《关山月》关山月李白原文、翻译、赏析和诗意

作者:李白 朝代:唐代
《关山月》关山月李白原文、翻译、赏析和诗意原文

《关山月》 李白

明月出天山,苍茫云海间。
长风几万里,吹度玉门关。
汉下白登道,胡窥青海湾。
由来征战地,不见有人还。
戍客望边邑,思归多苦颜。
(望边邑 一作:望边色)
高楼当此夜,叹息未应闲。

作者简介(李白)

李白头像

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。

关山月翻译及注释

翻译
一轮明月从祁连山升起,穿行在苍茫云海之间。
浩荡的长风吹越几万里,吹过将士驻守的玉门关。
当年汉兵直指白登山道,吐蕃觊觎青海大片河山。
这里就是历代征战之地,出征将士很少能够生还。
戍守兵士远望边城景象,思归家乡不禁满面愁容。
此时将士的妻子在高楼,哀叹何时能见远方亲人。

注释
⑴关山月:乐府旧题,属横吹曲辞,多抒离别哀伤之情。《乐府古题要解》:“‘关山月’,伤离别也。”
⑵天山:即祁连山。在今甘肃、新疆之间,连绵数干里。因汉时匈奴称”天“为”祁连“,所以祁连山也叫做天山。
⑶玉门关:故址在今甘肃敦煌西北,古代通向西域的交通要道。此二句谓秋风自西方吹来,吹过玉门关。
⑷下:指出兵。白登:今山西大同东有白登山。汉高祖刘邦领兵征匈奴,曾被匈奴在白登山围困了七天。《汉书·匈奴传》:“(匈奴)围高帝于白登七日。”颜师古注:“白登山在平城东南,去平城十余里。”
⑸胡:此指吐蕃。窥:有所企图,窥伺,侵扰。青海湾:即今青海省青海湖,湖因青色而得名。
⑹由来:自始以来;历来。《易·坤》:“臣弑其君,子弑其父,非一朝一夕之故,其由来者渐矣。”
⑺戍客:征人也。驻守边疆的战士。边色:一作“边邑”。
⑻高楼:古诗中多以高楼指闺阁,这里指戍边兵士的妻子。曹植《七哀诗》:“明月照高楼,流光正徘徊。思妇高楼上,悲叹有余哀。”此二句当本此。

关山月赏析

  这首诗描绘了边塞的风光,戍卒的遭遇,更深一层转入戍卒与思妇两地相思的痛苦。开头的描绘都是为后面作渲染和铺垫,而侧重写望月引起的情思。

  开头四句,可以说是一幅包含着关、山、月三种因素在内的辽阔的边塞图景。在一般文学作品里,常见“月出东海”或“月出东山”一类描写,而天山在中国西部,似乎应该是月落的地方,何以说“明月出天山”呢?原来这是就征人角度说的。征人戍守在天山之西,回首东望,所看到的是明月从天山升起的景象。天山虽然不靠海,但横亘在山上的云海则是有的。诗人把似乎是在人们印象中只有大海上空才更常见的云月苍茫的景象,与雄浑磅礴的天山组合到一起,显得新鲜而壮观。这样的境界,在一般才力薄弱的诗人面前,也许难乎为继,但李白有的是笔力。接下去“长风几万里,吹度玉门关”,范围比前两句更为广阔。宋代的杨齐贤,好像唯恐“几万里”出问题,说是:“天山至玉门关不为太远,而曰几万里者,以月如出于天山耳,非以天山为度也。”用想象中的明月与玉门关的距离来解释“几万里”,看起来似乎稳妥了,但李白是讲“长风”之长,并未说到明月与地球的距离。其实,这两句仍然是从征戍者角度而言的,士卒们身在西北边疆,月光下伫立遥望故园时,但觉长风浩浩,似掠过几万里中原国土,横度玉门关而来。如果联系李白《子夜吴歌》中“秋风吹不尽,总是玉关情”来进行理解,诗的意蕴就更清楚了。这样,连同上面的描写,便以长风、明月、天山、玉门关为特征,构成一幅万里边塞图。这里表面上似乎只是写了自然景象,但只要设身处地体会这是征人东望所见,那种怀念乡土的情绪就很容易感觉到了。

  “汉下白登道,胡窥青海湾。由来征战地,不见有人还。”这是在前四句广阔的边塞自然图景上,迭印出征战的景象。汉高祖刘邦曾被匈奴在白登山围困了七天。而青海湾一带,则是唐军与吐蕃连年征战之地。这种历代无休止的战争,使得从来出征的战士,几乎见不到有人生还故乡。这四句在结构上起着承上启下的作用,描写的对象由边塞过渡到战争,由战争过渡到征戍者。

  “戍客望边邑,思归多苦颜。高楼当此夜,叹息未应闲。”战士们望着边地的景象,思念家乡,脸上多现出愁苦的颜色,他们推想自家高楼上的妻子,在此苍茫月夜,叹息之声当是不会停止的。“望边色”三个字在李白笔下似乎只是漫不经心地写出,但却把以上那幅万里边塞图和征战的景象,跟“戍客”紧紧连系起来了。所见的景象如此,所思亦自是广阔而渺远。战士们想象中的高楼思妇的情思和他们的叹息,在那样一个广阔背景的衬托下,也就显得格外深沉了。

  诗人放眼于古来边塞上的漫无休止的民族冲突,揭示了战争所造成的巨大牺牲和给无数征人及其家属所带来的痛苦,但对战争并没有作单纯的谴责或歌颂,诗人像是沉思着一代代人为它所支付的沉重代价。在这样的矛盾面前,诗人,征人,乃至读者,很容易激起一种渴望。这种渴望,诗中没有直接说出,但类似“乃知兵者是凶器,圣人不得已而用之”(《战城南》)的想法,是读者在读这篇作品时很容易产生的。

  离人思妇之情,在一般诗人笔下,往往写得纤弱和过于愁苦,与之相应,境界也往往狭窄。但李白却用“明月出天山,苍茫云海间。长风几万里,吹度玉门关”的万里边塞图景来引发这种感情。这只有胸襟如李白这样浩渺的人,才会如此下笔。这几句并不是局促于一时一事,而是带着一种更为广远、沉静的思索。用广阔的空间和时间做背景,并在这样的思索中,把眼前的思乡离别之情融合进去,从而展开更深远的意境,这是其他一些诗人所难以企及的。

关山月创作背景

  李白看见征战的场景,因此他感叹唐朝国力强盛,但边尘未曾肃清过。此诗就是在叹息征战之士的苦辛和后方思妇的愁苦时所作。

《关山月》李白 拼音读音参考

guān shān yuè
关山月

míng yuè chū tiān shān, cāng máng yún hǎi jiān.
明月出天山,苍茫云海间。
cháng fēng jǐ wàn lǐ, chuī dù yù mén guān.
长风几万里,吹度玉门关。
hàn xià bái dēng dào, hú kuī qīng hǎi wān.
汉下白登道,胡窥青海湾。
yóu lái zhēng zhàn dì, bú jiàn yǒu rén hái.
由来征战地,不见有人还。
shù kè wàng biān yì, sī guī duō kǔ yán.
戍客望边邑,思归多苦颜。
wàng biān yì yī zuò: wàng biān sè
(望边邑 一作:望边色)
gāo lóu dāng cǐ yè, tàn xī wèi yīng xián.
高楼当此夜,叹息未应闲。

《关山月》关山月李白原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《guān shān yuè 》 lǐ bái

míng yuè chū tiān shān ,cāng máng yún hǎi jiān 。
zhǎng fēng jǐ wàn lǐ ,chuī dù yù mén guān 。
hàn xià bái dēng dào ,hú kuī qīng hǎi wān 。
yóu lái zhēng zhàn dì ,bú jiàn yǒu rén hái 。
shù kè wàng biān yì ,sī guī duō kǔ yán 。
(wàng biān yì yī zuò :wàng biān sè )
gāo lóu dāng cǐ yè ,tàn xī wèi yīng xián 。

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ bái )

lǐ bái tóu xiàng

lǐ bái (701nián -762nián ),zì tài bái ,hào qīng lián jū shì ,táng cháo làng màn zhǔ yì shī rén ,bèi hòu rén yù wéi “shī xiān ”。zǔ jí lǒng xī chéng jì (dài kǎo ),chū shēng yú xī yù suì yè chéng ,4suì zài suí fù qiān zhì jiàn nán dào mián zhōu 。lǐ bái cún shì shī wén qiān yú piān ,yǒu 《lǐ tài bái jí 》chuán shì 。762nián bìng shì ,xiǎng nián 61suì 。qí mù zài jīn ān huī dāng tú ,sì chuān jiāng yóu 、hú běi ān lù yǒu jì niàn guǎn 。

guān shān yuè fān yì jí zhù shì

fān yì
yī lún míng yuè cóng qí lián shān shēng qǐ ,chuān háng zài cāng máng yún hǎi zhī jiān 。
hào dàng de zhǎng fēng chuī yuè jǐ wàn lǐ ,chuī guò jiāng shì zhù shǒu de yù mén guān 。
dāng nián hàn bīng zhí zhǐ bái dēng shān dào ,tǔ fān jì yú qīng hǎi dà piàn hé shān 。
zhè lǐ jiù shì lì dài zhēng zhàn zhī dì ,chū zhēng jiāng shì hěn shǎo néng gòu shēng hái 。
shù shǒu bīng shì yuǎn wàng biān chéng jǐng xiàng ,sī guī jiā xiāng bú jìn mǎn miàn chóu róng 。
cǐ shí jiāng shì de qī zǐ zài gāo lóu ,āi tàn hé shí néng jiàn yuǎn fāng qīn rén 。

zhù shì
⑴guān shān yuè :lè fǔ jiù tí ,shǔ héng chuī qǔ cí ,duō shū lí bié āi shāng zhī qíng 。《lè fǔ gǔ tí yào jiě 》:“‘guān shān yuè ’,shāng lí bié yě 。”
⑵tiān shān :jí qí lián shān 。zài jīn gān sù 、xīn jiāng zhī jiān ,lián mián shù gàn lǐ 。yīn hàn shí xiōng nú chēng ”tiān “wéi ”qí lián “,suǒ yǐ qí lián shān yě jiào zuò tiān shān 。
⑶yù mén guān :gù zhǐ zài jīn gān sù dūn huáng xī běi ,gǔ dài tōng xiàng xī yù de jiāo tōng yào dào 。cǐ èr jù wèi qiū fēng zì xī fāng chuī lái ,chuī guò yù mén guān 。
⑷xià :zhǐ chū bīng 。bái dēng :jīn shān xī dà tóng dōng yǒu bái dēng shān 。hàn gāo zǔ liú bāng lǐng bīng zhēng xiōng nú ,céng bèi xiōng nú zài bái dēng shān wéi kùn le qī tiān 。《hàn shū ·xiōng nú chuán 》:“(xiōng nú )wéi gāo dì yú bái dēng qī rì 。”yán shī gǔ zhù :“bái dēng shān zài píng chéng dōng nán ,qù píng chéng shí yú lǐ 。”
⑸hú :cǐ zhǐ tǔ fān 。kuī :yǒu suǒ qǐ tú ,kuī sì ,qīn rǎo 。qīng hǎi wān :jí jīn qīng hǎi shěng qīng hǎi hú ,hú yīn qīng sè ér dé míng 。
⑹yóu lái :zì shǐ yǐ lái ;lì lái 。《yì ·kūn 》:“chén shì qí jun1 ,zǐ shì qí fù ,fēi yī cháo yī xī zhī gù ,qí yóu lái zhě jiàn yǐ 。”
⑺shù kè :zhēng rén yě 。zhù shǒu biān jiāng de zhàn shì 。biān sè :yī zuò “biān yì ”。
⑻gāo lóu :gǔ shī zhōng duō yǐ gāo lóu zhǐ guī gé ,zhè lǐ zhǐ shù biān bīng shì de qī zǐ 。cáo zhí 《qī āi shī 》:“míng yuè zhào gāo lóu ,liú guāng zhèng pái huái 。sī fù gāo lóu shàng ,bēi tàn yǒu yú āi 。”cǐ èr jù dāng běn cǐ 。

guān shān yuè shǎng xī

  zhè shǒu shī miáo huì le biān sāi de fēng guāng ,shù zú de zāo yù ,gèng shēn yī céng zhuǎn rù shù zú yǔ sī fù liǎng dì xiàng sī de tòng kǔ 。kāi tóu de miáo huì dōu shì wéi hòu miàn zuò xuàn rǎn hé pù diàn ,ér cè zhòng xiě wàng yuè yǐn qǐ de qíng sī 。

  kāi tóu sì jù ,kě yǐ shuō shì yī fú bāo hán zhe guān 、shān 、yuè sān zhǒng yīn sù zài nèi de liáo kuò de biān sāi tú jǐng 。zài yī bān wén xué zuò pǐn lǐ ,cháng jiàn “yuè chū dōng hǎi ”huò “yuè chū dōng shān ”yī lèi miáo xiě ,ér tiān shān zài zhōng guó xī bù ,sì hū yīng gāi shì yuè luò de dì fāng ,hé yǐ shuō “míng yuè chū tiān shān ”ne ?yuán lái zhè shì jiù zhēng rén jiǎo dù shuō de 。zhēng rén shù shǒu zài tiān shān zhī xī ,huí shǒu dōng wàng ,suǒ kàn dào de shì míng yuè cóng tiān shān shēng qǐ de jǐng xiàng 。tiān shān suī rán bú kào hǎi ,dàn héng gèn zài shān shàng de yún hǎi zé shì yǒu de 。shī rén bǎ sì hū shì zài rén men yìn xiàng zhōng zhī yǒu dà hǎi shàng kōng cái gèng cháng jiàn de yún yuè cāng máng de jǐng xiàng ,yǔ xióng hún páng bó de tiān shān zǔ hé dào yī qǐ ,xiǎn dé xīn xiān ér zhuàng guān 。zhè yàng de jìng jiè ,zài yī bān cái lì báo ruò de shī rén miàn qián ,yě xǔ nán hū wéi jì ,dàn lǐ bái yǒu de shì bǐ lì 。jiē xià qù “zhǎng fēng jǐ wàn lǐ ,chuī dù yù mén guān ”,fàn wéi bǐ qián liǎng jù gèng wéi guǎng kuò 。sòng dài de yáng qí xián ,hǎo xiàng wéi kǒng “jǐ wàn lǐ ”chū wèn tí ,shuō shì :“tiān shān zhì yù mén guān bú wéi tài yuǎn ,ér yuē jǐ wàn lǐ zhě ,yǐ yuè rú chū yú tiān shān ěr ,fēi yǐ tiān shān wéi dù yě 。”yòng xiǎng xiàng zhōng de míng yuè yǔ yù mén guān de jù lí lái jiě shì “jǐ wàn lǐ ”,kàn qǐ lái sì hū wěn tuǒ le ,dàn lǐ bái shì jiǎng “zhǎng fēng ”zhī zhǎng ,bìng wèi shuō dào míng yuè yǔ dì qiú de jù lí 。qí shí ,zhè liǎng jù réng rán shì cóng zhēng shù zhě jiǎo dù ér yán de ,shì zú men shēn zài xī běi biān jiāng ,yuè guāng xià zhù lì yáo wàng gù yuán shí ,dàn jiào zhǎng fēng hào hào ,sì luě guò jǐ wàn lǐ zhōng yuán guó tǔ ,héng dù yù mén guān ér lái 。rú guǒ lián xì lǐ bái 《zǐ yè wú gē 》zhōng “qiū fēng chuī bú jìn ,zǒng shì yù guān qíng ”lái jìn háng lǐ jiě ,shī de yì yùn jiù gèng qīng chǔ le 。zhè yàng ,lián tóng shàng miàn de miáo xiě ,biàn yǐ zhǎng fēng 、míng yuè 、tiān shān 、yù mén guān wéi tè zhēng ,gòu chéng yī fú wàn lǐ biān sāi tú 。zhè lǐ biǎo miàn shàng sì hū zhī shì xiě le zì rán jǐng xiàng ,dàn zhī yào shè shēn chù dì tǐ huì zhè shì zhēng rén dōng wàng suǒ jiàn ,nà zhǒng huái niàn xiāng tǔ de qíng xù jiù hěn róng yì gǎn jiào dào le 。

  “hàn xià bái dēng dào ,hú kuī qīng hǎi wān 。yóu lái zhēng zhàn dì ,bú jiàn yǒu rén hái 。”zhè shì zài qián sì jù guǎng kuò de biān sāi zì rán tú jǐng shàng ,dié yìn chū zhēng zhàn de jǐng xiàng 。hàn gāo zǔ liú bāng céng bèi xiōng nú zài bái dēng shān wéi kùn le qī tiān 。ér qīng hǎi wān yī dài ,zé shì táng jun1 yǔ tǔ fān lián nián zhēng zhàn zhī dì 。zhè zhǒng lì dài wú xiū zhǐ de zhàn zhēng ,shǐ dé cóng lái chū zhēng de zhàn shì ,jǐ hū jiàn bú dào yǒu rén shēng hái gù xiāng 。zhè sì jù zài jié gòu shàng qǐ zhe chéng shàng qǐ xià de zuò yòng ,miáo xiě de duì xiàng yóu biān sāi guò dù dào zhàn zhēng ,yóu zhàn zhēng guò dù dào zhēng shù zhě 。

  “shù kè wàng biān yì ,sī guī duō kǔ yán 。gāo lóu dāng cǐ yè ,tàn xī wèi yīng xián 。”zhàn shì men wàng zhe biān dì de jǐng xiàng ,sī niàn jiā xiāng ,liǎn shàng duō xiàn chū chóu kǔ de yán sè ,tā men tuī xiǎng zì jiā gāo lóu shàng de qī zǐ ,zài cǐ cāng máng yuè yè ,tàn xī zhī shēng dāng shì bú huì tíng zhǐ de 。“wàng biān sè ”sān gè zì zài lǐ bái bǐ xià sì hū zhī shì màn bú jīng xīn dì xiě chū ,dàn què bǎ yǐ shàng nà fú wàn lǐ biān sāi tú hé zhēng zhàn de jǐng xiàng ,gēn “shù kè ”jǐn jǐn lián xì qǐ lái le 。suǒ jiàn de jǐng xiàng rú cǐ ,suǒ sī yì zì shì guǎng kuò ér miǎo yuǎn 。zhàn shì men xiǎng xiàng zhōng de gāo lóu sī fù de qíng sī hé tā men de tàn xī ,zài nà yàng yī gè guǎng kuò bèi jǐng de chèn tuō xià ,yě jiù xiǎn dé gé wài shēn chén le 。

  shī rén fàng yǎn yú gǔ lái biān sāi shàng de màn wú xiū zhǐ de mín zú chōng tū ,jiē shì le zhàn zhēng suǒ zào chéng de jù dà xī shēng hé gěi wú shù zhēng rén jí qí jiā shǔ suǒ dài lái de tòng kǔ ,dàn duì zhàn zhēng bìng méi yǒu zuò dān chún de qiǎn zé huò gē sòng ,shī rén xiàng shì chén sī zhe yī dài dài rén wéi tā suǒ zhī fù de chén zhòng dài jià 。zài zhè yàng de máo dùn miàn qián ,shī rén ,zhēng rén ,nǎi zhì dú zhě ,hěn róng yì jī qǐ yī zhǒng kě wàng 。zhè zhǒng kě wàng ,shī zhōng méi yǒu zhí jiē shuō chū ,dàn lèi sì “nǎi zhī bīng zhě shì xiōng qì ,shèng rén bú dé yǐ ér yòng zhī ”(《zhàn chéng nán 》)de xiǎng fǎ ,shì dú zhě zài dú zhè piān zuò pǐn shí hěn róng yì chǎn shēng de 。

  lí rén sī fù zhī qíng ,zài yī bān shī rén bǐ xià ,wǎng wǎng xiě dé xiān ruò hé guò yú chóu kǔ ,yǔ zhī xiàng yīng ,jìng jiè yě wǎng wǎng xiá zhǎi 。dàn lǐ bái què yòng “míng yuè chū tiān shān ,cāng máng yún hǎi jiān 。zhǎng fēng jǐ wàn lǐ ,chuī dù yù mén guān ”de wàn lǐ biān sāi tú jǐng lái yǐn fā zhè zhǒng gǎn qíng 。zhè zhī yǒu xiōng jīn rú lǐ bái zhè yàng hào miǎo de rén ,cái huì rú cǐ xià bǐ 。zhè jǐ jù bìng bú shì jú cù yú yī shí yī shì ,ér shì dài zhe yī zhǒng gèng wéi guǎng yuǎn 、chén jìng de sī suǒ 。yòng guǎng kuò de kōng jiān hé shí jiān zuò bèi jǐng ,bìng zài zhè yàng de sī suǒ zhōng ,bǎ yǎn qián de sī xiāng lí bié zhī qíng róng hé jìn qù ,cóng ér zhǎn kāi gèng shēn yuǎn de yì jìng ,zhè shì qí tā yī xiē shī rén suǒ nán yǐ qǐ jí de 。

guān shān yuè chuàng zuò bèi jǐng

  lǐ bái kàn jiàn zhēng zhàn de chǎng jǐng ,yīn cǐ tā gǎn tàn táng cháo guó lì qiáng shèng ,dàn biān chén wèi céng sù qīng guò 。cǐ shī jiù shì zài tàn xī zhēng zhàn zhī shì de kǔ xīn hé hòu fāng sī fù de chóu kǔ shí suǒ zuò 。

《guān shān yuè 》lǐ bái pīn yīn dú yīn cān kǎo

guān shān yuè
guān shān yuè

míng yuè chū tiān shān, cāng máng yún hǎi jiān.
míng yuè chū tiān shān ,cāng máng yún hǎi jiān 。
cháng fēng jǐ wàn lǐ, chuī dù yù mén guān.
zhǎng fēng jǐ wàn lǐ ,chuī dù yù mén guān 。
hàn xià bái dēng dào, hú kuī qīng hǎi wān.
hàn xià bái dēng dào ,hú kuī qīng hǎi wān 。
yóu lái zhēng zhàn dì, bú jiàn yǒu rén hái.
yóu lái zhēng zhàn dì ,bú jiàn yǒu rén hái 。
shù kè wàng biān yì, sī guī duō kǔ yán.
shù kè wàng biān yì ,sī guī duō kǔ yán 。
wàng biān yì yī zuò: wàng biān sè
(wàng biān yì yī zuò :wàng biān sè )
gāo lóu dāng cǐ yè, tàn xī wèi yīng xián.
gāo lóu dāng cǐ yè ,tàn xī wèi yīng xián 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李白 李白 李白(701─762),字太白,号青莲居士,祖籍陇西成纪(今甘肃省天水县附近)。先世于隋末流徙中亚。李白即生于中亚的碎叶城(今吉尔吉斯斯坦境内)。五岁时随其父迁居绵州彰明县(今四川省江油县)的青莲乡。早年在蜀中就学漫游。青年时期,开始漫游全国各地。天宝初,因道士吴筠的推荐,应诏赴长安,供奉翰林,受到唐玄宗李隆基的特殊礼遇。但因权贵不容,不久即遭谗去职,长期游历。天宝十四年(755)安史之乱起,他隐居庐山,但仍密切注视着国家和人民的命运。后参加永王李璘幕府。永王兵败被杀,李白坐系浔阳狱,第二年长流夜郎,途中遇赦。晚年飘泊于武昌、浔阳、宣城等地。代宗宝应元年(762)病死于其族叔当涂县令李阳冰处。纵观李白一生,其思想是比较复杂的。儒家、道家、纵横家、游侠思想对他都有影响。他企羡神仙,向往隐逸,可是又不愿「一朝飞腾为方丈蓬莱之人」,而要「申管晏之谈,谋帝王之术,奋其智能,愿为辅弼,使寰区大定,海县清一」(《代寿山答孟少府移文书》)。他有着远大的政治抱负,但又不愿走科举的道路。他想通过隐居,求仙获取声望,从而在名人荐举下,受到皇帝征召重用,以便实现「济苍生」、「安社稷」的理想,然后功成身退。诗人就是在这一思想指导下度过狂放而又坎坷的一生。李白存诗九百九十多首。这些诗歌,或以奔放的激情表达对理想政治的热烈追求,对建功立业的渴望;或以犀利的笔锋揭露政治集团的荒淫腐朽;或以善描的画笔点染祖国壮丽的山河。他的诗篇,无论五言七言,无论古体近体,无不别具风格,具有强烈的浪漫主义色彩。有《李太白集》。北宋初年,人们发现《菩萨蛮》「平林漠漠烟如织」和《忆秦娥》「秦娥梦断秦楼月」两词,又尊他为词的始祖。有人怀疑那是后人所托,至今聚讼纷纭。其实,李白的乐府诗,当时已被之管弦,就是词的滥觞了。至于历来被称为「百代词曲之祖」的这两首词,格调高绝,气象阔大,如果不属于李白,又算作谁的作品为好呢?

李白的诗词

  • 宣州谢脁楼饯别校书叔云 / 陪侍御叔华登楼歌
  • 赠秋浦柳少府
  • 行路难(有耳莫洗颍川水)
  • 古风(大车扬飞尘)
  • 沙丘城下寄杜甫
  • 《秋浦歌十七首·其十四》秋浦歌十七首·其十四李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 嘲王历阳不肯饮酒
  • 秋思(春阳如昨日)
  • 《怨情》怨情李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 山中问答
  • 唐代诗词推荐

  • 宿刘温书斋
  • 送圆仁三藏归本国
  • 《冬日归旧山》冬日归旧山李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 酬慈恩寺文郁上人
  • 路支使小池
  • 秦处士移家富春发樟亭怀寄
  • 东游远归
  • 《过融上人兰若》过融上人兰若綦毋潜原文、翻译、赏析和诗意
  • 长安县厅
  • 《关山月》关山月李白原文、翻译、赏析和诗意原文,《关山月》关山月李白原文、翻译、赏析和诗意翻译,《关山月》关山月李白原文、翻译、赏析和诗意赏析,《关山月》关山月李白原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自李白的作品

    诗词类别

    李白的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语