《过华清宫》过华清宫李约原文、翻译、赏析和诗意

作者:李约 朝代:唐代
《过华清宫》过华清宫李约原文、翻译、赏析和诗意原文

《过华清宫》 李约

君王游乐万机轻,一曲霓裳四海兵。
玉辇升天人已尽,故宫犹有树长生。
(犹有 一作:惟有)
分类: 讽刺咏史

作者简介(李约)

[唐]宗室,字在博,一作存博。郑王元懿玄孙,勉子,官兵部员外郎。有画癖,闻一士人家有张璪所绘松石幛子,乃诣购其家,弱妻已练为衣裹。唯得两幅,双柏一石,嗟惋久之,作绘练记。以至行雅操知名当时。特精楷隶,并善画梅。又萧字为梁侍中萧子云壁书,李约得之,崔备为之记,约自为赞,又以名其斋。《唐书宗室世系表》、《历代名画记》、《宣和画谱》、《图绘宝鉴补遗》、《萧斋记》

过华清宫翻译

  君主追求淫逸,将国计民生的大事看得很轻。结果,兵变作乱,帝后升天,惟有千年长生树仍直直地长在那里。

过华清宫赏析

  华清宫,中国古代离宫,以温泉汤池著称,在今陕西省西安市临潼区骊山北麓。据文献记载,秦始皇曾在此“砌石起宇”,西汉、北魏、北周、隋代亦建汤池。华清宫在后世名声大噪,唐玄宗、杨贵妃二人功不可没。而历来以“华清宫”为题材的咏史诗,也基本都是唐玄宗、杨贵妃二人密切相联。李约的《过华清宫》就是其中的一首,此诗通过咏史抒怀,讽刺统治者荒淫误国,感叹王朝兴衰,抒发黍离之悲。

  首句就直斥玄宗皇帝:作为一国之君,玄宗皇帝耽于享乐,追求淫逸,反把国计民生的大事看得很轻。第二句用“一曲霓裳”一笔带过唐玄宗、杨贵妃二人沉醉于歌舞的享受生活。“四海兵”三字,是唐玄宗、杨贵妃二人耽于享乐、追求淫逸所酿成的苦果:导致安史之乱的爆发,使盛唐走向了衰微。这与杜牧的“霓裳一曲千峰上,舞破中原始下来”有异曲同工之妙。君王以“万机”为轻,却以享乐为重,酿成亡国之大祸必在情理之中,正所谓“忧劳可以兴国,逸豫可以亡身”。三、四两句是诗人目睹华清宫的景象:帝妃早已升天作古,只有四季“长生”的树木,见证了华清宫的兴衰。

  这首诗主要采用对比的手法:昔日霓裳羽衣,歌舞升平;今朝杂树丛生,宫殿荒凉。

《过华清宫》李约 拼音读音参考

guò huá qīng gōng
过华清宫

jūn wáng yóu lè wàn jī qīng, yī qǔ ní cháng sì hǎi bīng.
君王游乐万机轻,一曲霓裳四海兵。
yù niǎn shēng tiān rén yǐ jǐn, gù gōng yóu yǒu shù cháng shēng.
玉辇升天人已尽,故宫犹有树长生。
yóu yǒu yī zuò: wéi yǒu
(犹有 一作:惟有)

《过华清宫》过华清宫李约原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《guò huá qīng gōng 》 lǐ yuē

jun1 wáng yóu lè wàn jī qīng ,yī qǔ ní shang sì hǎi bīng 。
yù niǎn shēng tiān rén yǐ jìn ,gù gōng yóu yǒu shù zhǎng shēng 。
(yóu yǒu yī zuò :wéi yǒu )
fèn lèi : fěng cì yǒng shǐ

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ yuē )

[táng ]zōng shì ,zì zài bó ,yī zuò cún bó 。zhèng wáng yuán yì xuán sūn ,miǎn zǐ ,guān bīng bù yuán wài láng 。yǒu huà pǐ ,wén yī shì rén jiā yǒu zhāng zǎo suǒ huì sōng shí zhàng zǐ ,nǎi yì gòu qí jiā ,ruò qī yǐ liàn wéi yī guǒ 。wéi dé liǎng fú ,shuāng bǎi yī shí ,jiē wǎn jiǔ zhī ,zuò huì liàn jì 。yǐ zhì háng yǎ cāo zhī míng dāng shí 。tè jīng kǎi lì ,bìng shàn huà méi 。yòu xiāo zì wéi liáng shì zhōng xiāo zǐ yún bì shū ,lǐ yuē dé zhī ,cuī bèi wéi zhī jì ,yuē zì wéi zàn ,yòu yǐ míng qí zhāi 。《táng shū zōng shì shì xì biǎo 》、《lì dài míng huà jì 》、《xuān hé huà pǔ 》、《tú huì bǎo jiàn bǔ yí 》、《xiāo zhāi jì 》

guò huá qīng gōng fān yì

  jun1 zhǔ zhuī qiú yín yì ,jiāng guó jì mín shēng de dà shì kàn dé hěn qīng 。jié guǒ ,bīng biàn zuò luàn ,dì hòu shēng tiān ,wéi yǒu qiān nián zhǎng shēng shù réng zhí zhí dì zhǎng zài nà lǐ 。

guò huá qīng gōng shǎng xī

  huá qīng gōng ,zhōng guó gǔ dài lí gōng ,yǐ wēn quán tāng chí zhe chēng ,zài jīn shǎn xī shěng xī ān shì lín tóng qū lí shān běi lù 。jù wén xiàn jì zǎi ,qín shǐ huáng céng zài cǐ “qì shí qǐ yǔ ”,xī hàn 、běi wèi 、běi zhōu 、suí dài yì jiàn tāng chí 。huá qīng gōng zài hòu shì míng shēng dà zào ,táng xuán zōng 、yáng guì fēi èr rén gōng bú kě méi 。ér lì lái yǐ “huá qīng gōng ”wéi tí cái de yǒng shǐ shī ,yě jī běn dōu shì táng xuán zōng 、yáng guì fēi èr rén mì qiē xiàng lián 。lǐ yuē de 《guò huá qīng gōng 》jiù shì qí zhōng de yī shǒu ,cǐ shī tōng guò yǒng shǐ shū huái ,fěng cì tǒng zhì zhě huāng yín wù guó ,gǎn tàn wáng cháo xìng shuāi ,shū fā shǔ lí zhī bēi 。

  shǒu jù jiù zhí chì xuán zōng huáng dì :zuò wéi yī guó zhī jun1 ,xuán zōng huáng dì dān yú xiǎng lè ,zhuī qiú yín yì ,fǎn bǎ guó jì mín shēng de dà shì kàn dé hěn qīng 。dì èr jù yòng “yī qǔ ní shang ”yī bǐ dài guò táng xuán zōng 、yáng guì fēi èr rén chén zuì yú gē wǔ de xiǎng shòu shēng huó 。“sì hǎi bīng ”sān zì ,shì táng xuán zōng 、yáng guì fēi èr rén dān yú xiǎng lè 、zhuī qiú yín yì suǒ niàng chéng de kǔ guǒ :dǎo zhì ān shǐ zhī luàn de bào fā ,shǐ shèng táng zǒu xiàng le shuāi wēi 。zhè yǔ dù mù de “ní shang yī qǔ qiān fēng shàng ,wǔ pò zhōng yuán shǐ xià lái ”yǒu yì qǔ tóng gōng zhī miào 。jun1 wáng yǐ “wàn jī ”wéi qīng ,què yǐ xiǎng lè wéi zhòng ,niàng chéng wáng guó zhī dà huò bì zài qíng lǐ zhī zhōng ,zhèng suǒ wèi “yōu láo kě yǐ xìng guó ,yì yù kě yǐ wáng shēn ”。sān 、sì liǎng jù shì shī rén mù dǔ huá qīng gōng de jǐng xiàng :dì fēi zǎo yǐ shēng tiān zuò gǔ ,zhī yǒu sì jì “zhǎng shēng ”de shù mù ,jiàn zhèng le huá qīng gōng de xìng shuāi 。

  zhè shǒu shī zhǔ yào cǎi yòng duì bǐ de shǒu fǎ :xī rì ní shang yǔ yī ,gē wǔ shēng píng ;jīn cháo zá shù cóng shēng ,gōng diàn huāng liáng 。

《guò huá qīng gōng 》lǐ yuē pīn yīn dú yīn cān kǎo

guò huá qīng gōng
guò huá qīng gōng

jūn wáng yóu lè wàn jī qīng, yī qǔ ní cháng sì hǎi bīng.
jun1 wáng yóu lè wàn jī qīng ,yī qǔ ní shang sì hǎi bīng 。
yù niǎn shēng tiān rén yǐ jǐn, gù gōng yóu yǒu shù cháng shēng.
yù niǎn shēng tiān rén yǐ jìn ,gù gōng yóu yǒu shù zhǎng shēng 。
yóu yǒu yī zuò: wéi yǒu
(yóu yǒu yī zuò :wéi yǒu )


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李约 李约 李约(751─810?)唐诗人。字存博,号萧斋,陇西成纪(今甘肃天水县)人。唐宗室,国公李勉之子。德宗时,曾为润州刺史李琦幕僚。元和(806─820)中,任兵部员外郎。后弃官隐居。工诗。诗歌有的豪放,有的恬淡。同时,又是唐代著名的古物收藏家。《全唐诗》录存其诗十首。

李约的诗词

  • 过华清宫(一曲霓裳四海兵)
  • 观祈雨(桑条无叶土生烟)
  • 《过华清宫》过华清宫李约原文、翻译、赏析和诗意
  • 《观祈雨》观祈雨李约原文、翻译、赏析和诗意
  • 唐代诗词推荐

  • 同宿联句
  • 送人游南
  • 赠考功卢郎中
  • 中秋夜南楼寄友人
  • 题玉笥山强处士
  • 访浔阳友人不遇
  • 暮春送人
  • 和尚书咏烟
  • 咏笔二首
  • 《田家》田家聂夷中原文、翻译、赏析和诗意
  • 《过华清宫》过华清宫李约原文、翻译、赏析和诗意原文,《过华清宫》过华清宫李约原文、翻译、赏析和诗意翻译,《过华清宫》过华清宫李约原文、翻译、赏析和诗意赏析,《过华清宫》过华清宫李约原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自李约的作品

    诗词类别

    李约的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语