《惜牡丹花二首》惜牡丹花二首白居易原文、翻译、赏析和诗意

作者:白居易 朝代:唐代
《惜牡丹花二首》惜牡丹花二首白居易原文、翻译、赏析和诗意原文

《惜牡丹花二首》 白居易

翰林院北厅花下作
惆怅阶前红牡丹,晚来唯有两枝残。
明朝风起应吹尽,夜惜衰红把火看。
新昌窦给事宅南亭花下作
寂寞萎红低向雨,离披破艳散随风。
晴明落地犹惆怅,何况飘零泥土中。
分类: 牡丹惜花组诗

作者简介(白居易)

白居易头像

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。

惜牡丹花二首翻译及注释

翻译

  惆怅地看着台阶前的红牡丹,傍晚到来的时候只有两枝残花还开着。料想明天早晨大风刮起的时候应该把所有的花都吹没了,在夜里我对这些衰弱的却红似火的花产生了怜悯之心,拿着火把来看牡丹花。

  暮春时节冷雨萧瑟,牡丹花萼低垂,花瓣纷纷飘落,随风飞散,再也没有人来关心她寂寞凄凉的处境。纵然是晴明天气里,残花落地犹觉得惆怅,何况在风雨之中,飘零在污泥烂土之中更觉得惨不忍睹。

注释
⑴惆怅:伤感,愁闷,失意。阶:台阶。
⑵残:凋谢。
⑶明朝:明天。
⑷衰:枯萎,凋谢。红:指牡丹花。把火:手持火把。
⑸窦给事,即窦易直,在元和八年由御史中丞改任给事中。他家住在长安朱雀门街东第五街的新昌坊。
⑹萎红:枯萎的花。
⑺离披:纷纷下落貌。破艳:谓残花。
⑻晴明:一作“晴天”。
⑼飘零:凋谢;凋零。

惜牡丹花二首赏析

  在群芳斗艳的花季里,被誉为国色天香的牡丹花总是姗姗开迟,待到牡丹占断春光的时候,一春花事已经将到尽期。历代多愁善感的诗人,对于伤春惜花的题材总是百咏不厌。而白居易《惜牡丹花二首》却在无数惜花诗中别具一格。人们向来在花落之后才知惜花,这组诗第一首却一反常情,却由鲜花盛开之时想到红衰香褪之日,以“把火”照花的新鲜立意表现了对牡丹的无限怜惜,寄寓了岁月流逝、青春难驻的深沉感慨。

  全诗虽然只有短短的四句,但文气跌宕回环,语意层层深入。首句开门见山,点出题意:“惆怅阶前红牡丹”,淡淡一笔,诗人的愁思,庭院的雅致,牡丹的红艳,都已历历分明。“惆怅”二字起得突兀,造成牡丹花似已开败的错觉,立即将读者引入惜花的惆怅气氛之中。第二句却将语意一转:“晚来唯有两枝残。”强调到晚来只有两枝残败,读者才知道满院牡丹花还开得正盛。“唯有”、“两枝”,语气肯定,数字确切,足见诗人赏花之细心,只有将花枝都认真数过,才能得出这样精确的结论,而“唯有”如此精细,才见出诗人惜花之情深。这两句自然朴质,不加雕饰,仅用跌宕起伏的语气造成一种写意的效果,通过惜花的心理描绘表现诗人黄昏时分在花下流连忘返的情景,情笃而意深。

  既然满院牡丹只有两枝残败,似乎不必如此惆怅,然而一叶知秋,何况那还是两枝。诗人从两枝残花看到了春将归去的消息,他的担心并非多余。“明朝风起应吹尽”,语气又是一转,从想象中进一步写出惜花之情。明朝或许未必起风,“应”字也说明这只是诗人的忧虑。但天有不测风云,已经开到极盛的花朵随时都会遭到风雨的摧残。一旦风起,“寂寞萎红低向雨,离披破艳散随风”,那种凄凉冷落实在使诗人情不能堪。但是诗人纵有万般惜花之情,他也不能拖住春天归去的脚步,更不能阻止突如其来的风雨。古人说过:“昼短苦夜长,何不秉烛游?”(《古诗十九首》)那么,趁着花儿尚未被风吹尽,夜里起来把火看花,也等于延长了花儿的生命。何况在摇曳的火光映照下,将要衰谢的牡丹越发红得浓艳迷人,那种美丽而令人伤感的情景又自有白天所领略不到的风味。全篇诗意几经转折,诗人怜花爱花的一片痴情已经抒发得淋漓尽致,至于花残之后诗人的心情又会如何,读者也就不难体味了。

  第二首诗自注说是写在“新昌窦给事宅南亭花下”。两首诗的题材完全一样的,都是“惜”牡丹花,但是切入的角度却又有所不同,前一首“晚来唯有两枝残”,是硕果尚存,而这一首却已是败蕊残花,一片狼藉,看上去简直有点惨不忍睹了。诗是这样开头的:“寂寞萎红低向雨,离披破艳散随风。”当牡丹盛开之时,当然不会被冷落,可是一旦花期过后,真的到了花萼低垂、冷雨萧瑟、花瓣飘落、随风飞散之际,就不会有人前来赞赏她曾有的富贵妩媚,或者关注她如今的凄凉处境。白居易用两个字“寂寞”,一语中的地道出了这其间的不幸。前一首以“惆怅”领起,说的是白居易惜花的无奈感受,这一首用“寂寞”开篇,点出了落花的冷落处境。这是一种真正护花使者才会有的境界,而绝不是那些附庸风雅、追随时髦者所能想象和体会的。咏物诗写到这个份上,其实已经是在借咏物而言志了,也许世界上什么时候都不会缺少锦上添花的善行,可是真正需要的却往往是无人喝采的雪中送炭呀。

  接下来的两句诗,“晴明落地犹惆怅,何况飘零泥土中。”具体细微地刻画了风雨过后落红满地的景象,用的是一种欲擒故纵、欲说还休的表现手法,极尽强调、渲染之能事。先说哪怕在是风和日丽的情况下,开败的牡丹随风飘落也会令人感到无比惆怅,进而强调眼前所见,当初在枝头上或含苞待放,或笑靥迎人的花瓣已经不但开败,“何况”又纷纷“飘零”在风雨过后的“泥土中”,那种惨状,那份凄凉,只要是有一分爱花的心思,哪怕是石头人见了也要落泪了,更不要说白居易面对此景又该做何感想了,这实在是他无从表达也不忍明说的。诗歌也就在这种让人不忍卒读的情绪中,黯然而止了。

  白居易此组诗一出,引起后人争相模仿,李商隐的《花下醉》:“客散酒醒深夜后,更持红烛赏残花。”在残花萎红中寄托人去筵空的伤感,比白居易的诗写得更加秾丽含蓄,情调也更凄艳迷惘。而在豁达开朗的苏轼笔下,与高烛相对的花儿则像浓妆艳抹的美女一样娇懒动人:“只恐夜深花睡去,故烧高烛照红妆。”(《海棠》)惜花的惆怅已经消融在诗人优雅风趣的情致之中。这两首诗历来更为人们所称道,但后人艺术上的成功是由于撷取了前人构思的精英,因此,当读者陶醉在李商隐、苏轼所创造的优美意境之中的时候,也不应当忘记白居易以烛光照亮了后人思路的功劳。

《惜牡丹花二首》白居易 拼音读音参考

xī mǔ dān huā èr shǒu
惜牡丹花二首


chóu chàng jiē qián hóng mǔ dān, wǎn lái wéi yǒu liǎng zhī cán.
惆怅阶前红牡丹,晚来唯有两枝残。
míng cháo fēng qǐ yīng chuī jǐn, yè xī shuāi hóng bǎ huǒ kàn.
明朝风起应吹尽,夜惜衰红把火看。
jì mò wēi hóng dī xiàng yǔ, lí pī pò yàn sàn suí fēng.
寂寞萎红低向雨,离披破艳散随风。
qíng míng luò dì yóu chóu chàng, hé kuàng piāo líng ní tǔ zhōng.
晴明落地犹惆怅,何况飘零泥土中。

《惜牡丹花二首》惜牡丹花二首白居易原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《xī mǔ dān huā èr shǒu 》 bái jū yì

hàn lín yuàn běi tīng huā xià zuò
chóu chàng jiē qián hóng mǔ dān ,wǎn lái wéi yǒu liǎng zhī cán 。
míng cháo fēng qǐ yīng chuī jìn ,yè xī shuāi hóng bǎ huǒ kàn 。
xīn chāng dòu gěi shì zhái nán tíng huā xià zuò
jì mò wěi hóng dī xiàng yǔ ,lí pī pò yàn sàn suí fēng 。
qíng míng luò dì yóu chóu chàng ,hé kuàng piāo líng ní tǔ zhōng 。

zuò zhě jiǎn jiè (bái jū yì )

bái jū yì tóu xiàng

bái jū yì (772nián -846nián ),zì lè tiān ,hào xiāng shān jū shì ,yòu hào zuì yín xiān shēng ,zǔ jí tài yuán ,dào qí céng zǔ fù shí qiān jū xià guī ,shēng yú hé nán xīn zhèng 。shì táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,táng dài sān dà shī rén zhī yī 。bái jū yì yǔ yuán zhěn gòng tóng chàng dǎo xīn lè fǔ yùn dòng ,shì chēng “yuán bái ”,yǔ liú yǔ xī bìng chēng “liú bái ”。bái jū yì de shī gē tí cái guǎng fàn ,xíng shì duō yàng ,yǔ yán píng yì tōng sú ,yǒu “shī mó ”hé “shī wáng ”zhī chēng 。guān zhì hàn lín xué shì 、zuǒ zàn shàn dà fū 。gōng yuán 846nián ,bái jū yì zài luò yáng shì shì ,zàng yú xiāng shān 。yǒu 《bái shì zhǎng qìng jí 》chuán shì ,dài biǎo shī zuò yǒu 《zhǎng hèn gē 》、《mài tàn wēng 》、《pí pá háng 》děng 。

xī mǔ dān huā èr shǒu fān yì jí zhù shì

fān yì

  chóu chàng dì kàn zhe tái jiē qián de hóng mǔ dān ,bàng wǎn dào lái de shí hòu zhī yǒu liǎng zhī cán huā hái kāi zhe 。liào xiǎng míng tiān zǎo chén dà fēng guā qǐ de shí hòu yīng gāi bǎ suǒ yǒu de huā dōu chuī méi le ,zài yè lǐ wǒ duì zhè xiē shuāi ruò de què hóng sì huǒ de huā chǎn shēng le lián mǐn zhī xīn ,ná zhe huǒ bǎ lái kàn mǔ dān huā 。

  mù chūn shí jiē lěng yǔ xiāo sè ,mǔ dān huā è dī chuí ,huā bàn fēn fēn piāo luò ,suí fēng fēi sàn ,zài yě méi yǒu rén lái guān xīn tā jì mò qī liáng de chù jìng 。zòng rán shì qíng míng tiān qì lǐ ,cán huā luò dì yóu jiào dé chóu chàng ,hé kuàng zài fēng yǔ zhī zhōng ,piāo líng zài wū ní làn tǔ zhī zhōng gèng jiào dé cǎn bú rěn dǔ 。

zhù shì
⑴chóu chàng :shāng gǎn ,chóu mèn ,shī yì 。jiē :tái jiē 。
⑵cán :diāo xiè 。
⑶míng cháo :míng tiān 。
⑷shuāi :kū wěi ,diāo xiè 。hóng :zhǐ mǔ dān huā 。bǎ huǒ :shǒu chí huǒ bǎ 。
⑸dòu gěi shì ,jí dòu yì zhí ,zài yuán hé bā nián yóu yù shǐ zhōng chéng gǎi rèn gěi shì zhōng 。tā jiā zhù zài zhǎng ān zhū què mén jiē dōng dì wǔ jiē de xīn chāng fāng 。
⑹wěi hóng :kū wěi de huā 。
⑺lí pī :fēn fēn xià luò mào 。pò yàn :wèi cán huā 。
⑻qíng míng :yī zuò “qíng tiān ”。
⑼piāo líng :diāo xiè ;diāo líng 。

xī mǔ dān huā èr shǒu shǎng xī

  zài qún fāng dòu yàn de huā jì lǐ ,bèi yù wéi guó sè tiān xiāng de mǔ dān huā zǒng shì shān shān kāi chí ,dài dào mǔ dān zhàn duàn chūn guāng de shí hòu ,yī chūn huā shì yǐ jīng jiāng dào jìn qī 。lì dài duō chóu shàn gǎn de shī rén ,duì yú shāng chūn xī huā de tí cái zǒng shì bǎi yǒng bú yàn 。ér bái jū yì 《xī mǔ dān huā èr shǒu 》què zài wú shù xī huā shī zhōng bié jù yī gé 。rén men xiàng lái zài huā luò zhī hòu cái zhī xī huā ,zhè zǔ shī dì yī shǒu què yī fǎn cháng qíng ,què yóu xiān huā shèng kāi zhī shí xiǎng dào hóng shuāi xiāng tuì zhī rì ,yǐ “bǎ huǒ ”zhào huā de xīn xiān lì yì biǎo xiàn le duì mǔ dān de wú xiàn lián xī ,jì yù le suì yuè liú shì 、qīng chūn nán zhù de shēn chén gǎn kǎi 。

  quán shī suī rán zhī yǒu duǎn duǎn de sì jù ,dàn wén qì diē dàng huí huán ,yǔ yì céng céng shēn rù 。shǒu jù kāi mén jiàn shān ,diǎn chū tí yì :“chóu chàng jiē qián hóng mǔ dān ”,dàn dàn yī bǐ ,shī rén de chóu sī ,tíng yuàn de yǎ zhì ,mǔ dān de hóng yàn ,dōu yǐ lì lì fèn míng 。“chóu chàng ”èr zì qǐ dé tū wū ,zào chéng mǔ dān huā sì yǐ kāi bài de cuò jiào ,lì jí jiāng dú zhě yǐn rù xī huā de chóu chàng qì fēn zhī zhōng 。dì èr jù què jiāng yǔ yì yī zhuǎn :“wǎn lái wéi yǒu liǎng zhī cán 。”qiáng diào dào wǎn lái zhī yǒu liǎng zhī cán bài ,dú zhě cái zhī dào mǎn yuàn mǔ dān huā hái kāi dé zhèng shèng 。“wéi yǒu ”、“liǎng zhī ”,yǔ qì kěn dìng ,shù zì què qiē ,zú jiàn shī rén shǎng huā zhī xì xīn ,zhī yǒu jiāng huā zhī dōu rèn zhēn shù guò ,cái néng dé chū zhè yàng jīng què de jié lùn ,ér “wéi yǒu ”rú cǐ jīng xì ,cái jiàn chū shī rén xī huā zhī qíng shēn 。zhè liǎng jù zì rán pǔ zhì ,bú jiā diāo shì ,jǐn yòng diē dàng qǐ fú de yǔ qì zào chéng yī zhǒng xiě yì de xiào guǒ ,tōng guò xī huā de xīn lǐ miáo huì biǎo xiàn shī rén huáng hūn shí fèn zài huā xià liú lián wàng fǎn de qíng jǐng ,qíng dǔ ér yì shēn 。

  jì rán mǎn yuàn mǔ dān zhī yǒu liǎng zhī cán bài ,sì hū bú bì rú cǐ chóu chàng ,rán ér yī yè zhī qiū ,hé kuàng nà hái shì liǎng zhī 。shī rén cóng liǎng zhī cán huā kàn dào le chūn jiāng guī qù de xiāo xī ,tā de dān xīn bìng fēi duō yú 。“míng cháo fēng qǐ yīng chuī jìn ”,yǔ qì yòu shì yī zhuǎn ,cóng xiǎng xiàng zhōng jìn yī bù xiě chū xī huā zhī qíng 。míng cháo huò xǔ wèi bì qǐ fēng ,“yīng ”zì yě shuō míng zhè zhī shì shī rén de yōu lǜ 。dàn tiān yǒu bú cè fēng yún ,yǐ jīng kāi dào jí shèng de huā duǒ suí shí dōu huì zāo dào fēng yǔ de cuī cán 。yī dàn fēng qǐ ,“jì mò wěi hóng dī xiàng yǔ ,lí pī pò yàn sàn suí fēng ”,nà zhǒng qī liáng lěng luò shí zài shǐ shī rén qíng bú néng kān 。dàn shì shī rén zòng yǒu wàn bān xī huā zhī qíng ,tā yě bú néng tuō zhù chūn tiān guī qù de jiǎo bù ,gèng bú néng zǔ zhǐ tū rú qí lái de fēng yǔ 。gǔ rén shuō guò :“zhòu duǎn kǔ yè zhǎng ,hé bú bǐng zhú yóu ?”(《gǔ shī shí jiǔ shǒu 》)nà me ,chèn zhe huā ér shàng wèi bèi fēng chuī jìn ,yè lǐ qǐ lái bǎ huǒ kàn huā ,yě děng yú yán zhǎng le huā ér de shēng mìng 。hé kuàng zài yáo yè de huǒ guāng yìng zhào xià ,jiāng yào shuāi xiè de mǔ dān yuè fā hóng dé nóng yàn mí rén ,nà zhǒng měi lì ér lìng rén shāng gǎn de qíng jǐng yòu zì yǒu bái tiān suǒ lǐng luè bú dào de fēng wèi 。quán piān shī yì jǐ jīng zhuǎn shé ,shī rén lián huā ài huā de yī piàn chī qíng yǐ jīng shū fā dé lín lí jìn zhì ,zhì yú huā cán zhī hòu shī rén de xīn qíng yòu huì rú hé ,dú zhě yě jiù bú nán tǐ wèi le 。

  dì èr shǒu shī zì zhù shuō shì xiě zài “xīn chāng dòu gěi shì zhái nán tíng huā xià ”。liǎng shǒu shī de tí cái wán quán yī yàng de ,dōu shì “xī ”mǔ dān huā ,dàn shì qiē rù de jiǎo dù què yòu yǒu suǒ bú tóng ,qián yī shǒu “wǎn lái wéi yǒu liǎng zhī cán ”,shì shuò guǒ shàng cún ,ér zhè yī shǒu què yǐ shì bài ruǐ cán huā ,yī piàn láng jiè ,kàn shàng qù jiǎn zhí yǒu diǎn cǎn bú rěn dǔ le 。shī shì zhè yàng kāi tóu de :“jì mò wěi hóng dī xiàng yǔ ,lí pī pò yàn sàn suí fēng 。”dāng mǔ dān shèng kāi zhī shí ,dāng rán bú huì bèi lěng luò ,kě shì yī dàn huā qī guò hòu ,zhēn de dào le huā è dī chuí 、lěng yǔ xiāo sè 、huā bàn piāo luò 、suí fēng fēi sàn zhī jì ,jiù bú huì yǒu rén qián lái zàn shǎng tā céng yǒu de fù guì wǔ mèi ,huò zhě guān zhù tā rú jīn de qī liáng chù jìng 。bái jū yì yòng liǎng gè zì “jì mò ”,yī yǔ zhōng de dì dào chū le zhè qí jiān de bú xìng 。qián yī shǒu yǐ “chóu chàng ”lǐng qǐ ,shuō de shì bái jū yì xī huā de wú nài gǎn shòu ,zhè yī shǒu yòng “jì mò ”kāi piān ,diǎn chū le luò huā de lěng luò chù jìng 。zhè shì yī zhǒng zhēn zhèng hù huā shǐ zhě cái huì yǒu de jìng jiè ,ér jué bú shì nà xiē fù yōng fēng yǎ 、zhuī suí shí máo zhě suǒ néng xiǎng xiàng hé tǐ huì de 。yǒng wù shī xiě dào zhè gè fèn shàng ,qí shí yǐ jīng shì zài jiè yǒng wù ér yán zhì le ,yě xǔ shì jiè shàng shí me shí hòu dōu bú huì quē shǎo jǐn shàng tiān huā de shàn háng ,kě shì zhēn zhèng xū yào de què wǎng wǎng shì wú rén hē cǎi de xuě zhōng sòng tàn ya 。

  jiē xià lái de liǎng jù shī ,“qíng míng luò dì yóu chóu chàng ,hé kuàng piāo líng ní tǔ zhōng 。”jù tǐ xì wēi dì kè huà le fēng yǔ guò hòu luò hóng mǎn dì de jǐng xiàng ,yòng de shì yī zhǒng yù qín gù zòng 、yù shuō hái xiū de biǎo xiàn shǒu fǎ ,jí jìn qiáng diào 、xuàn rǎn zhī néng shì 。xiān shuō nǎ pà zài shì fēng hé rì lì de qíng kuàng xià ,kāi bài de mǔ dān suí fēng piāo luò yě huì lìng rén gǎn dào wú bǐ chóu chàng ,jìn ér qiáng diào yǎn qián suǒ jiàn ,dāng chū zài zhī tóu shàng huò hán bāo dài fàng ,huò xiào yè yíng rén de huā bàn yǐ jīng bú dàn kāi bài ,“hé kuàng ”yòu fēn fēn “piāo líng ”zài fēng yǔ guò hòu de “ní tǔ zhōng ”,nà zhǒng cǎn zhuàng ,nà fèn qī liáng ,zhī yào shì yǒu yī fèn ài huā de xīn sī ,nǎ pà shì shí tóu rén jiàn le yě yào luò lèi le ,gèng bú yào shuō bái jū yì miàn duì cǐ jǐng yòu gāi zuò hé gǎn xiǎng le ,zhè shí zài shì tā wú cóng biǎo dá yě bú rěn míng shuō de 。shī gē yě jiù zài zhè zhǒng ràng rén bú rěn zú dú de qíng xù zhōng ,àn rán ér zhǐ le 。

  bái jū yì cǐ zǔ shī yī chū ,yǐn qǐ hòu rén zhēng xiàng mó fǎng ,lǐ shāng yǐn de 《huā xià zuì 》:“kè sàn jiǔ xǐng shēn yè hòu ,gèng chí hóng zhú shǎng cán huā 。”zài cán huā wěi hóng zhōng jì tuō rén qù yàn kōng de shāng gǎn ,bǐ bái jū yì de shī xiě dé gèng jiā nóng lì hán xù ,qíng diào yě gèng qī yàn mí wǎng 。ér zài huō dá kāi lǎng de sū shì bǐ xià ,yǔ gāo zhú xiàng duì de huā ér zé xiàng nóng zhuāng yàn mò de měi nǚ yī yàng jiāo lǎn dòng rén :“zhī kǒng yè shēn huā shuì qù ,gù shāo gāo zhú zhào hóng zhuāng 。”(《hǎi táng 》)xī huā de chóu chàng yǐ jīng xiāo róng zài shī rén yōu yǎ fēng qù de qíng zhì zhī zhōng 。zhè liǎng shǒu shī lì lái gèng wéi rén men suǒ chēng dào ,dàn hòu rén yì shù shàng de chéng gōng shì yóu yú xié qǔ le qián rén gòu sī de jīng yīng ,yīn cǐ ,dāng dú zhě táo zuì zài lǐ shāng yǐn 、sū shì suǒ chuàng zào de yōu měi yì jìng zhī zhōng de shí hòu ,yě bú yīng dāng wàng jì bái jū yì yǐ zhú guāng zhào liàng le hòu rén sī lù de gōng láo 。

《xī mǔ dān huā èr shǒu 》bái jū yì pīn yīn dú yīn cān kǎo

xī mǔ dān huā èr shǒu
xī mǔ dān huā èr shǒu


chóu chàng jiē qián hóng mǔ dān, wǎn lái wéi yǒu liǎng zhī cán.
chóu chàng jiē qián hóng mǔ dān ,wǎn lái wéi yǒu liǎng zhī cán 。
míng cháo fēng qǐ yīng chuī jǐn, yè xī shuāi hóng bǎ huǒ kàn.
míng cháo fēng qǐ yīng chuī jìn ,yè xī shuāi hóng bǎ huǒ kàn 。
jì mò wēi hóng dī xiàng yǔ, lí pī pò yàn sàn suí fēng.
jì mò wěi hóng dī xiàng yǔ ,lí pī pò yàn sàn suí fēng 。
qíng míng luò dì yóu chóu chàng, hé kuàng piāo líng ní tǔ zhōng.
qíng míng luò dì yóu chóu chàng ,hé kuàng piāo líng ní tǔ zhōng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

白居易 白居易 白居易(772─846),字乐天,晚年号香山居士。祖籍太原(今属山西),后迁居下邓邽(今陕西渭南县)。早年家境贫困,对社会生活及人民疾苦,有较多地接触和了解。唐德宗贞元十六年(800)中进士,授秘书省校书郎。唐宪宗元和年间任左拾遗及左赞善大夫。元和十年(815),宰相武元衡被平卢节度使李师道派人制死,白居易因上表急请严缉凶手,得罪权贵,贬为江州司马,后移忠州刺史。唐穆宗长庆初年任杭州刺史,曾积极兴修水利,筑堤防洪,泄引湖水,灌溉田亩千顷,成绩卓著。唐敬宗宝历元年(825)改任苏州刺史,后官至刑部尚书。唐武宗会昌六年(846)卒,终年七十五岁。著有《白氏长庆集》七十一卷。在文学上,他与元稹同为新乐府运动的倡导者和中坚,主张「文章合为时而著,歌诗合为事而作」,反对「嘲风雪,弄花草」而别无寄托的作品。其讽谕诗《秦中吟》、《新乐府》,广泛尖锐地揭露了当时政治上的黑暗,抨击了现实中的流弊,表现了爱憎分明的进步倾向。除讽谕诗外,长篇叙事诗《长恨歌》,《琵琶行》也独具特色,为千古绝唱。白诗语言通俗,深入浅出,平易自然,不露雕琢痕迹。其诗刻画人物,形象鲜明,以情动人,具有很高的艺术造诣。晚年寄情山水,也写过一些小词。赠刘禹锡诗云: 「古歌旧曲君休听, 听取新词《杨柳枝》」,可见他曾自度一些新词。其中《花非花》一首,颇具朦胧之美,后世词人如欧阳修、张先、杨慎,都极为赞赏。

白居易的诗词

  • 杨柳枝(陶令门前四五树)
  • 《奉和令公绿野堂种花》奉和令公绿野堂种花白居易原文、翻译、赏析和诗意
  • 上阳白发人
  • 《偶作寄朗之》偶作寄朗之白居易原文、翻译、赏析和诗意
  • 竹枝(竹枝苦怨怨何人)
  • 江楼月
  • 《清明夜》清明夜白居易原文、翻译、赏析和诗意
  • 浪淘沙(白浪茫茫与海连)
  • 夜送孟功曹
  • 宫词
  • 唐代诗词推荐

  • 寄山中伉禅师
  • 连句多暇赠陆三山人
  • 《淮上渔者》淮上渔者郑谷原文、翻译、赏析和诗意
  • 嘲四相(宣宗时曹确、杨收、徐商、路岩同秉政)
  • 秋夕贫居
  • 试笔偶书
  • 秋日怀九华旧居
  • 公居
  • 江行晚望
  • 《隋宫/隋堤》隋宫/隋堤李商隐原文、翻译、赏析和诗意
  • 《惜牡丹花二首》惜牡丹花二首白居易原文、翻译、赏析和诗意原文,《惜牡丹花二首》惜牡丹花二首白居易原文、翻译、赏析和诗意翻译,《惜牡丹花二首》惜牡丹花二首白居易原文、翻译、赏析和诗意赏析,《惜牡丹花二首》惜牡丹花二首白居易原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自白居易的作品

    诗词类别

    白居易的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语