《采桑子》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(采桑子·清明上巳西湖好 欧阳修)

作者:欧阳修 朝代:宋代
《采桑子》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(采桑子·清明上巳西湖好 欧阳修)原文

《采桑子》 欧阳修

清明上巳西湖好,满目繁华。
争道谁家。
绿柳朱轮走钿车。
游人日暮相将去,醒醉喧哗。
路转堤斜。
直到城头总是花。

作者简介(欧阳修)

欧阳修头像

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。

采桑子·清明上巳西湖好注释

翻译
清明节与上巳节的时候,西湖风光很好。满眼都是一片繁华景象。谁家的车马在抢道争先?一辆有着红色轮子和金色花朵的车子,为了超前,绕从道旁的柳树行中奔驰而过。
游人在日暮时分相随归去。醒的醒,醉的醉,相互招呼,喧哗不已。从西湖弯斜的堤岸一直到城头,沿途都是开放的鲜花。

注释
①上巳:节日名,古时以阴历三月上旬巳日为上巳,这一天人们多到水边嘻游,以消除不祥。
②争道:游人车辆争先而行。
③朱轮:漆着红色的轮子。汉制,太守所乘之车,以红漆涂轮。
④钿车:嵌上金丝花纹作为装饰的车子。这句是说装着朱轮的钿车在绿柳之下驶过。
⑤相将:相随,相携,即手牵手。
⑥醉醒:醉酒的人和酒醒的人。

采桑子·清明上巳西湖好鉴赏

  这首词是写清明时节西湖游春的热闹繁华景象,从侧面来写西湖之美,着意描绘游春的欢乐气氛。古时以农历三月上旬巳日为“上巳”,这一天历来有到水滨踏青的习俗。《梦梁录》卷二载:“三月三日上已之辰,曲水流觞故事,起于晋时。唐朝赐宴曲江,倾都禊饮踏青,亦是此意。”《东京梦华录》也记载:“四野如市,往往就芳树之下,或园囿之间,罗列杯盘,互相劝酬。都城之歌儿舞女,遍满园亭,抵暮而归。”这就可以看出是郊外人们游春的盛况。西湖景色迷人,是游人的最佳去处。看绿柳丛中,车如流水马如龙,争相抢道,西湖岸上,游人如织,各色人等都在享受欣赏着大好春光。词人自己也乘着朱轮钿车加入了这欢乐春游的队伍。

  词上片描绘的是一幅白天西湖春游图。下片写游人返归的景象。日暮时分,酒醒了的、还在醉着的,前后相将归家。从西湖弯斜的堤岸一直到城头,一路之上,花头攒动。“直到城头总是花”,这里既指从西湖到颍州城下的路边鲜花盛开,又当指一路上游人皆头上簪花而归。唐宋时,人们有采花簪头之俗,无论男女。如杜牧《九日齐安登高》中即写道:“尘世难逢开口笑,菊花须插满头归。”苏轼《次韵苏伯固主簿重九》说道:“髻重不嫌黄菊满,手香新喜绿橙搓。”刘克庄《上巳》也有句云:“暮归尚有清狂态,乱插山花满角巾。”可见,“直到城头总是花”,写的是人们春游而归,头上簪花络绎回城的情景。

  清明上巳时节,是古人往水边游玩的时侯。以这样一个游览的时节,再加上西湖这样一个游览胜地,真可谓良辰美景,两者铸备,热闹景象自是非同寻常。本词所表现的正是一派盛景,“满目繁华”即为全词的核心。

  满目繁华的特点,首先体现在对游者的描写上,这也是作品表现的重点。游者一是多,二是欢。游者之多,在词中写道:“争道谁家,绿柳朱轮走锢车”。这一句写了两种不同的游者,一种是乘车者,一种是徒步者。车多,才会引起人们的争相指点;行者多,也才可能出现“争道”的景状。最后这两句用寥寥数字,展示出了一个毂击肩摩的游览盛况。另外,下片“喧哗”一词,又从音响的角度突出了游者之多,以西湖这样的敝廓之地,竟有人声鼎沸之感,那行人熙来攘往的情景是可想而知的了。何以见出游者之欢?从上述行人“争道谁家”车的描写中,已传出一片欢快活跃的气氛,接着写游人日暮归返时的“醒醉”二字,更是道尽了游者各各相异的神态。这令人想起明代文学家张岱在《西湖七月半》一文中对各种赏月人的生动描写:他们有的“浅斟低唱”,有的“喝呼嘈杂,装假醉”,也有的“呼客纵饮”、“纵舟酣睡”。本词中“醒醉”二字所激起的正是类似这些景象的联想,从游人归返之态中,似可想见他们有的专意游览,饱享春景;有的就景欢饮,一醉方休,他们各以自己的方式纵情游乐,尽兴而归。总之,游者云集,笑语连天。

  满目繁华,还体现在对西湖自身景色特点的描绘上。这虽然不是作品的表现重点,但却是组成繁华景象不可缺少的部分。清明上巳已是暮春时节,但作品中绝无花衰红消的悲凉之意,却呈现出色彩浓艳的一派盛景。在“绿柳朱轮走钿车”一句中,词人以绿柳和朱轮相对,既写了钿车的豪华,也衬托出柳树的茂盛,色彩鲜明,春意浓郁。词的结句顺承“游人日暮相将去”的语意,写归途所见的景色,路转堤斜,一路是花。这是枝上花还是落于地上的花?词人没有明写,他仅给人留下一个印缘,只觉得满目姹紫嫣红,春花充盈着整个空间。熙熙攘攘的人流和满地遍野的鲜花汇成一体,气氛是很热烈的。这使我们想起欧阳修在另一首《采桑子》中所写的词句:“笙歌散尽游人去,始觉春空。”这一个“空”字,正是从对立的角度表明了词人对本词中所显示的盛况无比深切的感受,也说明了词人和春意有着不可分割的联系。所以,本词即抓住这两方面内容共同表现了颍州西湖的繁盛。此词从开始到结束都贯穿着“繁华”、“喧哗”的节日气氛,把读者也卷入这气氛之中,领受节日的欢乐。读完这首词,再回头看看第一句:“清明上已西湖好。”就不难看出,作者是借节日的繁华来赞美西湖好的。词中每一句都有丰富的内涵,全词构成一幅生动壮美的游春图。

  整首词通过朱轮钿车争道、游人簪花而归的特写镜头,形象描绘了一幅颍州西湖清明上巳时期的风情画。这首《采桑子》写得人欢景艳,别具一格,不乏动人之处。

采桑子·清明上巳西湖好创作背景

  北宋皇祐三年(1049年),欧阳修赴颍州任职。颍州的西湖是当时的游览名胜,欧阳修被那里的旖旎风光陶醉了,他把颍州选为晚年居住之所,多次来往其地,并一连写下十首《采桑子》吟咏西湖胜景。这十首词意境优美,风采各异。这首《采桑子》是其中的一篇。

《采桑子》欧阳修 拼音读音参考

cǎi sāng zǐ
采桑子

qīng míng shàng sì xī hú hǎo, mǎn mù fán huá.
清明上巳西湖好,满目繁华。
zhēng dào shuí jiā.
争道谁家。
lǜ liǔ zhū lún zǒu diàn chē.
绿柳朱轮走钿车。
yóu rén rì mù xiāng jiāng qù, xǐng zuì xuān huá.
游人日暮相将去,醒醉喧哗。
lù zhuǎn dī xié.
路转堤斜。
zhí dào chéng tóu zǒng shì huā.
直到城头总是花。

《采桑子》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(采桑子·清明上巳西湖好 欧阳修)拼音解读

《cǎi sāng zǐ 》 ōu yáng xiū

qīng míng shàng sì xī hú hǎo ,mǎn mù fán huá 。
zhēng dào shuí jiā 。
lǜ liǔ zhū lún zǒu diàn chē 。
yóu rén rì mù xiàng jiāng qù ,xǐng zuì xuān huá 。
lù zhuǎn dī xié 。
zhí dào chéng tóu zǒng shì huā 。

zuò zhě jiǎn jiè (ōu yáng xiū )

ōu yáng xiū tóu xiàng

ōu yáng xiū (1007-1072),zì yǒng shū ,hào zuì wēng ,wǎn hào “liù yī jū shì ”。hàn zú ,jí zhōu yǒng fēng (jīn jiāng xī shěng yǒng fēng xiàn )rén ,yīn jí zhōu yuán shǔ lú líng jun4 ,yǐ “lú líng ōu yáng xiū ”zì jū 。shì hào wén zhōng ,shì chēng ōu yáng wén zhōng gōng 。běi sòng zhèng zhì jiā 、wén xué jiā 、shǐ xué jiā ,yǔ hán yù 、liǔ zōng yuán 、wáng ān shí 、sū xún 、sū shì 、sū zhé 、céng gǒng hé chēng “táng sòng bā dà jiā ”。hòu rén yòu jiāng qí yǔ hán yù 、liǔ zōng yuán hé sū shì hé chēng “qiān gǔ wén zhāng sì dà jiā ”。

cǎi sāng zǐ ·qīng míng shàng sì xī hú hǎo zhù shì

fān yì
qīng míng jiē yǔ shàng sì jiē de shí hòu ,xī hú fēng guāng hěn hǎo 。mǎn yǎn dōu shì yī piàn fán huá jǐng xiàng 。shuí jiā de chē mǎ zài qiǎng dào zhēng xiān ?yī liàng yǒu zhe hóng sè lún zǐ hé jīn sè huā duǒ de chē zǐ ,wéi le chāo qián ,rào cóng dào páng de liǔ shù háng zhōng bēn chí ér guò 。
yóu rén zài rì mù shí fèn xiàng suí guī qù 。xǐng de xǐng ,zuì de zuì ,xiàng hù zhāo hū ,xuān huá bú yǐ 。cóng xī hú wān xié de dī àn yī zhí dào chéng tóu ,yán tú dōu shì kāi fàng de xiān huā 。

zhù shì
①shàng sì :jiē rì míng ,gǔ shí yǐ yīn lì sān yuè shàng xún sì rì wéi shàng sì ,zhè yī tiān rén men duō dào shuǐ biān xī yóu ,yǐ xiāo chú bú xiáng 。
②zhēng dào :yóu rén chē liàng zhēng xiān ér háng 。
③zhū lún :qī zhe hóng sè de lún zǐ 。hàn zhì ,tài shǒu suǒ chéng zhī chē ,yǐ hóng qī tú lún 。
④diàn chē :qiàn shàng jīn sī huā wén zuò wéi zhuāng shì de chē zǐ 。zhè jù shì shuō zhuāng zhe zhū lún de diàn chē zài lǜ liǔ zhī xià shǐ guò 。
⑤xiàng jiāng :xiàng suí ,xiàng xié ,jí shǒu qiān shǒu 。
⑥zuì xǐng :zuì jiǔ de rén hé jiǔ xǐng de rén 。

cǎi sāng zǐ ·qīng míng shàng sì xī hú hǎo jiàn shǎng

  zhè shǒu cí shì xiě qīng míng shí jiē xī hú yóu chūn de rè nào fán huá jǐng xiàng ,cóng cè miàn lái xiě xī hú zhī měi ,zhe yì miáo huì yóu chūn de huān lè qì fēn 。gǔ shí yǐ nóng lì sān yuè shàng xún sì rì wéi “shàng sì ”,zhè yī tiān lì lái yǒu dào shuǐ bīn tà qīng de xí sú 。《mèng liáng lù 》juàn èr zǎi :“sān yuè sān rì shàng yǐ zhī chén ,qǔ shuǐ liú shāng gù shì ,qǐ yú jìn shí 。táng cháo cì yàn qǔ jiāng ,qīng dōu xì yǐn tà qīng ,yì shì cǐ yì 。”《dōng jīng mèng huá lù 》yě jì zǎi :“sì yě rú shì ,wǎng wǎng jiù fāng shù zhī xià ,huò yuán yòu zhī jiān ,luó liè bēi pán ,hù xiàng quàn chóu 。dōu chéng zhī gē ér wǔ nǚ ,biàn mǎn yuán tíng ,dǐ mù ér guī 。”zhè jiù kě yǐ kàn chū shì jiāo wài rén men yóu chūn de shèng kuàng 。xī hú jǐng sè mí rén ,shì yóu rén de zuì jiā qù chù 。kàn lǜ liǔ cóng zhōng ,chē rú liú shuǐ mǎ rú lóng ,zhēng xiàng qiǎng dào ,xī hú àn shàng ,yóu rén rú zhī ,gè sè rén děng dōu zài xiǎng shòu xīn shǎng zhe dà hǎo chūn guāng 。cí rén zì jǐ yě chéng zhe zhū lún diàn chē jiā rù le zhè huān lè chūn yóu de duì wǔ 。

  cí shàng piàn miáo huì de shì yī fú bái tiān xī hú chūn yóu tú 。xià piàn xiě yóu rén fǎn guī de jǐng xiàng 。rì mù shí fèn ,jiǔ xǐng le de 、hái zài zuì zhe de ,qián hòu xiàng jiāng guī jiā 。cóng xī hú wān xié de dī àn yī zhí dào chéng tóu ,yī lù zhī shàng ,huā tóu zǎn dòng 。“zhí dào chéng tóu zǒng shì huā ”,zhè lǐ jì zhǐ cóng xī hú dào yǐng zhōu chéng xià de lù biān xiān huā shèng kāi ,yòu dāng zhǐ yī lù shàng yóu rén jiē tóu shàng zān huā ér guī 。táng sòng shí ,rén men yǒu cǎi huā zān tóu zhī sú ,wú lùn nán nǚ 。rú dù mù 《jiǔ rì qí ān dēng gāo 》zhōng jí xiě dào :“chén shì nán féng kāi kǒu xiào ,jú huā xū chā mǎn tóu guī 。”sū shì 《cì yùn sū bó gù zhǔ bù zhòng jiǔ 》shuō dào :“jì zhòng bú xián huáng jú mǎn ,shǒu xiāng xīn xǐ lǜ chéng cuō 。”liú kè zhuāng 《shàng sì 》yě yǒu jù yún :“mù guī shàng yǒu qīng kuáng tài ,luàn chā shān huā mǎn jiǎo jīn 。”kě jiàn ,“zhí dào chéng tóu zǒng shì huā ”,xiě de shì rén men chūn yóu ér guī ,tóu shàng zān huā luò yì huí chéng de qíng jǐng 。

  qīng míng shàng sì shí jiē ,shì gǔ rén wǎng shuǐ biān yóu wán de shí hóu 。yǐ zhè yàng yī gè yóu lǎn de shí jiē ,zài jiā shàng xī hú zhè yàng yī gè yóu lǎn shèng dì ,zhēn kě wèi liáng chén měi jǐng ,liǎng zhě zhù bèi ,rè nào jǐng xiàng zì shì fēi tóng xún cháng 。běn cí suǒ biǎo xiàn de zhèng shì yī pài shèng jǐng ,“mǎn mù fán huá ”jí wéi quán cí de hé xīn 。

  mǎn mù fán huá de tè diǎn ,shǒu xiān tǐ xiàn zài duì yóu zhě de miáo xiě shàng ,zhè yě shì zuò pǐn biǎo xiàn de zhòng diǎn 。yóu zhě yī shì duō ,èr shì huān 。yóu zhě zhī duō ,zài cí zhōng xiě dào :“zhēng dào shuí jiā ,lǜ liǔ zhū lún zǒu gù chē ”。zhè yī jù xiě le liǎng zhǒng bú tóng de yóu zhě ,yī zhǒng shì chéng chē zhě ,yī zhǒng shì tú bù zhě 。chē duō ,cái huì yǐn qǐ rén men de zhēng xiàng zhǐ diǎn ;háng zhě duō ,yě cái kě néng chū xiàn “zhēng dào ”de jǐng zhuàng 。zuì hòu zhè liǎng jù yòng liáo liáo shù zì ,zhǎn shì chū le yī gè gū jī jiān mó de yóu lǎn shèng kuàng 。lìng wài ,xià piàn “xuān huá ”yī cí ,yòu cóng yīn xiǎng de jiǎo dù tū chū le yóu zhě zhī duō ,yǐ xī hú zhè yàng de bì kuò zhī dì ,jìng yǒu rén shēng dǐng fèi zhī gǎn ,nà háng rén xī lái rǎng wǎng de qíng jǐng shì kě xiǎng ér zhī de le 。hé yǐ jiàn chū yóu zhě zhī huān ?cóng shàng shù háng rén “zhēng dào shuí jiā ”chē de miáo xiě zhōng ,yǐ chuán chū yī piàn huān kuài huó yuè de qì fēn ,jiē zhe xiě yóu rén rì mù guī fǎn shí de “xǐng zuì ”èr zì ,gèng shì dào jìn le yóu zhě gè gè xiàng yì de shén tài 。zhè lìng rén xiǎng qǐ míng dài wén xué jiā zhāng dài zài 《xī hú qī yuè bàn 》yī wén zhōng duì gè zhǒng shǎng yuè rén de shēng dòng miáo xiě :tā men yǒu de “qiǎn zhēn dī chàng ”,yǒu de “hē hū cáo zá ,zhuāng jiǎ zuì ”,yě yǒu de “hū kè zòng yǐn ”、“zòng zhōu hān shuì ”。běn cí zhōng “xǐng zuì ”èr zì suǒ jī qǐ de zhèng shì lèi sì zhè xiē jǐng xiàng de lián xiǎng ,cóng yóu rén guī fǎn zhī tài zhōng ,sì kě xiǎng jiàn tā men yǒu de zhuān yì yóu lǎn ,bǎo xiǎng chūn jǐng ;yǒu de jiù jǐng huān yǐn ,yī zuì fāng xiū ,tā men gè yǐ zì jǐ de fāng shì zòng qíng yóu lè ,jìn xìng ér guī 。zǒng zhī ,yóu zhě yún jí ,xiào yǔ lián tiān 。

  mǎn mù fán huá ,hái tǐ xiàn zài duì xī hú zì shēn jǐng sè tè diǎn de miáo huì shàng 。zhè suī rán bú shì zuò pǐn de biǎo xiàn zhòng diǎn ,dàn què shì zǔ chéng fán huá jǐng xiàng bú kě quē shǎo de bù fèn 。qīng míng shàng sì yǐ shì mù chūn shí jiē ,dàn zuò pǐn zhōng jué wú huā shuāi hóng xiāo de bēi liáng zhī yì ,què chéng xiàn chū sè cǎi nóng yàn de yī pài shèng jǐng 。zài “lǜ liǔ zhū lún zǒu diàn chē ”yī jù zhōng ,cí rén yǐ lǜ liǔ hé zhū lún xiàng duì ,jì xiě le diàn chē de háo huá ,yě chèn tuō chū liǔ shù de mào shèng ,sè cǎi xiān míng ,chūn yì nóng yù 。cí de jié jù shùn chéng “yóu rén rì mù xiàng jiāng qù ”de yǔ yì ,xiě guī tú suǒ jiàn de jǐng sè ,lù zhuǎn dī xié ,yī lù shì huā 。zhè shì zhī shàng huā hái shì luò yú dì shàng de huā ?cí rén méi yǒu míng xiě ,tā jǐn gěi rén liú xià yī gè yìn yuán ,zhī jiào dé mǎn mù chà zǐ yān hóng ,chūn huā chōng yíng zhe zhěng gè kōng jiān 。xī xī rǎng rǎng de rén liú hé mǎn dì biàn yě de xiān huā huì chéng yī tǐ ,qì fēn shì hěn rè liè de 。zhè shǐ wǒ men xiǎng qǐ ōu yáng xiū zài lìng yī shǒu 《cǎi sāng zǐ 》zhōng suǒ xiě de cí jù :“shēng gē sàn jìn yóu rén qù ,shǐ jiào chūn kōng 。”zhè yī gè “kōng ”zì ,zhèng shì cóng duì lì de jiǎo dù biǎo míng le cí rén duì běn cí zhōng suǒ xiǎn shì de shèng kuàng wú bǐ shēn qiē de gǎn shòu ,yě shuō míng le cí rén hé chūn yì yǒu zhe bú kě fèn gē de lián xì 。suǒ yǐ ,běn cí jí zhuā zhù zhè liǎng fāng miàn nèi róng gòng tóng biǎo xiàn le yǐng zhōu xī hú de fán shèng 。cǐ cí cóng kāi shǐ dào jié shù dōu guàn chuān zhe “fán huá ”、“xuān huá ”de jiē rì qì fēn ,bǎ dú zhě yě juàn rù zhè qì fēn zhī zhōng ,lǐng shòu jiē rì de huān lè 。dú wán zhè shǒu cí ,zài huí tóu kàn kàn dì yī jù :“qīng míng shàng yǐ xī hú hǎo 。”jiù bú nán kàn chū ,zuò zhě shì jiè jiē rì de fán huá lái zàn měi xī hú hǎo de 。cí zhōng měi yī jù dōu yǒu fēng fù de nèi hán ,quán cí gòu chéng yī fú shēng dòng zhuàng měi de yóu chūn tú 。

  zhěng shǒu cí tōng guò zhū lún diàn chē zhēng dào 、yóu rén zān huā ér guī de tè xiě jìng tóu ,xíng xiàng miáo huì le yī fú yǐng zhōu xī hú qīng míng shàng sì shí qī de fēng qíng huà 。zhè shǒu 《cǎi sāng zǐ 》xiě dé rén huān jǐng yàn ,bié jù yī gé ,bú fá dòng rén zhī chù 。

cǎi sāng zǐ ·qīng míng shàng sì xī hú hǎo chuàng zuò bèi jǐng

  běi sòng huáng yòu sān nián (1049nián ),ōu yáng xiū fù yǐng zhōu rèn zhí 。yǐng zhōu de xī hú shì dāng shí de yóu lǎn míng shèng ,ōu yáng xiū bèi nà lǐ de yǐ nǐ fēng guāng táo zuì le ,tā bǎ yǐng zhōu xuǎn wéi wǎn nián jū zhù zhī suǒ ,duō cì lái wǎng qí dì ,bìng yī lián xiě xià shí shǒu 《cǎi sāng zǐ 》yín yǒng xī hú shèng jǐng 。zhè shí shǒu cí yì jìng yōu měi ,fēng cǎi gè yì 。zhè shǒu 《cǎi sāng zǐ 》shì qí zhōng de yī piān 。

《cǎi sāng zǐ 》ōu yáng xiū pīn yīn dú yīn cān kǎo

cǎi sāng zǐ
cǎi sāng zǐ

qīng míng shàng sì xī hú hǎo, mǎn mù fán huá.
qīng míng shàng sì xī hú hǎo ,mǎn mù fán huá 。
zhēng dào shuí jiā.
zhēng dào shuí jiā 。
lǜ liǔ zhū lún zǒu diàn chē.
lǜ liǔ zhū lún zǒu diàn chē 。
yóu rén rì mù xiāng jiāng qù, xǐng zuì xuān huá.
yóu rén rì mù xiàng jiāng qù ,xǐng zuì xuān huá 。
lù zhuǎn dī xié.
lù zhuǎn dī xié 。
zhí dào chéng tóu zǒng shì huā.
zhí dào chéng tóu zǒng shì huā 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

欧阳修 欧阳修 欧阳修(1007─1072)字永叔,号醉翁,晚号六一居士,吉水(今属江西)人。修幼年丧父,家贫力学。天圣八年(1030)进士及第,为西京(今河南洛阳)留守推官。在西京三年,与钱惟演、梅尧臣、苏舜钦等诗酒唱和,遂以文章名天下。景祐元年(1034)召试学士院,授宣德郎。三年,以直言为范仲淹辩护,贬夷陵(今湖北宜昌)县令。庆历中,以右正言知制诰,参与范仲淹、韩琦、富弼等推行的「新政」。「新政」失败后,外任。至和元年(1054)丁母艰期满,召还与宋祁同修《唐书》。累迁礼部侍郎、枢密副使、参知政事。熙宁四年(1071)六月,以太子少师致仕,居颍州。次年卒,年六十六,谥文忠。《宋史》有传。对宋初以来靡丽的文风提出批评,主张文章应「明道」、「致用」,并积极培养后进,为北宋文坛领袖。著作宏富,有《新唐书》、《新五代史》等。其诗文杂著合为《欧阳文忠公文集》一百五十三卷。在40多年的仕宦生涯中,屡遭贬谪。庆历三年(1043)参与范仲淹「庆历新政」,五年被贬滁州太守。以后担任过朝廷和地方的许多重要官职,所谓「历仕三朝,备位二府」,是一位有作为的政治家,每到一处,多有政绩。在学术上取得了多方面的成就。既是文学家,又是史学家、经学家、金石学家,诗、词、散文均为一时之冠。他领导北宋诗文革新运动取得了胜利。又喜奖掖后进,在唐宋八大家中,除他之外的北宋五家,不是出自他的门下,就是受过他的奖引扶掖。苏轼父子及曾巩、王安石皆出其门下。一生写过500多篇散文,政论、史论、记事、抒情各体兼备,内容充实,文风流畅婉转。《朋党论》、《伶官传序》、《醉翁亭记》等为历代传诵。诗歌风格多样,有的议论时事,抨击腐败政治,同情人民疾苦,有的抒写个人情怀和山水景物;有的写得沉郁顿挫,有的写得清新秀丽。《六一诗话》是中国文学批评史上第一部诗话,开创了新的论诗体裁。词的创作从总的方面看,对花间、南唐词因袭的成分较多,但在思想内容和艺术手法上也有一定的发展。有咏史怀古的词篇,并用词这种形式和朝廷大臣、亲朋故旧唱和,表达对一些重大问题的看法。较少堆砌绮词丽句的无病呻吟,抒情个性是志气自若,放旷达观。他善于发现大自然的美,并在词中再现这种美,如《采桑子》、《渔家傲》诸阕,描绘西湖景物,写得清新洒脱。爱情词有的典雅含蕴,有的大胆率真,并注重心理刻划,增加了词的抒情深度。词集有《六一词》、《欧阳文忠公近体乐府》、《醉翁琴趣外编》。史学方面,除参加修撰《新唐书》外,又自著《新五代史》。

欧阳修的诗词

  • 御带花
  • 醉翁亭记
  • 《别滁》别滁欧阳修原文、翻译、赏析和诗意
  • 采桑子·群芳过后西湖好
  • 渔家傲·五月榴花妖艳烘
  • 咏零陵
  • 朝中措·送刘仲原甫出守维扬
  • 玉楼春(题上林后亭)
  • 《诉衷情·眉意》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(诉衷情·眉意 欧阳修)
  • 采桑子(平生为爱西湖好)
  • 宋代诗词推荐

  • 水调歌头(又孙靖州应龙生日)
  • 八声甘州(题维扬摘星楼)
  • 酹江月(送路使君)
  • 东风第一枝(为梅溪寿)
  • 蓦山溪(墨梅、荆楚间鸳鸯梅、赋此)
  • 水调歌头(甲午九日牛山作)
  • 诉衷情(渊明诗)
  • 好事近(再和饯别)
  • 伤情怨
  • 眼儿媚(妓)
  • 《采桑子》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(采桑子·清明上巳西湖好 欧阳修)原文,《采桑子》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(采桑子·清明上巳西湖好 欧阳修)翻译,《采桑子》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(采桑子·清明上巳西湖好 欧阳修)赏析,《采桑子》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(采桑子·清明上巳西湖好 欧阳修)阅读答案,出自欧阳修的作品

    诗词类别

    欧阳修的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语