《虞美人·宜州见梅作》黄庭坚原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·宜州见梅作 黄庭坚)

作者:黄庭坚 朝代:宋代
《虞美人·宜州见梅作》黄庭坚原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·宜州见梅作 黄庭坚)原文

《虞美人·宜州见梅作》 黄庭坚

天涯也有江南信。
梅破知春近。
夜阑风细得香迟。
不道晓来开遍、向南枝。
玉台弄粉花应妒。
飘到眉心住。
平生个里愿杯深。
去国十年老尽、少年心。

作者简介(黄庭坚)

黄庭坚头像

黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。

虞美人·宜州见梅作翻译及注释

翻译
  在宜州看到梅花开放,知道春天即将来临。夜尽时,迟迟闻不到梅花的香味,以为梅花还没有开放;早晨起来,才发现在面南的枝条上已开满了梅花,真是没有想到。女子在镜台前化妆,引起了梅花的羡妒,就飘落在她的眉心上。要在平常见到这种景象,便希望畅怀酣饮;现在就不同了,自从被贬离开汴京,十年来,那种青年人的情怀、兴致已经不存在了。

注释
①宜州:今广西宜山县一带。
②梅破知春近:梅花绽破花蕾开放,预示着春天的来临。
③开遍向阳枝:南枝由于向着太阳,故先开放。
④“玉台”二句:玉台,传说中天神的居处,也指朝廷的宫室。
⑤弄粉:把梅花的开放比作天宫“弄粉”。
⑥飘到眉心住:宋武帝女寿阳公主人日卧于含章殿下。梅花落于公主额上,成五出花,拂之不去。词中意谓由于群花的妒忌,梅花无地可立,只好移到美人的眉心停住,古代妇女化妆时常在眉心点梅花砂痣。
⑦“平生个里愿杯深”两句:年轻时遇到良辰美景,总是尽兴喝酒,可是经十年贬谪之后,再也没有这种兴致了。个里,个中、此中。去国,离开朝廷。

虞美人·宜州见梅作鉴赏二

  黄庭坚因作《承天院塔记》,朝廷指为“幸灾谤国”,被除名,押送宜州编管。本词作于宋徽宗崇宁三年(1104)到达宜州的当年冬天。他初次被贬是宋哲宗绍圣元年(1094),至此恰好十年。梅花象征着清高孤傲,坚贞不屈,词人在贬谪迁徙的逆境中,常用梅花的精神激励自己。上片开首一句便以惊喜的口吻说“天涯也有江南信”。在他眼中,梅开是光明、希望和美的化身,她原来盛开于江南一带,现在在天涯海角的荒蛮之地突然开放,真是令人喜不自禁,这意味着春天的来临。他不仅欢呼春天的到来,更对自己人生之旅的冬天即将过去充满信心。“夜阑”二句是对“梅破”景象的具体描写:因夜阑风细,自己以为梅花尚未开放,殊不知,清晨一看,梅花已经开满向南的枝头,先抑后扬,跌宕有姿。

  下片,“玉台”二句写梅花的开放引起群花的妒忌,只好住到美人眉心,比喻自己在朝廷受到小人的排挤毁谤,远谪天涯,虽然块垒在胸,但仍不乏信心。最后“平生”两句,慨叹自己命运的坎坷,每日只能以酒浇愁,离京十年,“老尽少年心”,深沉又悲凉的表露昔日的少年心被人世的风霜消磨殆尽,黯然情伤,但并不消沉。拟人化的写法,形象、生动;联系词人身世,蕴含丰富,耐人咀嚼。整体风格乐观爽朗。

虞美人·宜州见梅作鉴赏一

  此词为山谷因写《承天院塔记》被朝廷指为“幸灾谤国”而贬谪地处西南的边地宜州后所作。全词以咏梅为中心,把天涯与江南、垂老与少年、去国十年与平生作了一个对比性总结,既表现出天涯见梅的喜悦,朝花夕拾的欣慰,又抒写不胜今昔之慨,表现出作者心中郁结的不平与愤懑。

  “天涯也有江南信,梅破知春近”。宜州地近海南,去京国数千里,说是“天涯”不算夸张。到贬所居然能看到江南常见的梅花,作者很诧异。“梅破知春”,这不仅是以江南梅花多冬末春初开放,意谓春天来临;而且是侧重于地域的联想,意味着“天涯”也无法隔断“江南”与我的联系(作者为江西修水人,地即属江南)。“也有”,是始料未及、喜出望外的口吻,显见环境比预料的好。

  紧接二句则由“梅破”,写到梅开。梅花开得那样早,那样突然,夜深时嗅到一阵暗香,没能想到什么缘故,及至“晓来”才发现向阳的枝头已开繁了。

  虽则“开遍”,却仅限于“向南枝”,不失为早梅,令人感到新鲜,喜悦。“夜阑(其时声息俱绝,暗香易闻)风细(恰好传递清香)”时候才“得香”,故云“迟”。此处用笔细致。“也有”表现出第一次惊喜,“不道”则表现出又一次意外,作者惊喜不迭之情,溢于言表。

  至此,作者已满怀江南之春心。一个关于梅花的浪漫故事,遂见于作者笔端。《太平御览。时序部》引《杂五行书》:“宋武帝女寿阳公主人日卧于含章殿檐下。梅花落公主额上,成五出花,拂之不去。”一句“玉台弄粉花应妒,飘到眉心住”不但将旧典翻出新意,而且还表现出一个被贬的老人观梅以致忘怀得失的心情,暗伏下文“少年心”三字。

  想到往日赏梅,对着如此美景(“个里”,此中,这样的情景中),总想把酒喝个够;但现不同了,经过十年的贬谪,宦海沉沦之后,不复有少年的兴致了。结尾词情上是一大兜转,“老”加上“尽”的程度副词,更使拗折而出的郁愤之情得到充分表现。用“愿杯深”来代言兴致好,亦形象有味。

  这首词写得极为深挚,是山谷孤清抑郁的人格风貌的写照。全词由景入手,婉曲细腻;以情收结,直抒胸臆。整首词风格疏宕,颇具韵味。

  作者先写在边地宜州看到梅含苞欲放,接着写夜晚微风中传来梅花幽香,最后写早晨梅花开满枝头。由“梅破”到“得香”再到“开遍”,作者很有层次地描写了梅花。

虞美人·宜州见梅作创作背景

  黄庭坚因作《承天院塔记》,朝廷指为“幸灾谤国”,被除名,押送宜州编管。词作于宋徽宗崇宁三年(1104)到达宜州的当年冬天。他初次被贬是宋哲宗绍圣元年(1094),至此恰好十年。

《虞美人·宜州见梅作》黄庭坚 拼音读音参考

yú měi rén yí zhōu jiàn méi zuò
虞美人·宜州见梅作

tiān yá yě yǒu jiāng nán xìn.
天涯也有江南信。
méi pò zhī chūn jìn.
梅破知春近。
yè lán fēng xì dé xiāng chí.
夜阑风细得香迟。
bù dào xiǎo lái kāi biàn xiàng nán zhī.
不道晓来开遍、向南枝。
yù tái nòng fěn huā yīng dù.
玉台弄粉花应妒。
piāo dào méi xīn zhù.
飘到眉心住。
píng shēng gè lǐ yuàn bēi shēn.
平生个里愿杯深。
qù guó shí nián lǎo jǐn shào nián xīn.
去国十年老尽、少年心。

《虞美人·宜州见梅作》黄庭坚原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·宜州见梅作 黄庭坚)拼音解读

《yú měi rén ·yí zhōu jiàn méi zuò 》 huáng tíng jiān

tiān yá yě yǒu jiāng nán xìn 。
méi pò zhī chūn jìn 。
yè lán fēng xì dé xiāng chí 。
bú dào xiǎo lái kāi biàn 、xiàng nán zhī 。
yù tái nòng fěn huā yīng dù 。
piāo dào méi xīn zhù 。
píng shēng gè lǐ yuàn bēi shēn 。
qù guó shí nián lǎo jìn 、shǎo nián xīn 。

zuò zhě jiǎn jiè (huáng tíng jiān )

huáng tíng jiān tóu xiàng

huáng tíng jiān (1045-1105),zì lǔ zhí ,zì hào shān gǔ dào rén ,wǎn hào fú wēng ,yòu chēng yù zhāng huáng xiān shēng ,hàn zú ,hóng zhōu fèn níng (jīn jiāng xī xiū shuǐ )rén 。běi sòng shī rén 、cí rén 、shū fǎ jiā ,wéi shèng jí yī shí de jiāng xī shī pài kāi shān zhī zǔ ,ér qiě ,tā gēn dù fǔ 、chén shī dào hé chén yǔ yì sù yǒu “yī zǔ sān zōng ”(huáng wéi qí zhōng yī zōng )zhī chēng 。yīng zōng zhì píng sì nián (1067)jìn shì 。lì guān yè xiàn wèi 、běi jīng guó zǐ jiān jiāo shòu 、xiào shū láng 、zhe zuò zuǒ láng 、mì shū chéng 、fú zhōu bié jià 、qián zhōu ān zhì děng 。shī gē fāng miàn ,tā yǔ sū shì bìng chēng wéi “sū huáng ”;shū fǎ fāng miàn ,tā zé yǔ sū shì 、mǐ fèi 、cài xiāng bìng chēng wéi “sòng dài sì dà jiā ”;cí zuò fāng miàn ,suī céng yǔ qín guān bìng chēng “qín huáng ”,dàn huáng shì de cí zuò chéng jiù què yuǎn xùn yú qín shì 。

yú měi rén ·yí zhōu jiàn méi zuò fān yì jí zhù shì

fān yì
  zài yí zhōu kàn dào méi huā kāi fàng ,zhī dào chūn tiān jí jiāng lái lín 。yè jìn shí ,chí chí wén bú dào méi huā de xiāng wèi ,yǐ wéi méi huā hái méi yǒu kāi fàng ;zǎo chén qǐ lái ,cái fā xiàn zài miàn nán de zhī tiáo shàng yǐ kāi mǎn le méi huā ,zhēn shì méi yǒu xiǎng dào 。nǚ zǐ zài jìng tái qián huà zhuāng ,yǐn qǐ le méi huā de xiàn dù ,jiù piāo luò zài tā de méi xīn shàng 。yào zài píng cháng jiàn dào zhè zhǒng jǐng xiàng ,biàn xī wàng chàng huái hān yǐn ;xiàn zài jiù bú tóng le ,zì cóng bèi biǎn lí kāi biàn jīng ,shí nián lái ,nà zhǒng qīng nián rén de qíng huái 、xìng zhì yǐ jīng bú cún zài le 。

zhù shì
①yí zhōu :jīn guǎng xī yí shān xiàn yī dài 。
②méi pò zhī chūn jìn :méi huā zhàn pò huā lěi kāi fàng ,yù shì zhe chūn tiān de lái lín 。
③kāi biàn xiàng yáng zhī :nán zhī yóu yú xiàng zhe tài yáng ,gù xiān kāi fàng 。
④“yù tái ”èr jù :yù tái ,chuán shuō zhōng tiān shén de jū chù ,yě zhǐ cháo tíng de gōng shì 。
⑤nòng fěn :bǎ méi huā de kāi fàng bǐ zuò tiān gōng “nòng fěn ”。
⑥piāo dào méi xīn zhù :sòng wǔ dì nǚ shòu yáng gōng zhǔ rén rì wò yú hán zhāng diàn xià 。méi huā luò yú gōng zhǔ é shàng ,chéng wǔ chū huā ,fú zhī bú qù 。cí zhōng yì wèi yóu yú qún huā de dù jì ,méi huā wú dì kě lì ,zhī hǎo yí dào měi rén de méi xīn tíng zhù ,gǔ dài fù nǚ huà zhuāng shí cháng zài méi xīn diǎn méi huā shā zhì 。
⑦“píng shēng gè lǐ yuàn bēi shēn ”liǎng jù :nián qīng shí yù dào liáng chén měi jǐng ,zǒng shì jìn xìng hē jiǔ ,kě shì jīng shí nián biǎn zhé zhī hòu ,zài yě méi yǒu zhè zhǒng xìng zhì le 。gè lǐ ,gè zhōng 、cǐ zhōng 。qù guó ,lí kāi cháo tíng 。

yú měi rén ·yí zhōu jiàn méi zuò jiàn shǎng èr

  huáng tíng jiān yīn zuò 《chéng tiān yuàn tǎ jì 》,cháo tíng zhǐ wéi “xìng zāi bàng guó ”,bèi chú míng ,yā sòng yí zhōu biān guǎn 。běn cí zuò yú sòng huī zōng chóng níng sān nián (1104)dào dá yí zhōu de dāng nián dōng tiān 。tā chū cì bèi biǎn shì sòng zhé zōng shào shèng yuán nián (1094),zhì cǐ qià hǎo shí nián 。méi huā xiàng zhēng zhe qīng gāo gū ào ,jiān zhēn bú qū ,cí rén zài biǎn zhé qiān xǐ de nì jìng zhōng ,cháng yòng méi huā de jīng shén jī lì zì jǐ 。shàng piàn kāi shǒu yī jù biàn yǐ jīng xǐ de kǒu wěn shuō “tiān yá yě yǒu jiāng nán xìn ”。zài tā yǎn zhōng ,méi kāi shì guāng míng 、xī wàng hé měi de huà shēn ,tā yuán lái shèng kāi yú jiāng nán yī dài ,xiàn zài zài tiān yá hǎi jiǎo de huāng mán zhī dì tū rán kāi fàng ,zhēn shì lìng rén xǐ bú zì jìn ,zhè yì wèi zhe chūn tiān de lái lín 。tā bú jǐn huān hū chūn tiān de dào lái ,gèng duì zì jǐ rén shēng zhī lǚ de dōng tiān jí jiāng guò qù chōng mǎn xìn xīn 。“yè lán ”èr jù shì duì “méi pò ”jǐng xiàng de jù tǐ miáo xiě :yīn yè lán fēng xì ,zì jǐ yǐ wéi méi huā shàng wèi kāi fàng ,shū bú zhī ,qīng chén yī kàn ,méi huā yǐ jīng kāi mǎn xiàng nán de zhī tóu ,xiān yì hòu yáng ,diē dàng yǒu zī 。

  xià piàn ,“yù tái ”èr jù xiě méi huā de kāi fàng yǐn qǐ qún huā de dù jì ,zhī hǎo zhù dào měi rén méi xīn ,bǐ yù zì jǐ zài cháo tíng shòu dào xiǎo rén de pái jǐ huǐ bàng ,yuǎn zhé tiān yá ,suī rán kuài lěi zài xiōng ,dàn réng bú fá xìn xīn 。zuì hòu “píng shēng ”liǎng jù ,kǎi tàn zì jǐ mìng yùn de kǎn kě ,měi rì zhī néng yǐ jiǔ jiāo chóu ,lí jīng shí nián ,“lǎo jìn shǎo nián xīn ”,shēn chén yòu bēi liáng de biǎo lù xī rì de shǎo nián xīn bèi rén shì de fēng shuāng xiāo mó dài jìn ,àn rán qíng shāng ,dàn bìng bú xiāo chén 。nǐ rén huà de xiě fǎ ,xíng xiàng 、shēng dòng ;lián xì cí rén shēn shì ,yùn hán fēng fù ,nài rén jǔ jiáo 。zhěng tǐ fēng gé lè guān shuǎng lǎng 。

yú měi rén ·yí zhōu jiàn méi zuò jiàn shǎng yī

  cǐ cí wéi shān gǔ yīn xiě 《chéng tiān yuàn tǎ jì 》bèi cháo tíng zhǐ wéi “xìng zāi bàng guó ”ér biǎn zhé dì chù xī nán de biān dì yí zhōu hòu suǒ zuò 。quán cí yǐ yǒng méi wéi zhōng xīn ,bǎ tiān yá yǔ jiāng nán 、chuí lǎo yǔ shǎo nián 、qù guó shí nián yǔ píng shēng zuò le yī gè duì bǐ xìng zǒng jié ,jì biǎo xiàn chū tiān yá jiàn méi de xǐ yuè ,cháo huā xī shí de xīn wèi ,yòu shū xiě bú shèng jīn xī zhī kǎi ,biǎo xiàn chū zuò zhě xīn zhōng yù jié de bú píng yǔ fèn mèn 。

  “tiān yá yě yǒu jiāng nán xìn ,méi pò zhī chūn jìn ”。yí zhōu dì jìn hǎi nán ,qù jīng guó shù qiān lǐ ,shuō shì “tiān yá ”bú suàn kuā zhāng 。dào biǎn suǒ jū rán néng kàn dào jiāng nán cháng jiàn de méi huā ,zuò zhě hěn chà yì 。“méi pò zhī chūn ”,zhè bú jǐn shì yǐ jiāng nán méi huā duō dōng mò chūn chū kāi fàng ,yì wèi chūn tiān lái lín ;ér qiě shì cè zhòng yú dì yù de lián xiǎng ,yì wèi zhe “tiān yá ”yě wú fǎ gé duàn “jiāng nán ”yǔ wǒ de lián xì (zuò zhě wéi jiāng xī xiū shuǐ rén ,dì jí shǔ jiāng nán )。“yě yǒu ”,shì shǐ liào wèi jí 、xǐ chū wàng wài de kǒu wěn ,xiǎn jiàn huán jìng bǐ yù liào de hǎo 。

  jǐn jiē èr jù zé yóu “méi pò ”,xiě dào méi kāi 。méi huā kāi dé nà yàng zǎo ,nà yàng tū rán ,yè shēn shí xiù dào yī zhèn àn xiāng ,méi néng xiǎng dào shí me yuán gù ,jí zhì “xiǎo lái ”cái fā xiàn xiàng yáng de zhī tóu yǐ kāi fán le 。

  suī zé “kāi biàn ”,què jǐn xiàn yú “xiàng nán zhī ”,bú shī wéi zǎo méi ,lìng rén gǎn dào xīn xiān ,xǐ yuè 。“yè lán (qí shí shēng xī jù jué ,àn xiāng yì wén )fēng xì (qià hǎo chuán dì qīng xiāng )”shí hòu cái “dé xiāng ”,gù yún “chí ”。cǐ chù yòng bǐ xì zhì 。“yě yǒu ”biǎo xiàn chū dì yī cì jīng xǐ ,“bú dào ”zé biǎo xiàn chū yòu yī cì yì wài ,zuò zhě jīng xǐ bú dié zhī qíng ,yì yú yán biǎo 。

  zhì cǐ ,zuò zhě yǐ mǎn huái jiāng nán zhī chūn xīn 。yī gè guān yú méi huā de làng màn gù shì ,suí jiàn yú zuò zhě bǐ duān 。《tài píng yù lǎn 。shí xù bù 》yǐn 《zá wǔ háng shū 》:“sòng wǔ dì nǚ shòu yáng gōng zhǔ rén rì wò yú hán zhāng diàn yán xià 。méi huā luò gōng zhǔ é shàng ,chéng wǔ chū huā ,fú zhī bú qù 。”yī jù “yù tái nòng fěn huā yīng dù ,piāo dào méi xīn zhù ”bú dàn jiāng jiù diǎn fān chū xīn yì ,ér qiě hái biǎo xiàn chū yī gè bèi biǎn de lǎo rén guān méi yǐ zhì wàng huái dé shī de xīn qíng ,àn fú xià wén “shǎo nián xīn ”sān zì 。

  xiǎng dào wǎng rì shǎng méi ,duì zhe rú cǐ měi jǐng (“gè lǐ ”,cǐ zhōng ,zhè yàng de qíng jǐng zhōng ),zǒng xiǎng bǎ jiǔ hē gè gòu ;dàn xiàn bú tóng le ,jīng guò shí nián de biǎn zhé ,huàn hǎi chén lún zhī hòu ,bú fù yǒu shǎo nián de xìng zhì le 。jié wěi cí qíng shàng shì yī dà dōu zhuǎn ,“lǎo ”jiā shàng “jìn ”de chéng dù fù cí ,gèng shǐ niù shé ér chū de yù fèn zhī qíng dé dào chōng fèn biǎo xiàn 。yòng “yuàn bēi shēn ”lái dài yán xìng zhì hǎo ,yì xíng xiàng yǒu wèi 。

  zhè shǒu cí xiě dé jí wéi shēn zhì ,shì shān gǔ gū qīng yì yù de rén gé fēng mào de xiě zhào 。quán cí yóu jǐng rù shǒu ,wǎn qǔ xì nì ;yǐ qíng shōu jié ,zhí shū xiōng yì 。zhěng shǒu cí fēng gé shū dàng ,pō jù yùn wèi 。

  zuò zhě xiān xiě zài biān dì yí zhōu kàn dào méi hán bāo yù fàng ,jiē zhe xiě yè wǎn wēi fēng zhōng chuán lái méi huā yōu xiāng ,zuì hòu xiě zǎo chén méi huā kāi mǎn zhī tóu 。yóu “méi pò ”dào “dé xiāng ”zài dào “kāi biàn ”,zuò zhě hěn yǒu céng cì dì miáo xiě le méi huā 。

yú měi rén ·yí zhōu jiàn méi zuò chuàng zuò bèi jǐng

  huáng tíng jiān yīn zuò 《chéng tiān yuàn tǎ jì 》,cháo tíng zhǐ wéi “xìng zāi bàng guó ”,bèi chú míng ,yā sòng yí zhōu biān guǎn 。cí zuò yú sòng huī zōng chóng níng sān nián (1104)dào dá yí zhōu de dāng nián dōng tiān 。tā chū cì bèi biǎn shì sòng zhé zōng shào shèng yuán nián (1094),zhì cǐ qià hǎo shí nián 。

《yú měi rén ·yí zhōu jiàn méi zuò 》huáng tíng jiān pīn yīn dú yīn cān kǎo

yú měi rén yí zhōu jiàn méi zuò
yú měi rén ·yí zhōu jiàn méi zuò

tiān yá yě yǒu jiāng nán xìn.
tiān yá yě yǒu jiāng nán xìn 。
méi pò zhī chūn jìn.
méi pò zhī chūn jìn 。
yè lán fēng xì dé xiāng chí.
yè lán fēng xì dé xiāng chí 。
bù dào xiǎo lái kāi biàn xiàng nán zhī.
bú dào xiǎo lái kāi biàn 、xiàng nán zhī 。
yù tái nòng fěn huā yīng dù.
yù tái nòng fěn huā yīng dù 。
piāo dào méi xīn zhù.
piāo dào méi xīn zhù 。
píng shēng gè lǐ yuàn bēi shēn.
píng shēng gè lǐ yuàn bēi shēn 。
qù guó shí nián lǎo jǐn shào nián xīn.
qù guó shí nián lǎo jìn 、shǎo nián xīn 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

黄庭坚 黄庭坚 黄庭坚(1045-1105)字鲁直,号涪翁,又号山谷道人。原籍金华(今属浙江),祖上迁家分宁(今江西修水),遂为分宁人。治平四年(1067)进士,授叶县尉。熙宁五年(1072)为北京(今河北大名)国子监教授。元丰三年(1080)知吉州太和县(今江西泰和)。哲宗立,召为秘书郎。元祐元年(1086)为《神宗实录》检讨官,编修《神宗实录》,迁著作佐郎,加集贤校理。时张耒、秦观、晁补之俱在京师,与庭坚同游苏轼之门,有「苏门四学士」之称。《神宗实录》成,擢为起居舍人。哲宗亲政,以修实录不实的罪名,被贬涪州(今四川涪陵)别驾、黔州(今四川彭水)安置。绍圣四年(1097)移戎州(今四川宜宾)。崇宁元年(1102),内迁知太平州(今安徽当涂),到任九天,即被罢免,主管洪州玉隆观。次年复被除名编管宜州(今广西宜山)。四年,卒于贬所,年六十一,私谥文节先生。《宋史》有传。尤长于诗,世号「苏黄」。其诗多写个人日常生活,在艺术上讲究修辞造句,追求新奇。工书法,与苏轼、米芾、蔡襄并称「宋四家」。著有《豫章先生文集》三十卷、《山谷琴趣外编》三卷。《全宋词》收录其词一百九十馀首。《全宋词补辑》又从《诗渊》辑得二首。黄庭坚诗歌创作影响很大,与苏轼并称「苏黄」,是「江西诗派」的创始人。其诗宗法杜甫,并有「夺胎换骨」「点石成金」「无一字无来处」之论。作诗力求新奇,诗风瘦硬峭拔,也有清新流畅之作,另有诗反映了人民的疾苦。由于他学识渊博,功力深厚,创作态度严谨,诗中往往表现出超迈的见识和旷达的襟怀,在宋代诗歌发展史上独树一帜。但过多地在字句、技巧上下功夫,不免有晦涩生硬之弊。词与秦观齐名,少年时多做艳词,有的词写得疏宕洒脱,清雅明畅。晚年词风接近苏轼。今存词180多首。有《山谷集》,自选其诗文名《山谷精华录》,词集名《山谷琴趣外篇》(即《山谷词》)。工书法,兼擅行、草,自成风格。书迹有《华严疏》《松风阁诗》及《廉颇蔺相如传》等。

黄庭坚的诗词

  • 西江月(断送一生惟有)
  • 阮郎归(烹茶留客驻金鞍)
  • 转调丑奴儿
  • 清平乐(重九)
  • 送王郎
  • 春阴(竹笋初生黄犊角)
  • 登快阁(痴儿了却公家事)
  • 雨中登岳阳楼望君山
  • 菩萨蛮(半烟半雨溪桥畔)
  • 徐孺子祠堂
  • 宋代诗词推荐

  • 酹江月·夜凉
  • 摸鱼儿(次韵送别)
  • 汉宫春(吴侍郎生日)
  • 秋夜雨(和韵刘制几立秋夜观月,喜雨)
  • 清平乐(忠孝堂雨过,荷花烂然,晚晴可人,因呈李宜山同舍)
  • 大酺(无射商荷塘小隐)
  • 霓裳中序第一(次E059房韵)
  • 江城子(拟蒲江)
  • 浣溪沙(安人生日·四之四)
  • 《木兰花》钱惟演原文、翻译、赏析和诗意(木兰花·城上风光莺语乱 钱惟演)
  • 《虞美人·宜州见梅作》黄庭坚原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·宜州见梅作 黄庭坚)原文,《虞美人·宜州见梅作》黄庭坚原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·宜州见梅作 黄庭坚)翻译,《虞美人·宜州见梅作》黄庭坚原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·宜州见梅作 黄庭坚)赏析,《虞美人·宜州见梅作》黄庭坚原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·宜州见梅作 黄庭坚)阅读答案,出自黄庭坚的作品

    诗词类别

    黄庭坚的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语