《辋川闲居赠裴秀才迪》辋川闲居赠裴秀才迪王维原文、翻译、赏析和诗意

作者:王维 朝代:唐代
《辋川闲居赠裴秀才迪》辋川闲居赠裴秀才迪王维原文、翻译、赏析和诗意原文

《辋川闲居赠裴秀才迪》 王维

寒山转苍翠,秋水日潺湲。
倚杖柴门外,临风听暮蝉。
渡头馀落日,墟里上孤烟。
(馀 一作 余)
复值接舆醉,狂歌五柳前。

作者简介(王维)

王维头像

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。

辋川闲居赠裴秀才迪翻译及注释

翻译
寒山转变得格外郁郁苍苍,秋水日日舒缓地流向远方。
我柱杖伫立在茅舍的门外,迎风细听着那暮蝉的吟唱。
渡头那边太阳快要落山了,村子里的炊烟一缕缕飘散。
又碰到裴迪这个接舆酒醉,在恰如陶潜的我面前讴狂。

注释
1.辋川:水名,在今陕西省蓝田县南终南山下。山麓有宋之问的别墅,后归王维。王维在那里住了三十多年,直至晚年。裴迪:诗人,王维的好友,与王维唱和较多。
2.转苍翠:一作“积苍翠”。转:转为,变为。苍翠:青绿色,苍为灰白色,翠为墨绿色。
3.潺湲(chán yuán ):水流声。这里指水流缓慢的样子,当作为“缓慢地流淌”解。
4.听暮蝉:聆听秋后的蝉儿的鸣叫。暮蝉:秋后的蝉,这里是指蝉的叫声。
5.渡头:渡口。余:又作“馀”。
6.墟里:村落。孤烟:直升的炊烟,可以是倚门看到的第一缕村烟。
7.值:遇到。接舆:陆通先生的字。接舆是春秋时楚国人,好养性,假装疯狂,不出去做官。在这里以接舆比裴迪。
8.五柳:陶渊明。这里诗人以“五柳先生”自比。这两句诗的意思是说,又碰到狂放的裴迪喝醉了酒,在我面前唱歌。

辋川闲居赠裴秀才迪赏析

  此诗所要极力表现的是辋川的秋景。一联和三联写山水原野的深秋晚景,诗人选择富有季节和时间特征的景物:苍翠的寒山、缓缓的秋水、渡口的夕阳,墟里的炊烟,有声有色,动静结合,勾勒出一幅和谐幽静而又富有生机的田园山水画。诗的二联和四联写诗人与裴迪的闲居之乐。倚杖柴门,临风听蝉,把诗人安逸的神态,超然物外的情致,写得栩栩如生;醉酒狂歌,则把裴迪的狂士风度表现得淋漓尽致。全诗物我一体,情景交融,诗中有画,画中有诗。

  此诗、画、音乐完美结合的五律。首联和颈联写景,描绘辋川附近山水田园的深秋暮色;颔联和尾联写人,刻画诗人和裴迪两个隐士的形象。风光人物,交替行文,相映成趣,形成物我一体、情景交融的艺术境界,抒写诗人的闲居之乐和对友人的真切情谊。

  “寒山转苍翠,秋水日潺湲。”首联写山中秋景。时在水落石出的寒秋,山间泉水不停歇地潺潺作响;随着天色向晚,山色也变得更加苍翠。不待颔联说出“暮”字,已给人以时近黄昏的印象。“转”和“日”用得巧妙。转苍翠,表示山色愈来愈深,愈来愈浓;山是静止的,这一“转”字,便凭借颜色的渐变而写出它的动态。日潺湲,就是日日潺湲,每日每时都在喧响;水是流动的,用一“日”字,却令人感觉它始终如一的守恒。寥寥十字,勾勒出一幅有色彩,有音响,动静结合的画面。

  “渡头余落日,墟里上孤烟。”颈联写原野暮色。夕阳欲落,炊烟初升,是田野黄昏的典型景象。渡头在水,墟里在陆;落日属自然,炊烟属人事:景物的选取是很见匠心的。“墟里上孤烟”,显系从陶潜“暧暧远人村,依依墟里烟”(《归田园居之一》)点化而来。但陶句是拟人化的表现远处村落上方炊烟萦绕、不忍离去的情味,王句却是用白描手法表现黄昏第一缕炊烟袅袅升到半空的景象,各有各的形象,各有各的意境。这一联是王维修辞的名句,历来被人称道。“渡头余落日”,精确地剪取落日行将与水面相切的一瞬间,富有包孕地显示了落日的动态和趋向,在时间和空间上都为读者留下想象的余地。“墟里上孤烟”,写的也是富有包孕的片刻。“上”字,不仅写出炊烟悠然上升的动态,而且显示已经升到相当的高度。

  首、颈两联,以寒山、秋水、落日、孤烟等富有季节和时间特征的景物,构成一幅和谐静谧的山水田园风景画。但这风景并非单纯的孤立的客观存在,而是画在人眼里,人在画图中,一景一物都经过诗人主观的过滤而带上了感情色彩。颔联:“倚杖柴门外,临风听暮蝉。”这就是诗人的形象。柴门,表现隐居生活和田园风味;倚杖,表现年事已高和意态安闲。柴门之外,倚杖临风,听晚树鸣蝉、寒山泉水,看渡头落日、墟里孤烟,那安逸的神态,潇洒的闲情,和“策扶老以流憩,时矫首而遐观”(《归去来辞》)的陶渊明有几分相似。事实上,王维对那位“古今隐逸诗人之宗”,也是十分仰慕的,就在这首诗中,不仅仿效了陶的诗句,而且在尾联引用了陶的典故:“复值接舆醉,狂歌五柳前。”陶文《五柳先生传》的主人公,是一位忘怀得失、诗酒自娱的隐者,“宅边有五柳树,因以为号焉。”实则,生正是陶潜的自我写照;而王维自称五柳,就是以陶潜自况的。接舆,是春秋时代“凤歌笑孔丘”的楚国狂士,诗人把沉醉狂歌的裴迪与楚狂接舆相比,乃是对这位年轻朋友的赞许。陶潜与接舆──王维与裴迪,个性虽大不一样,但那超然物外的心迹却是相近相亲的。所以,“复值接舆醉”的复字,不表示又一次遇见裴迪,而是表示诗人情感的加倍和进层:既赏佳景,更遇良朋,辋川闲居之乐,至于此极啊!末联生动地刻画了裴迪的狂士形象,表明了诗人对他的由衷的好感和欢迎,诗题中的赠字,也便有了着落。

  颔联和尾联,对两个人物形象的刻画,也不是孤立进行,而是和景物描写密切结合的。柴门、暮蝉、晚风、五柳,有形无形,有声无声,都是写景。五柳,虽是典故,但对王维说来,模仿陶渊明笔下的人物,植五柳于柴门之外,这是自然而然的。

辋川闲居赠裴秀才迪创作背景

  裴迪是王维的好友,两人同隐终南山,常常在辋川“浮舟往来,弹琴赋诗,啸咏终日”(《旧唐书·王维传》)。此诗就是他们的彼此酬赠之作。

《辋川闲居赠裴秀才迪》王维 拼音读音参考

wǎng chuān xián jū zèng péi xiù cái dí
辋川闲居赠裴秀才迪

hán shān zhuǎn cāng cuì, qiū shuǐ rì chán yuán.
寒山转苍翠,秋水日潺湲。
yǐ zhàng zhài mén wài, lín fēng tīng mù chán.
倚杖柴门外,临风听暮蝉。
dù tóu yú luò rì, xū lǐ shàng gū yān.
渡头馀落日,墟里上孤烟。
yú yī zuò yú
(馀 一作 余)
fù zhí jiē yú zuì, kuáng gē wǔ liǔ qián.
复值接舆醉,狂歌五柳前。

《辋川闲居赠裴秀才迪》辋川闲居赠裴秀才迪王维原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《wǎng chuān xián jū zèng péi xiù cái dí 》 wáng wéi

hán shān zhuǎn cāng cuì ,qiū shuǐ rì chán yuán 。
yǐ zhàng chái mén wài ,lín fēng tīng mù chán 。
dù tóu yú luò rì ,xū lǐ shàng gū yān 。
(yú yī zuò yú )
fù zhí jiē yú zuì ,kuáng gē wǔ liǔ qián 。

zuò zhě jiǎn jiè (wáng wéi )

wáng wéi tóu xiàng

wáng wéi (701nián -761nián ,yī shuō 699nián —761nián ),zì mó jié ,hàn zú ,hé dōng pú zhōu (jīn shān xī yùn chéng )rén ,zǔ jí shān xī qí xiàn ,táng cháo shī rén ,yǒu “shī fó ”zhī chēng 。sū shì píng jià qí :“wèi mó jié zhī shī ,shī zhōng yǒu huà ;guān mó jié zhī huà ,huà zhōng yǒu shī 。”kāi yuán jiǔ nián (721nián )zhōng jìn shì ,rèn tài lè chéng 。wáng wéi shì shèng táng shī rén de dài biǎo ,jīn cún shī 400yú shǒu ,zhòng yào shī zuò yǒu 《xiàng sī 》《shān jū qiū míng 》děng 。wáng wéi jīng tōng fó xué ,shòu chán zōng yǐng xiǎng hěn dà 。fó jiāo yǒu yī bù 《wéi mó jié jīng 》,shì wáng wéi míng hé zì de yóu lái 。wáng wéi shī shū huà dōu hěn yǒu míng ,fēi cháng duō cái duō yì ,yīn lè yě hěn jīng tōng 。yǔ mèng hào rán hé chēng “wáng mèng ”。

wǎng chuān xián jū zèng péi xiù cái dí fān yì jí zhù shì

fān yì
hán shān zhuǎn biàn dé gé wài yù yù cāng cāng ,qiū shuǐ rì rì shū huǎn dì liú xiàng yuǎn fāng 。
wǒ zhù zhàng zhù lì zài máo shě de mén wài ,yíng fēng xì tīng zhe nà mù chán de yín chàng 。
dù tóu nà biān tài yáng kuài yào luò shān le ,cūn zǐ lǐ de chuī yān yī lǚ lǚ piāo sàn 。
yòu pèng dào péi dí zhè gè jiē yú jiǔ zuì ,zài qià rú táo qián de wǒ miàn qián ōu kuáng 。

zhù shì
1.wǎng chuān :shuǐ míng ,zài jīn shǎn xī shěng lán tián xiàn nán zhōng nán shān xià 。shān lù yǒu sòng zhī wèn de bié shù ,hòu guī wáng wéi 。wáng wéi zài nà lǐ zhù le sān shí duō nián ,zhí zhì wǎn nián 。péi dí :shī rén ,wáng wéi de hǎo yǒu ,yǔ wáng wéi chàng hé jiào duō 。
2.zhuǎn cāng cuì :yī zuò “jī cāng cuì ”。zhuǎn :zhuǎn wéi ,biàn wéi 。cāng cuì :qīng lǜ sè ,cāng wéi huī bái sè ,cuì wéi mò lǜ sè 。
3.chán yuán (chán yuán ):shuǐ liú shēng 。zhè lǐ zhǐ shuǐ liú huǎn màn de yàng zǐ ,dāng zuò wéi “huǎn màn dì liú tǎng ”jiě 。
4.tīng mù chán :líng tīng qiū hòu de chán ér de míng jiào 。mù chán :qiū hòu de chán ,zhè lǐ shì zhǐ chán de jiào shēng 。
5.dù tóu :dù kǒu 。yú :yòu zuò “yú ”。
6.xū lǐ :cūn luò 。gū yān :zhí shēng de chuī yān ,kě yǐ shì yǐ mén kàn dào de dì yī lǚ cūn yān 。
7.zhí :yù dào 。jiē yú :lù tōng xiān shēng de zì 。jiē yú shì chūn qiū shí chǔ guó rén ,hǎo yǎng xìng ,jiǎ zhuāng fēng kuáng ,bú chū qù zuò guān 。zài zhè lǐ yǐ jiē yú bǐ péi dí 。
8.wǔ liǔ :táo yuān míng 。zhè lǐ shī rén yǐ “wǔ liǔ xiān shēng ”zì bǐ 。zhè liǎng jù shī de yì sī shì shuō ,yòu pèng dào kuáng fàng de péi dí hē zuì le jiǔ ,zài wǒ miàn qián chàng gē 。

wǎng chuān xián jū zèng péi xiù cái dí shǎng xī

  cǐ shī suǒ yào jí lì biǎo xiàn de shì wǎng chuān de qiū jǐng 。yī lián hé sān lián xiě shān shuǐ yuán yě de shēn qiū wǎn jǐng ,shī rén xuǎn zé fù yǒu jì jiē hé shí jiān tè zhēng de jǐng wù :cāng cuì de hán shān 、huǎn huǎn de qiū shuǐ 、dù kǒu de xī yáng ,xū lǐ de chuī yān ,yǒu shēng yǒu sè ,dòng jìng jié hé ,gōu lè chū yī fú hé xié yōu jìng ér yòu fù yǒu shēng jī de tián yuán shān shuǐ huà 。shī de èr lián hé sì lián xiě shī rén yǔ péi dí de xián jū zhī lè 。yǐ zhàng chái mén ,lín fēng tīng chán ,bǎ shī rén ān yì de shén tài ,chāo rán wù wài de qíng zhì ,xiě dé xǔ xǔ rú shēng ;zuì jiǔ kuáng gē ,zé bǎ péi dí de kuáng shì fēng dù biǎo xiàn dé lín lí jìn zhì 。quán shī wù wǒ yī tǐ ,qíng jǐng jiāo róng ,shī zhōng yǒu huà ,huà zhōng yǒu shī 。

  cǐ shī 、huà 、yīn lè wán měi jié hé de wǔ lǜ 。shǒu lián hé jǐng lián xiě jǐng ,miáo huì wǎng chuān fù jìn shān shuǐ tián yuán de shēn qiū mù sè ;hàn lián hé wěi lián xiě rén ,kè huà shī rén hé péi dí liǎng gè yǐn shì de xíng xiàng 。fēng guāng rén wù ,jiāo tì háng wén ,xiàng yìng chéng qù ,xíng chéng wù wǒ yī tǐ 、qíng jǐng jiāo róng de yì shù jìng jiè ,shū xiě shī rén de xián jū zhī lè hé duì yǒu rén de zhēn qiē qíng yì 。

  “hán shān zhuǎn cāng cuì ,qiū shuǐ rì chán yuán 。”shǒu lián xiě shān zhōng qiū jǐng 。shí zài shuǐ luò shí chū de hán qiū ,shān jiān quán shuǐ bú tíng xiē dì chán chán zuò xiǎng ;suí zhe tiān sè xiàng wǎn ,shān sè yě biàn dé gèng jiā cāng cuì 。bú dài hàn lián shuō chū “mù ”zì ,yǐ gěi rén yǐ shí jìn huáng hūn de yìn xiàng 。“zhuǎn ”hé “rì ”yòng dé qiǎo miào 。zhuǎn cāng cuì ,biǎo shì shān sè yù lái yù shēn ,yù lái yù nóng ;shān shì jìng zhǐ de ,zhè yī “zhuǎn ”zì ,biàn píng jiè yán sè de jiàn biàn ér xiě chū tā de dòng tài 。rì chán yuán ,jiù shì rì rì chán yuán ,měi rì měi shí dōu zài xuān xiǎng ;shuǐ shì liú dòng de ,yòng yī “rì ”zì ,què lìng rén gǎn jiào tā shǐ zhōng rú yī de shǒu héng 。liáo liáo shí zì ,gōu lè chū yī fú yǒu sè cǎi ,yǒu yīn xiǎng ,dòng jìng jié hé de huà miàn 。

  “dù tóu yú luò rì ,xū lǐ shàng gū yān 。”jǐng lián xiě yuán yě mù sè 。xī yáng yù luò ,chuī yān chū shēng ,shì tián yě huáng hūn de diǎn xíng jǐng xiàng 。dù tóu zài shuǐ ,xū lǐ zài lù ;luò rì shǔ zì rán ,chuī yān shǔ rén shì :jǐng wù de xuǎn qǔ shì hěn jiàn jiàng xīn de 。“xū lǐ shàng gū yān ”,xiǎn xì cóng táo qián “ài ài yuǎn rén cūn ,yī yī xū lǐ yān ”(《guī tián yuán jū zhī yī 》)diǎn huà ér lái 。dàn táo jù shì nǐ rén huà de biǎo xiàn yuǎn chù cūn luò shàng fāng chuī yān yíng rào 、bú rěn lí qù de qíng wèi ,wáng jù què shì yòng bái miáo shǒu fǎ biǎo xiàn huáng hūn dì yī lǚ chuī yān niǎo niǎo shēng dào bàn kōng de jǐng xiàng ,gè yǒu gè de xíng xiàng ,gè yǒu gè de yì jìng 。zhè yī lián shì wáng wéi xiū cí de míng jù ,lì lái bèi rén chēng dào 。“dù tóu yú luò rì ”,jīng què dì jiǎn qǔ luò rì háng jiāng yǔ shuǐ miàn xiàng qiē de yī shùn jiān ,fù yǒu bāo yùn dì xiǎn shì le luò rì de dòng tài hé qū xiàng ,zài shí jiān hé kōng jiān shàng dōu wéi dú zhě liú xià xiǎng xiàng de yú dì 。“xū lǐ shàng gū yān ”,xiě de yě shì fù yǒu bāo yùn de piàn kè 。“shàng ”zì ,bú jǐn xiě chū chuī yān yōu rán shàng shēng de dòng tài ,ér qiě xiǎn shì yǐ jīng shēng dào xiàng dāng de gāo dù 。

  shǒu 、jǐng liǎng lián ,yǐ hán shān 、qiū shuǐ 、luò rì 、gū yān děng fù yǒu jì jiē hé shí jiān tè zhēng de jǐng wù ,gòu chéng yī fú hé xié jìng mì de shān shuǐ tián yuán fēng jǐng huà 。dàn zhè fēng jǐng bìng fēi dān chún de gū lì de kè guān cún zài ,ér shì huà zài rén yǎn lǐ ,rén zài huà tú zhōng ,yī jǐng yī wù dōu jīng guò shī rén zhǔ guān de guò lǜ ér dài shàng le gǎn qíng sè cǎi 。hàn lián :“yǐ zhàng chái mén wài ,lín fēng tīng mù chán 。”zhè jiù shì shī rén de xíng xiàng 。chái mén ,biǎo xiàn yǐn jū shēng huó hé tián yuán fēng wèi ;yǐ zhàng ,biǎo xiàn nián shì yǐ gāo hé yì tài ān xián 。chái mén zhī wài ,yǐ zhàng lín fēng ,tīng wǎn shù míng chán 、hán shān quán shuǐ ,kàn dù tóu luò rì 、xū lǐ gū yān ,nà ān yì de shén tài ,xiāo sǎ de xián qíng ,hé “cè fú lǎo yǐ liú qì ,shí jiǎo shǒu ér xiá guān ”(《guī qù lái cí 》)de táo yuān míng yǒu jǐ fèn xiàng sì 。shì shí shàng ,wáng wéi duì nà wèi “gǔ jīn yǐn yì shī rén zhī zōng ”,yě shì shí fèn yǎng mù de ,jiù zài zhè shǒu shī zhōng ,bú jǐn fǎng xiào le táo de shī jù ,ér qiě zài wěi lián yǐn yòng le táo de diǎn gù :“fù zhí jiē yú zuì ,kuáng gē wǔ liǔ qián 。”táo wén 《wǔ liǔ xiān shēng chuán 》de zhǔ rén gōng ,shì yī wèi wàng huái dé shī 、shī jiǔ zì yú de yǐn zhě ,“zhái biān yǒu wǔ liǔ shù ,yīn yǐ wéi hào yān 。”shí zé ,shēng zhèng shì táo qián de zì wǒ xiě zhào ;ér wáng wéi zì chēng wǔ liǔ ,jiù shì yǐ táo qián zì kuàng de 。jiē yú ,shì chūn qiū shí dài “fèng gē xiào kǒng qiū ”de chǔ guó kuáng shì ,shī rén bǎ chén zuì kuáng gē de péi dí yǔ chǔ kuáng jiē yú xiàng bǐ ,nǎi shì duì zhè wèi nián qīng péng yǒu de zàn xǔ 。táo qián yǔ jiē yú ──wáng wéi yǔ péi dí ,gè xìng suī dà bú yī yàng ,dàn nà chāo rán wù wài de xīn jì què shì xiàng jìn xiàng qīn de 。suǒ yǐ ,“fù zhí jiē yú zuì ”de fù zì ,bú biǎo shì yòu yī cì yù jiàn péi dí ,ér shì biǎo shì shī rén qíng gǎn de jiā bèi hé jìn céng :jì shǎng jiā jǐng ,gèng yù liáng péng ,wǎng chuān xián jū zhī lè ,zhì yú cǐ jí ā !mò lián shēng dòng dì kè huà le péi dí de kuáng shì xíng xiàng ,biǎo míng le shī rén duì tā de yóu zhōng de hǎo gǎn hé huān yíng ,shī tí zhōng de zèng zì ,yě biàn yǒu le zhe luò 。

  hàn lián hé wěi lián ,duì liǎng gè rén wù xíng xiàng de kè huà ,yě bú shì gū lì jìn háng ,ér shì hé jǐng wù miáo xiě mì qiē jié hé de 。chái mén 、mù chán 、wǎn fēng 、wǔ liǔ ,yǒu xíng wú xíng ,yǒu shēng wú shēng ,dōu shì xiě jǐng 。wǔ liǔ ,suī shì diǎn gù ,dàn duì wáng wéi shuō lái ,mó fǎng táo yuān míng bǐ xià de rén wù ,zhí wǔ liǔ yú chái mén zhī wài ,zhè shì zì rán ér rán de 。

wǎng chuān xián jū zèng péi xiù cái dí chuàng zuò bèi jǐng

  péi dí shì wáng wéi de hǎo yǒu ,liǎng rén tóng yǐn zhōng nán shān ,cháng cháng zài wǎng chuān “fú zhōu wǎng lái ,dàn qín fù shī ,xiào yǒng zhōng rì ”(《jiù táng shū ·wáng wéi chuán 》)。cǐ shī jiù shì tā men de bǐ cǐ chóu zèng zhī zuò 。

《wǎng chuān xián jū zèng péi xiù cái dí 》wáng wéi pīn yīn dú yīn cān kǎo

wǎng chuān xián jū zèng péi xiù cái dí
wǎng chuān xián jū zèng péi xiù cái dí

hán shān zhuǎn cāng cuì, qiū shuǐ rì chán yuán.
hán shān zhuǎn cāng cuì ,qiū shuǐ rì chán yuán 。
yǐ zhàng zhài mén wài, lín fēng tīng mù chán.
yǐ zhàng chái mén wài ,lín fēng tīng mù chán 。
dù tóu yú luò rì, xū lǐ shàng gū yān.
dù tóu yú luò rì ,xū lǐ shàng gū yān 。
yú yī zuò yú
(yú yī zuò yú )
fù zhí jiē yú zuì, kuáng gē wǔ liǔ qián.
fù zhí jiē yú zuì ,kuáng gē wǔ liǔ qián 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

王维 王维  王维(701─761),字摩诘,祖籍太原祁(今山西祁县)。九岁知属辞,十九岁应京兆府试点了头名,二十一岁(开元九年)中进士。任大乐丞。但不久即因伶人越规表演黄狮子舞被贬为济州(在今山东境内)司功参军。宰相张九龄执政时,王维被提拔为右拾遗,转监察御史。李林甫上台后,王维曾一度出任凉州河西节度使判官,二年后回京,不久又被派往湖北襄阳去主持考试工作。天宝年间,王维在终南山和辋川过着亦官亦隐的生活。公元七五六年,王维被攻陷长安的安禄山叛军所俘,他服药取痢,佯称瘖疾,结果被安禄山「遣人迎置洛阳,拘于普施寺,迫以伪署」。平叛后,凡做伪官的都判了罪,但王维因在被俘期间作《凝碧池》诗怀念朝廷、痛骂安禄山,得到唐肃宗的赞许,加之平乱有功的胞弟王缙极力营救,仅降职为太子中允,后来又升迁为尚书右丞。但自此,王维变得更加消沉了。在半官半隐、奉佛参禅、吟山咏水的生活中,度过了自己的晚年。王维的诗歌创作道路大致以开元二十六年(738)张九龄罢相为界分为前后两个时期。前期诗作大都反映现实,具有明显的进步政治倾向,在一定程度上体现了盛唐时代积极进取的精神;后期的诗作多是描山摹水、歌咏田园风光的,其中也曲折地表达了对现实政治的不满,但情绪的主调却是颓唐消极的。王维不仅工诗善画,且精通音律,擅长书法。诗歌、音乐、绘画三种艺术在审美趣味上相互融会、相互渗透,具有独特的造诣,被苏轼誉之为:「味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。」有《王右丞集》。附:王维(701-761)字摩诘,太原祁(今山西祁县)人。工书画,与弟缙俱有俊才。开元九年,进士擢第,调太乐丞,坐累为济州司仓参军,历右拾遗、监察御史、左补阙、库部郎中。拜吏部郎中。天宝末,为给事中,安禄山陷两都,维为贼所得。服药阳瘖,拘于菩提寺,禄山宴凝碧池。维潜赋诗悲悼,闻于行在,贼平。陷贼官三等定罪。特原之,责授太子中允,迁中庶子、中书舍人。复拜给事中。转尚书右丞。维以诗名盛于开元、天宝间,宁薛诸王驸马豪贵之门,无不拂席迎之,得宋之问辋川别墅,山水绝胜。与道友裴迪,浮舟往来,弹琴赋诗,啸咏终日,笃于奉佛,晚年长斋禅诵。一日,忽索笔作书数纸,别弟缙及平生亲故,舍笔而卒,赠秘书监。宝应中,代宗问缙:朕常于诸王坐闻维乐章,今存几何,缙集诗六卷、文四卷,表上之。敕答云:卿伯氏位列先朝,名高希代,抗行周雅,长揖楚辞,诗家归美,克成编录。叹息良深,殷璠谓维诗词秀调雅,意新理惬,在泉成珠,著壁成绘。苏轼亦云,维诗中有画,画中有诗也。有《王右丞集》。

王维的诗词

  • 春中田园作
  • 《终南山》终南山王维原文、翻译、赏析和诗意
  • 终南别业
  • 西施咏
  • 息夫人
  • 辛夷坞
  • 和贾至舍人早朝大明宫之作
  • 田园乐七首·其五
  • 送元二使安西
  • 不遇咏
  • 唐代诗词推荐

  • 途中言事寄居远上人
  • 《淮上与友人别》淮上与友人别郑谷原文、翻译、赏析和诗意
  • 九日陪颜使君真卿登水楼
  • 话道
  • 春秋战国门。少孺
  • 和曹监春晴见寄
  • 寄剡县主簿
  • 恨从军
  • 夏满日偶作寄孙支使(其年闰五月)
  • 行路难·其三
  • 《辋川闲居赠裴秀才迪》辋川闲居赠裴秀才迪王维原文、翻译、赏析和诗意原文,《辋川闲居赠裴秀才迪》辋川闲居赠裴秀才迪王维原文、翻译、赏析和诗意翻译,《辋川闲居赠裴秀才迪》辋川闲居赠裴秀才迪王维原文、翻译、赏析和诗意赏析,《辋川闲居赠裴秀才迪》辋川闲居赠裴秀才迪王维原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自王维的作品

    诗词类别

    王维的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语