《咸阳值雨》咸阳值雨温庭筠原文、翻译、赏析和诗意

作者:温庭筠 朝代:唐代
《咸阳值雨》咸阳值雨温庭筠原文、翻译、赏析和诗意原文

《咸阳值雨》 温庭筠

咸阳桥上雨如悬,万点空濛隔钓船。
还似洞庭春水色,晓云将入岳阳天。
分类: 写景写雨

作者简介(温庭筠)

温庭筠头像

温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。

咸阳值雨翻译及注释

翻译
在咸阳桥上遇雨了,那牛毛细雨随风飘摇不定,宛如悬在空中的水晶帷帘;那泊着的钓鱼船被这连绵的水晶帷帘阻隔,如烟如画。眼前这烟水空濛的景色多么像初春时节洞庭湖上那烟波浩渺的景致;还有那沉沉的暮霭,好像正驮载着水气缓缓地向岳阳城的上空飘去,真是美极了。

注释
⑴咸阳桥:又名西渭桥,故址在今陕西省咸阳市南,古代多于此送别。
⑵还:一作“绝”。
⑶将:携带。岳阳天:岳阳楼在洞庭湖边,可俯瞰洞庭春色。

咸阳值雨鉴赏

  这是一首对雨即景之作,明快、跳荡,意象绵渺,别具特色。咸阳桥,又名便桥,在长安北门外的渭水之上,是通往西北的交通孔道。古往今来,有多少悲欢离合、兴废存亡的历史在这里幕启幕落。然而诗人此番雨中徜徉,却意度闲适,并无愁眉锁眼之态,笔墨染出,是一派清旷迷离的山水图景。

  首句入题。“咸阳桥”点地,“雨”点景,皆直陈景物,用语质朴。句末炼出一个“悬”字,便将一种雨脚绵延如帘箔之虚悬空际的质感,形象生动地传出,健捷而有气势,令人神往。接下一句,诗人把观察点从桥头推向远处的水面,从广阔的空间来描写这茫茫雨色。这是一种挺接密衔的手法。“万点”言雨阵之密注。“空蒙”二字最有分量,烘托出云行雨施、水气蒸薄的特殊氛围,点出这场春雨所引起的周围环境的色调变化来。用笔很像国画家的晕染技法,淡墨抹出,便有无限清蔚的佳致。这种烟雨霏霏的景象类似江南水乡的天气,是诗人着力刻画的意境,并因而逗出下文的联翩浮想,为一篇转换之关键。“钓船”是诗中实景,诗人用一个“隔”字,便把它推到迷蒙的烟雨之外,若隐若现,似有似无,像是要溶化在设色清淡的画面里一样,有超于象外的远致。

  前两句一起一承,围绕眼前景物生发,第三句纵笔远扬,转身虚际,出人意外地从咸阳的雨景,一下转到了洞庭的春色。论地域,天远地隔;论景致,晴雨不侔。实现这两幅毫不相干的水天图画的联结转化的媒介,乃是存在于二者之间的某种共同点—即上面提到的烟水空蒙的景色。这在渭水关中也许是难得一见的雨中奇观,但在洞庭泽国,却是一种常见的色调。诗人敏感地抓住这一点,发挥艺术的想象,利用“还似”二字作有力的兜转,就把它们巧妙在联到一起,描绘出一幅壮阔飞动、无比清奇的图画来。洞庭湖为海内巨浸,气蒸波撼,吞天无际。在诗人看来,湿漉的晓云好像是驮载着接天的水气飘进了岳阳古城的上空。这是极其壮观的景象。“将入”二字,可说是笔挟云涛。

  作者着意描写巴陵湖畔的云容水色,其目的在于用它来烘托咸阳的雨景,使它更为突出。这是一种借助联想,以虚间实,因宾见主的借形之法,将两种似乎无关的景物,从空间上加以联系,构成了此诗在艺术上的特色。

咸阳值雨创作背景

  此诗写于咸阳,但基于往日游洞庭湖的经历。温庭筠于唐宣宗大中元年(847年)春曾游洞庭湘中,有《次洞庭南》(今存佚句一联),《咸阳值雨》当在其后作。

《咸阳值雨》温庭筠 拼音读音参考

xián yáng zhí yǔ
咸阳值雨

xián yáng qiáo shàng yǔ rú xuán, wàn diǎn kōng méng gé diào chuán.
咸阳桥上雨如悬,万点空濛隔钓船。
hái shì dòng tíng chūn shuǐ sè, xiǎo yún jiāng rù yuè yáng tiān.
还似洞庭春水色,晓云将入岳阳天。

《咸阳值雨》咸阳值雨温庭筠原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《xián yáng zhí yǔ 》 wēn tíng jun1

xián yáng qiáo shàng yǔ rú xuán ,wàn diǎn kōng méng gé diào chuán 。
hái sì dòng tíng chūn shuǐ sè ,xiǎo yún jiāng rù yuè yáng tiān 。
fèn lèi : xiě jǐng xiě yǔ

zuò zhě jiǎn jiè (wēn tíng jun1 )

wēn tíng jun1 tóu xiàng

wēn tíng jun1 (yuē 812—866)táng dài shī rén 、cí rén 。běn míng qí ,zì fēi qīng ,tài yuán qí (jīn shān xī qí xiàn dōng nán )rén 。fù yǒu tiān cái ,wén sī mǐn jié ,měi rù shì ,yā guān yùn ,bā chā shǒu ér chéng bā yùn ,suǒ yǐ yě yǒu “wēn bā chā ”zhī chēng 。rán shì cái bú jī ,yòu hǎo jī cì quán guì ,duō fàn jì huì ,qǔ zēng yú shí ,gù lǚ jǔ jìn shì bú dì ,zhǎng bèi biǎn yì ,zhōng shēng bú dé zhì 。guān zhōng guó zǐ zhù jiāo 。jīng tōng yīn lǜ 。gōng shī ,yǔ lǐ shāng yǐn qí míng ,shí chēng “wēn lǐ ”。qí shī cí zǎo huá lì ,nóng yàn jīng zhì ,nèi róng duō xiě guī qíng 。qí cí yì shù chéng jiù zài wǎn táng zhū cí rén zhī shàng ,wéi “huā jiān pài ”shǒu yào cí rén ,duì cí de fā zhǎn yǐng xiǎng jiào dà 。zài cí shǐ shàng ,yǔ wéi zhuāng qí míng ,bìng chēng “wēn wéi ”。cún cí qī shí yú shǒu 。hòu rén jí yǒu 《wēn fēi qīng jí 》jí 《jīn lián jí 》。

xián yáng zhí yǔ fān yì jí zhù shì

fān yì
zài xián yáng qiáo shàng yù yǔ le ,nà niú máo xì yǔ suí fēng piāo yáo bú dìng ,wǎn rú xuán zài kōng zhōng de shuǐ jīng wéi lián ;nà bó zhe de diào yú chuán bèi zhè lián mián de shuǐ jīng wéi lián zǔ gé ,rú yān rú huà 。yǎn qián zhè yān shuǐ kōng méng de jǐng sè duō me xiàng chū chūn shí jiē dòng tíng hú shàng nà yān bō hào miǎo de jǐng zhì ;hái yǒu nà chén chén de mù ǎi ,hǎo xiàng zhèng tuó zǎi zhe shuǐ qì huǎn huǎn dì xiàng yuè yáng chéng de shàng kōng piāo qù ,zhēn shì měi jí le 。

zhù shì
⑴xián yáng qiáo :yòu míng xī wèi qiáo ,gù zhǐ zài jīn shǎn xī shěng xián yáng shì nán ,gǔ dài duō yú cǐ sòng bié 。
⑵hái :yī zuò “jué ”。
⑶jiāng :xié dài 。yuè yáng tiān :yuè yáng lóu zài dòng tíng hú biān ,kě fǔ kàn dòng tíng chūn sè 。

xián yáng zhí yǔ jiàn shǎng

  zhè shì yī shǒu duì yǔ jí jǐng zhī zuò ,míng kuài 、tiào dàng ,yì xiàng mián miǎo ,bié jù tè sè 。xián yáng qiáo ,yòu míng biàn qiáo ,zài zhǎng ān běi mén wài de wèi shuǐ zhī shàng ,shì tōng wǎng xī běi de jiāo tōng kǒng dào 。gǔ wǎng jīn lái ,yǒu duō shǎo bēi huān lí hé 、xìng fèi cún wáng de lì shǐ zài zhè lǐ mù qǐ mù luò 。rán ér shī rén cǐ fān yǔ zhōng cháng yáng ,què yì dù xián shì ,bìng wú chóu méi suǒ yǎn zhī tài ,bǐ mò rǎn chū ,shì yī pài qīng kuàng mí lí de shān shuǐ tú jǐng 。

  shǒu jù rù tí 。“xián yáng qiáo ”diǎn dì ,“yǔ ”diǎn jǐng ,jiē zhí chén jǐng wù ,yòng yǔ zhì pǔ 。jù mò liàn chū yī gè “xuán ”zì ,biàn jiāng yī zhǒng yǔ jiǎo mián yán rú lián bó zhī xū xuán kōng jì de zhì gǎn ,xíng xiàng shēng dòng dì chuán chū ,jiàn jié ér yǒu qì shì ,lìng rén shén wǎng 。jiē xià yī jù ,shī rén bǎ guān chá diǎn cóng qiáo tóu tuī xiàng yuǎn chù de shuǐ miàn ,cóng guǎng kuò de kōng jiān lái miáo xiě zhè máng máng yǔ sè 。zhè shì yī zhǒng tǐng jiē mì xián de shǒu fǎ 。“wàn diǎn ”yán yǔ zhèn zhī mì zhù 。“kōng méng ”èr zì zuì yǒu fèn liàng ,hōng tuō chū yún háng yǔ shī 、shuǐ qì zhēng báo de tè shū fēn wéi ,diǎn chū zhè chǎng chūn yǔ suǒ yǐn qǐ de zhōu wéi huán jìng de sè diào biàn huà lái 。yòng bǐ hěn xiàng guó huà jiā de yūn rǎn jì fǎ ,dàn mò mò chū ,biàn yǒu wú xiàn qīng wèi de jiā zhì 。zhè zhǒng yān yǔ fēi fēi de jǐng xiàng lèi sì jiāng nán shuǐ xiāng de tiān qì ,shì shī rén zhe lì kè huà de yì jìng ,bìng yīn ér dòu chū xià wén de lián piān fú xiǎng ,wéi yī piān zhuǎn huàn zhī guān jiàn 。“diào chuán ”shì shī zhōng shí jǐng ,shī rén yòng yī gè “gé ”zì ,biàn bǎ tā tuī dào mí méng de yān yǔ zhī wài ,ruò yǐn ruò xiàn ,sì yǒu sì wú ,xiàng shì yào róng huà zài shè sè qīng dàn de huà miàn lǐ yī yàng ,yǒu chāo yú xiàng wài de yuǎn zhì 。

  qián liǎng jù yī qǐ yī chéng ,wéi rào yǎn qián jǐng wù shēng fā ,dì sān jù zòng bǐ yuǎn yáng ,zhuǎn shēn xū jì ,chū rén yì wài dì cóng xián yáng de yǔ jǐng ,yī xià zhuǎn dào le dòng tíng de chūn sè 。lùn dì yù ,tiān yuǎn dì gé ;lùn jǐng zhì ,qíng yǔ bú móu 。shí xiàn zhè liǎng fú háo bú xiàng gàn de shuǐ tiān tú huà de lián jié zhuǎn huà de méi jiè ,nǎi shì cún zài yú èr zhě zhī jiān de mǒu zhǒng gòng tóng diǎn —jí shàng miàn tí dào de yān shuǐ kōng méng de jǐng sè 。zhè zài wèi shuǐ guān zhōng yě xǔ shì nán dé yī jiàn de yǔ zhōng qí guān ,dàn zài dòng tíng zé guó ,què shì yī zhǒng cháng jiàn de sè diào 。shī rén mǐn gǎn dì zhuā zhù zhè yī diǎn ,fā huī yì shù de xiǎng xiàng ,lì yòng “hái sì ”èr zì zuò yǒu lì de dōu zhuǎn ,jiù bǎ tā men qiǎo miào zài lián dào yī qǐ ,miáo huì chū yī fú zhuàng kuò fēi dòng 、wú bǐ qīng qí de tú huà lái 。dòng tíng hú wéi hǎi nèi jù jìn ,qì zhēng bō hàn ,tūn tiān wú jì 。zài shī rén kàn lái ,shī lù de xiǎo yún hǎo xiàng shì tuó zǎi zhe jiē tiān de shuǐ qì piāo jìn le yuè yáng gǔ chéng de shàng kōng 。zhè shì jí qí zhuàng guān de jǐng xiàng 。“jiāng rù ”èr zì ,kě shuō shì bǐ jiā yún tāo 。

  zuò zhě zhe yì miáo xiě bā líng hú pàn de yún róng shuǐ sè ,qí mù de zài yú yòng tā lái hōng tuō xián yáng de yǔ jǐng ,shǐ tā gèng wéi tū chū 。zhè shì yī zhǒng jiè zhù lián xiǎng ,yǐ xū jiān shí ,yīn bīn jiàn zhǔ de jiè xíng zhī fǎ ,jiāng liǎng zhǒng sì hū wú guān de jǐng wù ,cóng kōng jiān shàng jiā yǐ lián xì ,gòu chéng le cǐ shī zài yì shù shàng de tè sè 。

xián yáng zhí yǔ chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ shī xiě yú xián yáng ,dàn jī yú wǎng rì yóu dòng tíng hú de jīng lì 。wēn tíng jun1 yú táng xuān zōng dà zhōng yuán nián (847nián )chūn céng yóu dòng tíng xiāng zhōng ,yǒu 《cì dòng tíng nán 》(jīn cún yì jù yī lián ),《xián yáng zhí yǔ 》dāng zài qí hòu zuò 。

《xián yáng zhí yǔ 》wēn tíng jun1 pīn yīn dú yīn cān kǎo

xián yáng zhí yǔ
xián yáng zhí yǔ

xián yáng qiáo shàng yǔ rú xuán, wàn diǎn kōng méng gé diào chuán.
xián yáng qiáo shàng yǔ rú xuán ,wàn diǎn kōng méng gé diào chuán 。
hái shì dòng tíng chūn shuǐ sè, xiǎo yún jiāng rù yuè yáng tiān.
hái sì dòng tíng chūn shuǐ sè ,xiǎo yún jiāng rù yuè yáng tiān 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

温庭筠 温庭筠 温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),徐商知政事,用为国子助教,主持秋试,悯擢寒士。竟流落而终。工诗,与李商隐齐名,时称「温李」,但成就不及李。温庭筠精通音律。其诗辞藻华丽,艳精致,内容多写闺情,仅少数作品对时政有所反映。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为「花间派」首要词人,对词的发展影响较大。然题材狭窄,多写妇女离愁别恨之作,简洁含蓄、情深意远,但伤之于柔弱秾艳。在词史上,温庭筠与韦庄齐名,并称「温韦」。相传温庭筠文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有「温八叉」之称。现存词六十余首。后人集有《温飞卿集》及《金奁集》。

温庭筠的诗词

  • 更漏子·柳丝长
  • 送襄州李中丞赴从事
  • 敬答李先生
  • 《莲花》莲花温庭筠原文、翻译、赏析和诗意
  • 题僧泰恭院二首
  • 题柳
  • 早秋山居
  • 赠考功卢郎中
  • 题卢处士山居 / 处士卢岵山居
  • 李先生别墅望僧舍宝刹,因作双韵声
  • 唐代诗词推荐

  • 奉和鲁望渔具十五咏。渔梁
  • 郑仁表自语
  • 与刘象正字
  • 阳羡杂咏十九首。李径
  • 戏吟
  • 严塘经乱书事
  • 寄杭州灵隐寺宋震使君
  • 宿寿安甘棠馆
  • 又忤杨尚书诗
  • 贺顾非熊及第其年内索文章
  • 《咸阳值雨》咸阳值雨温庭筠原文、翻译、赏析和诗意原文,《咸阳值雨》咸阳值雨温庭筠原文、翻译、赏析和诗意翻译,《咸阳值雨》咸阳值雨温庭筠原文、翻译、赏析和诗意赏析,《咸阳值雨》咸阳值雨温庭筠原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自温庭筠的作品

    诗词类别

    温庭筠的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语