《竹枝词二首·其二》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(竹枝词二首·其二 刘禹锡)

作者:刘禹锡 朝代:唐代
《竹枝词二首·其二》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(竹枝词二首·其二 刘禹锡)原文

《竹枝词二首·其二》 刘禹锡

楚水巴山江雨多,巴人能唱本乡歌。
今朝北客思归去,回入纥那披绿罗。
分类: 山水思乡 竹枝

作者简介(刘禹锡)

刘禹锡头像

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。

竹枝词二首·其二翻译及注释

翻译
巴山楚水江上雨水多,巴人擅长吟唱本乡歌。
今朝北方客子思归去,回乡迎来纥那披绿罗。

注释
1.楚水巴山:楚水:①水名。一名乳水。即今陕西省商县西乳河。楚水注之,水源出上洛县西南楚山。昔四皓隐于楚山,即此山也。其水两源合舍于四皓庙东,又东迳高车岭南,翼带众流,北转入丹水(北魏郦道元《水经注·丹水》)。②泛指古楚地的江河湖泽。巴山:①大巴山。巴山夜雨涨秋池。②泛指巴蜀一带。
楚水巴山:泛指蜀楚之地的山水。
2.巴人:①古巴州人。②古曲名。“《阳春》无和者,《巴人》皆下节。”晋张协《杂诗》之五试为《巴人》唱,和者乃数千。此诗中指古巴州人。
3.北客:作者自指,言客有思乡情也。
4.纥(hé)那:踏曲的和声。刘禹锡另有《纥那曲》:"杨柳郁青青,竹枝无限情。周郎一回顾,听唱纥那声"。"踏曲兴无穷,调同词不同。愿郎千万寿,长作主人翁"。绿罗:①绿色的绮罗。②比喻绿水微波。③荔枝名。川人有称荔枝为绿罗者。诗中所指解释历未能统一。三种解释者皆有,也都讲得通。

竹枝词二首·其二赏析

  《竹枝词》是古代四川东部的一种民歌,人民边舞边唱,用鼓和短笛伴奏。赛歌时,谁唱得最多,谁就是优胜者。刘禹锡任夔州刺史时,非常喜爱这种民歌,他学习屈原作《九歌》的精神,采用了当地民歌的曲谱,制成新的《竹枝词》,描写当地山水风俗和男女爱情,富于生活气息。体裁和七言绝句一样。但在写作上,多用白描手法,少用典故,语言清新活泼,生动流畅,民歌气息浓厚。刘禹锡创作多首《竹枝词》,分两组,这是其中一组的第二首。

  第二首不像第一首那样以谐音写含蓄情事,而是从身居蜀地耳闻巴人歌唱自然引发怀乡幽思。

  首句“楚水巴山江雨多”看似平易概括的摹写却流露出诗人因王叔文派政治革新案多年贬谪远任的愁苦。楚地巴山远离长安,虽然暂时避开政治漩涡,但对于心怀远大抱负的诗人来说却是心仍有不甘的。“总为浮云能蔽日,长安不见使人愁。”(李白《登金陵凤凰台》)这也许正是诗人内心最真实的想法。这不能不使人愁苦,伤心失意下也属正常。压在心头的大石无法移开,难以消除的寂寞和烦闷更无法排遣。江雨又来,淅沥不歇,更添伤情。

  “巴人能唱本乡歌。”于此伤情怀思之下巴人乡歌又传入耳。“歌者那知听者愁,一声一叹总牵情。”巴人歌唱本属常有之事,诗人却将其平常事入诗中,可见诗人自己心绪却是常常不平静的。自然不是只因耳听巴人歌声才起的不平静,人总是会因某事而及他情。这是再自然正常不过的了。本来由江雨多引起的伤情再又由巴人的歌唱更是雪上加霜了。

  闻歌思归,自然引出下两句:“今朝北客思归去,回入纥那披绿罗。”长安,不算是自己的归处,多次的贬谪打击,他怕是早已对政治不怀希望了,长安那里只是自己的伤心地而已。至于诗人想归何处,可以从诗句中推测。《纥那》当是诗人家乡的乡歌。身披绿色绮罗踏着《纥那》曲的和声边舞边歌的乡人想必是欢迎自己归来的一朝离乡,飘零天涯。也只有那里才不排拒自己。因有这样的想法,窗外的绿水微波渐渐幻成故乡人身上迎风而舞迎己归来的绿色绮罗,耳边听闻的《纥那》节拍又显得那样的清晰明了。

  组诗歌词的风格明快活泼,有浓郁的生活气息和鲜明的民俗特色。如同屈原作《九歌》一样,刘禹锡从当地民歌中汲取素材,变民俗风情为文人风雅,创作出有别于文人文学的民歌体诗歌,显示了文学创作中雅俗互补的重要意义。

竹枝词二首·其二创作背景

  刘禹锡于唐穆宗长庆二年(822)正月至长庆四年(824)夏在夔(kuí)州任刺史,作《竹枝词》十一首。十一首《竹枝词》分为两组,这是其中一组二首,作于另九首(《竹枝词九首》)之后,大约是诗人前组九首完成后,又重新创做完成的,又不想在前九首后面再加上十首、十一首之题,故又题为《竹枝词二首》。

《竹枝词二首·其二》刘禹锡 拼音读音参考

zhú zhī cí èr shǒu qí èr
竹枝词二首·其二

chǔ shuǐ bā shān jiāng yǔ duō, bā rén néng chàng běn xiāng gē.
楚水巴山江雨多,巴人能唱本乡歌。
jīn zhāo běi kè sī guī qù, huí rù gē nà pī lǜ luó.
今朝北客思归去,回入纥那披绿罗。

《竹枝词二首·其二》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(竹枝词二首·其二 刘禹锡)拼音解读

《zhú zhī cí èr shǒu ·qí èr 》 liú yǔ xī

chǔ shuǐ bā shān jiāng yǔ duō ,bā rén néng chàng běn xiāng gē 。
jīn cháo běi kè sī guī qù ,huí rù gē nà pī lǜ luó 。

zuò zhě jiǎn jiè (liú yǔ xī )

liú yǔ xī tóu xiàng

liú yǔ xī (772-842),zì mèng dé ,hàn zú ,zhōng guó táng cháo péng chéng (jīn xú zhōu )rén ,zǔ jí luò yáng ,táng cháo wén xué jiā ,zhé xué jiā ,zì chēng shì hàn zhōng shān jìng wáng hòu yì ,céng rèn jiān chá yù shǐ ,shì wáng shū wén zhèng zhì gǎi gé jí tuán de yī yuán 。táng dài zhōng wǎn qī zhe míng shī rén ,yǒu “shī háo ”zhī chēng 。tā de jiā tíng shì yī gè shì dài yǐ rú xué xiàng chuán de shū xiāng mén dì 。zhèng zhì shàng zhǔ zhāng gé xīn ,shì wáng shū wén pài zhèng zhì gé xīn huó dòng de zhōng xīn rén wù zhī yī 。hòu lái yǒng zhēn gé xīn shī bài bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ (jīn hú nán cháng dé )。jù hú nán cháng dé lì shǐ xué jiā 、shōu cáng jiā zhōu xīn guó xiān shēng kǎo zhèng liú yǔ xī bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ qí jiān xiě le zhe míng de “hàn shòu chéng chūn wàng ”。

zhú zhī cí èr shǒu ·qí èr fān yì jí zhù shì

fān yì
bā shān chǔ shuǐ jiāng shàng yǔ shuǐ duō ,bā rén shàn zhǎng yín chàng běn xiāng gē 。
jīn cháo běi fāng kè zǐ sī guī qù ,huí xiāng yíng lái gē nà pī lǜ luó 。

zhù shì
1.chǔ shuǐ bā shān :chǔ shuǐ :①shuǐ míng 。yī míng rǔ shuǐ 。jí jīn shǎn xī shěng shāng xiàn xī rǔ hé 。chǔ shuǐ zhù zhī ,shuǐ yuán chū shàng luò xiàn xī nán chǔ shān 。xī sì hào yǐn yú chǔ shān ,jí cǐ shān yě 。qí shuǐ liǎng yuán hé shě yú sì hào miào dōng ,yòu dōng jìng gāo chē lǐng nán ,yì dài zhòng liú ,běi zhuǎn rù dān shuǐ (běi wèi lì dào yuán 《shuǐ jīng zhù ·dān shuǐ 》)。②fàn zhǐ gǔ chǔ dì de jiāng hé hú zé 。bā shān :①dà bā shān 。bā shān yè yǔ zhǎng qiū chí 。②fàn zhǐ bā shǔ yī dài 。
chǔ shuǐ bā shān :fàn zhǐ shǔ chǔ zhī dì de shān shuǐ 。
2.bā rén :①gǔ bā zhōu rén 。②gǔ qǔ míng 。“《yáng chūn 》wú hé zhě ,《bā rén 》jiē xià jiē 。”jìn zhāng xié 《zá shī 》zhī wǔ shì wéi 《bā rén 》chàng ,hé zhě nǎi shù qiān 。cǐ shī zhōng zhǐ gǔ bā zhōu rén 。
3.běi kè :zuò zhě zì zhǐ ,yán kè yǒu sī xiāng qíng yě 。
4.gē (hé)nà :tà qǔ de hé shēng 。liú yǔ xī lìng yǒu 《gē nà qǔ 》:"yáng liǔ yù qīng qīng ,zhú zhī wú xiàn qíng 。zhōu láng yī huí gù ,tīng chàng gē nà shēng "。"tà qǔ xìng wú qióng ,diào tóng cí bú tóng 。yuàn láng qiān wàn shòu ,zhǎng zuò zhǔ rén wēng "。lǜ luó :①lǜ sè de qǐ luó 。②bǐ yù lǜ shuǐ wēi bō 。③lì zhī míng 。chuān rén yǒu chēng lì zhī wéi lǜ luó zhě 。shī zhōng suǒ zhǐ jiě shì lì wèi néng tǒng yī 。sān zhǒng jiě shì zhě jiē yǒu ,yě dōu jiǎng dé tōng 。

zhú zhī cí èr shǒu ·qí èr shǎng xī

  《zhú zhī cí 》shì gǔ dài sì chuān dōng bù de yī zhǒng mín gē ,rén mín biān wǔ biān chàng ,yòng gǔ hé duǎn dí bàn zòu 。sài gē shí ,shuí chàng dé zuì duō ,shuí jiù shì yōu shèng zhě 。liú yǔ xī rèn kuí zhōu cì shǐ shí ,fēi cháng xǐ ài zhè zhǒng mín gē ,tā xué xí qū yuán zuò 《jiǔ gē 》de jīng shén ,cǎi yòng le dāng dì mín gē de qǔ pǔ ,zhì chéng xīn de 《zhú zhī cí 》,miáo xiě dāng dì shān shuǐ fēng sú hé nán nǚ ài qíng ,fù yú shēng huó qì xī 。tǐ cái hé qī yán jué jù yī yàng 。dàn zài xiě zuò shàng ,duō yòng bái miáo shǒu fǎ ,shǎo yòng diǎn gù ,yǔ yán qīng xīn huó pō ,shēng dòng liú chàng ,mín gē qì xī nóng hòu 。liú yǔ xī chuàng zuò duō shǒu 《zhú zhī cí 》,fèn liǎng zǔ ,zhè shì qí zhōng yī zǔ de dì èr shǒu 。

  dì èr shǒu bú xiàng dì yī shǒu nà yàng yǐ xié yīn xiě hán xù qíng shì ,ér shì cóng shēn jū shǔ dì ěr wén bā rén gē chàng zì rán yǐn fā huái xiāng yōu sī 。

  shǒu jù “chǔ shuǐ bā shān jiāng yǔ duō ”kàn sì píng yì gài kuò de mó xiě què liú lù chū shī rén yīn wáng shū wén pài zhèng zhì gé xīn àn duō nián biǎn zhé yuǎn rèn de chóu kǔ 。chǔ dì bā shān yuǎn lí zhǎng ān ,suī rán zàn shí bì kāi zhèng zhì xuán wō ,dàn duì yú xīn huái yuǎn dà bào fù de shī rén lái shuō què shì xīn réng yǒu bú gān de 。“zǒng wéi fú yún néng bì rì ,zhǎng ān bú jiàn shǐ rén chóu 。”(lǐ bái 《dēng jīn líng fèng huáng tái 》)zhè yě xǔ zhèng shì shī rén nèi xīn zuì zhēn shí de xiǎng fǎ 。zhè bú néng bú shǐ rén chóu kǔ ,shāng xīn shī yì xià yě shǔ zhèng cháng 。yā zài xīn tóu de dà shí wú fǎ yí kāi ,nán yǐ xiāo chú de jì mò hé fán mèn gèng wú fǎ pái qiǎn 。jiāng yǔ yòu lái ,xī lì bú xiē ,gèng tiān shāng qíng 。

  “bā rén néng chàng běn xiāng gē 。”yú cǐ shāng qíng huái sī zhī xià bā rén xiāng gē yòu chuán rù ěr 。“gē zhě nà zhī tīng zhě chóu ,yī shēng yī tàn zǒng qiān qíng 。”bā rén gē chàng běn shǔ cháng yǒu zhī shì ,shī rén què jiāng qí píng cháng shì rù shī zhōng ,kě jiàn shī rén zì jǐ xīn xù què shì cháng cháng bú píng jìng de 。zì rán bú shì zhī yīn ěr tīng bā rén gē shēng cái qǐ de bú píng jìng ,rén zǒng shì huì yīn mǒu shì ér jí tā qíng 。zhè shì zài zì rán zhèng cháng bú guò de le 。běn lái yóu jiāng yǔ duō yǐn qǐ de shāng qíng zài yòu yóu bā rén de gē chàng gèng shì xuě shàng jiā shuāng le 。

  wén gē sī guī ,zì rán yǐn chū xià liǎng jù :“jīn cháo běi kè sī guī qù ,huí rù gē nà pī lǜ luó 。”zhǎng ān ,bú suàn shì zì jǐ de guī chù ,duō cì de biǎn zhé dǎ jī ,tā pà shì zǎo yǐ duì zhèng zhì bú huái xī wàng le ,zhǎng ān nà lǐ zhī shì zì jǐ de shāng xīn dì ér yǐ 。zhì yú shī rén xiǎng guī hé chù ,kě yǐ cóng shī jù zhōng tuī cè 。《gē nà 》dāng shì shī rén jiā xiāng de xiāng gē 。shēn pī lǜ sè qǐ luó tà zhe 《gē nà 》qǔ de hé shēng biān wǔ biān gē de xiāng rén xiǎng bì shì huān yíng zì jǐ guī lái de yī cháo lí xiāng ,piāo líng tiān yá 。yě zhī yǒu nà lǐ cái bú pái jù zì jǐ 。yīn yǒu zhè yàng de xiǎng fǎ ,chuāng wài de lǜ shuǐ wēi bō jiàn jiàn huàn chéng gù xiāng rén shēn shàng yíng fēng ér wǔ yíng jǐ guī lái de lǜ sè qǐ luó ,ěr biān tīng wén de 《gē nà 》jiē pāi yòu xiǎn dé nà yàng de qīng xī míng le 。

  zǔ shī gē cí de fēng gé míng kuài huó pō ,yǒu nóng yù de shēng huó qì xī hé xiān míng de mín sú tè sè 。rú tóng qū yuán zuò 《jiǔ gē 》yī yàng ,liú yǔ xī cóng dāng dì mín gē zhōng jí qǔ sù cái ,biàn mín sú fēng qíng wéi wén rén fēng yǎ ,chuàng zuò chū yǒu bié yú wén rén wén xué de mín gē tǐ shī gē ,xiǎn shì le wén xué chuàng zuò zhōng yǎ sú hù bǔ de zhòng yào yì yì 。

zhú zhī cí èr shǒu ·qí èr chuàng zuò bèi jǐng

  liú yǔ xī yú táng mù zōng zhǎng qìng èr nián (822)zhèng yuè zhì zhǎng qìng sì nián (824)xià zài kuí (kuí)zhōu rèn cì shǐ ,zuò 《zhú zhī cí 》shí yī shǒu 。shí yī shǒu 《zhú zhī cí 》fèn wéi liǎng zǔ ,zhè shì qí zhōng yī zǔ èr shǒu ,zuò yú lìng jiǔ shǒu (《zhú zhī cí jiǔ shǒu 》)zhī hòu ,dà yuē shì shī rén qián zǔ jiǔ shǒu wán chéng hòu ,yòu zhòng xīn chuàng zuò wán chéng de ,yòu bú xiǎng zài qián jiǔ shǒu hòu miàn zài jiā shàng shí shǒu 、shí yī shǒu zhī tí ,gù yòu tí wéi 《zhú zhī cí èr shǒu 》。

《zhú zhī cí èr shǒu ·qí èr 》liú yǔ xī pīn yīn dú yīn cān kǎo

zhú zhī cí èr shǒu qí èr
zhú zhī cí èr shǒu ·qí èr

chǔ shuǐ bā shān jiāng yǔ duō, bā rén néng chàng běn xiāng gē.
chǔ shuǐ bā shān jiāng yǔ duō ,bā rén néng chàng běn xiāng gē 。
jīn zhāo běi kè sī guī qù, huí rù gē nà pī lǜ luó.
jīn cháo běi kè sī guī qù ,huí rù gē nà pī lǜ luó 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

刘禹锡 刘禹锡 刘禹锡(772-842)字梦得,洛阳人,为匈奴族后裔。晚年任太子宾客,世称「刘宾客」。他和柳宗元一同参预那唐朝永贞年间短命的政治改革,结果一同贬谪远郡,顽强地生活下来,晚年回到洛阳,仍有「马思边草拳毛动」的豪气。他的诗精炼含蓄,往往能以清新的语言表达自己对人生或历史的深刻理解, 因而被白居易推崇备至, 誉为「诗豪」。他在远谪湖南、四川时,接触到少数民族的生活,并受到当地民歌的一些影响,创作出《竹枝》、《浪淘沙》诸词,给后世留下「银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲」的民俗画面。至于「东边日出西边雨,道是无晴还有晴」,更是地道的民歌风味了。他在和白居易的《春词》时,曾注明「依《忆江南》曲拍为句」,这是中国文学史上依曲填词的最早记录。

刘禹锡的诗词

  • 竹枝(白帝城头春草生)
  • 潇湘神·湘水流
  • 《赏牡丹》赏牡丹刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意
  • 《八月十五夜桃源玩月》八月十五夜桃源玩月刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意
  • 更衣曲
  • 八月十五夜桃源玩月
  • 浪淘沙(濯锦江边两岸花)
  • 再授连州至衡阳酬柳柳州赠别(去国十年同赴召)
  • 金陵怀古(潮满冶城渚)
  • 踏歌词(春江月出大堤平)
  • 唐代诗词推荐

  • 过浩然先生墓
  • 避地寄高蟾
  • 赠张炼师
  • 赠织锦人
  • 《长干行·其一》长干行·其一李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 紫极宫斋后
  • 寄同年崔学士
  • 晚秋野望
  • 宗庙九德之歌辞
  • 春秋战国门。荆轲
  • 《竹枝词二首·其二》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(竹枝词二首·其二 刘禹锡)原文,《竹枝词二首·其二》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(竹枝词二首·其二 刘禹锡)翻译,《竹枝词二首·其二》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(竹枝词二首·其二 刘禹锡)赏析,《竹枝词二首·其二》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(竹枝词二首·其二 刘禹锡)阅读答案,出自刘禹锡的作品

    诗词类别

    刘禹锡的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语