《虞美人·梳楼》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·梳楼 蒋捷)

作者:蒋捷 朝代:宋代
《虞美人·梳楼》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·梳楼 蒋捷)原文

《虞美人·梳楼》 蒋捷

丝丝杨柳丝丝雨。
春在溟濛处。
楼儿忒小不藏愁。
几度和云飞去、觅归舟。
天怜客子乡关远。
借与花消遣。
海棠红近绿阑干。
才卷朱帘却又、晚风寒。

作者简介(蒋捷)

蒋捷(生卒年不详),字胜欲,号竹山,宋末元初阳羡(今江苏宜兴)人。先世为宜兴巨族,咸淳十年(1274)进士。南宋亡,深怀亡国之痛,隐居不仕,人称“竹山先生”、“樱桃进士”,其气节为时人所重。长于词,与周密、王沂孙、张炎并称“宋末四大家”。其词多抒发故国之思、山河之恸 、风格多样,而以悲凉清俊、萧寥疏爽为主。尤以造语奇巧之作,在宋季词坛上独标一格,有《竹山词》1卷,收入毛晋《宋六十名家词》本、《疆村丛书》本;又《竹山词》2卷,收入涉园景宋元明词续刊本。

虞美人·梳楼赏析

  这是一首描写羁旅他乡凄迷心境的词。蒋捷这首词,字字锤炼,用句精巧,但也平淡,也是一首不可多得的佳作。

  “丝丝杨柳丝丝雨,春在溟蒙处。”杨柳丝丝,细雨绵绵,柳丝轻拂。烟雨笼罩的远处,一派迷蒙缥缈的景象。这二句如一幅精心细琢的工笔画。以“杨柳”、“细雨”绘出江南春雨图。“丝丝”逼真地再现了柳枝的柔姿,描画了春雨连绵不断的形象。也喻指丝丝愁绪。词的起句重复出现了“丝丝”这一叠词,因而产生了特定的渲染效果,加强了词的丰富的内涵。读来琅琅上口,增强了词的艺术美感。

  下面转入伤怀的心理描写:“楼儿忒小不藏愁”,南宋末年,国事江河日下。词人对前途感到无穷忧虑。心中的愁苦郁积,遇感而发。乡愁在文人眼里是一个永远抹不去的痛。古人写之多样,蒋捷此句则以“楼儿忒小”藏不下作喻。“藏”字,表现了隐忍、按捺已久。但以其愁太多,楼儿忒小,因而这“愁”摆脱小楼的羁绊。“几度和云飞去觅归舟”了。“几度”一词,渲染了词人思归之情的执着与痴迷。然而幻想只能是暂时的避难所,只能徒增忧愁。

  急切盼归却不成之后,词人只好“天怜客子乡关远,借与花消遣”。“天怜”,点明题旨,把客愁乡思表现得更加突出。但“天”怜则怜矣,只能“借与花消遣”。“借”指客居他乡,花非我有,也只能“借”之而已!一“怜”一“借”中,婉转含蓄地表达了他乡孑然之苦,愁苦难消的复杂心理活动。

  “海棠红近绿栏杆。才卷朱帘又晚风寒。”承“花消遣”而来,海棠临栏,红绿相映。细雨中的海棠,颜色自非一般。词人在这里写的是雨中海棠。词人羁旅已久,韶华已逝,思乡欲归,心境黯然。然而目触之处却是竞相红艳的红海棠,对比之下,更增添心中伤愁。貌似红绿眼的场景,实际上却暗含了凄凉之意。何况卷帘之际,迎面而来的又是那令人心寒的晚风呢。

  这是一首词景交融的佳作。起笔点染景物,写词人凄迷愁苦的心境,使人思归。词中匠心独运,写“愁”多,用“楼”小作衬托。写哀愁,用海棠反衬。恰如王夫之所说,这里是用“乐景写哀”,起到“一倍增其哀乐”之效果。词中语言清新素淡,雕琢之下,不仍平淡之本色,是其艺术之最大特色。

  然而,本词的主人公看成是作者塑造的一个女主人公形象更说得通!

《虞美人·梳楼》蒋捷 拼音读音参考

yú měi rén shū lóu
虞美人·梳楼

sī sī yáng liǔ sī sī yǔ.
丝丝杨柳丝丝雨。
chūn zài míng méng chù.
春在溟濛处。
lóu ér tè xiǎo bù cáng chóu.
楼儿忒小不藏愁。
jǐ dù hé yún fēi qù mì guī zhōu.
几度和云飞去、觅归舟。
tiān lián kè zi xiāng guān yuǎn.
天怜客子乡关远。
jiè yǔ huā xiāo qiǎn.
借与花消遣。
hǎi táng hóng jìn lǜ lán gān.
海棠红近绿阑干。
cái juǎn zhū lián què yòu wǎn fēng hán.
才卷朱帘却又、晚风寒。

《虞美人·梳楼》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·梳楼 蒋捷)拼音解读

《yú měi rén ·shū lóu 》 jiǎng jié

sī sī yáng liǔ sī sī yǔ 。
chūn zài míng méng chù 。
lóu ér tuī xiǎo bú cáng chóu 。
jǐ dù hé yún fēi qù 、mì guī zhōu 。
tiān lián kè zǐ xiāng guān yuǎn 。
jiè yǔ huā xiāo qiǎn 。
hǎi táng hóng jìn lǜ lán gàn 。
cái juàn zhū lián què yòu 、wǎn fēng hán 。

zuò zhě jiǎn jiè (jiǎng jié )

jiǎng jié (shēng zú nián bú xiáng ),zì shèng yù ,hào zhú shān ,sòng mò yuán chū yáng xiàn (jīn jiāng sū yí xìng )rén 。xiān shì wéi yí xìng jù zú ,xián chún shí nián (1274)jìn shì 。nán sòng wáng ,shēn huái wáng guó zhī tòng ,yǐn jū bú shì ,rén chēng “zhú shān xiān shēng ”、“yīng táo jìn shì ”,qí qì jiē wéi shí rén suǒ zhòng 。zhǎng yú cí ,yǔ zhōu mì 、wáng yí sūn 、zhāng yán bìng chēng “sòng mò sì dà jiā ”。qí cí duō shū fā gù guó zhī sī 、shān hé zhī tòng 、fēng gé duō yàng ,ér yǐ bēi liáng qīng jun4 、xiāo liáo shū shuǎng wéi zhǔ 。yóu yǐ zào yǔ qí qiǎo zhī zuò ,zài sòng jì cí tán shàng dú biāo yī gé ,yǒu 《zhú shān cí 》1juàn ,shōu rù máo jìn 《sòng liù shí míng jiā cí 》běn 、《jiāng cūn cóng shū 》běn ;yòu 《zhú shān cí 》2juàn ,shōu rù shè yuán jǐng sòng yuán míng cí xù kān běn 。

yú měi rén ·shū lóu shǎng xī

  zhè shì yī shǒu miáo xiě jī lǚ tā xiāng qī mí xīn jìng de cí 。jiǎng jié zhè shǒu cí ,zì zì chuí liàn ,yòng jù jīng qiǎo ,dàn yě píng dàn ,yě shì yī shǒu bú kě duō dé de jiā zuò 。

  “sī sī yáng liǔ sī sī yǔ ,chūn zài míng méng chù 。”yáng liǔ sī sī ,xì yǔ mián mián ,liǔ sī qīng fú 。yān yǔ lóng zhào de yuǎn chù ,yī pài mí méng piāo miǎo de jǐng xiàng 。zhè èr jù rú yī fú jīng xīn xì zhuó de gōng bǐ huà 。yǐ “yáng liǔ ”、“xì yǔ ”huì chū jiāng nán chūn yǔ tú 。“sī sī ”bī zhēn dì zài xiàn le liǔ zhī de róu zī ,miáo huà le chūn yǔ lián mián bú duàn de xíng xiàng 。yě yù zhǐ sī sī chóu xù 。cí de qǐ jù zhòng fù chū xiàn le “sī sī ”zhè yī dié cí ,yīn ér chǎn shēng le tè dìng de xuàn rǎn xiào guǒ ,jiā qiáng le cí de fēng fù de nèi hán 。dú lái láng láng shàng kǒu ,zēng qiáng le cí de yì shù měi gǎn 。

  xià miàn zhuǎn rù shāng huái de xīn lǐ miáo xiě :“lóu ér tuī xiǎo bú cáng chóu ”,nán sòng mò nián ,guó shì jiāng hé rì xià 。cí rén duì qián tú gǎn dào wú qióng yōu lǜ 。xīn zhōng de chóu kǔ yù jī ,yù gǎn ér fā 。xiāng chóu zài wén rén yǎn lǐ shì yī gè yǒng yuǎn mò bú qù de tòng 。gǔ rén xiě zhī duō yàng ,jiǎng jié cǐ jù zé yǐ “lóu ér tuī xiǎo ”cáng bú xià zuò yù 。“cáng ”zì ,biǎo xiàn le yǐn rěn 、àn nà yǐ jiǔ 。dàn yǐ qí chóu tài duō ,lóu ér tuī xiǎo ,yīn ér zhè “chóu ”bǎi tuō xiǎo lóu de jī bàn 。“jǐ dù hé yún fēi qù mì guī zhōu ”le 。“jǐ dù ”yī cí ,xuàn rǎn le cí rén sī guī zhī qíng de zhí zhe yǔ chī mí 。rán ér huàn xiǎng zhī néng shì zàn shí de bì nán suǒ ,zhī néng tú zēng yōu chóu 。

  jí qiē pàn guī què bú chéng zhī hòu ,cí rén zhī hǎo “tiān lián kè zǐ xiāng guān yuǎn ,jiè yǔ huā xiāo qiǎn ”。“tiān lián ”,diǎn míng tí zhǐ ,bǎ kè chóu xiāng sī biǎo xiàn dé gèng jiā tū chū 。dàn “tiān ”lián zé lián yǐ ,zhī néng “jiè yǔ huā xiāo qiǎn ”。“jiè ”zhǐ kè jū tā xiāng ,huā fēi wǒ yǒu ,yě zhī néng “jiè ”zhī ér yǐ !yī “lián ”yī “jiè ”zhōng ,wǎn zhuǎn hán xù dì biǎo dá le tā xiāng jié rán zhī kǔ ,chóu kǔ nán xiāo de fù zá xīn lǐ huó dòng 。

  “hǎi táng hóng jìn lǜ lán gǎn 。cái juàn zhū lián yòu wǎn fēng hán 。”chéng “huā xiāo qiǎn ”ér lái ,hǎi táng lín lán ,hóng lǜ xiàng yìng 。xì yǔ zhōng de hǎi táng ,yán sè zì fēi yī bān 。cí rén zài zhè lǐ xiě de shì yǔ zhōng hǎi táng 。cí rén jī lǚ yǐ jiǔ ,sháo huá yǐ shì ,sī xiāng yù guī ,xīn jìng àn rán 。rán ér mù chù zhī chù què shì jìng xiàng hóng yàn de hóng hǎi táng ,duì bǐ zhī xià ,gèng zēng tiān xīn zhōng shāng chóu 。mào sì hóng lǜ yǎn de chǎng jǐng ,shí jì shàng què àn hán le qī liáng zhī yì 。hé kuàng juàn lián zhī jì ,yíng miàn ér lái de yòu shì nà lìng rén xīn hán de wǎn fēng ne 。

  zhè shì yī shǒu cí jǐng jiāo róng de jiā zuò 。qǐ bǐ diǎn rǎn jǐng wù ,xiě cí rén qī mí chóu kǔ de xīn jìng ,shǐ rén sī guī 。cí zhōng jiàng xīn dú yùn ,xiě “chóu ”duō ,yòng “lóu ”xiǎo zuò chèn tuō 。xiě āi chóu ,yòng hǎi táng fǎn chèn 。qià rú wáng fū zhī suǒ shuō ,zhè lǐ shì yòng “lè jǐng xiě āi ”,qǐ dào “yī bèi zēng qí āi lè ”zhī xiào guǒ 。cí zhōng yǔ yán qīng xīn sù dàn ,diāo zhuó zhī xià ,bú réng píng dàn zhī běn sè ,shì qí yì shù zhī zuì dà tè sè 。

  rán ér ,běn cí de zhǔ rén gōng kàn chéng shì zuò zhě sù zào de yī gè nǚ zhǔ rén gōng xíng xiàng gèng shuō dé tōng !

《yú měi rén ·shū lóu 》jiǎng jié pīn yīn dú yīn cān kǎo

yú měi rén shū lóu
yú měi rén ·shū lóu

sī sī yáng liǔ sī sī yǔ.
sī sī yáng liǔ sī sī yǔ 。
chūn zài míng méng chù.
chūn zài míng méng chù 。
lóu ér tè xiǎo bù cáng chóu.
lóu ér tuī xiǎo bú cáng chóu 。
jǐ dù hé yún fēi qù mì guī zhōu.
jǐ dù hé yún fēi qù 、mì guī zhōu 。
tiān lián kè zi xiāng guān yuǎn.
tiān lián kè zǐ xiāng guān yuǎn 。
jiè yǔ huā xiāo qiǎn.
jiè yǔ huā xiāo qiǎn 。
hǎi táng hóng jìn lǜ lán gān.
hǎi táng hóng jìn lǜ lán gàn 。
cái juǎn zhū lián què yòu wǎn fēng hán.
cái juàn zhū lián què yòu 、wǎn fēng hán 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

蒋捷 蒋捷 蒋捷(生卒年不详)字胜欲,号竹山,阳羡(今江苏宜兴)人。先世为宜兴巨族。咸淳十年(1274)进士。宋亡后,遁迹不仕。元大德间宪使臧梦解、陆兆」交荐其才,卒不就。卷《四库总目提要》称其词「练字精深,调音谐畅,为倚声家之榘矱」。周济《介荐斋论词杂著》云:「竹山薄有才情,未窥雅操。」冯煦《蒿庵论词》亦云:「其全集中,实多有可议者。」刘熙载《艺概》卷四则云:「蒋竹山词未极流动自然,然洗炼缜密,语多创获。其志视梅溪较贞,其思视梦窗较清。刘文彦为五言长城,竹山其亦长短句之长城欤?」他平生著述,以义理为主,著有《小学详断》。词作多抒写家国之思、河山之恸。但不是正面直接地反映,而是通过景物的描写,塑造一些落寞愁苦的意象,其中寄寓着怀恋故国的一片深情。内容比较宽泛,风格或沉郁悲凉,或潇洒疏俊。语言精于冶炼,有的明白如话,有的尖新动人。应是卓然独立于辛、姜二派之外的杰出词人。其代表作首推《虞美人·听雨》(少年听雨歌楼上),高度概括了作者少年、壮年、晚年三个时期的思想和感情。通过人生三部曲,反映了宋末元初广阔的社会生活画面,具有丰富的内涵。《一剪梅·一片春愁待酒浇》也是脍炙人口的佳作。特别是其中写舟过吴江时,「江上舟摇,楼上帘招」以及结句「红了樱桃,绿了芭蕉」,为人们广为传诵。蒋捷不光是炼字精深,语多创获,还在词体上有所创新。《贺新郎·兵后寓吴》是词史上独创一格的叙事词。

蒋捷的诗词

  • 霜天晓角(人影窗纱)
  • 贺新郎·梦冷黄金屋
  • 《虞美人·梳楼》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·梳楼 蒋捷)
  • 少年游(枫林红透晚烟青)
  • 贺新郎(弹琵琶者)
  • 贺新郎(兵后寓吴)
  • 瑞鹤仙(乡城见月)
  • 南乡子(黄葵)
  • 南乡子(塘门元宵)
  • 一剪梅·舟过吴江
  • 宋代诗词推荐

  • 孟家蝉(蝶)
  • 《江城子·密州出猎》苏轼原文、翻译、赏析和诗意(江城子·密州出猎 苏轼)
  • 青玉案(书七里桥店)
  • 沁园春(浙江观澜)
  • 白玉楼步虚词(六之二)
  • 法曲献仙音(和朱静翁青溪词)
  • 鹧鸪天(和黄虚谷石榴韵)
  • 《梅花引·荆溪阻雪》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(梅花引·荆溪阻雪 蒋捷)
  • 好事近(资中道上无双堠感怀作)
  • 《登快阁》登快阁黄庭坚原文、翻译、赏析和诗意
  • 《虞美人·梳楼》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·梳楼 蒋捷)原文,《虞美人·梳楼》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·梳楼 蒋捷)翻译,《虞美人·梳楼》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·梳楼 蒋捷)赏析,《虞美人·梳楼》蒋捷原文、翻译、赏析和诗意(虞美人·梳楼 蒋捷)阅读答案,出自蒋捷的作品

    诗词类别

    蒋捷的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语