《破阵子》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(破阵子·燕子欲归时节 晏殊)

作者:晏殊 朝代:宋代
《破阵子》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(破阵子·燕子欲归时节 晏殊)原文

《破阵子》 晏殊

燕子欲归时节,高楼昨夜西风。
求得人间成小会,试把金尊傍菊丛。
歌长粉面红。
斜日更穿帘幕,微凉渐入梧桐。
多少襟情言不尽,写向蛮笺曲调中。
此情千万重。

作者简介(晏殊)

晏殊头像

晏殊【yàn shū】(991-1055)字同叔,著名词人、诗人、散文家,北宋抚州府临川城人(今江西进贤县文港镇沙河人,位于香楠峰下,其父为抚州府手力节级),是当时的抚州籍第一个宰相。晏殊与其第七子晏几道(1037-1110),在当时北宋词坛上,被称为“大晏”和“小晏”。

破阵子·燕子欲归时节翻译及注释

翻译
燕子归来的时节,吹起了西风。希望在人世间我们还能能相聚在一起,在菊花丛中举杯共饮。歌声悠扬有你粉嫩的脸庞。
夕阳穿过幕帘,阴影包围了梧桐。有多少情话说不尽,写在给你的词曲中。这份情千万重。

注释
⑴破阵子:唐教坊曲名,又名《十拍子》。
⑵金尊:酒杯。
⑶斜日:夕阳。
⑷更:正。
⑸蛮笺:谓蜀笺,唐时指四川地区所造彩色花纸。

破阵子·燕子欲归时节赏析

  这首词,仍然是惜别、思念之作。寂寞是爱的一种声音,孤独是爱的另外一种声音。而心,则是爱的道路。爱情是盏灯,思念是其中的灯油。当有一天,一个人站在往事的回廊中观望的时候,纵有如火的红豆,也点不亮那断了纹路的情伤。情已断,爱已走,心已碎,手已凉。这样的现实,不知不觉地站在一个女子的心里。

  于自己内心思念的尽头,发现,心被那远去的人牵得很紧,很疼。世界这么大,但幸运的是,那别人的名字,仍然还在心里,牵挂着,等待着,等待他的归期。只是不知道,是不是还能穿过茫茫的红尘,找到那把可以打开距离的钥匙。

  真的如同徐再思所说的那样:平生不会相思,才会相思,便害相思。

  这首词,仍然是一个女子的伤情。

  叶嘉莹先生在《大晏词的欣赏》中这样评价此词:“至于写艳情者,如其……《破阵子》之‘多少襟怀言不尽,写向蛮笺曲调中,此情千万重’,若以这些词句与柳永《定风流》之‘彩线慵拈伴伊坐’,《菊花新》之‘欲掩香帏论缱绻’诸作相较,则大晏正所谓‘虽作艳语,终有品格’,因为大晏所唤起人的只是一份深挚的情意,而此一份情意虽然或者乃因儿女之情而发,然而却并不为儿女之情所限,较之一些言外无物的浅露淫亵之作,自然有高下、雅鄙的分别。”

  有权威的解析认为,这是一首秋日席间赠妓之作。全篇代歌妓述事言情,先写这位歌女对“时节”的感受,次写她在筵席上与情人“小会”的欢欣及她的即席演唱,最后写她与情人依依惜别的种种情状。

  这样的解析虽然没有什么问题,但是我总是觉得太过实在了一些。晏殊自己没有明说这是代歌女而作或赠妓之作,我们如果断成代歌女而作或赠妓之作,也不是不可,只是在我看来,有点喧宾夺主的嫌疑。所以,我坚持认为,这就是一首惜别、思念之作。和一个女子有关。除此之外,不做其他的推断。

  “燕子欲归时节,高楼昨夜西风。”

  这里点明了时节。从“燕子欲归”和“昨夜西风”这两句来看,当是晚春至秋初的这段时节。

  这句,其实存在着一个人物特写。一个女子站在高楼之上,望着远方的姿态写满了思念。虽然晏殊从词语上没有写到这个女子,但从“燕子”、“高楼”这两句,我们就可以在自己的脑海中勾画出一个女子婀娜多姿的身姿。真正的高手,就高在“以物衬人”或“以物写人”的境界上。

  诗词从来都是一种省略文体,不可能说得过于明白。所以,这就需要我们有想象力,甚至是合理的、大胆的想象。

  “燕子欲归”,这其实是女子内心的愿望和最真最深的疼。你看那燕子,都双飞在她的眼前,可是,他却独自留下她,忍受这漫长的寂寞的煎熬,甚至是孤独的思念的掏挖。

  燕子欲归,人未归。我想,这才是晏殊最想写出来的结果。不过,却留着,让读者自己去想象。明白无误的是,词中女子的内心和思念已经寄出去,而且,一直没有找到可以收留的地方,一直在路上跋涉。

  不过,他仍然在她的心里燃烧着。他拿走了她的梦、她的泪水和她的思念。

破阵子·燕子欲归时节创作背景

  一般认为《破阵子·燕子欲归时节》这首词是宋仁宗晏殊家道落寞时所作。看到歌女的酸楚,联想到自己的落魄,由此创作这首词作表达内心的痛苦。

《破阵子》晏殊 拼音读音参考

pò zhèn zi
破阵子

yàn zi yù guī shí jié, gāo lóu zuó yè xī fēng.
燕子欲归时节,高楼昨夜西风。
qiú dé rén jiān chéng xiǎo huì, shì bǎ jīn zūn bàng jú cóng.
求得人间成小会,试把金尊傍菊丛。
gē zhǎng fěn miàn hóng.
歌长粉面红。
xié rì gèng chuān lián mù, wēi liáng jiàn rù wú tóng.
斜日更穿帘幕,微凉渐入梧桐。
duō shǎo jīn qíng yán bù jìn, xiě xiàng mán jiān qǔ diào zhōng.
多少襟情言不尽,写向蛮笺曲调中。
cǐ qíng qiān wàn zhòng.
此情千万重。

《破阵子》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(破阵子·燕子欲归时节 晏殊)拼音解读

《pò zhèn zǐ 》 yàn shū

yàn zǐ yù guī shí jiē ,gāo lóu zuó yè xī fēng 。
qiú dé rén jiān chéng xiǎo huì ,shì bǎ jīn zūn bàng jú cóng 。
gē zhǎng fěn miàn hóng 。
xié rì gèng chuān lián mù ,wēi liáng jiàn rù wú tóng 。
duō shǎo jīn qíng yán bú jìn ,xiě xiàng mán jiān qǔ diào zhōng 。
cǐ qíng qiān wàn zhòng 。

zuò zhě jiǎn jiè (yàn shū )

yàn shū tóu xiàng

yàn shū 【yàn shū】(991-1055)zì tóng shū ,zhe míng cí rén 、shī rén 、sàn wén jiā ,běi sòng fǔ zhōu fǔ lín chuān chéng rén (jīn jiāng xī jìn xián xiàn wén gǎng zhèn shā hé rén ,wèi yú xiāng nán fēng xià ,qí fù wéi fǔ zhōu fǔ shǒu lì jiē jí ),shì dāng shí de fǔ zhōu jí dì yī gè zǎi xiàng 。yàn shū yǔ qí dì qī zǐ yàn jǐ dào (1037-1110),zài dāng shí běi sòng cí tán shàng ,bèi chēng wéi “dà yàn ”hé “xiǎo yàn ”。

pò zhèn zǐ ·yàn zǐ yù guī shí jiē fān yì jí zhù shì

fān yì
yàn zǐ guī lái de shí jiē ,chuī qǐ le xī fēng 。xī wàng zài rén shì jiān wǒ men hái néng néng xiàng jù zài yī qǐ ,zài jú huā cóng zhōng jǔ bēi gòng yǐn 。gē shēng yōu yáng yǒu nǐ fěn nèn de liǎn páng 。
xī yáng chuān guò mù lián ,yīn yǐng bāo wéi le wú tóng 。yǒu duō shǎo qíng huà shuō bú jìn ,xiě zài gěi nǐ de cí qǔ zhōng 。zhè fèn qíng qiān wàn zhòng 。

zhù shì
⑴pò zhèn zǐ :táng jiāo fāng qǔ míng ,yòu míng 《shí pāi zǐ 》。
⑵jīn zūn :jiǔ bēi 。
⑶xié rì :xī yáng 。
⑷gèng :zhèng 。
⑸mán jiān :wèi shǔ jiān ,táng shí zhǐ sì chuān dì qū suǒ zào cǎi sè huā zhǐ 。

pò zhèn zǐ ·yàn zǐ yù guī shí jiē shǎng xī

  zhè shǒu cí ,réng rán shì xī bié 、sī niàn zhī zuò 。jì mò shì ài de yī zhǒng shēng yīn ,gū dú shì ài de lìng wài yī zhǒng shēng yīn 。ér xīn ,zé shì ài de dào lù 。ài qíng shì zhǎn dēng ,sī niàn shì qí zhōng de dēng yóu 。dāng yǒu yī tiān ,yī gè rén zhàn zài wǎng shì de huí láng zhōng guān wàng de shí hòu ,zòng yǒu rú huǒ de hóng dòu ,yě diǎn bú liàng nà duàn le wén lù de qíng shāng 。qíng yǐ duàn ,ài yǐ zǒu ,xīn yǐ suì ,shǒu yǐ liáng 。zhè yàng de xiàn shí ,bú zhī bú jiào dì zhàn zài yī gè nǚ zǐ de xīn lǐ 。

  yú zì jǐ nèi xīn sī niàn de jìn tóu ,fā xiàn ,xīn bèi nà yuǎn qù de rén qiān dé hěn jǐn ,hěn téng 。shì jiè zhè me dà ,dàn xìng yùn de shì ,nà bié rén de míng zì ,réng rán hái zài xīn lǐ ,qiān guà zhe ,děng dài zhe ,děng dài tā de guī qī 。zhī shì bú zhī dào ,shì bú shì hái néng chuān guò máng máng de hóng chén ,zhǎo dào nà bǎ kě yǐ dǎ kāi jù lí de yào shí 。

  zhēn de rú tóng xú zài sī suǒ shuō de nà yàng :píng shēng bú huì xiàng sī ,cái huì xiàng sī ,biàn hài xiàng sī 。

  zhè shǒu cí ,réng rán shì yī gè nǚ zǐ de shāng qíng 。

  yè jiā yíng xiān shēng zài 《dà yàn cí de xīn shǎng 》zhōng zhè yàng píng jià cǐ cí :“zhì yú xiě yàn qíng zhě ,rú qí ……《pò zhèn zǐ 》zhī ‘duō shǎo jīn huái yán bú jìn ,xiě xiàng mán jiān qǔ diào zhōng ,cǐ qíng qiān wàn zhòng ’,ruò yǐ zhè xiē cí jù yǔ liǔ yǒng 《dìng fēng liú 》zhī ‘cǎi xiàn yōng niān bàn yī zuò ’,《jú huā xīn 》zhī ‘yù yǎn xiāng wéi lùn qiǎn quǎn ’zhū zuò xiàng jiào ,zé dà yàn zhèng suǒ wèi ‘suī zuò yàn yǔ ,zhōng yǒu pǐn gé ’,yīn wéi dà yàn suǒ huàn qǐ rén de zhī shì yī fèn shēn zhì de qíng yì ,ér cǐ yī fèn qíng yì suī rán huò zhě nǎi yīn ér nǚ zhī qíng ér fā ,rán ér què bìng bú wéi ér nǚ zhī qíng suǒ xiàn ,jiào zhī yī xiē yán wài wú wù de qiǎn lù yín xiè zhī zuò ,zì rán yǒu gāo xià 、yǎ bǐ de fèn bié 。”

  yǒu quán wēi de jiě xī rèn wéi ,zhè shì yī shǒu qiū rì xí jiān zèng jì zhī zuò 。quán piān dài gē jì shù shì yán qíng ,xiān xiě zhè wèi gē nǚ duì “shí jiē ”de gǎn shòu ,cì xiě tā zài yàn xí shàng yǔ qíng rén “xiǎo huì ”de huān xīn jí tā de jí xí yǎn chàng ,zuì hòu xiě tā yǔ qíng rén yī yī xī bié de zhǒng zhǒng qíng zhuàng 。

  zhè yàng de jiě xī suī rán méi yǒu shí me wèn tí ,dàn shì wǒ zǒng shì jiào dé tài guò shí zài le yī xiē 。yàn shū zì jǐ méi yǒu míng shuō zhè shì dài gē nǚ ér zuò huò zèng jì zhī zuò ,wǒ men rú guǒ duàn chéng dài gē nǚ ér zuò huò zèng jì zhī zuò ,yě bú shì bú kě ,zhī shì zài wǒ kàn lái ,yǒu diǎn xuān bīn duó zhǔ de xián yí 。suǒ yǐ ,wǒ jiān chí rèn wéi ,zhè jiù shì yī shǒu xī bié 、sī niàn zhī zuò 。hé yī gè nǚ zǐ yǒu guān 。chú cǐ zhī wài ,bú zuò qí tā de tuī duàn 。

  “yàn zǐ yù guī shí jiē ,gāo lóu zuó yè xī fēng 。”

  zhè lǐ diǎn míng le shí jiē 。cóng “yàn zǐ yù guī ”hé “zuó yè xī fēng ”zhè liǎng jù lái kàn ,dāng shì wǎn chūn zhì qiū chū de zhè duàn shí jiē 。

  zhè jù ,qí shí cún zài zhe yī gè rén wù tè xiě 。yī gè nǚ zǐ zhàn zài gāo lóu zhī shàng ,wàng zhe yuǎn fāng de zī tài xiě mǎn le sī niàn 。suī rán yàn shū cóng cí yǔ shàng méi yǒu xiě dào zhè gè nǚ zǐ ,dàn cóng “yàn zǐ ”、“gāo lóu ”zhè liǎng jù ,wǒ men jiù kě yǐ zài zì jǐ de nǎo hǎi zhōng gōu huà chū yī gè nǚ zǐ ē nà duō zī de shēn zī 。zhēn zhèng de gāo shǒu ,jiù gāo zài “yǐ wù chèn rén ”huò “yǐ wù xiě rén ”de jìng jiè shàng 。

  shī cí cóng lái dōu shì yī zhǒng shěng luè wén tǐ ,bú kě néng shuō dé guò yú míng bái 。suǒ yǐ ,zhè jiù xū yào wǒ men yǒu xiǎng xiàng lì ,shèn zhì shì hé lǐ de 、dà dǎn de xiǎng xiàng 。

  “yàn zǐ yù guī ”,zhè qí shí shì nǚ zǐ nèi xīn de yuàn wàng hé zuì zhēn zuì shēn de téng 。nǐ kàn nà yàn zǐ ,dōu shuāng fēi zài tā de yǎn qián ,kě shì ,tā què dú zì liú xià tā ,rěn shòu zhè màn zhǎng de jì mò de jiān áo ,shèn zhì shì gū dú de sī niàn de tāo wā 。

  yàn zǐ yù guī ,rén wèi guī 。wǒ xiǎng ,zhè cái shì yàn shū zuì xiǎng xiě chū lái de jié guǒ 。bú guò ,què liú zhe ,ràng dú zhě zì jǐ qù xiǎng xiàng 。míng bái wú wù de shì ,cí zhōng nǚ zǐ de nèi xīn hé sī niàn yǐ jīng jì chū qù ,ér qiě ,yī zhí méi yǒu zhǎo dào kě yǐ shōu liú de dì fāng ,yī zhí zài lù shàng bá shè 。

  bú guò ,tā réng rán zài tā de xīn lǐ rán shāo zhe 。tā ná zǒu le tā de mèng 、tā de lèi shuǐ hé tā de sī niàn 。

pò zhèn zǐ ·yàn zǐ yù guī shí jiē chuàng zuò bèi jǐng

  yī bān rèn wéi 《pò zhèn zǐ ·yàn zǐ yù guī shí jiē 》zhè shǒu cí shì sòng rén zōng yàn shū jiā dào luò mò shí suǒ zuò 。kàn dào gē nǚ de suān chǔ ,lián xiǎng dào zì jǐ de luò pò ,yóu cǐ chuàng zuò zhè shǒu cí zuò biǎo dá nèi xīn de tòng kǔ 。

《pò zhèn zǐ 》yàn shū pīn yīn dú yīn cān kǎo

pò zhèn zi
pò zhèn zǐ

yàn zi yù guī shí jié, gāo lóu zuó yè xī fēng.
yàn zǐ yù guī shí jiē ,gāo lóu zuó yè xī fēng 。
qiú dé rén jiān chéng xiǎo huì, shì bǎ jīn zūn bàng jú cóng.
qiú dé rén jiān chéng xiǎo huì ,shì bǎ jīn zūn bàng jú cóng 。
gē zhǎng fěn miàn hóng.
gē zhǎng fěn miàn hóng 。
xié rì gèng chuān lián mù, wēi liáng jiàn rù wú tóng.
xié rì gèng chuān lián mù ,wēi liáng jiàn rù wú tóng 。
duō shǎo jīn qíng yán bù jìn, xiě xiàng mán jiān qǔ diào zhōng.
duō shǎo jīn qíng yán bú jìn ,xiě xiàng mán jiān qǔ diào zhōng 。
cǐ qíng qiān wàn zhòng.
cǐ qíng qiān wàn zhòng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

晏殊 晏殊 晏殊(991-1055)字同叔,北宋政治家、文学家。抚州临川(今属江西)人。七岁能文,十四岁以神童召试,赐同进士出身。在真、仁两朝从秘书省正字到知制诰,礼部、刑部、工部尚书,同中书门下平章事、集贤殿大学士兼枢密使。谥元献。平生爱荐举贤才,范仲淹、韩琦、欧阳修等名臣皆出其门下。他一生富贵优游,所作多吟成于舞榭歌台、花前月下,而笔调闲婉,理致深蕴,音律谐适,词语雅丽,为当时词坛耆宿,在北宋文坛上享有很高的地位。诗、文、词兼擅。《宋史》本传说他「文章赡丽,应用不穷。尤工诗,闲雅有情思」。词作受冯延已的影响较深,与欧阳修并称「晏欧」。题材比较狭窄,对南唐词因袭成分较大。由于一生显贵,词作主要反映富贵闲适的生活,以及在这种生活环境中产生的感触和闲愁。《浣溪沙(无可奈何花落去)》是其代表作,其中「无可奈何花落去,似曾相识燕归来」为传诵之名句。间或流露出旷达的情怀,概括出对人们有启迪的人生哲理。艺术风格和婉明丽,清新含蓄。所作皆为小令,善于即景抒情,以鲜明生动的形象,构成形神兼备的意境,写景重其精神,前人评为「更自神到」。语言精炼浑成。这是他的词作内容虽一般却能万口流传的主要原因。在小令的写作技巧上,晏殊有所发展,且使之日臻纯熟。原有集,已散佚,仅存《珠玉词》130多首及清人所辑《晏元献遗文》。又编有类书《类要》,今存残本。

晏殊的诗词

  • 鹊踏枝
  • 《山亭柳 家住西秦》原文及翻译赏析
  • 踏莎行·碧海无波
  • 《浣溪沙》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(浣溪沙 晏殊)
  • 殢人娇
  • 渔家傲
  • 《清平乐》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·红笺小字 晏殊)
  • 燕归梁
  • 《蝶恋花》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·槛菊愁烟兰泣露 晏殊)
  • 《玉楼春·春恨》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(玉楼春·春恨 晏殊)
  • 宋代诗词推荐

  • 醉蓬莱(寿史令人)
  • 朝中措(寄元立)
  • 好事近(待月不至)
  • 过秦楼·大石
  • 清平乐(书王德由主簿扇)
  • 点绛唇(二之二)
  • 豆叶黄(唐腔也,为伯南赋早梅,复和韵)
  • 酹江月(贺提举陈秘丞除宪)
  • 万年欢
  • 贺新郎(开禧丁卯端午中都借石林韵)
  • 《破阵子》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(破阵子·燕子欲归时节 晏殊)原文,《破阵子》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(破阵子·燕子欲归时节 晏殊)翻译,《破阵子》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(破阵子·燕子欲归时节 晏殊)赏析,《破阵子》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(破阵子·燕子欲归时节 晏殊)阅读答案,出自晏殊的作品

    诗词类别

    晏殊的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语