《古别离》古别离孟郊原文、翻译、赏析和诗意

作者:孟郊 朝代:唐代
《古别离》古别离孟郊原文、翻译、赏析和诗意原文

《古别离》 孟郊

欲别牵郎衣,郞今到何处?
不恨归来迟,莫向临邛去。
分类: 女子送别情郎

作者简介(孟郊)

孟郊头像

孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。

古别离翻译及注释

翻译
临近分别的时候牵着止夫的衣服问道:这次你到哪儿去?
我不会责怪你回来迟了,你千万不要到临邛那里去。

注释
古别离:新乐府歌曲名。
临邛:唐代郡县名,蜀中商业重镇,今四川邛崃。《史记·司马相如列传》:临邛的富豪卓王孙之女卓文君新寡,司马相如以琴心挑之,因私奔相如。故古代诗文多以临邛为花花世界。

古别离鉴赏

  诗的开头“欲别”二字,紧扣题中“别离”,同时也为以下人物的言行点明背景。“牵郎衣”的主语自然是诗中的女主人公,她之所以要“牵郎衣”,主要是为了使“欲别”将行的丈夫能暂停片刻,听一听她诉说自己的心里话;另外,从这急切、娇憨的动作中,也流露出女主人公对丈夫的依恋亲密之情。

  女主人公一边牵着郎衣,一边娇憨地问:“郎今到何处”?在一般情况下,千言万语都该在临行之前说过了,至少也不会等到“欲别”之际才问“到何处”,这似乎不合常规。但是,联系第四句来看,便可知道使她忐忑不安的并不是不知“到何处”的问题,而是担心他去 “临邛”,那才是她真正急于要说而又一直难于启齿的话。“郎今到何处”,问得多余,却又问得巧妙。

  第三句宕开一笔,转到归期,按照常情,该是盼郎早归,然而她却偏说“不恨”。这个“不恨”,联系到第四句中诗人引用司马相如和卓文君的典故,便可知她是怕男主人公去觅新欢。可见“不恨归来迟”,隐含着女子痛苦的真情,“不恨”,不是反语,也不是矫情,而是真情,是愿以两地相思的痛苦赢得彼此永远相爱的真情,她先如此真诚地让一步,献上一颗深情诚挚的心,最后再道出那难以启齿的希望和请求 “莫向临邛去”。其用心之良苦,可谓“诗从肺腑出,出则愁肺腑”(苏轼《读孟东野诗》)。

  诗的前三句拐弯抹角,都是为了引出第四句,第四句才是“谜底”,才是全诗的出发点和归宿,只有抓住它才能真正地领会前三句,咀嚼出全诗的情韵。

  诗人用这种回环婉曲、欲进先退、摇曳生情的笔触,熟练而又细腻地刻画出女主人公在希求美满爱情生活的同时又隐含着忧虑不安的心理,并从这个矛盾之中显示了她的坚贞诚挚、隐忍克制的品格。全诗言简意丰,隽永深厚,耐人寻味。

《古别离》孟郊 拼音读音参考

gǔ bié lí
古别离

yù bié qiān láng yī, láng jīn dào hé chǔ?
欲别牵郎衣,郞今到何处?
bù hèn guī lái chí, mò xiàng lín qióng qù.
不恨归来迟,莫向临邛去。

《古别离》古别离孟郊原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《gǔ bié lí 》 mèng jiāo

yù bié qiān láng yī ,láng jīn dào hé chù ?
bú hèn guī lái chí ,mò xiàng lín qióng qù 。

zuò zhě jiǎn jiè (mèng jiāo )

mèng jiāo tóu xiàng

mèng jiāo ,(751~814),táng dài shī rén 。zì dōng yě 。hàn zú ,hú zhōu wǔ kāng (jīn zhè jiāng dé qīng )rén ,zǔ jí píng chāng (jīn shān dōng lín yì dōng běi ),xiān shì jū luò yáng (jīn shǔ hé nán )。táng dài zhe míng shī rén 。xiàn cún shī gē 500duō shǒu ,yǐ duǎn piān de wǔ yán gǔ shī zuì duō ,dài biǎo zuò yǒu 《yóu zǐ yín 》。yǒu “shī qiú ”zhī chēng ,yòu yǔ jiǎ dǎo qí míng ,rén chēng “jiāo hán dǎo shòu ”。yuán hé jiǔ nián ,zài wén xiāng (jīn hé nán líng bǎo )yīn bìng qù shì 。zhāng jí sī shì wéi zhēn yào xiān shēng 。

gǔ bié lí fān yì jí zhù shì

fān yì
lín jìn fèn bié de shí hòu qiān zhe zhǐ fū de yī fú wèn dào :zhè cì nǐ dào nǎ ér qù ?
wǒ bú huì zé guài nǐ huí lái chí le ,nǐ qiān wàn bú yào dào lín qióng nà lǐ qù 。

zhù shì
gǔ bié lí :xīn lè fǔ gē qǔ míng 。
lín qióng :táng dài jun4 xiàn míng ,shǔ zhōng shāng yè zhòng zhèn ,jīn sì chuān qióng lái 。《shǐ jì ·sī mǎ xiàng rú liè chuán 》:lín qióng de fù háo zhuó wáng sūn zhī nǚ zhuó wén jun1 xīn guǎ ,sī mǎ xiàng rú yǐ qín xīn tiāo zhī ,yīn sī bēn xiàng rú 。gù gǔ dài shī wén duō yǐ lín qióng wéi huā huā shì jiè 。

gǔ bié lí jiàn shǎng

  shī de kāi tóu “yù bié ”èr zì ,jǐn kòu tí zhōng “bié lí ”,tóng shí yě wéi yǐ xià rén wù de yán háng diǎn míng bèi jǐng 。“qiān láng yī ”de zhǔ yǔ zì rán shì shī zhōng de nǚ zhǔ rén gōng ,tā zhī suǒ yǐ yào “qiān láng yī ”,zhǔ yào shì wéi le shǐ “yù bié ”jiāng háng de zhàng fū néng zàn tíng piàn kè ,tīng yī tīng tā sù shuō zì jǐ de xīn lǐ huà ;lìng wài ,cóng zhè jí qiē 、jiāo hān de dòng zuò zhōng ,yě liú lù chū nǚ zhǔ rén gōng duì zhàng fū de yī liàn qīn mì zhī qíng 。

  nǚ zhǔ rén gōng yī biān qiān zhe láng yī ,yī biān jiāo hān dì wèn :“láng jīn dào hé chù ”?zài yī bān qíng kuàng xià ,qiān yán wàn yǔ dōu gāi zài lín háng zhī qián shuō guò le ,zhì shǎo yě bú huì děng dào “yù bié ”zhī jì cái wèn “dào hé chù ”,zhè sì hū bú hé cháng guī 。dàn shì ,lián xì dì sì jù lái kàn ,biàn kě zhī dào shǐ tā tǎn tè bú ān de bìng bú shì bú zhī “dào hé chù ”de wèn tí ,ér shì dān xīn tā qù “lín qióng ”,nà cái shì tā zhēn zhèng jí yú yào shuō ér yòu yī zhí nán yú qǐ chǐ de huà 。“láng jīn dào hé chù ”,wèn dé duō yú ,què yòu wèn dé qiǎo miào 。

  dì sān jù dàng kāi yī bǐ ,zhuǎn dào guī qī ,àn zhào cháng qíng ,gāi shì pàn láng zǎo guī ,rán ér tā què piān shuō “bú hèn ”。zhè gè “bú hèn ”,lián xì dào dì sì jù zhōng shī rén yǐn yòng sī mǎ xiàng rú hé zhuó wén jun1 de diǎn gù ,biàn kě zhī tā shì pà nán zhǔ rén gōng qù mì xīn huān 。kě jiàn “bú hèn guī lái chí ”,yǐn hán zhe nǚ zǐ tòng kǔ de zhēn qíng ,“bú hèn ”,bú shì fǎn yǔ ,yě bú shì jiǎo qíng ,ér shì zhēn qíng ,shì yuàn yǐ liǎng dì xiàng sī de tòng kǔ yíng dé bǐ cǐ yǒng yuǎn xiàng ài de zhēn qíng ,tā xiān rú cǐ zhēn chéng dì ràng yī bù ,xiàn shàng yī kē shēn qíng chéng zhì de xīn ,zuì hòu zài dào chū nà nán yǐ qǐ chǐ de xī wàng hé qǐng qiú “mò xiàng lín qióng qù ”。qí yòng xīn zhī liáng kǔ ,kě wèi “shī cóng fèi fǔ chū ,chū zé chóu fèi fǔ ”(sū shì 《dú mèng dōng yě shī 》)。

  shī de qián sān jù guǎi wān mò jiǎo ,dōu shì wéi le yǐn chū dì sì jù ,dì sì jù cái shì “mí dǐ ”,cái shì quán shī de chū fā diǎn hé guī xiǔ ,zhī yǒu zhuā zhù tā cái néng zhēn zhèng dì lǐng huì qián sān jù ,jǔ jiáo chū quán shī de qíng yùn 。

  shī rén yòng zhè zhǒng huí huán wǎn qǔ 、yù jìn xiān tuì 、yáo yè shēng qíng de bǐ chù ,shú liàn ér yòu xì nì dì kè huà chū nǚ zhǔ rén gōng zài xī qiú měi mǎn ài qíng shēng huó de tóng shí yòu yǐn hán zhe yōu lǜ bú ān de xīn lǐ ,bìng cóng zhè gè máo dùn zhī zhōng xiǎn shì le tā de jiān zhēn chéng zhì 、yǐn rěn kè zhì de pǐn gé 。quán shī yán jiǎn yì fēng ,jun4 yǒng shēn hòu ,nài rén xún wèi 。

《gǔ bié lí 》mèng jiāo pīn yīn dú yīn cān kǎo

gǔ bié lí
gǔ bié lí

yù bié qiān láng yī, láng jīn dào hé chǔ?
yù bié qiān láng yī ,láng jīn dào hé chù ?
bù hèn guī lái chí, mò xiàng lín qióng qù.
bú hèn guī lái chí ,mò xiàng lín qióng qù 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

孟郊 孟郊 孟郊(751─814),字东野,湖州武康(今浙江德清县)人。早年隐居河南嵩山。后两试不第,直到四十六岁时才中进士。五十岁时任溧阳县尉,由于抱负不得施展,便放迹山林间,吟诗度日,以致公务多废,县令便另委他人代行职务,并把他的俸禄减去一半,不久辞官回家。后经河南尹郑余庆的推荐,出任河南水陆转运判官,晚年多在洛阳度过。宪宗元和九年,郑余庆再度聘他往兴元府任参军,携家眷前往,病死在赴任途中。他为人耿介倔强,一生穷愁潦倒,所以他的诗大多是抒发个人的坎坷不遇和揭露世态炎凉,用字追求「瘦」、「硬」。但由于个人的清贫生活而对劳动人民的疾苦有所体会,所以又写了不少象《寒地百姓吟》、《织妇辞》等反映民间疾苦的诗。著有《孟东野集》,存诗四百余首。

孟郊的诗词

  • 怨诗
  • 有所思联句
  • 苦寒吟
  • 苦寒吟
  • 洛桥晚望
  • 《古别离》古别离孟郊原文、翻译、赏析和诗意
  • 登科后
  • 劝学(青春须早为)
  • 《劝学》劝学孟郊原文、翻译、赏析和诗意
  • 《游子吟》游子吟孟郊原文、翻译、赏析和诗意
  • 唐代诗词推荐

  • 送知己赴濮州
  • 洛中有怀
  • 奉和袭美添渔具五篇。箬笠
  • 送人宰邑
  • 送郭太祝归江东
  • 送黄梅江明府
  • 题旧拄杖
  • 题静住寺钦用上人房
  • 送何道者
  • 荆渚逢禅友
  • 《古别离》古别离孟郊原文、翻译、赏析和诗意原文,《古别离》古别离孟郊原文、翻译、赏析和诗意翻译,《古别离》古别离孟郊原文、翻译、赏析和诗意赏析,《古别离》古别离孟郊原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自孟郊的作品

    诗词类别

    孟郊的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语