sì liǔ ,xíng xiàng jun4 lì ,bǐ yù tiē qiē ,jì xiě chū liǔ de fēng shén ,yě xiǎn chū rén de yùn zhì 。“xiǔ zhuāng ”,gé yè wèi zhěng de cán zhuāng 。cí lǐ de “xiǔ zhuāng chéng ”,shì zhǐ xiāng gé nóng shuì de nǚ zǐ xǐng lái ,wú xīn shū xǐ ,lǎn yú xiū shì 。cǐ chù suī bú míng bái yán qíng ,ér cóng “xiǔ zhuāng ”bú zhěng de róng tài zhōng zì rán yì lù chū yī zhǒng nán yǐ yán chuán de yōu yuàn 。jié pāi “yī chūn fāng yì 、sān yuè hé fēng ,qiān xì rén qíng ”sān jù zhèng miàn diǎn shì tí zhǐ 。“yī chūn fāng yì ”yǔ “sān yuè hé fēng ”wéi duì ǒu jù ,tóng shì “qiān xì rén qíng ”de jǐng wù 。zhè sān jù yì sī shì :liǔ yá zhuó zhǎng de chūn yì ,yíng fú liǔ tiáo de chūn fēng ,yǐ jí liǔ zhī shàng de yīng tí ,liǔ shù jiān de yān suǒ ,wú bú qiān xì zhe guī zhōng rén de qíng sī 。“qiān xì ”èr zì ,qiē liǔ sī 。quán piān míng yǐ liǔ qǐ ,àn yǐ liǔ jié ,zhōng jiān suǒ jí ,guān shè dào liǔ ,lián xiǎng gǔ shī cí zhōng cháng yòng de liǔ de nèi hán zì zhī “rén qíng ”wéi hé 。

  quán cí zhe yì miáo xiě nóng chūn yān jǐng zhōng ,qiǎo miào dì jiāng yáng liǔ de sī lǚ hé rén wù de fēn luàn xīn xù qiān lián wǎn hé ,chèn xiě chū xiāng guī nǚ zǐ de chūn yuàn ,qíng jǐng jiāo róng ,bié jù fēng qíng 。

《sù zhōng qíng 》yàn shū pīn yīn dú yīn cān kǎo

sù zhōng qíng
sù zhōng qíng

dōng fēng yáng liǔ yù qīng qīng.
dōng fēng yáng liǔ yù qīng qīng 。
yān dàn yǔ chū qíng.
yān dàn yǔ chū qíng 。
nǎo tā xiāng gé nóng shuì, liáo luàn yǒu tí yīng.
nǎo tā xiāng gé nóng shuì ,liáo luàn yǒu tí yīng 。
méi yè xì, wǔ yāo qīng.
méi yè xì ,wǔ yāo qīng 。
sù zhuāng chéng.
xiǔ zhuāng chéng 。
yī chūn fāng yì, sān yuè rú fēng, qiān xì rén qíng.
yī chūn fāng yì ,sān yuè rú fēng ,qiān xì rén qíng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

晏殊 晏殊 晏殊(991-1055)字同叔,北宋政治家、文学家。抚州临川(今属江西)人。七岁能文,十四岁以神童召试,赐同进士出身。在真、仁两朝从秘书省正字到知制诰,礼部、刑部、工部尚书,同中书门下平章事、集贤殿大学士兼枢密使。谥元献。平生爱荐举贤才,范仲淹、韩琦、欧阳修等名臣皆出其门下。他一生富贵优游,所作多吟成于舞榭歌台、花前月下,而笔调闲婉,理致深蕴,音律谐适,词语雅丽,为当时词坛耆宿,在北宋文坛上享有很高的地位。诗、文、词兼擅。《宋史》本传说他「文章赡丽,应用不穷。尤工诗,闲雅有情思」。词作受冯延已的影响较深,与欧阳修并称「晏欧」。题材比较狭窄,对南唐词因袭成分较大。由于一生显贵,词作主要反映富贵闲适的生活,以及在这种生活环境中产生的感触和闲愁。《浣溪沙(无可奈何花落去)》是其代表作,其中「无可奈何花落去,似曾相识燕归来」为传诵之名句。间或流露出旷达的情怀,概括出对人们有启迪的人生哲理。艺术风格和婉明丽,清新含蓄。所作皆为小令,善于即景抒情,以鲜明生动的形象,构成形神兼备的意境,写景重其精神,前人评为「更自神到」。语言精炼浑成。这是他的词作内容虽一般却能万口流传的主要原因。在小令的写作技巧上,晏殊有所发展,且使之日臻纯熟。原有集,已散佚,仅存《珠玉词》130多首及清人所辑《晏元献遗文》。又编有类书《类要》,今存残本。

晏殊的诗词

  • 《破阵子》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(破阵子·燕子欲归时节 晏殊)
  • 踏莎行·小径红稀
  • 浣溪沙·一曲新词酒一杯
  • 采桑子·时光只解催人老
  • 清平乐·红笺小字
  • 《破阵子·春景》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(破阵子·春景 晏殊)
  • 玉楼春·春恨
  • 喜迁莺·花不尽
  • 《渔家傲》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(渔家傲·画鼓声中昏又晓 晏殊)
  • 《木兰花》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(木兰花·燕鸿过后莺归去 晏殊)
  • 宋代诗词推荐

  • 水龙吟(辛亥和吴制参赋雪韵)
  • 怨春风(闺怨)
  • 南柯子(送淮漕向伯恭)
  • 红窗怨(即事)
  • 好事近(怀安郡王席上)
  • 《绝句》绝句吴涛原文、翻译、赏析和诗意
  • 鹧鸪天(立春后即事)
  • 东城送运判马察院
  • 木兰花慢(寿秋壑)
  • 柳梢青(元月立春)
  • 《诉衷情》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(诉衷情·东风杨柳欲青青 晏殊)原文,《诉衷情》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(诉衷情·东风杨柳欲青青 晏殊)翻译,《诉衷情》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(诉衷情·东风杨柳欲青青 晏殊)赏析,《诉衷情》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(诉衷情·东风杨柳欲青青 晏殊)阅读答案,出自晏殊的作品

    诗词类别

    晏殊的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语