《塞下曲》塞下曲王昌龄原文、翻译、赏析和诗意

作者:王昌龄 朝代:唐代
《塞下曲》塞下曲王昌龄原文、翻译、赏析和诗意原文

《塞下曲》 王昌龄

饮马渡秋水,水寒风似刀。
平沙日未没,黯黯见临洮。
昔日长城战,咸言意气高。
黄尘足今古,白骨乱蓬蒿。

作者简介(王昌龄)

王昌龄头像

王昌龄 (698— 756),字少伯,河东晋阳(今山西太原)人。盛唐著名边塞诗人,后人誉为“七绝圣手”。早年贫贱,困于农耕,年近不惑,始中进士。初任秘书省校书郎,又中博学宏辞,授汜水尉,因事贬岭南。与李白、高适、王维、王之涣、岑参等交厚。开元末返长安,改授江宁丞。被谤谪龙标尉。安史乱起,为刺史闾丘所杀。其诗以七绝见长,尤以登第之前赴西北边塞所作边塞诗最著,有“诗家夫子王江宁”之誉(亦有“诗家天子王江宁”的说法)。

塞下曲翻译及注释

翻译
牵马饮水渡过了那大河,水寒刺骨秋风如剑如刀。
沙场广袤夕阳尚未下落,昏暗中看见遥远的临洮。
当年长城曾经一次鏖战,都说戍边战士的意气高。
自古以来这里黄尘迷漫,遍地白骨零乱夹着野草。

注释
1.饮(yìn)马:给马喝水。
2.平沙:广漠的沙原。
3.黯(àn)黯:昏暗模糊的样子。临洮:古县名,秦置,治所在今甘肃岷县,以临近洮水得名。秦筑长城,西起于此,故有“昔日长城战”之语。
4.昔:一作“当”。长:一作“龙”。
5.足:一作“漏”,一作“是”。
6.蓬蒿:蓬草蒿草之类杂草。

塞下曲鉴赏

  此诗在构思上的特点,是用侧面描写来表现主题。诗中并没具体描写战争,而是通过对塞外景物和昔日战争遗迹的描绘,来表达诗人对战争的看法。开头四句是从军士饮马渡河的所见所感,描绘了塞外枯旷苦寒景象。诗人把描写的时间选在深秋的黄昏,这样更有利于表现所写的内容。写苦寒,只选择了水和风这两种最能表现环境特征的景物,笔墨简洁,又能收到很好的艺术效果。首句的“饮马”者就是军士。诗中的“水”指洮水,临洮城就在洮水畔。“饮马”须牵马入水,所以感觉“水寒”,看似不经意,实则工于匠心。中原或中原以南地区,秋风只使人感到凉爽,但塞外的秋风,却已然“似刀”。足见其风不但猛烈,而且寒冷,仅用十字,就把地域的特点形象地描绘了出来。三四两句写远望临洮的景象。“平沙”谓沙漠之地。临洮,古县名,因县城临洮水而得名。即今甘肃东部的岷县,是长城的起点,唐代为陇右道岷州的治所,这里常常发生战争。暮色苍茫,广袤的沙漠望不到边,天边挂着一轮金黄的落日,临洮城远远地隐现在暮色中。境界阔大,气势恢宏。

  临洮一带是历代经常征战的战场。据新旧《唐书·王晙列传》和《吐蕃传》等书载:公元714年(开元二年)旧历十月,吐蕃以精兵十万寇临洮,朔方军总管王晙与摄右羽林将军薛讷等合兵拒之,先后在大来谷口、武阶、长子等处大败吐蕃,前后杀获数万,获马羊二十万,吐蕃死者枕藉,洮水为之不流。诗中所说的“长城战”,指的就是这次战争。“昔日长城战,咸言意气高”,这是众人的说法。对此,诗人不是直接从正面进行辩驳或加以评论,而是以这里的景物和战争遗迹来作回答:“黄尘足今古,白骨乱蓬蒿。”“足”是充满的意思。“白骨”是战死者的尸骨。“今古”贯通两句,上下句都包括在内;不仅指从古到今,还包括一年四季,每月每天。意思是说,临洮这一带沙漠地区,一年四季,黄尘弥漫,战死者的白骨,杂乱地弃在蓬蒿间,从古到今,都是如此。这里的“白骨”,包含开元二年这次“长城战”战死的战士,及这以前战死的战士。这里没有一个议论字眼,却将战争的残酷极其深刻地揭示出来。这里是议论,是说理,但这种议论、说理,却完全是以生动的形象来表现,因而更具有震撼人心的力量,手法极其高妙。

  这首诗着重表现军旅生活的艰辛及战争的残酷,其中蕴含了诗人对黩武战争的反对情绪。

《塞下曲》王昌龄 拼音读音参考

sāi xià qū
塞下曲

yìn mǎ dù qiū shuǐ, shuǐ hán fēng shì dāo.
饮马渡秋水,水寒风似刀。
píng shā rì wèi méi, àn àn jiàn lín táo.
平沙日未没,黯黯见临洮。
xī rì cháng chéng zhàn, xián yán yì qì gāo.
昔日长城战,咸言意气高。
huáng chén zú jīn gǔ, bái gǔ luàn péng hāo.
黄尘足今古,白骨乱蓬蒿。

《塞下曲》塞下曲王昌龄原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《sāi xià qǔ 》 wáng chāng líng

yǐn mǎ dù qiū shuǐ ,shuǐ hán fēng sì dāo 。
píng shā rì wèi méi ,àn àn jiàn lín táo 。
xī rì zhǎng chéng zhàn ,xián yán yì qì gāo 。
huáng chén zú jīn gǔ ,bái gǔ luàn péng hāo 。

zuò zhě jiǎn jiè (wáng chāng líng )

wáng chāng líng tóu xiàng

wáng chāng líng (698— 756),zì shǎo bó ,hé dōng jìn yáng (jīn shān xī tài yuán )rén 。shèng táng zhe míng biān sāi shī rén ,hòu rén yù wéi “qī jué shèng shǒu ”。zǎo nián pín jiàn ,kùn yú nóng gēng ,nián jìn bú huò ,shǐ zhōng jìn shì 。chū rèn mì shū shěng xiào shū láng ,yòu zhōng bó xué hóng cí ,shòu sì shuǐ wèi ,yīn shì biǎn lǐng nán 。yǔ lǐ bái 、gāo shì 、wáng wéi 、wáng zhī huàn 、cén cān děng jiāo hòu 。kāi yuán mò fǎn zhǎng ān ,gǎi shòu jiāng níng chéng 。bèi bàng zhé lóng biāo wèi 。ān shǐ luàn qǐ ,wéi cì shǐ lǘ qiū suǒ shā 。qí shī yǐ qī jué jiàn zhǎng ,yóu yǐ dēng dì zhī qián fù xī běi biān sāi suǒ zuò biān sāi shī zuì zhe ,yǒu “shī jiā fū zǐ wáng jiāng níng ”zhī yù (yì yǒu “shī jiā tiān zǐ wáng jiāng níng ”de shuō fǎ )。

sāi xià qǔ fān yì jí zhù shì

fān yì
qiān mǎ yǐn shuǐ dù guò le nà dà hé ,shuǐ hán cì gǔ qiū fēng rú jiàn rú dāo 。
shā chǎng guǎng mào xī yáng shàng wèi xià luò ,hūn àn zhōng kàn jiàn yáo yuǎn de lín táo 。
dāng nián zhǎng chéng céng jīng yī cì áo zhàn ,dōu shuō shù biān zhàn shì de yì qì gāo 。
zì gǔ yǐ lái zhè lǐ huáng chén mí màn ,biàn dì bái gǔ líng luàn jiá zhe yě cǎo 。

zhù shì
1.yǐn (yìn)mǎ :gěi mǎ hē shuǐ 。
2.píng shā :guǎng mò de shā yuán 。
3.àn (àn)àn :hūn àn mó hú de yàng zǐ 。lín táo :gǔ xiàn míng ,qín zhì ,zhì suǒ zài jīn gān sù mín xiàn ,yǐ lín jìn táo shuǐ dé míng 。qín zhù zhǎng chéng ,xī qǐ yú cǐ ,gù yǒu “xī rì zhǎng chéng zhàn ”zhī yǔ 。
4.xī :yī zuò “dāng ”。zhǎng :yī zuò “lóng ”。
5.zú :yī zuò “lòu ”,yī zuò “shì ”。
6.péng hāo :péng cǎo hāo cǎo zhī lèi zá cǎo 。

sāi xià qǔ jiàn shǎng

  cǐ shī zài gòu sī shàng de tè diǎn ,shì yòng cè miàn miáo xiě lái biǎo xiàn zhǔ tí 。shī zhōng bìng méi jù tǐ miáo xiě zhàn zhēng ,ér shì tōng guò duì sāi wài jǐng wù hé xī rì zhàn zhēng yí jì de miáo huì ,lái biǎo dá shī rén duì zhàn zhēng de kàn fǎ 。kāi tóu sì jù shì cóng jun1 shì yǐn mǎ dù hé de suǒ jiàn suǒ gǎn ,miáo huì le sāi wài kū kuàng kǔ hán jǐng xiàng 。shī rén bǎ miáo xiě de shí jiān xuǎn zài shēn qiū de huáng hūn ,zhè yàng gèng yǒu lì yú biǎo xiàn suǒ xiě de nèi róng 。xiě kǔ hán ,zhī xuǎn zé le shuǐ hé fēng zhè liǎng zhǒng zuì néng biǎo xiàn huán jìng tè zhēng de jǐng wù ,bǐ mò jiǎn jié ,yòu néng shōu dào hěn hǎo de yì shù xiào guǒ 。shǒu jù de “yǐn mǎ ”zhě jiù shì jun1 shì 。shī zhōng de “shuǐ ”zhǐ táo shuǐ ,lín táo chéng jiù zài táo shuǐ pàn 。“yǐn mǎ ”xū qiān mǎ rù shuǐ ,suǒ yǐ gǎn jiào “shuǐ hán ”,kàn sì bú jīng yì ,shí zé gōng yú jiàng xīn 。zhōng yuán huò zhōng yuán yǐ nán dì qū ,qiū fēng zhī shǐ rén gǎn dào liáng shuǎng ,dàn sāi wài de qiū fēng ,què yǐ rán “sì dāo ”。zú jiàn qí fēng bú dàn měng liè ,ér qiě hán lěng ,jǐn yòng shí zì ,jiù bǎ dì yù de tè diǎn xíng xiàng dì miáo huì le chū lái 。sān sì liǎng jù xiě yuǎn wàng lín táo de jǐng xiàng 。“píng shā ”wèi shā mò zhī dì 。lín táo ,gǔ xiàn míng ,yīn xiàn chéng lín táo shuǐ ér dé míng 。jí jīn gān sù dōng bù de mín xiàn ,shì zhǎng chéng de qǐ diǎn ,táng dài wéi lǒng yòu dào mín zhōu de zhì suǒ ,zhè lǐ cháng cháng fā shēng zhàn zhēng 。mù sè cāng máng ,guǎng mào de shā mò wàng bú dào biān ,tiān biān guà zhe yī lún jīn huáng de luò rì ,lín táo chéng yuǎn yuǎn dì yǐn xiàn zài mù sè zhōng 。jìng jiè kuò dà ,qì shì huī hóng 。

  lín táo yī dài shì lì dài jīng cháng zhēng zhàn de zhàn chǎng 。jù xīn jiù 《táng shū ·wáng jun4 liè chuán 》hé 《tǔ fān chuán 》děng shū zǎi :gōng yuán 714nián (kāi yuán èr nián )jiù lì shí yuè ,tǔ fān yǐ jīng bīng shí wàn kòu lín táo ,shuò fāng jun1 zǒng guǎn wáng jun4 yǔ shè yòu yǔ lín jiāng jun1 xuē nè děng hé bīng jù zhī ,xiān hòu zài dà lái gǔ kǒu 、wǔ jiē 、zhǎng zǐ děng chù dà bài tǔ fān ,qián hòu shā huò shù wàn ,huò mǎ yáng èr shí wàn ,tǔ fān sǐ zhě zhěn jiè ,táo shuǐ wéi zhī bú liú 。shī zhōng suǒ shuō de “zhǎng chéng zhàn ”,zhǐ de jiù shì zhè cì zhàn zhēng 。“xī rì zhǎng chéng zhàn ,xián yán yì qì gāo ”,zhè shì zhòng rén de shuō fǎ 。duì cǐ ,shī rén bú shì zhí jiē cóng zhèng miàn jìn háng biàn bó huò jiā yǐ píng lùn ,ér shì yǐ zhè lǐ de jǐng wù hé zhàn zhēng yí jì lái zuò huí dá :“huáng chén zú jīn gǔ ,bái gǔ luàn péng hāo 。”“zú ”shì chōng mǎn de yì sī 。“bái gǔ ”shì zhàn sǐ zhě de shī gǔ 。“jīn gǔ ”guàn tōng liǎng jù ,shàng xià jù dōu bāo kuò zài nèi ;bú jǐn zhǐ cóng gǔ dào jīn ,hái bāo kuò yī nián sì jì ,měi yuè měi tiān 。yì sī shì shuō ,lín táo zhè yī dài shā mò dì qū ,yī nián sì jì ,huáng chén mí màn ,zhàn sǐ zhě de bái gǔ ,zá luàn dì qì zài péng hāo jiān ,cóng gǔ dào jīn ,dōu shì rú cǐ 。zhè lǐ de “bái gǔ ”,bāo hán kāi yuán èr nián zhè cì “zhǎng chéng zhàn ”zhàn sǐ de zhàn shì ,jí zhè yǐ qián zhàn sǐ de zhàn shì 。zhè lǐ méi yǒu yī gè yì lùn zì yǎn ,què jiāng zhàn zhēng de cán kù jí qí shēn kè dì jiē shì chū lái 。zhè lǐ shì yì lùn ,shì shuō lǐ ,dàn zhè zhǒng yì lùn 、shuō lǐ ,què wán quán shì yǐ shēng dòng de xíng xiàng lái biǎo xiàn ,yīn ér gèng jù yǒu zhèn hàn rén xīn de lì liàng ,shǒu fǎ jí qí gāo miào 。

  zhè shǒu shī zhe zhòng biǎo xiàn jun1 lǚ shēng huó de jiān xīn jí zhàn zhēng de cán kù ,qí zhōng yùn hán le shī rén duì dú wǔ zhàn zhēng de fǎn duì qíng xù 。

《sāi xià qǔ 》wáng chāng líng pīn yīn dú yīn cān kǎo

sāi xià qū
sāi xià qǔ

yìn mǎ dù qiū shuǐ, shuǐ hán fēng shì dāo.
yǐn mǎ dù qiū shuǐ ,shuǐ hán fēng sì dāo 。
píng shā rì wèi méi, àn àn jiàn lín táo.
píng shā rì wèi méi ,àn àn jiàn lín táo 。
xī rì cháng chéng zhàn, xián yán yì qì gāo.
xī rì zhǎng chéng zhàn ,xián yán yì qì gāo 。
huáng chén zú jīn gǔ, bái gǔ luàn péng hāo.
huáng chén zú jīn gǔ ,bái gǔ luàn péng hāo 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

王昌龄 王昌龄 王昌龄(698─约757),字少伯,唐京兆长安(今陕西西安)人。唐玄宗开元十五年(727)进士,为校书郎,开元二十二年(734)中博学宏词,授汜水(今河南荥阳县境)尉,再迁江宁,故世称王江宁。天宝七年谪迁潭阳郡龙标(今湖南黔阳县)尉。安史乱后还乡,道出亳州,被刺史闾丘晓所杀。王昌龄当时曾名重一时,有「诗家夫子王江宁」之称,是一代七绝圣手。其诗多为当时边塞军旅生活题材,描绘边塞风光,激励士气,气势雄浑,格调高昂,手法细腻,其诗《从军行》七首、《出塞》二首都很有名。也有以感时、宫怨、送别为题材的佳作。有《王昌龄集》。

王昌龄的诗词

  • 《塞下曲》塞下曲王昌龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 听流人水调子
  • 《从军行七首·其四》从军行七首·其四王昌龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 《长歌行》长歌行王昌龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 《送柴侍御》送柴侍御王昌龄原文、翻译、赏析和诗意
  • 送任五之桂林
  • 送柴侍御
  • 塞下曲·秋风夜渡河
  • 塞下曲四首
  • 塞上曲·其一
  • 唐代诗词推荐

  • 秦后作
  • 春秋战国门。王后
  • 白蜡烛诗(代夫赠人)
  • 及第后宿平康里诗
  • 宿栾城驿却寄常山张书记
  • 送裴秀才往会稽山读书
  • 旅泊
  • 送车涛罢举归山
  • 蹋青
  • 《塞下曲》塞下曲王昌龄原文、翻译、赏析和诗意原文,《塞下曲》塞下曲王昌龄原文、翻译、赏析和诗意翻译,《塞下曲》塞下曲王昌龄原文、翻译、赏析和诗意赏析,《塞下曲》塞下曲王昌龄原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自王昌龄的作品

    诗词类别

    王昌龄的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语