《金陵驿二首》金陵驿二首文天祥原文、翻译、赏析和诗意

作者:文天祥 朝代:宋代
《金陵驿二首》金陵驿二首文天祥原文、翻译、赏析和诗意原文

《金陵驿二首》 文天祥

草合离宫转夕晖,孤云飘泊复何依?
山河风景元无异,城郭人民半已非。
满地芦花和我老,旧家燕子傍谁飞?
从今别却江南路,化作啼鹃带血归。
万里金瓯失壮图,衮衣颠倒落泥涂。
空流杜宇声中血,半脱骊龙颔下须。
老去秋风吹我恶,梦回寒月照人孤。
千年成败俱尘土,消得人间说丈夫。
分类: 咏史怀古爱国

作者简介(文天祥)

文天祥头像

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。

金陵驿二首翻译及注释

翻译
夕阳下那被野草覆盖的行宫,自己的归宿在哪里啊?
祖国的大好河山和原来没有什么不同,而人民已成了异族统治的臣民。
满地的芦苇花和我一样老去,人民流离失所,国亡无归。
现在要离开这个熟悉的老地方了,从此以后南归无望,等我死后让魂魄归来吧!

江山沦丧在于没有宏伟的谋划,连德祐皇帝也向异族下拜称臣,就像从天上落入泥涂。
德祐已是亡国之君,即使杜鹃啼到嘴角流血也是无家可归了,小皇帝也死于非命。
人已老去,秋风吹得我心情不佳,梦中醒来,寒月照着孤寂的人。
在历史长河中,暂时的成败不算什么,最值得关注的是让人称道自己是一个大丈夫。

注释
⑴金陵:今江苏南京。驿:古代官办的交通站,供传递公文的人和来往官吏休憩的地方。这里指文天祥抗元兵败被俘,由广州押往元大都路过金陵。
⑵草合:草已长满。离宫:即行宫,皇帝出巡时临时居住的地方。金陵是宋朝的陪都,所以有离宫。
⑶旧家燕子:化用刘禹锡《乌衣巷》“旧时王谢堂前燕,飞入寻常百姓家”诗意。
⑷别却:离开。
⑸啼鹃带血:用蜀王死后化为杜鹃鸟啼鹃带血的典故‘暗喻北行以死殉国,只有魂魄归来。
⑹金瓯:金属制成的盛酒器,后借喻疆土的完整坚固。
⑺衮衣:衮服,古代帝王及上公绣龙的礼服。
⑻恶:病,情绪不佳。

金陵驿二首赏析

  第一首

  “草合离宫转夕晖,孤云飘泊复何依?”夕阳落照之下,当年金碧辉煌的皇帝行宫已被荒草重重遮掩,残状不忍目睹。不忍目睹却又不忍离去,因为它是百年故国的遗迹,大宋政权的象征,看到她,就好像看到了为之效命的亲人,看到了为之奔走的君王。 “草合离宫”与“孤云漂泊”相对,则道出国家与个人的双重不幸,染下国家存亡与个人命运密切相关的情理基调。“转夕晖”之“转”字用得更是精妙到位,尽显状元宰相的艺术风采:先是用夕阳渐渐西斜、渐渐下落之“动”反衬诗人久久凝望、久久沉思之“静”,进而与“孤云飘泊复何依”相照应,引发出诗人万里长江般的无限悲恨,无限怅惘。一个处境悲凉空怀“恨东风不借、世间英物”复国壮志的爱国者的形象随之跃然纸上。

  “ 山河风景元无异,城郭人民半已非。”山河依旧,可短短的四年间,城郭面目全非,人民多已不见。“元无异”“半已非”巨大反差的设置,揭露出战乱给人民群众带来的深重灾难,反映出诗人心系天下兴亡、情关百姓疾苦的赤子胸怀,将诗作的基调进一步渲染,使诗作的主题更加突出鲜明。

  “满地芦花和我老,旧家燕子傍谁飞?” “满地芦花”犹如遍地哀鸿,他们之所以白花如发和我一样苍老,是因为他们心中都深深埋着说不尽的国破恨、家亡仇、飘离苦。原来王谢豪门世家风光不再,燕子尚可“飞入寻常百姓家”,现在老百姓亡的亡,逃的逃,燕子们也是巢毁窝坏,到哪里去安身呢?拟人化的传神描写,给人以身临其境的感觉:诗人在哭,整个金陵也在哭,亦使悲凉凄惨的诗人自身形象更加饱满。

  “从今别却江南路,化作啼鹃带血归!”尽管整个金陵城都笼罩在悲凉的氛围中,我也不愿离她而去,因为她是我的母亲,我的挚爱。但元军不让我在此久留,肉体留不下,就让我的忠魂化作啼血不止、怀乡不已的杜鹃鸟归来伴陪您吧。此联与诗人《过零丁洋》里的“人生自古谁无死,留取丹心照汗青”可谓是异曲同工,旗帜鲜明地表达出诗人视死如归、以死报国的坚强决心。

  第二首

  “万里金瓯失壮图,衮衣颠倒落泥涂。”头两句从宋高宗当年的行宫,写到此时亡国的现实,连德祐皇帝(即宋端宗)也向元朝下拜称臣了。

  “空流杜宇声中血,半脱骊龙颔下须。”从德祐皇帝写到小皇帝昺,两句分写皇帝的一降一死,概括地反映了南宋亡国的悲惨。

  “老去秋风吹我恶,梦回寒月照人孤。”两句化用杜甫“老去悲秋强自宽”诗意,进一步写出了自己国亡家破的孤寂危苦的心情。

  “千年成败俱尘土,消得人间说丈夫。”最后,作者告诫自己,要为后世作出榜样。的确,四年后,诗人受尽种种折磨和苦难,战胜种种诱惑和威胁,从容就义,用生命和鲜血践行了自己的誓言,在中华民族的爱国主义精神宝库中谱写了一曲永远鼓舞中华儿女的悲壮之歌、正气之歌。

金陵驿二首创作背景

  这组诗写于祥兴元年(1278年)文天祥被俘后,第二年(元至元十六年,1279年)押赴元大都(今北京)途径金陵(今南京)时所作。时值深秋,南宋政权覆亡已半年有余,金陵亦被军元军攻破四年之多。诗人战败不幸被俘,在被押送途中经过旧地,抚今思昨,触景生情,留下了这两首沉郁苍凉寄托亡国之恨的著名诗篇。

《金陵驿二首》文天祥 拼音读音参考

jīn líng yì èr shǒu
金陵驿二首

cǎo hé lí gōng zhuǎn xī huī, gū yún piāo bó fù hé yī?
草合离宫转夕晖,孤云飘泊复何依?
shān hé fēng jǐng yuán wú yì, chéng guō rén mín bàn yǐ fēi.
山河风景元无异,城郭人民半已非。
mǎn dì lú huā hé wǒ lǎo, jiù jiā yàn zi bàng shuí fēi?
满地芦花和我老,旧家燕子傍谁飞?
cóng jīn bié què jiāng nán lù, huà zuò tí juān dài xuè guī.
从今别却江南路,化作啼鹃带血归。
wàn lǐ jīn ōu shī zhuàng tú, gǔn yī diān dǎo luò ní tú.
万里金瓯失壮图,衮衣颠倒落泥涂。
kōng liú dù yǔ shēng zhōng xuè, bàn tuō lí lóng hàn xià xū.
空流杜宇声中血,半脱骊龙颔下须。
lǎo qù qiū fēng chuī wǒ è, mèng huí hán yuè zhào rén gū.
老去秋风吹我恶,梦回寒月照人孤。
qiān nián chéng bài jù chén tǔ, xiāo de rén jiān shuō zhàng fū.
千年成败俱尘土,消得人间说丈夫。

《金陵驿二首》金陵驿二首文天祥原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《jīn líng yì èr shǒu 》 wén tiān xiáng

cǎo hé lí gōng zhuǎn xī huī ,gū yún piāo bó fù hé yī ?
shān hé fēng jǐng yuán wú yì ,chéng guō rén mín bàn yǐ fēi 。
mǎn dì lú huā hé wǒ lǎo ,jiù jiā yàn zǐ bàng shuí fēi ?
cóng jīn bié què jiāng nán lù ,huà zuò tí juān dài xuè guī 。
wàn lǐ jīn ōu shī zhuàng tú ,gǔn yī diān dǎo luò ní tú 。
kōng liú dù yǔ shēng zhōng xuè ,bàn tuō lí lóng hàn xià xū 。
lǎo qù qiū fēng chuī wǒ è ,mèng huí hán yuè zhào rén gū 。
qiān nián chéng bài jù chén tǔ ,xiāo dé rén jiān shuō zhàng fū 。

zuò zhě jiǎn jiè (wén tiān xiáng )

wén tiān xiáng tóu xiàng

wén tiān xiáng (1236.6.6-1283.1.9),zì lǚ shàn ,yòu zì sòng ruì ,zì hào wén shān ,fú xiū dào rén 。hàn zú ,jí zhōu lú líng (jīn jiāng xī jí ān xiàn )rén ,nán sòng mò dà chén ,wén xué jiā ,mín zú yīng xióng 。bǎo yòu sì nián (1256nián )jìn shì ,guān dào yòu chéng xiàng jiān shū mì shǐ 。bèi pài wǎng yuán jun1 de jun1 yíng zhōng tán pàn ,bèi kòu liú 。hòu tuō xiǎn jīng gāo yóu jī zhuāng dào tài xiàn táng wān ,yóu nán tōng nán guī ,jiān chí kàng yuán 。xiáng guāng yuán nián (1278nián )bīng bài bèi zhāng hóng fàn fú lǔ ,zài yù zhōng jiān chí dòu zhēng sān nián duō ,hòu zài chái shì cóng róng jiù yì 。zhe yǒu 《guò líng dīng yáng 》、《wén shān shī jí 》、《zhǐ nán lù 》、《zhǐ nán hòu lù 》、《zhèng qì gē 》děng zuò pǐn 。

jīn líng yì èr shǒu fān yì jí zhù shì

fān yì
xī yáng xià nà bèi yě cǎo fù gài de háng gōng ,zì jǐ de guī xiǔ zài nǎ lǐ ā ?
zǔ guó de dà hǎo hé shān hé yuán lái méi yǒu shí me bú tóng ,ér rén mín yǐ chéng le yì zú tǒng zhì de chén mín 。
mǎn dì de lú wěi huā hé wǒ yī yàng lǎo qù ,rén mín liú lí shī suǒ ,guó wáng wú guī 。
xiàn zài yào lí kāi zhè gè shú xī de lǎo dì fāng le ,cóng cǐ yǐ hòu nán guī wú wàng ,děng wǒ sǐ hòu ràng hún pò guī lái ba !

jiāng shān lún sàng zài yú méi yǒu hóng wěi de móu huá ,lián dé yòu huáng dì yě xiàng yì zú xià bài chēng chén ,jiù xiàng cóng tiān shàng luò rù ní tú 。
dé yòu yǐ shì wáng guó zhī jun1 ,jí shǐ dù juān tí dào zuǐ jiǎo liú xuè yě shì wú jiā kě guī le ,xiǎo huáng dì yě sǐ yú fēi mìng 。
rén yǐ lǎo qù ,qiū fēng chuī dé wǒ xīn qíng bú jiā ,mèng zhōng xǐng lái ,hán yuè zhào zhe gū jì de rén 。
zài lì shǐ zhǎng hé zhōng ,zàn shí de chéng bài bú suàn shí me ,zuì zhí dé guān zhù de shì ràng rén chēng dào zì jǐ shì yī gè dà zhàng fū 。

zhù shì
⑴jīn líng :jīn jiāng sū nán jīng 。yì :gǔ dài guān bàn de jiāo tōng zhàn ,gòng chuán dì gōng wén de rén hé lái wǎng guān lì xiū qì de dì fāng 。zhè lǐ zhǐ wén tiān xiáng kàng yuán bīng bài bèi fú ,yóu guǎng zhōu yā wǎng yuán dà dōu lù guò jīn líng 。
⑵cǎo hé :cǎo yǐ zhǎng mǎn 。lí gōng :jí háng gōng ,huáng dì chū xún shí lín shí jū zhù de dì fāng 。jīn líng shì sòng cháo de péi dōu ,suǒ yǐ yǒu lí gōng 。
⑶jiù jiā yàn zǐ :huà yòng liú yǔ xī 《wū yī xiàng 》“jiù shí wáng xiè táng qián yàn ,fēi rù xún cháng bǎi xìng jiā ”shī yì 。
⑷bié què :lí kāi 。
⑸tí juān dài xuè :yòng shǔ wáng sǐ hòu huà wéi dù juān niǎo tí juān dài xuè de diǎn gù ‘àn yù běi háng yǐ sǐ xùn guó ,zhī yǒu hún pò guī lái 。
⑹jīn ōu :jīn shǔ zhì chéng de shèng jiǔ qì ,hòu jiè yù jiāng tǔ de wán zhěng jiān gù 。
⑺gǔn yī :gǔn fú ,gǔ dài dì wáng jí shàng gōng xiù lóng de lǐ fú 。
⑻è :bìng ,qíng xù bú jiā 。

jīn líng yì èr shǒu shǎng xī

  dì yī shǒu

  “cǎo hé lí gōng zhuǎn xī huī ,gū yún piāo bó fù hé yī ?”xī yáng luò zhào zhī xià ,dāng nián jīn bì huī huáng de huáng dì háng gōng yǐ bèi huāng cǎo zhòng zhòng zhē yǎn ,cán zhuàng bú rěn mù dǔ 。bú rěn mù dǔ què yòu bú rěn lí qù ,yīn wéi tā shì bǎi nián gù guó de yí jì ,dà sòng zhèng quán de xiàng zhēng ,kàn dào tā ,jiù hǎo xiàng kàn dào le wéi zhī xiào mìng de qīn rén ,kàn dào le wéi zhī bēn zǒu de jun1 wáng 。 “cǎo hé lí gōng ”yǔ “gū yún piāo bó ”xiàng duì ,zé dào chū guó jiā yǔ gè rén de shuāng zhòng bú xìng ,rǎn xià guó jiā cún wáng yǔ gè rén mìng yùn mì qiē xiàng guān de qíng lǐ jī diào 。“zhuǎn xī huī ”zhī “zhuǎn ”zì yòng dé gèng shì jīng miào dào wèi ,jìn xiǎn zhuàng yuán zǎi xiàng de yì shù fēng cǎi :xiān shì yòng xī yáng jiàn jiàn xī xié 、jiàn jiàn xià luò zhī “dòng ”fǎn chèn shī rén jiǔ jiǔ níng wàng 、jiǔ jiǔ chén sī zhī “jìng ”,jìn ér yǔ “gū yún piāo bó fù hé yī ”xiàng zhào yīng ,yǐn fā chū shī rén wàn lǐ zhǎng jiāng bān de wú xiàn bēi hèn ,wú xiàn chàng wǎng 。yī gè chù jìng bēi liáng kōng huái “hèn dōng fēng bú jiè 、shì jiān yīng wù ”fù guó zhuàng zhì de ài guó zhě de xíng xiàng suí zhī yuè rán zhǐ shàng 。

  “ shān hé fēng jǐng yuán wú yì ,chéng guō rén mín bàn yǐ fēi 。”shān hé yī jiù ,kě duǎn duǎn de sì nián jiān ,chéng guō miàn mù quán fēi ,rén mín duō yǐ bú jiàn 。“yuán wú yì ”“bàn yǐ fēi ”jù dà fǎn chà de shè zhì ,jiē lù chū zhàn luàn gěi rén mín qún zhòng dài lái de shēn zhòng zāi nán ,fǎn yìng chū shī rén xīn xì tiān xià xìng wáng 、qíng guān bǎi xìng jí kǔ de chì zǐ xiōng huái ,jiāng shī zuò de jī diào jìn yī bù xuàn rǎn ,shǐ shī zuò de zhǔ tí gèng jiā tū chū xiān míng 。

  “mǎn dì lú huā hé wǒ lǎo ,jiù jiā yàn zǐ bàng shuí fēi ?” “mǎn dì lú huā ”yóu rú biàn dì āi hóng ,tā men zhī suǒ yǐ bái huā rú fā hé wǒ yī yàng cāng lǎo ,shì yīn wéi tā men xīn zhōng dōu shēn shēn mái zhe shuō bú jìn de guó pò hèn 、jiā wáng chóu 、piāo lí kǔ 。yuán lái wáng xiè háo mén shì jiā fēng guāng bú zài ,yàn zǐ shàng kě “fēi rù xún cháng bǎi xìng jiā ”,xiàn zài lǎo bǎi xìng wáng de wáng ,táo de táo ,yàn zǐ men yě shì cháo huǐ wō huài ,dào nǎ lǐ qù ān shēn ne ?nǐ rén huà de chuán shén miáo xiě ,gěi rén yǐ shēn lín qí jìng de gǎn jiào :shī rén zài kū ,zhěng gè jīn líng yě zài kū ,yì shǐ bēi liáng qī cǎn de shī rén zì shēn xíng xiàng gèng jiā bǎo mǎn 。

  “cóng jīn bié què jiāng nán lù ,huà zuò tí juān dài xuè guī !”jìn guǎn zhěng gè jīn líng chéng dōu lóng zhào zài bēi liáng de fēn wéi zhōng ,wǒ yě bú yuàn lí tā ér qù ,yīn wéi tā shì wǒ de mǔ qīn ,wǒ de zhì ài 。dàn yuán jun1 bú ràng wǒ zài cǐ jiǔ liú ,ròu tǐ liú bú xià ,jiù ràng wǒ de zhōng hún huà zuò tí xuè bú zhǐ 、huái xiāng bú yǐ de dù juān niǎo guī lái bàn péi nín ba 。cǐ lián yǔ shī rén 《guò líng dīng yáng 》lǐ de “rén shēng zì gǔ shuí wú sǐ ,liú qǔ dān xīn zhào hàn qīng ”kě wèi shì yì qǔ tóng gōng ,qí zhì xiān míng dì biǎo dá chū shī rén shì sǐ rú guī 、yǐ sǐ bào guó de jiān qiáng jué xīn 。

  dì èr shǒu

  “wàn lǐ jīn ōu shī zhuàng tú ,gǔn yī diān dǎo luò ní tú 。”tóu liǎng jù cóng sòng gāo zōng dāng nián de háng gōng ,xiě dào cǐ shí wáng guó de xiàn shí ,lián dé yòu huáng dì (jí sòng duān zōng )yě xiàng yuán cháo xià bài chēng chén le 。

  “kōng liú dù yǔ shēng zhōng xuè ,bàn tuō lí lóng hàn xià xū 。”cóng dé yòu huáng dì xiě dào xiǎo huáng dì bǐng ,liǎng jù fèn xiě huáng dì de yī jiàng yī sǐ ,gài kuò dì fǎn yìng le nán sòng wáng guó de bēi cǎn 。

  “lǎo qù qiū fēng chuī wǒ è ,mèng huí hán yuè zhào rén gū 。”liǎng jù huà yòng dù fǔ “lǎo qù bēi qiū qiáng zì kuān ”shī yì ,jìn yī bù xiě chū le zì jǐ guó wáng jiā pò de gū jì wēi kǔ de xīn qíng 。

  “qiān nián chéng bài jù chén tǔ ,xiāo dé rén jiān shuō zhàng fū 。”zuì hòu ,zuò zhě gào jiè zì jǐ ,yào wéi hòu shì zuò chū bǎng yàng 。de què ,sì nián hòu ,shī rén shòu jìn zhǒng zhǒng shé mó hé kǔ nán ,zhàn shèng zhǒng zhǒng yòu huò hé wēi xié ,cóng róng jiù yì ,yòng shēng mìng hé xiān xuè jiàn háng le zì jǐ de shì yán ,zài zhōng huá mín zú de ài guó zhǔ yì jīng shén bǎo kù zhōng pǔ xiě le yī qǔ yǒng yuǎn gǔ wǔ zhōng huá ér nǚ de bēi zhuàng zhī gē 、zhèng qì zhī gē 。

jīn líng yì èr shǒu chuàng zuò bèi jǐng

  zhè zǔ shī xiě yú xiáng xìng yuán nián (1278nián )wén tiān xiáng bèi fú hòu ,dì èr nián (yuán zhì yuán shí liù nián ,1279nián )yā fù yuán dà dōu (jīn běi jīng )tú jìng jīn líng (jīn nán jīng )shí suǒ zuò 。shí zhí shēn qiū ,nán sòng zhèng quán fù wáng yǐ bàn nián yǒu yú ,jīn líng yì bèi jun1 yuán jun1 gōng pò sì nián zhī duō 。shī rén zhàn bài bú xìng bèi fú ,zài bèi yā sòng tú zhōng jīng guò jiù dì ,fǔ jīn sī zuó ,chù jǐng shēng qíng ,liú xià le zhè liǎng shǒu chén yù cāng liáng jì tuō wáng guó zhī hèn de zhe míng shī piān 。

《jīn líng yì èr shǒu 》wén tiān xiáng pīn yīn dú yīn cān kǎo

jīn líng yì èr shǒu
jīn líng yì èr shǒu

cǎo hé lí gōng zhuǎn xī huī, gū yún piāo bó fù hé yī?
cǎo hé lí gōng zhuǎn xī huī ,gū yún piāo bó fù hé yī ?
shān hé fēng jǐng yuán wú yì, chéng guō rén mín bàn yǐ fēi.
shān hé fēng jǐng yuán wú yì ,chéng guō rén mín bàn yǐ fēi 。
mǎn dì lú huā hé wǒ lǎo, jiù jiā yàn zi bàng shuí fēi?
mǎn dì lú huā hé wǒ lǎo ,jiù jiā yàn zǐ bàng shuí fēi ?
cóng jīn bié què jiāng nán lù, huà zuò tí juān dài xuè guī.
cóng jīn bié què jiāng nán lù ,huà zuò tí juān dài xuè guī 。
wàn lǐ jīn ōu shī zhuàng tú, gǔn yī diān dǎo luò ní tú.
wàn lǐ jīn ōu shī zhuàng tú ,gǔn yī diān dǎo luò ní tú 。
kōng liú dù yǔ shēng zhōng xuè, bàn tuō lí lóng hàn xià xū.
kōng liú dù yǔ shēng zhōng xuè ,bàn tuō lí lóng hàn xià xū 。
lǎo qù qiū fēng chuī wǒ è, mèng huí hán yuè zhào rén gū.
lǎo qù qiū fēng chuī wǒ è ,mèng huí hán yuè zhào rén gū 。
qiān nián chéng bài jù chén tǔ, xiāo de rén jiān shuō zhàng fū.
qiān nián chéng bài jù chén tǔ ,xiāo dé rén jiān shuō zhàng fū 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

文天祥 文天祥 文天祥(1236-1283)初名云孙,字天祥,以字行,改字履善,又字宋瑞,号文山,吉水(今江西吉安)人。宝祐四年(1256)进士第一,授签书宁海军节度判官。理宗朝,历除江西提刑。咸淳六年(1270),除军器临,寻兼崇政殿说书,又兼学士院权直,忤贾似道,罢归家居。九年,除湖南提刑,差知赣州。德祐元年(1275),应诏勤王,尽出家资募兵至临安,出知平江府。是年底,签书枢密院事。二年,拜右丞相兼枢密使,辞相印不拜,使至元军营请和,被扣留北去,至镇江得脱。益王立,召至福州,拜右相,亦辞未拜。以枢密使、同都督诸路军马出江西。帝昺即位,授少保、信国公。是年底(1279年初),于广东海丰兵败被俘,押之大者,囚禁数年。至元十九年(1282)十二月初九日(1283年1月9日),遇害于柴市。《宋史》有传。陈霆《渚山堂词话》卷二:「文文山词,在南宋诸人中,特为富丽。」陈廷焯《云韶集》卷九:「气极雄深,语极苍秀。其人绝世,词亦非他人所能到。」刘熙载《艺概》卷四:「文文山词有『风雨如晦,鸡鸣不已』之意,不知者以为变声,其实乃变之正也。故词当合其人之境地以观之。」王国维《人间词话》:「文文山词,风骨甚高,亦有境界。远在圣与、叔夏、公谨诸人之上。」诗歌创作以德祐之变为界,分为前后两期。前期多为应酬之作。后期诗歌记述了他抗元斗争的艰若历程。所谓《指南录》、《指南后录》,集名出自诗句「臣心一片磁针石,不指南方不肯休」。其中《正气歌》、《二月六日海上大战》、《南安军》、《除夜》、《过零丁洋》、《金陵驿》、《扬子江》等,都是气贯长虹、感人至深的名篇。《正气歌》作于就义前一年,热情地歌颂了古代为正义而斗争的志士,表示自己在任何环境下都要坚持民族气节的顽强意志,直叙而下,一如正气运行,不尚雕饰而大气包举,感情真挚而强烈。《过零丁洋》是他被俘后经过零丁洋写的。是回答汉奸、元军元帅张弘范的。诗中痛切地诉说了民族的和个人的艰危遭遇,表达自己为国家社稷捐躯的决心。「人生自古谁无死,留取丹心照汗青」,千百年来,激励过成千上万为国家民族的利益、为正义事业而斗争的人们。这些诗歌表现了作者崇高的爱国主义精神,忠愤慷慨,苍凉悲壮,堪称诗史。文章以《指南录后序》最有名。记述了出使元营被拘得以脱险的经过,虽以叙事为主,但饱含着强烈的抒情性,气势磅礴,基调悲壮。文天祥也有词作传世,虽只几首,但风骨甚高,如被囚期间写的《酹江月》等,激越沉痛。所著《文山先生全集》20卷。其词今传《文山乐府》。

文天祥的诗词

  • 齐天乐(甲戌湘宪种德堂灯屏)
  • 《扬子江》扬子江文天祥原文、翻译、赏析和诗意
  • 过零丁洋(辛苦遭逢起一经)
  • 扬子江
  • 《酹江月·和友驿中言别》酹江月·和友驿中言别文天祥原文、翻译、赏析和诗意
  • 满江红(又捱过、几番秋色)
  • 满江红(试问琵琶)
  • 《正气歌》正气歌文天祥原文、翻译、赏析和诗意
  • 齐天乐(庆湖北漕知鄂州李楼峰)
  • 《满江红 代王夫人作》原文及翻译赏析
  • 宋代诗词推荐

  • 临江仙·梦后楼台高锁
  • 赵昌寒菊
  • 《蝶恋花》陆游原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·禹庙兰亭今古路 陆游)
  • 六月二十日夜渡海
  • 人南渡(感皇恩)
  • 木兰花慢(元夕后,春意盎然,颇动游兴,呈霅·川吟社诸公。)
  • 虞美人(寿女人·二月十一)
  • 念奴娇(刘左史光祖生日)
  • 满江红(庆寿)
  • 瑞龙吟·送梅津
  • 《金陵驿二首》金陵驿二首文天祥原文、翻译、赏析和诗意原文,《金陵驿二首》金陵驿二首文天祥原文、翻译、赏析和诗意翻译,《金陵驿二首》金陵驿二首文天祥原文、翻译、赏析和诗意赏析,《金陵驿二首》金陵驿二首文天祥原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自文天祥的作品

    诗词类别

    文天祥的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语