《南歌子》程垓原文、翻译、赏析和诗意(南歌子 程垓)

作者:程垓 朝代:宋代
《南歌子》程垓原文、翻译、赏析和诗意(南歌子 程垓)原文

《南歌子》 程垓

荷盖倾新绿,榴巾蹙旧红。
水亭烟榭晚凉中。
又是一钩新月、静方栊。
丝藕清如雪,橱纱薄似空。
好维今夜与谁同。
唤取玉人来共、一帘风。
分类: 南歌子

作者简介(程垓)

程垓头像

「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。

《南歌子》程垓 翻译、赏析和诗意

《南歌子》是宋代程垓所作的一首诗词。下面是这首诗词的中文译文、诗意和赏析:

荷盖倾新绿,榴巾蹙旧红。
水亭烟榭晚凉中。
又是一钩新月、静方栊。
丝藕清如雪,橱纱薄似空。
好维今夜与谁同。
唤取玉人来共、一帘风。

中文译文:

荷叶上的露水滴落,映照出新绿的颜色,
榴花巾上的红色褶皱,显得有些旧了。
水亭、烟榭在晚凉中,
又出现了一钩新月,安静地悬挂在方栊上。
丝状的藕节清澈如雪,
橱纱薄得几乎无物。
真想今夜与谁共度,
唤来美人共赏,如同一帘微风。

诗意和赏析:

这首诗描绘了一个美丽的夜晚景象,通过细腻的描写展示了作者对自然景色和情感的感悟。

首先,诗中描述了荷叶上的露珠和榴花巾的颜色。荷叶上的露珠滴落下来,代表着夜晚的湿润和凉爽,而榴花巾的红色则是对于过去的回忆,表达了对往事的思念之情。

接着,诗人描绘了水亭和烟榭在夜晚中的景象。水亭和烟榭是夜晚的休闲场所,凉爽的夜风吹拂着,给人一种宁静的感觉。

然后,诗中出现了一弯新月,悬挂在方栊上。新月是夜晚的象征,它的出现增添了诗词的浪漫氛围,与水亭烟榭的宁静相呼应。

接下来,诗人描写了丝状的藕节和薄如空气的橱纱。丝状的藕节清澈如雪,表达了纯洁的情感;而薄如空气的橱纱则暗示了诗人内心的孤独和空虚。

最后,诗人表达了对今夜的期待,希望能与某个人共度美好时光。他唤来玉人,共赏夜晚美景,如同一帘微风,将美好的时刻留存在心中。

整首诗词通过对自然景色和内心情感的描绘,表达了对过去的思念、对夜晚的赞美以及对美好时刻的期待。同时,诗中运用了丰富的意象和细腻的描写,展示了作者的诗意和情感境界。

* 此内容来自古诗词爱好者,仅供参考

《南歌子》程垓 拼音读音参考

nán gē zǐ
南歌子

hé gài qīng xīn lǜ, liú jīn cù jiù hóng.
荷盖倾新绿,榴巾蹙旧红。
shuǐ tíng yān xiè wǎn liáng zhōng.
水亭烟榭晚凉中。
yòu shì yī gōu xīn yuè jìng fāng lóng.
又是一钩新月、静方栊。
sī ǒu qīng rú xuě, chú shā báo shì kōng.
丝藕清如雪,橱纱薄似空。
hǎo wéi jīn yè yǔ shuí tóng.
好维今夜与谁同。
huàn qǔ yù rén lái gòng yī lián fēng.
唤取玉人来共、一帘风。

《南歌子》程垓原文、翻译、赏析和诗意(南歌子 程垓)拼音解读

《nán gē zǐ 》 chéng gāi

hé gài qīng xīn lǜ ,liú jīn cù jiù hóng 。
shuǐ tíng yān xiè wǎn liáng zhōng 。
yòu shì yī gōu xīn yuè 、jìng fāng lóng 。
sī ǒu qīng rú xuě ,chú shā báo sì kōng 。
hǎo wéi jīn yè yǔ shuí tóng 。
huàn qǔ yù rén lái gòng 、yī lián fēng 。
fèn lèi : nán gē zǐ

zuò zhě jiǎn jiè (chéng gāi )

chéng gāi tóu xiàng

「chéng gāi 」zì zhèng bó ,méi shān (jīn shǔ sì chuān )rén 。sū shì zhōng biǎo chéng zhī cái (zì zhèng fǔ )zhī sūn 。chún xī shí sān nián (1186)yóu lín ān ,lù yóu wéi qí suǒ cáng shān gǔ tiē zuò bá ,wèi jǐ guī shǔ 。zhuàn yǒu dì wáng jun1 chén lùn jí shí wù lì hài cè wǔ shí piān 。shào xī sān nián (1192),yǐ wǔ shí xǔ ,yáng wàn lǐ jiàn yǐ yīng xián liáng fāng zhèng kē 。shào xī wǔ nián (1194)xiāng rén wáng chēng xù qí cí ,wèi “chéng zhèng bó yǐ shī cí míng ,xiāng zhī rén suǒ zhī yě 。yú qǐng suì yóu dōu xià ,shù jiàn cháo shì ,wǎng wǎng yì chēng dào zhèng bó jiā jù ”。féng xù 《hāo ān lùn cí 》:“chéng zhèng bó qī wǎn mián lì ,yǔ cǎo chuāng suǒ lù 《jué miào hǎo cí 》jiā fǎ xiàng jìn 。”yǒu 《shū zhōu cí 》(yī zuò 《shū zhōu yǎ cí 》)yī juàn 。

《nán gē zǐ 》chéng gāi fān yì 、shǎng xī hé shī yì

《nán gē zǐ 》shì sòng dài chéng gāi suǒ zuò de yī shǒu shī cí 。xià miàn shì zhè shǒu shī cí de zhōng wén yì wén 、shī yì hé shǎng xī :

hé gài qīng xīn lǜ ,liú jīn cù jiù hóng 。
shuǐ tíng yān xiè wǎn liáng zhōng 。
yòu shì yī gōu xīn yuè 、jìng fāng lóng 。
sī ǒu qīng rú xuě ,chú shā báo sì kōng 。
hǎo wéi jīn yè yǔ shuí tóng 。
huàn qǔ yù rén lái gòng 、yī lián fēng 。

zhōng wén yì wén :

hé yè shàng de lù shuǐ dī luò ,yìng zhào chū xīn lǜ de yán sè ,
liú huā jīn shàng de hóng sè zhě zhòu ,xiǎn dé yǒu xiē jiù le 。
shuǐ tíng 、yān xiè zài wǎn liáng zhōng ,
yòu chū xiàn le yī gōu xīn yuè ,ān jìng dì xuán guà zài fāng lóng shàng 。
sī zhuàng de ǒu jiē qīng chè rú xuě ,
chú shā báo dé jǐ hū wú wù 。
zhēn xiǎng jīn yè yǔ shuí gòng dù ,
huàn lái měi rén gòng shǎng ,rú tóng yī lián wēi fēng 。

shī yì hé shǎng xī :

zhè shǒu shī miáo huì le yī gè měi lì de yè wǎn jǐng xiàng ,tōng guò xì nì de miáo xiě zhǎn shì le zuò zhě duì zì rán jǐng sè hé qíng gǎn de gǎn wù 。

shǒu xiān ,shī zhōng miáo shù le hé yè shàng de lù zhū hé liú huā jīn de yán sè 。hé yè shàng de lù zhū dī luò xià lái ,dài biǎo zhe yè wǎn de shī rùn hé liáng shuǎng ,ér liú huā jīn de hóng sè zé shì duì yú guò qù de huí yì ,biǎo dá le duì wǎng shì de sī niàn zhī qíng 。

jiē zhe ,shī rén miáo huì le shuǐ tíng hé yān xiè zài yè wǎn zhōng de jǐng xiàng 。shuǐ tíng hé yān xiè shì yè wǎn de xiū xián chǎng suǒ ,liáng shuǎng de yè fēng chuī fú zhe ,gěi rén yī zhǒng níng jìng de gǎn jiào 。

rán hòu ,shī zhōng chū xiàn le yī wān xīn yuè ,xuán guà zài fāng lóng shàng 。xīn yuè shì yè wǎn de xiàng zhēng ,tā de chū xiàn zēng tiān le shī cí de làng màn fēn wéi ,yǔ shuǐ tíng yān xiè de níng jìng xiàng hū yīng 。

jiē xià lái ,shī rén miáo xiě le sī zhuàng de ǒu jiē hé báo rú kōng qì de chú shā 。sī zhuàng de ǒu jiē qīng chè rú xuě ,biǎo dá le chún jié de qíng gǎn ;ér báo rú kōng qì de chú shā zé àn shì le shī rén nèi xīn de gū dú hé kōng xū 。

zuì hòu ,shī rén biǎo dá le duì jīn yè de qī dài ,xī wàng néng yǔ mǒu gè rén gòng dù měi hǎo shí guāng 。tā huàn lái yù rén ,gòng shǎng yè wǎn měi jǐng ,rú tóng yī lián wēi fēng ,jiāng měi hǎo de shí kè liú cún zài xīn zhōng 。

zhěng shǒu shī cí tōng guò duì zì rán jǐng sè hé nèi xīn qíng gǎn de miáo huì ,biǎo dá le duì guò qù de sī niàn 、duì yè wǎn de zàn měi yǐ jí duì měi hǎo shí kè de qī dài 。tóng shí ,shī zhōng yùn yòng le fēng fù de yì xiàng hé xì nì de miáo xiě ,zhǎn shì le zuò zhě de shī yì hé qíng gǎn jìng jiè 。

* cǐ nèi róng lái zì gǔ shī cí ài hǎo zhě ,jǐn gòng cān kǎo

《nán gē zǐ 》chéng gāi pīn yīn dú yīn cān kǎo

nán gē zǐ
nán gē zǐ

hé gài qīng xīn lǜ, liú jīn cù jiù hóng.
hé gài qīng xīn lǜ ,liú jīn cù jiù hóng 。
shuǐ tíng yān xiè wǎn liáng zhōng.
shuǐ tíng yān xiè wǎn liáng zhōng 。
yòu shì yī gōu xīn yuè jìng fāng lóng.
yòu shì yī gōu xīn yuè 、jìng fāng lóng 。
sī ǒu qīng rú xuě, chú shā báo shì kōng.
sī ǒu qīng rú xuě ,chú shā báo sì kōng 。
hǎo wéi jīn yè yǔ shuí tóng.
hǎo wéi jīn yè yǔ shuí tóng 。
huàn qǔ yù rén lái gòng yī lián fēng.
huàn qǔ yù rén lái gòng 、yī lián fēng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

程垓 程垓 程垓,字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓「程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句」。冯煦《蒿庵论词》:「程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。」有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。

程垓的诗词

  • 酷相思·月挂霜林寒欲坠
  • 凤栖梧(客临安,连日愁霖,旅枕无寐,起作)
  • 愁倚阑(春犹浅,柳初芽)
  • 醉落魄(赋石榴花)
  • 摊破江城子
  • 一落索(歌者索词,名之一东)
  • 菩萨蛮(访江东外家作)
  • 醉落魄(别少城,舟宿黄龙)
  • 谒金门(病起)
  • 凤栖梧(送子廉侄南下)
  • 宋代诗词推荐

  • 少年游(重阳)
  • 减字木兰花(政和癸丑)
  • 《卜算子》吴文英原文、翻译、赏析和诗意(卜算子·凉挂晓云轻 吴文英)
  • 临江仙(寿刘子野)
  • 沁园春(壬寅春寓东林中有感而作)
  • 临江仙(九之四)
  • 忆王孙·番阳彭氏小楼作
  • 壶中天
  • 阮郎归(为邢鲁仲小鬟赋)
  • 柳梢青·岳阳楼
  • 《南歌子》程垓原文、翻译、赏析和诗意(南歌子 程垓)原文,《南歌子》程垓原文、翻译、赏析和诗意(南歌子 程垓)翻译,《南歌子》程垓原文、翻译、赏析和诗意(南歌子 程垓)赏析,《南歌子》程垓原文、翻译、赏析和诗意(南歌子 程垓)阅读答案,出自程垓的作品

    诗词类别

    程垓的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语