《听颖师弹琴》听颖师弹琴韩愈原文、翻译、赏析和诗意

作者:韩愈 朝代:唐代
《听颖师弹琴》听颖师弹琴韩愈原文、翻译、赏析和诗意原文

《听颖师弹琴》 韩愈

昵昵儿女语,恩怨相尔汝。
划然变轩昂,勇士赴敌场。
浮云柳絮无根蒂,天地阔远随飞扬。
喧啾百鸟群,忽见孤凤皇。
(凤皇 一作 凤凰)
跻攀分寸不可上,失势一落千丈强。
嗟余有两耳,未省听丝篁。
自闻颖师弹,起坐在一旁。
推手遽止之,湿衣泪滂滂。
颖乎尔诚能,无以冰炭置我肠!
分类: 音乐

作者简介(韩愈)

韩愈头像

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。

听颖师弹琴翻译及注释

翻译
犹如一对亲昵的小儿女轻言细语,卿卿我我聚两个俏冤家暗叙哀曲。
豪放得如风展旗是谁正高歌引吭,有勇士似电掣马挥长剑杀敌擒王。
又转成浮云依依柳絮起无根无蒂,没奈何圆天茫茫道路迷宕东宕西。
叽叽啾啾分明是烟霞中羽光翻浪,影影绰绰兀立在乔木上百凤朝凰。
峭壁悬崖压人来寸步都攀援难上,黑壑深渊崩石下千丈犹轰隆传响。
惭愧呀我空有耳朵一双,对音乐太外行不懂欣赏。
听了你这琴声忽柔忽刚,振人起强人坐令人低昂。
仓皇中我伸手把琴遮挡,泪潮呀早已经汹涌盈眶。
颖师傅好功夫实非寻常,别再把冰与火填我胸膛。

注释
⑴颖师:颖师是当时一位善于弹琴的和尚,他曾向几位诗人请求作诗表扬。李贺《听颖师弹琴歌》有“竺僧前立当吾门,梵宫真相眉棱尊”之句。
⑵昵(nì)昵:亲热的样子。一作“妮妮”。
⑶尔汝:至友之间不讲客套,以你我相称。这里表示亲近。《世说新语·排调》:“晋武帝问孙皓:闻南人好作尔汝歌,颇能为不?”《尔汝歌》是古代江南一带民间流行的情歌,歌词每句用尔或汝相称,以示彼此亲昵。
⑷划然:忽地一下。轩昂:形容音乐高亢雄壮。宋魏庆之《诗人玉屑·陵阳论晚唐诗律卑浅》:“唐末人诗,虽格致卑浅,然谓其非诗则不可。今人作诗,虽句语轩昂,但可远听,其理略不可究。”
⑸“浮云”两句:形容音乐飘逸悠扬。
⑹“喧啾”四句:形容音乐既有百鸟喧哗般的丰富热闹,又有主题乐调的鲜明嘹亮,高低抑扬,起伏变化。喧啾(jiū):喧闹嘈杂。凤皇:即“凤凰”。跻(jī )攀:犹攀登。唐杜甫《白水县崔少府十九翁高斋三十韵》:“清晨陪跻攀,傲睨俯峭壁。”
⑺未省(xǐng):不懂得。丝篁(huáng):弹拨乐器,此指琴。
⑻起坐:忽起忽坐,激动不已的样子。旁:一作“床”。
⑼推手:伸手。遽(jù):急忙。
⑽滂滂:热泪滂沱的样子。《晏子春秋·谏上十七》:“景公游于牛山,北临其国城而流涕曰:‘若何滂滂去此而死乎!’”
⑾诚能:指确实有才能的人。《荀子·王霸》:“人主胡不广焉,无恤亲疏,无偏贵贱,唯诚能之求?”
⑿冰炭置我肠:形容自己完全被琴声所左右,一会儿满心愉悦,一会儿心情沮丧。 犹如说水火,两者不能相容。《庄子·人间世》:“事若成,则必有阴阳之患。”郭象注:“人患虽去,然喜惧战于胸中,固已结冰炭于五藏矣。”此言自己被音乐所感动,情绪随着乐声而激动变化。

听颖师弹琴鉴赏

  唐人音乐诗较著名者,有李颀《听董大弹胡笳弄兼寄语房给事》、李白《听蜀僧濬弹琴》、李贺《李凭箜篌引》、白居易《琵琶行》等及韩愈此篇。篇篇不同,可谓各有千秋。喜惧哀乐,变化倏忽,百感交集,莫可名状,这就是韩愈听颖师弹琴的感受。读罢全诗,颖师高超的琴技如可闻见,怪不得清人方扶南把它与白居易的《琵琶行》、李贺的《李凭箜篌引》相提并论,推许为“摹写声音至文”了。

  诗分两部分,前十句正面摹写声音。起句不同一般,它没有提及弹琴者,也没有交待弹琴的时间和地点,而是紧扣题目中的“听”字,单刀直入,把读者引进美妙的音乐境界里。琴声袅袅升起,轻柔细屑,仿佛小儿女在耳鬓厮磨之际,窃窃私语,互诉衷肠。中间夹杂些嗔怪之声,那不过是表达倾心相爱的一种不拘形迹的方式而已。正当听者沉浸在充满柔情蜜意的氛围里,琴声骤然变得昂扬激越起来,就象勇猛的将士挥戈跃马冲入敌阵,显得气势非凡。接着琴声又由刚转柔,呈起伏回荡之姿。恰似经过一场浴血奋战,敌氛尽扫,此时,天朗气清,风和日丽,远处浮动着几片白云,近处摇曳着几丝柳絮,它们飘浮不定,若有若无,难于捉摸,却逗人情思。琴声所展示的意境高远阔大,使人有极目遥天悠悠不尽之感。

  蓦地,百鸟齐鸣,啁啾不已,安谧的环境为喧闹的场面所代替。在众鸟蹁跹之中,一只凤凰翩然高举,引吭长鸣。“跻攀分寸不可上,失势一落千丈强”。这只不甘与凡鸟为伍的孤傲的凤凰,一心向上,饱经跻攀之苦,结果还是跌落下来,而且跌得那样快,那样惨。这里除了用形象化的比喻显示琴声的起落变化外,似乎还另有寄托。联系后面的“湿衣泪滂滂”等句,它很可能包含着诗人对自己境遇的慨叹。他曾几次上奏章剖析政事得失,希望当局能有所警醒,从而革除弊端,励精图治,结果屡遭贬斥,心中不免有愤激不平之感。“湿衣”句与白居易《琵琶行》中的“江州司马青衫湿”颇相类似,只是后者表达得比较直接,比较显豁罢了。

  后八句写自己听琴的感受和反应,从侧面烘托琴声的优美动听。“嗟余”二句是自谦之辞,申明自己不懂音乐,未能深谙其中的奥妙。尽管如此,还是被颖师的琴声所深深感动,先是起坐不安,继而泪雨滂沱,浸湿了衣襟,犹自扑扑簌簌滴个不止。这种感情上的强烈刺激,实在叫人无法承受,于是推手制止,不忍卒听。末二句进一步渲染颖师琴技的高超。冰炭原不可同炉,但颖师的琴声一会儿把人引进欢乐的天堂,一会儿又把人掷入悲苦的地狱,就好比同时把冰炭投入听者的胸中,使人经受不了这种感情上的剧烈波动。

  全篇诗情起伏如钱塘江潮,波涛汹涌,层见迭出,变化无穷。上联与下联,甚至上句与下句,都有较大的起落变化,例如首联“昵昵儿女语,恩怨相尔汝”,写柔细的琴声,充满和乐的色调,中间着一“怨”字,便觉波浪陡起,姿态横生,亲昵的意味反倒更浓,也更加富有生活气息。又如首联比以儿女之情,次联拟以英雄气概,这是两种截然不同的声音,一柔一刚,构成悬殊的形势。第三联要再作起落变化,即由刚转柔,就很容易与第一联交叉重叠。诗人在实现这一起伏转折的同时,开辟了另一个新的境界,它高远阔大、安谧清醇,与首联的卿卿我我、充满私情形成鲜明的比照,它所显示的声音也与首联不一样,一者(首联)轻柔细屑,纯属指声;一者(三联)宛转悠扬,是所谓泛声。尽管两者都比较轻柔,却又各有特色,准确地反映了琴声高低疾徐的变化。清人方东树说韩愈写诗“用法变化而深严”(《昭昧詹言》),这就是一个很好的例证。

  历来写乐曲的诗,大都利用人类五官通感的生理机能,致力于把比较难于捕捉的声音转化为比较容易感受的视觉形象。这首诗摹写声音精细入微,形象鲜明,却不粘皮着肉,故而显得高雅、空灵、醇厚。突出的表现是:在摹写声音节奏的同时,十分注意发掘含蕴其中的情志。好的琴声既可悦耳,又可赏心,可以移情动志。好的琴声,也不只可以绘声,而且可以“绘情”、“绘志”,把琴声所表达的情境,一一描摹出来。诗歌在摹写声音的同时,或示之以儿女柔情,或拟之以英雄壮志,或充满对自然的眷恋,或寓有超凡脱俗之想和坎坷不遇之悲,如此等等,无不流露出深厚的情意。

  韩愈是一位极富创造性的文学巨匠。他写作诗文,能够摆脱拘束,自辟蹊径。这首诗无论造境或遣词造语都有独到之处。以造境言,它为读者展示了两个大的境界:一是曲中的境界,即由乐曲的声音和节奏所构成的情境;一是曲外的境界,即乐曲声在听者(诗人自己)身上得到的反响。两者亦分亦合,犹如影之与形。从而使整个诗歌的意境显得深闳隽永,饶有情致。以遣词造语论,不少诗句新奇妥帖,揉磨入细,感染力极强。例如开头两句押细声韵,其中的“女”、“语”和“尔”、“汝”声音相近,读起来有些绕口。这种奇特的音韵安排,恰恰适合于表现小儿女之间那种缠绵纠结的情态。后面写昂扬激越的琴声则改用洪声韵的“昂”、“场”、“扬”、“凰”等,这些都精确地表现了弹者的情感和听者的印象。另外,五言和七言交错运用,以与琴声的疾徐断续相协调,也大大增强了诗句的表现力。如此等等,清楚地表明,诗人匠心独运,不拘绳墨,却又无不文从字顺,各司其职。所谓“横空盘硬语,妥帖力排奡”,其实也是韩愈诗歌语言的一大特色。

听颖师弹琴故事

  一千多年前,在中国的唐朝,相传有一个名叫颖的和尚,从印度来到中国,人们尊称他为颖师。颖师演奏古琴十分出名,他的古琴长八尺一寸,用质地优良的古桐木制成,音色非常优美。颖师弹琴的技艺精湛,演奏时有特别的韵味,而且曲目很丰富,远近知名。据说有一个生病的人,躲在床上,听到颖师弹琴的声音,顿然觉得已经病好了,坐了起来,不用再服药了。韩愈是唐代著名的诗人和文学家,也慕名前来欣赏颖师弹琴。

  开始的时候,琴音柔和细弱,婉转轻盈,像一对年轻的少男少女在静悄悄地温柔细语,倾诉彼此心里的爱慕之情。韩愈听得十分愉悦,像是听到了一首美丽的情诗。突然,琴声激昂高亢,像是万马奔腾,勇士们奔赴沙场,刹时间刀剑齐鸣,悲壮惨烈。韩愈为之精神震奋不已,好像自己也在战场厮杀。一会儿,琴声又悠扬飘逸,像柳絮轻场,随风飘忽,在蓝天白云下自由飞舞。韩愈也如醉如痴,仿佛自己也飘上了太空。

  很快地,琴声又热闹起来,到处是莺歌燕舞,百鸟齐鸣,又见有一只凤凰引领高歌。此时百鸟围着凤凰飞舞,一片乐观升平气象。

  接着,琴音激越地往上攀升,越攀越高,仿佛在攀登峭壁悬崖,一寸一寸地艰难前进。不料,琴声从最高处忽然下滑到最低音,好像是攀登者忽然失足,从千丈高峰一下子掉落到无底的深渊。把韩愈骇得心惊胆跳……

  韩愈听到这里,激动得坐也不是,站也不是,泪如雨下,把衣襟也湿透了。他不得不伸手拦阻,请颖师中止弹奏,对颖师说:“我虽然长着两只耳朵,但是不懂音乐。不过这次听到你的弹奏,却把我激动得控制不了自己。你的演奏实在太高明了,好像是把冰和炭火放在我的心窝似的,你要是再弹下去,我可真的受不了了。”韩愈后来把他听颖师弹琴的感受写成了一首诗。这首诗一直流传至今天。上面所说的就是他在诗中所述当时听琴时的感受。

听颖师弹琴创作背景

  此篇作于元和十一年(816年)。相传唐朝有一个名叫颖的和尚,从印度来到中国,人们尊称他为颖师。颖师演奏古琴十分出名,他的古琴长八尺一寸,用质地优良的古桐木制成,音色非常优美。颖师弹琴的技艺精湛,演奏时有特别的韵味,而且曲目很丰富,远近知名。据说有一个生病的人,躲在床上,听到颖师弹琴的声音,顿然觉得已经病好了,坐了起来,不用再服药了。唐代著名文学家韩愈也慕名前来欣赏颖师弹琴,并把他听颖师弹琴的感受写成了一首诗,即这首《听颖师弹琴》。

《听颖师弹琴》韩愈 拼音读音参考

tīng yǐng shī tán qín
听颖师弹琴

nì nì ér nǚ yǔ, ēn yuàn xiāng ěr rǔ.
昵昵儿女语,恩怨相尔汝。
huà rán biàn xuān áng, yǒng shì fù dí chǎng.
划然变轩昂,勇士赴敌场。
fú yún liǔ xù wú gēn dì, tiān dì kuò yuǎn suí fēi yáng.
浮云柳絮无根蒂,天地阔远随飞扬。
xuān jiū bǎi niǎo qún, hū jiàn gū fèng huáng.
喧啾百鸟群,忽见孤凤皇。
fèng huáng yī zuò fèng huáng
(凤皇 一作 凤凰)
jī pān fēn cùn bù kě shàng, shī shì yī luò qiān zhàng qiáng.
跻攀分寸不可上,失势一落千丈强。
jiē yú yǒu liǎng ěr, wèi shěng tīng sī huáng.
嗟余有两耳,未省听丝篁。
zì wén yǐng shī dàn, qǐ zuò zài yī páng.
自闻颖师弹,起坐在一旁。
tuī shǒu jù zhǐ zhī, shī yī lèi pāng pāng.
推手遽止之,湿衣泪滂滂。
yǐng hū ěr chéng néng, wú yǐ bīng tàn zhì wǒ cháng!
颖乎尔诚能,无以冰炭置我肠!

《听颖师弹琴》听颖师弹琴韩愈原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《tīng yǐng shī dàn qín 》 hán yù

nì nì ér nǚ yǔ ,ēn yuàn xiàng ěr rǔ 。
huá rán biàn xuān áng ,yǒng shì fù dí chǎng 。
fú yún liǔ xù wú gēn dì ,tiān dì kuò yuǎn suí fēi yáng 。
xuān jiū bǎi niǎo qún ,hū jiàn gū fèng huáng 。
(fèng huáng yī zuò fèng huáng )
jī pān fèn cùn bú kě shàng ,shī shì yī luò qiān zhàng qiáng 。
jiē yú yǒu liǎng ěr ,wèi shěng tīng sī huáng 。
zì wén yǐng shī dàn ,qǐ zuò zài yī páng 。
tuī shǒu jù zhǐ zhī ,shī yī lèi pāng pāng 。
yǐng hū ěr chéng néng ,wú yǐ bīng tàn zhì wǒ cháng !
fèn lèi : yīn lè

zuò zhě jiǎn jiè (hán yù )

hán yù tóu xiàng

hán yù (768~824)zì tuì zhī ,táng dài wén xué jiā 、zhé xué jiā 、sī xiǎng jiā ,hé yáng (jīn hé nán shěng jiāo zuò mèng zhōu shì )rén ,hàn zú 。zǔ jí hé běi chāng lí ,shì chēng hán chāng lí 。wǎn nián rèn lì bù shì láng ,yòu chēng hán lì bù 。shì hào “wén ”,yòu chēng hán wén gōng 。tā yǔ liǔ zōng yuán tóng wéi táng dài gǔ wén yùn dòng de chàng dǎo zhě ,zhǔ zhāng xué xí xiān qín liǎng hàn de sàn wén yǔ yán ,pò pián wéi sàn ,kuò dà wén yán wén de biǎo dá gōng néng 。sòng dài sū shì chēng tā “wén qǐ bā dài zhī shuāi ”,míng rén tuī tā wéi táng sòng bā dà jiā zhī shǒu ,yǔ liǔ zōng yuán bìng chēng “hán liǔ ”,yǒu “wén zhāng jù gōng ”hé “bǎi dài wén zōng ”zhī míng ,zuò pǐn dōu shōu zài 《chāng lí xiān shēng jí 》lǐ 。hán yù zài sī xiǎng shàng shì zhōng guó “dào tǒng ”guān niàn de què lì zhě ,shì zūn rú fǎn fó de lǐ chéng bēi shì rén wù 。

tīng yǐng shī dàn qín fān yì jí zhù shì

fān yì
yóu rú yī duì qīn nì de xiǎo ér nǚ qīng yán xì yǔ ,qīng qīng wǒ wǒ jù liǎng gè qiào yuān jiā àn xù āi qǔ 。
háo fàng dé rú fēng zhǎn qí shì shuí zhèng gāo gē yǐn kēng ,yǒu yǒng shì sì diàn chè mǎ huī zhǎng jiàn shā dí qín wáng 。
yòu zhuǎn chéng fú yún yī yī liǔ xù qǐ wú gēn wú dì ,méi nài hé yuán tiān máng máng dào lù mí dàng dōng dàng xī 。
jī jī jiū jiū fèn míng shì yān xiá zhōng yǔ guāng fān làng ,yǐng yǐng chāo chāo wū lì zài qiáo mù shàng bǎi fèng cháo huáng 。
qiào bì xuán yá yā rén lái cùn bù dōu pān yuán nán shàng ,hēi hè shēn yuān bēng shí xià qiān zhàng yóu hōng lóng chuán xiǎng 。
cán kuì ya wǒ kōng yǒu ěr duǒ yī shuāng ,duì yīn lè tài wài háng bú dǒng xīn shǎng 。
tīng le nǐ zhè qín shēng hū róu hū gāng ,zhèn rén qǐ qiáng rén zuò lìng rén dī áng 。
cāng huáng zhōng wǒ shēn shǒu bǎ qín zhē dǎng ,lèi cháo ya zǎo yǐ jīng xiōng yǒng yíng kuàng 。
yǐng shī fù hǎo gōng fū shí fēi xún cháng ,bié zài bǎ bīng yǔ huǒ tián wǒ xiōng táng 。

zhù shì
⑴yǐng shī :yǐng shī shì dāng shí yī wèi shàn yú dàn qín de hé shàng ,tā céng xiàng jǐ wèi shī rén qǐng qiú zuò shī biǎo yáng 。lǐ hè 《tīng yǐng shī dàn qín gē 》yǒu “zhú sēng qián lì dāng wú mén ,fàn gōng zhēn xiàng méi léng zūn ”zhī jù 。
⑵nì (nì)nì :qīn rè de yàng zǐ 。yī zuò “nī nī ”。
⑶ěr rǔ :zhì yǒu zhī jiān bú jiǎng kè tào ,yǐ nǐ wǒ xiàng chēng 。zhè lǐ biǎo shì qīn jìn 。《shì shuō xīn yǔ ·pái diào 》:“jìn wǔ dì wèn sūn hào :wén nán rén hǎo zuò ěr rǔ gē ,pō néng wéi bú ?”《ěr rǔ gē 》shì gǔ dài jiāng nán yī dài mín jiān liú háng de qíng gē ,gē cí měi jù yòng ěr huò rǔ xiàng chēng ,yǐ shì bǐ cǐ qīn nì 。
⑷huá rán :hū dì yī xià 。xuān áng :xíng róng yīn lè gāo kàng xióng zhuàng 。sòng wèi qìng zhī 《shī rén yù xiè ·líng yáng lùn wǎn táng shī lǜ bēi qiǎn 》:“táng mò rén shī ,suī gé zhì bēi qiǎn ,rán wèi qí fēi shī zé bú kě 。jīn rén zuò shī ,suī jù yǔ xuān áng ,dàn kě yuǎn tīng ,qí lǐ luè bú kě jiū 。”
⑸“fú yún ”liǎng jù :xíng róng yīn lè piāo yì yōu yáng 。
⑹“xuān jiū ”sì jù :xíng róng yīn lè jì yǒu bǎi niǎo xuān huá bān de fēng fù rè nào ,yòu yǒu zhǔ tí lè diào de xiān míng liáo liàng ,gāo dī yì yáng ,qǐ fú biàn huà 。xuān jiū (jiū):xuān nào cáo zá 。fèng huáng :jí “fèng huáng ”。jī (jī )pān :yóu pān dēng 。táng dù fǔ 《bái shuǐ xiàn cuī shǎo fǔ shí jiǔ wēng gāo zhāi sān shí yùn 》:“qīng chén péi jī pān ,ào nì fǔ qiào bì 。”
⑺wèi shěng (xǐng):bú dǒng dé 。sī huáng (huáng):dàn bō lè qì ,cǐ zhǐ qín 。
⑻qǐ zuò :hū qǐ hū zuò ,jī dòng bú yǐ de yàng zǐ 。páng :yī zuò “chuáng ”。
⑼tuī shǒu :shēn shǒu 。jù (jù):jí máng 。
⑽pāng pāng :rè lèi pāng tuó de yàng zǐ 。《yàn zǐ chūn qiū ·jiàn shàng shí qī 》:“jǐng gōng yóu yú niú shān ,běi lín qí guó chéng ér liú tì yuē :‘ruò hé pāng pāng qù cǐ ér sǐ hū !’”
⑾chéng néng :zhǐ què shí yǒu cái néng de rén 。《xún zǐ ·wáng bà 》:“rén zhǔ hú bú guǎng yān ,wú xù qīn shū ,wú piān guì jiàn ,wéi chéng néng zhī qiú ?”
⑿bīng tàn zhì wǒ cháng :xíng róng zì jǐ wán quán bèi qín shēng suǒ zuǒ yòu ,yī huì ér mǎn xīn yú yuè ,yī huì ér xīn qíng jǔ sàng 。 yóu rú shuō shuǐ huǒ ,liǎng zhě bú néng xiàng róng 。《zhuāng zǐ ·rén jiān shì 》:“shì ruò chéng ,zé bì yǒu yīn yáng zhī huàn 。”guō xiàng zhù :“rén huàn suī qù ,rán xǐ jù zhàn yú xiōng zhōng ,gù yǐ jié bīng tàn yú wǔ cáng yǐ 。”cǐ yán zì jǐ bèi yīn lè suǒ gǎn dòng ,qíng xù suí zhe lè shēng ér jī dòng biàn huà 。

tīng yǐng shī dàn qín jiàn shǎng

  táng rén yīn lè shī jiào zhe míng zhě ,yǒu lǐ qí 《tīng dǒng dà dàn hú jiā nòng jiān jì yǔ fáng gěi shì 》、lǐ bái 《tīng shǔ sēng xùn dàn qín 》、lǐ hè 《lǐ píng kōng hóu yǐn 》、bái jū yì 《pí pá háng 》děng jí hán yù cǐ piān 。piān piān bú tóng ,kě wèi gè yǒu qiān qiū 。xǐ jù āi lè ,biàn huà shū hū ,bǎi gǎn jiāo jí ,mò kě míng zhuàng ,zhè jiù shì hán yù tīng yǐng shī dàn qín de gǎn shòu 。dú bà quán shī ,yǐng shī gāo chāo de qín jì rú kě wén jiàn ,guài bú dé qīng rén fāng fú nán bǎ tā yǔ bái jū yì de 《pí pá háng 》、lǐ hè de 《lǐ píng kōng hóu yǐn 》xiàng tí bìng lùn ,tuī xǔ wéi “mó xiě shēng yīn zhì wén ”le 。

  shī fèn liǎng bù fèn ,qián shí jù zhèng miàn mó xiě shēng yīn 。qǐ jù bú tóng yī bān ,tā méi yǒu tí jí dàn qín zhě ,yě méi yǒu jiāo dài dàn qín de shí jiān hé dì diǎn ,ér shì jǐn kòu tí mù zhōng de “tīng ”zì ,dān dāo zhí rù ,bǎ dú zhě yǐn jìn měi miào de yīn lè jìng jiè lǐ 。qín shēng niǎo niǎo shēng qǐ ,qīng róu xì xiè ,fǎng fó xiǎo ér nǚ zài ěr bìn sī mó zhī jì ,qiè qiè sī yǔ ,hù sù zhōng cháng 。zhōng jiān jiá zá xiē chēn guài zhī shēng ,nà bú guò shì biǎo dá qīng xīn xiàng ài de yī zhǒng bú jū xíng jì de fāng shì ér yǐ 。zhèng dāng tīng zhě chén jìn zài chōng mǎn róu qíng mì yì de fēn wéi lǐ ,qín shēng zhòu rán biàn dé áng yáng jī yuè qǐ lái ,jiù xiàng yǒng měng de jiāng shì huī gē yuè mǎ chōng rù dí zhèn ,xiǎn dé qì shì fēi fán 。jiē zhe qín shēng yòu yóu gāng zhuǎn róu ,chéng qǐ fú huí dàng zhī zī 。qià sì jīng guò yī chǎng yù xuè fèn zhàn ,dí fēn jìn sǎo ,cǐ shí ,tiān lǎng qì qīng ,fēng hé rì lì ,yuǎn chù fú dòng zhe jǐ piàn bái yún ,jìn chù yáo yè zhe jǐ sī liǔ xù ,tā men piāo fú bú dìng ,ruò yǒu ruò wú ,nán yú zhuō mō ,què dòu rén qíng sī 。qín shēng suǒ zhǎn shì de yì jìng gāo yuǎn kuò dà ,shǐ rén yǒu jí mù yáo tiān yōu yōu bú jìn zhī gǎn 。

  mò dì ,bǎi niǎo qí míng ,zhōu jiū bú yǐ ,ān mì de huán jìng wéi xuān nào de chǎng miàn suǒ dài tì 。zài zhòng niǎo pián xiān zhī zhōng ,yī zhī fèng huáng piān rán gāo jǔ ,yǐn kēng zhǎng míng 。“jī pān fèn cùn bú kě shàng ,shī shì yī luò qiān zhàng qiáng ”。zhè zhī bú gān yǔ fán niǎo wéi wǔ de gū ào de fèng huáng ,yī xīn xiàng shàng ,bǎo jīng jī pān zhī kǔ ,jié guǒ hái shì diē luò xià lái ,ér qiě diē dé nà yàng kuài ,nà yàng cǎn 。zhè lǐ chú le yòng xíng xiàng huà de bǐ yù xiǎn shì qín shēng de qǐ luò biàn huà wài ,sì hū hái lìng yǒu jì tuō 。lián xì hòu miàn de “shī yī lèi pāng pāng ”děng jù ,tā hěn kě néng bāo hán zhe shī rén duì zì jǐ jìng yù de kǎi tàn 。tā céng jǐ cì shàng zòu zhāng pōu xī zhèng shì dé shī ,xī wàng dāng jú néng yǒu suǒ jǐng xǐng ,cóng ér gé chú bì duān ,lì jīng tú zhì ,jié guǒ lǚ zāo biǎn chì ,xīn zhōng bú miǎn yǒu fèn jī bú píng zhī gǎn 。“shī yī ”jù yǔ bái jū yì 《pí pá háng 》zhōng de “jiāng zhōu sī mǎ qīng shān shī ”pō xiàng lèi sì ,zhī shì hòu zhě biǎo dá dé bǐ jiào zhí jiē ,bǐ jiào xiǎn huō bà le 。

  hòu bā jù xiě zì jǐ tīng qín de gǎn shòu hé fǎn yīng ,cóng cè miàn hōng tuō qín shēng de yōu měi dòng tīng 。“jiē yú ”èr jù shì zì qiān zhī cí ,shēn míng zì jǐ bú dǒng yīn lè ,wèi néng shēn ān qí zhōng de ào miào 。jìn guǎn rú cǐ ,hái shì bèi yǐng shī de qín shēng suǒ shēn shēn gǎn dòng ,xiān shì qǐ zuò bú ān ,jì ér lèi yǔ pāng tuó ,jìn shī le yī jīn ,yóu zì pū pū sù sù dī gè bú zhǐ 。zhè zhǒng gǎn qíng shàng de qiáng liè cì jī ,shí zài jiào rén wú fǎ chéng shòu ,yú shì tuī shǒu zhì zhǐ ,bú rěn zú tīng 。mò èr jù jìn yī bù xuàn rǎn yǐng shī qín jì de gāo chāo 。bīng tàn yuán bú kě tóng lú ,dàn yǐng shī de qín shēng yī huì ér bǎ rén yǐn jìn huān lè de tiān táng ,yī huì ér yòu bǎ rén zhì rù bēi kǔ de dì yù ,jiù hǎo bǐ tóng shí bǎ bīng tàn tóu rù tīng zhě de xiōng zhōng ,shǐ rén jīng shòu bú le zhè zhǒng gǎn qíng shàng de jù liè bō dòng 。

  quán piān shī qíng qǐ fú rú qián táng jiāng cháo ,bō tāo xiōng yǒng ,céng jiàn dié chū ,biàn huà wú qióng 。shàng lián yǔ xià lián ,shèn zhì shàng jù yǔ xià jù ,dōu yǒu jiào dà de qǐ luò biàn huà ,lì rú shǒu lián “nì nì ér nǚ yǔ ,ēn yuàn xiàng ěr rǔ ”,xiě róu xì de qín shēng ,chōng mǎn hé lè de sè diào ,zhōng jiān zhe yī “yuàn ”zì ,biàn jiào bō làng dǒu qǐ ,zī tài héng shēng ,qīn nì de yì wèi fǎn dǎo gèng nóng ,yě gèng jiā fù yǒu shēng huó qì xī 。yòu rú shǒu lián bǐ yǐ ér nǚ zhī qíng ,cì lián nǐ yǐ yīng xióng qì gài ,zhè shì liǎng zhǒng jié rán bú tóng de shēng yīn ,yī róu yī gāng ,gòu chéng xuán shū de xíng shì 。dì sān lián yào zài zuò qǐ luò biàn huà ,jí yóu gāng zhuǎn róu ,jiù hěn róng yì yǔ dì yī lián jiāo chā zhòng dié 。shī rén zài shí xiàn zhè yī qǐ fú zhuǎn shé de tóng shí ,kāi pì le lìng yī gè xīn de jìng jiè ,tā gāo yuǎn kuò dà 、ān mì qīng chún ,yǔ shǒu lián de qīng qīng wǒ wǒ 、chōng mǎn sī qíng xíng chéng xiān míng de bǐ zhào ,tā suǒ xiǎn shì de shēng yīn yě yǔ shǒu lián bú yī yàng ,yī zhě (shǒu lián )qīng róu xì xiè ,chún shǔ zhǐ shēng ;yī zhě (sān lián )wǎn zhuǎn yōu yáng ,shì suǒ wèi fàn shēng 。jìn guǎn liǎng zhě dōu bǐ jiào qīng róu ,què yòu gè yǒu tè sè ,zhǔn què dì fǎn yìng le qín shēng gāo dī jí xú de biàn huà 。qīng rén fāng dōng shù shuō hán yù xiě shī “yòng fǎ biàn huà ér shēn yán ”(《zhāo mèi zhān yán 》),zhè jiù shì yī gè hěn hǎo de lì zhèng 。

  lì lái xiě lè qǔ de shī ,dà dōu lì yòng rén lèi wǔ guān tōng gǎn de shēng lǐ jī néng ,zhì lì yú bǎ bǐ jiào nán yú bǔ zhuō de shēng yīn zhuǎn huà wéi bǐ jiào róng yì gǎn shòu de shì jiào xíng xiàng 。zhè shǒu shī mó xiě shēng yīn jīng xì rù wēi ,xíng xiàng xiān míng ,què bú zhān pí zhe ròu ,gù ér xiǎn dé gāo yǎ 、kōng líng 、chún hòu 。tū chū de biǎo xiàn shì :zài mó xiě shēng yīn jiē zòu de tóng shí ,shí fèn zhù yì fā jué hán yùn qí zhōng de qíng zhì 。hǎo de qín shēng jì kě yuè ěr ,yòu kě shǎng xīn ,kě yǐ yí qíng dòng zhì 。hǎo de qín shēng ,yě bú zhī kě yǐ huì shēng ,ér qiě kě yǐ “huì qíng ”、“huì zhì ”,bǎ qín shēng suǒ biǎo dá de qíng jìng ,yī yī miáo mó chū lái 。shī gē zài mó xiě shēng yīn de tóng shí ,huò shì zhī yǐ ér nǚ róu qíng ,huò nǐ zhī yǐ yīng xióng zhuàng zhì ,huò chōng mǎn duì zì rán de juàn liàn ,huò yù yǒu chāo fán tuō sú zhī xiǎng hé kǎn kě bú yù zhī bēi ,rú cǐ děng děng ,wú bú liú lù chū shēn hòu de qíng yì 。

  hán yù shì yī wèi jí fù chuàng zào xìng de wén xué jù jiàng 。tā xiě zuò shī wén ,néng gòu bǎi tuō jū shù ,zì pì qī jìng 。zhè shǒu shī wú lùn zào jìng huò qiǎn cí zào yǔ dōu yǒu dú dào zhī chù 。yǐ zào jìng yán ,tā wéi dú zhě zhǎn shì le liǎng gè dà de jìng jiè :yī shì qǔ zhōng de jìng jiè ,jí yóu lè qǔ de shēng yīn hé jiē zòu suǒ gòu chéng de qíng jìng ;yī shì qǔ wài de jìng jiè ,jí lè qǔ shēng zài tīng zhě (shī rén zì jǐ )shēn shàng dé dào de fǎn xiǎng 。liǎng zhě yì fèn yì hé ,yóu rú yǐng zhī yǔ xíng 。cóng ér shǐ zhěng gè shī gē de yì jìng xiǎn dé shēn hóng jun4 yǒng ,ráo yǒu qíng zhì 。yǐ qiǎn cí zào yǔ lùn ,bú shǎo shī jù xīn qí tuǒ tiē ,róu mó rù xì ,gǎn rǎn lì jí qiáng 。lì rú kāi tóu liǎng jù yā xì shēng yùn ,qí zhōng de “nǚ ”、“yǔ ”hé “ěr ”、“rǔ ”shēng yīn xiàng jìn ,dú qǐ lái yǒu xiē rào kǒu 。zhè zhǒng qí tè de yīn yùn ān pái ,qià qià shì hé yú biǎo xiàn xiǎo ér nǚ zhī jiān nà zhǒng chán mián jiū jié de qíng tài 。hòu miàn xiě áng yáng jī yuè de qín shēng zé gǎi yòng hóng shēng yùn de “áng ”、“chǎng ”、“yáng ”、“huáng ”děng ,zhè xiē dōu jīng què dì biǎo xiàn le dàn zhě de qíng gǎn hé tīng zhě de yìn xiàng 。lìng wài ,wǔ yán hé qī yán jiāo cuò yùn yòng ,yǐ yǔ qín shēng de jí xú duàn xù xiàng xié diào ,yě dà dà zēng qiáng le shī jù de biǎo xiàn lì 。rú cǐ děng děng ,qīng chǔ dì biǎo míng ,shī rén jiàng xīn dú yùn ,bú jū shéng mò ,què yòu wú bú wén cóng zì shùn ,gè sī qí zhí 。suǒ wèi “héng kōng pán yìng yǔ ,tuǒ tiē lì pái ào ”,qí shí yě shì hán yù shī gē yǔ yán de yī dà tè sè 。

tīng yǐng shī dàn qín gù shì

  yī qiān duō nián qián ,zài zhōng guó de táng cháo ,xiàng chuán yǒu yī gè míng jiào yǐng de hé shàng ,cóng yìn dù lái dào zhōng guó ,rén men zūn chēng tā wéi yǐng shī 。yǐng shī yǎn zòu gǔ qín shí fèn chū míng ,tā de gǔ qín zhǎng bā chǐ yī cùn ,yòng zhì dì yōu liáng de gǔ tóng mù zhì chéng ,yīn sè fēi cháng yōu měi 。yǐng shī dàn qín de jì yì jīng zhàn ,yǎn zòu shí yǒu tè bié de yùn wèi ,ér qiě qǔ mù hěn fēng fù ,yuǎn jìn zhī míng 。jù shuō yǒu yī gè shēng bìng de rén ,duǒ zài chuáng shàng ,tīng dào yǐng shī dàn qín de shēng yīn ,dùn rán jiào dé yǐ jīng bìng hǎo le ,zuò le qǐ lái ,bú yòng zài fú yào le 。hán yù shì táng dài zhe míng de shī rén hé wén xué jiā ,yě mù míng qián lái xīn shǎng yǐng shī dàn qín 。

  kāi shǐ de shí hòu ,qín yīn róu hé xì ruò ,wǎn zhuǎn qīng yíng ,xiàng yī duì nián qīng de shǎo nán shǎo nǚ zài jìng qiāo qiāo dì wēn róu xì yǔ ,qīng sù bǐ cǐ xīn lǐ de ài mù zhī qíng 。hán yù tīng dé shí fèn yú yuè ,xiàng shì tīng dào le yī shǒu měi lì de qíng shī 。tū rán ,qín shēng jī áng gāo kàng ,xiàng shì wàn mǎ bēn téng ,yǒng shì men bēn fù shā chǎng ,shā shí jiān dāo jiàn qí míng ,bēi zhuàng cǎn liè 。hán yù wéi zhī jīng shén zhèn fèn bú yǐ ,hǎo xiàng zì jǐ yě zài zhàn chǎng sī shā 。yī huì ér ,qín shēng yòu yōu yáng piāo yì ,xiàng liǔ xù qīng chǎng ,suí fēng piāo hū ,zài lán tiān bái yún xià zì yóu fēi wǔ 。hán yù yě rú zuì rú chī ,fǎng fó zì jǐ yě piāo shàng le tài kōng 。

  hěn kuài dì ,qín shēng yòu rè nào qǐ lái ,dào chù shì yīng gē yàn wǔ ,bǎi niǎo qí míng ,yòu jiàn yǒu yī zhī fèng huáng yǐn lǐng gāo gē 。cǐ shí bǎi niǎo wéi zhe fèng huáng fēi wǔ ,yī piàn lè guān shēng píng qì xiàng 。

  jiē zhe ,qín yīn jī yuè dì wǎng shàng pān shēng ,yuè pān yuè gāo ,fǎng fó zài pān dēng qiào bì xuán yá ,yī cùn yī cùn dì jiān nán qián jìn 。bú liào ,qín shēng cóng zuì gāo chù hū rán xià huá dào zuì dī yīn ,hǎo xiàng shì pān dēng zhě hū rán shī zú ,cóng qiān zhàng gāo fēng yī xià zǐ diào luò dào wú dǐ de shēn yuān 。bǎ hán yù hài dé xīn jīng dǎn tiào ……

  hán yù tīng dào zhè lǐ ,jī dòng dé zuò yě bú shì ,zhàn yě bú shì ,lèi rú yǔ xià ,bǎ yī jīn yě shī tòu le 。tā bú dé bú shēn shǒu lán zǔ ,qǐng yǐng shī zhōng zhǐ dàn zòu ,duì yǐng shī shuō :“wǒ suī rán zhǎng zhe liǎng zhī ěr duǒ ,dàn shì bú dǒng yīn lè 。bú guò zhè cì tīng dào nǐ de dàn zòu ,què bǎ wǒ jī dòng dé kòng zhì bú le zì jǐ 。nǐ de yǎn zòu shí zài tài gāo míng le ,hǎo xiàng shì bǎ bīng hé tàn huǒ fàng zài wǒ de xīn wō sì de ,nǐ yào shì zài dàn xià qù ,wǒ kě zhēn de shòu bú le le 。”hán yù hòu lái bǎ tā tīng yǐng shī dàn qín de gǎn shòu xiě chéng le yī shǒu shī 。zhè shǒu shī yī zhí liú chuán zhì jīn tiān 。shàng miàn suǒ shuō de jiù shì tā zài shī zhōng suǒ shù dāng shí tīng qín shí de gǎn shòu 。

tīng yǐng shī dàn qín chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ piān zuò yú yuán hé shí yī nián (816nián )。xiàng chuán táng cháo yǒu yī gè míng jiào yǐng de hé shàng ,cóng yìn dù lái dào zhōng guó ,rén men zūn chēng tā wéi yǐng shī 。yǐng shī yǎn zòu gǔ qín shí fèn chū míng ,tā de gǔ qín zhǎng bā chǐ yī cùn ,yòng zhì dì yōu liáng de gǔ tóng mù zhì chéng ,yīn sè fēi cháng yōu měi 。yǐng shī dàn qín de jì yì jīng zhàn ,yǎn zòu shí yǒu tè bié de yùn wèi ,ér qiě qǔ mù hěn fēng fù ,yuǎn jìn zhī míng 。jù shuō yǒu yī gè shēng bìng de rén ,duǒ zài chuáng shàng ,tīng dào yǐng shī dàn qín de shēng yīn ,dùn rán jiào dé yǐ jīng bìng hǎo le ,zuò le qǐ lái ,bú yòng zài fú yào le 。táng dài zhe míng wén xué jiā hán yù yě mù míng qián lái xīn shǎng yǐng shī dàn qín ,bìng bǎ tā tīng yǐng shī dàn qín de gǎn shòu xiě chéng le yī shǒu shī ,jí zhè shǒu 《tīng yǐng shī dàn qín 》。

《tīng yǐng shī dàn qín 》hán yù pīn yīn dú yīn cān kǎo

tīng yǐng shī tán qín
tīng yǐng shī dàn qín

nì nì ér nǚ yǔ, ēn yuàn xiāng ěr rǔ.
nì nì ér nǚ yǔ ,ēn yuàn xiàng ěr rǔ 。
huà rán biàn xuān áng, yǒng shì fù dí chǎng.
huá rán biàn xuān áng ,yǒng shì fù dí chǎng 。
fú yún liǔ xù wú gēn dì, tiān dì kuò yuǎn suí fēi yáng.
fú yún liǔ xù wú gēn dì ,tiān dì kuò yuǎn suí fēi yáng 。
xuān jiū bǎi niǎo qún, hū jiàn gū fèng huáng.
xuān jiū bǎi niǎo qún ,hū jiàn gū fèng huáng 。
fèng huáng yī zuò fèng huáng
(fèng huáng yī zuò fèng huáng )
jī pān fēn cùn bù kě shàng, shī shì yī luò qiān zhàng qiáng.
jī pān fèn cùn bú kě shàng ,shī shì yī luò qiān zhàng qiáng 。
jiē yú yǒu liǎng ěr, wèi shěng tīng sī huáng.
jiē yú yǒu liǎng ěr ,wèi shěng tīng sī huáng 。
zì wén yǐng shī dàn, qǐ zuò zài yī páng.
zì wén yǐng shī dàn ,qǐ zuò zài yī páng 。
tuī shǒu jù zhǐ zhī, shī yī lèi pāng pāng.
tuī shǒu jù zhǐ zhī ,shī yī lèi pāng pāng 。
yǐng hū ěr chéng néng, wú yǐ bīng tàn zhì wǒ cháng!
yǐng hū ěr chéng néng ,wú yǐ bīng tàn zhì wǒ cháng !


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

韩愈 韩愈 韩愈(768─824),字退之,河内河阳(今河南孟县)人。祖藉昌黎(今河北通县),每自称昌黎韩愈,所以世称韩昌黎。唐德宗贞元八年(792)进士,贞元末,任监察御史,因上书言事,得罪当权者,被贬为阳山(今广东阳山县)令。宪宗时,他随宰相裴度平定淮西之乱,升任刑部侍郎,因上疏反对迎佛骨,被贬为潮州(今广东潮州)刺史。穆宗时,官至吏部侍郎。韩愈和柳宗元同是古文运动的倡导者,其散文被列为「唐宋八大家」之首。他主张继承先秦两汉散文的传统,反对六朝以来讲究声律、对仗而忽视内容的骈体文,提倡散体,他主张文学的语言要「词必己出」,「唯陈言之务去」,对散文的发展起了一定的积极作用。其文各体兼长,遒劲有力,条理畅达,语言精炼,为司马迁以后文学史上杰出的散文家之一。韩愈的诗歌也有特点,气势壮阔,笔力雄健,力求新奇,自成一家。他开了「以文为诗」的风气,对后来的宋诗影响很大。但有些诗流于险怪,是其缺点,对宋诗影响颇大。有《昌黎先生集》。

韩愈的诗词

  • 《谁氏子》谁氏子韩愈原文、翻译、赏析和诗意
  • 春雪
  • 雉带箭
  • 祭十二郎文
  • 送李愿归盘谷序
  • 谒衡岳庙遂宿岳寺题门楼
  • 八月十五夜赠张功曹
  • 《原毁》原毁韩愈原文、翻译、赏析和诗意
  • 斗鸡联句
  • 与陈给事书
  • 唐代诗词推荐

  • 赠杨先辈(一作送杨之梁先辈)
  • 送九华道士游茅山
  • 蓟北门行(一本作出自蓟北门行)
  • 避地寄高蟾
  • 送姚合郎中任杭州
  • 《春日京中有怀》春日京中有怀杜审言原文、翻译、赏析和诗意
  • 大中后进士语
  • 重送朗州张员外
  • 《竹里馆》竹里馆卢象原文、翻译、赏析和诗意
  • 高士咏。楚狂接舆夫妻
  • 《听颖师弹琴》听颖师弹琴韩愈原文、翻译、赏析和诗意原文,《听颖师弹琴》听颖师弹琴韩愈原文、翻译、赏析和诗意翻译,《听颖师弹琴》听颖师弹琴韩愈原文、翻译、赏析和诗意赏析,《听颖师弹琴》听颖师弹琴韩愈原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自韩愈的作品

    诗词类别

    韩愈的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语