《长相思》李煜原文、翻译、赏析和诗意(长相思·一重山 李煜)

作者:李煜 朝代:五代
《长相思》李煜原文、翻译、赏析和诗意(长相思·一重山 李煜)原文

《长相思》 李煜

一重山,两重山。
山远天高烟水寒,相思枫叶丹。
菊花开,菊花残。
塞雁高飞人未还,一帘风月闲。

作者简介(李煜)

李煜头像

李煜,五代十国时南唐国君,961年-975年在位,字重光,初名从嘉,号钟隐、莲峰居士。汉族,彭城(今江苏徐州)人。南唐元宗李璟第六子,于宋建隆二年(961年)继位,史称李后主。开宝八年,宋军破南唐都城,李煜降宋,被俘至汴京,封为右千牛卫上将军、违命侯。后因作感怀故国的名词《虞美人》而被宋太宗毒死。李煜虽不通政治,但其艺术才华却非凡。精书法,善绘画,通音律,诗和文均有一定造诣,尤以词的成就最高。千古杰作《虞美人》、《浪淘沙》、《乌夜啼》等词。在政治上失败的李煜,却在词坛上留下了不朽的篇章,被称为“千古词帝”。

长相思·一重山翻译及注释

翻译
一重又一重,重重叠叠的山啊。山是那么远,天是那么高,烟云水气又冷又寒,可我的思念像火焰般的枫叶那样。
菊花开了又落了,日子一天天过去。塞北的大雁在高空振翅南飞,思念的人却还没有回来。悠悠明月照在帘子上,随风飘飘然。

注释
(1)《长相思》:调名取自南朝乐府“上言长相思,下言久离别”句,多写男女相思之情。又名《相思令》、《双红豆》、《吴山青》、《山渐青》、《忆多娇》、《长思仙》、《青山相送迎》等。此调有几种不同格体,俱为双调,此词为三十六字体。
(2)重:量词。层,道。
(3)烟水:雾气蒙蒙的水面。唐代孟浩然《送袁十岭南寻弟》中有“苍梧白云远,烟水洞庭深。”诗句。
(4)枫叶:枫树叶。枫,落叶乔木,春季开花,叶子掌状三裂。其叶经秋季而变为红色,因此称“丹枫”。古代诗文中常用枫叶形容秋色。丹:红色。
(5)塞雁:塞外的鸿雁,也作“塞鸿”。塞雁春季北去,秋季南来,所以古人常以之作比,表示对远离故乡的亲人的思念。唐代白居易《赠江客》中有诗句:“江柳影寒新雨地,塞鸿声急欲霜天。”
(6)帘:帷帐,帘幕。
(7)风月:风声月色。

长相思·一重山鉴赏

  《长相思·一重山》这首小令,《新刻注释草堂诗余评林》在词调下题作“秋怨”。这“秋怨”,便是统贯全词的抒情中心。虽然通篇未曾出现“秋”、“怨”字眼,但仔细吟诵一遍,便会觉得“秋怨”二字确实最为简洁、准确地概括了本词的旨意。 全词写了一个思妇在秋日里苦忆离人、急盼归来,然而最终没有盼来的怨恨心绪。上片写她望中所见之景。那远行在外的征人而今身处何方呢?他是否正跋涉在返乡的路上呢?怀着这种焦迫不安的心情,她不时地企足遥望,希望能够有所发现。可是,进入视野的除了重重叠叠的山岭峰峦外,还有的就是辽阔高远的青冥和天际处的迷离烟水了。第三句描写了一幅荒寂寥廓的群山秋色图,层次极为分明:“一重山”,是近景,“二重山”,是中景;“山远天高烟水寒”,是远景。这一切都是跟着思妇眺望目光的由近及远渐次展开的。清初词人纳兰性德的名作《长相思》曰:“山一程,水一程。身向榆关那畔行。”写主人公越山过水,渐去渐远,很可能是受了该词的启发。需注意的是,“烟水寒”的“寒”,并非仅仅用来形容“烟水”,而且还曲折传出了思妇的心理感觉。正因为久望不见,更添哀伤,心头才滋生了寒意。如此,则目中所见,自然皆带寒意了。上片结句说她“望尽天涯路”而无所得,便收束眼光,不经意地扫视周遭景物,瞥见不远处有枫叶如火,灼人眼目。这使她猛然想起:时令又到了丹枫满山的秋天,自己经年累月的相思之情何日才能了结啊?“相思”一词的出现,使得词旨豁然显现。

  下片便顺着“相思”折入,着重刻画她的心理活动,写她思中所念之事。“菊花开,菊花残”,用短促、相同的句式,点出时间流逝之速,暗示了她相思日久,怨愁更多。紧连着的“塞雁高飞人未还”,可视为她的直接抒情,也可以看作她在触景生情。塞外大雁尚且知道逢秋南归,那飘泊在外的游子为什么还见不到他的踪影呢?用雁知“归”来反衬人不知“还”,就更深一层地表现出了她的内心怨苦。怨恨尽可以怨恨,但它毕竟是产生于“相思”基础上的,如今良人未还,说不定他碰上了什么意外,或是在路途上染上了风疾。这些想法涌上心头,使得女主人公在怨恨之余,又深深地为他担忧起来了。“一帘风月闲”,刻画出了思妇由于离人不归,对帘外风晨月夕的美好景致无意赏玩的心境。柳永《雨霖铃》词写一对恋人分别后的意绪说:“此去经年,应是良辰好景虚设。便纵有千种风情,更与何人说”,含意正与此同。

  这首词的最大特点是,句句写思妇“秋怨”,“秋怨”二字却深藏不露。对思妇的外貌、形象、神态、表情未作任何描摹,而是侧重于表现出她的眼中之景,以折现其胸中之情,用笔极其空灵。李煜词的语言锤炼功夫很深,他善于用单纯明净、简洁准确的语言生动地再现物象,展示意境。这个特点在该词里也有鲜明的体现,象“山远天高烟水寒”句,自然明朗,形象丰富,立体感强,境界阔远,并且景中蕴情,耐人寻味。对这首词,前人评价颇多,其中以俞陛云之说为精当:“此词以轻淡之笔,写深秋风物,而兼葭怀远之思,低回不尽,节短而格高,五代词之本色也。”(《南唐二主词辑述评》)

长相思·一重山创作背景

  《长相思·一重山》是李煜前期作品。后主李煜的前期作品主要反映宫廷生活和男女情爱,题材较窄,这个时期的词作风格绮丽柔靡,还不脱“花间”习气。但其仍有一些抒发悲愁情绪的作品,没有后期复杂的情感,只是通过写词即兴抒发内心的情感,《长相思·一重山》便是这个时期的代表作品。

《长相思》李煜 拼音读音参考

zhǎng xiàng sī
长相思

yī chóng shān, liǎng chóng shān.
一重山,两重山。
shān yuǎn tiān gāo yān shuǐ hán, xiāng sī fēng yè dān.
山远天高烟水寒,相思枫叶丹。
jú huā kāi, jú huā cán.
菊花开,菊花残。
sāi yàn gāo fēi rén wèi hái, yī lián fēng yuè xián.
塞雁高飞人未还,一帘风月闲。

《长相思》李煜原文、翻译、赏析和诗意(长相思·一重山 李煜)拼音解读

《zhǎng xiàng sī 》 lǐ yù

yī zhòng shān ,liǎng zhòng shān 。
shān yuǎn tiān gāo yān shuǐ hán ,xiàng sī fēng yè dān 。
jú huā kāi ,jú huā cán 。
sāi yàn gāo fēi rén wèi hái ,yī lián fēng yuè xián 。

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ yù )

lǐ yù tóu xiàng

lǐ yù ,wǔ dài shí guó shí nán táng guó jun1 ,961nián -975nián zài wèi ,zì zhòng guāng ,chū míng cóng jiā ,hào zhōng yǐn 、lián fēng jū shì 。hàn zú ,péng chéng (jīn jiāng sū xú zhōu )rén 。nán táng yuán zōng lǐ jǐng dì liù zǐ ,yú sòng jiàn lóng èr nián (961nián )jì wèi ,shǐ chēng lǐ hòu zhǔ 。kāi bǎo bā nián ,sòng jun1 pò nán táng dōu chéng ,lǐ yù jiàng sòng ,bèi fú zhì biàn jīng ,fēng wéi yòu qiān niú wèi shàng jiāng jun1 、wéi mìng hóu 。hòu yīn zuò gǎn huái gù guó de míng cí 《yú měi rén 》ér bèi sòng tài zōng dú sǐ 。lǐ yù suī bú tōng zhèng zhì ,dàn qí yì shù cái huá què fēi fán 。jīng shū fǎ ,shàn huì huà ,tōng yīn lǜ ,shī hé wén jun1 yǒu yī dìng zào yì ,yóu yǐ cí de chéng jiù zuì gāo 。qiān gǔ jié zuò 《yú měi rén 》、《làng táo shā 》、《wū yè tí 》děng cí 。zài zhèng zhì shàng shī bài de lǐ yù ,què zài cí tán shàng liú xià le bú xiǔ de piān zhāng ,bèi chēng wéi “qiān gǔ cí dì ”。

zhǎng xiàng sī ·yī zhòng shān fān yì jí zhù shì

fān yì
yī zhòng yòu yī zhòng ,zhòng zhòng dié dié de shān ā 。shān shì nà me yuǎn ,tiān shì nà me gāo ,yān yún shuǐ qì yòu lěng yòu hán ,kě wǒ de sī niàn xiàng huǒ yàn bān de fēng yè nà yàng 。
jú huā kāi le yòu luò le ,rì zǐ yī tiān tiān guò qù 。sāi běi de dà yàn zài gāo kōng zhèn chì nán fēi ,sī niàn de rén què hái méi yǒu huí lái 。yōu yōu míng yuè zhào zài lián zǐ shàng ,suí fēng piāo piāo rán 。

zhù shì
(1)《zhǎng xiàng sī 》:diào míng qǔ zì nán cháo lè fǔ “shàng yán zhǎng xiàng sī ,xià yán jiǔ lí bié ”jù ,duō xiě nán nǚ xiàng sī zhī qíng 。yòu míng 《xiàng sī lìng 》、《shuāng hóng dòu 》、《wú shān qīng 》、《shān jiàn qīng 》、《yì duō jiāo 》、《zhǎng sī xiān 》、《qīng shān xiàng sòng yíng 》děng 。cǐ diào yǒu jǐ zhǒng bú tóng gé tǐ ,jù wéi shuāng diào ,cǐ cí wéi sān shí liù zì tǐ 。
(2)zhòng :liàng cí 。céng ,dào 。
(3)yān shuǐ :wù qì méng méng de shuǐ miàn 。táng dài mèng hào rán 《sòng yuán shí lǐng nán xún dì 》zhōng yǒu “cāng wú bái yún yuǎn ,yān shuǐ dòng tíng shēn 。”shī jù 。
(4)fēng yè :fēng shù yè 。fēng ,luò yè qiáo mù ,chūn jì kāi huā ,yè zǐ zhǎng zhuàng sān liè 。qí yè jīng qiū jì ér biàn wéi hóng sè ,yīn cǐ chēng “dān fēng ”。gǔ dài shī wén zhōng cháng yòng fēng yè xíng róng qiū sè 。dān :hóng sè 。
(5)sāi yàn :sāi wài de hóng yàn ,yě zuò “sāi hóng ”。sāi yàn chūn jì běi qù ,qiū jì nán lái ,suǒ yǐ gǔ rén cháng yǐ zhī zuò bǐ ,biǎo shì duì yuǎn lí gù xiāng de qīn rén de sī niàn 。táng dài bái jū yì 《zèng jiāng kè 》zhōng yǒu shī jù :“jiāng liǔ yǐng hán xīn yǔ dì ,sāi hóng shēng jí yù shuāng tiān 。”
(6)lián :wéi zhàng ,lián mù 。
(7)fēng yuè :fēng shēng yuè sè 。

zhǎng xiàng sī ·yī zhòng shān jiàn shǎng

  《zhǎng xiàng sī ·yī zhòng shān 》zhè shǒu xiǎo lìng ,《xīn kè zhù shì cǎo táng shī yú píng lín 》zài cí diào xià tí zuò “qiū yuàn ”。zhè “qiū yuàn ”,biàn shì tǒng guàn quán cí de shū qíng zhōng xīn 。suī rán tōng piān wèi céng chū xiàn “qiū ”、“yuàn ”zì yǎn ,dàn zǎi xì yín sòng yī biàn ,biàn huì jiào dé “qiū yuàn ”èr zì què shí zuì wéi jiǎn jié 、zhǔn què dì gài kuò le běn cí de zhǐ yì 。 quán cí xiě le yī gè sī fù zài qiū rì lǐ kǔ yì lí rén 、jí pàn guī lái ,rán ér zuì zhōng méi yǒu pàn lái de yuàn hèn xīn xù 。shàng piàn xiě tā wàng zhōng suǒ jiàn zhī jǐng 。nà yuǎn háng zài wài de zhēng rén ér jīn shēn chù hé fāng ne ?tā shì fǒu zhèng bá shè zài fǎn xiāng de lù shàng ne ?huái zhe zhè zhǒng jiāo pò bú ān de xīn qíng ,tā bú shí dì qǐ zú yáo wàng ,xī wàng néng gòu yǒu suǒ fā xiàn 。kě shì ,jìn rù shì yě de chú le zhòng zhòng dié dié de shān lǐng fēng luán wài ,hái yǒu de jiù shì liáo kuò gāo yuǎn de qīng míng hé tiān jì chù de mí lí yān shuǐ le 。dì sān jù miáo xiě le yī fú huāng jì liáo kuò de qún shān qiū sè tú ,céng cì jí wéi fèn míng :“yī zhòng shān ”,shì jìn jǐng ,“èr zhòng shān ”,shì zhōng jǐng ;“shān yuǎn tiān gāo yān shuǐ hán ”,shì yuǎn jǐng 。zhè yī qiē dōu shì gēn zhe sī fù tiào wàng mù guāng de yóu jìn jí yuǎn jiàn cì zhǎn kāi de 。qīng chū cí rén nà lán xìng dé de míng zuò 《zhǎng xiàng sī 》yuē :“shān yī chéng ,shuǐ yī chéng 。shēn xiàng yú guān nà pàn háng 。”xiě zhǔ rén gōng yuè shān guò shuǐ ,jiàn qù jiàn yuǎn ,hěn kě néng shì shòu le gāi cí de qǐ fā 。xū zhù yì de shì ,“yān shuǐ hán ”de “hán ”,bìng fēi jǐn jǐn yòng lái xíng róng “yān shuǐ ”,ér qiě hái qǔ shé chuán chū le sī fù de xīn lǐ gǎn jiào 。zhèng yīn wéi jiǔ wàng bú jiàn ,gèng tiān āi shāng ,xīn tóu cái zī shēng le hán yì 。rú cǐ ,zé mù zhōng suǒ jiàn ,zì rán jiē dài hán yì le 。shàng piàn jié jù shuō tā “wàng jìn tiān yá lù ”ér wú suǒ dé ,biàn shōu shù yǎn guāng ,bú jīng yì dì sǎo shì zhōu zāo jǐng wù ,piē jiàn bú yuǎn chù yǒu fēng yè rú huǒ ,zhuó rén yǎn mù 。zhè shǐ tā měng rán xiǎng qǐ :shí lìng yòu dào le dān fēng mǎn shān de qiū tiān ,zì jǐ jīng nián lèi yuè de xiàng sī zhī qíng hé rì cái néng le jié ā ?“xiàng sī ”yī cí de chū xiàn ,shǐ dé cí zhǐ huō rán xiǎn xiàn 。

  xià piàn biàn shùn zhe “xiàng sī ”shé rù ,zhe zhòng kè huà tā de xīn lǐ huó dòng ,xiě tā sī zhōng suǒ niàn zhī shì 。“jú huā kāi ,jú huā cán ”,yòng duǎn cù 、xiàng tóng de jù shì ,diǎn chū shí jiān liú shì zhī sù ,àn shì le tā xiàng sī rì jiǔ ,yuàn chóu gèng duō 。jǐn lián zhe de “sāi yàn gāo fēi rén wèi hái ”,kě shì wéi tā de zhí jiē shū qíng ,yě kě yǐ kàn zuò tā zài chù jǐng shēng qíng 。sāi wài dà yàn shàng qiě zhī dào féng qiū nán guī ,nà piāo bó zài wài de yóu zǐ wéi shí me hái jiàn bú dào tā de zōng yǐng ne ?yòng yàn zhī “guī ”lái fǎn chèn rén bú zhī “hái ”,jiù gèng shēn yī céng dì biǎo xiàn chū le tā de nèi xīn yuàn kǔ 。yuàn hèn jìn kě yǐ yuàn hèn ,dàn tā bì jìng shì chǎn shēng yú “xiàng sī ”jī chǔ shàng de ,rú jīn liáng rén wèi hái ,shuō bú dìng tā pèng shàng le shí me yì wài ,huò shì zài lù tú shàng rǎn shàng le fēng jí 。zhè xiē xiǎng fǎ yǒng shàng xīn tóu ,shǐ dé nǚ zhǔ rén gōng zài yuàn hèn zhī yú ,yòu shēn shēn dì wéi tā dān yōu qǐ lái le 。“yī lián fēng yuè xián ”,kè huà chū le sī fù yóu yú lí rén bú guī ,duì lián wài fēng chén yuè xī de měi hǎo jǐng zhì wú yì shǎng wán de xīn jìng 。liǔ yǒng 《yǔ lín líng 》cí xiě yī duì liàn rén fèn bié hòu de yì xù shuō :“cǐ qù jīng nián ,yīng shì liáng chén hǎo jǐng xū shè 。biàn zòng yǒu qiān zhǒng fēng qíng ,gèng yǔ hé rén shuō ”,hán yì zhèng yǔ cǐ tóng 。

  zhè shǒu cí de zuì dà tè diǎn shì ,jù jù xiě sī fù “qiū yuàn ”,“qiū yuàn ”èr zì què shēn cáng bú lù 。duì sī fù de wài mào 、xíng xiàng 、shén tài 、biǎo qíng wèi zuò rèn hé miáo mó ,ér shì cè zhòng yú biǎo xiàn chū tā de yǎn zhōng zhī jǐng ,yǐ shé xiàn qí xiōng zhōng zhī qíng ,yòng bǐ jí qí kōng líng 。lǐ yù cí de yǔ yán chuí liàn gōng fū hěn shēn ,tā shàn yú yòng dān chún míng jìng 、jiǎn jié zhǔn què de yǔ yán shēng dòng dì zài xiàn wù xiàng ,zhǎn shì yì jìng 。zhè gè tè diǎn zài gāi cí lǐ yě yǒu xiān míng de tǐ xiàn ,xiàng “shān yuǎn tiān gāo yān shuǐ hán ”jù ,zì rán míng lǎng ,xíng xiàng fēng fù ,lì tǐ gǎn qiáng ,jìng jiè kuò yuǎn ,bìng qiě jǐng zhōng yùn qíng ,nài rén xún wèi 。duì zhè shǒu cí ,qián rén píng jià pō duō ,qí zhōng yǐ yú bì yún zhī shuō wéi jīng dāng :“cǐ cí yǐ qīng dàn zhī bǐ ,xiě shēn qiū fēng wù ,ér jiān jiā huái yuǎn zhī sī ,dī huí bú jìn ,jiē duǎn ér gé gāo ,wǔ dài cí zhī běn sè yě 。”(《nán táng èr zhǔ cí jí shù píng 》)

zhǎng xiàng sī ·yī zhòng shān chuàng zuò bèi jǐng

  《zhǎng xiàng sī ·yī zhòng shān 》shì lǐ yù qián qī zuò pǐn 。hòu zhǔ lǐ yù de qián qī zuò pǐn zhǔ yào fǎn yìng gōng tíng shēng huó hé nán nǚ qíng ài ,tí cái jiào zhǎi ,zhè gè shí qī de cí zuò fēng gé qǐ lì róu mí ,hái bú tuō “huā jiān ”xí qì 。dàn qí réng yǒu yī xiē shū fā bēi chóu qíng xù de zuò pǐn ,méi yǒu hòu qī fù zá de qíng gǎn ,zhī shì tōng guò xiě cí jí xìng shū fā nèi xīn de qíng gǎn ,《zhǎng xiàng sī ·yī zhòng shān 》biàn shì zhè gè shí qī de dài biǎo zuò pǐn 。

《zhǎng xiàng sī 》lǐ yù pīn yīn dú yīn cān kǎo

zhǎng xiàng sī
zhǎng xiàng sī

yī chóng shān, liǎng chóng shān.
yī zhòng shān ,liǎng zhòng shān 。
shān yuǎn tiān gāo yān shuǐ hán, xiāng sī fēng yè dān.
shān yuǎn tiān gāo yān shuǐ hán ,xiàng sī fēng yè dān 。
jú huā kāi, jú huā cán.
jú huā kāi ,jú huā cán 。
sāi yàn gāo fēi rén wèi hái, yī lián fēng yuè xián.
sāi yàn gāo fēi rén wèi hái ,yī lián fēng yuè xián 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李煜 李煜 李煜(937-978),初名从嘉,字重光,号钟隐,南唐中主第六子。徐州人。宋建隆二年(961年)在金陵即位,在位十五年,世称李后主。他嗣位的时候,南唐已奉宋正朔,苟安于江南一隅。宋开宝七年(974年),宋太祖屡次遣人诏其北上,均辞不去。同年十月,宋兵南下攻金陵。明年十一月城破,后主肉袒出降,被俘到汴京,封违命侯。太宗即位,进封陇西郡公。太平兴国三年(978)七夕是他四十二岁生日,宋太宗恨他有「故国不堪回首月明中」之词,命人在宴会上下牵机药将他毒死。追封吴王,葬洛阳邙山。后主前期词作风格绮丽柔靡,还不脱「花间」习气。国亡后在「日夕只以眼泪洗面」的软禁生涯中,以一首首泣尽以血的绝唱,使亡国之君成为千古词坛的「南面王」(清沈雄《古今词话》语),正是「国家不幸诗家幸,话到沧桑语始工」。这些后期词作,凄凉悲壮,意境深远,已为苏辛所谓的「豪放」派打下了伏笔,为词史上承前启后的大宗师,如王国维《人间词话》所言:「词至李后主而眼界始大,感慨遂深。」至于其语句的清丽,音韵的和谐,更是空前绝后的了。后主本有集,已失传。现存词四十四首。

李煜的诗词

  • 捣练子令(云鬟乱)
  • 浪淘沙令·帘外雨潺潺
  • 虞美人·风回小院庭芜绿
  • 望江南·闲梦远
  • 《菩萨蛮》李煜原文、翻译、赏析和诗意(菩萨蛮·铜簧韵脆锵寒竹 李煜)
  • 阮郎归(东风吹水日衔山)
  • 菩萨蛮
  • 谢新恩(樱花落尽春将困)
  • 采桑子(亭前春逐红英尽)
  • 相见欢·林花谢了春红
  • 五代诗词推荐

  • 临江仙·柳带摇风汉水滨
  • 《生查子》牛希济原文、翻译、赏析和诗意(生查子·新月曲如眉 牛希济)
  • 相见欢·林花谢了春红
  • 临江仙·洞庭波浪颭晴天
  • 浣溪沙·转烛飘蓬一梦归
  • 风流子·茅舍槿篱溪曲
  • 《浪淘沙》李煜原文、翻译、赏析和诗意(浪淘沙·往事只堪哀 李煜)
  • 菩萨蛮·回塘风起波文细
  • 临江仙·一番荷芰生池沼
  • 浣溪沙·云淡风高叶乱飞
  • 《长相思》李煜原文、翻译、赏析和诗意(长相思·一重山 李煜)原文,《长相思》李煜原文、翻译、赏析和诗意(长相思·一重山 李煜)翻译,《长相思》李煜原文、翻译、赏析和诗意(长相思·一重山 李煜)赏析,《长相思》李煜原文、翻译、赏析和诗意(长相思·一重山 李煜)阅读答案,出自李煜的作品

    诗词类别

    李煜的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语