《洞仙歌》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(洞仙歌·冰肌玉骨 苏轼)

作者:苏轼 朝代:宋代
《洞仙歌》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(洞仙歌·冰肌玉骨 苏轼)原文

《洞仙歌》 苏轼

仆七岁时,见眉州老尼,姓朱,忘其名,年九十岁。
自言尝随其师入蜀主孟昶宫中,一日大热,蜀主与花蕊夫人夜纳凉摩诃池上,作一词,朱具能记之。
今四十年,朱已死久矣,人无知此词者,但记其首两句,暇日寻味,岂《洞仙歌》令乎?乃为足之云。
冰肌玉骨,自清凉无汗。
水殿风来暗香满。
绣帘开,一点明月窥人,人未寝,欹枕钗横鬓乱。
起来携素手,庭户无声,时见疏星渡河汉。
试问夜如何?夜已三更,金波淡,玉绳低转。
但屈指西风几时来,又不道流年暗中偷换。

作者简介(苏轼)

苏轼头像

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。

洞仙歌·冰肌玉骨翻译及注释

翻译
冰一样的肌肤,玉一般的身骨,自然是遍身清凉没有汗。宫殿里清风徐来幽香弥漫。绣帘被风吹干,一线月光把佳人窥探。佳人还没有入睡,她斜倚绣枕钗横发乱。
他起来携着她的小手,走出无声的庭院,随时可见流星横穿河汉。试问夜已多深?已过了三更,月光暗淡,玉绳星向下旋转。她掐着手计算,秋风几时吹来,不知不觉间感到,流年似水,岁月在暗暗变换。

注释
⑴洞仙歌:词牌名。
⑵眉州:今在四川眉山境内。
⑶孟昶:五代时蜀国君主,在位三十一年,后国亡降宋,深知音律,善填词。
⑷花蕊夫人:孟昶的妃子,别号花蕊夫人;摩诃池:故址在今成都昭觉寺,建于隋代,到蜀国时曾改成宣华池。
⑸具:通俱,表都的意思。
⑹足:补足。
⑺冰肌:肌肤洁白如冰雪,《庄子·逍遥游》有神人焉,肌肤若冰雪,绰约若处子。
⑻水殿:建在摩诃池上的宫殿。
⑼欹:斜靠。
⑽河汉:银河。
⑾金波:指月光;玉绳:星名,位于北斗星附近。
⑿玉绳:星名。《太平御览·天部五》引《春秋元命苞》曰:“玉衡北两星为玉绳。玉之为言沟,刻也。瑕而不掩,折而不伤。”宋均注曰:“绳能直物,故名玉绳。沟,谓作器。”玉衡,北斗第五星也。秋夜半,玉绳渐自西北转,冉冉而降,时为夜深或近晓也。
⒀流年:流逝之岁月;年华。

洞仙歌·冰肌玉骨英译

SU Shi – Lyrics to the Melody of an Immortal Who Lived in a Cave

With skin like ice and bones like jade,
She perspires not looking cool and refreshed.
From the hall by the water waft breezes full of subtle scents.
Through the drawn embroidered curtains, the moon sneaks a look of her,
She hasn"t retired for the night, askew are the her pillow and hairpins in her hair.

I rise to take her delicate hand, quiet is the courtyard and its environs,
A star or two the Milky Way cross between whiles.
How deep is the night, wonder I?
Approaching midnight is the time,
Moonlight pales as the northern stars low slide.
I count with my fingers when the season of westerlies would arrive,
Before I could become aware of it, lapsed has fleeting time.

洞仙歌·冰肌玉骨赏析

  此词描述了五代时后蜀国君孟昶与其妃花蕊夫人夏夜在摩河池上纳凉的情景,着意刻绘了花蕊夫人姿质与心灵的美好、高洁,表达了词人对时光流逝的深深惋惜和感叹。

  上片写花蕊夫人帘内欹枕。首二句写她的绰约风姿:丽质天生,有冰之肌、玉之骨,本自清凉无汗。接下来,词人用水、风、香、月等清澈的环境要素烘托女主人公的冰清玉润,创造出境佳人美、人境双绝的意境。其后,词人借月之眼以窥美人欹枕的情景,以美人不加修饰的残妆——“钗横鬓乱”,来反衬她姿质的美好。上片所写,是从旁观者角度对女主人公所作出的观察。

  下片直接描写人物自身,通过女主人公与爱侣夏夜偕行的活动,展示她美好、高洁的内心世界。“起来携素手,”写女主人公已由室内独自倚枕,起而与爱侣户外携手纳凉闲行。“庭户无声”,制造出一个夜深人静的氛围,暗寓时光在不知不觉中流逝。“时见疏星渡河汉”,写二人静夜望星。以下四句写月下徘徊的情意,为纳凉人的细语温存进行气氛上的渲染。以上,作者通过写环境之静谧和斗转星移之运动,表现了时光的推移变化,为写女主人公纳凉时的思想活动作好铺垫。结尾三句是全词点睛之笔,传神地揭示出时光变换之速,表现了女主人公对时光流逝的深深惋惜。

  这首词写古代帝王后妃的生活,在艳羡、赞美中附着作者自身深沉的人生感慨。全词清空灵隽,语意高妙,想象奇特,波澜起伏,读来令人神往。

  值得注意的是,花蕊夫人本是孟昶的宠妃,后蜀灭亡之后,花蕊入宋,以“十四万人齐解甲,更无一人是男儿”的诗句令赵匡胤大为倾倒。不久,孟昶暴亡,花蕊成了太祖的贵妃,据说跟太宗赵光义也有瓜葛。对这样一个与三个皇帝有绯闻的“亡国之妃”,苏轼坦然地把她刻画得几近仙女,且毫不避讳地写她与孟昶的爱情。此词在宋朝广为传唱,还没有一个道学家跳出来说三道四。

洞仙歌·冰肌玉骨创作背景

  苏轼在小序中交代了写此词之缘由,词人在七岁之时曾听过蜀主孟昶的《洞仙歌令》,而四十年后,只能隐约记住首两句,词人便发挥他丰富的想象力,运用他的文思才力,补足剩余部分。朱孝臧校注《东坡乐府》:“公生丙子,七岁为壬午,又四十年为壬戌也。”他定此词作于公元1082年(元丰五年,壬戌),时作者正谪居黄州。此词虽于小序约略交代了写作背景,其实自隐杼机,让人睹神龙之形而不能察神龙其身,从而为自己逸兴走笔、暗寓情怀创造了条件。

《洞仙歌》苏轼 拼音读音参考

dòng xiān gē
洞仙歌

bīng jī yù gǔ, zì qīng liáng wú hàn.
冰肌玉骨,自清凉无汗。
shuǐ diàn fēng lái àn xiāng mǎn.
水殿风来暗香满。
xiù lián kāi, yì diǎn míng yuè kuī rén, rén wèi qǐn, yī zhěn chāi héng bìn luàn.
绣帘开,一点明月窥人,人未寝,欹枕钗横鬓乱。
qǐ lái xié sù shǒu, tíng hù wú shēng, shí jiàn shū xīng dù hé hàn.
起来携素手,庭户无声,时见疏星渡河汉。
shì wèn yè rú hé? yè yǐ sān gēng, jīn bō dàn, yù shéng dī zhuǎn.
试问夜如何?夜已三更,金波淡,玉绳低转。
dàn qū zhǐ xī fēng jǐ shí lái, yòu bù dào liú nián àn zhōng tōu huàn.
但屈指西风几时来,又不道流年暗中偷换。

《洞仙歌》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(洞仙歌·冰肌玉骨 苏轼)拼音解读

《dòng xiān gē 》 sū shì

pú qī suì shí ,jiàn méi zhōu lǎo ní ,xìng zhū ,wàng qí míng ,nián jiǔ shí suì 。
zì yán cháng suí qí shī rù shǔ zhǔ mèng chǎng gōng zhōng ,yī rì dà rè ,shǔ zhǔ yǔ huā ruǐ fū rén yè nà liáng mó hē chí shàng ,zuò yī cí ,zhū jù néng jì zhī 。
jīn sì shí nián ,zhū yǐ sǐ jiǔ yǐ ,rén wú zhī cǐ cí zhě ,dàn jì qí shǒu liǎng jù ,xiá rì xún wèi ,qǐ 《dòng xiān gē 》lìng hū ?nǎi wéi zú zhī yún 。
bīng jī yù gǔ ,zì qīng liáng wú hàn 。
shuǐ diàn fēng lái àn xiāng mǎn 。
xiù lián kāi ,yī diǎn míng yuè kuī rén ,rén wèi qǐn ,yī zhěn chāi héng bìn luàn 。
qǐ lái xié sù shǒu ,tíng hù wú shēng ,shí jiàn shū xīng dù hé hàn 。
shì wèn yè rú hé ?yè yǐ sān gèng ,jīn bō dàn ,yù shéng dī zhuǎn 。
dàn qū zhǐ xī fēng jǐ shí lái ,yòu bú dào liú nián àn zhōng tōu huàn 。

zuò zhě jiǎn jiè (sū shì )

sū shì tóu xiàng

sū shì (1037-1101),běi sòng wén xué jiā 、shū huà jiā 、měi shí jiā 。zì zǐ zhān ,hào dōng pō jū shì 。hàn zú ,sì chuān rén ,zàng yú yǐng chāng (jīn hé nán shěng píng dǐng shān shì jiá xiàn )。yī shēng shì tú kǎn kě ,xué shí yuān bó ,tiān zī jí gāo ,shī wén shū huà jiē jīng 。qí wén wāng yáng zì sì ,míng bái chàng dá ,yǔ ōu yáng xiū bìng chēng ōu sū ,wéi “táng sòng bā dà jiā ”zhī yī ;shī qīng xīn háo jiàn ,shàn yòng kuā zhāng 、bǐ yù ,yì shù biǎo xiàn dú jù fēng gé ,yǔ huáng tíng jiān bìng chēng sū huáng ;cí kāi háo fàng yī pài ,duì hòu shì yǒu jù dà yǐng xiǎng ,yǔ xīn qì jí bìng chēng sū xīn ;shū fǎ shàn zhǎng háng shū 、kǎi shū ,néng zì chuàng xīn yì ,yòng bǐ fēng yú diē dàng ,yǒu tiān zhēn làn màn zhī qù ,yǔ huáng tíng jiān 、mǐ fèi 、cài xiāng bìng chēng sòng sì jiā ;huà xué wén tóng ,lùn huà zhǔ zhāng shén sì ,tí chàng “shì rén huà ”。zhe yǒu 《sū dōng pō quán jí 》hé 《dōng pō lè fǔ 》děng 。

dòng xiān gē ·bīng jī yù gǔ fān yì jí zhù shì

fān yì
bīng yī yàng de jī fū ,yù yī bān de shēn gǔ ,zì rán shì biàn shēn qīng liáng méi yǒu hàn 。gōng diàn lǐ qīng fēng xú lái yōu xiāng mí màn 。xiù lián bèi fēng chuī gàn ,yī xiàn yuè guāng bǎ jiā rén kuī tàn 。jiā rén hái méi yǒu rù shuì ,tā xié yǐ xiù zhěn chāi héng fā luàn 。
tā qǐ lái xié zhe tā de xiǎo shǒu ,zǒu chū wú shēng de tíng yuàn ,suí shí kě jiàn liú xīng héng chuān hé hàn 。shì wèn yè yǐ duō shēn ?yǐ guò le sān gèng ,yuè guāng àn dàn ,yù shéng xīng xiàng xià xuán zhuǎn 。tā qiā zhe shǒu jì suàn ,qiū fēng jǐ shí chuī lái ,bú zhī bú jiào jiān gǎn dào ,liú nián sì shuǐ ,suì yuè zài àn àn biàn huàn 。

zhù shì
⑴dòng xiān gē :cí pái míng 。
⑵méi zhōu :jīn zài sì chuān méi shān jìng nèi 。
⑶mèng chǎng :wǔ dài shí shǔ guó jun1 zhǔ ,zài wèi sān shí yī nián ,hòu guó wáng jiàng sòng ,shēn zhī yīn lǜ ,shàn tián cí 。
⑷huā ruǐ fū rén :mèng chǎng de fēi zǐ ,bié hào huā ruǐ fū rén ;mó hē chí :gù zhǐ zài jīn chéng dōu zhāo jiào sì ,jiàn yú suí dài ,dào shǔ guó shí céng gǎi chéng xuān huá chí 。
⑸jù :tōng jù ,biǎo dōu de yì sī 。
⑹zú :bǔ zú 。
⑺bīng jī :jī fū jié bái rú bīng xuě ,《zhuāng zǐ ·xiāo yáo yóu 》yǒu shén rén yān ,jī fū ruò bīng xuě ,chāo yuē ruò chù zǐ 。
⑻shuǐ diàn :jiàn zài mó hē chí shàng de gōng diàn 。
⑼yī :xié kào 。
⑽hé hàn :yín hé 。
⑾jīn bō :zhǐ yuè guāng ;yù shéng :xīng míng ,wèi yú běi dòu xīng fù jìn 。
⑿yù shéng :xīng míng 。《tài píng yù lǎn ·tiān bù wǔ 》yǐn 《chūn qiū yuán mìng bāo 》yuē :“yù héng běi liǎng xīng wéi yù shéng 。yù zhī wéi yán gōu ,kè yě 。xiá ér bú yǎn ,shé ér bú shāng 。”sòng jun1 zhù yuē :“shéng néng zhí wù ,gù míng yù shéng 。gōu ,wèi zuò qì 。”yù héng ,běi dòu dì wǔ xīng yě 。qiū yè bàn ,yù shéng jiàn zì xī běi zhuǎn ,rǎn rǎn ér jiàng ,shí wéi yè shēn huò jìn xiǎo yě 。
⒀liú nián :liú shì zhī suì yuè ;nián huá 。

dòng xiān gē ·bīng jī yù gǔ yīng yì

SU Shi – Lyrics to the Melody of an Immortal Who Lived in a Cave

With skin like ice and bones like jade,
She perspires not looking cool and refreshed.
From the hall by the water waft breezes full of subtle scents.
Through the drawn embroidered curtains, the moon sneaks a look of her,
She hasn"t retired for the night, askew are the her pillow and hairpins in her hair.

I rise to take her delicate hand, quiet is the courtyard and its environs,
A star or two the Milky Way cross between whiles.
How deep is the night, wonder I?
Approaching midnight is the time,
Moonlight pales as the northern stars low slide.
I count with my fingers when the season of westerlies would arrive,
Before I could become aware of it, lapsed has fleeting time.

dòng xiān gē ·bīng jī yù gǔ shǎng xī

  cǐ cí miáo shù le wǔ dài shí hòu shǔ guó jun1 mèng chǎng yǔ qí fēi huā ruǐ fū rén xià yè zài mó hé chí shàng nà liáng de qíng jǐng ,zhe yì kè huì le huā ruǐ fū rén zī zhì yǔ xīn líng de měi hǎo 、gāo jié ,biǎo dá le cí rén duì shí guāng liú shì de shēn shēn wǎn xī hé gǎn tàn 。

  shàng piàn xiě huā ruǐ fū rén lián nèi yī zhěn 。shǒu èr jù xiě tā de chāo yuē fēng zī :lì zhì tiān shēng ,yǒu bīng zhī jī 、yù zhī gǔ ,běn zì qīng liáng wú hàn 。jiē xià lái ,cí rén yòng shuǐ 、fēng 、xiāng 、yuè děng qīng chè de huán jìng yào sù hōng tuō nǚ zhǔ rén gōng de bīng qīng yù rùn ,chuàng zào chū jìng jiā rén měi 、rén jìng shuāng jué de yì jìng 。qí hòu ,cí rén jiè yuè zhī yǎn yǐ kuī měi rén yī zhěn de qíng jǐng ,yǐ měi rén bú jiā xiū shì de cán zhuāng ——“chāi héng bìn luàn ”,lái fǎn chèn tā zī zhì de měi hǎo 。shàng piàn suǒ xiě ,shì cóng páng guān zhě jiǎo dù duì nǚ zhǔ rén gōng suǒ zuò chū de guān chá 。

  xià piàn zhí jiē miáo xiě rén wù zì shēn ,tōng guò nǚ zhǔ rén gōng yǔ ài lǚ xià yè xié háng de huó dòng ,zhǎn shì tā měi hǎo 、gāo jié de nèi xīn shì jiè 。“qǐ lái xié sù shǒu ,”xiě nǚ zhǔ rén gōng yǐ yóu shì nèi dú zì yǐ zhěn ,qǐ ér yǔ ài lǚ hù wài xié shǒu nà liáng xián háng 。“tíng hù wú shēng ”,zhì zào chū yī gè yè shēn rén jìng de fēn wéi ,àn yù shí guāng zài bú zhī bú jiào zhōng liú shì 。“shí jiàn shū xīng dù hé hàn ”,xiě èr rén jìng yè wàng xīng 。yǐ xià sì jù xiě yuè xià pái huái de qíng yì ,wéi nà liáng rén de xì yǔ wēn cún jìn háng qì fēn shàng de xuàn rǎn 。yǐ shàng ,zuò zhě tōng guò xiě huán jìng zhī jìng mì hé dòu zhuǎn xīng yí zhī yùn dòng ,biǎo xiàn le shí guāng de tuī yí biàn huà ,wéi xiě nǚ zhǔ rén gōng nà liáng shí de sī xiǎng huó dòng zuò hǎo pù diàn 。jié wěi sān jù shì quán cí diǎn jīng zhī bǐ ,chuán shén dì jiē shì chū shí guāng biàn huàn zhī sù ,biǎo xiàn le nǚ zhǔ rén gōng duì shí guāng liú shì de shēn shēn wǎn xī 。

  zhè shǒu cí xiě gǔ dài dì wáng hòu fēi de shēng huó ,zài yàn xiàn 、zàn měi zhōng fù zhe zuò zhě zì shēn shēn chén de rén shēng gǎn kǎi 。quán cí qīng kōng líng jun4 ,yǔ yì gāo miào ,xiǎng xiàng qí tè ,bō lán qǐ fú ,dú lái lìng rén shén wǎng 。

  zhí dé zhù yì de shì ,huā ruǐ fū rén běn shì mèng chǎng de chǒng fēi ,hòu shǔ miè wáng zhī hòu ,huā ruǐ rù sòng ,yǐ “shí sì wàn rén qí jiě jiǎ ,gèng wú yī rén shì nán ér ”de shī jù lìng zhào kuāng yìn dà wéi qīng dǎo 。bú jiǔ ,mèng chǎng bào wáng ,huā ruǐ chéng le tài zǔ de guì fēi ,jù shuō gēn tài zōng zhào guāng yì yě yǒu guā gě 。duì zhè yàng yī gè yǔ sān gè huáng dì yǒu fēi wén de “wáng guó zhī fēi ”,sū shì tǎn rán dì bǎ tā kè huà dé jǐ jìn xiān nǚ ,qiě háo bú bì huì dì xiě tā yǔ mèng chǎng de ài qíng 。cǐ cí zài sòng cháo guǎng wéi chuán chàng ,hái méi yǒu yī gè dào xué jiā tiào chū lái shuō sān dào sì 。

dòng xiān gē ·bīng jī yù gǔ chuàng zuò bèi jǐng

  sū shì zài xiǎo xù zhōng jiāo dài le xiě cǐ cí zhī yuán yóu ,cí rén zài qī suì zhī shí céng tīng guò shǔ zhǔ mèng chǎng de 《dòng xiān gē lìng 》,ér sì shí nián hòu ,zhī néng yǐn yuē jì zhù shǒu liǎng jù ,cí rén biàn fā huī tā fēng fù de xiǎng xiàng lì ,yùn yòng tā de wén sī cái lì ,bǔ zú shèng yú bù fèn 。zhū xiào zāng xiào zhù 《dōng pō lè fǔ 》:“gōng shēng bǐng zǐ ,qī suì wéi rén wǔ ,yòu sì shí nián wéi rén xū yě 。”tā dìng cǐ cí zuò yú gōng yuán 1082nián (yuán fēng wǔ nián ,rén xū ),shí zuò zhě zhèng zhé jū huáng zhōu 。cǐ cí suī yú xiǎo xù yuē luè jiāo dài le xiě zuò bèi jǐng ,qí shí zì yǐn zhù jī ,ràng rén dǔ shén lóng zhī xíng ér bú néng chá shén lóng qí shēn ,cóng ér wéi zì jǐ yì xìng zǒu bǐ 、àn yù qíng huái chuàng zào le tiáo jiàn 。

《dòng xiān gē 》sū shì pīn yīn dú yīn cān kǎo

dòng xiān gē
dòng xiān gē

bīng jī yù gǔ, zì qīng liáng wú hàn.
bīng jī yù gǔ ,zì qīng liáng wú hàn 。
shuǐ diàn fēng lái àn xiāng mǎn.
shuǐ diàn fēng lái àn xiāng mǎn 。
xiù lián kāi, yì diǎn míng yuè kuī rén, rén wèi qǐn, yī zhěn chāi héng bìn luàn.
xiù lián kāi ,yī diǎn míng yuè kuī rén ,rén wèi qǐn ,yī zhěn chāi héng bìn luàn 。
qǐ lái xié sù shǒu, tíng hù wú shēng, shí jiàn shū xīng dù hé hàn.
qǐ lái xié sù shǒu ,tíng hù wú shēng ,shí jiàn shū xīng dù hé hàn 。
shì wèn yè rú hé? yè yǐ sān gēng, jīn bō dàn, yù shéng dī zhuǎn.
shì wèn yè rú hé ?yè yǐ sān gèng ,jīn bō dàn ,yù shéng dī zhuǎn 。
dàn qū zhǐ xī fēng jǐ shí lái, yòu bù dào liú nián àn zhōng tōu huàn.
dàn qū zhǐ xī fēng jǐ shí lái ,yòu bú dào liú nián àn zhōng tōu huàn 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

苏轼 苏轼 苏轼(1037─1101)宋代文学家、书画家。字子瞻,号东坡居士,世称苏东坡。眉州眉山(今属四川)人。出身于有文化教养的寒门地主家庭。祖父苏序是诗人,父苏洵长于策论,母程氏亲授以书。嘉祐二年(1057)参加礼部考试,中第二名。仁宗殿试时,与其弟苏辙同科进士及第。因母丧回蜀。嘉祐六年(1061)经欧阳修推荐,应中制科第三等,被任命为大理评事签书凤翔府判官。任期满后值父丧归里。熙宁二年(1069)还朝任职,正是王安石推行新法的时期。他强调改革吏治,反对骤变。认为「慎重则必成,轻发则多败。」因意见未被采纳,请求外调,从熙宁四年(1071)起,先后任杭州通判,密州、徐州、湖州知州。每到一处,多有政绩。元丰二年(1079),御史中丞李定等人摘取苏轼诗句深文周纳,罗织罪名,以谤讪新政的罪名逮捕入狱。5个月后被贬黄州为团练副使。元丰八年(1094)哲宗立,任用司马光,废除新法。苏轼调回京都任中书舍人、翰林学士知制诰等职,由于与当政者政见不合,再次请调外任。先后任杭州、颍州、扬州知州。后迁礼部兼端明殿、翰林待读两学士。绍圣元年(1094)哲宗亲政后,苏轼又被一贬再贬,由英州、惠州,一直远放到儋州(今海南儋县)。直到元符三年(1100)徽宗即位,才遇赦北归。死于常州。宋孝宗时追谥文忠。苏轼政治上几经挫折,始终对人生和美好事物有着执着的追求。他的思想主体是儒家思想,又吸收释老思想中与儒家相通的部分,保持达观的处世态度。文学主张与欧阳修相近。要求有意而言,文以致用。重视文学的艺术价值。苏轼是北宋中期的文坛领袖,文学巨匠,唐宋八大家之一。其文纵横恣肆,其诗题材广阔,清新豪健,善用夸张、比喻,独具风格。词开豪放一派,与辛弃疾并称「苏辛」。创作以诗歌为多,计)2700余首,题材丰富多样。诗中表现了对国家命运和人民疾苦的关切,特别是对农民的同情。如《荔枝叹》、《陈季常所蓄朱陈村嫁娶图》、《五禽言》、《吴中田妇叹》等。描写自然景物的诗写得精警有新意,耐人寻味。如《有美堂暴雨》、《题西林壁》等。诗歌还反映了各地的风土人情和生活画面,无事不可入诗。写物传神,奔放灵动,触处生春,极富情韵,成一代之大观。散文成就很高,为唐宋八大家之一,谈史议政的文章气势磅礴,善于腾挪变化。叙事记游的散文既充满诗情画意,又深含理趣。《喜雨亭记》、《石钟山记》、前后《赤壁赋》是其代表作品。词作多达三百四五十首,突破了相思离别、男欢女爱的藩篱,反映社会现实生活,抒写报国爱民的情怀。「无意不可入,无事不可言」,包括对农民生活的表现。词风大多雄健激昂,顿挫排宕。语言和音律上亦有创新。「指出向上一路,而新天下耳目」。在词的发展史上开创了豪放词派。代表作品有《江城子·密州出猎》、《水调歌头·明月几时有》、《念奴娇·赤壁怀古》等。爱情词、咏物词均有佳作,表现出多样化的艺术风格。传世有《东坡全集》、《东坡乐府》。

苏轼的诗词

  • 卜算子·黄州定慧院寓居作
  • 《如梦令 有寄》原文及翻译赏析
  • 浣溪沙(席上赠楚守田待制小鬟)
  • 沁园春(情若连环)
  • 浣溪沙·春情
  • 《蝶恋花·京口得乡书》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·京口得乡书 苏轼)
  • 昭君怨·送别
  • 鹧鸪天·林断山明竹隐墙
  • 潮州韩文公庙碑
  • 南乡子·重九涵辉楼呈徐君猷
  • 宋代诗词推荐

  • 如梦令(西湖道中)
  • 沁园春(过天下第一江山呈何守)
  • 满江红(和李参政壁惠生日)
  • 江如练(蝶恋花)
  • 送贾讷倅眉
  • 一萼红(寄弁阳翁)
  • 菩萨蛮(公时在泉幕,有怀汪彦章而作。以当路多忌,故托玉人以见意。)
  • 好事近(月岩)
  • 锦帐春·席上和叔高韵
  • 重叠金(除日立春)
  • 《洞仙歌》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(洞仙歌·冰肌玉骨 苏轼)原文,《洞仙歌》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(洞仙歌·冰肌玉骨 苏轼)翻译,《洞仙歌》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(洞仙歌·冰肌玉骨 苏轼)赏析,《洞仙歌》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(洞仙歌·冰肌玉骨 苏轼)阅读答案,出自苏轼的作品

    诗词类别

    苏轼的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语