《宿建德江》宿建德江孟浩然原文、翻译、赏析和诗意

作者:孟浩然 朝代:唐代
《宿建德江》宿建德江孟浩然原文、翻译、赏析和诗意原文

《宿建德江》 孟浩然

移舟泊烟渚,日暮客愁新。
野旷天低树,江清月近人。

作者简介(孟浩然)

孟浩然头像

孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。

宿建德江翻译及注释

翻译
把小船停靠在烟雾迷蒙的小洲,日暮时分新愁又涌上客子心头。
旷野无边无际远天比树还低沉,江水清清明月来和人相亲相近。

注释
⑴建德江:指新安江流经建德(今属浙江)西部的一段江水。
⑵移舟:划动小船。泊:停船靠岸。烟渚(zhǔ):指江中雾气笼罩的小沙洲。烟:一作“幽”。渚:水中小块陆地。《尔雅·释水》:“水中可居者曰洲,小洲曰渚。”
⑶客:指作者自己。愁:为思乡而忧思不堪。
⑷野:原野。旷:空阔远大。天低树:天幕低垂,好像和树木相连。
⑸月近人:倒映在水中的月亮好像来靠近人。

宿建德江赏析

  这首诗不以行人出发为背景,也不以船行途中为背景,而是以舟泊暮宿为背景。它虽然露出一个“愁”字,但立即又将笔触转到景物描写上去了。可见它在选材和表现上都是很有特色的。诗的起句“移舟泊烟渚”,“移舟”,就是移舟近岸的意思;“泊”,这里有停船宿夜的含意。行船停靠在江中的一个烟雾朦胧的小洲边,这一面是点题,另一面也就为下文的写景抒情作了准备。

  第二句“日暮客愁新”,中的“日暮”显然和上句的“泊”、“烟”有联系,因为日暮,船需要停宿;也因为里的一段:“君子于役,不知其期,曷至哉?鸡栖于埘,日之夕矣,羊牛下来,君子于役,如之何勿思?”(《诗经·王风·君子于役》)这里写一位妇女,每当到夕阳西下、鸡进笼舍、牛羊归栏的时刻,她就更加思念在外服役的丈夫。

  远处的天空显得比近处的树木还要低,“低”和“旷”是相互依存、相互映衬的。第四句写夜已降临,高挂在天上的明月,映在澄清的江水中,和舟中的人是那么近,“近”和“清”也是相互依存、相互映衬的。“野旷天低树,江清月近人”。这种极富特色的景物,只有人在舟中才能领略得到的。诗的第二句就点出“客愁新”,这三四句好似诗人怀着愁心,在这广袤而宁静的宇宙之中,经过一番上下求索,终于发现了还有一轮孤月此刻和他是那么亲近。寂寞的愁心似乎寻得了慰藉,诗也就戛然而止了。

  然而,言虽止,意未尽。“皇皇三十载,书剑两无成。山水寻吴越,风尘厌洛京”(《自洛之越》)。诗人曾带着多年的准备、多年的希望奔入长安,而今却只能怀着一腔被弃置的忧愤南寻吴越。此刻,他孑然一身,面对着这四野茫茫、江水悠悠、明月孤舟的景色,那羁旅的惆怅,故乡的思念,仕途的失意,理想的幻灭,人生的坎坷……千愁万绪,不禁纷来沓至,涌上心头。“江清月近人”,这画面展示的是清澈平静的江水,以及水中的明月伴着船上的诗人;可那画面背后却是诗人的愁心已经随着江水流入思潮翻腾的海洋。“人禀七情,应物斯感;感物吟志,莫非自然”(刘勰《文心雕龙·明诗》)。孟浩然的这首小诗正是在这种情景相生、思与境谐的“自然流出”之中,显示出一种风韵天成、淡中有味、含而不露的艺术美。

  此诗先写羁旅夜泊,再叙日暮添愁;然后写到宇宙广袤宁静,明月伴人更亲。一隐一现,虚实相间,两相映衬,互为补充,构成一个特殊的意境。诗中虽只有一个愁字,却把诗人内心的忧愁写得淋漓尽致,然野旷江清,秋色历历在目。

宿建德江创作背景

  孟浩然于唐玄宗开元十八年(730年)离乡赴洛阳,再漫游吴越,借以排遣仕途失意的悲愤。《宿建德江》当作于作者漫游吴越时,与《问舟子》是同一时期的作品。

《宿建德江》孟浩然 拼音读音参考

sù jiàn dé jiāng
宿建德江

yí zhōu pō yān zhǔ, rì mù kè chóu xīn.
移舟泊烟渚,日暮客愁新。
yě kuàng tiān dī shù, jiāng qīng yuè jìn rén.
野旷天低树,江清月近人。

《宿建德江》宿建德江孟浩然原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《xiǔ jiàn dé jiāng 》 mèng hào rán

yí zhōu bó yān zhǔ ,rì mù kè chóu xīn 。
yě kuàng tiān dī shù ,jiāng qīng yuè jìn rén 。

zuò zhě jiǎn jiè (mèng hào rán )

mèng hào rán tóu xiàng

mèng hào rán (689-740),nán ,hàn zú ,táng dài shī rén 。běn míng bú xiáng (yī shuō míng hào ),zì hào rán ,xiāng zhōu xiāng yáng (jīn hú běi xiāng yáng )rén ,shì chēng “mèng xiāng yáng ”。hào rán ,shǎo hǎo jiē yì ,xǐ jì rén huàn nán ,gōng yú shī 。nián sì shí yóu jīng shī ,táng xuán zōng zhào yǒng qí shī ,zhì “bú cái míng zhǔ qì ”zhī yǔ ,xuán zōng wèi :“qīng zì bú qiú shì ,zhèn wèi cháng qì qīng ,nài hé wū wǒ ?”yīn fàng hái wèi shì ,hòu yǐn jū lù mén shān ,zhe shī èr bǎi yú shǒu 。mèng hào rán yǔ lìng yī wèi shān shuǐ tián yuán shī rén wáng wéi hé chēng wéi “wáng mèng ”。

xiǔ jiàn dé jiāng fān yì jí zhù shì

fān yì
bǎ xiǎo chuán tíng kào zài yān wù mí méng de xiǎo zhōu ,rì mù shí fèn xīn chóu yòu yǒng shàng kè zǐ xīn tóu 。
kuàng yě wú biān wú jì yuǎn tiān bǐ shù hái dī chén ,jiāng shuǐ qīng qīng míng yuè lái hé rén xiàng qīn xiàng jìn 。

zhù shì
⑴jiàn dé jiāng :zhǐ xīn ān jiāng liú jīng jiàn dé (jīn shǔ zhè jiāng )xī bù de yī duàn jiāng shuǐ 。
⑵yí zhōu :huá dòng xiǎo chuán 。bó :tíng chuán kào àn 。yān zhǔ (zhǔ):zhǐ jiāng zhōng wù qì lóng zhào de xiǎo shā zhōu 。yān :yī zuò “yōu ”。zhǔ :shuǐ zhōng xiǎo kuài lù dì 。《ěr yǎ ·shì shuǐ 》:“shuǐ zhōng kě jū zhě yuē zhōu ,xiǎo zhōu yuē zhǔ 。”
⑶kè :zhǐ zuò zhě zì jǐ 。chóu :wéi sī xiāng ér yōu sī bú kān 。
⑷yě :yuán yě 。kuàng :kōng kuò yuǎn dà 。tiān dī shù :tiān mù dī chuí ,hǎo xiàng hé shù mù xiàng lián 。
⑸yuè jìn rén :dǎo yìng zài shuǐ zhōng de yuè liàng hǎo xiàng lái kào jìn rén 。

xiǔ jiàn dé jiāng shǎng xī

  zhè shǒu shī bú yǐ háng rén chū fā wéi bèi jǐng ,yě bú yǐ chuán háng tú zhōng wéi bèi jǐng ,ér shì yǐ zhōu bó mù xiǔ wéi bèi jǐng 。tā suī rán lù chū yī gè “chóu ”zì ,dàn lì jí yòu jiāng bǐ chù zhuǎn dào jǐng wù miáo xiě shàng qù le 。kě jiàn tā zài xuǎn cái hé biǎo xiàn shàng dōu shì hěn yǒu tè sè de 。shī de qǐ jù “yí zhōu bó yān zhǔ ”,“yí zhōu ”,jiù shì yí zhōu jìn àn de yì sī ;“bó ”,zhè lǐ yǒu tíng chuán xiǔ yè de hán yì 。háng chuán tíng kào zài jiāng zhōng de yī gè yān wù méng lóng de xiǎo zhōu biān ,zhè yī miàn shì diǎn tí ,lìng yī miàn yě jiù wéi xià wén de xiě jǐng shū qíng zuò le zhǔn bèi 。

  dì èr jù “rì mù kè chóu xīn ”,zhōng de “rì mù ”xiǎn rán hé shàng jù de “bó ”、“yān ”yǒu lián xì ,yīn wéi rì mù ,chuán xū yào tíng xiǔ ;yě yīn wéi lǐ de yī duàn :“jun1 zǐ yú yì ,bú zhī qí qī ,hé zhì zāi ?jī qī yú shí ,rì zhī xī yǐ ,yáng niú xià lái ,jun1 zǐ yú yì ,rú zhī hé wù sī ?”(《shī jīng ·wáng fēng ·jun1 zǐ yú yì 》)zhè lǐ xiě yī wèi fù nǚ ,měi dāng dào xī yáng xī xià 、jī jìn lóng shě 、niú yáng guī lán de shí kè ,tā jiù gèng jiā sī niàn zài wài fú yì de zhàng fū 。

  yuǎn chù de tiān kōng xiǎn dé bǐ jìn chù de shù mù hái yào dī ,“dī ”hé “kuàng ”shì xiàng hù yī cún 、xiàng hù yìng chèn de 。dì sì jù xiě yè yǐ jiàng lín ,gāo guà zài tiān shàng de míng yuè ,yìng zài chéng qīng de jiāng shuǐ zhōng ,hé zhōu zhōng de rén shì nà me jìn ,“jìn ”hé “qīng ”yě shì xiàng hù yī cún 、xiàng hù yìng chèn de 。“yě kuàng tiān dī shù ,jiāng qīng yuè jìn rén ”。zhè zhǒng jí fù tè sè de jǐng wù ,zhī yǒu rén zài zhōu zhōng cái néng lǐng luè dé dào de 。shī de dì èr jù jiù diǎn chū “kè chóu xīn ”,zhè sān sì jù hǎo sì shī rén huái zhe chóu xīn ,zài zhè guǎng mào ér níng jìng de yǔ zhòu zhī zhōng ,jīng guò yī fān shàng xià qiú suǒ ,zhōng yú fā xiàn le hái yǒu yī lún gū yuè cǐ kè hé tā shì nà me qīn jìn 。jì mò de chóu xīn sì hū xún dé le wèi jiè ,shī yě jiù jiá rán ér zhǐ le 。

  rán ér ,yán suī zhǐ ,yì wèi jìn 。“huáng huáng sān shí zǎi ,shū jiàn liǎng wú chéng 。shān shuǐ xún wú yuè ,fēng chén yàn luò jīng ”(《zì luò zhī yuè 》)。shī rén céng dài zhe duō nián de zhǔn bèi 、duō nián de xī wàng bēn rù zhǎng ān ,ér jīn què zhī néng huái zhe yī qiāng bèi qì zhì de yōu fèn nán xún wú yuè 。cǐ kè ,tā jié rán yī shēn ,miàn duì zhe zhè sì yě máng máng 、jiāng shuǐ yōu yōu 、míng yuè gū zhōu de jǐng sè ,nà jī lǚ de chóu chàng ,gù xiāng de sī niàn ,shì tú de shī yì ,lǐ xiǎng de huàn miè ,rén shēng de kǎn kě ……qiān chóu wàn xù ,bú jìn fēn lái tà zhì ,yǒng shàng xīn tóu 。“jiāng qīng yuè jìn rén ”,zhè huà miàn zhǎn shì de shì qīng chè píng jìng de jiāng shuǐ ,yǐ jí shuǐ zhōng de míng yuè bàn zhe chuán shàng de shī rén ;kě nà huà miàn bèi hòu què shì shī rén de chóu xīn yǐ jīng suí zhe jiāng shuǐ liú rù sī cháo fān téng de hǎi yáng 。“rén bǐng qī qíng ,yīng wù sī gǎn ;gǎn wù yín zhì ,mò fēi zì rán ”(liú xié 《wén xīn diāo lóng ·míng shī 》)。mèng hào rán de zhè shǒu xiǎo shī zhèng shì zài zhè zhǒng qíng jǐng xiàng shēng 、sī yǔ jìng xié de “zì rán liú chū ”zhī zhōng ,xiǎn shì chū yī zhǒng fēng yùn tiān chéng 、dàn zhōng yǒu wèi 、hán ér bú lù de yì shù měi 。

  cǐ shī xiān xiě jī lǚ yè bó ,zài xù rì mù tiān chóu ;rán hòu xiě dào yǔ zhòu guǎng mào níng jìng ,míng yuè bàn rén gèng qīn 。yī yǐn yī xiàn ,xū shí xiàng jiān ,liǎng xiàng yìng chèn ,hù wéi bǔ chōng ,gòu chéng yī gè tè shū de yì jìng 。shī zhōng suī zhī yǒu yī gè chóu zì ,què bǎ shī rén nèi xīn de yōu chóu xiě dé lín lí jìn zhì ,rán yě kuàng jiāng qīng ,qiū sè lì lì zài mù 。

xiǔ jiàn dé jiāng chuàng zuò bèi jǐng

  mèng hào rán yú táng xuán zōng kāi yuán shí bā nián (730nián )lí xiāng fù luò yáng ,zài màn yóu wú yuè ,jiè yǐ pái qiǎn shì tú shī yì de bēi fèn 。《xiǔ jiàn dé jiāng 》dāng zuò yú zuò zhě màn yóu wú yuè shí ,yǔ 《wèn zhōu zǐ 》shì tóng yī shí qī de zuò pǐn 。

《xiǔ jiàn dé jiāng 》mèng hào rán pīn yīn dú yīn cān kǎo

sù jiàn dé jiāng
xiǔ jiàn dé jiāng

yí zhōu pō yān zhǔ, rì mù kè chóu xīn.
yí zhōu bó yān zhǔ ,rì mù kè chóu xīn 。
yě kuàng tiān dī shù, jiāng qīng yuè jìn rén.
yě kuàng tiān dī shù ,jiāng qīng yuè jìn rén 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

孟浩然 孟浩然 孟浩然(689─740),本名浩,字浩然,襄州襄阳(今湖北襄樊市)人。早年隐居家乡襄阳附近的鹿门山,闭门读书,以诗自娱。曾游历长江南北各地,巴蜀、吴越、湘赣等地都留下了他的足迹。四十岁时游长安,应进士不第。张九龄镇荆州时,署其为荆州从事,不久,患疽而卒,终年五十二岁。他是盛唐山水田园诗派的主要作家之一。诗与王维齐名,号王孟。其诗每无意求工而清超越俗,正复出人意表,清闲浅淡中,自有泉流石上,风来松下之音。有《孟浩然集》。

孟浩然的诗词

  • 清明日宴梅道士房 / 宴梅道士山房
  • 题义公禅房
  • 《送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴》送杜十四之江南/送杜晃进士之东吴孟浩然原文、翻译、赏析和诗意
  • 岁暮归南山 / 归故园作 / 归终南山
  • 《早寒江上有怀/早寒有怀/江上思归》早寒江上有怀/早寒有怀/江上思归孟浩然原文、翻译、赏析和诗意
  • 扬子津望京口
  • 《岁暮归南山/归故园作/归终南山》岁暮归南山/归故园作/归终南山孟浩然原文、翻译、赏析和诗意
  • 《秋登兰山寄张五/秋登万山寄张五/九月九日岘山寄张子容/秋登万山》孟浩然原文、翻译、赏析和诗意(秋登兰山寄张五/秋登万山寄张五/九月九日岘山寄张子容/秋登万山 孟浩然)
  • 南归阻雪
  • 送辛大之鄂渚不及
  • 唐代诗词推荐

  • 岭南诗句
  • 赠滕宗谅
  • 谢人墨
  • 访题表兄王藻渭上别业
  • 赠将军
  • 荆州贯休大师旧房
  • 和过张祜处士丹阳故居
  • 别仙客
  • 驿楼
  • 《宿建德江》宿建德江孟浩然原文、翻译、赏析和诗意原文,《宿建德江》宿建德江孟浩然原文、翻译、赏析和诗意翻译,《宿建德江》宿建德江孟浩然原文、翻译、赏析和诗意赏析,《宿建德江》宿建德江孟浩然原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自孟浩然的作品

    诗词类别

    孟浩然的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语