《示儿》示儿韩愈原文、翻译、赏析和诗意

作者:韩愈 朝代:唐代
《示儿》示儿韩愈原文、翻译、赏析和诗意原文

《示儿》 韩愈

始我来京师,止携一束书。
辛勤三十年,以有此屋庐。
此屋岂为华,于我自有余。
中堂高且新,四时登牢蔬。
前荣馔宾亲,冠婚之所于。
庭内无所有,高树八九株。
有藤娄络之,春华夏阴敷。
东堂坐见山,云风相吹嘘。
松果连南亭,外有瓜芋区。
西偏屋不多,槐榆翳空虚。
山鸟旦夕鸣,有类涧谷居。
主妇治北堂,膳服适戚疏。
恩封高平君,子孙从朝裾。
开门问谁来,无非卿大夫。
不知官高卑,玉带悬金鱼。
问客之所为,峨冠讲唐虞。
酒食罢无为,棋槊以相娱。
凡此座中人,十九持钧枢。
又问谁与频,莫与张樊如。
来过亦无事,考评道精粗。
跹跹媚学子,墙屏日有徒。
以能问不能,其蔽岂可祛。
嗟我不修饰,事与庸人俱。
安能坐如此,比肩于朝儒。
诗以示儿曹,其无迷厥初。
分类: 亲情

作者简介(韩愈)

韩愈头像

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。

示儿创作背景

  元和十年(公元815年),韩愈作《示儿》诗,元和十一年,作《符读书城南》。后世对退之示儿诗争议颇多。如苏东坡称“退之示儿云云,所示皆利禄事也”。邓肃:“用玉带金鱼之说以激之,爱子之情至矣,而导子之志则陋也。”后世反驳的说法也很多,如朱彝尊说《示儿》“率意自述,语语皆实,亦淋漓可喜,只是偶然作耳”。黄震称《符读书城南》“亦人情诱小儿读书之常,愈于后世之伪饰者”。一韩愈有一首《南内朝贺归呈同官》,作于任国子祭酒时,也有人认为是在任京兆时作。诗中也有同《示儿》一样的自述自己地位荣耀的内容,“三黜竟不去,致官九列齐。岂惟一身荣,佩玉冠簪犀。“晃荡天门高,著籍朝厥妻”,似在庆幸自己的处境,但全诗实是自责自贬的反思,“责贬处又是忧谗畏讥,要皆不得志之词”。韩愈几次因直言被贬,故不能不常畏人祸,居高位时亦然。然而细考韩愈前此几年同样自述“利禄”的《示儿》诗的创作背景,联系诗人的生平经历,又可知韩愈不仅畏人祸,也畏天命,而其畏天命又源于对亲情的眷恋。

《示儿》韩愈 拼音读音参考

shì ér
示儿

shǐ wǒ lái jīng shī, zhǐ xié yī shù shū.
始我来京师,止携一束书。
xīn qín sān shí nián, yǐ yǒu cǐ wū lú.
辛勤三十年,以有此屋庐。
cǐ wū qǐ wèi huá, yú wǒ zì yǒu yú.
此屋岂为华,于我自有余。
zhōng táng gāo qiě xīn, sì shí dēng láo shū.
中堂高且新,四时登牢蔬。
qián róng zhuàn bīn qīn, guān hūn zhī suǒ yú.
前荣馔宾亲,冠婚之所于。
tíng nèi wú suǒ yǒu, gāo shù bā jiǔ zhū.
庭内无所有,高树八九株。
yǒu téng lóu luò zhī, chūn huá xià yīn fū.
有藤娄络之,春华夏阴敷。
dōng táng zuò jiàn shān, yún fēng xiāng chuī xū.
东堂坐见山,云风相吹嘘。
sōng guǒ lián nán tíng, wài yǒu guā yù qū.
松果连南亭,外有瓜芋区。
xī piān wū bù duō, huái yú yì kōng xū.
西偏屋不多,槐榆翳空虚。
shān niǎo dàn xī míng, yǒu lèi jiàn gǔ jū.
山鸟旦夕鸣,有类涧谷居。
zhǔ fù zhì běi táng, shàn fú shì qī shū.
主妇治北堂,膳服适戚疏。
ēn fēng gāo píng jūn, zǐ sūn cóng cháo jū.
恩封高平君,子孙从朝裾。
kāi mén wèn shuí lái, wú fēi qīng dài fū.
开门问谁来,无非卿大夫。
bù zhī guān gāo bēi, yù dài xuán jīn yú.
不知官高卑,玉带悬金鱼。
wèn kè zhī suǒ wéi, é guān jiǎng táng yú.
问客之所为,峨冠讲唐虞。
jiǔ shí bà wú wéi, qí shuò yǐ xiāng yú.
酒食罢无为,棋槊以相娱。
fán cǐ zuò zhōng rén, shí jiǔ chí jūn shū.
凡此座中人,十九持钧枢。
yòu wèn shuí yǔ pín, mò yǔ zhāng fán rú.
又问谁与频,莫与张樊如。
lái guò yì wú shì, kǎo píng dào jīng cū.
来过亦无事,考评道精粗。
xiān xiān mèi xué zǐ, qiáng píng rì yǒu tú.
跹跹媚学子,墙屏日有徒。
yǐ néng wèn bù néng, qí bì qǐ kě qū.
以能问不能,其蔽岂可祛。
jiē wǒ bù xiū shì, shì yǔ yōng rén jù.
嗟我不修饰,事与庸人俱。
ān néng zuò rú cǐ, bǐ jiān yú cháo rú.
安能坐如此,比肩于朝儒。
shī yǐ shì ér cáo, qí wú mí jué chū.
诗以示儿曹,其无迷厥初。

《示儿》示儿韩愈原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《shì ér 》 hán yù

shǐ wǒ lái jīng shī ,zhǐ xié yī shù shū 。
xīn qín sān shí nián ,yǐ yǒu cǐ wū lú 。
cǐ wū qǐ wéi huá ,yú wǒ zì yǒu yú 。
zhōng táng gāo qiě xīn ,sì shí dēng láo shū 。
qián róng zhuàn bīn qīn ,guàn hūn zhī suǒ yú 。
tíng nèi wú suǒ yǒu ,gāo shù bā jiǔ zhū 。
yǒu téng lóu luò zhī ,chūn huá xià yīn fū 。
dōng táng zuò jiàn shān ,yún fēng xiàng chuī xū 。
sōng guǒ lián nán tíng ,wài yǒu guā yù qū 。
xī piān wū bú duō ,huái yú yì kōng xū 。
shān niǎo dàn xī míng ,yǒu lèi jiàn gǔ jū 。
zhǔ fù zhì běi táng ,shàn fú shì qī shū 。
ēn fēng gāo píng jun1 ,zǐ sūn cóng cháo jū 。
kāi mén wèn shuí lái ,wú fēi qīng dà fū 。
bú zhī guān gāo bēi ,yù dài xuán jīn yú 。
wèn kè zhī suǒ wéi ,é guàn jiǎng táng yú 。
jiǔ shí bà wú wéi ,qí shuò yǐ xiàng yú 。
fán cǐ zuò zhōng rén ,shí jiǔ chí jun1 shū 。
yòu wèn shuí yǔ pín ,mò yǔ zhāng fán rú 。
lái guò yì wú shì ,kǎo píng dào jīng cū 。
xiān xiān mèi xué zǐ ,qiáng píng rì yǒu tú 。
yǐ néng wèn bú néng ,qí bì qǐ kě qū 。
jiē wǒ bú xiū shì ,shì yǔ yōng rén jù 。
ān néng zuò rú cǐ ,bǐ jiān yú cháo rú 。
shī yǐ shì ér cáo ,qí wú mí jué chū 。
fèn lèi : qīn qíng

zuò zhě jiǎn jiè (hán yù )

hán yù tóu xiàng

hán yù (768~824)zì tuì zhī ,táng dài wén xué jiā 、zhé xué jiā 、sī xiǎng jiā ,hé yáng (jīn hé nán shěng jiāo zuò mèng zhōu shì )rén ,hàn zú 。zǔ jí hé běi chāng lí ,shì chēng hán chāng lí 。wǎn nián rèn lì bù shì láng ,yòu chēng hán lì bù 。shì hào “wén ”,yòu chēng hán wén gōng 。tā yǔ liǔ zōng yuán tóng wéi táng dài gǔ wén yùn dòng de chàng dǎo zhě ,zhǔ zhāng xué xí xiān qín liǎng hàn de sàn wén yǔ yán ,pò pián wéi sàn ,kuò dà wén yán wén de biǎo dá gōng néng 。sòng dài sū shì chēng tā “wén qǐ bā dài zhī shuāi ”,míng rén tuī tā wéi táng sòng bā dà jiā zhī shǒu ,yǔ liǔ zōng yuán bìng chēng “hán liǔ ”,yǒu “wén zhāng jù gōng ”hé “bǎi dài wén zōng ”zhī míng ,zuò pǐn dōu shōu zài 《chāng lí xiān shēng jí 》lǐ 。hán yù zài sī xiǎng shàng shì zhōng guó “dào tǒng ”guān niàn de què lì zhě ,shì zūn rú fǎn fó de lǐ chéng bēi shì rén wù 。

shì ér chuàng zuò bèi jǐng

  yuán hé shí nián (gōng yuán 815nián ),hán yù zuò 《shì ér 》shī ,yuán hé shí yī nián ,zuò 《fú dú shū chéng nán 》。hòu shì duì tuì zhī shì ér shī zhēng yì pō duō 。rú sū dōng pō chēng “tuì zhī shì ér yún yún ,suǒ shì jiē lì lù shì yě ”。dèng sù :“yòng yù dài jīn yú zhī shuō yǐ jī zhī ,ài zǐ zhī qíng zhì yǐ ,ér dǎo zǐ zhī zhì zé lòu yě 。”hòu shì fǎn bó de shuō fǎ yě hěn duō ,rú zhū yí zūn shuō 《shì ér 》“lǜ yì zì shù ,yǔ yǔ jiē shí ,yì lín lí kě xǐ ,zhī shì ǒu rán zuò ěr ”。huáng zhèn chēng 《fú dú shū chéng nán 》“yì rén qíng yòu xiǎo ér dú shū zhī cháng ,yù yú hòu shì zhī wěi shì zhě ”。yī hán yù yǒu yī shǒu 《nán nèi cháo hè guī chéng tóng guān 》,zuò yú rèn guó zǐ jì jiǔ shí ,yě yǒu rén rèn wéi shì zài rèn jīng zhào shí zuò 。shī zhōng yě yǒu tóng 《shì ér 》yī yàng de zì shù zì jǐ dì wèi róng yào de nèi róng ,“sān chù jìng bú qù ,zhì guān jiǔ liè qí 。qǐ wéi yī shēn róng ,pèi yù guàn zān xī 。“huǎng dàng tiān mén gāo ,zhe jí cháo jué qī ”,sì zài qìng xìng zì jǐ de chù jìng ,dàn quán shī shí shì zì zé zì biǎn de fǎn sī ,“zé biǎn chù yòu shì yōu chán wèi jī ,yào jiē bú dé zhì zhī cí ”。hán yù jǐ cì yīn zhí yán bèi biǎn ,gù bú néng bú cháng wèi rén huò ,jū gāo wèi shí yì rán 。rán ér xì kǎo hán yù qián cǐ jǐ nián tóng yàng zì shù “lì lù ”de 《shì ér 》shī de chuàng zuò bèi jǐng ,lián xì shī rén de shēng píng jīng lì ,yòu kě zhī hán yù bú jǐn wèi rén huò ,yě wèi tiān mìng ,ér qí wèi tiān mìng yòu yuán yú duì qīn qíng de juàn liàn 。

《shì ér 》hán yù pīn yīn dú yīn cān kǎo

shì ér
shì ér

shǐ wǒ lái jīng shī, zhǐ xié yī shù shū.
shǐ wǒ lái jīng shī ,zhǐ xié yī shù shū 。
xīn qín sān shí nián, yǐ yǒu cǐ wū lú.
xīn qín sān shí nián ,yǐ yǒu cǐ wū lú 。
cǐ wū qǐ wèi huá, yú wǒ zì yǒu yú.
cǐ wū qǐ wéi huá ,yú wǒ zì yǒu yú 。
zhōng táng gāo qiě xīn, sì shí dēng láo shū.
zhōng táng gāo qiě xīn ,sì shí dēng láo shū 。
qián róng zhuàn bīn qīn, guān hūn zhī suǒ yú.
qián róng zhuàn bīn qīn ,guàn hūn zhī suǒ yú 。
tíng nèi wú suǒ yǒu, gāo shù bā jiǔ zhū.
tíng nèi wú suǒ yǒu ,gāo shù bā jiǔ zhū 。
yǒu téng lóu luò zhī, chūn huá xià yīn fū.
yǒu téng lóu luò zhī ,chūn huá xià yīn fū 。
dōng táng zuò jiàn shān, yún fēng xiāng chuī xū.
dōng táng zuò jiàn shān ,yún fēng xiàng chuī xū 。
sōng guǒ lián nán tíng, wài yǒu guā yù qū.
sōng guǒ lián nán tíng ,wài yǒu guā yù qū 。
xī piān wū bù duō, huái yú yì kōng xū.
xī piān wū bú duō ,huái yú yì kōng xū 。
shān niǎo dàn xī míng, yǒu lèi jiàn gǔ jū.
shān niǎo dàn xī míng ,yǒu lèi jiàn gǔ jū 。
zhǔ fù zhì běi táng, shàn fú shì qī shū.
zhǔ fù zhì běi táng ,shàn fú shì qī shū 。
ēn fēng gāo píng jūn, zǐ sūn cóng cháo jū.
ēn fēng gāo píng jun1 ,zǐ sūn cóng cháo jū 。
kāi mén wèn shuí lái, wú fēi qīng dài fū.
kāi mén wèn shuí lái ,wú fēi qīng dà fū 。
bù zhī guān gāo bēi, yù dài xuán jīn yú.
bú zhī guān gāo bēi ,yù dài xuán jīn yú 。
wèn kè zhī suǒ wéi, é guān jiǎng táng yú.
wèn kè zhī suǒ wéi ,é guàn jiǎng táng yú 。
jiǔ shí bà wú wéi, qí shuò yǐ xiāng yú.
jiǔ shí bà wú wéi ,qí shuò yǐ xiàng yú 。
fán cǐ zuò zhōng rén, shí jiǔ chí jūn shū.
fán cǐ zuò zhōng rén ,shí jiǔ chí jun1 shū 。
yòu wèn shuí yǔ pín, mò yǔ zhāng fán rú.
yòu wèn shuí yǔ pín ,mò yǔ zhāng fán rú 。
lái guò yì wú shì, kǎo píng dào jīng cū.
lái guò yì wú shì ,kǎo píng dào jīng cū 。
xiān xiān mèi xué zǐ, qiáng píng rì yǒu tú.
xiān xiān mèi xué zǐ ,qiáng píng rì yǒu tú 。
yǐ néng wèn bù néng, qí bì qǐ kě qū.
yǐ néng wèn bú néng ,qí bì qǐ kě qū 。
jiē wǒ bù xiū shì, shì yǔ yōng rén jù.
jiē wǒ bú xiū shì ,shì yǔ yōng rén jù 。
ān néng zuò rú cǐ, bǐ jiān yú cháo rú.
ān néng zuò rú cǐ ,bǐ jiān yú cháo rú 。
shī yǐ shì ér cáo, qí wú mí jué chū.
shī yǐ shì ér cáo ,qí wú mí jué chū 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

韩愈 韩愈 韩愈(768─824),字退之,河内河阳(今河南孟县)人。祖藉昌黎(今河北通县),每自称昌黎韩愈,所以世称韩昌黎。唐德宗贞元八年(792)进士,贞元末,任监察御史,因上书言事,得罪当权者,被贬为阳山(今广东阳山县)令。宪宗时,他随宰相裴度平定淮西之乱,升任刑部侍郎,因上疏反对迎佛骨,被贬为潮州(今广东潮州)刺史。穆宗时,官至吏部侍郎。韩愈和柳宗元同是古文运动的倡导者,其散文被列为「唐宋八大家」之首。他主张继承先秦两汉散文的传统,反对六朝以来讲究声律、对仗而忽视内容的骈体文,提倡散体,他主张文学的语言要「词必己出」,「唯陈言之务去」,对散文的发展起了一定的积极作用。其文各体兼长,遒劲有力,条理畅达,语言精炼,为司马迁以后文学史上杰出的散文家之一。韩愈的诗歌也有特点,气势壮阔,笔力雄健,力求新奇,自成一家。他开了「以文为诗」的风气,对后来的宋诗影响很大。但有些诗流于险怪,是其缺点,对宋诗影响颇大。有《昌黎先生集》。

韩愈的诗词

  • 莎栅联句
  • 湘中
  • 晚春
  • 《杂说一·龙说》杂说一·龙说韩愈原文、翻译、赏析和诗意
  • 杂说四·马说
  • 师说
  • 春雪
  • 石鼎联句
  • 与于襄阳书
  • 雨中寄孟刑部几道联句
  • 唐代诗词推荐

  • 金陵逢张乔
  • 送浙东德师侍御罢府西归
  • 空馆夜歌
  • 圬者王承福传
  • 寄匡阜诸公二首
  • 夏晚望嵩亭有怀
  • 梓栗杖送人
  • 依韵和友人秋夕见寄
  • 题一上人经阁
  • 附:上元初嵩山石记
  • 《示儿》示儿韩愈原文、翻译、赏析和诗意原文,《示儿》示儿韩愈原文、翻译、赏析和诗意翻译,《示儿》示儿韩愈原文、翻译、赏析和诗意赏析,《示儿》示儿韩愈原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自韩愈的作品

    诗词类别

    韩愈的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语