《潇湘神》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(潇湘神·斑竹枝 刘禹锡)

作者:刘禹锡 朝代:唐代
《潇湘神》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(潇湘神·斑竹枝 刘禹锡)原文

《潇湘神》 刘禹锡

斑竹枝,斑竹枝,泪痕点点寄相思。
楚客欲听瑶瑟怨,潇湘深夜月明时。

作者简介(刘禹锡)

刘禹锡头像

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。

潇湘神·斑竹枝翻译及注释

翻译
斑竹枝啊斑竹枝,泪痕点点寄托着相思。楚地的游子啊若想听听瑶瑟的幽怨,在这潇水湘江之上当着夜深月明之时。

注释
①潇湘神:词牌名,一名《潇湘曲》。此词作于朗州(今湖南省常德市)时期,诗中所及山水和故事皆在湘沅间。潇湘:湖南西南部潇水、湘水。
②斑竹:即湘妃竹。相传舜崩苍梧,娥皇、女英二妃追至,哭啼极哀,泪染于竹,斑斑如泪痕,故谓“斑竹”。
③泪痕点点寄相思:《述异记》载,“舜南巡,葬于苍梧。尧二女娥皇、女英泪下沾竹,文悉为之斑。”
④楚客:本指屈原,此处为作者自况。作此词时刘禹锡正值贬官朗州(治所在今湖南常德)。
⑤瑶瑟:以美玉妆饰成的瑟。古代之管弦乐器。
⑥潇湘:潇水在今湖南零陵县西北合于湘水,称潇湘。

潇湘神·斑竹枝赏析

  《潇湘神》,一名《潇湘曲》。刘禹锡贬官朗州(今潮南常德)后,依当地的迎神曲之声制词,写了二首,创此词调,此为其中的第二首。潇湘,潇水流至湖南零陵县西与湘水合流,世称“潇湘”。潇湘神,即湘妃。指舜帝的两个妃子娥皇、女英。《博物志》记载,舜帝南巡,死于苍梧,葬于九嶷,他的爱妃娥皇、女英闻讯后赶至湘水边,哭泣悲甚,其泪挥洒在湘竹上,留下斑斑泪痕,遂成斑竹,她们也就自投于湘水,成为湘水女神,亦称“湘灵”。刘禹锡这首词,便是题咏湘妃故事的。

  “斑竹枝,斑竹枝,泪痕点点寄相思。”开头两个叠句,一方面是利用两组相同的音调组成滚珠流水般的节奏,以加强哀怨的气氛;一方面是反复强调斑竹枝这一具体事物,以唤起并加深人们对有关传统故事的印象。词人在这重叠深沉的哀叹中,实际上也融进了自己被贬谪的怨愤痛苦之情,从竹上的斑点,写到人物的泪痕,又从人物的泪痕写到两地相思,层层深入,一气流贯。在词人的笔下,斑竹成为多情相思的象征,是一种隽永幽雅的意象,而不再是普通的自然景物。

  “楚客欲听瑶瑟怨,潇湘深夜月明时。”楚客,本指屈原。刘禹锡当时正贬官在朗州,与屈原流放湘西相似,所以这里的“楚客”实是作者以屈原自喻,将湘妃、屈原和自己的哀怨,联系在一起。这里的“瑶瑟”,乃瑟的美称,在作者的想象中,湘灵鼓瑟必然极为哀怨,所以说“瑶瑟怨”。当夜深人静、明月高照之时,楚客徘徊于潇湘之滨,在伴和着潺潺湘水的悠扬琴韵中,细细领略其中滋味,此之谓以环境烘托心情。词中创造了一个凄清空漾的境界,更适于传达出词人哀怨深婉的情思,作者和湘灵的怨愤之情融合了,历史传说与现实生活融合了,作者的主观感情与客观景物也融合了,情致悠然不尽,辞止而意无穷。

  全词虽为祭祀潇湘神而作,但却借古代神话湘妃的故事,抒发自己政治受挫和无辜被贬谪的怨愤。作者运用比兴的艺术手法,描绘了一个真实与虚幻结合的艺术境界,将远古的传说、战国时代逐臣的哀怨和自己被贬湘地的情思交织起来,融化为一体,赋予这首小词以深邃的政治内涵,显示出真与幻的交织和结合,以环境烘托其哀怨之情,虽似随口吟成,而意境幽远,语言流丽,留给读者无穷回味和遐想的余地。

潇湘神·斑竹枝创作背景

  这首词是作者贬官朗州期间(朗州治所在今湖南常德)所作,通过咏湘妃的哀怨而抒发了自己被贬的内心的凄苦。

《潇湘神》刘禹锡 拼音读音参考

xiāo xiāng shén
潇湘神

bān zhú zhī, bān zhú zhī, lèi hén diǎn diǎn jì xiāng sī.
斑竹枝,斑竹枝,泪痕点点寄相思。
chǔ kè yù tīng yáo sè yuàn, xiāo xiāng shēn yè yuè míng shí.
楚客欲听瑶瑟怨,潇湘深夜月明时。

《潇湘神》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(潇湘神·斑竹枝 刘禹锡)拼音解读

《xiāo xiāng shén 》 liú yǔ xī

bān zhú zhī ,bān zhú zhī ,lèi hén diǎn diǎn jì xiàng sī 。
chǔ kè yù tīng yáo sè yuàn ,xiāo xiāng shēn yè yuè míng shí 。

zuò zhě jiǎn jiè (liú yǔ xī )

liú yǔ xī tóu xiàng

liú yǔ xī (772-842),zì mèng dé ,hàn zú ,zhōng guó táng cháo péng chéng (jīn xú zhōu )rén ,zǔ jí luò yáng ,táng cháo wén xué jiā ,zhé xué jiā ,zì chēng shì hàn zhōng shān jìng wáng hòu yì ,céng rèn jiān chá yù shǐ ,shì wáng shū wén zhèng zhì gǎi gé jí tuán de yī yuán 。táng dài zhōng wǎn qī zhe míng shī rén ,yǒu “shī háo ”zhī chēng 。tā de jiā tíng shì yī gè shì dài yǐ rú xué xiàng chuán de shū xiāng mén dì 。zhèng zhì shàng zhǔ zhāng gé xīn ,shì wáng shū wén pài zhèng zhì gé xīn huó dòng de zhōng xīn rén wù zhī yī 。hòu lái yǒng zhēn gé xīn shī bài bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ (jīn hú nán cháng dé )。jù hú nán cháng dé lì shǐ xué jiā 、shōu cáng jiā zhōu xīn guó xiān shēng kǎo zhèng liú yǔ xī bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ qí jiān xiě le zhe míng de “hàn shòu chéng chūn wàng ”。

xiāo xiāng shén ·bān zhú zhī fān yì jí zhù shì

fān yì
bān zhú zhī ā bān zhú zhī ,lèi hén diǎn diǎn jì tuō zhe xiàng sī 。chǔ dì de yóu zǐ ā ruò xiǎng tīng tīng yáo sè de yōu yuàn ,zài zhè xiāo shuǐ xiāng jiāng zhī shàng dāng zhe yè shēn yuè míng zhī shí 。

zhù shì
①xiāo xiāng shén :cí pái míng ,yī míng 《xiāo xiāng qǔ 》。cǐ cí zuò yú lǎng zhōu (jīn hú nán shěng cháng dé shì )shí qī ,shī zhōng suǒ jí shān shuǐ hé gù shì jiē zài xiāng yuán jiān 。xiāo xiāng :hú nán xī nán bù xiāo shuǐ 、xiāng shuǐ 。
②bān zhú :jí xiāng fēi zhú 。xiàng chuán shùn bēng cāng wú ,é huáng 、nǚ yīng èr fēi zhuī zhì ,kū tí jí āi ,lèi rǎn yú zhú ,bān bān rú lèi hén ,gù wèi “bān zhú ”。
③lèi hén diǎn diǎn jì xiàng sī :《shù yì jì 》zǎi ,“shùn nán xún ,zàng yú cāng wú 。yáo èr nǚ é huáng 、nǚ yīng lèi xià zhān zhú ,wén xī wéi zhī bān 。”
④chǔ kè :běn zhǐ qū yuán ,cǐ chù wéi zuò zhě zì kuàng 。zuò cǐ cí shí liú yǔ xī zhèng zhí biǎn guān lǎng zhōu (zhì suǒ zài jīn hú nán cháng dé )。
⑤yáo sè :yǐ měi yù zhuāng shì chéng de sè 。gǔ dài zhī guǎn xián lè qì 。
⑥xiāo xiāng :xiāo shuǐ zài jīn hú nán líng líng xiàn xī běi hé yú xiāng shuǐ ,chēng xiāo xiāng 。

xiāo xiāng shén ·bān zhú zhī shǎng xī

  《xiāo xiāng shén 》,yī míng 《xiāo xiāng qǔ 》。liú yǔ xī biǎn guān lǎng zhōu (jīn cháo nán cháng dé )hòu ,yī dāng dì de yíng shén qǔ zhī shēng zhì cí ,xiě le èr shǒu ,chuàng cǐ cí diào ,cǐ wéi qí zhōng de dì èr shǒu 。xiāo xiāng ,xiāo shuǐ liú zhì hú nán líng líng xiàn xī yǔ xiāng shuǐ hé liú ,shì chēng “xiāo xiāng ”。xiāo xiāng shén ,jí xiāng fēi 。zhǐ shùn dì de liǎng gè fēi zǐ é huáng 、nǚ yīng 。《bó wù zhì 》jì zǎi ,shùn dì nán xún ,sǐ yú cāng wú ,zàng yú jiǔ yí ,tā de ài fēi é huáng 、nǚ yīng wén xùn hòu gǎn zhì xiāng shuǐ biān ,kū qì bēi shèn ,qí lèi huī sǎ zài xiāng zhú shàng ,liú xià bān bān lèi hén ,suí chéng bān zhú ,tā men yě jiù zì tóu yú xiāng shuǐ ,chéng wéi xiāng shuǐ nǚ shén ,yì chēng “xiāng líng ”。liú yǔ xī zhè shǒu cí ,biàn shì tí yǒng xiāng fēi gù shì de 。

  “bān zhú zhī ,bān zhú zhī ,lèi hén diǎn diǎn jì xiàng sī 。”kāi tóu liǎng gè dié jù ,yī fāng miàn shì lì yòng liǎng zǔ xiàng tóng de yīn diào zǔ chéng gǔn zhū liú shuǐ bān de jiē zòu ,yǐ jiā qiáng āi yuàn de qì fēn ;yī fāng miàn shì fǎn fù qiáng diào bān zhú zhī zhè yī jù tǐ shì wù ,yǐ huàn qǐ bìng jiā shēn rén men duì yǒu guān chuán tǒng gù shì de yìn xiàng 。cí rén zài zhè zhòng dié shēn chén de āi tàn zhōng ,shí jì shàng yě róng jìn le zì jǐ bèi biǎn zhé de yuàn fèn tòng kǔ zhī qíng ,cóng zhú shàng de bān diǎn ,xiě dào rén wù de lèi hén ,yòu cóng rén wù de lèi hén xiě dào liǎng dì xiàng sī ,céng céng shēn rù ,yī qì liú guàn 。zài cí rén de bǐ xià ,bān zhú chéng wéi duō qíng xiàng sī de xiàng zhēng ,shì yī zhǒng jun4 yǒng yōu yǎ de yì xiàng ,ér bú zài shì pǔ tōng de zì rán jǐng wù 。

  “chǔ kè yù tīng yáo sè yuàn ,xiāo xiāng shēn yè yuè míng shí 。”chǔ kè ,běn zhǐ qū yuán 。liú yǔ xī dāng shí zhèng biǎn guān zài lǎng zhōu ,yǔ qū yuán liú fàng xiāng xī xiàng sì ,suǒ yǐ zhè lǐ de “chǔ kè ”shí shì zuò zhě yǐ qū yuán zì yù ,jiāng xiāng fēi 、qū yuán hé zì jǐ de āi yuàn ,lián xì zài yī qǐ 。zhè lǐ de “yáo sè ”,nǎi sè de měi chēng ,zài zuò zhě de xiǎng xiàng zhōng ,xiāng líng gǔ sè bì rán jí wéi āi yuàn ,suǒ yǐ shuō “yáo sè yuàn ”。dāng yè shēn rén jìng 、míng yuè gāo zhào zhī shí ,chǔ kè pái huái yú xiāo xiāng zhī bīn ,zài bàn hé zhe chán chán xiāng shuǐ de yōu yáng qín yùn zhōng ,xì xì lǐng luè qí zhōng zī wèi ,cǐ zhī wèi yǐ huán jìng hōng tuō xīn qíng 。cí zhōng chuàng zào le yī gè qī qīng kōng yàng de jìng jiè ,gèng shì yú chuán dá chū cí rén āi yuàn shēn wǎn de qíng sī ,zuò zhě hé xiāng líng de yuàn fèn zhī qíng róng hé le ,lì shǐ chuán shuō yǔ xiàn shí shēng huó róng hé le ,zuò zhě de zhǔ guān gǎn qíng yǔ kè guān jǐng wù yě róng hé le ,qíng zhì yōu rán bú jìn ,cí zhǐ ér yì wú qióng 。

  quán cí suī wéi jì sì xiāo xiāng shén ér zuò ,dàn què jiè gǔ dài shén huà xiāng fēi de gù shì ,shū fā zì jǐ zhèng zhì shòu cuò hé wú gū bèi biǎn zhé de yuàn fèn 。zuò zhě yùn yòng bǐ xìng de yì shù shǒu fǎ ,miáo huì le yī gè zhēn shí yǔ xū huàn jié hé de yì shù jìng jiè ,jiāng yuǎn gǔ de chuán shuō 、zhàn guó shí dài zhú chén de āi yuàn hé zì jǐ bèi biǎn xiāng dì de qíng sī jiāo zhī qǐ lái ,róng huà wéi yī tǐ ,fù yǔ zhè shǒu xiǎo cí yǐ shēn suì de zhèng zhì nèi hán ,xiǎn shì chū zhēn yǔ huàn de jiāo zhī hé jié hé ,yǐ huán jìng hōng tuō qí āi yuàn zhī qíng ,suī sì suí kǒu yín chéng ,ér yì jìng yōu yuǎn ,yǔ yán liú lì ,liú gěi dú zhě wú qióng huí wèi hé xiá xiǎng de yú dì 。

xiāo xiāng shén ·bān zhú zhī chuàng zuò bèi jǐng

  zhè shǒu cí shì zuò zhě biǎn guān lǎng zhōu qī jiān (lǎng zhōu zhì suǒ zài jīn hú nán cháng dé )suǒ zuò ,tōng guò yǒng xiāng fēi de āi yuàn ér shū fā le zì jǐ bèi biǎn de nèi xīn de qī kǔ 。

《xiāo xiāng shén 》liú yǔ xī pīn yīn dú yīn cān kǎo

xiāo xiāng shén
xiāo xiāng shén

bān zhú zhī, bān zhú zhī, lèi hén diǎn diǎn jì xiāng sī.
bān zhú zhī ,bān zhú zhī ,lèi hén diǎn diǎn jì xiàng sī 。
chǔ kè yù tīng yáo sè yuàn, xiāo xiāng shēn yè yuè míng shí.
chǔ kè yù tīng yáo sè yuàn ,xiāo xiāng shēn yè yuè míng shí 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

刘禹锡 刘禹锡 刘禹锡(772-842)字梦得,洛阳人,为匈奴族后裔。晚年任太子宾客,世称「刘宾客」。他和柳宗元一同参预那唐朝永贞年间短命的政治改革,结果一同贬谪远郡,顽强地生活下来,晚年回到洛阳,仍有「马思边草拳毛动」的豪气。他的诗精炼含蓄,往往能以清新的语言表达自己对人生或历史的深刻理解, 因而被白居易推崇备至, 誉为「诗豪」。他在远谪湖南、四川时,接触到少数民族的生活,并受到当地民歌的一些影响,创作出《竹枝》、《浪淘沙》诸词,给后世留下「银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲」的民俗画面。至于「东边日出西边雨,道是无晴还有晴」,更是地道的民歌风味了。他在和白居易的《春词》时,曾注明「依《忆江南》曲拍为句」,这是中国文学史上依曲填词的最早记录。

刘禹锡的诗词

  • 始闻秋风
  • 潇湘神·斑竹枝
  • 酬乐天扬州初逢席上见赠(巴山楚水凄凉地)
  • 《乌衣巷》乌衣巷刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意
  • 乌衣巷
  • 《秋词二首》秋词二首刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意
  • 《竹枝词二首·其二》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(竹枝词二首·其二 刘禹锡)
  • 忆江南·春去也
  • 杨柳枝(城外春风吹酒旗)
  • 堤上行二首
  • 唐代诗词推荐

  • 病后春思
  • 离亭前思有寄
  • 得阎伯钧书
  • 桐江闲居作十二首
  • 题延寿坊东南角古池
  • 《送日本国僧敬龙归》送日本国僧敬龙归韦庄原文、翻译、赏析和诗意
  • 听李尊师弹琴
  • 晚春花
  • 和袭美寄毗陵魏处士朴
  • 剪刀
  • 《潇湘神》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(潇湘神·斑竹枝 刘禹锡)原文,《潇湘神》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(潇湘神·斑竹枝 刘禹锡)翻译,《潇湘神》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(潇湘神·斑竹枝 刘禹锡)赏析,《潇湘神》刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意(潇湘神·斑竹枝 刘禹锡)阅读答案,出自刘禹锡的作品

    诗词类别

    刘禹锡的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语