《早春呈水部张十八员外二首》早春呈水部张十八员外二首韩愈原文、翻译、赏析和诗意

作者:韩愈 朝代:唐代
《早春呈水部张十八员外二首》早春呈水部张十八员外二首韩愈原文、翻译、赏析和诗意原文

《早春呈水部张十八员外二首》 韩愈

天街小雨润如酥,草色遥看近却无。
最是一年春好处,绝胜烟柳满皇都。
莫道官忙身老大,即无年少逐春心。
凭君先到江头看,柳色如今深未深。
分类: 春天写景抒情

作者简介(韩愈)

韩愈头像

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。

早春呈水部张十八员外二首翻译及注释

翻译
京城大道上空丝雨纷纷,它像酥油般细密而滋润,远望草色依稀连成一片,近看时却显得稀疏零星。
这是一年中最美的季节,远胜过绿柳满城的春末。


不要说官事冗杂,年纪老大,已经失去了少年时追赶春天的心情。
请你忙里偷闲地先到江边游春散心,看看如今的柳色是否已经很深。

注释
⑴呈:恭敬地送给。水部张十八员外:指张籍(766—830年)唐代诗人。在同族兄弟中排行第十八,曾任水部员外郎。
⑵天街:京城街道。润如酥:细腻如酥。酥,动物的油,这里形容春雨的细腻。
⑵最是:正是。处:时。
⑷绝胜:远远胜过。皇都:帝都,这里指长安。
⑸官忙身老大:韩愈写此诗时任吏部侍郎,公务繁忙,故云“官忙”;韩愈时年56岁,故云“身老大”。身老大,年纪大。
⑹即:已经。
⑺凭:这里作“请”讲。江:曲江,位于唐代京城东南角,为游览胜地,遗址在今陕西西安东南部。

早春呈水部张十八员外二首创作背景

  此诗作于唐穆宗长庆三年(823年)早春。当时韩愈已经56岁,任吏部侍郎。虽然时间不长,但此时心情很好。此前不久,镇州(今河北正定)藩镇叛乱,韩愈奉命前往宣抚,说服叛军,平息了一场叛乱。穆宗非常高兴,把他从兵部侍郎任上调为吏部侍郎。在文学方面,他早已声名大振。同时在复兴儒学的事业中,他也卓有建树。因此,虽然年近花甲,却不因岁月如流而悲伤,而是兴味盎然地迎接春天。

  此诗是写给当时任水部员外郎的诗人张籍的。张籍在兄弟辈中排行十八,故称“张十八”。大约韩愈约张籍游春,张籍因以事忙年老推辞,韩愈于是作这首诗寄赠,极言早春景色之美,希望触发张籍的游兴。

早春呈水部张十八员外二首赏析

  第一首诗中,诗人运用简朴的文字 ,就常见的“小雨”和“草色”,描绘出了早春的独特景色,诗的风格清新自然,简直是口语化的。看似平淡,实则是绝不平淡的。韩愈自己说:“艰穷怪变得,往往造平淡”(《送无本师归范阳》)。他的“平淡”是来之不易的。

  首句点出初春小雨,以“润如酥”来形容它的细滑润泽,准确地捕捉到了它的特点。造句清新优美。与杜甫的“好雨知时节,当春乃发生。随风潜入夜,润物细无声”有异曲同工之妙。

  第二句紧承首句,写草沾雨后的景色。以远看似有 ,近看却无 ,描画出了初春小草沾雨后的朦胧景象。写出了春草刚刚发芽时,若有若无,稀疏,矮小的特点。这一句是全篇中的绝妙佳句。早春二月,在长安,冬天未过,春天还未来临。但若是下过一番小雨后,第二天,春天就来了,最初的春草芽儿就冒出来了,作者远远望去,朦朦胧胧,仿佛有一片极淡极淡的青青之色,这是早春的草色。看着它,作者心里顿时充满欣欣然的生意。可是当作者带着无限喜悦之情走近去看个仔细,地上是稀稀朗朗的极为纤细的芽,却反而看不清什么颜色了。诗人像一位高明的水墨画家,挥洒着他的妙笔,隐隐泛出了那一抹青青之痕,便是早春的草色。这句“草色遥看近却无”,真可谓兼摄远近,空处传神。

  这设色的背景,是那落在天街上的纤细小雨。透过雨丝遥望草色,更给早春草色增添了一层朦胧美。而小雨又滋润如酥,受了这样的滋润,那草色自然是新的;又有这样的背景来衬托,那草色自然也美了。

  接下来的第三、四句是对初春景色大加赞美:“最是一年春好处,绝胜烟柳满皇都。”这两句意思是说:早春的小雨和草色是一年春光中最美的东西,远远超过了烟柳满城的衰落的晚春景色。写春景的诗,在唐诗中,多取明媚的晚春,这首诗却取早春咏叹,认为早春比晚春景色优胜,别出心裁。前两句体察景物之精细已经令人称赞,后两句如骑兵骤至更在人意料之外。在最后,诗人还来个对比:“绝胜烟柳满皇都”。诗人认为初春草色比那满城处处烟柳的景色不知要胜过多少倍。这是一种心理状态。严冬方尽、余寒犹厉,突然看到这美妙的草色,心头不由得又惊又喜。因为,“遥看近却无”的草色,是早春时节特有的,它象征着大地春回、万象更新的欣欣生意而烟柳已经是“杨柳堆烟”时候,何况“满”城皆是,不稀罕了。到了暮春三月,色彩浓重,反倒不那么惹作者喜爱了。像这样运用对比手法,与一般不同,这是一种加倍写法,为了突出春色的特征。

  这首诗刻画细腻,造句优美,构思新颖,给人一种早春时节湿润、舒适和清新之美感,既咏早春,又能摄早春之魂,给人以无穷的美感趣味,甚至是绘画所不能及的。诗人没有彩笔,但他用诗的语言描绘出极难描摹的色彩——一种淡素的、似有却无的色彩。如果没有锐利深细的观察力和高超的诗笔,便不可能把早春的自然美提炼为艺术美。表达作者充满对春天的热爱和赞美之情。

  第一首写景,第二首则注重抒情。后一首也是极力写“早”字。诗以江边春天的柳色映衬官身之路。年少逐春,扑蝶戏蕊,枯草拈花,用自己的童心和稚眼直接感受着大自然的美妙机趣。而老大逐春就别是一番况味了。官事冗杂,世事沧桑,在充分体尝了人间的坎坷困顿之后,忙里偷闲地游一游春,散一散心,自得其乐。此时此刻,贵在童心未泯,贵在能于常物之中发现其丰富蕴涵。

《早春呈水部张十八员外二首》韩愈 拼音读音参考

zǎo chūn chéng shuǐ bù zhāng shí bā yuán wài èr shǒu
早春呈水部张十八员外二首

tiān jiē xiǎo yǔ rùn rú sū, cǎo sè yáo kàn jìn què wú.
天街小雨润如酥,草色遥看近却无。
zuì shì yī nián chūn hǎo chù, jué shèng yān liǔ mǎn huáng dōu.
最是一年春好处,绝胜烟柳满皇都。
mò dào guān máng shēn lǎo dà, jí wú nián shào zhú chūn xīn.
莫道官忙身老大,即无年少逐春心。
píng jūn xiān dào jiāng tóu kàn, liǔ sè rú jīn shēn wèi shēn.
凭君先到江头看,柳色如今深未深。

《早春呈水部张十八员外二首》早春呈水部张十八员外二首韩愈原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《zǎo chūn chéng shuǐ bù zhāng shí bā yuán wài èr shǒu 》 hán yù

tiān jiē xiǎo yǔ rùn rú sū ,cǎo sè yáo kàn jìn què wú 。
zuì shì yī nián chūn hǎo chù ,jué shèng yān liǔ mǎn huáng dōu 。
mò dào guān máng shēn lǎo dà ,jí wú nián shǎo zhú chūn xīn 。
píng jun1 xiān dào jiāng tóu kàn ,liǔ sè rú jīn shēn wèi shēn 。

zuò zhě jiǎn jiè (hán yù )

hán yù tóu xiàng

hán yù (768~824)zì tuì zhī ,táng dài wén xué jiā 、zhé xué jiā 、sī xiǎng jiā ,hé yáng (jīn hé nán shěng jiāo zuò mèng zhōu shì )rén ,hàn zú 。zǔ jí hé běi chāng lí ,shì chēng hán chāng lí 。wǎn nián rèn lì bù shì láng ,yòu chēng hán lì bù 。shì hào “wén ”,yòu chēng hán wén gōng 。tā yǔ liǔ zōng yuán tóng wéi táng dài gǔ wén yùn dòng de chàng dǎo zhě ,zhǔ zhāng xué xí xiān qín liǎng hàn de sàn wén yǔ yán ,pò pián wéi sàn ,kuò dà wén yán wén de biǎo dá gōng néng 。sòng dài sū shì chēng tā “wén qǐ bā dài zhī shuāi ”,míng rén tuī tā wéi táng sòng bā dà jiā zhī shǒu ,yǔ liǔ zōng yuán bìng chēng “hán liǔ ”,yǒu “wén zhāng jù gōng ”hé “bǎi dài wén zōng ”zhī míng ,zuò pǐn dōu shōu zài 《chāng lí xiān shēng jí 》lǐ 。hán yù zài sī xiǎng shàng shì zhōng guó “dào tǒng ”guān niàn de què lì zhě ,shì zūn rú fǎn fó de lǐ chéng bēi shì rén wù 。

zǎo chūn chéng shuǐ bù zhāng shí bā yuán wài èr shǒu fān yì jí zhù shì

fān yì
jīng chéng dà dào shàng kōng sī yǔ fēn fēn ,tā xiàng sū yóu bān xì mì ér zī rùn ,yuǎn wàng cǎo sè yī xī lián chéng yī piàn ,jìn kàn shí què xiǎn dé xī shū líng xīng 。
zhè shì yī nián zhōng zuì měi de jì jiē ,yuǎn shèng guò lǜ liǔ mǎn chéng de chūn mò 。


bú yào shuō guān shì rǒng zá ,nián jì lǎo dà ,yǐ jīng shī qù le shǎo nián shí zhuī gǎn chūn tiān de xīn qíng 。
qǐng nǐ máng lǐ tōu xián dì xiān dào jiāng biān yóu chūn sàn xīn ,kàn kàn rú jīn de liǔ sè shì fǒu yǐ jīng hěn shēn 。

zhù shì
⑴chéng :gōng jìng dì sòng gěi 。shuǐ bù zhāng shí bā yuán wài :zhǐ zhāng jí (766—830nián )táng dài shī rén 。zài tóng zú xiōng dì zhōng pái háng dì shí bā ,céng rèn shuǐ bù yuán wài láng 。
⑵tiān jiē :jīng chéng jiē dào 。rùn rú sū :xì nì rú sū 。sū ,dòng wù de yóu ,zhè lǐ xíng róng chūn yǔ de xì nì 。
⑵zuì shì :zhèng shì 。chù :shí 。
⑷jué shèng :yuǎn yuǎn shèng guò 。huáng dōu :dì dōu ,zhè lǐ zhǐ zhǎng ān 。
⑸guān máng shēn lǎo dà :hán yù xiě cǐ shī shí rèn lì bù shì láng ,gōng wù fán máng ,gù yún “guān máng ”;hán yù shí nián 56suì ,gù yún “shēn lǎo dà ”。shēn lǎo dà ,nián jì dà 。
⑹jí :yǐ jīng 。
⑺píng :zhè lǐ zuò “qǐng ”jiǎng 。jiāng :qǔ jiāng ,wèi yú táng dài jīng chéng dōng nán jiǎo ,wéi yóu lǎn shèng dì ,yí zhǐ zài jīn shǎn xī xī ān dōng nán bù 。

zǎo chūn chéng shuǐ bù zhāng shí bā yuán wài èr shǒu chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ shī zuò yú táng mù zōng zhǎng qìng sān nián (823nián )zǎo chūn 。dāng shí hán yù yǐ jīng 56suì ,rèn lì bù shì láng 。suī rán shí jiān bú zhǎng ,dàn cǐ shí xīn qíng hěn hǎo 。cǐ qián bú jiǔ ,zhèn zhōu (jīn hé běi zhèng dìng )fān zhèn pàn luàn ,hán yù fèng mìng qián wǎng xuān fǔ ,shuō fú pàn jun1 ,píng xī le yī chǎng pàn luàn 。mù zōng fēi cháng gāo xìng ,bǎ tā cóng bīng bù shì láng rèn shàng diào wéi lì bù shì láng 。zài wén xué fāng miàn ,tā zǎo yǐ shēng míng dà zhèn 。tóng shí zài fù xìng rú xué de shì yè zhōng ,tā yě zhuó yǒu jiàn shù 。yīn cǐ ,suī rán nián jìn huā jiǎ ,què bú yīn suì yuè rú liú ér bēi shāng ,ér shì xìng wèi àng rán dì yíng jiē chūn tiān 。

  cǐ shī shì xiě gěi dāng shí rèn shuǐ bù yuán wài láng de shī rén zhāng jí de 。zhāng jí zài xiōng dì bèi zhōng pái háng shí bā ,gù chēng “zhāng shí bā ”。dà yuē hán yù yuē zhāng jí yóu chūn ,zhāng jí yīn yǐ shì máng nián lǎo tuī cí ,hán yù yú shì zuò zhè shǒu shī jì zèng ,jí yán zǎo chūn jǐng sè zhī měi ,xī wàng chù fā zhāng jí de yóu xìng 。

zǎo chūn chéng shuǐ bù zhāng shí bā yuán wài èr shǒu shǎng xī

  dì yī shǒu shī zhōng ,shī rén yùn yòng jiǎn pǔ de wén zì ,jiù cháng jiàn de “xiǎo yǔ ”hé “cǎo sè ”,miáo huì chū le zǎo chūn de dú tè jǐng sè ,shī de fēng gé qīng xīn zì rán ,jiǎn zhí shì kǒu yǔ huà de 。kàn sì píng dàn ,shí zé shì jué bú píng dàn de 。hán yù zì jǐ shuō :“jiān qióng guài biàn dé ,wǎng wǎng zào píng dàn ”(《sòng wú běn shī guī fàn yáng 》)。tā de “píng dàn ”shì lái zhī bú yì de 。

  shǒu jù diǎn chū chū chūn xiǎo yǔ ,yǐ “rùn rú sū ”lái xíng róng tā de xì huá rùn zé ,zhǔn què dì bǔ zhuō dào le tā de tè diǎn 。zào jù qīng xīn yōu měi 。yǔ dù fǔ de “hǎo yǔ zhī shí jiē ,dāng chūn nǎi fā shēng 。suí fēng qián rù yè ,rùn wù xì wú shēng ”yǒu yì qǔ tóng gōng zhī miào 。

  dì èr jù jǐn chéng shǒu jù ,xiě cǎo zhān yǔ hòu de jǐng sè 。yǐ yuǎn kàn sì yǒu ,jìn kàn què wú ,miáo huà chū le chū chūn xiǎo cǎo zhān yǔ hòu de méng lóng jǐng xiàng 。xiě chū le chūn cǎo gāng gāng fā yá shí ,ruò yǒu ruò wú ,xī shū ,ǎi xiǎo de tè diǎn 。zhè yī jù shì quán piān zhōng de jué miào jiā jù 。zǎo chūn èr yuè ,zài zhǎng ān ,dōng tiān wèi guò ,chūn tiān hái wèi lái lín 。dàn ruò shì xià guò yī fān xiǎo yǔ hòu ,dì èr tiān ,chūn tiān jiù lái le ,zuì chū de chūn cǎo yá ér jiù mào chū lái le ,zuò zhě yuǎn yuǎn wàng qù ,méng méng lóng lóng ,fǎng fó yǒu yī piàn jí dàn jí dàn de qīng qīng zhī sè ,zhè shì zǎo chūn de cǎo sè 。kàn zhe tā ,zuò zhě xīn lǐ dùn shí chōng mǎn xīn xīn rán de shēng yì 。kě shì dāng zuò zhě dài zhe wú xiàn xǐ yuè zhī qíng zǒu jìn qù kàn gè zǎi xì ,dì shàng shì xī xī lǎng lǎng de jí wéi xiān xì de yá ,què fǎn ér kàn bú qīng shí me yán sè le 。shī rén xiàng yī wèi gāo míng de shuǐ mò huà jiā ,huī sǎ zhe tā de miào bǐ ,yǐn yǐn fàn chū le nà yī mò qīng qīng zhī hén ,biàn shì zǎo chūn de cǎo sè 。zhè jù “cǎo sè yáo kàn jìn què wú ”,zhēn kě wèi jiān shè yuǎn jìn ,kōng chù chuán shén 。

  zhè shè sè de bèi jǐng ,shì nà luò zài tiān jiē shàng de xiān xì xiǎo yǔ 。tòu guò yǔ sī yáo wàng cǎo sè ,gèng gěi zǎo chūn cǎo sè zēng tiān le yī céng méng lóng měi 。ér xiǎo yǔ yòu zī rùn rú sū ,shòu le zhè yàng de zī rùn ,nà cǎo sè zì rán shì xīn de ;yòu yǒu zhè yàng de bèi jǐng lái chèn tuō ,nà cǎo sè zì rán yě měi le 。

  jiē xià lái de dì sān 、sì jù shì duì chū chūn jǐng sè dà jiā zàn měi :“zuì shì yī nián chūn hǎo chù ,jué shèng yān liǔ mǎn huáng dōu 。”zhè liǎng jù yì sī shì shuō :zǎo chūn de xiǎo yǔ hé cǎo sè shì yī nián chūn guāng zhōng zuì měi de dōng xī ,yuǎn yuǎn chāo guò le yān liǔ mǎn chéng de shuāi luò de wǎn chūn jǐng sè 。xiě chūn jǐng de shī ,zài táng shī zhōng ,duō qǔ míng mèi de wǎn chūn ,zhè shǒu shī què qǔ zǎo chūn yǒng tàn ,rèn wéi zǎo chūn bǐ wǎn chūn jǐng sè yōu shèng ,bié chū xīn cái 。qián liǎng jù tǐ chá jǐng wù zhī jīng xì yǐ jīng lìng rén chēng zàn ,hòu liǎng jù rú qí bīng zhòu zhì gèng zài rén yì liào zhī wài 。zài zuì hòu ,shī rén hái lái gè duì bǐ :“jué shèng yān liǔ mǎn huáng dōu ”。shī rén rèn wéi chū chūn cǎo sè bǐ nà mǎn chéng chù chù yān liǔ de jǐng sè bú zhī yào shèng guò duō shǎo bèi 。zhè shì yī zhǒng xīn lǐ zhuàng tài 。yán dōng fāng jìn 、yú hán yóu lì ,tū rán kàn dào zhè měi miào de cǎo sè ,xīn tóu bú yóu dé yòu jīng yòu xǐ 。yīn wéi ,“yáo kàn jìn què wú ”de cǎo sè ,shì zǎo chūn shí jiē tè yǒu de ,tā xiàng zhēng zhe dà dì chūn huí 、wàn xiàng gèng xīn de xīn xīn shēng yì ér yān liǔ yǐ jīng shì “yáng liǔ duī yān ”shí hòu ,hé kuàng “mǎn ”chéng jiē shì ,bú xī hǎn le 。dào le mù chūn sān yuè ,sè cǎi nóng zhòng ,fǎn dǎo bú nà me rě zuò zhě xǐ ài le 。xiàng zhè yàng yùn yòng duì bǐ shǒu fǎ ,yǔ yī bān bú tóng ,zhè shì yī zhǒng jiā bèi xiě fǎ ,wéi le tū chū chūn sè de tè zhēng 。

  zhè shǒu shī kè huà xì nì ,zào jù yōu měi ,gòu sī xīn yǐng ,gěi rén yī zhǒng zǎo chūn shí jiē shī rùn 、shū shì hé qīng xīn zhī měi gǎn ,jì yǒng zǎo chūn ,yòu néng shè zǎo chūn zhī hún ,gěi rén yǐ wú qióng de měi gǎn qù wèi ,shèn zhì shì huì huà suǒ bú néng jí de 。shī rén méi yǒu cǎi bǐ ,dàn tā yòng shī de yǔ yán miáo huì chū jí nán miáo mó de sè cǎi ——yī zhǒng dàn sù de 、sì yǒu què wú de sè cǎi 。rú guǒ méi yǒu ruì lì shēn xì de guān chá lì hé gāo chāo de shī bǐ ,biàn bú kě néng bǎ zǎo chūn de zì rán měi tí liàn wéi yì shù měi 。biǎo dá zuò zhě chōng mǎn duì chūn tiān de rè ài hé zàn měi zhī qíng 。

  dì yī shǒu xiě jǐng ,dì èr shǒu zé zhù zhòng shū qíng 。hòu yī shǒu yě shì jí lì xiě “zǎo ”zì 。shī yǐ jiāng biān chūn tiān de liǔ sè yìng chèn guān shēn zhī lù 。nián shǎo zhú chūn ,pū dié xì ruǐ ,kū cǎo niān huā ,yòng zì jǐ de tóng xīn hé zhì yǎn zhí jiē gǎn shòu zhe dà zì rán de měi miào jī qù 。ér lǎo dà zhú chūn jiù bié shì yī fān kuàng wèi le 。guān shì rǒng zá ,shì shì cāng sāng ,zài chōng fèn tǐ cháng le rén jiān de kǎn kě kùn dùn zhī hòu ,máng lǐ tōu xián dì yóu yī yóu chūn ,sàn yī sàn xīn ,zì dé qí lè 。cǐ shí cǐ kè ,guì zài tóng xīn wèi mǐn ,guì zài néng yú cháng wù zhī zhōng fā xiàn qí fēng fù yùn hán 。

《zǎo chūn chéng shuǐ bù zhāng shí bā yuán wài èr shǒu 》hán yù pīn yīn dú yīn cān kǎo

zǎo chūn chéng shuǐ bù zhāng shí bā yuán wài èr shǒu
zǎo chūn chéng shuǐ bù zhāng shí bā yuán wài èr shǒu

tiān jiē xiǎo yǔ rùn rú sū, cǎo sè yáo kàn jìn què wú.
tiān jiē xiǎo yǔ rùn rú sū ,cǎo sè yáo kàn jìn què wú 。
zuì shì yī nián chūn hǎo chù, jué shèng yān liǔ mǎn huáng dōu.
zuì shì yī nián chūn hǎo chù ,jué shèng yān liǔ mǎn huáng dōu 。
mò dào guān máng shēn lǎo dà, jí wú nián shào zhú chūn xīn.
mò dào guān máng shēn lǎo dà ,jí wú nián shǎo zhú chūn xīn 。
píng jūn xiān dào jiāng tóu kàn, liǔ sè rú jīn shēn wèi shēn.
píng jun1 xiān dào jiāng tóu kàn ,liǔ sè rú jīn shēn wèi shēn 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

韩愈 韩愈 韩愈(768─824),字退之,河内河阳(今河南孟县)人。祖藉昌黎(今河北通县),每自称昌黎韩愈,所以世称韩昌黎。唐德宗贞元八年(792)进士,贞元末,任监察御史,因上书言事,得罪当权者,被贬为阳山(今广东阳山县)令。宪宗时,他随宰相裴度平定淮西之乱,升任刑部侍郎,因上疏反对迎佛骨,被贬为潮州(今广东潮州)刺史。穆宗时,官至吏部侍郎。韩愈和柳宗元同是古文运动的倡导者,其散文被列为「唐宋八大家」之首。他主张继承先秦两汉散文的传统,反对六朝以来讲究声律、对仗而忽视内容的骈体文,提倡散体,他主张文学的语言要「词必己出」,「唯陈言之务去」,对散文的发展起了一定的积极作用。其文各体兼长,遒劲有力,条理畅达,语言精炼,为司马迁以后文学史上杰出的散文家之一。韩愈的诗歌也有特点,气势壮阔,笔力雄健,力求新奇,自成一家。他开了「以文为诗」的风气,对后来的宋诗影响很大。但有些诗流于险怪,是其缺点,对宋诗影响颇大。有《昌黎先生集》。

韩愈的诗词

  • 子产不毁乡校颂
  • 雉带箭
  • 早春呈水部张十八员外 / 初春小雨 / 早春
  • 晚春
  • 题张十一旅舍三咏榴花
  • 《祭十二郎文》韩愈原文、翻译、赏析和诗意(祭十二郎文 韩愈)
  • 送温处士赴河阳军序
  • 《谁氏子》谁氏子韩愈原文、翻译、赏析和诗意
  • 《示儿》示儿韩愈原文、翻译、赏析和诗意
  • 送董邵南游河北序
  • 唐代诗词推荐

  • 酬鲁望见迎绿罽次韵
  • 送林上人归永嘉旧居
  • 春秋战国门。郑相
  • 题张氏池亭
  • 《别离》别离陆龟蒙原文、翻译、赏析和诗意
  • 正乐府十篇。惜义鸟
  • 添鱼具诗。箬笠
  • 赵侍郎看红白牡丹因寄杨状头赞图
  • 山中言事·欹枕亦吟行亦醉
  • 寄卢式
  • 《早春呈水部张十八员外二首》早春呈水部张十八员外二首韩愈原文、翻译、赏析和诗意原文,《早春呈水部张十八员外二首》早春呈水部张十八员外二首韩愈原文、翻译、赏析和诗意翻译,《早春呈水部张十八员外二首》早春呈水部张十八员外二首韩愈原文、翻译、赏析和诗意赏析,《早春呈水部张十八员外二首》早春呈水部张十八员外二首韩愈原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自韩愈的作品

    诗词类别

    韩愈的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语