《菩萨蛮》王安石原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·数间茅屋闲临水 王安石)

作者:王安石 朝代:宋代
《菩萨蛮》王安石原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·数间茅屋闲临水 王安石)原文

《菩萨蛮》 王安石

数间茅屋闲临水,窄衫短帽垂杨里。
花是去年红,吹开一夜风。
梢梢新月偃,午醉醒来晚。
何物最关情,黄鹂三两声。

作者简介(王安石)

王安石头像

王安石(1021年12月18日-1086年5月21日),字介甫,号半山,谥文,封荆国公。世人又称王荆公。汉族,北宋抚州临川人(今江西省抚州市临川区邓家巷人),中国北宋著名政治家、思想家、文学家、改革家,唐宋八大家之一。欧阳修称赞王安石:“翰林风月三千首,吏部文章二百年。老去自怜心尚在,后来谁与子争先。”传世文集有《王临川集》、《临川集拾遗》等。其诗文各体兼擅,词虽不多,但亦擅长,且有名作《桂枝香》等。而王荆公最得世人哄传之诗句莫过于《泊船瓜洲》中的“春风又绿江南岸,明月何时照我还。”

菩萨蛮·数间茅屋闲临水翻译及注释

翻译
几间茅草屋悠闲地面临着水面,我穿着窄小的衣衫戴着短小的帽子徜徉在那垂杨的树丛里边。要说花朵还是去年开得最鲜红,那可是一夜之间春风把它吹开了,它怎能不红艳艳。
可是今夜的新月在那树梢上仰卧着,我中午喝酒一喝也就醉倒了,直到醒来便是这夜晚。什么东西最关系到人的感情,想去想来还是那深藏在那树丛里面的黄鹂鸟叫唤的两三声。

注释
(1)闲:悠闲,闲适。
(2)窄袖短帽:指便装衣帽。
(3)梢梢:树梢。
(4)新月:农历月初形状如钩的月亮。
(5)偃:息卧。
(6)关情:使人动情;关,牵动,动心。

菩萨蛮·数间茅屋闲临水赏析

  《菩萨蛮》是一首集句词,即全用前人诗句杂缀成词。王安石一生写了不少集句诗,当时人们竟相仿效,成为一种风气。他不仅集句为诗,也集句为词,这也可以说是他的首创,同时的苏轼、黄庭坚,后来的辛弃疾等,皆相效法。集句为词,除了要谙熟前人作品外,还要考虑句式长短,对偶声韵,但最主要的是在词意上须安排妥帖,情思连续,使之如出己口,真正为自己表情达意服务。只有如此,集句词才算是一种艺术创作,否则只是一领破衲衣而已。

  王安石卜居半山是他晚年罢相后回到金陵时,此时王安石所推行的新法遭到废除,自己也落职出京,政治局面以至自己的身份地位都发生了极大的变化。“数间茅屋闲临水,窄衫短帽垂杨里”开首二句明白地表示自己目前的生活环境与身份。往昔重楼飞檐、雕栏画栋的官宦居处换成了筑篱为墙,结草作舍的水边茅屋;如今窄衫短帽的闲人装束取代了过去的冠带蟒服。作者从九重宸阙的丹墀前来到了水边桥畔的垂杨里。对于这种遭际的变化,王安石采取一种安然自适的态度。一个“闲”字渲染出淡泊宁静的生活环境。也点出了作者摆脱宦海远离风尘的村野情趣。两句闲雅从容,虽然是从前人诗句中摘录而成,但指事类情,贴切自然,不啻如出己口。

  接着两句是写景:“花是去年红,吹开一夜风。”一夕春风来,吹开万紫千红,风光正似去年。但是“年年岁岁花相似,岁岁年年人不同”,参照唐人的原句“发从今日白,花是去年红”(殷益《看牡丹》),不难觉得作者也包含着与前人相同的感慨。但是,作为一个曾经励志改革的政治家,他对花事依旧、人事已非的感慨,就不仅仅是时光流逝、老之将至的叹息,更包含着他壮志末酬的忧愁。

  这种忧愁和叹息并不仅仅是关乎自已个人宠辱得失,更包含着对政局国事的关切忧虑。因此在看似闲适的生活里,自然界的月色风声,都会引起这位政治家的敏感与关注,而被赋予某种象征的意义:“梢梢新月偃,午醉醒来晚。”作者醉洒昼寝,再不必随班上朝参预政事,生活是如此闲逸,但是,酒醒梦回,陪伴他的并不是清风明月,而是风吹云走、月翳半规的昏沉夜色。如果将“新月偃”这一富于象征的景象联系当时新法废除,新派落职,宋哲宗年幼不能理事,太皇人后高氏听政起用旧党的政治局而,认为作者用比兴的手法寓示对国家政局的关怀,恐怕也不是郢书燕说。

  但是,自己下野的身份,茅舍卜居的环境毕竟是远离了政治中心,他此时的所志所适,也惟有闲逸而已,因此最后二句自然地归结到闲情上:“何物最关情,黄鹂三两声。”作者自问自答,写得含蓄而余韵悠长。据冯贽《云仙杂记》引《高隐外书》云:“戴颐携黄柑斗酒,人问何之,曰:往听黄鹂声。此俗耳针砭,涛肠鼓吹,汝知之乎?”可见王安石的寄情黄鹂。不仅要表现在鸟语花香中的闲情逸趣,更是显示自己孤介傲岸、超尘拔俗的耿直人格。

  在安逸澹淡的生活情景中寄寓着政治家的襟怀心志,在闲雅流丽的风调里显示着改革家的才性骨力。素洁平易而又含蓄深沉是这首词的基本特色,虽是集句,也体现了王安石词“一洗五代旧习”(刘熙载《艺概-词曲慨》)的创作个性。

  但是,这首词最值得称道的是集诗句为词这一艺术形式。这是王安石的发明。唐人丰富的诗歌遗产,成了王安石现成的词句,除了第三句取自唐人殷益的《看牡丹》外,其余亦多出自唐诗,第一句用的是刘禹锡《送曹璩归越中旧隐诗》:“数间茅屋闲临水,一盏秋灯夜读书。”第五句的出处是韩愈的《南溪始泛》:“点点暮雨飘,梢梢新月偃。”第六句来自方械的诗(失题):“午醉醒来晚,无人梦自惊。”如此信手拈来,随意驱策,使之协律人乐,变诗为词,确实体现了作者学富才高的创作功力。这首集句词的成功更重要的还是作者用前人的诗句创造出自己心中的意境,为自己表情达意服务,并通过自己的精心组合安排,使之浑然无迹,如同己作。

菩萨蛮·数间茅屋闲临水创作背景

  关于《菩萨蛮》创作时间,宋黄庭坚《菩萨蛮》(半烟半雨溪桥畔)小序记曰:“王荆公新筑草堂于半山,引八功德水作小港,其上垒石作桥,为集句云。”按黄庭坚与王安石同时而年辈稍晚,所记当有据,可信。由此可知该词作于词人晚年罢相后隐居江宁(今南京)钟山半山园时。

《菩萨蛮》王安石 拼音读音参考

pú sà mán
菩萨蛮

shù jiān máo wū xián lín shuǐ, zhǎi shān duǎn mào chuí yáng lǐ.
数间茅屋闲临水,窄衫短帽垂杨里。
huā shì qù nián hóng, chuī kāi yī yè fēng.
花是去年红,吹开一夜风。
shāo shāo xīn yuè yǎn, wǔ zuì xǐng lái wǎn.
梢梢新月偃,午醉醒来晚。
hé wù zuì guān qíng, huáng lí sān liǎng shēng.
何物最关情,黄鹂三两声。

《菩萨蛮》王安石原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·数间茅屋闲临水 王安石)拼音解读

《pú sà mán 》 wáng ān shí

shù jiān máo wū xián lín shuǐ ,zhǎi shān duǎn mào chuí yáng lǐ 。
huā shì qù nián hóng ,chuī kāi yī yè fēng 。
shāo shāo xīn yuè yǎn ,wǔ zuì xǐng lái wǎn 。
hé wù zuì guān qíng ,huáng lí sān liǎng shēng 。

zuò zhě jiǎn jiè (wáng ān shí )

wáng ān shí tóu xiàng

wáng ān shí (1021nián 12yuè 18rì -1086nián 5yuè 21rì ),zì jiè fǔ ,hào bàn shān ,shì wén ,fēng jīng guó gōng 。shì rén yòu chēng wáng jīng gōng 。hàn zú ,běi sòng fǔ zhōu lín chuān rén (jīn jiāng xī shěng fǔ zhōu shì lín chuān qū dèng jiā xiàng rén ),zhōng guó běi sòng zhe míng zhèng zhì jiā 、sī xiǎng jiā 、wén xué jiā 、gǎi gé jiā ,táng sòng bā dà jiā zhī yī 。ōu yáng xiū chēng zàn wáng ān shí :“hàn lín fēng yuè sān qiān shǒu ,lì bù wén zhāng èr bǎi nián 。lǎo qù zì lián xīn shàng zài ,hòu lái shuí yǔ zǐ zhēng xiān 。”chuán shì wén jí yǒu 《wáng lín chuān jí 》、《lín chuān jí shí yí 》děng 。qí shī wén gè tǐ jiān shàn ,cí suī bú duō ,dàn yì shàn zhǎng ,qiě yǒu míng zuò 《guì zhī xiāng 》děng 。ér wáng jīng gōng zuì dé shì rén hǒng chuán zhī shī jù mò guò yú 《bó chuán guā zhōu 》zhōng de “chūn fēng yòu lǜ jiāng nán àn ,míng yuè hé shí zhào wǒ hái 。”

pú sà mán ·shù jiān máo wū xián lín shuǐ fān yì jí zhù shì

fān yì
jǐ jiān máo cǎo wū yōu xián dì miàn lín zhe shuǐ miàn ,wǒ chuān zhe zhǎi xiǎo de yī shān dài zhe duǎn xiǎo de mào zǐ cháng yáng zài nà chuí yáng de shù cóng lǐ biān 。yào shuō huā duǒ hái shì qù nián kāi dé zuì xiān hóng ,nà kě shì yī yè zhī jiān chūn fēng bǎ tā chuī kāi le ,tā zěn néng bú hóng yàn yàn 。
kě shì jīn yè de xīn yuè zài nà shù shāo shàng yǎng wò zhe ,wǒ zhōng wǔ hē jiǔ yī hē yě jiù zuì dǎo le ,zhí dào xǐng lái biàn shì zhè yè wǎn 。shí me dōng xī zuì guān xì dào rén de gǎn qíng ,xiǎng qù xiǎng lái hái shì nà shēn cáng zài nà shù cóng lǐ miàn de huáng lí niǎo jiào huàn de liǎng sān shēng 。

zhù shì
(1)xián :yōu xián ,xián shì 。
(2)zhǎi xiù duǎn mào :zhǐ biàn zhuāng yī mào 。
(3)shāo shāo :shù shāo 。
(4)xīn yuè :nóng lì yuè chū xíng zhuàng rú gōu de yuè liàng 。
(5)yǎn :xī wò 。
(6)guān qíng :shǐ rén dòng qíng ;guān ,qiān dòng ,dòng xīn 。

pú sà mán ·shù jiān máo wū xián lín shuǐ shǎng xī

  《pú sà mán 》shì yī shǒu jí jù cí ,jí quán yòng qián rén shī jù zá zhuì chéng cí 。wáng ān shí yī shēng xiě le bú shǎo jí jù shī ,dāng shí rén men jìng xiàng fǎng xiào ,chéng wéi yī zhǒng fēng qì 。tā bú jǐn jí jù wéi shī ,yě jí jù wéi cí ,zhè yě kě yǐ shuō shì tā de shǒu chuàng ,tóng shí de sū shì 、huáng tíng jiān ,hòu lái de xīn qì jí děng ,jiē xiàng xiào fǎ 。jí jù wéi cí ,chú le yào ān shú qián rén zuò pǐn wài ,hái yào kǎo lǜ jù shì zhǎng duǎn ,duì ǒu shēng yùn ,dàn zuì zhǔ yào de shì zài cí yì shàng xū ān pái tuǒ tiē ,qíng sī lián xù ,shǐ zhī rú chū jǐ kǒu ,zhēn zhèng wéi zì jǐ biǎo qíng dá yì fú wù 。zhī yǒu rú cǐ ,jí jù cí cái suàn shì yī zhǒng yì shù chuàng zuò ,fǒu zé zhī shì yī lǐng pò nà yī ér yǐ 。

  wáng ān shí bo jū bàn shān shì tā wǎn nián bà xiàng hòu huí dào jīn líng shí ,cǐ shí wáng ān shí suǒ tuī háng de xīn fǎ zāo dào fèi chú ,zì jǐ yě luò zhí chū jīng ,zhèng zhì jú miàn yǐ zhì zì jǐ de shēn fèn dì wèi dōu fā shēng le jí dà de biàn huà 。“shù jiān máo wū xián lín shuǐ ,zhǎi shān duǎn mào chuí yáng lǐ ”kāi shǒu èr jù míng bái dì biǎo shì zì jǐ mù qián de shēng huó huán jìng yǔ shēn fèn 。wǎng xī zhòng lóu fēi yán 、diāo lán huà dòng de guān huàn jū chù huàn chéng le zhù lí wéi qiáng ,jié cǎo zuò shě de shuǐ biān máo wū ;rú jīn zhǎi shān duǎn mào de xián rén zhuāng shù qǔ dài le guò qù de guàn dài mǎng fú 。zuò zhě cóng jiǔ zhòng chén què de dān chí qián lái dào le shuǐ biān qiáo pàn de chuí yáng lǐ 。duì yú zhè zhǒng zāo jì de biàn huà ,wáng ān shí cǎi qǔ yī zhǒng ān rán zì shì de tài dù 。yī gè “xián ”zì xuàn rǎn chū dàn bó níng jìng de shēng huó huán jìng 。yě diǎn chū le zuò zhě bǎi tuō huàn hǎi yuǎn lí fēng chén de cūn yě qíng qù 。liǎng jù xián yǎ cóng róng ,suī rán shì cóng qián rén shī jù zhōng zhāi lù ér chéng ,dàn zhǐ shì lèi qíng ,tiē qiē zì rán ,bú chì rú chū jǐ kǒu 。

  jiē zhe liǎng jù shì xiě jǐng :“huā shì qù nián hóng ,chuī kāi yī yè fēng 。”yī xī chūn fēng lái ,chuī kāi wàn zǐ qiān hóng ,fēng guāng zhèng sì qù nián 。dàn shì “nián nián suì suì huā xiàng sì ,suì suì nián nián rén bú tóng ”,cān zhào táng rén de yuán jù “fā cóng jīn rì bái ,huā shì qù nián hóng ”(yīn yì 《kàn mǔ dān 》),bú nán jiào dé zuò zhě yě bāo hán zhe yǔ qián rén xiàng tóng de gǎn kǎi 。dàn shì ,zuò wéi yī gè céng jīng lì zhì gǎi gé de zhèng zhì jiā ,tā duì huā shì yī jiù 、rén shì yǐ fēi de gǎn kǎi ,jiù bú jǐn jǐn shì shí guāng liú shì 、lǎo zhī jiāng zhì de tàn xī ,gèng bāo hán zhe tā zhuàng zhì mò chóu de yōu chóu 。

  zhè zhǒng yōu chóu hé tàn xī bìng bú jǐn jǐn shì guān hū zì yǐ gè rén chǒng rǔ dé shī ,gèng bāo hán zhe duì zhèng jú guó shì de guān qiē yōu lǜ 。yīn cǐ zài kàn sì xián shì de shēng huó lǐ ,zì rán jiè de yuè sè fēng shēng ,dōu huì yǐn qǐ zhè wèi zhèng zhì jiā de mǐn gǎn yǔ guān zhù ,ér bèi fù yǔ mǒu zhǒng xiàng zhēng de yì yì :“shāo shāo xīn yuè yǎn ,wǔ zuì xǐng lái wǎn 。”zuò zhě zuì sǎ zhòu qǐn ,zài bú bì suí bān shàng cháo cān yù zhèng shì ,shēng huó shì rú cǐ xián yì ,dàn shì ,jiǔ xǐng mèng huí ,péi bàn tā de bìng bú shì qīng fēng míng yuè ,ér shì fēng chuī yún zǒu 、yuè yì bàn guī de hūn chén yè sè 。rú guǒ jiāng “xīn yuè yǎn ”zhè yī fù yú xiàng zhēng de jǐng xiàng lián xì dāng shí xīn fǎ fèi chú ,xīn pài luò zhí ,sòng zhé zōng nián yòu bú néng lǐ shì ,tài huáng rén hòu gāo shì tīng zhèng qǐ yòng jiù dǎng de zhèng zhì jú ér ,rèn wéi zuò zhě yòng bǐ xìng de shǒu fǎ yù shì duì guó jiā zhèng jú de guān huái ,kǒng pà yě bú shì yǐng shū yàn shuō 。

  dàn shì ,zì jǐ xià yě de shēn fèn ,máo shě bo jū de huán jìng bì jìng shì yuǎn lí le zhèng zhì zhōng xīn ,tā cǐ shí de suǒ zhì suǒ shì ,yě wéi yǒu xián yì ér yǐ ,yīn cǐ zuì hòu èr jù zì rán dì guī jié dào xián qíng shàng :“hé wù zuì guān qíng ,huáng lí sān liǎng shēng 。”zuò zhě zì wèn zì dá ,xiě dé hán xù ér yú yùn yōu zhǎng 。jù féng zhì 《yún xiān zá jì 》yǐn 《gāo yǐn wài shū 》yún :“dài yí xié huáng gān dòu jiǔ ,rén wèn hé zhī ,yuē :wǎng tīng huáng lí shēng 。cǐ sú ěr zhēn biān ,tāo cháng gǔ chuī ,rǔ zhī zhī hū ?”kě jiàn wáng ān shí de jì qíng huáng lí 。bú jǐn yào biǎo xiàn zài niǎo yǔ huā xiāng zhōng de xián qíng yì qù ,gèng shì xiǎn shì zì jǐ gū jiè ào àn 、chāo chén bá sú de gěng zhí rén gé 。

  zài ān yì dàn dàn de shēng huó qíng jǐng zhōng jì yù zhe zhèng zhì jiā de jīn huái xīn zhì ,zài xián yǎ liú lì de fēng diào lǐ xiǎn shì zhe gǎi gé jiā de cái xìng gǔ lì 。sù jié píng yì ér yòu hán xù shēn chén shì zhè shǒu cí de jī běn tè sè ,suī shì jí jù ,yě tǐ xiàn le wáng ān shí cí “yī xǐ wǔ dài jiù xí ”(liú xī zǎi 《yì gài -cí qǔ kǎi 》)de chuàng zuò gè xìng 。

  dàn shì ,zhè shǒu cí zuì zhí dé chēng dào de shì jí shī jù wéi cí zhè yī yì shù xíng shì 。zhè shì wáng ān shí de fā míng 。táng rén fēng fù de shī gē yí chǎn ,chéng le wáng ān shí xiàn chéng de cí jù ,chú le dì sān jù qǔ zì táng rén yīn yì de 《kàn mǔ dān 》wài ,qí yú yì duō chū zì táng shī ,dì yī jù yòng de shì liú yǔ xī 《sòng cáo qú guī yuè zhōng jiù yǐn shī 》:“shù jiān máo wū xián lín shuǐ ,yī zhǎn qiū dēng yè dú shū 。”dì wǔ jù de chū chù shì hán yù de 《nán xī shǐ fàn 》:“diǎn diǎn mù yǔ piāo ,shāo shāo xīn yuè yǎn 。”dì liù jù lái zì fāng xiè de shī (shī tí ):“wǔ zuì xǐng lái wǎn ,wú rén mèng zì jīng 。”rú cǐ xìn shǒu niān lái ,suí yì qū cè ,shǐ zhī xié lǜ rén lè ,biàn shī wéi cí ,què shí tǐ xiàn le zuò zhě xué fù cái gāo de chuàng zuò gōng lì 。zhè shǒu jí jù cí de chéng gōng gèng zhòng yào de hái shì zuò zhě yòng qián rén de shī jù chuàng zào chū zì jǐ xīn zhōng de yì jìng ,wéi zì jǐ biǎo qíng dá yì fú wù ,bìng tōng guò zì jǐ de jīng xīn zǔ hé ān pái ,shǐ zhī hún rán wú jì ,rú tóng jǐ zuò 。

pú sà mán ·shù jiān máo wū xián lín shuǐ chuàng zuò bèi jǐng

  guān yú 《pú sà mán 》chuàng zuò shí jiān ,sòng huáng tíng jiān 《pú sà mán 》(bàn yān bàn yǔ xī qiáo pàn )xiǎo xù jì yuē :“wáng jīng gōng xīn zhù cǎo táng yú bàn shān ,yǐn bā gōng dé shuǐ zuò xiǎo gǎng ,qí shàng lěi shí zuò qiáo ,wéi jí jù yún 。”àn huáng tíng jiān yǔ wáng ān shí tóng shí ér nián bèi shāo wǎn ,suǒ jì dāng yǒu jù ,kě xìn 。yóu cǐ kě zhī gāi cí zuò yú cí rén wǎn nián bà xiàng hòu yǐn jū jiāng níng (jīn nán jīng )zhōng shān bàn shān yuán shí 。

《pú sà mán 》wáng ān shí pīn yīn dú yīn cān kǎo

pú sà mán
pú sà mán

shù jiān máo wū xián lín shuǐ, zhǎi shān duǎn mào chuí yáng lǐ.
shù jiān máo wū xián lín shuǐ ,zhǎi shān duǎn mào chuí yáng lǐ 。
huā shì qù nián hóng, chuī kāi yī yè fēng.
huā shì qù nián hóng ,chuī kāi yī yè fēng 。
shāo shāo xīn yuè yǎn, wǔ zuì xǐng lái wǎn.
shāo shāo xīn yuè yǎn ,wǔ zuì xǐng lái wǎn 。
hé wù zuì guān qíng, huáng lí sān liǎng shēng.
hé wù zuì guān qíng ,huáng lí sān liǎng shēng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

王安石 王安石 王安石(1021-1086)字介甫,抚州临川(今江西抚州西)人。庆历二年(1042)进士,授签书淮南判官。仁宗嘉祐三年(1058),入为三司度支判官,上书仁宗,提倡变法。神宗即位,任翰林学士兼侍讲,再次上书,力主革新。熙宁二年(1069),拜参知政事,设制置三司条例司,主持变法,积极推行农田、水利、青苗、均输、保甲、免役、市易、保马、方田等新法。次年,拜同中书门下平章事。七年,出知江宁府。八年,再相,次年复罢。十年(1077)封舒国公。元丰二年(1079),复拜尚书左仆射,改封荆国公。晚年退居江宁(今江苏南京)城外半山园,自号半山老人。元祐元年卒,年六十六,赠太傅。绍圣中,谥文。崇宁三年(1104),追封舒王。《宋史》、《东都事略》有传。自少博极群书,工诗擅文,有《临川先生集》一百卷,为「唐宋八大家」之一。《全宋词》用《彊村丛书》本《临川先生歌曲》增补,凡二十九首。王安石是欧阳修倡导的诗文革新运动的积极参加者,唐宋八大家之一。其散文雄健峭拔,诗歌遒劲清新。词虽不多而风格高峻。他的文学主张核心是「文贵致用」。散文创作以论说文的成就最为突出。《上仁宗皇帝言事书》条分缕析,提挈起伏。《答司马谏议书》理足气盛,精炼有力。记叙文夹叙夹议,寓意深远。如《游褒禅山记》等。诗歌创作有1500多首,极富特色。不少诗歌表现了要求改革时弊和关心人民疾苦的精神。如《河北民》、《兼并》、《感事》、《省兵》等。咏史怀古的诗篇,抒发了对国事的感慨,表现出强烈的爱国主义思想。如《入塞》、《西帅》、《阴山画虎图》、《次韵元厚之平戎庆捷》等。有些诗歌表达出新颖的命意,喜欢翻历史旧案。如脍炙人口的《明妃曲》二首。欧阳修、梅尧臣、曾巩等都写了和诗。抒情写景诗有很多名篇佳句。《南浦》、《染云》、《书湖阴先生壁》、《江上》、《北山》、《泊船瓜州》都是公认的佳作。这些作品以工致取胜,寓意深刻,被认为是苏轼、黄庭坚的先导。退居江宁的10年,思想十分矛盾。一方面继续关心新法的推行,另方面感到自己的处境越来越困难,转而借助佛理来解脱苦闷。所著《字说》、《钟山日录》等,多已散失,文集今有《王文公文集》、《临川先生文集》两种,后人辑有《周官新义》、《诗义钩沉》等。

王安石的诗词

  • 《同学一首别子固》同学一首别子固王安石原文、翻译、赏析和诗意
  • 浣溪沙(百亩中庭半是苔)
  • 与薛肇明弈棋赌梅花诗输一首
  • 南乡子(自古帝王州)
  • 《叠题乌江亭》叠题乌江亭王安石原文、翻译、赏析和诗意
  • 送和甫至龙安微雨
  • 《游褒禅山记》游褒禅山记王安石原文、翻译、赏析和诗意
  • 望江南(四之三)
  • 《雨霖铃》王安石原文、翻译、赏析和诗意(雨霖铃 王安石)
  • 残菊(黄昏风雨打园林)
  • 宋代诗词推荐

  • 玲珑四犯(此曲双调,世别有大石调一曲越中岁暮闻箫鼓感怀)
  • 木兰花(送张中行·般涉调)
  • 浪淘沙(四之三)
  • 临江仙(太白挂巾手卷)
  • 减字木兰花(四之四)
  • 菩萨蛮·风柔日薄春犹早
  • 昭君怨(送人赴上庠)
  • 满江红(甲午宜兴赋僧舍墨梅)
  • 前调(谢人送牡丹)
  • 《蝶恋花》晏几道原文、翻译、赏析和诗意(蝶恋花·梦入江南烟水路 晏几道)
  • 《菩萨蛮》王安石原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·数间茅屋闲临水 王安石)原文,《菩萨蛮》王安石原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·数间茅屋闲临水 王安石)翻译,《菩萨蛮》王安石原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·数间茅屋闲临水 王安石)赏析,《菩萨蛮》王安石原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·数间茅屋闲临水 王安石)阅读答案,出自王安石的作品

    诗词类别

    王安石的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语