《清明日》清明日温庭筠原文、翻译、赏析和诗意

作者:温庭筠 朝代:唐代
《清明日》清明日温庭筠原文、翻译、赏析和诗意原文

《清明日》 温庭筠

清娥画扇中,春树郁金红。
出犯繁花露,归穿弱柳风。
马骄偏避幰,鸡骇乍开笼。
柘弹何人发,黄鹂隔故宫。
分类: 清明节踏青

作者简介(温庭筠)

温庭筠头像

温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。

清明日翻译及注释

翻译
  清明日的清晨,清蛾飞舞,色彩斑斓,犹如在画扇中一样。桃树满园,桃花和郁金花竞相开放,红遍了田野。人们兴冲冲结伴踏青,出发时看到露水在各色花瓣上颤颤欲滴,归来时领略到微风穿过柳丝拂面而来。骄傲的马匹在帐帏旁昂首嘶鸣,鸡群从刚打开的笼子里争先恐后地窜出来,“咯咯咯”地叫着,四处觅食。不知是谁瞄准鸟儿在发射飞弹?黄鹂赶紧飞入隔墙的庭院,在房顶上宛啭鸣叫,仿佛说:人们啊,请不要伤害我们,不要破坏大自然的和谐吧!

注释
⑴清娥:一作“清蛾”。清,不仅写娥美,而且点出了日期是清明,时间是清晨。
⑵春树:指桃树。
⑶出犯:出,外出;犯,踏青。
⑷幰(xiǎn):帐帏。
⑸柘弹:用弹弓发射的飞弹。
⑹隔:庭院隔墙。
⑺宫:庭院里的房子。在秦始皇之前,比较豪华的房子皆可称宫,一般人亦可称朕。后来“宫”成为皇宫的专用词,“朕”成为皇帝的专用词。现在“宫”的含义有所扩大,如少年宫、青年宫等。

清明日鉴赏

  清明是二十四节气之一,但它带有节日的氛围。清明扫墓是中国的传统习俗,一般在清明前七天至清明后三天之内。由于这期间又有寒食节,故两个节日的活动就同时进行。宋吕希哲《岁时杂记》云:“清明节在寒食第二日,故节物乐事,皆为寒食所包。”除了扫墓外,还有游春、踏青、插柳、荡秋千等。温庭筠这首《清明日》就是写人们在清明那天外出踏青的喜悦心情。

  温庭筠的诗以辞藻华丽、风格浓艳著称,这首《清明日》短短四十个字,充满了诗情画意,其画面之丰富多彩,在历代一百余首清明诗中,没有一首能够超过它。

《清明日》温庭筠 拼音读音参考

qīng míng rì
清明日

qīng é huà shàn zhōng, chūn shù yù jīn hóng.
清娥画扇中,春树郁金红。
chū fàn fán huā lù, guī chuān ruò liǔ fēng.
出犯繁花露,归穿弱柳风。
mǎ jiāo piān bì xiǎn, jī hài zhà kāi lóng.
马骄偏避幰,鸡骇乍开笼。
zhè dàn hé rén fā, huáng lí gé gù gōng.
柘弹何人发,黄鹂隔故宫。

《清明日》清明日温庭筠原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《qīng míng rì 》 wēn tíng jun1

qīng é huà shàn zhōng ,chūn shù yù jīn hóng 。
chū fàn fán huā lù ,guī chuān ruò liǔ fēng 。
mǎ jiāo piān bì xiǎn ,jī hài zhà kāi lóng 。
zhè dàn hé rén fā ,huáng lí gé gù gōng 。

zuò zhě jiǎn jiè (wēn tíng jun1 )

wēn tíng jun1 tóu xiàng

wēn tíng jun1 (yuē 812—866)táng dài shī rén 、cí rén 。běn míng qí ,zì fēi qīng ,tài yuán qí (jīn shān xī qí xiàn dōng nán )rén 。fù yǒu tiān cái ,wén sī mǐn jié ,měi rù shì ,yā guān yùn ,bā chā shǒu ér chéng bā yùn ,suǒ yǐ yě yǒu “wēn bā chā ”zhī chēng 。rán shì cái bú jī ,yòu hǎo jī cì quán guì ,duō fàn jì huì ,qǔ zēng yú shí ,gù lǚ jǔ jìn shì bú dì ,zhǎng bèi biǎn yì ,zhōng shēng bú dé zhì 。guān zhōng guó zǐ zhù jiāo 。jīng tōng yīn lǜ 。gōng shī ,yǔ lǐ shāng yǐn qí míng ,shí chēng “wēn lǐ ”。qí shī cí zǎo huá lì ,nóng yàn jīng zhì ,nèi róng duō xiě guī qíng 。qí cí yì shù chéng jiù zài wǎn táng zhū cí rén zhī shàng ,wéi “huā jiān pài ”shǒu yào cí rén ,duì cí de fā zhǎn yǐng xiǎng jiào dà 。zài cí shǐ shàng ,yǔ wéi zhuāng qí míng ,bìng chēng “wēn wéi ”。cún cí qī shí yú shǒu 。hòu rén jí yǒu 《wēn fēi qīng jí 》jí 《jīn lián jí 》。

qīng míng rì fān yì jí zhù shì

fān yì
  qīng míng rì de qīng chén ,qīng é fēi wǔ ,sè cǎi bān lán ,yóu rú zài huà shàn zhōng yī yàng 。táo shù mǎn yuán ,táo huā hé yù jīn huā jìng xiàng kāi fàng ,hóng biàn le tián yě 。rén men xìng chōng chōng jié bàn tà qīng ,chū fā shí kàn dào lù shuǐ zài gè sè huā bàn shàng chàn chàn yù dī ,guī lái shí lǐng luè dào wēi fēng chuān guò liǔ sī fú miàn ér lái 。jiāo ào de mǎ pǐ zài zhàng wéi páng áng shǒu sī míng ,jī qún cóng gāng dǎ kāi de lóng zǐ lǐ zhēng xiān kǒng hòu dì cuàn chū lái ,“gē gē gē ”dì jiào zhe ,sì chù mì shí 。bú zhī shì shuí miáo zhǔn niǎo ér zài fā shè fēi dàn ?huáng lí gǎn jǐn fēi rù gé qiáng de tíng yuàn ,zài fáng dǐng shàng wǎn zhuàn míng jiào ,fǎng fó shuō :rén men ā ,qǐng bú yào shāng hài wǒ men ,bú yào pò huài dà zì rán de hé xié ba !

zhù shì
⑴qīng é :yī zuò “qīng é ”。qīng ,bú jǐn xiě é měi ,ér qiě diǎn chū le rì qī shì qīng míng ,shí jiān shì qīng chén 。
⑵chūn shù :zhǐ táo shù 。
⑶chū fàn :chū ,wài chū ;fàn ,tà qīng 。
⑷xiǎn (xiǎn):zhàng wéi 。
⑸zhè dàn :yòng dàn gōng fā shè de fēi dàn 。
⑹gé :tíng yuàn gé qiáng 。
⑺gōng :tíng yuàn lǐ de fáng zǐ 。zài qín shǐ huáng zhī qián ,bǐ jiào háo huá de fáng zǐ jiē kě chēng gōng ,yī bān rén yì kě chēng zhèn 。hòu lái “gōng ”chéng wéi huáng gōng de zhuān yòng cí ,“zhèn ”chéng wéi huáng dì de zhuān yòng cí 。xiàn zài “gōng ”de hán yì yǒu suǒ kuò dà ,rú shǎo nián gōng 、qīng nián gōng děng 。

qīng míng rì jiàn shǎng

  qīng míng shì èr shí sì jiē qì zhī yī ,dàn tā dài yǒu jiē rì de fēn wéi 。qīng míng sǎo mù shì zhōng guó de chuán tǒng xí sú ,yī bān zài qīng míng qián qī tiān zhì qīng míng hòu sān tiān zhī nèi 。yóu yú zhè qī jiān yòu yǒu hán shí jiē ,gù liǎng gè jiē rì de huó dòng jiù tóng shí jìn háng 。sòng lǚ xī zhé 《suì shí zá jì 》yún :“qīng míng jiē zài hán shí dì èr rì ,gù jiē wù lè shì ,jiē wéi hán shí suǒ bāo 。”chú le sǎo mù wài ,hái yǒu yóu chūn 、tà qīng 、chā liǔ 、dàng qiū qiān děng 。wēn tíng jun1 zhè shǒu 《qīng míng rì 》jiù shì xiě rén men zài qīng míng nà tiān wài chū tà qīng de xǐ yuè xīn qíng 。

  wēn tíng jun1 de shī yǐ cí zǎo huá lì 、fēng gé nóng yàn zhe chēng ,zhè shǒu 《qīng míng rì 》duǎn duǎn sì shí gè zì ,chōng mǎn le shī qíng huà yì ,qí huà miàn zhī fēng fù duō cǎi ,zài lì dài yī bǎi yú shǒu qīng míng shī zhōng ,méi yǒu yī shǒu néng gòu chāo guò tā 。

《qīng míng rì 》wēn tíng jun1 pīn yīn dú yīn cān kǎo

qīng míng rì
qīng míng rì

qīng é huà shàn zhōng, chūn shù yù jīn hóng.
qīng é huà shàn zhōng ,chūn shù yù jīn hóng 。
chū fàn fán huā lù, guī chuān ruò liǔ fēng.
chū fàn fán huā lù ,guī chuān ruò liǔ fēng 。
mǎ jiāo piān bì xiǎn, jī hài zhà kāi lóng.
mǎ jiāo piān bì xiǎn ,jī hài zhà kāi lóng 。
zhè dàn hé rén fā, huáng lí gé gù gōng.
zhè dàn hé rén fā ,huáng lí gé gù gōng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

温庭筠 温庭筠 温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),徐商知政事,用为国子助教,主持秋试,悯擢寒士。竟流落而终。工诗,与李商隐齐名,时称「温李」,但成就不及李。温庭筠精通音律。其诗辞藻华丽,艳精致,内容多写闺情,仅少数作品对时政有所反映。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为「花间派」首要词人,对词的发展影响较大。然题材狭窄,多写妇女离愁别恨之作,简洁含蓄、情深意远,但伤之于柔弱秾艳。在词史上,温庭筠与韦庄齐名,并称「温韦」。相传温庭筠文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有「温八叉」之称。现存词六十余首。后人集有《温飞卿集》及《金奁集》。

温庭筠的诗词

  • 遐水谣
  • 秘书刘尚书挽歌词二首
  • 题柳
  • 太子西池二首(一作齐梁体)
  • 观棋(一作段成式诗)
  • 观舞妓
  • 送襄州李中丞赴从事
  • 元日
  • 望江南·梳洗罢
  • 早秋山居
  • 唐代诗词推荐

  • 重阳日寄韦舍人
  • 奉和观察郎中春暮忆花言怀见寄四韵之什
  • 哭宝月三藏大禅师
  • 《望洞庭湖赠张丞相/临洞庭》望洞庭湖赠张丞相/临洞庭孟浩然原文、翻译、赏析和诗意
  • 春秋战国门。孙叔敖
  • 骄侈
  • 光启三年人日逢鹿
  • 感春词
  • 四怨三愁五情诗十二首。三怨
  • 出关言怀
  • 《清明日》清明日温庭筠原文、翻译、赏析和诗意原文,《清明日》清明日温庭筠原文、翻译、赏析和诗意翻译,《清明日》清明日温庭筠原文、翻译、赏析和诗意赏析,《清明日》清明日温庭筠原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自温庭筠的作品

    诗词类别

    温庭筠的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语