《戏答元珍》戏答元珍欧阳修原文、翻译、赏析和诗意

作者:欧阳修 朝代:宋代
《戏答元珍》戏答元珍欧阳修原文、翻译、赏析和诗意原文

《戏答元珍》 欧阳修

春风疑不到天涯,二月山城未见花。
残雪压枝犹有桔,冻雷惊笋欲抽芽。
夜闻归雁生乡思,病入新年感物华。
曾是洛阳花下客,野芳虽晚不须嗟。

作者简介(欧阳修)

欧阳修头像

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。

戏答元珍翻译及注释

翻译
我怀疑春风吹不到这荒远的天涯,
不然已是二月这山城怎么还看不见春花?
残余的积雪压在枝头好象有碧桔在摇晃,
春雷震破冰冻那竹笋也被惊醒想发嫩芽。
夜晚听到归雁啼叫勾起我对故乡的思念,
带着病进入新的一年面对春色有感而发。
我曾在洛阳做官观赏过那里的奇花异草,
山城野花开得虽迟也不必为此嗟叹惊讶。

注释
(1)元珍:丁宝臣,字元珍,常州晋陵(今江苏常州市)人,时为峡州军事判官。
(2)天涯:极边远的地方。诗人贬官夷陵(今湖北宜昌市),距京城已远,故云。
(3)山城:亦指夷陵。
(4)“残雪”二句:诗人在《夷陵县四喜堂记》中说,夷陵“又有橘柚茶笋四时之味”。残雪:初春雪还未完全融化。 冻雷:初春时节的雷,因仍有雪,故称。
(5)“夜闻”二句一作“鸟声渐变知芳节,人意无聊感物华”。归雁:春季雁向北飞,故 云。隋薛道衡《人日思归》:“人归落雁后,思发在花前。”感物华:感叹事物的美好。 物华 :美好的景物。
(6)“曾是”句:宋仁宗天圣八年(1030)至景元年(1034),欧阳修曾任 西京(洛阳)留守推官。洛阳以花著称,作者《洛阳牡丹记 风俗记》:“洛阳之俗,大抵好花。春时,城中无贵贱皆插花,虽负担者亦然。花开时,士庶竞为游遨。”
(7)冻雷:寒日之雷
(8)乡思:思乡、相思之情
(9)物华:自然景物

戏答元珍主旨

欧阳修对政治上遭受的打击心潮难平,故在诗中流露出迷惘寂寞的情怀,但他并未因此而丧失自信、而失望,而是更多地表现了被贬的抗争精神,对前途仍充满信心。

戏答元珍评析

  以浅近自然的语言写景抒情,但琢磨很细,意脉完足,有一种亲切流畅的风格。首二句是欧阳修很得意的。据《苕溪渔隐丛话》引《西清诗话》,他曾对人说:“若无下句,则上句不见佳处,并读之,便觉精神顿出。”后人也说它“起得超妙”。这两句一果一因,语气连贯;次序上先以“疑”领起,引出对于“疑”的解释,因此显得有波折而不平板;另外,它还寓含着诗人在受贬谪时期待和失望的心情。所以,虽说是有如口语的句子,其实写得很讲究。全诗的关系,也是一联紧接一联,意脉含蓄而绵细。唐人律诗多用平列的意象、断续或跳跃的衔接,欧阳修则力图将八句诗构成流动而连贯的节奏,这无疑是唐诗之后的一条新路。

  这首《戏答元珍》是欧阳修的律诗名作,此诗作于宋仁宗景佑三年(1036年)。此年欧阳修因事左迁峡州夷陵(今湖北宜昌)县令,与峡州军事判官丁宝臣(字元珍)交好。丁曾有诗赠欧阳修,欧阳修乃于此年作诗以答。此诗首联写山城荒僻冷落;颔联承前细写山城荒凉之景,写出残雪累累、寒雷殷殷中蕴孕的生机一片。后两联抒情。颈联写作者多病之身在时光变迁、万物更迭中产生的客子之悲;尾联写自己早年作客洛阳,稔熟洛阳牡丹,今日山城野花虽晚,但自己全不在意。欧阳修在这样一首普通的诗中表达了决不屈服的昂扬之志,道出了作者哲理性的人生思考。正是在这一点上,欧阳修的这首诗体现了宋诗注重理趣的革新特征。

戏答元珍导读

  宋仁宗景祐三年(1036),欧阳修被贬为峡州夷陵县令。此诗乃次年春在夷陵 作。一本题为《戏答元珍花时久雨之什》。题目冠以“戏”字,是声明此篇不过是游戏之作,其实正是他受贬后政治上失意的掩饰之辞。全诗先是描写荒远山城的凄凉春景,接着抒发自己迁谪山乡的寂寞情怀及眷眷乡思,最后则自作宽慰之言,看似超脱,实是悲凉,表现出作者平静的表面下更深沉的痛苦。写景清新自然,抒情一波三折而真切诚挚,感人至深。开头二句起得超妙,欧阳修自己也颇为自得,他曾说:“若无下句,则上句不见佳处。并读之,便觉精神顿出。”(蔡眦《西清诗话》)起句不凡,下面又环环相扣,故方回《瀛奎律髓》说:“以后句句有味。”陈衍《宋诗精华录》说:“结韵用高一层意自慰。”

  首句写夷陵山城的恶劣环境。二月时分在其他地方早就应该花开满眼香气逼人了,但在此地却遍地荒凉。诗人表面上是写自然环境的恶劣,但实际上是写政治环境的不善,言下之意是朝廷的关怀怎么就不再远度天涯光顾一下这小城的官员呢?残雪压枝,但夷陵还有鲜美的柑橘可以品味,意即尽管如此,但在山城该怎么生活就怎么生活着,并且还要品出美味打破生活的寂寞;冻雷初响,惊醒熟睡的竹笋,它亦积蓄着力量,正要冒出新生的嫩芽,突破严厉的压制。“夜闻归雁”与“病入新年”两句反映出诗人心里的苦闷,流放山城兴起乡思之情在所难免,而这乡思之情又变成乡思之病,面对新年又至物华更新不免要感慨时光的流逝和人生的短暂。

  诗末两句诗人虽然是自我安慰,但却透露出极为矛盾的心情,表面上说他曾在洛阳做过留守推官,见过盛盖天下的洛阳名花名园,见不到此地晚开的野花也不须嗟叹了,但实际上却充满着一种无奈和凄凉,不须嗟实际上是大可嗟,故才有了这首借“未见花”的日常小事生发出人生乃至于政治上的感慨。

  此诗之妙,就妙在它既以小孕大,又怨而不怒。它借“春风”与“花”的关系来寄喻君臣、君民关系,是历代以来以“香草美人”来比喻君臣关系的进一步拓展,在他的内心中,他是深信明君不会抛弃智臣的,故在另一首《戏赠丁判官》七绝中说“须信春风无远近,维舟处处有花开”,而此诗却反其意而用之,表达了他的怀疑,也不失为一种清醒。但在封建朝政中,君臣更多的是一种人身依附、政治依附的关系,臣民要做到真正的人生自主与自择是非常痛苦的,所以他也只能以“戏赠”“戏答”的方式表达一下他的怨刺而已,他所秉承的也是中国古典诗歌的“怨而不怒”的风雅传统。据说欧阳修很得意这首诗,原因恐怕也就在这里。

《戏答元珍》欧阳修 拼音读音参考

xì dá yuán zhēn
戏答元珍

chūn fēng yí bú dào tiān yá, èr yuè shān chéng wèi jiàn huā.
春风疑不到天涯,二月山城未见花。
cán xuě yā zhī yóu yǒu jú, dòng léi jīng sǔn yù chōu yá.
残雪压枝犹有桔,冻雷惊笋欲抽芽。
yè wén guī yàn shēng xiāng sī, bìng rù xīn nián gǎn wù huá.
夜闻归雁生乡思,病入新年感物华。
céng shì luò yáng huā xià kè, yě fāng suī wǎn bù xū jiē.
曾是洛阳花下客,野芳虽晚不须嗟。

《戏答元珍》戏答元珍欧阳修原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《xì dá yuán zhēn 》 ōu yáng xiū

chūn fēng yí bú dào tiān yá ,èr yuè shān chéng wèi jiàn huā 。
cán xuě yā zhī yóu yǒu jú ,dòng léi jīng sǔn yù chōu yá 。
yè wén guī yàn shēng xiāng sī ,bìng rù xīn nián gǎn wù huá 。
céng shì luò yáng huā xià kè ,yě fāng suī wǎn bú xū jiē 。

zuò zhě jiǎn jiè (ōu yáng xiū )

ōu yáng xiū tóu xiàng

ōu yáng xiū (1007-1072),zì yǒng shū ,hào zuì wēng ,wǎn hào “liù yī jū shì ”。hàn zú ,jí zhōu yǒng fēng (jīn jiāng xī shěng yǒng fēng xiàn )rén ,yīn jí zhōu yuán shǔ lú líng jun4 ,yǐ “lú líng ōu yáng xiū ”zì jū 。shì hào wén zhōng ,shì chēng ōu yáng wén zhōng gōng 。běi sòng zhèng zhì jiā 、wén xué jiā 、shǐ xué jiā ,yǔ hán yù 、liǔ zōng yuán 、wáng ān shí 、sū xún 、sū shì 、sū zhé 、céng gǒng hé chēng “táng sòng bā dà jiā ”。hòu rén yòu jiāng qí yǔ hán yù 、liǔ zōng yuán hé sū shì hé chēng “qiān gǔ wén zhāng sì dà jiā ”。

xì dá yuán zhēn fān yì jí zhù shì

fān yì
wǒ huái yí chūn fēng chuī bú dào zhè huāng yuǎn de tiān yá ,
bú rán yǐ shì èr yuè zhè shān chéng zěn me hái kàn bú jiàn chūn huā ?
cán yú de jī xuě yā zài zhī tóu hǎo xiàng yǒu bì jú zài yáo huǎng ,
chūn léi zhèn pò bīng dòng nà zhú sǔn yě bèi jīng xǐng xiǎng fā nèn yá 。
yè wǎn tīng dào guī yàn tí jiào gōu qǐ wǒ duì gù xiāng de sī niàn ,
dài zhe bìng jìn rù xīn de yī nián miàn duì chūn sè yǒu gǎn ér fā 。
wǒ céng zài luò yáng zuò guān guān shǎng guò nà lǐ de qí huā yì cǎo ,
shān chéng yě huā kāi dé suī chí yě bú bì wéi cǐ jiē tàn jīng yà 。

zhù shì
(1)yuán zhēn :dīng bǎo chén ,zì yuán zhēn ,cháng zhōu jìn líng (jīn jiāng sū cháng zhōu shì )rén ,shí wéi xiá zhōu jun1 shì pàn guān 。
(2)tiān yá :jí biān yuǎn de dì fāng 。shī rén biǎn guān yí líng (jīn hú běi yí chāng shì ),jù jīng chéng yǐ yuǎn ,gù yún 。
(3)shān chéng :yì zhǐ yí líng 。
(4)“cán xuě ”èr jù :shī rén zài 《yí líng xiàn sì xǐ táng jì 》zhōng shuō ,yí líng “yòu yǒu jú yòu chá sǔn sì shí zhī wèi ”。cán xuě :chū chūn xuě hái wèi wán quán róng huà 。 dòng léi :chū chūn shí jiē de léi ,yīn réng yǒu xuě ,gù chēng 。
(5)“yè wén ”èr jù yī zuò “niǎo shēng jiàn biàn zhī fāng jiē ,rén yì wú liáo gǎn wù huá ”。guī yàn :chūn jì yàn xiàng běi fēi ,gù yún 。suí xuē dào héng 《rén rì sī guī 》:“rén guī luò yàn hòu ,sī fā zài huā qián 。”gǎn wù huá :gǎn tàn shì wù de měi hǎo 。 wù huá :měi hǎo de jǐng wù 。
(6)“céng shì ”jù :sòng rén zōng tiān shèng bā nián (1030)zhì jǐng yuán nián (1034),ōu yáng xiū céng rèn xī jīng (luò yáng )liú shǒu tuī guān 。luò yáng yǐ huā zhe chēng ,zuò zhě 《luò yáng mǔ dān jì fēng sú jì 》:“luò yáng zhī sú ,dà dǐ hǎo huā 。chūn shí ,chéng zhōng wú guì jiàn jiē chā huā ,suī fù dān zhě yì rán 。huā kāi shí ,shì shù jìng wéi yóu áo 。”
(7)dòng léi :hán rì zhī léi
(8)xiāng sī :sī xiāng 、xiàng sī zhī qíng
(9)wù huá :zì rán jǐng wù

xì dá yuán zhēn zhǔ zhǐ

ōu yáng xiū duì zhèng zhì shàng zāo shòu de dǎ jī xīn cháo nán píng ,gù zài shī zhōng liú lù chū mí wǎng jì mò de qíng huái ,dàn tā bìng wèi yīn cǐ ér sàng shī zì xìn 、ér shī wàng ,ér shì gèng duō dì biǎo xiàn le bèi biǎn de kàng zhēng jīng shén ,duì qián tú réng chōng mǎn xìn xīn 。

xì dá yuán zhēn píng xī

  yǐ qiǎn jìn zì rán de yǔ yán xiě jǐng shū qíng ,dàn zhuó mó hěn xì ,yì mò wán zú ,yǒu yī zhǒng qīn qiē liú chàng de fēng gé 。shǒu èr jù shì ōu yáng xiū hěn dé yì de 。jù 《tiáo xī yú yǐn cóng huà 》yǐn 《xī qīng shī huà 》,tā céng duì rén shuō :“ruò wú xià jù ,zé shàng jù bú jiàn jiā chù ,bìng dú zhī ,biàn jiào jīng shén dùn chū 。”hòu rén yě shuō tā “qǐ dé chāo miào ”。zhè liǎng jù yī guǒ yī yīn ,yǔ qì lián guàn ;cì xù shàng xiān yǐ “yí ”lǐng qǐ ,yǐn chū duì yú “yí ”de jiě shì ,yīn cǐ xiǎn dé yǒu bō shé ér bú píng bǎn ;lìng wài ,tā hái yù hán zhe shī rén zài shòu biǎn zhé shí qī dài hé shī wàng de xīn qíng 。suǒ yǐ ,suī shuō shì yǒu rú kǒu yǔ de jù zǐ ,qí shí xiě dé hěn jiǎng jiū 。quán shī de guān xì ,yě shì yī lián jǐn jiē yī lián ,yì mò hán xù ér mián xì 。táng rén lǜ shī duō yòng píng liè de yì xiàng 、duàn xù huò tiào yuè de xián jiē ,ōu yáng xiū zé lì tú jiāng bā jù shī gòu chéng liú dòng ér lián guàn de jiē zòu ,zhè wú yí shì táng shī zhī hòu de yī tiáo xīn lù 。

  zhè shǒu 《xì dá yuán zhēn 》shì ōu yáng xiū de lǜ shī míng zuò ,cǐ shī zuò yú sòng rén zōng jǐng yòu sān nián (1036nián )。cǐ nián ōu yáng xiū yīn shì zuǒ qiān xiá zhōu yí líng (jīn hú běi yí chāng )xiàn lìng ,yǔ xiá zhōu jun1 shì pàn guān dīng bǎo chén (zì yuán zhēn )jiāo hǎo 。dīng céng yǒu shī zèng ōu yáng xiū ,ōu yáng xiū nǎi yú cǐ nián zuò shī yǐ dá 。cǐ shī shǒu lián xiě shān chéng huāng pì lěng luò ;hàn lián chéng qián xì xiě shān chéng huāng liáng zhī jǐng ,xiě chū cán xuě lèi lèi 、hán léi yīn yīn zhōng yùn yùn de shēng jī yī piàn 。hòu liǎng lián shū qíng 。jǐng lián xiě zuò zhě duō bìng zhī shēn zài shí guāng biàn qiān 、wàn wù gèng dié zhōng chǎn shēng de kè zǐ zhī bēi ;wěi lián xiě zì jǐ zǎo nián zuò kè luò yáng ,rěn shú luò yáng mǔ dān ,jīn rì shān chéng yě huā suī wǎn ,dàn zì jǐ quán bú zài yì 。ōu yáng xiū zài zhè yàng yī shǒu pǔ tōng de shī zhōng biǎo dá le jué bú qū fú de áng yáng zhī zhì ,dào chū le zuò zhě zhé lǐ xìng de rén shēng sī kǎo 。zhèng shì zài zhè yī diǎn shàng ,ōu yáng xiū de zhè shǒu shī tǐ xiàn le sòng shī zhù zhòng lǐ qù de gé xīn tè zhēng 。

xì dá yuán zhēn dǎo dú

  sòng rén zōng jǐng yòu sān nián (1036),ōu yáng xiū bèi biǎn wéi xiá zhōu yí líng xiàn lìng 。cǐ shī nǎi cì nián chūn zài yí líng zuò 。yī běn tí wéi 《xì dá yuán zhēn huā shí jiǔ yǔ zhī shí 》。tí mù guàn yǐ “xì ”zì ,shì shēng míng cǐ piān bú guò shì yóu xì zhī zuò ,qí shí zhèng shì tā shòu biǎn hòu zhèng zhì shàng shī yì de yǎn shì zhī cí 。quán shī xiān shì miáo xiě huāng yuǎn shān chéng de qī liáng chūn jǐng ,jiē zhe shū fā zì jǐ qiān zhé shān xiāng de jì mò qíng huái jí juàn juàn xiāng sī ,zuì hòu zé zì zuò kuān wèi zhī yán ,kàn sì chāo tuō ,shí shì bēi liáng ,biǎo xiàn chū zuò zhě píng jìng de biǎo miàn xià gèng shēn chén de tòng kǔ 。xiě jǐng qīng xīn zì rán ,shū qíng yī bō sān shé ér zhēn qiē chéng zhì ,gǎn rén zhì shēn 。kāi tóu èr jù qǐ dé chāo miào ,ōu yáng xiū zì jǐ yě pō wéi zì dé ,tā céng shuō :“ruò wú xià jù ,zé shàng jù bú jiàn jiā chù 。bìng dú zhī ,biàn jiào jīng shén dùn chū 。”(cài zì 《xī qīng shī huà 》)qǐ jù bú fán ,xià miàn yòu huán huán xiàng kòu ,gù fāng huí 《yíng kuí lǜ suǐ 》shuō :“yǐ hòu jù jù yǒu wèi 。”chén yǎn 《sòng shī jīng huá lù 》shuō :“jié yùn yòng gāo yī céng yì zì wèi 。”

  shǒu jù xiě yí líng shān chéng de è liè huán jìng 。èr yuè shí fèn zài qí tā dì fāng zǎo jiù yīng gāi huā kāi mǎn yǎn xiāng qì bī rén le ,dàn zài cǐ dì què biàn dì huāng liáng 。shī rén biǎo miàn shàng shì xiě zì rán huán jìng de è liè ,dàn shí jì shàng shì xiě zhèng zhì huán jìng de bú shàn ,yán xià zhī yì shì cháo tíng de guān huái zěn me jiù bú zài yuǎn dù tiān yá guāng gù yī xià zhè xiǎo chéng de guān yuán ne ?cán xuě yā zhī ,dàn yí líng hái yǒu xiān měi de gān jú kě yǐ pǐn wèi ,yì jí jìn guǎn rú cǐ ,dàn zài shān chéng gāi zěn me shēng huó jiù zěn me shēng huó zhe ,bìng qiě hái yào pǐn chū měi wèi dǎ pò shēng huó de jì mò ;dòng léi chū xiǎng ,jīng xǐng shú shuì de zhú sǔn ,tā yì jī xù zhe lì liàng ,zhèng yào mào chū xīn shēng de nèn yá ,tū pò yán lì de yā zhì 。“yè wén guī yàn ”yǔ “bìng rù xīn nián ”liǎng jù fǎn yìng chū shī rén xīn lǐ de kǔ mèn ,liú fàng shān chéng xìng qǐ xiāng sī zhī qíng zài suǒ nán miǎn ,ér zhè xiāng sī zhī qíng yòu biàn chéng xiāng sī zhī bìng ,miàn duì xīn nián yòu zhì wù huá gèng xīn bú miǎn yào gǎn kǎi shí guāng de liú shì hé rén shēng de duǎn zàn 。

  shī mò liǎng jù shī rén suī rán shì zì wǒ ān wèi ,dàn què tòu lù chū jí wéi máo dùn de xīn qíng ,biǎo miàn shàng shuō tā céng zài luò yáng zuò guò liú shǒu tuī guān ,jiàn guò shèng gài tiān xià de luò yáng míng huā míng yuán ,jiàn bú dào cǐ dì wǎn kāi de yě huā yě bú xū jiē tàn le ,dàn shí jì shàng què chōng mǎn zhe yī zhǒng wú nài hé qī liáng ,bú xū jiē shí jì shàng shì dà kě jiē ,gù cái yǒu le zhè shǒu jiè “wèi jiàn huā ”de rì cháng xiǎo shì shēng fā chū rén shēng nǎi zhì yú zhèng zhì shàng de gǎn kǎi 。

  cǐ shī zhī miào ,jiù miào zài tā jì yǐ xiǎo yùn dà ,yòu yuàn ér bú nù 。tā jiè “chūn fēng ”yǔ “huā ”de guān xì lái jì yù jun1 chén 、jun1 mín guān xì ,shì lì dài yǐ lái yǐ “xiāng cǎo měi rén ”lái bǐ yù jun1 chén guān xì de jìn yī bù tuò zhǎn ,zài tā de nèi xīn zhōng ,tā shì shēn xìn míng jun1 bú huì pāo qì zhì chén de ,gù zài lìng yī shǒu 《xì zèng dīng pàn guān 》qī jué zhōng shuō “xū xìn chūn fēng wú yuǎn jìn ,wéi zhōu chù chù yǒu huā kāi ”,ér cǐ shī què fǎn qí yì ér yòng zhī ,biǎo dá le tā de huái yí ,yě bú shī wéi yī zhǒng qīng xǐng 。dàn zài fēng jiàn cháo zhèng zhōng ,jun1 chén gèng duō de shì yī zhǒng rén shēn yī fù 、zhèng zhì yī fù de guān xì ,chén mín yào zuò dào zhēn zhèng de rén shēng zì zhǔ yǔ zì zé shì fēi cháng tòng kǔ de ,suǒ yǐ tā yě zhī néng yǐ “xì zèng ”“xì dá ”de fāng shì biǎo dá yī xià tā de yuàn cì ér yǐ ,tā suǒ bǐng chéng de yě shì zhōng guó gǔ diǎn shī gē de “yuàn ér bú nù ”de fēng yǎ chuán tǒng 。jù shuō ōu yáng xiū hěn dé yì zhè shǒu shī ,yuán yīn kǒng pà yě jiù zài zhè lǐ 。

《xì dá yuán zhēn 》ōu yáng xiū pīn yīn dú yīn cān kǎo

xì dá yuán zhēn
xì dá yuán zhēn

chūn fēng yí bú dào tiān yá, èr yuè shān chéng wèi jiàn huā.
chūn fēng yí bú dào tiān yá ,èr yuè shān chéng wèi jiàn huā 。
cán xuě yā zhī yóu yǒu jú, dòng léi jīng sǔn yù chōu yá.
cán xuě yā zhī yóu yǒu jú ,dòng léi jīng sǔn yù chōu yá 。
yè wén guī yàn shēng xiāng sī, bìng rù xīn nián gǎn wù huá.
yè wén guī yàn shēng xiāng sī ,bìng rù xīn nián gǎn wù huá 。
céng shì luò yáng huā xià kè, yě fāng suī wǎn bù xū jiē.
céng shì luò yáng huā xià kè ,yě fāng suī wǎn bú xū jiē 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

欧阳修 欧阳修 欧阳修(1007─1072)字永叔,号醉翁,晚号六一居士,吉水(今属江西)人。修幼年丧父,家贫力学。天圣八年(1030)进士及第,为西京(今河南洛阳)留守推官。在西京三年,与钱惟演、梅尧臣、苏舜钦等诗酒唱和,遂以文章名天下。景祐元年(1034)召试学士院,授宣德郎。三年,以直言为范仲淹辩护,贬夷陵(今湖北宜昌)县令。庆历中,以右正言知制诰,参与范仲淹、韩琦、富弼等推行的「新政」。「新政」失败后,外任。至和元年(1054)丁母艰期满,召还与宋祁同修《唐书》。累迁礼部侍郎、枢密副使、参知政事。熙宁四年(1071)六月,以太子少师致仕,居颍州。次年卒,年六十六,谥文忠。《宋史》有传。对宋初以来靡丽的文风提出批评,主张文章应「明道」、「致用」,并积极培养后进,为北宋文坛领袖。著作宏富,有《新唐书》、《新五代史》等。其诗文杂著合为《欧阳文忠公文集》一百五十三卷。在40多年的仕宦生涯中,屡遭贬谪。庆历三年(1043)参与范仲淹「庆历新政」,五年被贬滁州太守。以后担任过朝廷和地方的许多重要官职,所谓「历仕三朝,备位二府」,是一位有作为的政治家,每到一处,多有政绩。在学术上取得了多方面的成就。既是文学家,又是史学家、经学家、金石学家,诗、词、散文均为一时之冠。他领导北宋诗文革新运动取得了胜利。又喜奖掖后进,在唐宋八大家中,除他之外的北宋五家,不是出自他的门下,就是受过他的奖引扶掖。苏轼父子及曾巩、王安石皆出其门下。一生写过500多篇散文,政论、史论、记事、抒情各体兼备,内容充实,文风流畅婉转。《朋党论》、《伶官传序》、《醉翁亭记》等为历代传诵。诗歌风格多样,有的议论时事,抨击腐败政治,同情人民疾苦,有的抒写个人情怀和山水景物;有的写得沉郁顿挫,有的写得清新秀丽。《六一诗话》是中国文学批评史上第一部诗话,开创了新的论诗体裁。词的创作从总的方面看,对花间、南唐词因袭的成分较多,但在思想内容和艺术手法上也有一定的发展。有咏史怀古的词篇,并用词这种形式和朝廷大臣、亲朋故旧唱和,表达对一些重大问题的看法。较少堆砌绮词丽句的无病呻吟,抒情个性是志气自若,放旷达观。他善于发现大自然的美,并在词中再现这种美,如《采桑子》、《渔家傲》诸阕,描绘西湖景物,写得清新洒脱。爱情词有的典雅含蕴,有的大胆率真,并注重心理刻划,增加了词的抒情深度。词集有《六一词》、《欧阳文忠公近体乐府》、《醉翁琴趣外编》。史学方面,除参加修撰《新唐书》外,又自著《新五代史》。

欧阳修的诗词

  • 越溪春
  • 蓦山溪
  • 临江仙(柳外轻雷池上雨)
  • 《长相思》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(长相思·花似伊 欧阳修)
  • 戏答元珍
  • 画眉鸟(万啭千声随意移)
  • 盐角儿
  • 晚泊岳阳
  • 丰乐亭记
  • 蝶恋花(越女采莲秋水畔)
  • 宋代诗词推荐

  • 谒金门(和昌甫)
  • 眼儿媚(席上瑞香)
  • 临江仙(即席和韩南涧韵)
  • 木兰花(雨中)
  • 鹧鸪天(过湖阴席上赠妓)
  • 浣溪沙(赋向伯恭芗林木犀二首)
  • 《游山西村》游山西村陆游原文、翻译、赏析和诗意
  • 芰荷香(席上用韵送程德远罢金溪)
  • 雨中花令(夏词)
  • 声声慢(和陆景思黄木香)
  • 《戏答元珍》戏答元珍欧阳修原文、翻译、赏析和诗意原文,《戏答元珍》戏答元珍欧阳修原文、翻译、赏析和诗意翻译,《戏答元珍》戏答元珍欧阳修原文、翻译、赏析和诗意赏析,《戏答元珍》戏答元珍欧阳修原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自欧阳修的作品

    诗词类别

    欧阳修的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语