《木兰花 燕鸿过后莺归去》原文及翻译赏析

作者:晏殊 朝代:宋朝
《木兰花 燕鸿过后莺归去》原文及翻译赏析原文

古诗简介

《木兰花·燕鸿过后莺归去》是宋代词人晏殊的作品,被选入《宋词三百首》。这首词是作者慨叹人生苦短,主张及时行乐思想的词作,主要是写美景不长,春去难归的无奈及人去难留,只好借酒浇愁的心情。上片写浮生如梦,梦破云散之悲;下片写爱侣之逝,旷达自解。最后两句是词人看破红尘后的牢骚。“莫作独醒人”,劝慰人及时行乐,但又主张“烂醉”而应“有数”,则是词人抒情有节制的表现。全词用比兴手法抒情达意,用典娴熟贴切,艺术风格在大晏词中实不多见。

翻译/译文

鸿鹄春燕已飞走,黄莺随后也归去。这些可爱的鸟儿,一个个与我分离。仔细寻思起来,人生漂浮不定,千头万绪。莺歌燕舞的春景,像梦幻般没有几时,便如同秋云那样散去,再也难以寻觅她的影踪。像卓文君那样闻琴而知音,像汉水江妃那样温柔多情,遇到郑交甫解佩相赠。这样的神仙般的伴侣早已离我而去,即使挽断她们绫罗的衣裙,也不能留住她们的倩影。劝君莫要作举世昏醉,唯我独醒的人,不如到花间去尽情狂饮,让酒来麻醉我这颗受伤的心灵。

注释

⑴木兰花:词牌名。又名“玉楼春”。⑵浮生:谓人生漂浮不定。⑶春梦:喻好景不长。⑷闻琴:暗指卓文君事。据《史记》载:文君新寡,司马相如于夜以琴挑之,文君遂与相如私奔。解佩:典故出自刘向《列仙传》:郑交甫至汉皋台下,遇二仙女佩两珠,交甫与她们交谈,想得到她们所佩宝珠,二仙女解佩给他,但转眼仙女和佩珠都不见了。⑸独醒人:仅有的清醒的人。

创作背景

宋仁宗庆历三年(1043年),晏殊任同中书门下平章事(宰相),兼枢密使,握军政大权。其时,范仲淹为参知政事(副宰相),韩琦、富弼为枢密副使,欧阳修、蔡襄为谏官,人才济济,盛极一时。可惜宋仁宗不能果断明察,又听信反对派的攻击之言,则韩琦先被放出为外官,范仲淹、富弼、欧阳修也相继外放,晏殊则罢相。此词即作于这种背景之下。

赏析/鉴赏

这首词借青春和爱情的消失,感慨美好生活的无常,细腻含蓄而婉转地表达了作者的复杂情感。这是一首优美动人而有寓有深意的词作,为晏殊词的另类作品。上片起句“燕鸿过后莺归去”写春光消逝:燕子春天自南方来,鸿雁春天往北方飞,黄莺逢春而鸣,这些禽鸟按季节该来的来了,该去的也去了,那春光也来过又走了。这里写的是莺语燕飞的春归时候,恰逢莺燕都稀,更觉怅惘。“莺燕”,兼以喻人,春光易逝,美人相继散去,美好的年华与美好的爱情都不能长保,怎不让人感慨万千。“细算浮生千万绪”一句从客观转到主观,说对着上述现象,千头万绪,细细盘算,使人不能不正视的,正是人生若水面浮萍之暂起,这两句前后相承,又很自然地引出下面两句:“长于春梦几多时?散似秋云无觅处。”这两句改用白居易《花非花》词句“来如春梦几多时?去似朝云无觅处。”但旨意不同。作者此处写的是对于整个人生问题的思考,他把美好的年华、爱情与春梦的短长相比较,把亲爱的人的聚难散易与秋云的留、逝相对照,内涵广阔,感慨深沉。下片“闻琴解佩神仙侣,挽断罗衣留不住。”两句写失去美好爱情的旧事,是对上片感慨的具体申述,又是产生上片感慨的主要因素,这样使上下片的关系交互钩连,自然过渡。“闻琴”,指汉代的卓文君,她闻司马相如弹琴而爱慕他:“解佩”,指传说中的神女,曾解玉佩赠给情人。这两句是说像卓文君、神女这样的神仙伴侣要离开,挽断她们的罗衣也无法留住。随后作者激动地呼出:“劝君莫作独醒人,烂醉花间应有数。”意思是劝人要趁好花尚开的时候,花间痛饮消愁。这是受到重大刺激的反应,是对失去美与爱的更大的痛心。联系晏殊的生平来看,他写这件事,应该是别有寄托,非真写男女诀别。庆历年间,宋仁宗听信反对派的攻击之言,韩琦、范仲淹、富弼、欧阳修相继外放,晏殊则罢相。对于贤才相继离开朝廷,晏殊不能不痛心,他把他们的被贬,比作“挽断罗衣”而留不住的“神仙侣”。不宜“独醒”、只宜“烂醉”,当是一种愤慨之声。此词化用前人的诗句,信手拈来,自然贴切。词中的复杂的思想,反映了作者的人生态度和襟怀。

相关古诗分类

春天宋词三百首

晏殊简介

晏殊的诗词曲代表作晏殊(991-1055)字同叔,著名词人、诗人、散文家,汉族,北宋抚州府临川城人(今属江西进贤县文港镇沙河人),是抚州籍第一个宰相。晏殊与其第七子晏几道(1037-1110),在当时北宋词坛上,被称为“大晏”和“小晏”。十四岁以神童入试,赐同进士出身,命为秘书省正字,迁太常寺奉礼郎、光禄寺丞、尚书户部员外郎、太子舍人、翰林学士、左庶子,仁宗即位迁右谏议大夫兼侍读学士加给事中,进礼部侍郎,拜枢密使、参知政事加尚书左丞,庆历中拜集贤殿学士、同平章事兼枢密使、礼部刑部尚书、观文殿大学士知永兴军、兵部尚书,封临淄公,谥号元献,世称晏元献。晏殊历任要职,更兼提拔后进,如范仲淹、韩琦、欧阳修等,皆出其门。
《木兰花 燕鸿过后莺归去》原文及翻译赏析拼音解读

gǔ shī jiǎn jiè

《mù lán huā ·yàn hóng guò hòu yīng guī qù 》shì sòng dài cí rén yàn shū de zuò pǐn ,bèi xuǎn rù 《sòng cí sān bǎi shǒu 》。zhè shǒu cí shì zuò zhě kǎi tàn rén shēng kǔ duǎn ,zhǔ zhāng jí shí háng lè sī xiǎng de cí zuò ,zhǔ yào shì xiě měi jǐng bú zhǎng ,chūn qù nán guī de wú nài jí rén qù nán liú ,zhī hǎo jiè jiǔ jiāo chóu de xīn qíng 。shàng piàn xiě fú shēng rú mèng ,mèng pò yún sàn zhī bēi ;xià piàn xiě ài lǚ zhī shì ,kuàng dá zì jiě 。zuì hòu liǎng jù shì cí rén kàn pò hóng chén hòu de láo sāo 。“mò zuò dú xǐng rén ”,quàn wèi rén jí shí háng lè ,dàn yòu zhǔ zhāng “làn zuì ”ér yīng “yǒu shù ”,zé shì cí rén shū qíng yǒu jiē zhì de biǎo xiàn 。quán cí yòng bǐ xìng shǒu fǎ shū qíng dá yì ,yòng diǎn xián shú tiē qiē ,yì shù fēng gé zài dà yàn cí zhōng shí bú duō jiàn 。

fān yì /yì wén

hóng hú chūn yàn yǐ fēi zǒu ,huáng yīng suí hòu yě guī qù 。zhè xiē kě ài de niǎo ér ,yī gè gè yǔ wǒ fèn lí 。zǎi xì xún sī qǐ lái ,rén shēng piāo fú bú dìng ,qiān tóu wàn xù 。yīng gē yàn wǔ de chūn jǐng ,xiàng mèng huàn bān méi yǒu jǐ shí ,biàn rú tóng qiū yún nà yàng sàn qù ,zài yě nán yǐ xún mì tā de yǐng zōng 。xiàng zhuó wén jun1 nà yàng wén qín ér zhī yīn ,xiàng hàn shuǐ jiāng fēi nà yàng wēn róu duō qíng ,yù dào zhèng jiāo fǔ jiě pèi xiàng zèng 。zhè yàng de shén xiān bān de bàn lǚ zǎo yǐ lí wǒ ér qù ,jí shǐ wǎn duàn tā men líng luó de yī qún ,yě bú néng liú zhù tā men de qiàn yǐng 。quàn jun1 mò yào zuò jǔ shì hūn zuì ,wéi wǒ dú xǐng de rén ,bú rú dào huā jiān qù jìn qíng kuáng yǐn ,ràng jiǔ lái má zuì wǒ zhè kē shòu shāng de xīn líng 。

zhù shì

⑴mù lán huā :cí pái míng 。yòu míng “yù lóu chūn ”。⑵fú shēng :wèi rén shēng piāo fú bú dìng 。⑶chūn mèng :yù hǎo jǐng bú zhǎng 。⑷wén qín :àn zhǐ zhuó wén jun1 shì 。jù 《shǐ jì 》zǎi :wén jun1 xīn guǎ ,sī mǎ xiàng rú yú yè yǐ qín tiāo zhī ,wén jun1 suí yǔ xiàng rú sī bēn 。jiě pèi :diǎn gù chū zì liú xiàng 《liè xiān chuán 》:zhèng jiāo fǔ zhì hàn gāo tái xià ,yù èr xiān nǚ pèi liǎng zhū ,jiāo fǔ yǔ tā men jiāo tán ,xiǎng dé dào tā men suǒ pèi bǎo zhū ,èr xiān nǚ jiě pèi gěi tā ,dàn zhuǎn yǎn xiān nǚ hé pèi zhū dōu bú jiàn le 。⑸dú xǐng rén :jǐn yǒu de qīng xǐng de rén 。

chuàng zuò bèi jǐng

sòng rén zōng qìng lì sān nián (1043nián ),yàn shū rèn tóng zhōng shū mén xià píng zhāng shì (zǎi xiàng ),jiān shū mì shǐ ,wò jun1 zhèng dà quán 。qí shí ,fàn zhòng yān wéi cān zhī zhèng shì (fù zǎi xiàng ),hán qí 、fù bì wéi shū mì fù shǐ ,ōu yáng xiū 、cài xiāng wéi jiàn guān ,rén cái jì jì ,shèng jí yī shí 。kě xī sòng rén zōng bú néng guǒ duàn míng chá ,yòu tīng xìn fǎn duì pài de gōng jī zhī yán ,zé hán qí xiān bèi fàng chū wéi wài guān ,fàn zhòng yān 、fù bì 、ōu yáng xiū yě xiàng jì wài fàng ,yàn shū zé bà xiàng 。cǐ cí jí zuò yú zhè zhǒng bèi jǐng zhī xià 。

shǎng xī /jiàn shǎng

zhè shǒu cí jiè qīng chūn hé ài qíng de xiāo shī ,gǎn kǎi měi hǎo shēng huó de wú cháng ,xì nì hán xù ér wǎn zhuǎn dì biǎo dá le zuò zhě de fù zá qíng gǎn 。zhè shì yī shǒu yōu měi dòng rén ér yǒu yù yǒu shēn yì de cí zuò ,wéi yàn shū cí de lìng lèi zuò pǐn 。shàng piàn qǐ jù “yàn hóng guò hòu yīng guī qù ”xiě chūn guāng xiāo shì :yàn zǐ chūn tiān zì nán fāng lái ,hóng yàn chūn tiān wǎng běi fāng fēi ,huáng yīng féng chūn ér míng ,zhè xiē qín niǎo àn jì jiē gāi lái de lái le ,gāi qù de yě qù le ,nà chūn guāng yě lái guò yòu zǒu le 。zhè lǐ xiě de shì yīng yǔ yàn fēi de chūn guī shí hòu ,qià féng yīng yàn dōu xī ,gèng jiào chàng wǎng 。“yīng yàn ”,jiān yǐ yù rén ,chūn guāng yì shì ,měi rén xiàng jì sàn qù ,měi hǎo de nián huá yǔ měi hǎo de ài qíng dōu bú néng zhǎng bǎo ,zěn bú ràng rén gǎn kǎi wàn qiān 。“xì suàn fú shēng qiān wàn xù ”yī jù cóng kè guān zhuǎn dào zhǔ guān ,shuō duì zhe shàng shù xiàn xiàng ,qiān tóu wàn xù ,xì xì pán suàn ,shǐ rén bú néng bú zhèng shì de ,zhèng shì rén shēng ruò shuǐ miàn fú píng zhī zàn qǐ ,zhè liǎng jù qián hòu xiàng chéng ,yòu hěn zì rán dì yǐn chū xià miàn liǎng jù :“zhǎng yú chūn mèng jǐ duō shí ?sàn sì qiū yún wú mì chù 。”zhè liǎng jù gǎi yòng bái jū yì 《huā fēi huā 》cí jù “lái rú chūn mèng jǐ duō shí ?qù sì cháo yún wú mì chù 。”dàn zhǐ yì bú tóng 。zuò zhě cǐ chù xiě de shì duì yú zhěng gè rén shēng wèn tí de sī kǎo ,tā bǎ měi hǎo de nián huá 、ài qíng yǔ chūn mèng de duǎn zhǎng xiàng bǐ jiào ,bǎ qīn ài de rén de jù nán sàn yì yǔ qiū yún de liú 、shì xiàng duì zhào ,nèi hán guǎng kuò ,gǎn kǎi shēn chén 。xià piàn “wén qín jiě pèi shén xiān lǚ ,wǎn duàn luó yī liú bú zhù 。”liǎng jù xiě shī qù měi hǎo ài qíng de jiù shì ,shì duì shàng piàn gǎn kǎi de jù tǐ shēn shù ,yòu shì chǎn shēng shàng piàn gǎn kǎi de zhǔ yào yīn sù ,zhè yàng shǐ shàng xià piàn de guān xì jiāo hù gōu lián ,zì rán guò dù 。“wén qín ”,zhǐ hàn dài de zhuó wén jun1 ,tā wén sī mǎ xiàng rú dàn qín ér ài mù tā :“jiě pèi ”,zhǐ chuán shuō zhōng de shén nǚ ,céng jiě yù pèi zèng gěi qíng rén 。zhè liǎng jù shì shuō xiàng zhuó wén jun1 、shén nǚ zhè yàng de shén xiān bàn lǚ yào lí kāi ,wǎn duàn tā men de luó yī yě wú fǎ liú zhù 。suí hòu zuò zhě jī dòng dì hū chū :“quàn jun1 mò zuò dú xǐng rén ,làn zuì huā jiān yīng yǒu shù 。”yì sī shì quàn rén yào chèn hǎo huā shàng kāi de shí hòu ,huā jiān tòng yǐn xiāo chóu 。zhè shì shòu dào zhòng dà cì jī de fǎn yīng ,shì duì shī qù měi yǔ ài de gèng dà de tòng xīn 。lián xì yàn shū de shēng píng lái kàn ,tā xiě zhè jiàn shì ,yīng gāi shì bié yǒu jì tuō ,fēi zhēn xiě nán nǚ jué bié 。qìng lì nián jiān ,sòng rén zōng tīng xìn fǎn duì pài de gōng jī zhī yán ,hán qí 、fàn zhòng yān 、fù bì 、ōu yáng xiū xiàng jì wài fàng ,yàn shū zé bà xiàng 。duì yú xián cái xiàng jì lí kāi cháo tíng ,yàn shū bú néng bú tòng xīn ,tā bǎ tā men de bèi biǎn ,bǐ zuò “wǎn duàn luó yī ”ér liú bú zhù de “shén xiān lǚ ”。bú yí “dú xǐng ”、zhī yí “làn zuì ”,dāng shì yī zhǒng fèn kǎi zhī shēng 。cǐ cí huà yòng qián rén de shī jù ,xìn shǒu niān lái ,zì rán tiē qiē 。cí zhōng de fù zá de sī xiǎng ,fǎn yìng le zuò zhě de rén shēng tài dù hé jīn huái 。

xiàng guān gǔ shī fèn lèi

chūn tiān sòng cí sān bǎi shǒu

yàn shū jiǎn jiè

yàn shū de shī cí qǔ dài biǎo zuò yàn shū (991-1055)zì tóng shū ,zhe míng cí rén 、shī rén 、sàn wén jiā ,hàn zú ,běi sòng fǔ zhōu fǔ lín chuān chéng rén (jīn shǔ jiāng xī jìn xián xiàn wén gǎng zhèn shā hé rén ),shì fǔ zhōu jí dì yī gè zǎi xiàng 。yàn shū yǔ qí dì qī zǐ yàn jǐ dào (1037-1110),zài dāng shí běi sòng cí tán shàng ,bèi chēng wéi “dà yàn ”hé “xiǎo yàn ”。shí sì suì yǐ shén tóng rù shì ,cì tóng jìn shì chū shēn ,mìng wéi mì shū shěng zhèng zì ,qiān tài cháng sì fèng lǐ láng 、guāng lù sì chéng 、shàng shū hù bù yuán wài láng 、tài zǐ shě rén 、hàn lín xué shì 、zuǒ shù zǐ ,rén zōng jí wèi qiān yòu jiàn yì dà fū jiān shì dú xué shì jiā gěi shì zhōng ,jìn lǐ bù shì láng ,bài shū mì shǐ 、cān zhī zhèng shì jiā shàng shū zuǒ chéng ,qìng lì zhōng bài jí xián diàn xué shì 、tóng píng zhāng shì jiān shū mì shǐ 、lǐ bù xíng bù shàng shū 、guān wén diàn dà xué shì zhī yǒng xìng jun1 、bīng bù shàng shū ,fēng lín zī gōng ,shì hào yuán xiàn ,shì chēng yàn yuán xiàn 。yàn shū lì rèn yào zhí ,gèng jiān tí bá hòu jìn ,rú fàn zhòng yān 、hán qí 、ōu yáng xiū děng ,jiē chū qí mén 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

晏殊 晏殊 晏殊(991-1055)字同叔,北宋政治家、文学家。抚州临川(今属江西)人。七岁能文,十四岁以神童召试,赐同进士出身。在真、仁两朝从秘书省正字到知制诰,礼部、刑部、工部尚书,同中书门下平章事、集贤殿大学士兼枢密使。谥元献。平生爱荐举贤才,范仲淹、韩琦、欧阳修等名臣皆出其门下。他一生富贵优游,所作多吟成于舞榭歌台、花前月下,而笔调闲婉,理致深蕴,音律谐适,词语雅丽,为当时词坛耆宿,在北宋文坛上享有很高的地位。诗、文、词兼擅。《宋史》本传说他「文章赡丽,应用不穷。尤工诗,闲雅有情思」。词作受冯延已的影响较深,与欧阳修并称「晏欧」。题材比较狭窄,对南唐词因袭成分较大。由于一生显贵,词作主要反映富贵闲适的生活,以及在这种生活环境中产生的感触和闲愁。《浣溪沙(无可奈何花落去)》是其代表作,其中「无可奈何花落去,似曾相识燕归来」为传诵之名句。间或流露出旷达的情怀,概括出对人们有启迪的人生哲理。艺术风格和婉明丽,清新含蓄。所作皆为小令,善于即景抒情,以鲜明生动的形象,构成形神兼备的意境,写景重其精神,前人评为「更自神到」。语言精炼浑成。这是他的词作内容虽一般却能万口流传的主要原因。在小令的写作技巧上,晏殊有所发展,且使之日臻纯熟。原有集,已散佚,仅存《珠玉词》130多首及清人所辑《晏元献遗文》。又编有类书《类要》,今存残本。

晏殊的诗词

  • 踏莎行·碧海无波
  • 胡捣练
  • 撼庭秋·别来音信千里
  • 浣溪沙·一向年光有限身
  • 破阵子·燕子欲归时节
  • 《破阵子·春景》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(破阵子·春景 晏殊)
  • 送凌侍郎还宣州
  • 《浣溪沙》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(浣溪沙·一曲新词酒一杯 晏殊)
  • 《破阵子》晏殊原文、翻译、赏析和诗意(破阵子·燕子欲归时节 晏殊)
  • 浣溪沙·一曲新词酒一杯
  • 宋朝诗词推荐

  • 满庭芳(柳与堤回)
  • 8x8x8x水蜜桃-8x8x8x水蜜桃安卓ios通用版下载v9.4.0
  • 归朝欢(我梦扁舟浮震泽)
  • 十二月十九日夜中发鄂渚晓泊汉阳亲旧携酒追送聊为短句
  • 沁园春·答九华叶贤良
  • 蝶恋花(泪湿罗衣脂粉满)
  • 秋夜月·当初聚散
  • 望江南·天上月
  • 醉落魄·九日吴胜之运使黄鹤山登高
  • 采桑子(无端恼破桃源梦)
  • 《木兰花 燕鸿过后莺归去》原文及翻译赏析原文,《木兰花 燕鸿过后莺归去》原文及翻译赏析翻译,《木兰花 燕鸿过后莺归去》原文及翻译赏析赏析,《木兰花 燕鸿过后莺归去》原文及翻译赏析阅读答案,出自晏殊的作品

    诗词类别

    晏殊的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语