《浪淘沙令》李煜原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙令·帘外雨潺潺 李煜)

作者:李煜 朝代:五代
《浪淘沙令》李煜原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙令·帘外雨潺潺 李煜)原文

《浪淘沙令》 李煜

帘外雨潺潺,春意阑珊。
罗衾不耐五更寒。
梦里不知身是客,一晌贪欢。
独自莫凭栏,无限江山,别时容易见时难。
流水落花春去也,天上人间。

作者简介(李煜)

李煜头像

李煜,五代十国时南唐国君,961年-975年在位,字重光,初名从嘉,号钟隐、莲峰居士。汉族,彭城(今江苏徐州)人。南唐元宗李璟第六子,于宋建隆二年(961年)继位,史称李后主。开宝八年,宋军破南唐都城,李煜降宋,被俘至汴京,封为右千牛卫上将军、违命侯。后因作感怀故国的名词《虞美人》而被宋太宗毒死。李煜虽不通政治,但其艺术才华却非凡。精书法,善绘画,通音律,诗和文均有一定造诣,尤以词的成就最高。千古杰作《虞美人》、《浪淘沙》、《乌夜啼》等词。在政治上失败的李煜,却在词坛上留下了不朽的篇章,被称为“千古词帝”。

浪淘沙令·帘外雨潺潺翻译及注释

翻译
门帘外传来雨声潺潺,浓郁的春意又要凋残。罗织的锦被受不住五更时的冷寒。只有迷梦中忘掉自身是羁旅之客,才能享受片时的欢娱。
独自一人在太阳下山时在高楼上倚靠栏杆遥望远方,因为想到旧时拥有的无限江山,心中便会泛起无限伤感。离别它是容易的,再要见到它就很艰难。像流失的江水凋落的红花跟春天一起回去也,今昔对比,一是天上一是人间。

注释
①此词原为唐教坊曲,又名《浪淘沙令》、《卖花声》等。唐人多用七言绝句入曲,南唐李煜始演为长短句。双调,五十四字(宋人有稍作增减者),平韵,此调又由柳永、周邦彦演为长调《浪淘沙漫》,是别格。
②潺潺:形容雨声。
③阑珊:衰残。一作“将阑”。
④罗衾(音qīn):绸被子。
⑤不耐:受不了。一作“不暖”。
⑥身是客:指被拘汴京,形同囚徒。
⑦一晌(音shǎng):一会儿,片刻。一作“饷”(音xiǎng)
⑧贪欢:指贪恋梦境中的欢乐。
⑨凭栏:靠着栏杆。
⑩江山:指南唐河山。

浪淘沙令·帘外雨潺潺赏析

  此词基调低沉悲怆,透露出李煜这个亡国之君绵绵不尽的故土之思,可以说这是一支宛转凄苦的哀歌。

  上片用倒叙,先写梦醒再写梦中。起首说五更梦回,薄薄的罗衾挡不住晨寒的侵袭。帘外,是潺潺不断的春雨,是寂寞零落的残春;这种境地使他倍增凄苦之感。“梦里”两句,回过来追忆梦中情事,睡梦里好象忘记自己身为俘虏,似乎还在故国华美的宫殿里,贪恋着片刻的欢娱,可是梦醒以后,“想得玉楼瑶殿影,空照秦淮”(《浪淘沙》),却加倍地感到痛苦。

  过片三句自为呼应。说“独自莫凭栏”,是因为“凭栏”而不见“无限江山”,又将引起“无限伤感”。“别时容易见时难”,是当时常用的语言。《颜氏家训·风操》有“别易会难”之句,曹丕《燕歌行》中也说“别日何易会日难”。然而作者所说的“别”,并不仅仅指亲友之间,而主要是与故国“无限江山”分别;至于“见时难”,即指亡国以后,不可能见到故土的悲哀之感,这也就是他不敢凭栏的原因。在另一首《虞美人》词中,他说:“凭栏半日独无言,依旧竹声新月似当年。”眼前绿竹眉月,还一似当年,但故人、故土,不可复见,“凭栏”只能引起内心无限痛楚,这和“独自莫凭栏”意思相仿。

  “流水”两句,叹息春归何处。张泌《浣溪沙》有“天上人间何处去,旧欢新梦觉来时”之句,“天上人间”,是说相隔遥远,不知其处。这是指春,也兼指人。词人长叹水流花落,春去人逝,故国一去难返,无由相见。

  这首词,情真意切、哀婉动人,深刻地表现了词人的亡国之痛和囚徒之悲,生动地刻画了一个亡国之君的艺术形象。正如李煜后期词反映了他亡国以后囚居生涯中的危苦心情,确实是“眼界始大,感慨遂深”。且能以白描手法诉说内心的极度痛苦,具有撼动读者心灵的惊人艺术魅力。此词就是一个显著的例子。

浪淘沙令·帘外雨潺潺创作背景

  此词是作者去世前不久所写。胡仔《苕溪渔隐丛话》前集卷二十九《西清诗话》:“南唐李后主归朝后,每怀江国,且念嫔妾散落,郁郁不自聊,尝作长短句云‘帘外雨潺潺……’含思凄惋,未几下世。”

《浪淘沙令》李煜 拼音读音参考

làng táo shā lìng
浪淘沙令

lián wài yǔ chán chán, chūn yì lán shān.
帘外雨潺潺,春意阑珊。
luó qīn bù nài wǔ gēng hán.
罗衾不耐五更寒。
mèng lǐ bù zhī shēn shì kè, yī shǎng tān huān.
梦里不知身是客,一晌贪欢。
dú zì mò píng lán, wú xiàn jiāng shān, bié shí róng yì jiàn shí nán.
独自莫凭栏,无限江山,别时容易见时难。
liú shuǐ luò huā chūn qù yě, tiān shàng rén jiān.
流水落花春去也,天上人间。

《浪淘沙令》李煜原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙令·帘外雨潺潺 李煜)拼音解读

《làng táo shā lìng 》 lǐ yù

lián wài yǔ chán chán ,chūn yì lán shān 。
luó qīn bú nài wǔ gèng hán 。
mèng lǐ bú zhī shēn shì kè ,yī shǎng tān huān 。
dú zì mò píng lán ,wú xiàn jiāng shān ,bié shí róng yì jiàn shí nán 。
liú shuǐ luò huā chūn qù yě ,tiān shàng rén jiān 。

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ yù )

lǐ yù tóu xiàng

lǐ yù ,wǔ dài shí guó shí nán táng guó jun1 ,961nián -975nián zài wèi ,zì zhòng guāng ,chū míng cóng jiā ,hào zhōng yǐn 、lián fēng jū shì 。hàn zú ,péng chéng (jīn jiāng sū xú zhōu )rén 。nán táng yuán zōng lǐ jǐng dì liù zǐ ,yú sòng jiàn lóng èr nián (961nián )jì wèi ,shǐ chēng lǐ hòu zhǔ 。kāi bǎo bā nián ,sòng jun1 pò nán táng dōu chéng ,lǐ yù jiàng sòng ,bèi fú zhì biàn jīng ,fēng wéi yòu qiān niú wèi shàng jiāng jun1 、wéi mìng hóu 。hòu yīn zuò gǎn huái gù guó de míng cí 《yú měi rén 》ér bèi sòng tài zōng dú sǐ 。lǐ yù suī bú tōng zhèng zhì ,dàn qí yì shù cái huá què fēi fán 。jīng shū fǎ ,shàn huì huà ,tōng yīn lǜ ,shī hé wén jun1 yǒu yī dìng zào yì ,yóu yǐ cí de chéng jiù zuì gāo 。qiān gǔ jié zuò 《yú měi rén 》、《làng táo shā 》、《wū yè tí 》děng cí 。zài zhèng zhì shàng shī bài de lǐ yù ,què zài cí tán shàng liú xià le bú xiǔ de piān zhāng ,bèi chēng wéi “qiān gǔ cí dì ”。

làng táo shā lìng ·lián wài yǔ chán chán fān yì jí zhù shì

fān yì
mén lián wài chuán lái yǔ shēng chán chán ,nóng yù de chūn yì yòu yào diāo cán 。luó zhī de jǐn bèi shòu bú zhù wǔ gèng shí de lěng hán 。zhī yǒu mí mèng zhōng wàng diào zì shēn shì jī lǚ zhī kè ,cái néng xiǎng shòu piàn shí de huān yú 。
dú zì yī rén zài tài yáng xià shān shí zài gāo lóu shàng yǐ kào lán gǎn yáo wàng yuǎn fāng ,yīn wéi xiǎng dào jiù shí yōng yǒu de wú xiàn jiāng shān ,xīn zhōng biàn huì fàn qǐ wú xiàn shāng gǎn 。lí bié tā shì róng yì de ,zài yào jiàn dào tā jiù hěn jiān nán 。xiàng liú shī de jiāng shuǐ diāo luò de hóng huā gēn chūn tiān yī qǐ huí qù yě ,jīn xī duì bǐ ,yī shì tiān shàng yī shì rén jiān 。

zhù shì
①cǐ cí yuán wéi táng jiāo fāng qǔ ,yòu míng 《làng táo shā lìng 》、《mài huā shēng 》děng 。táng rén duō yòng qī yán jué jù rù qǔ ,nán táng lǐ yù shǐ yǎn wéi zhǎng duǎn jù 。shuāng diào ,wǔ shí sì zì (sòng rén yǒu shāo zuò zēng jiǎn zhě ),píng yùn ,cǐ diào yòu yóu liǔ yǒng 、zhōu bāng yàn yǎn wéi zhǎng diào 《làng táo shā màn 》,shì bié gé 。
②chán chán :xíng róng yǔ shēng 。
③lán shān :shuāi cán 。yī zuò “jiāng lán ”。
④luó qīn (yīn qīn):chóu bèi zǐ 。
⑤bú nài :shòu bú le 。yī zuò “bú nuǎn ”。
⑥shēn shì kè :zhǐ bèi jū biàn jīng ,xíng tóng qiú tú 。
⑦yī shǎng (yīn shǎng):yī huì ér ,piàn kè 。yī zuò “xiǎng ”(yīn xiǎng)
⑧tān huān :zhǐ tān liàn mèng jìng zhōng de huān lè 。
⑨píng lán :kào zhe lán gǎn 。
⑩jiāng shān :zhǐ nán táng hé shān 。

làng táo shā lìng ·lián wài yǔ chán chán shǎng xī

  cǐ cí jī diào dī chén bēi chuàng ,tòu lù chū lǐ yù zhè gè wáng guó zhī jun1 mián mián bú jìn de gù tǔ zhī sī ,kě yǐ shuō zhè shì yī zhī wǎn zhuǎn qī kǔ de āi gē 。

  shàng piàn yòng dǎo xù ,xiān xiě mèng xǐng zài xiě mèng zhōng 。qǐ shǒu shuō wǔ gèng mèng huí ,báo báo de luó qīn dǎng bú zhù chén hán de qīn xí 。lián wài ,shì chán chán bú duàn de chūn yǔ ,shì jì mò líng luò de cán chūn ;zhè zhǒng jìng dì shǐ tā bèi zēng qī kǔ zhī gǎn 。“mèng lǐ ”liǎng jù ,huí guò lái zhuī yì mèng zhōng qíng shì ,shuì mèng lǐ hǎo xiàng wàng jì zì jǐ shēn wéi fú lǔ ,sì hū hái zài gù guó huá měi de gōng diàn lǐ ,tān liàn zhe piàn kè de huān yú ,kě shì mèng xǐng yǐ hòu ,“xiǎng dé yù lóu yáo diàn yǐng ,kōng zhào qín huái ”(《làng táo shā 》),què jiā bèi dì gǎn dào tòng kǔ 。

  guò piàn sān jù zì wéi hū yīng 。shuō “dú zì mò píng lán ”,shì yīn wéi “píng lán ”ér bú jiàn “wú xiàn jiāng shān ”,yòu jiāng yǐn qǐ “wú xiàn shāng gǎn ”。“bié shí róng yì jiàn shí nán ”,shì dāng shí cháng yòng de yǔ yán 。《yán shì jiā xùn ·fēng cāo 》yǒu “bié yì huì nán ”zhī jù ,cáo pī 《yàn gē háng 》zhōng yě shuō “bié rì hé yì huì rì nán ”。rán ér zuò zhě suǒ shuō de “bié ”,bìng bú jǐn jǐn zhǐ qīn yǒu zhī jiān ,ér zhǔ yào shì yǔ gù guó “wú xiàn jiāng shān ”fèn bié ;zhì yú “jiàn shí nán ”,jí zhǐ wáng guó yǐ hòu ,bú kě néng jiàn dào gù tǔ de bēi āi zhī gǎn ,zhè yě jiù shì tā bú gǎn píng lán de yuán yīn 。zài lìng yī shǒu 《yú měi rén 》cí zhōng ,tā shuō :“píng lán bàn rì dú wú yán ,yī jiù zhú shēng xīn yuè sì dāng nián 。”yǎn qián lǜ zhú méi yuè ,hái yī sì dāng nián ,dàn gù rén 、gù tǔ ,bú kě fù jiàn ,“píng lán ”zhī néng yǐn qǐ nèi xīn wú xiàn tòng chǔ ,zhè hé “dú zì mò píng lán ”yì sī xiàng fǎng 。

  “liú shuǐ ”liǎng jù ,tàn xī chūn guī hé chù 。zhāng mì 《huàn xī shā 》yǒu “tiān shàng rén jiān hé chù qù ,jiù huān xīn mèng jiào lái shí ”zhī jù ,“tiān shàng rén jiān ”,shì shuō xiàng gé yáo yuǎn ,bú zhī qí chù 。zhè shì zhǐ chūn ,yě jiān zhǐ rén 。cí rén zhǎng tàn shuǐ liú huā luò ,chūn qù rén shì ,gù guó yī qù nán fǎn ,wú yóu xiàng jiàn 。

  zhè shǒu cí ,qíng zhēn yì qiē 、āi wǎn dòng rén ,shēn kè dì biǎo xiàn le cí rén de wáng guó zhī tòng hé qiú tú zhī bēi ,shēng dòng dì kè huà le yī gè wáng guó zhī jun1 de yì shù xíng xiàng 。zhèng rú lǐ yù hòu qī cí fǎn yìng le tā wáng guó yǐ hòu qiú jū shēng yá zhōng de wēi kǔ xīn qíng ,què shí shì “yǎn jiè shǐ dà ,gǎn kǎi suí shēn ”。qiě néng yǐ bái miáo shǒu fǎ sù shuō nèi xīn de jí dù tòng kǔ ,jù yǒu hàn dòng dú zhě xīn líng de jīng rén yì shù mèi lì 。cǐ cí jiù shì yī gè xiǎn zhe de lì zǐ 。

làng táo shā lìng ·lián wài yǔ chán chán chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ cí shì zuò zhě qù shì qián bú jiǔ suǒ xiě 。hú zǎi 《tiáo xī yú yǐn cóng huà 》qián jí juàn èr shí jiǔ 《xī qīng shī huà 》:“nán táng lǐ hòu zhǔ guī cháo hòu ,měi huái jiāng guó ,qiě niàn pín qiè sàn luò ,yù yù bú zì liáo ,cháng zuò zhǎng duǎn jù yún ‘lián wài yǔ chán chán ……’hán sī qī wǎn ,wèi jǐ xià shì 。”

《làng táo shā lìng 》lǐ yù pīn yīn dú yīn cān kǎo

làng táo shā lìng
làng táo shā lìng

lián wài yǔ chán chán, chūn yì lán shān.
lián wài yǔ chán chán ,chūn yì lán shān 。
luó qīn bù nài wǔ gēng hán.
luó qīn bú nài wǔ gèng hán 。
mèng lǐ bù zhī shēn shì kè, yī shǎng tān huān.
mèng lǐ bú zhī shēn shì kè ,yī shǎng tān huān 。
dú zì mò píng lán, wú xiàn jiāng shān, bié shí róng yì jiàn shí nán.
dú zì mò píng lán ,wú xiàn jiāng shān ,bié shí róng yì jiàn shí nán 。
liú shuǐ luò huā chūn qù yě, tiān shàng rén jiān.
liú shuǐ luò huā chūn qù yě ,tiān shàng rén jiān 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李煜 李煜 李煜(937-978),初名从嘉,字重光,号钟隐,南唐中主第六子。徐州人。宋建隆二年(961年)在金陵即位,在位十五年,世称李后主。他嗣位的时候,南唐已奉宋正朔,苟安于江南一隅。宋开宝七年(974年),宋太祖屡次遣人诏其北上,均辞不去。同年十月,宋兵南下攻金陵。明年十一月城破,后主肉袒出降,被俘到汴京,封违命侯。太宗即位,进封陇西郡公。太平兴国三年(978)七夕是他四十二岁生日,宋太宗恨他有「故国不堪回首月明中」之词,命人在宴会上下牵机药将他毒死。追封吴王,葬洛阳邙山。后主前期词作风格绮丽柔靡,还不脱「花间」习气。国亡后在「日夕只以眼泪洗面」的软禁生涯中,以一首首泣尽以血的绝唱,使亡国之君成为千古词坛的「南面王」(清沈雄《古今词话》语),正是「国家不幸诗家幸,话到沧桑语始工」。这些后期词作,凄凉悲壮,意境深远,已为苏辛所谓的「豪放」派打下了伏笔,为词史上承前启后的大宗师,如王国维《人间词话》所言:「词至李后主而眼界始大,感慨遂深。」至于其语句的清丽,音韵的和谐,更是空前绝后的了。后主本有集,已失传。现存词四十四首。

李煜的诗词

  • 清平乐·别来春半
  • 谢新恩·冉冉秋光留不住
  • 谢新恩(樱花落尽阶前月)
  • 《乌夜啼》李煜原文、翻译、赏析和诗意(乌夜啼·昨夜风兼雨 李煜)
  • 阮郎归·呈郑王十二弟
  • 《长相思》李煜原文、翻译、赏析和诗意(长相思·一重山 李煜)
  • 相见欢·无言独上西楼
  • 相见欢·无言独上西楼
  • 谢新恩(冉冉秋光留不住)
  • 阮郎归(东风吹水日衔山)
  • 五代诗词推荐

  • 女冠子·星冠霞帔
  • 南乡子·云带雨
  • 寒食诗
  • 江城子·晚日金陵岸草平
  • 浣溪沙·风递残香出绣帘
  • 浣溪沙·花榭香红烟景迷
  • 清平乐·雨晴烟晚
  • 女冠子·淡花瘦玉
  • 《捣练子令 深院静》原文及翻译赏析
  • 浪淘沙令·帘外雨潺潺
  • 《浪淘沙令》李煜原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙令·帘外雨潺潺 李煜)原文,《浪淘沙令》李煜原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙令·帘外雨潺潺 李煜)翻译,《浪淘沙令》李煜原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙令·帘外雨潺潺 李煜)赏析,《浪淘沙令》李煜原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙令·帘外雨潺潺 李煜)阅读答案,出自李煜的作品

    诗词类别

    李煜的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语