《青溪/过青溪水作》青溪/过青溪水作王维原文、翻译、赏析和诗意

作者:王维 朝代:唐代
《青溪/过青溪水作》青溪/过青溪水作王维原文、翻译、赏析和诗意原文

《青溪/过青溪水作》 王维

言入黄花川,每逐清溪水。
随山将万转,趣途无百里。
声喧乱石中,色静深松里。
漾漾泛菱荇,澄澄映葭苇。
我心素已闲,清川澹如此。
请留磐石上,垂钓将已矣。
(磐石 一作:盘石)

作者简介(王维)

王维头像

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。

青溪/过青溪水作翻译及注释

翻译
进入黄花川游览,每每都去追逐那条青溪。
溪水随着山势,百转千回,经过的路途,却不足百里。
水声在山间乱石中喧嚣,水色在深密的松林里幽静深沉。
水草在溪水中轻轻摇荡,芦苇清晰地倒映在碧水之中。
我的心一向悠闲,如同清澈的溪水淡泊安宁。
但愿我能留在溪边的盘石上,在垂钓中度过我的一生。

注释
1.青溪:在今陕西勉县之东。
2.言:发语词,无义。黄花川:在今陕西凤县东北黄花镇附近。
3.趣途:趣,同“趋”,指走过的路途。
4.声:溪水声。色:山色。
5.漾漾:水波动荡。菱荇(língxìng):泛指水草。
6.葭(jiā)苇:泛指芦苇。“漾漾”二句描写菱荇在青溪水中浮动,芦苇的倒影映照于清澈的流水。
7.素:一向。闲:悠闲淡泊。
8.澹(dàn):恬静安然。澹:溪水澄澈平静。
9.磐石:大石。
10.将已矣:将以此度过终生。已:结束。

青溪/过青溪水作赏析

  此诗借颂扬名不见经传的青溪,来印证自己的素愿。以青溪之淡泊,喻自身之素愿安闲。

  这是一首写于归隐之后的山水诗。诗的每一句都可以独立成为一幅优美的画面,溪流随山势蜿蜓,在乱石中奔腾咆哮,在松林里静静流淌,水面微波荡漾,各种水生植物随波浮动,溪边的巨石上,垂钓老翁消闲自在。诗句自然清淡,绘声绘色,静中有动,托物寄情,韵味无穷。

  诗开头四句对青溪作总的介绍后,接着采用“移步换形”的写法,顺流而下,描绘了溪水一幅幅各具特色的画面。你看,当它在山间乱石中穿过时,水势湍急,潺潺的溪流声忽然变成了一片喧哗。“喧”字造成了强烈的声感,给人以如闻其声的感受。当它流经松林中的平地时,这同一条青溪却又显得那么娴静、安谧,几乎没有一点声息。澄碧的溪水与两岸郁郁葱葱的松色相映,融成一片,色调特别幽美、和谐。这一联中一动一静,以动衬静,声色相通,极富于意境美。再看,当青溪缓缓流出松林,进入开阔地带后,又是另一番景象:水面上浮泛着菱叶、荇菜等水生植物,一片葱绿,水流过处,微波荡漾,摇曳生姿;再向前走去,水面又似明镜般的清澈碧透,岸边浅水中的芦花、苇叶,倒映如画,天然生色。这一联,“漾漾”绘水动貌,“澄澄”状水静貌,也是一动一静,极为传神。诗人笔下的青溪,既喧闹,又沉静,既活泼,又安详,既幽深,又素净,从不断的流动变化中,表现出了鲜明个性和盎然生意。读后令人油然而生爱悦之情。

  其实,青溪并没有什么奇景,它那素淡的景致,为什么在诗人的眼中、笔下,会具有如此的魅力呢?诚如王国维所说:“一切景语皆情语也。”(《人间词话删稿》)王维也正是从青溪素淡的天然景致中,发现了与他那恬淡的心境、闲逸的情趣高度和谐一致的境界。“我心素已闲,清川澹如此。”诗人正是有意借青溪来为自己写照,以清川的淡泊来印证自己的素愿,心境、物境在这里已融合为一了。最后,诗人暗用了东汉严子陵垂钓富春江的典故,也想以隐居青溪来作为自己的归宿了。这固然说明诗人对青溪的喜爱,更反映了他在仕途失意后自甘淡泊的心情。这一点,写来含而不露,耐人寻味。

  这首诗,自然、清淡、素雅,写景抒情均不刻意为之,表面上看似不着力,而读来韵味隽永醇厚,平淡而有思致。前人评“王右丞如秋水芙蕖,倚风自笑”,是最恰当不过的。

青溪/过青溪水作创作背景

  此诗大约是王维初隐蓝田南山时所作。一说此诗作于王维入蜀途中。王维曾不止一次地循青溪入黄花川游历。这一段路程虽长不及百里,但溪水随着山势盘曲蛇行,千回万转,颇为蜿蜓多姿。王维另有一首《自大散以往深林密竹蹬道盘曲四五十里至黄牛岭见黄花川》,也说那里的山路“危径几万转”,可与此诗的“随山将万转”对看。

《青溪/过青溪水作》王维 拼音读音参考

qīng xī guò qīng xī shuǐ zuò
青溪/过青溪水作

yán rù huáng huā chuān, měi zhú qīng xī shuǐ.
言入黄花川,每逐清溪水。
suí shān jiāng wàn zhuǎn, qù tú wú bǎi lǐ.
随山将万转,趣途无百里。
shēng xuān luàn shí zhōng, sè jìng shēn sōng lǐ.
声喧乱石中,色静深松里。
yàng yàng fàn líng xìng, chéng chéng yìng jiā wěi.
漾漾泛菱荇,澄澄映葭苇。
wǒ xīn sù yǐ xián, qīng chuān dàn rú cǐ.
我心素已闲,清川澹如此。
qǐng liú pán shí shàng, chuí diào jiāng yǐ yǐ.
请留磐石上,垂钓将已矣。
pán shí yī zuò: pán shí
(磐石 一作:盘石)

《青溪/过青溪水作》青溪/过青溪水作王维原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《qīng xī /guò qīng xī shuǐ zuò 》 wáng wéi

yán rù huáng huā chuān ,měi zhú qīng xī shuǐ 。
suí shān jiāng wàn zhuǎn ,qù tú wú bǎi lǐ 。
shēng xuān luàn shí zhōng ,sè jìng shēn sōng lǐ 。
yàng yàng fàn líng xìng ,chéng chéng yìng jiā wěi 。
wǒ xīn sù yǐ xián ,qīng chuān dàn rú cǐ 。
qǐng liú pán shí shàng ,chuí diào jiāng yǐ yǐ 。
(pán shí yī zuò :pán shí )

zuò zhě jiǎn jiè (wáng wéi )

wáng wéi tóu xiàng

wáng wéi (701nián -761nián ,yī shuō 699nián —761nián ),zì mó jié ,hàn zú ,hé dōng pú zhōu (jīn shān xī yùn chéng )rén ,zǔ jí shān xī qí xiàn ,táng cháo shī rén ,yǒu “shī fó ”zhī chēng 。sū shì píng jià qí :“wèi mó jié zhī shī ,shī zhōng yǒu huà ;guān mó jié zhī huà ,huà zhōng yǒu shī 。”kāi yuán jiǔ nián (721nián )zhōng jìn shì ,rèn tài lè chéng 。wáng wéi shì shèng táng shī rén de dài biǎo ,jīn cún shī 400yú shǒu ,zhòng yào shī zuò yǒu 《xiàng sī 》《shān jū qiū míng 》děng 。wáng wéi jīng tōng fó xué ,shòu chán zōng yǐng xiǎng hěn dà 。fó jiāo yǒu yī bù 《wéi mó jié jīng 》,shì wáng wéi míng hé zì de yóu lái 。wáng wéi shī shū huà dōu hěn yǒu míng ,fēi cháng duō cái duō yì ,yīn lè yě hěn jīng tōng 。yǔ mèng hào rán hé chēng “wáng mèng ”。

qīng xī /guò qīng xī shuǐ zuò fān yì jí zhù shì

fān yì
jìn rù huáng huā chuān yóu lǎn ,měi měi dōu qù zhuī zhú nà tiáo qīng xī 。
xī shuǐ suí zhe shān shì ,bǎi zhuǎn qiān huí ,jīng guò de lù tú ,què bú zú bǎi lǐ 。
shuǐ shēng zài shān jiān luàn shí zhōng xuān xiāo ,shuǐ sè zài shēn mì de sōng lín lǐ yōu jìng shēn chén 。
shuǐ cǎo zài xī shuǐ zhōng qīng qīng yáo dàng ,lú wěi qīng xī dì dǎo yìng zài bì shuǐ zhī zhōng 。
wǒ de xīn yī xiàng yōu xián ,rú tóng qīng chè de xī shuǐ dàn bó ān níng 。
dàn yuàn wǒ néng liú zài xī biān de pán shí shàng ,zài chuí diào zhōng dù guò wǒ de yī shēng 。

zhù shì
1.qīng xī :zài jīn shǎn xī miǎn xiàn zhī dōng 。
2.yán :fā yǔ cí ,wú yì 。huáng huā chuān :zài jīn shǎn xī fèng xiàn dōng běi huáng huā zhèn fù jìn 。
3.qù tú :qù ,tóng “qū ”,zhǐ zǒu guò de lù tú 。
4.shēng :xī shuǐ shēng 。sè :shān sè 。
5.yàng yàng :shuǐ bō dòng dàng 。líng xìng (língxìng):fàn zhǐ shuǐ cǎo 。
6.jiā (jiā)wěi :fàn zhǐ lú wěi 。“yàng yàng ”èr jù miáo xiě líng xìng zài qīng xī shuǐ zhōng fú dòng ,lú wěi de dǎo yǐng yìng zhào yú qīng chè de liú shuǐ 。
7.sù :yī xiàng 。xián :yōu xián dàn bó 。
8.dàn (dàn):tián jìng ān rán 。dàn :xī shuǐ chéng chè píng jìng 。
9.pán shí :dà shí 。
10.jiāng yǐ yǐ :jiāng yǐ cǐ dù guò zhōng shēng 。yǐ :jié shù 。

qīng xī /guò qīng xī shuǐ zuò shǎng xī

  cǐ shī jiè sòng yáng míng bú jiàn jīng chuán de qīng xī ,lái yìn zhèng zì jǐ de sù yuàn 。yǐ qīng xī zhī dàn bó ,yù zì shēn zhī sù yuàn ān xián 。

  zhè shì yī shǒu xiě yú guī yǐn zhī hòu de shān shuǐ shī 。shī de měi yī jù dōu kě yǐ dú lì chéng wéi yī fú yōu měi de huà miàn ,xī liú suí shān shì wān tíng ,zài luàn shí zhōng bēn téng páo xiāo ,zài sōng lín lǐ jìng jìng liú tǎng ,shuǐ miàn wēi bō dàng yàng ,gè zhǒng shuǐ shēng zhí wù suí bō fú dòng ,xī biān de jù shí shàng ,chuí diào lǎo wēng xiāo xián zì zài 。shī jù zì rán qīng dàn ,huì shēng huì sè ,jìng zhōng yǒu dòng ,tuō wù jì qíng ,yùn wèi wú qióng 。

  shī kāi tóu sì jù duì qīng xī zuò zǒng de jiè shào hòu ,jiē zhe cǎi yòng “yí bù huàn xíng ”de xiě fǎ ,shùn liú ér xià ,miáo huì le xī shuǐ yī fú fú gè jù tè sè de huà miàn 。nǐ kàn ,dāng tā zài shān jiān luàn shí zhōng chuān guò shí ,shuǐ shì tuān jí ,chán chán de xī liú shēng hū rán biàn chéng le yī piàn xuān huá 。“xuān ”zì zào chéng le qiáng liè de shēng gǎn ,gěi rén yǐ rú wén qí shēng de gǎn shòu 。dāng tā liú jīng sōng lín zhōng de píng dì shí ,zhè tóng yī tiáo qīng xī què yòu xiǎn dé nà me xián jìng 、ān mì ,jǐ hū méi yǒu yī diǎn shēng xī 。chéng bì de xī shuǐ yǔ liǎng àn yù yù cōng cōng de sōng sè xiàng yìng ,róng chéng yī piàn ,sè diào tè bié yōu měi 、hé xié 。zhè yī lián zhōng yī dòng yī jìng ,yǐ dòng chèn jìng ,shēng sè xiàng tōng ,jí fù yú yì jìng měi 。zài kàn ,dāng qīng xī huǎn huǎn liú chū sōng lín ,jìn rù kāi kuò dì dài hòu ,yòu shì lìng yī fān jǐng xiàng :shuǐ miàn shàng fú fàn zhe líng yè 、xìng cài děng shuǐ shēng zhí wù ,yī piàn cōng lǜ ,shuǐ liú guò chù ,wēi bō dàng yàng ,yáo yè shēng zī ;zài xiàng qián zǒu qù ,shuǐ miàn yòu sì míng jìng bān de qīng chè bì tòu ,àn biān qiǎn shuǐ zhōng de lú huā 、wěi yè ,dǎo yìng rú huà ,tiān rán shēng sè 。zhè yī lián ,“yàng yàng ”huì shuǐ dòng mào ,“chéng chéng ”zhuàng shuǐ jìng mào ,yě shì yī dòng yī jìng ,jí wéi chuán shén 。shī rén bǐ xià de qīng xī ,jì xuān nào ,yòu chén jìng ,jì huó pō ,yòu ān xiáng ,jì yōu shēn ,yòu sù jìng ,cóng bú duàn de liú dòng biàn huà zhōng ,biǎo xiàn chū le xiān míng gè xìng hé àng rán shēng yì 。dú hòu lìng rén yóu rán ér shēng ài yuè zhī qíng 。

  qí shí ,qīng xī bìng méi yǒu shí me qí jǐng ,tā nà sù dàn de jǐng zhì ,wéi shí me zài shī rén de yǎn zhōng 、bǐ xià ,huì jù yǒu rú cǐ de mèi lì ne ?chéng rú wáng guó wéi suǒ shuō :“yī qiē jǐng yǔ jiē qíng yǔ yě 。”(《rén jiān cí huà shān gǎo 》)wáng wéi yě zhèng shì cóng qīng xī sù dàn de tiān rán jǐng zhì zhōng ,fā xiàn le yǔ tā nà tián dàn de xīn jìng 、xián yì de qíng qù gāo dù hé xié yī zhì de jìng jiè 。“wǒ xīn sù yǐ xián ,qīng chuān dàn rú cǐ 。”shī rén zhèng shì yǒu yì jiè qīng xī lái wéi zì jǐ xiě zhào ,yǐ qīng chuān de dàn bó lái yìn zhèng zì jǐ de sù yuàn ,xīn jìng 、wù jìng zài zhè lǐ yǐ róng hé wéi yī le 。zuì hòu ,shī rén àn yòng le dōng hàn yán zǐ líng chuí diào fù chūn jiāng de diǎn gù ,yě xiǎng yǐ yǐn jū qīng xī lái zuò wéi zì jǐ de guī xiǔ le 。zhè gù rán shuō míng shī rén duì qīng xī de xǐ ài ,gèng fǎn yìng le tā zài shì tú shī yì hòu zì gān dàn bó de xīn qíng 。zhè yī diǎn ,xiě lái hán ér bú lù ,nài rén xún wèi 。

  zhè shǒu shī ,zì rán 、qīng dàn 、sù yǎ ,xiě jǐng shū qíng jun1 bú kè yì wéi zhī ,biǎo miàn shàng kàn sì bú zhe lì ,ér dú lái yùn wèi jun4 yǒng chún hòu ,píng dàn ér yǒu sī zhì 。qián rén píng “wáng yòu chéng rú qiū shuǐ fú qú ,yǐ fēng zì xiào ”,shì zuì qià dāng bú guò de 。

qīng xī /guò qīng xī shuǐ zuò chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ shī dà yuē shì wáng wéi chū yǐn lán tián nán shān shí suǒ zuò 。yī shuō cǐ shī zuò yú wáng wéi rù shǔ tú zhōng 。wáng wéi céng bú zhǐ yī cì dì xún qīng xī rù huáng huā chuān yóu lì 。zhè yī duàn lù chéng suī zhǎng bú jí bǎi lǐ ,dàn xī shuǐ suí zhe shān shì pán qǔ shé háng ,qiān huí wàn zhuǎn ,pō wéi wān tíng duō zī 。wáng wéi lìng yǒu yī shǒu 《zì dà sàn yǐ wǎng shēn lín mì zhú dēng dào pán qǔ sì wǔ shí lǐ zhì huáng niú lǐng jiàn huáng huā chuān 》,yě shuō nà lǐ de shān lù “wēi jìng jǐ wàn zhuǎn ”,kě yǔ cǐ shī de “suí shān jiāng wàn zhuǎn ”duì kàn 。

《qīng xī /guò qīng xī shuǐ zuò 》wáng wéi pīn yīn dú yīn cān kǎo

qīng xī guò qīng xī shuǐ zuò
qīng xī /guò qīng xī shuǐ zuò

yán rù huáng huā chuān, měi zhú qīng xī shuǐ.
yán rù huáng huā chuān ,měi zhú qīng xī shuǐ 。
suí shān jiāng wàn zhuǎn, qù tú wú bǎi lǐ.
suí shān jiāng wàn zhuǎn ,qù tú wú bǎi lǐ 。
shēng xuān luàn shí zhōng, sè jìng shēn sōng lǐ.
shēng xuān luàn shí zhōng ,sè jìng shēn sōng lǐ 。
yàng yàng fàn líng xìng, chéng chéng yìng jiā wěi.
yàng yàng fàn líng xìng ,chéng chéng yìng jiā wěi 。
wǒ xīn sù yǐ xián, qīng chuān dàn rú cǐ.
wǒ xīn sù yǐ xián ,qīng chuān dàn rú cǐ 。
qǐng liú pán shí shàng, chuí diào jiāng yǐ yǐ.
qǐng liú pán shí shàng ,chuí diào jiāng yǐ yǐ 。
pán shí yī zuò: pán shí
(pán shí yī zuò :pán shí )


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

王维 王维  王维(701─761),字摩诘,祖籍太原祁(今山西祁县)。九岁知属辞,十九岁应京兆府试点了头名,二十一岁(开元九年)中进士。任大乐丞。但不久即因伶人越规表演黄狮子舞被贬为济州(在今山东境内)司功参军。宰相张九龄执政时,王维被提拔为右拾遗,转监察御史。李林甫上台后,王维曾一度出任凉州河西节度使判官,二年后回京,不久又被派往湖北襄阳去主持考试工作。天宝年间,王维在终南山和辋川过着亦官亦隐的生活。公元七五六年,王维被攻陷长安的安禄山叛军所俘,他服药取痢,佯称瘖疾,结果被安禄山「遣人迎置洛阳,拘于普施寺,迫以伪署」。平叛后,凡做伪官的都判了罪,但王维因在被俘期间作《凝碧池》诗怀念朝廷、痛骂安禄山,得到唐肃宗的赞许,加之平乱有功的胞弟王缙极力营救,仅降职为太子中允,后来又升迁为尚书右丞。但自此,王维变得更加消沉了。在半官半隐、奉佛参禅、吟山咏水的生活中,度过了自己的晚年。王维的诗歌创作道路大致以开元二十六年(738)张九龄罢相为界分为前后两个时期。前期诗作大都反映现实,具有明显的进步政治倾向,在一定程度上体现了盛唐时代积极进取的精神;后期的诗作多是描山摹水、歌咏田园风光的,其中也曲折地表达了对现实政治的不满,但情绪的主调却是颓唐消极的。王维不仅工诗善画,且精通音律,擅长书法。诗歌、音乐、绘画三种艺术在审美趣味上相互融会、相互渗透,具有独特的造诣,被苏轼誉之为:「味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。」有《王右丞集》。附:王维(701-761)字摩诘,太原祁(今山西祁县)人。工书画,与弟缙俱有俊才。开元九年,进士擢第,调太乐丞,坐累为济州司仓参军,历右拾遗、监察御史、左补阙、库部郎中。拜吏部郎中。天宝末,为给事中,安禄山陷两都,维为贼所得。服药阳瘖,拘于菩提寺,禄山宴凝碧池。维潜赋诗悲悼,闻于行在,贼平。陷贼官三等定罪。特原之,责授太子中允,迁中庶子、中书舍人。复拜给事中。转尚书右丞。维以诗名盛于开元、天宝间,宁薛诸王驸马豪贵之门,无不拂席迎之,得宋之问辋川别墅,山水绝胜。与道友裴迪,浮舟往来,弹琴赋诗,啸咏终日,笃于奉佛,晚年长斋禅诵。一日,忽索笔作书数纸,别弟缙及平生亲故,舍笔而卒,赠秘书监。宝应中,代宗问缙:朕常于诸王坐闻维乐章,今存几何,缙集诗六卷、文四卷,表上之。敕答云:卿伯氏位列先朝,名高希代,抗行周雅,长揖楚辞,诗家归美,克成编录。叹息良深,殷璠谓维诗词秀调雅,意新理惬,在泉成珠,著壁成绘。苏轼亦云,维诗中有画,画中有诗也。有《王右丞集》。

王维的诗词

  • 《过香积寺》过香积寺王维原文、翻译、赏析和诗意
  • 《送别》送别王维原文、翻译、赏析和诗意
  • 《杂诗三首/杂咏三首》杂诗三首/杂咏三首王维原文、翻译、赏析和诗意
  • 齐州送祖三
  • 送康太守
  • 新晴野望
  • 《山居即事》山居即事王维原文、翻译、赏析和诗意
  • 送魏郡李太守赴任
  • 送綦毋潜落第还乡 / 送别
  • 少年行(新丰美酒斗十千)
  • 唐代诗词推荐

  • 北原别业
  • 一字至九字诗联句
  • 观人读《春秋》
  • 题耿处士林亭
  • 下第后上李中丞
  • 三台(或加令字,一名翠华引、开元乐)
  • 贻里中同志
  • 新秋雨后
  • 酬辛员外折花见遗
  • 秋日怀孟夷庚
  • 《青溪/过青溪水作》青溪/过青溪水作王维原文、翻译、赏析和诗意原文,《青溪/过青溪水作》青溪/过青溪水作王维原文、翻译、赏析和诗意翻译,《青溪/过青溪水作》青溪/过青溪水作王维原文、翻译、赏析和诗意赏析,《青溪/过青溪水作》青溪/过青溪水作王维原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自王维的作品

    诗词类别

    王维的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语