《落花》落花宋祁原文、翻译、赏析和诗意

作者:宋祁 朝代:宋代
《落花》落花宋祁原文、翻译、赏析和诗意原文

《落花》 宋祁

坠素翻红各自伤,青楼烟雨忍相忘。
将飞更作回风舞,已落犹成半面妆。
沧海客归珠有泪,章台人去骨遗香。
可能无意传双蝶,尽付芳心与蜜房。

作者简介(宋祁)

宋祁头像

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。

落花翻译及注释

翻译
满天都是飞舞的落花,带着各自的伤感,在烟雨迷蒙的青楼里,我不由想起故人,怎么舍得忘记呢。
花儿在空中仿佛随着美人吟唱的曲子纷纷飘落,花落了,恰似化了半面妆的美人,楚楚可怜。
我这流浪的人儿看了落花的情景,不由感同身受,泪流满面,这种心境犹如繁华的街头游人离去一样空荡落寞,只有落花的残香还飘散在空中,引来了两只美丽的蝴蝶,把它们的爱情全部酿成甜美的蜜。

注释
①坠素:坠落的白花。翻红:凋谢的红花。
②青楼:墙壁涂以青色的楼房,汉唐时指贵妇人住所,元明以来,逐渐转化为妓院的代称。这里仍用作本义。望:这里读平声。
③回风舞:古小说《洞冥记》载,汉武帝宫人丽娟在芝生殿唱《回风曲》,庭中花皆翻落。
④半面妆:化了一半的妆。徐妃在他来时,故意作半面妆(即只在半边脸上化妆)等待他。
⑤沧海:古代通称今黄海、东海海域为沧海,南海海域则称南海或涨海。只有南海才产珍珠,此处沧海泛指诸海。语意本李商隐《锦瑟》:沧海月明珠有泪”。古代传说:南海有鲛人,泣泪成珠。这里指以蚌生珠喻人落泪。
⑥章台:西汉都城长安中的一条繁华街道。骨:指花瓣。
⑦传:招引。
⑧蜜房:蜂窝,特指蜂藏蜜的所在。

落花品评

  这是一篇构思十分精巧的咏物诗。我国古代美学认为,摹写物景,大体有三个不同的层次:首先是要形似,即能传达出客观事物的外部特征。其次就是要形神兼备,即除了事物的外部特征外,还要进一步体现出蕴藏于事物形体中内在精神实质来。而最高的要求则是遗貌取神,即为了更精确更丰富地表现客观事物,诗人和艺术家有时会故意忽略它们的某些外部形态以突出其内在的精神。

  宋祁这篇诗,写的是绿暗红稀的时节,凄烟零雨的光景。诗人一上来便想到了不但人会惜花,花也会自惜,所以先写出首句,然后才继以次句,花即各自伤,人也就更不忍相望了。这便形成了一种令人伤感的氛围,为全诗定下了调子。

  一般人都以花比喻美女,而宋祁却反过来,以美女的快舞形容花之飞空,以美女残妆形容花之委地。这正是作者的匠心所在。而最重要的则是这两句诗还象征着一个人在艰难困苦中不屈不挠坚持到底的精神,因此为后世所推重。

  二句咏落花,只出之以比喻,与其外形全无关涉,却见出了它的品格风神。此即遗貌取神之一例。五六句写花落后为人惋惜之怀。沧海客归,章台人去,见游客聚散无常。因骨遗香,致珠迸泪,其睹物伤情则一。末联谓花经蜂采,已成蜜入房,虽然想再招引蝴蝶,已无可能了。从而进一步落实了题中落字,结束全诗。

落花赏析

  1021年(宋真宗天禧五年),宋祁二十四岁,与其兄宋庠以布衣游学安州(治所在今湖北安陆),投献诗文于知州夏竦,以求引荐。席间各赋“落花”诗,夏竦以为宋祁很有才,必中甲科。宋祁亦因此在宋初文坛崭露头角。足见此诗非一般惜花伤春之作。清代沈德潜说:“诗贵寄意,有言在此而意在彼者。”(《说诗晬语》)该诗即是。

  首联破题,刻画落花时一片迷离凄苦的景象,状物而不滞于物。起句,诗人捕捉住所咏物的自然特征,以“素”、“红”代指花。唐人韩偓有“皱白离情高处切,腻红愁态静中深”(《惜花》)之句,么“白”、“红”状花。用借代这一修辞手法,使事物形象逼真。花的娇艳、春的绚丽如在目前。然而,它们却红颜薄命,夭折了,令诗人叹惋。“坠”、“翻”两字形象生动,情态感人,是从杜牧《金谷园》“落花犹似坠楼人”句化出。花本来是无情之物,却道“各自伤”,是说花有人性。落花的自伤飘零,乃诗人绸缪于青楼烟雨,别有难忘的幽恨。

  颔联承上“落”意,从时空角度深入描绘了落花的全过程,极缠绵悱恻之致。出句描写落花飞动的舞姿。“更作”二字个性鲜明,感情强烈。“飘飘兮若流风之回雪”(《洛神赋》),其态可掬,“悲回风之摇蕙兮,心冤结而内伤”(《楚辞·九章·悲回风》),情状悲哀。对句写花终于落地之后,在地上仍不甘香消玉殒,虽已着地,仍不失红粉佳人的美容。其执着之情,从“犹成”两字中渗透出来。“半面妆”用的是梁元帝徐妃的典故。此两句不仅刻画落花尽态极妍,栩栩如生,而且融入了诗人自己深沉的感受,一往情深,不能自已。人物交融,托物寓情。表面上是描写外界景物,实则处处有诗人自己在,景物始终着有诗人的色彩。“更作”、“犹成”二语更加强了感情色彩。李商隐《和张秀才落花诗》中有“落花犹自舞,扫后更闻香”之句,是李商隐借落花勉励张秀才,不要因落第而颓废,应似落花一样自振自珍。宋祁此诗于此取法,所以刘克庄《后村诗话》说:“‘将飞更作回风舞,已落犹成半面妆’,宋景文《落花》诗也,为世所称,然义山固已云已。”不过,此诗之学李商隐,不在镂红刻翠,恍惚迷离之貌,而在于缠绵悱恻,一往情深之神。表面上咏物,实质上写诗人自己。至于所写的具体情事,则很难考证,亦不必深究。然而诗人的感受已经表露得很明显了,即是屈原那种“虽九死其犹未悔”的精神。李商隐诗的神髓在此,此诗的神髓也在此,这正是此联能传诵后世的原因所在。颈联以沧海客归,珠犹迸泪,章台人去,骨尚遗香,比喻落花的精诚专一,表现了诗人的忠厚悱恻之情。龚自珍《己亥杂诗》中“落红不是无情物,化作春泥更护花”即由此点化而成,都是加一层描写了“虽九死其犹未悔”的执著精神。

  此诗借落花引起象外之义,感情沉郁,寄托遥深,传达给读者的是感受,而不是具体情事,达到了陈廷焯《白雨斋词话》所说“必若隐若现,欲露不露,反复缠绵,终不许一语道破”的境地。

《落花》宋祁 拼音读音参考

luò huā
落花

zhuì sù fān hóng gè zì shāng, qīng lóu yān yǔ rěn xiāng wàng.
坠素翻红各自伤,青楼烟雨忍相忘。
jiāng fēi gèng zuò huí fēng wǔ, yǐ luò yóu chéng bàn miàn zhuāng.
将飞更作回风舞,已落犹成半面妆。
cāng hǎi kè guī zhū yǒu lèi, zhāng tái rén qù gǔ yí xiāng.
沧海客归珠有泪,章台人去骨遗香。
kě néng wú yì chuán shuāng dié, jǐn fù fāng xīn yǔ mì fáng.
可能无意传双蝶,尽付芳心与蜜房。

《落花》落花宋祁原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《luò huā 》 sòng qí

zhuì sù fān hóng gè zì shāng ,qīng lóu yān yǔ rěn xiàng wàng 。
jiāng fēi gèng zuò huí fēng wǔ ,yǐ luò yóu chéng bàn miàn zhuāng 。
cāng hǎi kè guī zhū yǒu lèi ,zhāng tái rén qù gǔ yí xiāng 。
kě néng wú yì chuán shuāng dié ,jìn fù fāng xīn yǔ mì fáng 。

zuò zhě jiǎn jiè (sòng qí )

sòng qí tóu xiàng

sòng qí (998~1061)běi sòng wén xué jiā 。zì zǐ jīng ,ān zhōu ān lù (jīn hú běi ān lù )rén ,hòu xǐ jū kāi fēng yōng qiū (jīn hé nán qǐ xiàn )。tiān shèng èr nián jìn shì ,guān hàn lín xué shì 、shǐ guǎn xiū zhuàn 。yǔ ōu yáng xiū děng hé xiū 《xīn táng shū 》,shū chéng ,jìn gōng bù shàng shū ,bài hàn lín xué shì chéng zhǐ 。zú shì jǐng wén ,yǔ xiōng sòng xiáng bìng yǒu wén míng ,shí chēng “èr sòng ”。shī cí yǔ yán gōng lì ,yīn 《yù lóu chūn 》cí zhōng yǒu “hóng xìng zhī tóu chūn yì nào ”jù ,shì chēng “hóng xìng shàng shū ”。

luò huā fān yì jí zhù shì

fān yì
mǎn tiān dōu shì fēi wǔ de luò huā ,dài zhe gè zì de shāng gǎn ,zài yān yǔ mí méng de qīng lóu lǐ ,wǒ bú yóu xiǎng qǐ gù rén ,zěn me shě dé wàng jì ne 。
huā ér zài kōng zhōng fǎng fó suí zhe měi rén yín chàng de qǔ zǐ fēn fēn piāo luò ,huā luò le ,qià sì huà le bàn miàn zhuāng de měi rén ,chǔ chǔ kě lián 。
wǒ zhè liú làng de rén ér kàn le luò huā de qíng jǐng ,bú yóu gǎn tóng shēn shòu ,lèi liú mǎn miàn ,zhè zhǒng xīn jìng yóu rú fán huá de jiē tóu yóu rén lí qù yī yàng kōng dàng luò mò ,zhī yǒu luò huā de cán xiāng hái piāo sàn zài kōng zhōng ,yǐn lái le liǎng zhī měi lì de hú dié ,bǎ tā men de ài qíng quán bù niàng chéng tián měi de mì 。

zhù shì
①zhuì sù :zhuì luò de bái huā 。fān hóng :diāo xiè de hóng huā 。
②qīng lóu :qiáng bì tú yǐ qīng sè de lóu fáng ,hàn táng shí zhǐ guì fù rén zhù suǒ ,yuán míng yǐ lái ,zhú jiàn zhuǎn huà wéi jì yuàn de dài chēng 。zhè lǐ réng yòng zuò běn yì 。wàng :zhè lǐ dú píng shēng 。
③huí fēng wǔ :gǔ xiǎo shuō 《dòng míng jì 》zǎi ,hàn wǔ dì gōng rén lì juān zài zhī shēng diàn chàng 《huí fēng qǔ 》,tíng zhōng huā jiē fān luò 。
④bàn miàn zhuāng :huà le yī bàn de zhuāng 。xú fēi zài tā lái shí ,gù yì zuò bàn miàn zhuāng (jí zhī zài bàn biān liǎn shàng huà zhuāng )děng dài tā 。
⑤cāng hǎi :gǔ dài tōng chēng jīn huáng hǎi 、dōng hǎi hǎi yù wéi cāng hǎi ,nán hǎi hǎi yù zé chēng nán hǎi huò zhǎng hǎi 。zhī yǒu nán hǎi cái chǎn zhēn zhū ,cǐ chù cāng hǎi fàn zhǐ zhū hǎi 。yǔ yì běn lǐ shāng yǐn 《jǐn sè 》:cāng hǎi yuè míng zhū yǒu lèi ”。gǔ dài chuán shuō :nán hǎi yǒu jiāo rén ,qì lèi chéng zhū 。zhè lǐ zhǐ yǐ bàng shēng zhū yù rén luò lèi 。
⑥zhāng tái :xī hàn dōu chéng zhǎng ān zhōng de yī tiáo fán huá jiē dào 。gǔ :zhǐ huā bàn 。
⑦chuán :zhāo yǐn 。
⑧mì fáng :fēng wō ,tè zhǐ fēng cáng mì de suǒ zài 。

luò huā pǐn píng

  zhè shì yī piān gòu sī shí fèn jīng qiǎo de yǒng wù shī 。wǒ guó gǔ dài měi xué rèn wéi ,mó xiě wù jǐng ,dà tǐ yǒu sān gè bú tóng de céng cì :shǒu xiān shì yào xíng sì ,jí néng chuán dá chū kè guān shì wù de wài bù tè zhēng 。qí cì jiù shì yào xíng shén jiān bèi ,jí chú le shì wù de wài bù tè zhēng wài ,hái yào jìn yī bù tǐ xiàn chū yùn cáng yú shì wù xíng tǐ zhōng nèi zài jīng shén shí zhì lái 。ér zuì gāo de yào qiú zé shì yí mào qǔ shén ,jí wéi le gèng jīng què gèng fēng fù dì biǎo xiàn kè guān shì wù ,shī rén hé yì shù jiā yǒu shí huì gù yì hū luè tā men de mǒu xiē wài bù xíng tài yǐ tū chū qí nèi zài de jīng shén 。

  sòng qí zhè piān shī ,xiě de shì lǜ àn hóng xī de shí jiē ,qī yān líng yǔ de guāng jǐng 。shī rén yī shàng lái biàn xiǎng dào le bú dàn rén huì xī huā ,huā yě huì zì xī ,suǒ yǐ xiān xiě chū shǒu jù ,rán hòu cái jì yǐ cì jù ,huā jí gè zì shāng ,rén yě jiù gèng bú rěn xiàng wàng le 。zhè biàn xíng chéng le yī zhǒng lìng rén shāng gǎn de fēn wéi ,wéi quán shī dìng xià le diào zǐ 。

  yī bān rén dōu yǐ huā bǐ yù měi nǚ ,ér sòng qí què fǎn guò lái ,yǐ měi nǚ de kuài wǔ xíng róng huā zhī fēi kōng ,yǐ měi nǚ cán zhuāng xíng róng huā zhī wěi dì 。zhè zhèng shì zuò zhě de jiàng xīn suǒ zài 。ér zuì zhòng yào de zé shì zhè liǎng jù shī hái xiàng zhēng zhe yī gè rén zài jiān nán kùn kǔ zhōng bú qū bú náo jiān chí dào dǐ de jīng shén ,yīn cǐ wéi hòu shì suǒ tuī zhòng 。

  èr jù yǒng luò huā ,zhī chū zhī yǐ bǐ yù ,yǔ qí wài xíng quán wú guān shè ,què jiàn chū le tā de pǐn gé fēng shén 。cǐ jí yí mào qǔ shén zhī yī lì 。wǔ liù jù xiě huā luò hòu wéi rén wǎn xī zhī huái 。cāng hǎi kè guī ,zhāng tái rén qù ,jiàn yóu kè jù sàn wú cháng 。yīn gǔ yí xiāng ,zhì zhū bèng lèi ,qí dǔ wù shāng qíng zé yī 。mò lián wèi huā jīng fēng cǎi ,yǐ chéng mì rù fáng ,suī rán xiǎng zài zhāo yǐn hú dié ,yǐ wú kě néng le 。cóng ér jìn yī bù luò shí le tí zhōng luò zì ,jié shù quán shī 。

luò huā shǎng xī

  1021nián (sòng zhēn zōng tiān xǐ wǔ nián ),sòng qí èr shí sì suì ,yǔ qí xiōng sòng xiáng yǐ bù yī yóu xué ān zhōu (zhì suǒ zài jīn hú běi ān lù ),tóu xiàn shī wén yú zhī zhōu xià sǒng ,yǐ qiú yǐn jiàn 。xí jiān gè fù “luò huā ”shī ,xià sǒng yǐ wéi sòng qí hěn yǒu cái ,bì zhōng jiǎ kē 。sòng qí yì yīn cǐ zài sòng chū wén tán zhǎn lù tóu jiǎo 。zú jiàn cǐ shī fēi yī bān xī huā shāng chūn zhī zuò 。qīng dài shěn dé qián shuō :“shī guì jì yì ,yǒu yán zài cǐ ér yì zài bǐ zhě 。”(《shuō shī zuì yǔ 》)gāi shī jí shì 。

  shǒu lián pò tí ,kè huà luò huā shí yī piàn mí lí qī kǔ de jǐng xiàng ,zhuàng wù ér bú zhì yú wù 。qǐ jù ,shī rén bǔ zhuō zhù suǒ yǒng wù de zì rán tè zhēng ,yǐ “sù ”、“hóng ”dài zhǐ huā 。táng rén hán wò yǒu “zhòu bái lí qíng gāo chù qiē ,nì hóng chóu tài jìng zhōng shēn ”(《xī huā 》)zhī jù ,me “bái ”、“hóng ”zhuàng huā 。yòng jiè dài zhè yī xiū cí shǒu fǎ ,shǐ shì wù xíng xiàng bī zhēn 。huā de jiāo yàn 、chūn de xuàn lì rú zài mù qián 。rán ér ,tā men què hóng yán báo mìng ,yāo shé le ,lìng shī rén tàn wǎn 。“zhuì ”、“fān ”liǎng zì xíng xiàng shēng dòng ,qíng tài gǎn rén ,shì cóng dù mù 《jīn gǔ yuán 》“luò huā yóu sì zhuì lóu rén ”jù huà chū 。huā běn lái shì wú qíng zhī wù ,què dào “gè zì shāng ”,shì shuō huā yǒu rén xìng 。luò huā de zì shāng piāo líng ,nǎi shī rén chóu miù yú qīng lóu yān yǔ ,bié yǒu nán wàng de yōu hèn 。

  hàn lián chéng shàng “luò ”yì ,cóng shí kōng jiǎo dù shēn rù miáo huì le luò huā de quán guò chéng ,jí chán mián fěi cè zhī zhì 。chū jù miáo xiě luò huā fēi dòng de wǔ zī 。“gèng zuò ”èr zì gè xìng xiān míng ,gǎn qíng qiáng liè 。“piāo piāo xī ruò liú fēng zhī huí xuě ”(《luò shén fù 》),qí tài kě jū ,“bēi huí fēng zhī yáo huì xī ,xīn yuān jié ér nèi shāng ”(《chǔ cí ·jiǔ zhāng ·bēi huí fēng 》),qíng zhuàng bēi āi 。duì jù xiě huā zhōng yú luò dì zhī hòu ,zài dì shàng réng bú gān xiāng xiāo yù yǔn ,suī yǐ zhe dì ,réng bú shī hóng fěn jiā rén de měi róng 。qí zhí zhe zhī qíng ,cóng “yóu chéng ”liǎng zì zhōng shèn tòu chū lái 。“bàn miàn zhuāng ”yòng de shì liáng yuán dì xú fēi de diǎn gù 。cǐ liǎng jù bú jǐn kè huà luò huā jìn tài jí yán ,xǔ xǔ rú shēng ,ér qiě róng rù le shī rén zì jǐ shēn chén de gǎn shòu ,yī wǎng qíng shēn ,bú néng zì yǐ 。rén wù jiāo róng ,tuō wù yù qíng 。biǎo miàn shàng shì miáo xiě wài jiè jǐng wù ,shí zé chù chù yǒu shī rén zì jǐ zài ,jǐng wù shǐ zhōng zhe yǒu shī rén de sè cǎi 。“gèng zuò ”、“yóu chéng ”èr yǔ gèng jiā qiáng le gǎn qíng sè cǎi 。lǐ shāng yǐn 《hé zhāng xiù cái luò huā shī 》zhōng yǒu “luò huā yóu zì wǔ ,sǎo hòu gèng wén xiāng ”zhī jù ,shì lǐ shāng yǐn jiè luò huā miǎn lì zhāng xiù cái ,bú yào yīn luò dì ér tuí fèi ,yīng sì luò huā yī yàng zì zhèn zì zhēn 。sòng qí cǐ shī yú cǐ qǔ fǎ ,suǒ yǐ liú kè zhuāng 《hòu cūn shī huà 》shuō :“‘jiāng fēi gèng zuò huí fēng wǔ ,yǐ luò yóu chéng bàn miàn zhuāng ’,sòng jǐng wén 《luò huā 》shī yě ,wéi shì suǒ chēng ,rán yì shān gù yǐ yún yǐ 。”bú guò ,cǐ shī zhī xué lǐ shāng yǐn ,bú zài lòu hóng kè cuì ,huǎng hū mí lí zhī mào ,ér zài yú chán mián fěi cè ,yī wǎng qíng shēn zhī shén 。biǎo miàn shàng yǒng wù ,shí zhì shàng xiě shī rén zì jǐ 。zhì yú suǒ xiě de jù tǐ qíng shì ,zé hěn nán kǎo zhèng ,yì bú bì shēn jiū 。rán ér shī rén de gǎn shòu yǐ jīng biǎo lù dé hěn míng xiǎn le ,jí shì qū yuán nà zhǒng “suī jiǔ sǐ qí yóu wèi huǐ ”de jīng shén 。lǐ shāng yǐn shī de shén suǐ zài cǐ ,cǐ shī de shén suǐ yě zài cǐ ,zhè zhèng shì cǐ lián néng chuán sòng hòu shì de yuán yīn suǒ zài 。jǐng lián yǐ cāng hǎi kè guī ,zhū yóu bèng lèi ,zhāng tái rén qù ,gǔ shàng yí xiāng ,bǐ yù luò huā de jīng chéng zhuān yī ,biǎo xiàn le shī rén de zhōng hòu fěi cè zhī qíng 。gōng zì zhēn 《jǐ hài zá shī 》zhōng “luò hóng bú shì wú qíng wù ,huà zuò chūn ní gèng hù huā ”jí yóu cǐ diǎn huà ér chéng ,dōu shì jiā yī céng miáo xiě le “suī jiǔ sǐ qí yóu wèi huǐ ”de zhí zhe jīng shén 。

  cǐ shī jiè luò huā yǐn qǐ xiàng wài zhī yì ,gǎn qíng chén yù ,jì tuō yáo shēn ,chuán dá gěi dú zhě de shì gǎn shòu ,ér bú shì jù tǐ qíng shì ,dá dào le chén tíng chāo 《bái yǔ zhāi cí huà 》suǒ shuō “bì ruò yǐn ruò xiàn ,yù lù bú lù ,fǎn fù chán mián ,zhōng bú xǔ yī yǔ dào pò ”de jìng dì 。

《luò huā 》sòng qí pīn yīn dú yīn cān kǎo

luò huā
luò huā

zhuì sù fān hóng gè zì shāng, qīng lóu yān yǔ rěn xiāng wàng.
zhuì sù fān hóng gè zì shāng ,qīng lóu yān yǔ rěn xiàng wàng 。
jiāng fēi gèng zuò huí fēng wǔ, yǐ luò yóu chéng bàn miàn zhuāng.
jiāng fēi gèng zuò huí fēng wǔ ,yǐ luò yóu chéng bàn miàn zhuāng 。
cāng hǎi kè guī zhū yǒu lèi, zhāng tái rén qù gǔ yí xiāng.
cāng hǎi kè guī zhū yǒu lèi ,zhāng tái rén qù gǔ yí xiāng 。
kě néng wú yì chuán shuāng dié, jǐn fù fāng xīn yǔ mì fáng.
kě néng wú yì chuán shuāng dié ,jìn fù fāng xīn yǔ mì fáng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

宋祁 宋祁 宋祁(998─1061)字子京,开封雍丘(今河南杞县)人。天圣二年(1024)与兄郊(后更名庠)同登进士第,奏名第一。章献太后以为弟不可先兄,乃擢郊为第一,置祁第十,时号「大小宋」。历任大理寺丞、国子监直讲、史馆修撰。与欧阳修同修《唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。嘉祐六年卒,年六十四,谥景文。范镇为撰神道碑(《宋代蜀文辑存》卷九)。其词多写个人生活琐事,语言工丽,王国维称道其《木兰花》「『红杏枝头春意闹』,著一『闹』字而境界全出」(《人间词话》)。清人辑有《宋景文集》。近人赵万里辑有《宋景文公长短句》一卷。

宋祁的诗词

  • 九日置酒
  • 玉楼春·春景
  • 《王勃故事》王勃故事宋祁原文、翻译、赏析和诗意
  • 浪淘沙近
  • 锦缠道(燕子呢喃)
  • 蝶恋花(绣幕茫茫罗帐卷)
  • 《鹧鸪天》宋祁原文、翻译、赏析和诗意(鹧鸪天·画毂雕鞍狭路逢 宋祁)
  • 九日置酒
  • 木兰花(东城渐觉风光好)
  • 落花(坠素翻红各自伤)
  • 宋代诗词推荐

  • 烛影摇红(丙子中秋泛月)
  • 水调歌头(次韵黄叙州□□)
  • 摸鱼儿(柳絮)
  • 水龙吟(淮河舟中夜闻宫人琴声)
  • 鹧鸪天(三山道中)
  • 秋夜雨(客有道秋夜雨古词,因用其韵,而不知角之为阁也。并付一笑)
  • 霜天晓角(桂)
  • 柳梢青(寿吴竹溪内)
  • 满庭芳(促织儿)
  • 《满庭芳》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(满庭芳·蜗角虚名 苏轼)
  • 《落花》落花宋祁原文、翻译、赏析和诗意原文,《落花》落花宋祁原文、翻译、赏析和诗意翻译,《落花》落花宋祁原文、翻译、赏析和诗意赏析,《落花》落花宋祁原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自宋祁的作品

    诗词类别

    宋祁的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语