《题长安壁主人》题长安壁主人张谓原文、翻译、赏析和诗意

作者:张谓 朝代:唐代
《题长安壁主人》题长安壁主人张谓原文、翻译、赏析和诗意原文

《题长安壁主人》 张谓

世人结交须黄金,黄金不多交不深。
纵令然诺暂相许,终是悠悠行路心。
分类: 友情哲理

作者简介(张谓)

张谓(?--777年) 字正言,河内(今河南泌阳县)人,唐代。天宝二年登进士第,乾元中为尚书郎,大历年间潭州刺史,后官至礼部侍郎,三典贡举。其诗辞精意深,讲究格律,诗风清正,多饮宴送别之作。代表作有《早梅》《邵陵作》《送裴侍御归上都》等,其中以《早梅》为最著名,《唐诗三百首》各选本多有辑录。“不知近水花先发,疑是经冬雪未消”,疑白梅作雪,写得很有新意,趣味盎然。诗一卷。

题长安壁主人翻译及注释

翻译
世俗的人互相结交需要以黄金为纽带,黄金用得不多,交情自然不深。
纵然口头上暂时承诺了什么,实际上他的心就如路人一样冷漠。

注释
①世人:指世俗之人。
②纵令:纵然,即使。
③然诺:许诺。然:答应,信守。
④悠悠:平淡隔膜、庸俗不堪的样子。
⑤行路心:路上行人的心理。

题长安壁主人鉴赏

  “世人结交须黄金,黄金不多交不深。”揭露出金钱对人情世态的“污染”。黄金一直是古代社会的硬通货,而金钱换“友谊”的事情无论古今都不乏其例。早在西晋,鲁褒就深刻地指出:“舟车上下,役使孔方。凡百君子,同尘和光。上交下接,名誉益彰。”(《钱神论》)

  “纵令然诺暂相许,终是悠悠行路心。”形象地勾画出长安壁主人虚情假意的笑脸和冷漠无情的心。“然诺”是信义的标志,金钱是欲望的化身,道德和欲望之间的沟壑永难填平,这是作为社会动物的人本然而终极的顽疾。“悠悠行路心”正指向这个本性,“悠悠”两字,形容“行路心”,十分恰当地表现出这份本性长久而自然地生长于世人心中。这样一种看似平淡的口气,对人的讥刺不露骨而能达到鞭挞入骨的效果。

  文学是社会的一画镜子。这首诗言浅意深,富有哲理意义,反映了唐代社会世态人情的一个侧面。

题长安壁主人创作背景

  诗题中的长安壁主人,是典型的市侩人物。作为大唐帝国京都的长安,是中外交通的枢纽和对外贸易中心,“丝绸之路”的集散地。

  《题长安壁主人》即作于中唐以后时期,是张谓在长安的一人家中做客时题于壁上的。

  中唐以来,工商业,尤其是商业特别兴盛。在繁荣热闹的长安东西两市场里,麕集着形形色色的商品和各种奇珍异宝。黄金作为商品流通的手段,在这花花世界里神通广大。而长安又是全国政治中心,随着朝政的腐败,趋炎附势,钻营逐利的现象更为突出。因此,在封建社会里,出现长安壁主人这类人物并不奇怪。

《题长安壁主人》张谓 拼音读音参考

tí cháng ān bì zhǔ rén
题长安壁主人

shì rén jié jiāo xū huáng jīn, huáng jīn bù duō jiāo bù shēn.
世人结交须黄金,黄金不多交不深。
zòng lìng rán nuò zàn xiāng xǔ, zhōng shì yōu yōu xíng lù xīn.
纵令然诺暂相许,终是悠悠行路心。

《题长安壁主人》题长安壁主人张谓原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《tí zhǎng ān bì zhǔ rén 》 zhāng wèi

shì rén jié jiāo xū huáng jīn ,huáng jīn bú duō jiāo bú shēn 。
zòng lìng rán nuò zàn xiàng xǔ ,zhōng shì yōu yōu háng lù xīn 。
fèn lèi : yǒu qíng zhé lǐ

zuò zhě jiǎn jiè (zhāng wèi )

zhāng wèi (?--777nián ) zì zhèng yán ,hé nèi (jīn hé nán mì yáng xiàn )rén ,táng dài 。tiān bǎo èr nián dēng jìn shì dì ,qián yuán zhōng wéi shàng shū láng ,dà lì nián jiān tán zhōu cì shǐ ,hòu guān zhì lǐ bù shì láng ,sān diǎn gòng jǔ 。qí shī cí jīng yì shēn ,jiǎng jiū gé lǜ ,shī fēng qīng zhèng ,duō yǐn yàn sòng bié zhī zuò 。dài biǎo zuò yǒu 《zǎo méi 》《shào líng zuò 》《sòng péi shì yù guī shàng dōu 》děng ,qí zhōng yǐ 《zǎo méi 》wéi zuì zhe míng ,《táng shī sān bǎi shǒu 》gè xuǎn běn duō yǒu jí lù 。“bú zhī jìn shuǐ huā xiān fā ,yí shì jīng dōng xuě wèi xiāo ”,yí bái méi zuò xuě ,xiě dé hěn yǒu xīn yì ,qù wèi àng rán 。shī yī juàn 。

tí zhǎng ān bì zhǔ rén fān yì jí zhù shì

fān yì
shì sú de rén hù xiàng jié jiāo xū yào yǐ huáng jīn wéi niǔ dài ,huáng jīn yòng dé bú duō ,jiāo qíng zì rán bú shēn 。
zòng rán kǒu tóu shàng zàn shí chéng nuò le shí me ,shí jì shàng tā de xīn jiù rú lù rén yī yàng lěng mò 。

zhù shì
①shì rén :zhǐ shì sú zhī rén 。
②zòng lìng :zòng rán ,jí shǐ 。
③rán nuò :xǔ nuò 。rán :dá yīng ,xìn shǒu 。
④yōu yōu :píng dàn gé mó 、yōng sú bú kān de yàng zǐ 。
⑤háng lù xīn :lù shàng háng rén de xīn lǐ 。

tí zhǎng ān bì zhǔ rén jiàn shǎng

  “shì rén jié jiāo xū huáng jīn ,huáng jīn bú duō jiāo bú shēn 。”jiē lù chū jīn qián duì rén qíng shì tài de “wū rǎn ”。huáng jīn yī zhí shì gǔ dài shè huì de yìng tōng huò ,ér jīn qián huàn “yǒu yì ”de shì qíng wú lùn gǔ jīn dōu bú fá qí lì 。zǎo zài xī jìn ,lǔ bāo jiù shēn kè dì zhǐ chū :“zhōu chē shàng xià ,yì shǐ kǒng fāng 。fán bǎi jun1 zǐ ,tóng chén hé guāng 。shàng jiāo xià jiē ,míng yù yì zhāng 。”(《qián shén lùn 》)

  “zòng lìng rán nuò zàn xiàng xǔ ,zhōng shì yōu yōu háng lù xīn 。”xíng xiàng dì gōu huà chū zhǎng ān bì zhǔ rén xū qíng jiǎ yì de xiào liǎn hé lěng mò wú qíng de xīn 。“rán nuò ”shì xìn yì de biāo zhì ,jīn qián shì yù wàng de huà shēn ,dào dé hé yù wàng zhī jiān de gōu hè yǒng nán tián píng ,zhè shì zuò wéi shè huì dòng wù de rén běn rán ér zhōng jí de wán jí 。“yōu yōu háng lù xīn ”zhèng zhǐ xiàng zhè gè běn xìng ,“yōu yōu ”liǎng zì ,xíng róng “háng lù xīn ”,shí fèn qià dāng dì biǎo xiàn chū zhè fèn běn xìng zhǎng jiǔ ér zì rán dì shēng zhǎng yú shì rén xīn zhōng 。zhè yàng yī zhǒng kàn sì píng dàn de kǒu qì ,duì rén de jī cì bú lù gǔ ér néng dá dào biān tà rù gǔ de xiào guǒ 。

  wén xué shì shè huì de yī huà jìng zǐ 。zhè shǒu shī yán qiǎn yì shēn ,fù yǒu zhé lǐ yì yì ,fǎn yìng le táng dài shè huì shì tài rén qíng de yī gè cè miàn 。

tí zhǎng ān bì zhǔ rén chuàng zuò bèi jǐng

  shī tí zhōng de zhǎng ān bì zhǔ rén ,shì diǎn xíng de shì kuài rén wù 。zuò wéi dà táng dì guó jīng dōu de zhǎng ān ,shì zhōng wài jiāo tōng de shū niǔ hé duì wài mào yì zhōng xīn ,“sī chóu zhī lù ”de jí sàn dì 。

  《tí zhǎng ān bì zhǔ rén 》jí zuò yú zhōng táng yǐ hòu shí qī ,shì zhāng wèi zài zhǎng ān de yī rén jiā zhōng zuò kè shí tí yú bì shàng de 。

  zhōng táng yǐ lái ,gōng shāng yè ,yóu qí shì shāng yè tè bié xìng shèng 。zài fán róng rè nào de zhǎng ān dōng xī liǎng shì chǎng lǐ ,jun1 jí zhe xíng xíng sè sè de shāng pǐn hé gè zhǒng qí zhēn yì bǎo 。huáng jīn zuò wéi shāng pǐn liú tōng de shǒu duàn ,zài zhè huā huā shì jiè lǐ shén tōng guǎng dà 。ér zhǎng ān yòu shì quán guó zhèng zhì zhōng xīn ,suí zhe cháo zhèng de fǔ bài ,qū yán fù shì ,zuàn yíng zhú lì de xiàn xiàng gèng wéi tū chū 。yīn cǐ ,zài fēng jiàn shè huì lǐ ,chū xiàn zhǎng ān bì zhǔ rén zhè lèi rén wù bìng bú qí guài 。

《tí zhǎng ān bì zhǔ rén 》zhāng wèi pīn yīn dú yīn cān kǎo

tí cháng ān bì zhǔ rén
tí zhǎng ān bì zhǔ rén

shì rén jié jiāo xū huáng jīn, huáng jīn bù duō jiāo bù shēn.
shì rén jié jiāo xū huáng jīn ,huáng jīn bú duō jiāo bú shēn 。
zòng lìng rán nuò zàn xiāng xǔ, zhōng shì yōu yōu xíng lù xīn.
zòng lìng rán nuò zàn xiàng xǔ ,zhōng shì yōu yōu háng lù xīn 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

张谓 张谓 张谓(?--777年) 字正言,河内(今河南泌阳县)人,唐代。天宝二年登进士第,乾元中为尚书郎,大历年间潭州刺史,后官至礼部侍郎,三典贡举。其诗辞精意深,讲究格律,诗风清正,多饮宴送别之作。代表作有《早梅》《邵陵作》《送裴侍御归上都》等,其中以《早梅》为最著名,《唐诗三百首》各选本多有辑录。“不知近水花先发,疑是经冬雪未消”,疑白梅作雪,写得很有新意,趣味盎然。诗一卷。

张谓的诗词

  • 《早梅》早梅张谓原文、翻译、赏析和诗意
  • 题长安壁主人
  • 《早梅》早梅张谓原文、翻译、赏析和诗意
  • 早梅
  • 《题长安壁主人》题长安壁主人张谓原文、翻译、赏析和诗意
  • 杜侍御送贡物戏赠
  • 唐代诗词推荐

  • 春游灵泉寺
  • 吏人语
  • 再游洞神宫怀邵羽人有感
  • 中峰亭
  • 夏日樊川别业即事
  • 上盐城令述德诗
  • 春日旅舍书怀
  • 咏竹根珓子
  • 白云寺
  • 新喻县偶寄彭仁正字
  • 《题长安壁主人》题长安壁主人张谓原文、翻译、赏析和诗意原文,《题长安壁主人》题长安壁主人张谓原文、翻译、赏析和诗意翻译,《题长安壁主人》题长安壁主人张谓原文、翻译、赏析和诗意赏析,《题长安壁主人》题长安壁主人张谓原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自张谓的作品

    诗词类别

    张谓的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语