《浪淘沙》李煜原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙·往事只堪哀 李煜)

作者:李煜 朝代:五代
《浪淘沙》李煜原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙·往事只堪哀 李煜)原文

《浪淘沙》 李煜

往事只堪哀,对景难排。
秋风庭院藓侵阶。
一任珠帘闲不卷,终日谁来。
金锁已沉埋,壮气蒿莱。
晚凉天净月华开。
想得玉楼瑶殿影,空照秦淮。

作者简介(李煜)

李煜头像

李煜,五代十国时南唐国君,961年-975年在位,字重光,初名从嘉,号钟隐、莲峰居士。汉族,彭城(今江苏徐州)人。南唐元宗李璟第六子,于宋建隆二年(961年)继位,史称李后主。开宝八年,宋军破南唐都城,李煜降宋,被俘至汴京,封为右千牛卫上将军、违命侯。后因作感怀故国的名词《虞美人》而被宋太宗毒死。李煜虽不通政治,但其艺术才华却非凡。精书法,善绘画,通音律,诗和文均有一定造诣,尤以词的成就最高。千古杰作《虞美人》、《浪淘沙》、《乌夜啼》等词。在政治上失败的李煜,却在词坛上留下了不朽的篇章,被称为“千古词帝”。

浪淘沙·往事只堪哀翻译及注释

翻译
往事回想起来,只令人徒增哀叹;即便面对多么美好的景色,也终究难以排遣心中的愁苦。秋风萧瑟,冷落的庭院中,爬满苔藓的台阶,触目可见。门前的珠帘,任凭它慵懒地垂着,从不卷起,反正整天也不会有人来探望。
横江的铁锁链,已经深深地埋于江底;豪壮的气概,也早已付与荒郊野草。傍晚的天气渐渐转凉,这时的天空是那样的明净,月光毫无遮拦地洒满秦淮河上。

注释
①藓侵阶:苔藓上阶,表明很少有人来。
②一任:任凭。吴本、吕本、侯本《南唐二主词》、《花草粹编》作“一行”。《续选草堂诗余》、《古今词统》作“一片”。粟本《二主词》、《历代诗余》、《全唐诗》作“桁(héng)”。一桁:一列,一挂。如杜牧《十九兄郡楼有宴病不赴》:“燕子嗔重一桁帘。”
③终日谁来:整天没有人来。
④金锁:即铁锁,用三国时吴国用铁锁封江对抗晋军事。或以为“金锁”即“金琐”,指南唐旧日宫殿。也有人把“金锁”解为金线串制的铠甲,代表南唐对宋兵的抵抗。众说皆可通。锁:萧本、晨本《二主词》作“琐”。侯本《南唐二主词》、《花草粹编》、《词综》、《历代诗余》、《全唐诗》作“金剑”。《续选草堂诗余》、《古今词统》作“金敛”。《古今词统》并注:“敛,一作剑。”按:作敛不可解,盖承“金剑”而误。
⑤已:《草堂诗余续集》、《古今词统》作“玉”。《古今词统》并注:“玉,一作已。
⑥”蒿莱:蒿莱,借指野草、杂草,这里用作动词,意为淹没野草之中,以此象征消沉,衰落。
⑦净:吴讷《百家词》旧抄本、吕本、侯本、萧本《南唐二主词》、《花草粹编》、《词综》、《续集》、《词综》、《全唐诗》俱作“静”。
⑧秦淮:即秦淮河。是长江下游流经今南京市区的一条支流。据说是秦始皇为疏通淮水而开凿的,故名秦淮。秦淮一直是南京的胜地,南唐时期两岸有舞馆歌楼,河中有画舫游船。

浪淘沙·往事只堪哀鉴赏

  起句“往事只堪哀”,将全篇基调定出,并凝结到一个“哀”字上。这“哀”是如此深重,以至于“对景难排”。本来“对景难排”就在说无人可以倾诉,只好独自面对景物,希望能作排遣,在诉说哀痛深重的同时,已有孤独之意。由此拈出“难”,是说孤苦之深,面对景物也无法排遣。更接以“秋风庭院藓侵阶”,用苔藓满地写无人造访,用庭院秋风写空旷凄凉,景色已然寂寞,孤苦唯见深重。这样便将人的孤独写得很具体,很形象,那内心的哀伤,非但是“难排”,“对景”更是徒然增痛而已。时当秋天,是枯索萧瑟之季;身在庭院,有高墙围困之难。而在这小院中,秋风吹过,树叶黄落,唯一的绿色就是蔓延生长的苔藓,那层暗绿一直爬到了进入堂室的台阶上,看着令人心酸。刘禹锡的《陋室铭》有“苔痕上阶绿,草色入帘青”的名句,表现高逸脱俗的文人雅趣。这里写苔藓,是说生活的孤寂,在寒瑟的秋天虽然有这一点绿色,却是长年没有人行走的痕迹,尤增悲哀。于是作者“一任珠帘闲不卷”,既然“终日”都无人来。“一桁”写索性,不是痛快的豪放,而是无奈的放弃。“闲”写门帘长垂的状态,实指自己百无聊赖的生活处境,既不是“一帘风月闲”(《长相思》)的悠闲,也不是“同醉与闲平,诗随羯鼓成”(《菩萨蛮》)的闲散。上片就眼前景物而写孤苦的凄凉心境。

  下片转折而起,以“金锁已沉埋,壮气蒿莱”悲悼国家破灭、身陷为虏的遭遇。想当年,身为君主,群臣俯首,宫娥簇拥,有过颐指气使的威严,有过春花雪月的风流,而所有的繁华与富贵都一起随着金陵的陷落而烟消云散,化为了乌有。此时徘徊庭院,往事无限,看秋夜天高,秋月澄明,那金陵城中,“雕栏玉砌应犹在”,却不再是往日的气象。南唐已破灭,君主成囚虏,秋月还是那轮秋月,只是“空照秦淮”而已。这里的“玉楼瑶殿影”,可以分作两层理解。第一层是指秦淮河边的旧时宫苑,映照在月光下,投影在河水中,却是有楼影而无人影,重在一个“照”字。第二层是指神话传说中的月宫,华丽壮观却虚无缥缈,就像此刻记忆中的故国宫苑,重在一个“空”。就第一层讲,作者是凭着想象回到旧地,就第二层讲,则作者是在当地望月而遥寄哀思。这两层意思就将一人而两地的情思通过一轮秋月糅合到一起,“空照”不仅在秦淮的楼阁,也在汴京的人一心。“空照”的感受中有无尽的心酸与哀苦。

  这首词写当前的孤寂,与往日的繁华相对,不过不是直接道出,而是借景抒情。上片景色“秋风庭院藓侵阶”,写得寒瑟凄惨;下片景色“晚凉天净月华开”,虽然清冷,却是一片澄明。这两处景色,一明一暗,又一在白日,一在夜晚,就构成了双重的联系。在格调上是现在与过去的对比,在时间上则是日以继夜的相承。因此,“对景难排”不仅是说眼前景,而且是指所有的景物,无论四季,无论日夜,都不能为孤苦的作者排遣悲哀,不说“往事只堪哀”,用其他的话也是无法表达出悲哀的。

浪淘沙·往事只堪哀创作背景

  这首词是李煜囚于汴京期间(976—978)所作。宋人王轾《默记》记载,李煜的居处有“老卒守门”,“不得与外人接”,所以李煜降宋后,实际上被监禁起来了。他曾传信给旧时官人说,“此中日夕以泪洗面!”

《浪淘沙》李煜 拼音读音参考

làng táo shā
浪淘沙

wǎng shì zhǐ kān āi, duì jǐng nán pái.
往事只堪哀,对景难排。
qiū fēng tíng yuàn xiǎn qīn jiē.
秋风庭院藓侵阶。
yī rèn zhū lián xián bù juǎn, zhōng rì shuí lái.
一任珠帘闲不卷,终日谁来。
jīn suǒ yǐ chén mái, zhuàng qì hāo lái.
金锁已沉埋,壮气蒿莱。
wǎn liáng tiān jìng yuè huá kāi.
晚凉天净月华开。
xiǎng dé yù lóu yáo diàn yǐng, kōng zhào qín huái.
想得玉楼瑶殿影,空照秦淮。

《浪淘沙》李煜原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙·往事只堪哀 李煜)拼音解读

《làng táo shā 》 lǐ yù

wǎng shì zhī kān āi ,duì jǐng nán pái 。
qiū fēng tíng yuàn xiǎn qīn jiē 。
yī rèn zhū lián xián bú juàn ,zhōng rì shuí lái 。
jīn suǒ yǐ chén mái ,zhuàng qì hāo lái 。
wǎn liáng tiān jìng yuè huá kāi 。
xiǎng dé yù lóu yáo diàn yǐng ,kōng zhào qín huái 。

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ yù )

lǐ yù tóu xiàng

lǐ yù ,wǔ dài shí guó shí nán táng guó jun1 ,961nián -975nián zài wèi ,zì zhòng guāng ,chū míng cóng jiā ,hào zhōng yǐn 、lián fēng jū shì 。hàn zú ,péng chéng (jīn jiāng sū xú zhōu )rén 。nán táng yuán zōng lǐ jǐng dì liù zǐ ,yú sòng jiàn lóng èr nián (961nián )jì wèi ,shǐ chēng lǐ hòu zhǔ 。kāi bǎo bā nián ,sòng jun1 pò nán táng dōu chéng ,lǐ yù jiàng sòng ,bèi fú zhì biàn jīng ,fēng wéi yòu qiān niú wèi shàng jiāng jun1 、wéi mìng hóu 。hòu yīn zuò gǎn huái gù guó de míng cí 《yú měi rén 》ér bèi sòng tài zōng dú sǐ 。lǐ yù suī bú tōng zhèng zhì ,dàn qí yì shù cái huá què fēi fán 。jīng shū fǎ ,shàn huì huà ,tōng yīn lǜ ,shī hé wén jun1 yǒu yī dìng zào yì ,yóu yǐ cí de chéng jiù zuì gāo 。qiān gǔ jié zuò 《yú měi rén 》、《làng táo shā 》、《wū yè tí 》děng cí 。zài zhèng zhì shàng shī bài de lǐ yù ,què zài cí tán shàng liú xià le bú xiǔ de piān zhāng ,bèi chēng wéi “qiān gǔ cí dì ”。

làng táo shā ·wǎng shì zhī kān āi fān yì jí zhù shì

fān yì
wǎng shì huí xiǎng qǐ lái ,zhī lìng rén tú zēng āi tàn ;jí biàn miàn duì duō me měi hǎo de jǐng sè ,yě zhōng jiū nán yǐ pái qiǎn xīn zhōng de chóu kǔ 。qiū fēng xiāo sè ,lěng luò de tíng yuàn zhōng ,pá mǎn tái xiǎn de tái jiē ,chù mù kě jiàn 。mén qián de zhū lián ,rèn píng tā yōng lǎn dì chuí zhe ,cóng bú juàn qǐ ,fǎn zhèng zhěng tiān yě bú huì yǒu rén lái tàn wàng 。
héng jiāng de tiě suǒ liàn ,yǐ jīng shēn shēn dì mái yú jiāng dǐ ;háo zhuàng de qì gài ,yě zǎo yǐ fù yǔ huāng jiāo yě cǎo 。bàng wǎn de tiān qì jiàn jiàn zhuǎn liáng ,zhè shí de tiān kōng shì nà yàng de míng jìng ,yuè guāng háo wú zhē lán dì sǎ mǎn qín huái hé shàng 。

zhù shì
①xiǎn qīn jiē :tái xiǎn shàng jiē ,biǎo míng hěn shǎo yǒu rén lái 。
②yī rèn :rèn píng 。wú běn 、lǚ běn 、hóu běn 《nán táng èr zhǔ cí 》、《huā cǎo cuì biān 》zuò “yī háng ”。《xù xuǎn cǎo táng shī yú 》、《gǔ jīn cí tǒng 》zuò “yī piàn ”。sù běn 《èr zhǔ cí 》、《lì dài shī yú 》、《quán táng shī 》zuò “héng (héng)”。yī héng :yī liè ,yī guà 。rú dù mù 《shí jiǔ xiōng jun4 lóu yǒu yàn bìng bú fù 》:“yàn zǐ chēn zhòng yī héng lián 。”
③zhōng rì shuí lái :zhěng tiān méi yǒu rén lái 。
④jīn suǒ :jí tiě suǒ ,yòng sān guó shí wú guó yòng tiě suǒ fēng jiāng duì kàng jìn jun1 shì 。huò yǐ wéi “jīn suǒ ”jí “jīn suǒ ”,zhǐ nán táng jiù rì gōng diàn 。yě yǒu rén bǎ “jīn suǒ ”jiě wéi jīn xiàn chuàn zhì de kǎi jiǎ ,dài biǎo nán táng duì sòng bīng de dǐ kàng 。zhòng shuō jiē kě tōng 。suǒ :xiāo běn 、chén běn 《èr zhǔ cí 》zuò “suǒ ”。hóu běn 《nán táng èr zhǔ cí 》、《huā cǎo cuì biān 》、《cí zōng 》、《lì dài shī yú 》、《quán táng shī 》zuò “jīn jiàn ”。《xù xuǎn cǎo táng shī yú 》、《gǔ jīn cí tǒng 》zuò “jīn liǎn ”。《gǔ jīn cí tǒng 》bìng zhù :“liǎn ,yī zuò jiàn 。”àn :zuò liǎn bú kě jiě ,gài chéng “jīn jiàn ”ér wù 。
⑤yǐ :《cǎo táng shī yú xù jí 》、《gǔ jīn cí tǒng 》zuò “yù ”。《gǔ jīn cí tǒng 》bìng zhù :“yù ,yī zuò yǐ 。
⑥”hāo lái :hāo lái ,jiè zhǐ yě cǎo 、zá cǎo ,zhè lǐ yòng zuò dòng cí ,yì wéi yān méi yě cǎo zhī zhōng ,yǐ cǐ xiàng zhēng xiāo chén ,shuāi luò 。
⑦jìng :wú nè 《bǎi jiā cí 》jiù chāo běn 、lǚ běn 、hóu běn 、xiāo běn 《nán táng èr zhǔ cí 》、《huā cǎo cuì biān 》、《cí zōng 》、《xù jí 》、《cí zōng 》、《quán táng shī 》jù zuò “jìng ”。
⑧qín huái :jí qín huái hé 。shì zhǎng jiāng xià yóu liú jīng jīn nán jīng shì qū de yī tiáo zhī liú 。jù shuō shì qín shǐ huáng wéi shū tōng huái shuǐ ér kāi záo de ,gù míng qín huái 。qín huái yī zhí shì nán jīng de shèng dì ,nán táng shí qī liǎng àn yǒu wǔ guǎn gē lóu ,hé zhōng yǒu huà fǎng yóu chuán 。

làng táo shā ·wǎng shì zhī kān āi jiàn shǎng

  qǐ jù “wǎng shì zhī kān āi ”,jiāng quán piān jī diào dìng chū ,bìng níng jié dào yī gè “āi ”zì shàng 。zhè “āi ”shì rú cǐ shēn zhòng ,yǐ zhì yú “duì jǐng nán pái ”。běn lái “duì jǐng nán pái ”jiù zài shuō wú rén kě yǐ qīng sù ,zhī hǎo dú zì miàn duì jǐng wù ,xī wàng néng zuò pái qiǎn ,zài sù shuō āi tòng shēn zhòng de tóng shí ,yǐ yǒu gū dú zhī yì 。yóu cǐ niān chū “nán ”,shì shuō gū kǔ zhī shēn ,miàn duì jǐng wù yě wú fǎ pái qiǎn 。gèng jiē yǐ “qiū fēng tíng yuàn xiǎn qīn jiē ”,yòng tái xiǎn mǎn dì xiě wú rén zào fǎng ,yòng tíng yuàn qiū fēng xiě kōng kuàng qī liáng ,jǐng sè yǐ rán jì mò ,gū kǔ wéi jiàn shēn zhòng 。zhè yàng biàn jiāng rén de gū dú xiě dé hěn jù tǐ ,hěn xíng xiàng ,nà nèi xīn de āi shāng ,fēi dàn shì “nán pái ”,“duì jǐng ”gèng shì tú rán zēng tòng ér yǐ 。shí dāng qiū tiān ,shì kū suǒ xiāo sè zhī jì ;shēn zài tíng yuàn ,yǒu gāo qiáng wéi kùn zhī nán 。ér zài zhè xiǎo yuàn zhōng ,qiū fēng chuī guò ,shù yè huáng luò ,wéi yī de lǜ sè jiù shì màn yán shēng zhǎng de tái xiǎn ,nà céng àn lǜ yī zhí pá dào le jìn rù táng shì de tái jiē shàng ,kàn zhe lìng rén xīn suān 。liú yǔ xī de 《lòu shì míng 》yǒu “tái hén shàng jiē lǜ ,cǎo sè rù lián qīng ”de míng jù ,biǎo xiàn gāo yì tuō sú de wén rén yǎ qù 。zhè lǐ xiě tái xiǎn ,shì shuō shēng huó de gū jì ,zài hán sè de qiū tiān suī rán yǒu zhè yī diǎn lǜ sè ,què shì zhǎng nián méi yǒu rén háng zǒu de hén jì ,yóu zēng bēi āi 。yú shì zuò zhě “yī rèn zhū lián xián bú juàn ”,jì rán “zhōng rì ”dōu wú rén lái 。“yī héng ”xiě suǒ xìng ,bú shì tòng kuài de háo fàng ,ér shì wú nài de fàng qì 。“xián ”xiě mén lián zhǎng chuí de zhuàng tài ,shí zhǐ zì jǐ bǎi wú liáo lài de shēng huó chù jìng ,jì bú shì “yī lián fēng yuè xián ”(《zhǎng xiàng sī 》)de yōu xián ,yě bú shì “tóng zuì yǔ xián píng ,shī suí jié gǔ chéng ”(《pú sà mán 》)de xián sàn 。shàng piàn jiù yǎn qián jǐng wù ér xiě gū kǔ de qī liáng xīn jìng 。

  xià piàn zhuǎn shé ér qǐ ,yǐ “jīn suǒ yǐ chén mái ,zhuàng qì hāo lái ”bēi dào guó jiā pò miè 、shēn xiàn wéi lǔ de zāo yù 。xiǎng dāng nián ,shēn wéi jun1 zhǔ ,qún chén fǔ shǒu ,gōng é cù yōng ,yǒu guò yí zhǐ qì shǐ de wēi yán ,yǒu guò chūn huā xuě yuè de fēng liú ,ér suǒ yǒu de fán huá yǔ fù guì dōu yī qǐ suí zhe jīn líng de xiàn luò ér yān xiāo yún sàn ,huà wéi le wū yǒu 。cǐ shí pái huái tíng yuàn ,wǎng shì wú xiàn ,kàn qiū yè tiān gāo ,qiū yuè chéng míng ,nà jīn líng chéng zhōng ,“diāo lán yù qì yīng yóu zài ”,què bú zài shì wǎng rì de qì xiàng 。nán táng yǐ pò miè ,jun1 zhǔ chéng qiú lǔ ,qiū yuè hái shì nà lún qiū yuè ,zhī shì “kōng zhào qín huái ”ér yǐ 。zhè lǐ de “yù lóu yáo diàn yǐng ”,kě yǐ fèn zuò liǎng céng lǐ jiě 。dì yī céng shì zhǐ qín huái hé biān de jiù shí gōng yuàn ,yìng zhào zài yuè guāng xià ,tóu yǐng zài hé shuǐ zhōng ,què shì yǒu lóu yǐng ér wú rén yǐng ,zhòng zài yī gè “zhào ”zì 。dì èr céng shì zhǐ shén huà chuán shuō zhōng de yuè gōng ,huá lì zhuàng guān què xū wú piāo miǎo ,jiù xiàng cǐ kè jì yì zhōng de gù guó gōng yuàn ,zhòng zài yī gè “kōng ”。jiù dì yī céng jiǎng ,zuò zhě shì píng zhe xiǎng xiàng huí dào jiù dì ,jiù dì èr céng jiǎng ,zé zuò zhě shì zài dāng dì wàng yuè ér yáo jì āi sī 。zhè liǎng céng yì sī jiù jiāng yī rén ér liǎng dì de qíng sī tōng guò yī lún qiū yuè róu hé dào yī qǐ ,“kōng zhào ”bú jǐn zài qín huái de lóu gé ,yě zài biàn jīng de rén yī xīn 。“kōng zhào ”de gǎn shòu zhōng yǒu wú jìn de xīn suān yǔ āi kǔ 。

  zhè shǒu cí xiě dāng qián de gū jì ,yǔ wǎng rì de fán huá xiàng duì ,bú guò bú shì zhí jiē dào chū ,ér shì jiè jǐng shū qíng 。shàng piàn jǐng sè “qiū fēng tíng yuàn xiǎn qīn jiē ”,xiě dé hán sè qī cǎn ;xià piàn jǐng sè “wǎn liáng tiān jìng yuè huá kāi ”,suī rán qīng lěng ,què shì yī piàn chéng míng 。zhè liǎng chù jǐng sè ,yī míng yī àn ,yòu yī zài bái rì ,yī zài yè wǎn ,jiù gòu chéng le shuāng zhòng de lián xì 。zài gé diào shàng shì xiàn zài yǔ guò qù de duì bǐ ,zài shí jiān shàng zé shì rì yǐ jì yè de xiàng chéng 。yīn cǐ ,“duì jǐng nán pái ”bú jǐn shì shuō yǎn qián jǐng ,ér qiě shì zhǐ suǒ yǒu de jǐng wù ,wú lùn sì jì ,wú lùn rì yè ,dōu bú néng wéi gū kǔ de zuò zhě pái qiǎn bēi āi ,bú shuō “wǎng shì zhī kān āi ”,yòng qí tā de huà yě shì wú fǎ biǎo dá chū bēi āi de 。

làng táo shā ·wǎng shì zhī kān āi chuàng zuò bèi jǐng

  zhè shǒu cí shì lǐ yù qiú yú biàn jīng qī jiān (976—978)suǒ zuò 。sòng rén wáng zhì 《mò jì 》jì zǎi ,lǐ yù de jū chù yǒu “lǎo zú shǒu mén ”,“bú dé yǔ wài rén jiē ”,suǒ yǐ lǐ yù jiàng sòng hòu ,shí jì shàng bèi jiān jìn qǐ lái le 。tā céng chuán xìn gěi jiù shí guān rén shuō ,“cǐ zhōng rì xī yǐ lèi xǐ miàn !”

《làng táo shā 》lǐ yù pīn yīn dú yīn cān kǎo

làng táo shā
làng táo shā

wǎng shì zhǐ kān āi, duì jǐng nán pái.
wǎng shì zhī kān āi ,duì jǐng nán pái 。
qiū fēng tíng yuàn xiǎn qīn jiē.
qiū fēng tíng yuàn xiǎn qīn jiē 。
yī rèn zhū lián xián bù juǎn, zhōng rì shuí lái.
yī rèn zhū lián xián bú juàn ,zhōng rì shuí lái 。
jīn suǒ yǐ chén mái, zhuàng qì hāo lái.
jīn suǒ yǐ chén mái ,zhuàng qì hāo lái 。
wǎn liáng tiān jìng yuè huá kāi.
wǎn liáng tiān jìng yuè huá kāi 。
xiǎng dé yù lóu yáo diàn yǐng, kōng zhào qín huái.
xiǎng dé yù lóu yáo diàn yǐng ,kōng zhào qín huái 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李煜 李煜 李煜(937-978),初名从嘉,字重光,号钟隐,南唐中主第六子。徐州人。宋建隆二年(961年)在金陵即位,在位十五年,世称李后主。他嗣位的时候,南唐已奉宋正朔,苟安于江南一隅。宋开宝七年(974年),宋太祖屡次遣人诏其北上,均辞不去。同年十月,宋兵南下攻金陵。明年十一月城破,后主肉袒出降,被俘到汴京,封违命侯。太宗即位,进封陇西郡公。太平兴国三年(978)七夕是他四十二岁生日,宋太宗恨他有「故国不堪回首月明中」之词,命人在宴会上下牵机药将他毒死。追封吴王,葬洛阳邙山。后主前期词作风格绮丽柔靡,还不脱「花间」习气。国亡后在「日夕只以眼泪洗面」的软禁生涯中,以一首首泣尽以血的绝唱,使亡国之君成为千古词坛的「南面王」(清沈雄《古今词话》语),正是「国家不幸诗家幸,话到沧桑语始工」。这些后期词作,凄凉悲壮,意境深远,已为苏辛所谓的「豪放」派打下了伏笔,为词史上承前启后的大宗师,如王国维《人间词话》所言:「词至李后主而眼界始大,感慨遂深。」至于其语句的清丽,音韵的和谐,更是空前绝后的了。后主本有集,已失传。现存词四十四首。

李煜的诗词

  • 破阵子·四十年来家国
  • 阮郎归·呈郑王十二弟
  • 南歌子(云鬓裁新绿)
  • 长相思(一名双红豆、山渐青、忆多娇)
  • 浪淘沙令·帘外雨潺潺
  • 《长相思 云一緺》原文及翻译赏析
  • 菩萨蛮
  • 虞美人·春花秋月何时了
  • 浣溪沙·红日已高三丈透
  • 玉楼春(晚妆初了明肌雪)
  • 五代诗词推荐

  • 浣溪沙·蓼岸风多橘柚香
  • 《望江南》佚名原文、翻译、赏析和诗意(望江南·天上月 佚名)
  • 风流子·茅舍槿篱溪曲
  • 《喜迁莺》李煜原文、翻译、赏析和诗意(喜迁莺·晓月坠 李煜)
  • 《子夜歌》李煜原文、翻译、赏析和诗意(子夜歌·人生愁恨何能免 李煜)
  • 南乡子·路入南中
  • 相见欢·林花谢了春红
  • 杨柳枝五首·其二
  • 江城子·晚日金陵岸草平
  • 归国遥·春欲晚
  • 《浪淘沙》李煜原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙·往事只堪哀 李煜)原文,《浪淘沙》李煜原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙·往事只堪哀 李煜)翻译,《浪淘沙》李煜原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙·往事只堪哀 李煜)赏析,《浪淘沙》李煜原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙·往事只堪哀 李煜)阅读答案,出自李煜的作品

    诗词类别

    李煜的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语