《秋词二首》秋词二首刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意

作者:刘禹锡 朝代:唐代
《秋词二首》秋词二首刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意原文

《秋词二首》 刘禹锡

自古逢秋悲寂寥,我言秋日胜春朝。
晴空一鹤排云上,便引诗情到碧霄。
山明水净夜来霜,数树深红出浅黄。
试上高楼清入骨,岂如春色嗾人狂。
分类: 秋天

作者简介(刘禹锡)

刘禹锡头像

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。

秋词二首翻译及注释

翻译
自古以来,骚人墨客都悲叹秋天萧条、凄凉、空旷。我却说秋天远远胜过春天。
秋日天高气爽,晴空万里。一只仙鹤直冲云霄推开层云,也激发我的诗情飞向万里晴空。

秋天了,山明水净,夜晚已经有霜;树叶由绿转为浇黄色,其中却有几棵树叶成红色,在浅黄色中格外显眼;
登上高楼,四望清秋入骨;才不会象春色那样使人发狂。

注释
⑴悲寂寥:悲叹萧条空寂。宋玉《九辩》有“悲哉,秋之为气也”、“寂寥兮,收潦而水清”等句。
⑵春朝:春初朝,朝,有早晨的意思,这里指的是刚开始。
⑶晴:一作“横”。排云:推开白云。排:推开,有冲破的意思。
⑷诗情:作诗的情绪、兴致。碧霄:青天。
⑸深红:指红叶。浅黄:指枯叶。
⑹入骨:犹刺骨。
⑺嗾:使唤狗。这里是“使”的意思。

秋词二首创作背景

  这首诗是诗人被贬朗州司马时所作。公元805年(永贞元年),顺宗即位,任用王叔文改革朝政,刘禹锡也参加了这场革新运动。但革新遭到宦官、藩镇、官僚势力的强烈反对,以失败而告终。顺宗被迫退位,王叔文赐死,刘禹锡被贬。可贵的是,诗人在遭受严重打击后,并没有消沉下去。刘禹锡贬到朗州(湖南常德)时,是三十四岁。正感到春风得意,却被赶出了朝廷,其苦闷是可想而知的。但他这个人求异心理很强,做事都想与众不同,不肯人云亦云。《秋词二首》就是被贬朗州时这种心情下写的。

秋词二首鉴赏

  其一

  “自古逢秋悲寂寥”,诗人开篇,即以议论起笔,断然否定了前人悲秋的观念,表现出一种激越向上的诗情。首句即明确指出自古以来,人们每逢到了秋天就感叹秋天的寂寞萧索。“自古”和“逢”,极言悲秋的传统看法的时代久远和思路模式的顽固。接着一句用“我言”直抒胸臆,态度鲜明,说出的是诗人的自信,这种自信,尽管染上的,是一种不幸的色彩,然而,诗人阔大的胸襟却非凡地溶解了这种不幸。“秋日胜春朝”,用对比手法,热情赞美秋天,说秋天比那万物萌生,欣欣向荣的春天更胜过一筹,这是对自古以来那种悲秋的论调的有力否定。

  第三句选择了典型事物具体生动地勾勒了一幅壮美的画面。诗人抓住秋天“一鹤凌云”,这一别致的景观的描绘,展现的是秋高气爽,万里晴空,白云漂浮的开阔景象。那凌云的鹤,也载着诗人的诗情,一同遨游到了云霄。虽然,这鹤是孤独的,然而它所呈现出来的气势,却是非凡的。一个“排”字,所蕴涵的深意,尽在不言中了。也许,诗人是以“鹤”自喻,也许是诗人视“鹤”为不屈的化身。这里,有哲理的意蕴,也有艺术的魅力,发人深思,耐人吟咏。这幅画面是对“秋日胜春朝”的生动注脚。第四句紧接上句直接抒写自己的感受,看到这一壮美的情境作者心中那激荡澎湃的诗情勃发出来,也像白鹤凌空一样,直冲云霄了。字里行间作者那乐观的情怀,昂扬的斗志国安呼之欲出。如果说,上句侧重写秋的“形美”,那么这句则突出秋的“神韵”,使“秋日胜春朝”的观点表现得更鲜明,更有力度。

  “晴空一鹤排云上,便引诗情到碧霄”展现的,不仅仅是秋天的生机和素色,更多的是一种高扬的气概和高尚的情操。这样的诗,没有什么悲凉的气息,诗人随着自己的“诗情”,和想象驰骋于碧空之上。于是,鹤飞之冲霄,诗情之旷远,“实”和“虚”便融合在了一起,所获得的全然是一种励志冶情的美的感受。全诗气势雄浑,意境壮丽,融情、景、理于一炉,不仅仅表现出是秋天的生机和素色,更多的是一种高扬精神和开阔胸襟,唱出的那曲非同凡响的秋歌,留下的是一份难能可贵的精神财富。

  其二

  这两首《秋词》主题相同,但各写一面,既可独立成章,又是互为补充。其一赞秋气,其二咏秋色。气以励志,色以冶情。所以赞秋气以美志向高尚,咏秋色以颂情操清白。景随人移,色由情化。景色如容妆,见性情,显品德。春色以艳丽取悦,秋景以风骨见长。第二首的前二句写秋天景色,诗人只是如实地勾勒其本色,显示其特色,明净清白,有红有黄,略有色彩,流露出高雅闲淡的情韵,泠然如文质彬彬的君子风度,令人敬肃。谓予不信,试上高楼一望,便使人感到清澈入骨,思想澄净,心情肃然深沉,不会像那繁华浓艳的春色,教人轻浮若狂。末句用“春色嗾人狂”反比衬托出诗旨,点出全诗暗用拟人手法,生动形象,运用巧妙。

  总结

  这是两首抒发议论的即兴诗。诗人通过鲜明的艺术形象表达深刻的思想,既有哲理意蕴,也有艺术魅力,发人思索,耐人吟咏。刘禹锡这两首《秋词》所展现的不只是秋天的生气和素色,更有为理想而奋斗的英雄气概和高尚情操,获得深刻的美感和乐趣。

《秋词二首》刘禹锡 拼音读音参考

qiū cí èr shǒu
秋词二首

zì gǔ féng qiū bēi jì liáo, wǒ yán qiū rì shèng chūn cháo.
自古逢秋悲寂寥,我言秋日胜春朝。
qíng kōng yī hè pái yún shàng, biàn yǐn shī qíng dào bì xiāo.
晴空一鹤排云上,便引诗情到碧霄。
shān míng shuǐ jìng yè lái shuāng, shù shù shēn hóng chū qiǎn huáng.
山明水净夜来霜,数树深红出浅黄。
shì shàng gāo lóu qīng rù gǔ, qǐ rú chūn sè sǒu rén kuáng.
试上高楼清入骨,岂如春色嗾人狂。

《秋词二首》秋词二首刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《qiū cí èr shǒu 》 liú yǔ xī

zì gǔ féng qiū bēi jì liáo ,wǒ yán qiū rì shèng chūn cháo 。
qíng kōng yī hè pái yún shàng ,biàn yǐn shī qíng dào bì xiāo 。
shān míng shuǐ jìng yè lái shuāng ,shù shù shēn hóng chū qiǎn huáng 。
shì shàng gāo lóu qīng rù gǔ ,qǐ rú chūn sè sǒu rén kuáng 。
fèn lèi : qiū tiān

zuò zhě jiǎn jiè (liú yǔ xī )

liú yǔ xī tóu xiàng

liú yǔ xī (772-842),zì mèng dé ,hàn zú ,zhōng guó táng cháo péng chéng (jīn xú zhōu )rén ,zǔ jí luò yáng ,táng cháo wén xué jiā ,zhé xué jiā ,zì chēng shì hàn zhōng shān jìng wáng hòu yì ,céng rèn jiān chá yù shǐ ,shì wáng shū wén zhèng zhì gǎi gé jí tuán de yī yuán 。táng dài zhōng wǎn qī zhe míng shī rén ,yǒu “shī háo ”zhī chēng 。tā de jiā tíng shì yī gè shì dài yǐ rú xué xiàng chuán de shū xiāng mén dì 。zhèng zhì shàng zhǔ zhāng gé xīn ,shì wáng shū wén pài zhèng zhì gé xīn huó dòng de zhōng xīn rén wù zhī yī 。hòu lái yǒng zhēn gé xīn shī bài bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ (jīn hú nán cháng dé )。jù hú nán cháng dé lì shǐ xué jiā 、shōu cáng jiā zhōu xīn guó xiān shēng kǎo zhèng liú yǔ xī bèi biǎn wéi lǎng zhōu sī mǎ qí jiān xiě le zhe míng de “hàn shòu chéng chūn wàng ”。

qiū cí èr shǒu fān yì jí zhù shì

fān yì
zì gǔ yǐ lái ,sāo rén mò kè dōu bēi tàn qiū tiān xiāo tiáo 、qī liáng 、kōng kuàng 。wǒ què shuō qiū tiān yuǎn yuǎn shèng guò chūn tiān 。
qiū rì tiān gāo qì shuǎng ,qíng kōng wàn lǐ 。yī zhī xiān hè zhí chōng yún xiāo tuī kāi céng yún ,yě jī fā wǒ de shī qíng fēi xiàng wàn lǐ qíng kōng 。

qiū tiān le ,shān míng shuǐ jìng ,yè wǎn yǐ jīng yǒu shuāng ;shù yè yóu lǜ zhuǎn wéi jiāo huáng sè ,qí zhōng què yǒu jǐ kē shù yè chéng hóng sè ,zài qiǎn huáng sè zhōng gé wài xiǎn yǎn ;
dēng shàng gāo lóu ,sì wàng qīng qiū rù gǔ ;cái bú huì xiàng chūn sè nà yàng shǐ rén fā kuáng 。

zhù shì
⑴bēi jì liáo :bēi tàn xiāo tiáo kōng jì 。sòng yù 《jiǔ biàn 》yǒu “bēi zāi ,qiū zhī wéi qì yě ”、“jì liáo xī ,shōu liáo ér shuǐ qīng ”děng jù 。
⑵chūn cháo :chūn chū cháo ,cháo ,yǒu zǎo chén de yì sī ,zhè lǐ zhǐ de shì gāng kāi shǐ 。
⑶qíng :yī zuò “héng ”。pái yún :tuī kāi bái yún 。pái :tuī kāi ,yǒu chōng pò de yì sī 。
⑷shī qíng :zuò shī de qíng xù 、xìng zhì 。bì xiāo :qīng tiān 。
⑸shēn hóng :zhǐ hóng yè 。qiǎn huáng :zhǐ kū yè 。
⑹rù gǔ :yóu cì gǔ 。
⑺sǒu :shǐ huàn gǒu 。zhè lǐ shì “shǐ ”de yì sī 。

qiū cí èr shǒu chuàng zuò bèi jǐng

  zhè shǒu shī shì shī rén bèi biǎn lǎng zhōu sī mǎ shí suǒ zuò 。gōng yuán 805nián (yǒng zhēn yuán nián ),shùn zōng jí wèi ,rèn yòng wáng shū wén gǎi gé cháo zhèng ,liú yǔ xī yě cān jiā le zhè chǎng gé xīn yùn dòng 。dàn gé xīn zāo dào huàn guān 、fān zhèn 、guān liáo shì lì de qiáng liè fǎn duì ,yǐ shī bài ér gào zhōng 。shùn zōng bèi pò tuì wèi ,wáng shū wén cì sǐ ,liú yǔ xī bèi biǎn 。kě guì de shì ,shī rén zài zāo shòu yán zhòng dǎ jī hòu ,bìng méi yǒu xiāo chén xià qù 。liú yǔ xī biǎn dào lǎng zhōu (hú nán cháng dé )shí ,shì sān shí sì suì 。zhèng gǎn dào chūn fēng dé yì ,què bèi gǎn chū le cháo tíng ,qí kǔ mèn shì kě xiǎng ér zhī de 。dàn tā zhè gè rén qiú yì xīn lǐ hěn qiáng ,zuò shì dōu xiǎng yǔ zhòng bú tóng ,bú kěn rén yún yì yún 。《qiū cí èr shǒu 》jiù shì bèi biǎn lǎng zhōu shí zhè zhǒng xīn qíng xià xiě de 。

qiū cí èr shǒu jiàn shǎng

  qí yī

  “zì gǔ féng qiū bēi jì liáo ”,shī rén kāi piān ,jí yǐ yì lùn qǐ bǐ ,duàn rán fǒu dìng le qián rén bēi qiū de guān niàn ,biǎo xiàn chū yī zhǒng jī yuè xiàng shàng de shī qíng 。shǒu jù jí míng què zhǐ chū zì gǔ yǐ lái ,rén men měi féng dào le qiū tiān jiù gǎn tàn qiū tiān de jì mò xiāo suǒ 。“zì gǔ ”hé “féng ”,jí yán bēi qiū de chuán tǒng kàn fǎ de shí dài jiǔ yuǎn hé sī lù mó shì de wán gù 。jiē zhe yī jù yòng “wǒ yán ”zhí shū xiōng yì ,tài dù xiān míng ,shuō chū de shì shī rén de zì xìn ,zhè zhǒng zì xìn ,jìn guǎn rǎn shàng de ,shì yī zhǒng bú xìng de sè cǎi ,rán ér ,shī rén kuò dà de xiōng jīn què fēi fán dì róng jiě le zhè zhǒng bú xìng 。“qiū rì shèng chūn cháo ”,yòng duì bǐ shǒu fǎ ,rè qíng zàn měi qiū tiān ,shuō qiū tiān bǐ nà wàn wù méng shēng ,xīn xīn xiàng róng de chūn tiān gèng shèng guò yī chóu ,zhè shì duì zì gǔ yǐ lái nà zhǒng bēi qiū de lùn diào de yǒu lì fǒu dìng 。

  dì sān jù xuǎn zé le diǎn xíng shì wù jù tǐ shēng dòng dì gōu lè le yī fú zhuàng měi de huà miàn 。shī rén zhuā zhù qiū tiān “yī hè líng yún ”,zhè yī bié zhì de jǐng guān de miáo huì ,zhǎn xiàn de shì qiū gāo qì shuǎng ,wàn lǐ qíng kōng ,bái yún piāo fú de kāi kuò jǐng xiàng 。nà líng yún de hè ,yě zǎi zhe shī rén de shī qíng ,yī tóng áo yóu dào le yún xiāo 。suī rán ,zhè hè shì gū dú de ,rán ér tā suǒ chéng xiàn chū lái de qì shì ,què shì fēi fán de 。yī gè “pái ”zì ,suǒ yùn hán de shēn yì ,jìn zài bú yán zhōng le 。yě xǔ ,shī rén shì yǐ “hè ”zì yù ,yě xǔ shì shī rén shì “hè ”wéi bú qū de huà shēn 。zhè lǐ ,yǒu zhé lǐ de yì yùn ,yě yǒu yì shù de mèi lì ,fā rén shēn sī ,nài rén yín yǒng 。zhè fú huà miàn shì duì “qiū rì shèng chūn cháo ”de shēng dòng zhù jiǎo 。dì sì jù jǐn jiē shàng jù zhí jiē shū xiě zì jǐ de gǎn shòu ,kàn dào zhè yī zhuàng měi de qíng jìng zuò zhě xīn zhōng nà jī dàng péng pài de shī qíng bó fā chū lái ,yě xiàng bái hè líng kōng yī yàng ,zhí chōng yún xiāo le 。zì lǐ háng jiān zuò zhě nà lè guān de qíng huái ,áng yáng de dòu zhì guó ān hū zhī yù chū 。rú guǒ shuō ,shàng jù cè zhòng xiě qiū de “xíng měi ”,nà me zhè jù zé tū chū qiū de “shén yùn ”,shǐ “qiū rì shèng chūn cháo ”de guān diǎn biǎo xiàn dé gèng xiān míng ,gèng yǒu lì dù 。

  “qíng kōng yī hè pái yún shàng ,biàn yǐn shī qíng dào bì xiāo ”zhǎn xiàn de ,bú jǐn jǐn shì qiū tiān de shēng jī hé sù sè ,gèng duō de shì yī zhǒng gāo yáng de qì gài hé gāo shàng de qíng cāo 。zhè yàng de shī ,méi yǒu shí me bēi liáng de qì xī ,shī rén suí zhe zì jǐ de “shī qíng ”,hé xiǎng xiàng chí chěng yú bì kōng zhī shàng 。yú shì ,hè fēi zhī chōng xiāo ,shī qíng zhī kuàng yuǎn ,“shí ”hé “xū ”biàn róng hé zài le yī qǐ ,suǒ huò dé de quán rán shì yī zhǒng lì zhì yě qíng de měi de gǎn shòu 。quán shī qì shì xióng hún ,yì jìng zhuàng lì ,róng qíng 、jǐng 、lǐ yú yī lú ,bú jǐn jǐn biǎo xiàn chū shì qiū tiān de shēng jī hé sù sè ,gèng duō de shì yī zhǒng gāo yáng jīng shén hé kāi kuò xiōng jīn ,chàng chū de nà qǔ fēi tóng fán xiǎng de qiū gē ,liú xià de shì yī fèn nán néng kě guì de jīng shén cái fù 。

  qí èr

  zhè liǎng shǒu 《qiū cí 》zhǔ tí xiàng tóng ,dàn gè xiě yī miàn ,jì kě dú lì chéng zhāng ,yòu shì hù wéi bǔ chōng 。qí yī zàn qiū qì ,qí èr yǒng qiū sè 。qì yǐ lì zhì ,sè yǐ yě qíng 。suǒ yǐ zàn qiū qì yǐ měi zhì xiàng gāo shàng ,yǒng qiū sè yǐ sòng qíng cāo qīng bái 。jǐng suí rén yí ,sè yóu qíng huà 。jǐng sè rú róng zhuāng ,jiàn xìng qíng ,xiǎn pǐn dé 。chūn sè yǐ yàn lì qǔ yuè ,qiū jǐng yǐ fēng gǔ jiàn zhǎng 。dì èr shǒu de qián èr jù xiě qiū tiān jǐng sè ,shī rén zhī shì rú shí dì gōu lè qí běn sè ,xiǎn shì qí tè sè ,míng jìng qīng bái ,yǒu hóng yǒu huáng ,luè yǒu sè cǎi ,liú lù chū gāo yǎ xián dàn de qíng yùn ,líng rán rú wén zhì bīn bīn de jun1 zǐ fēng dù ,lìng rén jìng sù 。wèi yǔ bú xìn ,shì shàng gāo lóu yī wàng ,biàn shǐ rén gǎn dào qīng chè rù gǔ ,sī xiǎng chéng jìng ,xīn qíng sù rán shēn chén ,bú huì xiàng nà fán huá nóng yàn de chūn sè ,jiāo rén qīng fú ruò kuáng 。mò jù yòng “chūn sè sǒu rén kuáng ”fǎn bǐ chèn tuō chū shī zhǐ ,diǎn chū quán shī àn yòng nǐ rén shǒu fǎ ,shēng dòng xíng xiàng ,yùn yòng qiǎo miào 。

  zǒng jié

  zhè shì liǎng shǒu shū fā yì lùn de jí xìng shī 。shī rén tōng guò xiān míng de yì shù xíng xiàng biǎo dá shēn kè de sī xiǎng ,jì yǒu zhé lǐ yì yùn ,yě yǒu yì shù mèi lì ,fā rén sī suǒ ,nài rén yín yǒng 。liú yǔ xī zhè liǎng shǒu 《qiū cí 》suǒ zhǎn xiàn de bú zhī shì qiū tiān de shēng qì hé sù sè ,gèng yǒu wéi lǐ xiǎng ér fèn dòu de yīng xióng qì gài hé gāo shàng qíng cāo ,huò dé shēn kè de měi gǎn hé lè qù 。

《qiū cí èr shǒu 》liú yǔ xī pīn yīn dú yīn cān kǎo

qiū cí èr shǒu
qiū cí èr shǒu

zì gǔ féng qiū bēi jì liáo, wǒ yán qiū rì shèng chūn cháo.
zì gǔ féng qiū bēi jì liáo ,wǒ yán qiū rì shèng chūn cháo 。
qíng kōng yī hè pái yún shàng, biàn yǐn shī qíng dào bì xiāo.
qíng kōng yī hè pái yún shàng ,biàn yǐn shī qíng dào bì xiāo 。
shān míng shuǐ jìng yè lái shuāng, shù shù shēn hóng chū qiǎn huáng.
shān míng shuǐ jìng yè lái shuāng ,shù shù shēn hóng chū qiǎn huáng 。
shì shàng gāo lóu qīng rù gǔ, qǐ rú chūn sè sǒu rén kuáng.
shì shàng gāo lóu qīng rù gǔ ,qǐ rú chūn sè sǒu rén kuáng 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

刘禹锡 刘禹锡 刘禹锡(772-842)字梦得,洛阳人,为匈奴族后裔。晚年任太子宾客,世称「刘宾客」。他和柳宗元一同参预那唐朝永贞年间短命的政治改革,结果一同贬谪远郡,顽强地生活下来,晚年回到洛阳,仍有「马思边草拳毛动」的豪气。他的诗精炼含蓄,往往能以清新的语言表达自己对人生或历史的深刻理解, 因而被白居易推崇备至, 誉为「诗豪」。他在远谪湖南、四川时,接触到少数民族的生活,并受到当地民歌的一些影响,创作出《竹枝》、《浪淘沙》诸词,给后世留下「银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲」的民俗画面。至于「东边日出西边雨,道是无晴还有晴」,更是地道的民歌风味了。他在和白居易的《春词》时,曾注明「依《忆江南》曲拍为句」,这是中国文学史上依曲填词的最早记录。

刘禹锡的诗词

  • 浪淘沙(九曲黄河万里沙)
  • 蜀先主庙
  • 《再游玄都观》再游玄都观刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意
  • 《秋词》秋词刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意
  • 浪淘沙·九曲黄河万里沙
  • 酬乐天扬州初逢席上见赠(巴山楚水凄凉地)
  • 金陵五题·石头城
  • 元和十一年自朗州……(紫陌红尘拂面来)
  • 《乌衣巷》乌衣巷刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意
  • 秋风引(何处秋风至)
  • 唐代诗词推荐

  • 依韵和幹公题庭中太湖石二首
  • 《移家别湖上亭》移家别湖上亭戎昱原文、翻译、赏析和诗意
  • 题石泉兰若
  • 洞庭寄所思
  • 听僧弹琴
  • 月中桂树
  • 太傅相公以庭梅二篇许舍弟同赋再迂藻思…庶申感谢
  • 野寺寓居即事二首
  • 李后主童谣
  • 清平调·其二
  • 《秋词二首》秋词二首刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意原文,《秋词二首》秋词二首刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意翻译,《秋词二首》秋词二首刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意赏析,《秋词二首》秋词二首刘禹锡原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自刘禹锡的作品

    诗词类别

    刘禹锡的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语