《菩萨蛮 玉楼明月长相忆》原文及翻译赏析

作者:温庭筠 朝代:唐朝
《菩萨蛮 玉楼明月长相忆》原文及翻译赏析原文

翻译/译文

译文楼如白玉,楼外垂柳摇曳,正是暮春时节。梦中,萋萋的芳草、萧萧的马鸣,闺楼中的思妇,在明月之夜,正在苦苦地思忆着远方的离人。罗帐上绣有一双金色的翡翠鸟,芳香的蜡烛融为滴滴的蜡泪。窗外残红飘落、子规啼血,窗内残梦凄迷、哀思绵绵。空楼相忆,思妇徒盼离人归来。

注释①玉楼:楼的美称。②袅娜:细长柔美貌。春无力:即春风无力,用以形容春风柔软。③萋萋:草茂盛貌。④画罗:有图案的丝织品,或指灯罩。金翡翠:即画罗上金色的翡翠鸟。⑤香烛:加有香料的烛,亦是对烛的美称。销成泪:蜡烛燃烧后垂下的蜡滴比作眼泪。⑥子规:即杜鹃鸟,常夜鸣,声音似“不如归去”。

赏析/鉴赏

  这是温庭筠组词《菩萨蛮》十四首的第六首,表现思妇在玉楼苦于思忆而梦魂颠倒的情景。综观全词,起两句为入梦,结两句为梦醒,“门外”两句为梦中幻景,“画罗”两句为梦时衬景,从室外写到室内,由梦前写到梦后,层次分明,脉络清晰,兼有幽深、精绝之美。

  “玉楼明月长相忆,柳丝袅娜春无力。”首两句点明时间、地点和诗歌主人公的身份。一句“玉楼明月长相忆”,即将全词笼罩在一片离情别绪的氛围之中。柳丝袅娜,正是暮春时节,闺楼中的思妇,在明月之夜,正在苦苦地思忆着远方的离人。楼如白玉,楼外垂柳摇曳,并且在明月朗照之下,景象非常清幽。春风沉醉,这应是春情生发的大好辰光,此景是思妇所见,却教她顿生悔恨之情。“春无力”三字描写春柳柔媚,反衬了主人公相思之久且深,暗示思妇的痛苦不堪、心神恍惚而无可奈何的情态。

  “门外草萋萋,送君闻马嘶。”三四句进一步叙述当日送行场面,萋萋的芳草、萧萧的马鸣,是声色的结合,加重了离别的氛围。这应是思妇长久思忆而神魂飘荡中出现的梦境,是思忆当初送别情节在梦境中的再现,此种依依惜别的刹那情景,最是离人梦绕魂牵、永不会忘却的。

  “画罗金翡翠,香烛销成泪。”过片写眼前事,从室外移至室内,写玉楼中的长夜思念:罗帐上绣有一双金色的翡翠鸟,芳香的蜡烛融为滴滴的蜡泪。这是一个环境幽美.陈设富丽的地方,可“泪”字却已暗示出了女主人公生活中的不幸,而一个“销”字尤见漫漫长夜思妇难眠之孤寂。

  “花落子规啼,绿窗残梦迷。”最后一句转写梦,似乎矛盾,然矛盾中自有道理。或许在空楼相忆时的词中人本已入梦,并梦见了当时送别的情景,这样更能体现相忆之久。以景铺叙,窗外残红飘落、子规啼血,窗内残梦凄迷、哀思绵绵,此句以“花落子规啼”的凄迷景色,映衬人在梦中的痛苦情怀。

  全词描绘了远离人的悠悠行远,闺中人的脉脉多情,无论是“玉楼明月”的幽寂,“柳丝袅娜”的清柔,“画罗金翡翠”的凄迷,还是“花落子规啼”的哀艳,皆是闲闲流转,景真情真,一派自然,读来意味深长。

  此词约作于唐大中(847—860)年间。五代孙光宪《北梦琐言》卷四载:宣宗爱唱《菩萨蛮》词。令狐相国(綯)假其(温庭筠)新撰密进之,戒令勿泄,而遽言于人,由是疏之。温亦有言曰:“中书堂内坐将军。”讥相国无学也。《乐府纪闻》记载此事云:“令狐綯假温庭筠手撰二十阕以进。”据此,《菩萨蛮》诸阕乃温庭筠所撰而由令狐绹进献唐宣宗之作。其时当在大中后期(850—859),正值温庭筠屡试不第之时。

温庭筠简介

温庭筠的诗词曲代表作

温庭筠(约812—866),唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,汉族,太原祁县,今山西祁县东南人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。

《菩萨蛮 玉楼明月长相忆》原文及翻译赏析拼音解读

fān yì /yì wén

yì wén lóu rú bái yù ,lóu wài chuí liǔ yáo yè ,zhèng shì mù chūn shí jiē 。mèng zhōng ,qī qī de fāng cǎo 、xiāo xiāo de mǎ míng ,guī lóu zhōng de sī fù ,zài míng yuè zhī yè ,zhèng zài kǔ kǔ dì sī yì zhe yuǎn fāng de lí rén 。luó zhàng shàng xiù yǒu yī shuāng jīn sè de fěi cuì niǎo ,fāng xiāng de là zhú róng wéi dī dī de là lèi 。chuāng wài cán hóng piāo luò 、zǐ guī tí xuè ,chuāng nèi cán mèng qī mí 、āi sī mián mián 。kōng lóu xiàng yì ,sī fù tú pàn lí rén guī lái 。

zhù shì ①yù lóu :lóu de měi chēng 。②niǎo nà :xì zhǎng róu měi mào 。chūn wú lì :jí chūn fēng wú lì ,yòng yǐ xíng róng chūn fēng róu ruǎn 。③qī qī :cǎo mào shèng mào 。④huà luó :yǒu tú àn de sī zhī pǐn ,huò zhǐ dēng zhào 。jīn fěi cuì :jí huà luó shàng jīn sè de fěi cuì niǎo 。⑤xiāng zhú :jiā yǒu xiāng liào de zhú ,yì shì duì zhú de měi chēng 。xiāo chéng lèi :là zhú rán shāo hòu chuí xià de là dī bǐ zuò yǎn lèi 。⑥zǐ guī :jí dù juān niǎo ,cháng yè míng ,shēng yīn sì “bú rú guī qù ”。

shǎng xī /jiàn shǎng

  zhè shì wēn tíng jun1 zǔ cí 《pú sà mán 》shí sì shǒu de dì liù shǒu ,biǎo xiàn sī fù zài yù lóu kǔ yú sī yì ér mèng hún diān dǎo de qíng jǐng 。zōng guān quán cí ,qǐ liǎng jù wéi rù mèng ,jié liǎng jù wéi mèng xǐng ,“mén wài ”liǎng jù wéi mèng zhōng huàn jǐng ,“huà luó ”liǎng jù wéi mèng shí chèn jǐng ,cóng shì wài xiě dào shì nèi ,yóu mèng qián xiě dào mèng hòu ,céng cì fèn míng ,mò luò qīng xī ,jiān yǒu yōu shēn 、jīng jué zhī měi 。

  “yù lóu míng yuè zhǎng xiàng yì ,liǔ sī niǎo nà chūn wú lì 。”shǒu liǎng jù diǎn míng shí jiān 、dì diǎn hé shī gē zhǔ rén gōng de shēn fèn 。yī jù “yù lóu míng yuè zhǎng xiàng yì ”,jí jiāng quán cí lóng zhào zài yī piàn lí qíng bié xù de fēn wéi zhī zhōng 。liǔ sī niǎo nà ,zhèng shì mù chūn shí jiē ,guī lóu zhōng de sī fù ,zài míng yuè zhī yè ,zhèng zài kǔ kǔ dì sī yì zhe yuǎn fāng de lí rén 。lóu rú bái yù ,lóu wài chuí liǔ yáo yè ,bìng qiě zài míng yuè lǎng zhào zhī xià ,jǐng xiàng fēi cháng qīng yōu 。chūn fēng chén zuì ,zhè yīng shì chūn qíng shēng fā de dà hǎo chén guāng ,cǐ jǐng shì sī fù suǒ jiàn ,què jiāo tā dùn shēng huǐ hèn zhī qíng 。“chūn wú lì ”sān zì miáo xiě chūn liǔ róu mèi ,fǎn chèn le zhǔ rén gōng xiàng sī zhī jiǔ qiě shēn ,àn shì sī fù de tòng kǔ bú kān 、xīn shén huǎng hū ér wú kě nài hé de qíng tài 。

  “mén wài cǎo qī qī ,sòng jun1 wén mǎ sī 。”sān sì jù jìn yī bù xù shù dāng rì sòng háng chǎng miàn ,qī qī de fāng cǎo 、xiāo xiāo de mǎ míng ,shì shēng sè de jié hé ,jiā zhòng le lí bié de fēn wéi 。zhè yīng shì sī fù zhǎng jiǔ sī yì ér shén hún piāo dàng zhōng chū xiàn de mèng jìng ,shì sī yì dāng chū sòng bié qíng jiē zài mèng jìng zhōng de zài xiàn ,cǐ zhǒng yī yī xī bié de shā nà qíng jǐng ,zuì shì lí rén mèng rào hún qiān 、yǒng bú huì wàng què de 。

  “huà luó jīn fěi cuì ,xiāng zhú xiāo chéng lèi 。”guò piàn xiě yǎn qián shì ,cóng shì wài yí zhì shì nèi ,xiě yù lóu zhōng de zhǎng yè sī niàn :luó zhàng shàng xiù yǒu yī shuāng jīn sè de fěi cuì niǎo ,fāng xiāng de là zhú róng wéi dī dī de là lèi 。zhè shì yī gè huán jìng yōu měi .chén shè fù lì de dì fāng ,kě “lèi ”zì què yǐ àn shì chū le nǚ zhǔ rén gōng shēng huó zhōng de bú xìng ,ér yī gè “xiāo ”zì yóu jiàn màn màn zhǎng yè sī fù nán mián zhī gū jì 。

  “huā luò zǐ guī tí ,lǜ chuāng cán mèng mí 。”zuì hòu yī jù zhuǎn xiě mèng ,sì hū máo dùn ,rán máo dùn zhōng zì yǒu dào lǐ 。huò xǔ zài kōng lóu xiàng yì shí de cí zhōng rén běn yǐ rù mèng ,bìng mèng jiàn le dāng shí sòng bié de qíng jǐng ,zhè yàng gèng néng tǐ xiàn xiàng yì zhī jiǔ 。yǐ jǐng pù xù ,chuāng wài cán hóng piāo luò 、zǐ guī tí xuè ,chuāng nèi cán mèng qī mí 、āi sī mián mián ,cǐ jù yǐ “huā luò zǐ guī tí ”de qī mí jǐng sè ,yìng chèn rén zài mèng zhōng de tòng kǔ qíng huái 。

  quán cí miáo huì le yuǎn lí rén de yōu yōu háng yuǎn ,guī zhōng rén de mò mò duō qíng ,wú lùn shì “yù lóu míng yuè ”de yōu jì ,“liǔ sī niǎo nà ”de qīng róu ,“huà luó jīn fěi cuì ”de qī mí ,hái shì “huā luò zǐ guī tí ”de āi yàn ,jiē shì xián xián liú zhuǎn ,jǐng zhēn qíng zhēn ,yī pài zì rán ,dú lái yì wèi shēn zhǎng 。

  cǐ cí yuē zuò yú táng dà zhōng (847—860)nián jiān 。wǔ dài sūn guāng xiàn 《běi mèng suǒ yán 》juàn sì zǎi :xuān zōng ài chàng 《pú sà mán 》cí 。lìng hú xiàng guó (táo )jiǎ qí (wēn tíng jun1 )xīn zhuàn mì jìn zhī ,jiè lìng wù xiè ,ér jù yán yú rén ,yóu shì shū zhī 。wēn yì yǒu yán yuē :“zhōng shū táng nèi zuò jiāng jun1 。”jī xiàng guó wú xué yě 。《lè fǔ jì wén 》jì zǎi cǐ shì yún :“lìng hú táo jiǎ wēn tíng jun1 shǒu zhuàn èr shí què yǐ jìn 。”jù cǐ ,《pú sà mán 》zhū què nǎi wēn tíng jun1 suǒ zhuàn ér yóu lìng hú táo jìn xiàn táng xuān zōng zhī zuò 。qí shí dāng zài dà zhōng hòu qī (850—859),zhèng zhí wēn tíng jun1 lǚ shì bú dì zhī shí 。

wēn tíng jun1 jiǎn jiè

wēn tíng jun1 de shī cí qǔ dài biǎo zuò

wēn tíng jun1 (yuē 812—866),táng dài shī rén 、cí rén 。běn míng qí ,zì fēi qīng ,hàn zú ,tài yuán qí xiàn ,jīn shān xī qí xiàn dōng nán rén 。fù yǒu tiān cái ,wén sī mǐn jié ,měi rù shì ,yā guān yùn ,bā chā shǒu ér chéng bā yùn ,suǒ yǐ yě yǒu “wēn bā chā ”zhī chēng 。rán shì cái bú jī ,yòu hǎo jī cì quán guì ,duō fàn jì huì ,qǔ zēng yú shí ,gù lǚ jǔ jìn shì bú dì ,zhǎng bèi biǎn yì ,zhōng shēng bú dé zhì 。guān zhōng guó zǐ zhù jiāo 。jīng tōng yīn lǜ 。gōng shī ,yǔ lǐ shāng yǐn qí míng ,shí chēng “wēn lǐ ”。qí shī cí zǎo huá lì ,nóng yàn jīng zhì ,nèi róng duō xiě guī qíng 。qí cí yì shù chéng jiù zài wǎn táng zhū cí rén zhī shàng ,wéi “huā jiān pài ”shǒu yào cí rén ,duì cí de fā zhǎn yǐng xiǎng jiào dà 。zài cí shǐ shàng ,yǔ wéi zhuāng qí míng ,bìng chēng “wēn wéi ”。cún cí qī shí yú shǒu 。hòu rén jí yǒu 《wēn fēi qīng jí 》jí 《jīn lián jí 》。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

温庭筠 温庭筠 温庭筠(812?─870?)唐末诗人和词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。温彦博裔孙。富有天才,然恃才不羁,生活放浪,又好讥刺权贵,多犯忌讳,因薄其有才无行得罪宰相令狐绹,取憎于时,故屡举进士不第,长被乏抑,终生不得志。大中十三年(859),出为隋县尉。徐商镇襄阳,召为巡官,常与殷成式、韦蟾等唱和。后来,归江东,任方城尉。咸通七年(866),徐商知政事,用为国子助教,主持秋试,悯擢寒士。竟流落而终。工诗,与李商隐齐名,时称「温李」,但成就不及李。温庭筠精通音律。其诗辞藻华丽,艳精致,内容多写闺情,仅少数作品对时政有所反映。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为「花间派」首要词人,对词的发展影响较大。然题材狭窄,多写妇女离愁别恨之作,简洁含蓄、情深意远,但伤之于柔弱秾艳。在词史上,温庭筠与韦庄齐名,并称「温韦」。相传温庭筠文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有「温八叉」之称。现存词六十余首。后人集有《温飞卿集》及《金奁集》。

温庭筠的诗词

  • 《清明日》清明日温庭筠原文、翻译、赏析和诗意
  • 渭上题三首
  • 过陈琳墓
  • 清旦题采药翁草堂
  • 常林欢歌
  • 马嵬驿
  • 题城南杜邠公林亭(时公镇淮南自西蜀移节)
  • 观棋(一作段成式诗)
  • 拂舞词 / 公无渡河
  • 东归有怀
  • 唐朝诗词推荐

  • 不见
  • 青苹果yy8848私人影视-青苹果yy8848私人影视完整版下载v2.9.7
  • 寄韩潮州愈
  • 从军行(海畔风吹冻泥裂)
  • 登鹳雀楼
  • 古风(战国何纷纷)
  • 题所居村舍
  • 怀良人(蓬鬓荆钗世所稀)
  • 金陵图(谁谓伤心画不成)
  • 题终南翠微寺空上人房
  • 《菩萨蛮 玉楼明月长相忆》原文及翻译赏析原文,《菩萨蛮 玉楼明月长相忆》原文及翻译赏析翻译,《菩萨蛮 玉楼明月长相忆》原文及翻译赏析赏析,《菩萨蛮 玉楼明月长相忆》原文及翻译赏析阅读答案,出自温庭筠的作品

    诗词类别

    温庭筠的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语