《营州歌》营州歌高适原文、翻译、赏析和诗意

作者:高适 朝代:唐代
《营州歌》营州歌高适原文、翻译、赏析和诗意原文

《营州歌》 高适

营州少年厌原野,狐裘蒙茸猎城下。
虏酒千钟不醉人,胡儿十岁能骑马。
分类: 边塞生活

作者简介(高适)

高适头像

高适是我国唐代著名的边塞诗人,世称“高常侍”。 作品收录于《高常侍集》。高适与岑参并称“高岑”,其诗作笔力雄健,气势奔放,洋溢着盛唐时期所特有的奋发进取、蓬勃向上的时代精神。

营州歌翻译及注释

翻译
营州一带的少年习惯在旷野草原上生活,穿着狐皮袍子在城外打猎。
他们即使喝上千杯酒也不会醉倒,这些少数民族的孩子10岁就能骑马奔跑。

注释
⑴营州:唐代东北边塞,治所在今辽宁朝阳。
⑵厌(yàn):同“餍”,饱。这里作饱经、习惯于之意。
⑶狐裘(qiú):用狐狸皮毛做的比较珍贵的大衣,毛向外。
⑷蒙茸(róng):裘毛纷乱的样子。语出《诗经·邶风·旌丘》:“狐裘蒙戎”。“茸”通“戎”。
⑸城下(xià):郊野。
⑹虏(lǔ)酒:指营州当地出产的酒。
⑺千钟(zhōng):极言其多;钟,酒器。
⑻胡儿:指居住在营州一带的奚、契丹少年。

营州歌鉴赏

  唐代东北边塞营州,原野丛林,水草丰盛,各族杂居,牧猎为生,习尚崇武,风俗犷放。高适这首绝句有似风情速写,富有边塞生活情趣。

  从中原的文化观念看,穿着毛茸茸的狐皮袍子在城镇附近的原野上打猎,似乎简直是粗野的儿戏,而在营州,这些却是日常生活,反映了地方风尚。生活在这里的汉、胡各族少年,自幼熏陶于牧猎骑射之风,养就了好酒豪饮的习惯,练成了驭马驰骋的本领。即使是边塞城镇的少年,也浸沉于这样的习尚,培育了这样的性情,不禁要在城镇附近就犷放地打起猎来。诗人正是抓住了这似属儿戏的城下打猎活动的特殊现象,看到了边塞少年神往原野的天真可爱的心灵,粗犷豪放的性情,勇敢崇武的精神,感到新鲜,令人兴奋,十分欣赏。诗中少年形象生动鲜明。“狐裘蒙茸”,见其可爱之态:“千钟不醉”,见其豪放之性:“十岁骑马”,见其勇悍之状。这一切又都展示了典型的边塞生活。

  这首绝句的艺术特点是构思上即兴寄情,直抒胸臆;表现上白描直抒,笔墨粗放。诗人仿佛一下子就被那城下少年打猎活动吸引住,好像出口成章地赞扬他们生龙活虎的行为和性格,一气呵成,不假思索。它的细节描写如实而有夸张,少年性格典型而有特点。诗人善于抓住生活现象的本质和特征,并能准确而简炼地表现出来,洋溢着生活气息和浓郁的边塞情调。在唐人边塞诗中,这样热情赞美各族人民生活习尚的作品,实在不多,因而这首绝句显得可贵。

营州歌创作背景

  唐代东北边塞营州,原野丛林,水草丰盛,各族杂居,牧猎为生,习尚崇武,风俗犷放。高适于天宝中出塞燕赵从军,通过边塞所见所感写成此诗。

《营州歌》高适 拼音读音参考

yíng zhōu gē
营州歌

yíng zhōu shào nián yàn yuán yě, hú qiú méng róng liè chéng xià.
营州少年厌原野,狐裘蒙茸猎城下。
lǔ jiǔ qiān zhōng bù zuì rén, hú ér shí suì néng qí mǎ.
虏酒千钟不醉人,胡儿十岁能骑马。

《营州歌》营州歌高适原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《yíng zhōu gē 》 gāo shì

yíng zhōu shǎo nián yàn yuán yě ,hú qiú méng róng liè chéng xià 。
lǔ jiǔ qiān zhōng bú zuì rén ,hú ér shí suì néng qí mǎ 。

zuò zhě jiǎn jiè (gāo shì )

gāo shì tóu xiàng

gāo shì shì wǒ guó táng dài zhe míng de biān sāi shī rén ,shì chēng “gāo cháng shì ”。 zuò pǐn shōu lù yú 《gāo cháng shì jí 》。gāo shì yǔ cén cān bìng chēng “gāo cén ”,qí shī zuò bǐ lì xióng jiàn ,qì shì bēn fàng ,yáng yì zhe shèng táng shí qī suǒ tè yǒu de fèn fā jìn qǔ 、péng bó xiàng shàng de shí dài jīng shén 。

yíng zhōu gē fān yì jí zhù shì

fān yì
yíng zhōu yī dài de shǎo nián xí guàn zài kuàng yě cǎo yuán shàng shēng huó ,chuān zhe hú pí páo zǐ zài chéng wài dǎ liè 。
tā men jí shǐ hē shàng qiān bēi jiǔ yě bú huì zuì dǎo ,zhè xiē shǎo shù mín zú de hái zǐ 10suì jiù néng qí mǎ bēn pǎo 。

zhù shì
⑴yíng zhōu :táng dài dōng běi biān sāi ,zhì suǒ zài jīn liáo níng cháo yáng 。
⑵yàn (yàn):tóng “yàn ”,bǎo 。zhè lǐ zuò bǎo jīng 、xí guàn yú zhī yì 。
⑶hú qiú (qiú):yòng hú lí pí máo zuò de bǐ jiào zhēn guì de dà yī ,máo xiàng wài 。
⑷méng róng (róng):qiú máo fēn luàn de yàng zǐ 。yǔ chū 《shī jīng ·bèi fēng ·jīng qiū 》:“hú qiú méng róng ”。“róng ”tōng “róng ”。
⑸chéng xià (xià):jiāo yě 。
⑹lǔ (lǔ)jiǔ :zhǐ yíng zhōu dāng dì chū chǎn de jiǔ 。
⑺qiān zhōng (zhōng):jí yán qí duō ;zhōng ,jiǔ qì 。
⑻hú ér :zhǐ jū zhù zài yíng zhōu yī dài de xī 、qì dān shǎo nián 。

yíng zhōu gē jiàn shǎng

  táng dài dōng běi biān sāi yíng zhōu ,yuán yě cóng lín ,shuǐ cǎo fēng shèng ,gè zú zá jū ,mù liè wéi shēng ,xí shàng chóng wǔ ,fēng sú guǎng fàng 。gāo shì zhè shǒu jué jù yǒu sì fēng qíng sù xiě ,fù yǒu biān sāi shēng huó qíng qù 。

  cóng zhōng yuán de wén huà guān niàn kàn ,chuān zhe máo róng róng de hú pí páo zǐ zài chéng zhèn fù jìn de yuán yě shàng dǎ liè ,sì hū jiǎn zhí shì cū yě de ér xì ,ér zài yíng zhōu ,zhè xiē què shì rì cháng shēng huó ,fǎn yìng le dì fāng fēng shàng 。shēng huó zài zhè lǐ de hàn 、hú gè zú shǎo nián ,zì yòu xūn táo yú mù liè qí shè zhī fēng ,yǎng jiù le hǎo jiǔ háo yǐn de xí guàn ,liàn chéng le yù mǎ chí chěng de běn lǐng 。jí shǐ shì biān sāi chéng zhèn de shǎo nián ,yě jìn chén yú zhè yàng de xí shàng ,péi yù le zhè yàng de xìng qíng ,bú jìn yào zài chéng zhèn fù jìn jiù guǎng fàng dì dǎ qǐ liè lái 。shī rén zhèng shì zhuā zhù le zhè sì shǔ ér xì de chéng xià dǎ liè huó dòng de tè shū xiàn xiàng ,kàn dào le biān sāi shǎo nián shén wǎng yuán yě de tiān zhēn kě ài de xīn líng ,cū guǎng háo fàng de xìng qíng ,yǒng gǎn chóng wǔ de jīng shén ,gǎn dào xīn xiān ,lìng rén xìng fèn ,shí fèn xīn shǎng 。shī zhōng shǎo nián xíng xiàng shēng dòng xiān míng 。“hú qiú méng róng ”,jiàn qí kě ài zhī tài :“qiān zhōng bú zuì ”,jiàn qí háo fàng zhī xìng :“shí suì qí mǎ ”,jiàn qí yǒng hàn zhī zhuàng 。zhè yī qiē yòu dōu zhǎn shì le diǎn xíng de biān sāi shēng huó 。

  zhè shǒu jué jù de yì shù tè diǎn shì gòu sī shàng jí xìng jì qíng ,zhí shū xiōng yì ;biǎo xiàn shàng bái miáo zhí shū ,bǐ mò cū fàng 。shī rén fǎng fó yī xià zǐ jiù bèi nà chéng xià shǎo nián dǎ liè huó dòng xī yǐn zhù ,hǎo xiàng chū kǒu chéng zhāng dì zàn yáng tā men shēng lóng huó hǔ de háng wéi hé xìng gé ,yī qì hē chéng ,bú jiǎ sī suǒ 。tā de xì jiē miáo xiě rú shí ér yǒu kuā zhāng ,shǎo nián xìng gé diǎn xíng ér yǒu tè diǎn 。shī rén shàn yú zhuā zhù shēng huó xiàn xiàng de běn zhì hé tè zhēng ,bìng néng zhǔn què ér jiǎn liàn dì biǎo xiàn chū lái ,yáng yì zhe shēng huó qì xī hé nóng yù de biān sāi qíng diào 。zài táng rén biān sāi shī zhōng ,zhè yàng rè qíng zàn měi gè zú rén mín shēng huó xí shàng de zuò pǐn ,shí zài bú duō ,yīn ér zhè shǒu jué jù xiǎn dé kě guì 。

yíng zhōu gē chuàng zuò bèi jǐng

  táng dài dōng běi biān sāi yíng zhōu ,yuán yě cóng lín ,shuǐ cǎo fēng shèng ,gè zú zá jū ,mù liè wéi shēng ,xí shàng chóng wǔ ,fēng sú guǎng fàng 。gāo shì yú tiān bǎo zhōng chū sāi yàn zhào cóng jun1 ,tōng guò biān sāi suǒ jiàn suǒ gǎn xiě chéng cǐ shī 。

《yíng zhōu gē 》gāo shì pīn yīn dú yīn cān kǎo

yíng zhōu gē
yíng zhōu gē

yíng zhōu shào nián yàn yuán yě, hú qiú méng róng liè chéng xià.
yíng zhōu shǎo nián yàn yuán yě ,hú qiú méng róng liè chéng xià 。
lǔ jiǔ qiān zhōng bù zuì rén, hú ér shí suì néng qí mǎ.
lǔ jiǔ qiān zhōng bú zuì rén ,hú ér shí suì néng qí mǎ 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

高适 高适 高适(702?─765),唐代著名诗人。字达夫,一字仲武,渤海蓝(今河北沧县)人。幼年家贫。二十岁后曾到长安,求仕不遇。于是北上蓟门,漫游燕赵。后客居梁、宋等地,过着「求丐自给」的流浪、渔樵、耕作生活。自称「一生徒羡鱼(希望作官),四十犹聚萤(刻苦攻读)」。天宝三年(744)秋,与李白、杜甫相会,共同饮酒赋诗,以抒襟抱。天宝八年(749),由宋州刺史张九皋的推荐,举「有道科」,授封丘尉。不久就弃职而去,客游河西。陇右节度使哥舒翰荐为左骁卫兵曹参军、掌书记。「安史之乱」爆发后,他协助哥舒翰守潼关以抵抗叛军。后受唐玄宗赏识,连升侍御史、谏议大夫。肃宗至德二年(757),因围攻永王璘有功,得唐肃宗嘉许,官职累进,历任淮南节度使,蜀、彭二州刺史,西川节度使,大都督府长史等职。代宗时官居散骑常侍,封渤海县侯。《旧唐书》称:「有唐以来,诗人之达者,唯适而已。」与岑参齐名,并称「高岑」,同为盛唐边塞诗代表。有《高常待集》。

高适的诗词

  • 塞上听吹笛
  • 送郑侍御谪闽中
  • 送魏八
  • 别韦参军
  • 古大梁行
  • 醉后赠张九旭
  • 登百丈峰二首
  • 燕歌行
  • 咏史
  • 《送李少府贬峡中王少府贬长沙》送李少府贬峡中王少府贬长沙高适原文、翻译、赏析和诗意
  • 唐代诗词推荐

  • 观剑南献捷
  • 戏题盱眙壁
  • 奉和袭美茶具十咏。茶籝
  • 酒病偶作
  • 游南塘寄知者
  • 罚赴边有怀上韦令公二首(一作陈情上韦令公)
  • 喜夏雨
  • 斜封官语
  • 十离诗。镜离台
  • 奉和宫傅相公怀旧见寄四十韵
  • 《营州歌》营州歌高适原文、翻译、赏析和诗意原文,《营州歌》营州歌高适原文、翻译、赏析和诗意翻译,《营州歌》营州歌高适原文、翻译、赏析和诗意赏析,《营州歌》营州歌高适原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自高适的作品

    诗词类别

    高适的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语