《菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋 辛弃疾)

作者:辛弃疾 朝代:宋代
《菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋 辛弃疾)原文

《菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋》 辛弃疾

青山欲共高人语。
联翩万马来无数。
烟雨却低回。
望来终不来。
人言头上发。
总向愁中白。
拍手笑沙鸥。
一身都是愁。

作者简介(辛弃疾)

辛弃疾头像

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。

菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋翻译及注释

翻译
青山有意要同高雅之人交谈,像万马奔腾一样接连而来。却在烟雨中徘徊,迟迟不能到达。
人们都说头上的白发是因为愁苦所致。如果真是这样的话,我不禁要拍手嘲笑那些浑身白色的沙鸥,它们岂非浑身都充满了愁绪啊。

注释
(1)叶丞相:即叶衡,字梦锡,婺州金华人。叶衡于淳熙元年(1174)冬始入京拜相。此称丞相,应该是后来追加的。
(2)青山欲共高人语:苏轼《越州张中舍寿乐堂》:“青山偃蹇如高人,常时不肯入官府。高人自与山有素,不待招邀满庭户。”高人:高雅的人。联翩:接连不断的样子。
(3)低回:徘徊不进的样子。
(4)愁中白:白居易《白鹭》:“人生四十未全衰,我为愁多白发垂。何故水边双白鹭,无愁头上亦垂丝?”

菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋赏析

  上阕写赏心亭的所见所感。赏心亭,据《景定建康志》,“在(城西)下水门之城上,下临秦淮,尽观览之胜。”开头两句由写山到写人,紧紧扣住了题目。苍翠的群山仿佛有意要同高雅的人交谈,他们联翩而来络绎不绝,有似万马奔腾.它们在茫茫的烟雨中迷了路,徘徊起来,眼看着临近了,却终于没能到达跟前.暗示着自己虽有才却不得施展,怀才不遇,壮志难酬,报国无门。高人即叶衡。青山有情,高人难遇。而今斯人一登上赏心亭,那逶迤的青山有不知有多少心里话要向他倾诉呵。其势如万马奔腾,接连不断。不说人之眺山,而说山之就人,这就把静景写活了。不仅如此,而且对突出人物也有很好的映衬作用。词里叶衡的高大形象进行了,描绘因为叶衡是一位很有才干的主战派官员。《宋史·叶衡传》说他“得治兵之要”。叶衡对作者极为赏识,任江东安抚司参议官,即是对叶衡推荐的 ,以后又向朝廷极力推荐他“ 慷慨有大略”。对于这样一位“经纶手”,加之有知遇之恩,词人对此十分感激。三、四两句借烟雨之景,转突兀奇崛之笔而为低徊宛转之波,充分表现了无限的怅惘,无穷的感慨,可以说是寄托遥深。叶衡主战,因而不能不受到主和派的反对,他收复失地的大计遇到了极大的阻力,词人也就由希望变成了失望。那逶迤的青山既然象万马奔腾而来,象冲锋陷阵的铁骑。词人渴望能挥戈跃马驰骋疆场,可是转眼之间又烟雨迷蒙,遮住了青山,而无数青山也只象是万马在烟雨中低徊不前 。“望来终不来”写盼望之切而失望之深 。不说愁,而愁极深;虽极感慨,仍以蕴藉出之。

  下阕,由眺望青山之怅惘陡转而为揶揄沙鸥之诙谐,但曲断意不断,其脉络仍清晰可见。虽着笔轻快,实则发自积郁。人们都说头发总是由此愁闷变白的。“拍手笑沙鸥,一身都是愁。”如果是这样的话,那么水上的沙鸥通体皆白,岂不是一身都是愁吗 ?词人故意发此狂想,而且拍手笑之,似乎把上阕歇拍低徊沉郁的气氛一扫而光了;然而仔细体味,就会察觉到那贯穿全词的“愁 ”字并消失,或者说词人极力排遣这如烟雨一般的无尽的愁思,是感情上的挣扎,而非心灵上的解脱。人之发白并不完全由于人心之愁;而沙鸥通体皆白 ,是其自然特征,与愁没有关系。词人故意造成逻辑上的错误,说得越幽默洒脱 ,反而越使人感到强自解愁而又不能解的痛苦,借说鸟与愁无关,实说愁与人甚切。人愁是实,鸟愁是虚 ,“一身都是愁”的是鸟还是人,不必拘泥于字句的解释而自晓。故“拍手笑沙鸥 ”,一纵即逝;而“一身都是愁 ”,却如电影上的“慢镜头”在观众视野里由快放慢了。实际上“一身都是愁”是与“烟雨却低徊,望来终不来”暗中息息相关的。尽管词笔回荡曲折,然而透过层澜,仍可以看清。白居易《白鹭诗》云 :“人生四十未全衰,我为愁多白发垂。何故水边双白鹭,无愁头上也垂丝 。”辛词盖本于此。白诗言愁显 ,辛词言愁晦 ,其言愁一也。但辛词多了“拍手笑”一层意思。不过就其形象来看,辛词较之白诗更加绘声绘色;就其感情来说,则更加挚浓深切。参阅作者同年在建康所作的《水龙吟·登建康赏心亭》,充满了激愤忧愁。以至于“倩何人唤取,红巾翠袖,揾英雄泪 ”!胸中积郁如此,则登赏心亭之所见所感都无非“献愁供恨”而已。由此可见,在《菩萨蛮》之中亦饱含着词人之愁,英雄之泪。某些喜剧会使有心的观众在笑声中情不自禁地掉下热泪。笑和眼泪,就是似乎矛盾却又融合无间的。

菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋创作背景

  菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋,这首词是辛弃疾在公元1174年(南宋淳熙元年)初春作的。当时叶衡在建康任江东安抚使,作者任江东安抚司参议官。叶衡于淳熙元年正月帅建康,此后不久即入京城临安,后拜右丞相兼枢密使。

《菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋》辛弃疾 拼音读音参考

pú sà mán jīn líng shǎng xīn tíng wèi yè chéng xiàng fù
菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋

qīng shān yù gòng gāo rén yǔ.
青山欲共高人语。
lián piān wàn mǎ lái wú shù.
联翩万马来无数。
yān yǔ què dī huí.
烟雨却低回。
wàng lái zhōng bù lái.
望来终不来。
rén yán tóu shàng fā.
人言头上发。
zǒng xiàng chóu zhōng bái.
总向愁中白。
pāi shǒu xiào shā ōu.
拍手笑沙鸥。
yī shēn dōu shì chóu.
一身都是愁。

《菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋 辛弃疾)拼音解读

《pú sà mán ·jīn líng shǎng xīn tíng wéi yè chéng xiàng fù 》 xīn qì jí

qīng shān yù gòng gāo rén yǔ 。
lián piān wàn mǎ lái wú shù 。
yān yǔ què dī huí 。
wàng lái zhōng bú lái 。
rén yán tóu shàng fā 。
zǒng xiàng chóu zhōng bái 。
pāi shǒu xiào shā ōu 。
yī shēn dōu shì chóu 。

zuò zhě jiǎn jiè (xīn qì jí )

xīn qì jí tóu xiàng

xīn qì jí (1140-1207),nán sòng cí rén 。yuán zì tǎn fū ,gǎi zì yòu ān ,bié hào jià xuān ,hàn zú ,lì chéng (jīn shān dōng jì nán )rén 。chū shēng shí ,zhōng yuán yǐ wéi jīn bīng suǒ zhàn 。21suì cān jiā kàng jīn yì jun1 ,bú jiǔ guī nán sòng 。lì rèn hú běi 、jiāng xī 、hú nán 、fú jiàn 、zhè dōng ān fǔ shǐ děng zhí 。yī shēng lì zhǔ kàng jīn 。céng shàng 《měi qín shí lùn 》yǔ 《jiǔ yì 》,tiáo chén zhàn shǒu zhī cè 。qí cí shū xiě lì tú huī fù guó jiā tǒng yī de ài guó rè qíng ,qīng sù zhuàng zhì nán chóu de bēi fèn ,duì dāng shí zhí zhèng zhě de qū rǔ qiú hé pō duō qiǎn zé ;yě yǒu bú shǎo yín yǒng zǔ guó hé shān de zuò pǐn 。tí cái guǎng kuò yòu shàn huà yòng qián rén diǎn gù rù cí ,fēng gé chén xióng háo mài yòu bú fá xì nì róu mèi zhī chù 。yóu yú xīn qì jí de kàng jīn zhǔ zhāng yǔ dāng zhèng de zhǔ hé pài zhèng jiàn bú hé ,hòu bèi dàn hé luò zhí ,tuì yǐn jiāng xī dài hú 。

pú sà mán ·jīn líng shǎng xīn tíng wéi yè chéng xiàng fù fān yì jí zhù shì

fān yì
qīng shān yǒu yì yào tóng gāo yǎ zhī rén jiāo tán ,xiàng wàn mǎ bēn téng yī yàng jiē lián ér lái 。què zài yān yǔ zhōng pái huái ,chí chí bú néng dào dá 。
rén men dōu shuō tóu shàng de bái fā shì yīn wéi chóu kǔ suǒ zhì 。rú guǒ zhēn shì zhè yàng de huà ,wǒ bú jìn yào pāi shǒu cháo xiào nà xiē hún shēn bái sè de shā ōu ,tā men qǐ fēi hún shēn dōu chōng mǎn le chóu xù ā 。

zhù shì
(1)yè chéng xiàng :jí yè héng ,zì mèng xī ,wù zhōu jīn huá rén 。yè héng yú chún xī yuán nián (1174)dōng shǐ rù jīng bài xiàng 。cǐ chēng chéng xiàng ,yīng gāi shì hòu lái zhuī jiā de 。
(2)qīng shān yù gòng gāo rén yǔ :sū shì 《yuè zhōu zhāng zhōng shě shòu lè táng 》:“qīng shān yǎn jiǎn rú gāo rén ,cháng shí bú kěn rù guān fǔ 。gāo rén zì yǔ shān yǒu sù ,bú dài zhāo yāo mǎn tíng hù 。”gāo rén :gāo yǎ de rén 。lián piān :jiē lián bú duàn de yàng zǐ 。
(3)dī huí :pái huái bú jìn de yàng zǐ 。
(4)chóu zhōng bái :bái jū yì 《bái lù 》:“rén shēng sì shí wèi quán shuāi ,wǒ wéi chóu duō bái fā chuí 。hé gù shuǐ biān shuāng bái lù ,wú chóu tóu shàng yì chuí sī ?”

pú sà mán ·jīn líng shǎng xīn tíng wéi yè chéng xiàng fù shǎng xī

  shàng què xiě shǎng xīn tíng de suǒ jiàn suǒ gǎn 。shǎng xīn tíng ,jù 《jǐng dìng jiàn kāng zhì 》,“zài (chéng xī )xià shuǐ mén zhī chéng shàng ,xià lín qín huái ,jìn guān lǎn zhī shèng 。”kāi tóu liǎng jù yóu xiě shān dào xiě rén ,jǐn jǐn kòu zhù le tí mù 。cāng cuì de qún shān fǎng fó yǒu yì yào tóng gāo yǎ de rén jiāo tán ,tā men lián piān ér lái luò yì bú jué ,yǒu sì wàn mǎ bēn téng .tā men zài máng máng de yān yǔ zhōng mí le lù ,pái huái qǐ lái ,yǎn kàn zhe lín jìn le ,què zhōng yú méi néng dào dá gēn qián .àn shì zhe zì jǐ suī yǒu cái què bú dé shī zhǎn ,huái cái bú yù ,zhuàng zhì nán chóu ,bào guó wú mén 。gāo rén jí yè héng 。qīng shān yǒu qíng ,gāo rén nán yù 。ér jīn sī rén yī dēng shàng shǎng xīn tíng ,nà wēi yǐ de qīng shān yǒu bú zhī yǒu duō shǎo xīn lǐ huà yào xiàng tā qīng sù hē 。qí shì rú wàn mǎ bēn téng ,jiē lián bú duàn 。bú shuō rén zhī tiào shān ,ér shuō shān zhī jiù rén ,zhè jiù bǎ jìng jǐng xiě huó le 。bú jǐn rú cǐ ,ér qiě duì tū chū rén wù yě yǒu hěn hǎo de yìng chèn zuò yòng 。cí lǐ yè héng de gāo dà xíng xiàng jìn háng le ,miáo huì yīn wéi yè héng shì yī wèi hěn yǒu cái gàn de zhǔ zhàn pài guān yuán 。《sòng shǐ ·yè héng chuán 》shuō tā “dé zhì bīng zhī yào ”。yè héng duì zuò zhě jí wéi shǎng shí ,rèn jiāng dōng ān fǔ sī cān yì guān ,jí shì duì yè héng tuī jiàn de ,yǐ hòu yòu xiàng cháo tíng jí lì tuī jiàn tā “ kāng kǎi yǒu dà luè ”。duì yú zhè yàng yī wèi “jīng lún shǒu ”,jiā zhī yǒu zhī yù zhī ēn ,cí rén duì cǐ shí fèn gǎn jī 。sān 、sì liǎng jù jiè yān yǔ zhī jǐng ,zhuǎn tū wū qí jué zhī bǐ ér wéi dī huái wǎn zhuǎn zhī bō ,chōng fèn biǎo xiàn le wú xiàn de chàng wǎng ,wú qióng de gǎn kǎi ,kě yǐ shuō shì jì tuō yáo shēn 。yè héng zhǔ zhàn ,yīn ér bú néng bú shòu dào zhǔ hé pài de fǎn duì ,tā shōu fù shī dì de dà jì yù dào le jí dà de zǔ lì ,cí rén yě jiù yóu xī wàng biàn chéng le shī wàng 。nà wēi yǐ de qīng shān jì rán xiàng wàn mǎ bēn téng ér lái ,xiàng chōng fēng xiàn zhèn de tiě qí 。cí rén kě wàng néng huī gē yuè mǎ chí chěng jiāng chǎng ,kě shì zhuǎn yǎn zhī jiān yòu yān yǔ mí méng ,zhē zhù le qīng shān ,ér wú shù qīng shān yě zhī xiàng shì wàn mǎ zài yān yǔ zhōng dī huái bú qián 。“wàng lái zhōng bú lái ”xiě pàn wàng zhī qiē ér shī wàng zhī shēn 。bú shuō chóu ,ér chóu jí shēn ;suī jí gǎn kǎi ,réng yǐ yùn jiè chū zhī 。

  xià què ,yóu tiào wàng qīng shān zhī chàng wǎng dǒu zhuǎn ér wéi yé yú shā ōu zhī huī xié ,dàn qǔ duàn yì bú duàn ,qí mò luò réng qīng xī kě jiàn 。suī zhe bǐ qīng kuài ,shí zé fā zì jī yù 。rén men dōu shuō tóu fā zǒng shì yóu cǐ chóu mèn biàn bái de 。“pāi shǒu xiào shā ōu ,yī shēn dōu shì chóu 。”rú guǒ shì zhè yàng de huà ,nà me shuǐ shàng de shā ōu tōng tǐ jiē bái ,qǐ bú shì yī shēn dōu shì chóu ma ?cí rén gù yì fā cǐ kuáng xiǎng ,ér qiě pāi shǒu xiào zhī ,sì hū bǎ shàng què xiē pāi dī huái chén yù de qì fēn yī sǎo ér guāng le ;rán ér zǎi xì tǐ wèi ,jiù huì chá jiào dào nà guàn chuān quán cí de “chóu ”zì bìng xiāo shī ,huò zhě shuō cí rén jí lì pái qiǎn zhè rú yān yǔ yī bān de wú jìn de chóu sī ,shì gǎn qíng shàng de zhèng zhā ,ér fēi xīn líng shàng de jiě tuō 。rén zhī fā bái bìng bú wán quán yóu yú rén xīn zhī chóu ;ér shā ōu tōng tǐ jiē bái ,shì qí zì rán tè zhēng ,yǔ chóu méi yǒu guān xì 。cí rén gù yì zào chéng luó jí shàng de cuò wù ,shuō dé yuè yōu mò sǎ tuō ,fǎn ér yuè shǐ rén gǎn dào qiáng zì jiě chóu ér yòu bú néng jiě de tòng kǔ ,jiè shuō niǎo yǔ chóu wú guān ,shí shuō chóu yǔ rén shèn qiē 。rén chóu shì shí ,niǎo chóu shì xū ,“yī shēn dōu shì chóu ”de shì niǎo hái shì rén ,bú bì jū ní yú zì jù de jiě shì ér zì xiǎo 。gù “pāi shǒu xiào shā ōu ”,yī zòng jí shì ;ér “yī shēn dōu shì chóu ”,què rú diàn yǐng shàng de “màn jìng tóu ”zài guān zhòng shì yě lǐ yóu kuài fàng màn le 。shí jì shàng “yī shēn dōu shì chóu ”shì yǔ “yān yǔ què dī huái ,wàng lái zhōng bú lái ”àn zhōng xī xī xiàng guān de 。jìn guǎn cí bǐ huí dàng qǔ shé ,rán ér tòu guò céng lán ,réng kě yǐ kàn qīng 。bái jū yì 《bái lù shī 》yún :“rén shēng sì shí wèi quán shuāi ,wǒ wéi chóu duō bái fā chuí 。hé gù shuǐ biān shuāng bái lù ,wú chóu tóu shàng yě chuí sī 。”xīn cí gài běn yú cǐ 。bái shī yán chóu xiǎn ,xīn cí yán chóu huì ,qí yán chóu yī yě 。dàn xīn cí duō le “pāi shǒu xiào ”yī céng yì sī 。bú guò jiù qí xíng xiàng lái kàn ,xīn cí jiào zhī bái shī gèng jiā huì shēng huì sè ;jiù qí gǎn qíng lái shuō ,zé gèng jiā zhì nóng shēn qiē 。cān yuè zuò zhě tóng nián zài jiàn kāng suǒ zuò de 《shuǐ lóng yín ·dēng jiàn kāng shǎng xīn tíng 》,chōng mǎn le jī fèn yōu chóu 。yǐ zhì yú “qiàn hé rén huàn qǔ ,hóng jīn cuì xiù ,wù yīng xióng lèi ”!xiōng zhōng jī yù rú cǐ ,zé dēng shǎng xīn tíng zhī suǒ jiàn suǒ gǎn dōu wú fēi “xiàn chóu gòng hèn ”ér yǐ 。yóu cǐ kě jiàn ,zài 《pú sà mán 》zhī zhōng yì bǎo hán zhe cí rén zhī chóu ,yīng xióng zhī lèi 。mǒu xiē xǐ jù huì shǐ yǒu xīn de guān zhòng zài xiào shēng zhōng qíng bú zì jìn dì diào xià rè lèi 。xiào hé yǎn lèi ,jiù shì sì hū máo dùn què yòu róng hé wú jiān de 。

pú sà mán ·jīn líng shǎng xīn tíng wéi yè chéng xiàng fù chuàng zuò bèi jǐng

  pú sà mán ·jīn líng shǎng xīn tíng wéi yè chéng xiàng fù ,zhè shǒu cí shì xīn qì jí zài gōng yuán 1174nián (nán sòng chún xī yuán nián )chū chūn zuò de 。dāng shí yè héng zài jiàn kāng rèn jiāng dōng ān fǔ shǐ ,zuò zhě rèn jiāng dōng ān fǔ sī cān yì guān 。yè héng yú chún xī yuán nián zhèng yuè shuài jiàn kāng ,cǐ hòu bú jiǔ jí rù jīng chéng lín ān ,hòu bài yòu chéng xiàng jiān shū mì shǐ 。

《pú sà mán ·jīn líng shǎng xīn tíng wéi yè chéng xiàng fù 》xīn qì jí pīn yīn dú yīn cān kǎo

pú sà mán jīn líng shǎng xīn tíng wèi yè chéng xiàng fù
pú sà mán ·jīn líng shǎng xīn tíng wéi yè chéng xiàng fù

qīng shān yù gòng gāo rén yǔ.
qīng shān yù gòng gāo rén yǔ 。
lián piān wàn mǎ lái wú shù.
lián piān wàn mǎ lái wú shù 。
yān yǔ què dī huí.
yān yǔ què dī huí 。
wàng lái zhōng bù lái.
wàng lái zhōng bú lái 。
rén yán tóu shàng fā.
rén yán tóu shàng fā 。
zǒng xiàng chóu zhōng bái.
zǒng xiàng chóu zhōng bái 。
pāi shǒu xiào shā ōu.
pāi shǒu xiào shā ōu 。
yī shēn dōu shì chóu.
yī shēn dōu shì chóu 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

辛弃疾 辛弃疾 辛弃疾(1140─1207)初幼安,号稼轩,济南历城(今属山东)人。受学于亳州刘瞻,与党怀英为同舍生,号辛党。绍兴三十一年(1161),金兵南侵,中原起义军烽起。弃疾聚众二千,隶耿京为掌书记,奉表南归。高宗于建康召见,授右承务郎,任满。改广德军通判。乾道四年(1168),通判建康府,上《美芹十论》、《九议》,力主抗金并提出不少恢复失地的建议。乾道八年(1172)知滁州。淳熙元年(1174),辟江东安抚司参议官,迁仓部郎官,出为江西提点刑狱,调京西转运判官,差知江陵府兼湖北安抚,迁知隆兴府兼江西安抚。五年(1178),召为大理少卿,出为湖北转运副使,改湖南转运副使。又改知潭州兼湖南安抚使,创建飞虎军,雄镇一方,为江上诸军之冠,迁知隆兴府兼江西安抚。淳熙八年(1181)冬,台臣王蔺劾弃疾「用钱如泥沙,杀人如草芥」,落职,卜居上饶城北之带湖,筑室百楹,以稼名轩,自号稼轩居士,自是投闲置散凡十年。绍熙三年(1192),起为提点福建刑狱,次年,知福州兼福建安抚使。以谏官黄艾、谢深甫论列,丐祠归。所居带湖雪楼毁于火,徙铅山期思之瓜山下,家居瓢泉长达八年。嘉泰三年(1203),起知绍兴府兼浙东安抚使,于会稽创建秋风亭。四年,改知镇江府。开禧元年(1205),复以言者论列,奉祠归铅山。开禧三年,年六十八,葬铅山南十五里阳原山中。德祐元年(1275)追谥忠敏。平生以气节自负,功业自许,谋猷略远,然谗摈销沮,南归四十馀年间,大半皆废弃不用,故陈亮《辛稼轩画像赞》叹为「真鼠枉用,真虎不用」。其胸中古今,用资为词,激昂排宕,别开生面,不可一世。《宋史》有传。有《稼轩集》,又有《稼轩奏议》一卷,均佚。今人辑有《稼轩诗文钞存》。词有四卷本《稼轩词》及十二卷本《稼轩长短句》两种。《四库总目提要》云:「其词慷慨纵横,有不可一世之概,于倚声家为变调,而异军特起,能于翦红刻翠之外,屹然别立一宗,迄今不废。」其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对南宋上层统治集团的屈辱投降进行揭露和批判;也有不少吟咏祖国河山的作品。艺术风格多样,而以豪放为主。热情洋溢,慷慨悲壮,笔力雄厚,与苏轼并称为「苏辛」。《破阵子·为陈同甫赋壮词以寄之》、《永遇乐·京口北固亭怀古》、《水龙吟·登建康赏心亭》、《菩萨蛮·书江西造口壁》等均有名。但部分作品也流露出抱负不能实现而产生的消极情绪。

辛弃疾的诗词

  • 水调歌头(和王正之右司吴江观雪见寄)
  • 破阵子(硖石道中有怀吴子似县慰)
  • 贺新郎(和吴明可给事安抚)
  • 江神子(别子似,未章寄潘德久)
  • 太常引(一轮秋影转金波)
  • 归朝欢(题晋臣敷文积翠岩)
  • 瑞鹤仙(寿上饶倅洪莘之,时摄郡事,且将赴漕事)
  • 《鹧鸪天 鹅湖归病起作》原文及翻译赏析
  • 江城子(戏同官)
  • 贺新郎·把酒长亭说
  • 宋代诗词推荐

  • 《清平乐·雪》孙道绚原文、翻译、赏析和诗意(清平乐·雪 孙道绚)
  • 清平乐(寿赵民则提刑,时新除,且素不喜饮)
  • 绣停针
  • 清平乐(郑长卿资政惠以龙焙绝品。余方酿芗林春色恨不得持去戏有此赠)
  • 摸鱼儿(寿傅枢阁中李夫人)
  • 《浪淘沙》李清照原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙·帘外五更风 李清照)
  • 满江红(赴玉山之谪,与诸父泛舟大泽,分题为别)
  • 念奴娇(暮春寿太守)
  • 声声慢(寄叶书隐)
  • 鹧鸪天(题赵次山鱼乐堂)
  • 《菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋 辛弃疾)原文,《菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋 辛弃疾)翻译,《菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋 辛弃疾)赏析,《菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋》辛弃疾原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·金陵赏心亭为叶丞相赋 辛弃疾)阅读答案,出自辛弃疾的作品

    诗词类别

    辛弃疾的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语