《朝中措·平山堂》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(朝中措·平山堂 欧阳修)

作者:欧阳修 朝代:宋代
《朝中措·平山堂》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(朝中措·平山堂 欧阳修)原文

《朝中措·平山堂》 欧阳修

平山栏槛倚晴空,山色有无中。
手种堂前垂柳,别来几度春风?
文章太守,挥毫万字,一饮千钟。
行乐直须年少,尊前看取衰翁。
(尊前 通:樽)

作者简介(欧阳修)

欧阳修头像

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。

朝中措·平山堂翻译及注释

翻译
平山堂的栏杆外是晴朗的天空,远山似有似无,一片迷蒙。我在堂前亲手栽种的那棵柳树啊,离别它已经好几年了。我这位爱好写文章的太守,下笔就是万言,喝酒一饮干杯。趁现在年轻赶快行乐吧,您看那坐在酒樽前的老头儿已经不行了。

注释
平山栏槛:平山堂的栏槛。
手种堂前垂柳:平山堂前,欧阳修曾亲手种下杨柳树。
别来:分别以来。作者曾离开扬州八年,此次是重游。
文章太守:作者当年知扬州府时,以文章名冠天下,故自称“文章太守”。
挥毫万字:作者当年曾在平山堂挥笔赋诗作文多达万字。
千钟:饮酒千杯。
直须:应当。
尊:通“樽”,酒杯。
衰翁:词人自称。此时作者已年逾五十。

朝中措·平山堂创作背景

  北宋仁宗庆历八年(1048),欧阳修任扬州(今江苏扬州市)太守,在扬州城西北五里的大明寺西侧蜀岗中峰上,修建了一座“平山堂”,据说壮丽为淮南第一。堂建在高岗上,背堂远眺,可以看见江南数百里的土地,真州(今江苏仪征)、润州(今江苏镇江)和金陵(今南京市)隐隐在目。由于堂的地势高,坐在堂中,南望江南远山,正与堂的栏杆相平,故名“平山堂”。每当盛夏,欧阳修常和客人一起清晨就到堂中游玩,饮酒赏景作诗。欧阳修调离扬州几年之后,他的朋友刘原甫也被任命为扬州太守。欧阳修给他饯行,在告别的宴会上,作了这首《朝中措》相送。

朝中措·平山堂鉴赏

  宋仁宗至和元年(1054),与欧阳修过从甚密的刘敞(字原甫)知制诰;嘉祐元年(1056),因避亲出守扬州,欧公便作此词送给他。欧公曾于仁宗庆历八年(1048)知扬州,此词借酬赠友人之机,追忆自己扬州的生活,塑造了一个风流儒雅、豪放达观的“文章太守”形象。词中所写平山堂为欧公任扬州太守时所建。

  这首词一发端即带来一股突兀的气势,笼罩全篇。“平山栏槛倚晴空”,顿然使人感到平山堂凌空矗立,其高无比。这一句写得气势磅礴,便为以下的抒情定下了疏宕豪迈的基调。接下去一句是写凭阑远眺的情景。据宋王象之《舆地纪胜》记载,登上平山堂,“负堂而望,江南诸山,拱列檐下”,则山之体貌,应该是清晰的,但词人却偏偏说是“山色有无中”。这是因为受到王维原来诗句的限制,但从扬州而望江南,青山隐隐,自亦可作“山色有无中”之咏。

  以下二句,描写更为具体。此刻当送刘原甫出守扬州之际,词人情不自禁地想起平山堂,想起堂前的杨柳。“手种堂前垂柳,别来几度春风”,深情又豪放。其中“手种”二字,看似寻常,却是感情深化的基础。词人平山堂前种下杨柳,不到一年,便离开扬州,移任颍州。这几年中,杨柳之枝枝叶叶都牵动着词人的感情。杨柳本是无情物,但中国传统诗词里,却与人们的思绪紧密相连。何况这垂柳又是词人手种的。可贵的是,词人虽然通过垂柳写深婉之情,但婉而不柔,深而能畅。特别是“几度春风”四字,更能给人以欣欣向荣、格调轩昂的感觉。

  过片三句写所送之人刘原甫,与词题相应。此词云“文章太守,挥毫万字”,不仅表达了词人“心服其博”的感情,而且把刘敞的倚马之才,作了精确的概括。缀以“一饮千钟”一句,则添上一股豪气,栩栩如生地刻画了一个气度豪迈、才华横溢的文章太守的形象。

  词的结尾二句,先是劝人,又回过笔来写自己。饯别筵前,面对知己,一段人生感慨,不禁冲口而出。无可否认,这两句是抒发了人生易老、必须及时行乐的消极思想。但是由于豪迈之气通篇流贯,词写到这里,并不令人感到低沉,反有一股苍凉郁勃的情绪奔泻而出,涤荡人的心灵。

  欧词突破了唐、五代以来的男欢女爱的传统题材与极力渲染红香翠软的表现方法,为后来苏轼一派豪放词开了先路。此词的风格,即与苏东坡的清旷词风十分接近。欧阳修政治逆境中达观豪迈、笑对人生的风范,与苏东坡非常相似。

《朝中措·平山堂》欧阳修 拼音读音参考

cháo zhōng cuò píng shān táng
朝中措·平山堂

píng shān lán kǎn yǐ qíng kōng, shān sè yǒu wú zhōng.
平山栏槛倚晴空,山色有无中。
shǒu zhǒng táng qián chuí liǔ, bié lái jǐ dù chūn fēng?
手种堂前垂柳,别来几度春风?
wén zhāng tài shǒu, huī háo wàn zì, yī yǐn qiān zhōng.
文章太守,挥毫万字,一饮千钟。
xíng lè zhí xū nián shào, zūn qián kàn qǔ shuāi wēng.
行乐直须年少,尊前看取衰翁。
zūn qián tōng: zūn
(尊前 通:樽)

《朝中措·平山堂》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(朝中措·平山堂 欧阳修)拼音解读

《cháo zhōng cuò ·píng shān táng 》 ōu yáng xiū

píng shān lán kǎn yǐ qíng kōng ,shān sè yǒu wú zhōng 。
shǒu zhǒng táng qián chuí liǔ ,bié lái jǐ dù chūn fēng ?
wén zhāng tài shǒu ,huī háo wàn zì ,yī yǐn qiān zhōng 。
háng lè zhí xū nián shǎo ,zūn qián kàn qǔ shuāi wēng 。
(zūn qián tōng :zūn )

zuò zhě jiǎn jiè (ōu yáng xiū )

ōu yáng xiū tóu xiàng

ōu yáng xiū (1007-1072),zì yǒng shū ,hào zuì wēng ,wǎn hào “liù yī jū shì ”。hàn zú ,jí zhōu yǒng fēng (jīn jiāng xī shěng yǒng fēng xiàn )rén ,yīn jí zhōu yuán shǔ lú líng jun4 ,yǐ “lú líng ōu yáng xiū ”zì jū 。shì hào wén zhōng ,shì chēng ōu yáng wén zhōng gōng 。běi sòng zhèng zhì jiā 、wén xué jiā 、shǐ xué jiā ,yǔ hán yù 、liǔ zōng yuán 、wáng ān shí 、sū xún 、sū shì 、sū zhé 、céng gǒng hé chēng “táng sòng bā dà jiā ”。hòu rén yòu jiāng qí yǔ hán yù 、liǔ zōng yuán hé sū shì hé chēng “qiān gǔ wén zhāng sì dà jiā ”。

cháo zhōng cuò ·píng shān táng fān yì jí zhù shì

fān yì
píng shān táng de lán gǎn wài shì qíng lǎng de tiān kōng ,yuǎn shān sì yǒu sì wú ,yī piàn mí méng 。wǒ zài táng qián qīn shǒu zāi zhǒng de nà kē liǔ shù ā ,lí bié tā yǐ jīng hǎo jǐ nián le 。wǒ zhè wèi ài hǎo xiě wén zhāng de tài shǒu ,xià bǐ jiù shì wàn yán ,hē jiǔ yī yǐn gàn bēi 。chèn xiàn zài nián qīng gǎn kuài háng lè ba ,nín kàn nà zuò zài jiǔ zūn qián de lǎo tóu ér yǐ jīng bú háng le 。

zhù shì
píng shān lán kǎn :píng shān táng de lán kǎn 。
shǒu zhǒng táng qián chuí liǔ :píng shān táng qián ,ōu yáng xiū céng qīn shǒu zhǒng xià yáng liǔ shù 。
bié lái :fèn bié yǐ lái 。zuò zhě céng lí kāi yáng zhōu bā nián ,cǐ cì shì zhòng yóu 。
wén zhāng tài shǒu :zuò zhě dāng nián zhī yáng zhōu fǔ shí ,yǐ wén zhāng míng guàn tiān xià ,gù zì chēng “wén zhāng tài shǒu ”。
huī háo wàn zì :zuò zhě dāng nián céng zài píng shān táng huī bǐ fù shī zuò wén duō dá wàn zì 。
qiān zhōng :yǐn jiǔ qiān bēi 。
zhí xū :yīng dāng 。
zūn :tōng “zūn ”,jiǔ bēi 。
shuāi wēng :cí rén zì chēng 。cǐ shí zuò zhě yǐ nián yú wǔ shí 。

cháo zhōng cuò ·píng shān táng chuàng zuò bèi jǐng

  běi sòng rén zōng qìng lì bā nián (1048),ōu yáng xiū rèn yáng zhōu (jīn jiāng sū yáng zhōu shì )tài shǒu ,zài yáng zhōu chéng xī běi wǔ lǐ de dà míng sì xī cè shǔ gǎng zhōng fēng shàng ,xiū jiàn le yī zuò “píng shān táng ”,jù shuō zhuàng lì wéi huái nán dì yī 。táng jiàn zài gāo gǎng shàng ,bèi táng yuǎn tiào ,kě yǐ kàn jiàn jiāng nán shù bǎi lǐ de tǔ dì ,zhēn zhōu (jīn jiāng sū yí zhēng )、rùn zhōu (jīn jiāng sū zhèn jiāng )hé jīn líng (jīn nán jīng shì )yǐn yǐn zài mù 。yóu yú táng de dì shì gāo ,zuò zài táng zhōng ,nán wàng jiāng nán yuǎn shān ,zhèng yǔ táng de lán gǎn xiàng píng ,gù míng “píng shān táng ”。měi dāng shèng xià ,ōu yáng xiū cháng hé kè rén yī qǐ qīng chén jiù dào táng zhōng yóu wán ,yǐn jiǔ shǎng jǐng zuò shī 。ōu yáng xiū diào lí yáng zhōu jǐ nián zhī hòu ,tā de péng yǒu liú yuán fǔ yě bèi rèn mìng wéi yáng zhōu tài shǒu 。ōu yáng xiū gěi tā jiàn háng ,zài gào bié de yàn huì shàng ,zuò le zhè shǒu 《cháo zhōng cuò 》xiàng sòng 。

cháo zhōng cuò ·píng shān táng jiàn shǎng

  sòng rén zōng zhì hé yuán nián (1054),yǔ ōu yáng xiū guò cóng shèn mì de liú chǎng (zì yuán fǔ )zhī zhì gào ;jiā yòu yuán nián (1056),yīn bì qīn chū shǒu yáng zhōu ,ōu gōng biàn zuò cǐ cí sòng gěi tā 。ōu gōng céng yú rén zōng qìng lì bā nián (1048)zhī yáng zhōu ,cǐ cí jiè chóu zèng yǒu rén zhī jī ,zhuī yì zì jǐ yáng zhōu de shēng huó ,sù zào le yī gè fēng liú rú yǎ 、háo fàng dá guān de “wén zhāng tài shǒu ”xíng xiàng 。cí zhōng suǒ xiě píng shān táng wéi ōu gōng rèn yáng zhōu tài shǒu shí suǒ jiàn 。

  zhè shǒu cí yī fā duān jí dài lái yī gǔ tū wū de qì shì ,lóng zhào quán piān 。“píng shān lán kǎn yǐ qíng kōng ”,dùn rán shǐ rén gǎn dào píng shān táng líng kōng chù lì ,qí gāo wú bǐ 。zhè yī jù xiě dé qì shì páng bó ,biàn wéi yǐ xià de shū qíng dìng xià le shū dàng háo mài de jī diào 。jiē xià qù yī jù shì xiě píng lán yuǎn tiào de qíng jǐng 。jù sòng wáng xiàng zhī 《yú dì jì shèng 》jì zǎi ,dēng shàng píng shān táng ,“fù táng ér wàng ,jiāng nán zhū shān ,gǒng liè yán xià ”,zé shān zhī tǐ mào ,yīng gāi shì qīng xī de ,dàn cí rén què piān piān shuō shì “shān sè yǒu wú zhōng ”。zhè shì yīn wéi shòu dào wáng wéi yuán lái shī jù de xiàn zhì ,dàn cóng yáng zhōu ér wàng jiāng nán ,qīng shān yǐn yǐn ,zì yì kě zuò “shān sè yǒu wú zhōng ”zhī yǒng 。

  yǐ xià èr jù ,miáo xiě gèng wéi jù tǐ 。cǐ kè dāng sòng liú yuán fǔ chū shǒu yáng zhōu zhī jì ,cí rén qíng bú zì jìn dì xiǎng qǐ píng shān táng ,xiǎng qǐ táng qián de yáng liǔ 。“shǒu zhǒng táng qián chuí liǔ ,bié lái jǐ dù chūn fēng ”,shēn qíng yòu háo fàng 。qí zhōng “shǒu zhǒng ”èr zì ,kàn sì xún cháng ,què shì gǎn qíng shēn huà de jī chǔ 。cí rén píng shān táng qián zhǒng xià yáng liǔ ,bú dào yī nián ,biàn lí kāi yáng zhōu ,yí rèn yǐng zhōu 。zhè jǐ nián zhōng ,yáng liǔ zhī zhī zhī yè yè dōu qiān dòng zhe cí rén de gǎn qíng 。yáng liǔ běn shì wú qíng wù ,dàn zhōng guó chuán tǒng shī cí lǐ ,què yǔ rén men de sī xù jǐn mì xiàng lián 。hé kuàng zhè chuí liǔ yòu shì cí rén shǒu zhǒng de 。kě guì de shì ,cí rén suī rán tōng guò chuí liǔ xiě shēn wǎn zhī qíng ,dàn wǎn ér bú róu ,shēn ér néng chàng 。tè bié shì “jǐ dù chūn fēng ”sì zì ,gèng néng gěi rén yǐ xīn xīn xiàng róng 、gé diào xuān áng de gǎn jiào 。

  guò piàn sān jù xiě suǒ sòng zhī rén liú yuán fǔ ,yǔ cí tí xiàng yīng 。cǐ cí yún “wén zhāng tài shǒu ,huī háo wàn zì ”,bú jǐn biǎo dá le cí rén “xīn fú qí bó ”de gǎn qíng ,ér qiě bǎ liú chǎng de yǐ mǎ zhī cái ,zuò le jīng què de gài kuò 。zhuì yǐ “yī yǐn qiān zhōng ”yī jù ,zé tiān shàng yī gǔ háo qì ,xǔ xǔ rú shēng dì kè huà le yī gè qì dù háo mài 、cái huá héng yì de wén zhāng tài shǒu de xíng xiàng 。

  cí de jié wěi èr jù ,xiān shì quàn rén ,yòu huí guò bǐ lái xiě zì jǐ 。jiàn bié yàn qián ,miàn duì zhī jǐ ,yī duàn rén shēng gǎn kǎi ,bú jìn chōng kǒu ér chū 。wú kě fǒu rèn ,zhè liǎng jù shì shū fā le rén shēng yì lǎo 、bì xū jí shí háng lè de xiāo jí sī xiǎng 。dàn shì yóu yú háo mài zhī qì tōng piān liú guàn ,cí xiě dào zhè lǐ ,bìng bú lìng rén gǎn dào dī chén ,fǎn yǒu yī gǔ cāng liáng yù bó de qíng xù bēn xiè ér chū ,dí dàng rén de xīn líng 。

  ōu cí tū pò le táng 、wǔ dài yǐ lái de nán huān nǚ ài de chuán tǒng tí cái yǔ jí lì xuàn rǎn hóng xiāng cuì ruǎn de biǎo xiàn fāng fǎ ,wéi hòu lái sū shì yī pài háo fàng cí kāi le xiān lù 。cǐ cí de fēng gé ,jí yǔ sū dōng pō de qīng kuàng cí fēng shí fèn jiē jìn 。ōu yáng xiū zhèng zhì nì jìng zhōng dá guān háo mài 、xiào duì rén shēng de fēng fàn ,yǔ sū dōng pō fēi cháng xiàng sì 。

《cháo zhōng cuò ·píng shān táng 》ōu yáng xiū pīn yīn dú yīn cān kǎo

cháo zhōng cuò píng shān táng
cháo zhōng cuò ·píng shān táng

píng shān lán kǎn yǐ qíng kōng, shān sè yǒu wú zhōng.
píng shān lán kǎn yǐ qíng kōng ,shān sè yǒu wú zhōng 。
shǒu zhǒng táng qián chuí liǔ, bié lái jǐ dù chūn fēng?
shǒu zhǒng táng qián chuí liǔ ,bié lái jǐ dù chūn fēng ?
wén zhāng tài shǒu, huī háo wàn zì, yī yǐn qiān zhōng.
wén zhāng tài shǒu ,huī háo wàn zì ,yī yǐn qiān zhōng 。
xíng lè zhí xū nián shào, zūn qián kàn qǔ shuāi wēng.
háng lè zhí xū nián shǎo ,zūn qián kàn qǔ shuāi wēng 。
zūn qián tōng: zūn
(zūn qián tōng :zūn )


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

欧阳修 欧阳修 欧阳修(1007─1072)字永叔,号醉翁,晚号六一居士,吉水(今属江西)人。修幼年丧父,家贫力学。天圣八年(1030)进士及第,为西京(今河南洛阳)留守推官。在西京三年,与钱惟演、梅尧臣、苏舜钦等诗酒唱和,遂以文章名天下。景祐元年(1034)召试学士院,授宣德郎。三年,以直言为范仲淹辩护,贬夷陵(今湖北宜昌)县令。庆历中,以右正言知制诰,参与范仲淹、韩琦、富弼等推行的「新政」。「新政」失败后,外任。至和元年(1054)丁母艰期满,召还与宋祁同修《唐书》。累迁礼部侍郎、枢密副使、参知政事。熙宁四年(1071)六月,以太子少师致仕,居颍州。次年卒,年六十六,谥文忠。《宋史》有传。对宋初以来靡丽的文风提出批评,主张文章应「明道」、「致用」,并积极培养后进,为北宋文坛领袖。著作宏富,有《新唐书》、《新五代史》等。其诗文杂著合为《欧阳文忠公文集》一百五十三卷。在40多年的仕宦生涯中,屡遭贬谪。庆历三年(1043)参与范仲淹「庆历新政」,五年被贬滁州太守。以后担任过朝廷和地方的许多重要官职,所谓「历仕三朝,备位二府」,是一位有作为的政治家,每到一处,多有政绩。在学术上取得了多方面的成就。既是文学家,又是史学家、经学家、金石学家,诗、词、散文均为一时之冠。他领导北宋诗文革新运动取得了胜利。又喜奖掖后进,在唐宋八大家中,除他之外的北宋五家,不是出自他的门下,就是受过他的奖引扶掖。苏轼父子及曾巩、王安石皆出其门下。一生写过500多篇散文,政论、史论、记事、抒情各体兼备,内容充实,文风流畅婉转。《朋党论》、《伶官传序》、《醉翁亭记》等为历代传诵。诗歌风格多样,有的议论时事,抨击腐败政治,同情人民疾苦,有的抒写个人情怀和山水景物;有的写得沉郁顿挫,有的写得清新秀丽。《六一诗话》是中国文学批评史上第一部诗话,开创了新的论诗体裁。词的创作从总的方面看,对花间、南唐词因袭的成分较多,但在思想内容和艺术手法上也有一定的发展。有咏史怀古的词篇,并用词这种形式和朝廷大臣、亲朋故旧唱和,表达对一些重大问题的看法。较少堆砌绮词丽句的无病呻吟,抒情个性是志气自若,放旷达观。他善于发现大自然的美,并在词中再现这种美,如《采桑子》、《渔家傲》诸阕,描绘西湖景物,写得清新洒脱。爱情词有的典雅含蕴,有的大胆率真,并注重心理刻划,增加了词的抒情深度。词集有《六一词》、《欧阳文忠公近体乐府》、《醉翁琴趣外编》。史学方面,除参加修撰《新唐书》外,又自著《新五代史》。

欧阳修的诗词

  • 蝶恋花·面旋落花风荡漾
  • 系裙腰
  • 生查子·含羞整翠鬟
  • 少年游·栏干十二独凭春
  • 啼鸟(我遭谗口身落此)
  • 圣无忧
  • 相州昼锦堂记
  • 《戏答元珍》戏答元珍欧阳修原文、翻译、赏析和诗意
  • 蕙香囊
  • 《渔家傲》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(渔家傲·五月榴花妖艳烘 欧阳修)
  • 宋代诗词推荐

  • 《点绛唇·闺思》李清照原文、翻译、赏析和诗意(点绛唇·闺思 李清照)
  • 大酺(无射商荷塘小隐)
  • 浣溪沙·春情
  • 鹊桥仙(周监旬会上作)
  • 渔家傲·小雨纤纤风细细
  • 后赤壁赋
  • 鹧鸪天(新春)
  • 酹江月(冬至与胡胎仙)
  • 好事近(次韵昌甫)
  • 柳梢青(西湖)
  • 《朝中措·平山堂》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(朝中措·平山堂 欧阳修)原文,《朝中措·平山堂》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(朝中措·平山堂 欧阳修)翻译,《朝中措·平山堂》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(朝中措·平山堂 欧阳修)赏析,《朝中措·平山堂》欧阳修原文、翻译、赏析和诗意(朝中措·平山堂 欧阳修)阅读答案,出自欧阳修的作品

    诗词类别

    欧阳修的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语