《行路难·其二》李白原文、翻译、赏析和诗意(行路难·其二 李白)

作者:李白 朝代:唐代
《行路难·其二》李白原文、翻译、赏析和诗意(行路难·其二 李白)原文

《行路难·其二》 李白

大道如青天,我独不得出。
羞逐长安社中儿,赤鸡白雉赌梨栗。
弹剑作歌奏苦声,曳裾王门不称情。
淮阴市井笑韩信,汉朝公卿忌贾生。
君不见昔时燕家重郭隗,拥篲折节无嫌猜。
剧辛乐毅感恩分,输肝剖胆效英才。
昭王白骨萦蔓草,谁人更扫黄金台?
行路难,归去来!

作者简介(李白)

李白头像

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。

行路难·其二翻译及注释

翻译
人生道路如此宽广,唯独我没有出路。
我不愿意追随长安城中的富家子弟,去搞斗鸡走狗一类的赌博游戏。
像冯谖那样弹剑作歌发牢骚,在权贵之门卑躬屈节是不合我心意的。
当年淮阴市人讥笑韩信怯懦无能,汉朝公卿大臣嫉妒贾谊才能超群。
你看,古时燕昭王重用郭隗,拥篲折节、谦恭下士,毫不嫌疑猜忌。
剧辛和乐毅感激知遇的恩情,竭忠尽智,以自己的才能来报效君主。
然而燕昭王早就死了,还有谁能像他那样重用贤士呢?
世路艰难,我只得归去啦!

注释
①羞逐长安社中儿,赤鸡白雉赌梨栗:字面上是说自己耻于像长安的市井小人一般凭着斗鸡小技赌胜微不足道的彩头暗讽唐玄宗在宫内设置斗鸡坊,斗鸡小儿因此而谋得功名富贵。据陈鸿《东城父老传》记载,唐玄宗宠爱一个叫贾昌的斗鸡小孩,给了他极其珍贵的待遇,而且恩宠他达几十年之久。
②弹剑作歌奏苦声:战国时代,冯谖投齐国贵族孟尝君门下为门客,但不受孟尝君的重视,便三番弹剑作歌,抱怨自己得到的待遇太低。曳裾王门:语出《汉书·邹阳传》中的“饰固陋。

行路难·其二赏析

  “大道如青天,我独不得出。”这个开头与《行路难》的第一首不同。第一首用赋的手法,从筵席上的美酒佳肴写起,起得比较平。这一首,一开头就陡起壁立,让久久郁积在内心里的感受,一下子喷发出来。亦赋亦比,使读者感到它的思想感情内容十分深广。后来孟郊写了“出门如有碍,谁谓天地宽”的诗句,可能受了此诗的启发,但气局比李白差多了。能够和它相比的,还是李白自己的诗,“蜀道之难,难于上青天”这类诗句,大概只有李白那种胸襟才能写得出。不过,《蜀道难》用徒步上青天来比喻蜀道的艰难,使人直接想到那一带山川的艰险,却并不感到文意上有过多的埋伏。而这一首,用青天来形容大道的宽阔,照说这样的大道是易于行路的,但紧接着却是“我独不得出”,就让人感到这里面有许多潜台词。这样,这个警句的开头就引起了人们对下文的注意。

  “羞逐”以下六句,是两句一组。“羞逐”两句是写诗人的不愿意。唐代上层社会喜欢拿斗鸡进行游戏或赌博。唐玄宗曾在宫内造鸡坊,斗鸡的小儿因而得宠。当时有“生儿不用识文字,斗鸡走狗胜读书”的民谣。如果要去学斗鸡,是可以结交一些纨袴子弟,在仕途上打开一点后门的。但李白对此嗤之以鼻。所以他声明自己羞于去追随长安里社中的小儿。这两句和他在《答王十二寒夜独酌有怀》中所说的“君不能狸膏金距学斗鸡,坐令鼻息干虹霓”是一个意思。都是说他不屑与“长安社中儿”为伍。至于去和那些达官贵人交往,“曳裾王门不称情,弹剑作歌奏苦声。”“曳裾王门”,即拉起衣服前襟,出入权贵之门。“弹剑作歌”,用的是冯谖的典故。冯谖在孟尝君门下作客,觉得孟尝君对他不够礼遇,开始时经常弹剑而歌,表示要回去。李白是希望“平交王侯”的,而现在在长安,权贵们并不把他当一回事,因而使他像冯谖一样感到不能忍受。这两句是写他的不称意。“淮阴市井笑韩信,汉朝公卿忌贾生。”韩信未得志时,在淮阴曾受到一些市井无赖们的嘲笑和侮辱。贾谊年轻有才,汉文帝本打算重用,但由于受到大臣灌婴、冯敬等的忌妒、反对,后来竟遭贬逐。李白借用了韩信、贾谊的典故,写出在长安时一般社会上的人对他嘲笑、轻视,而当权者则加以忌妒和打击。这两句是写他的不得志。

  “君不见”以下六句,深情歌唱当初燕国君臣互相尊重和信任,流露他对建功立业的渴望,表现了他对理想的君臣关系的追求。战国时燕昭王为了使国家富强,尊郭隗为师,于易水边筑台置黄金其上,以招揽贤士。于是乐毅、邹衍、剧辛纷纷来归,为燕所用。燕昭王对于他们不仅言听计从,而且屈己下士,折节相待。当邹衍到燕时,昭王“拥篲先驱”,亲自扫除道路迎接,恐怕灰尘飞扬,用衣袖挡住扫帚,以示恭敬。李白始终希望君臣之间能够有一种比较推心置腹的关系。他常以伊尹、姜尚、张良、诸葛亮自比,原因之一,也正因为他们和君主之间的关系,比较符合他的理想。但这种关系在现实中却是不存在的。唐玄宗这时已经腐化而且昏庸,根本没有真正的求贤、重贤之心,下诏召李白进京,也只不过是装出一副爱才的姿态,并要他写一点歌功颂德的文字而已。“昭王白骨萦蔓草,谁人更扫黄金台?”慨叹昭王已死,没有人再洒扫黄金台,实际上是表明他对唐玄宗的失望。诗人的感慨是很深的,也是很沉痛的。

  以上十二句,都是承接“大道如青天,我独不得出”,对“行路难”作具体描写的。既然朝廷上下都不是看重他,而是排斥他,那就只有拂袖而去了。“行路难,归去来!”在当时的情况下,他只有此路可走。这两句既是沉重的叹息,也是愤怒的抗议。

  篇末的“行路难,归去来”,只是一种愤激之词,只是比较具体地指要离开长安,而不等于要消极避世,并且也不排斥在此同时他还抱有他日东山再起,“直挂云帆济沧海”的幻想。之心,则何王之门不可曳长裾乎”,指游食于王侯之门。不称(chèn)情:不如意

行路难·其二创作背景

  公元742年(天宝元年),李白奉诏入京,担任翰林供奉。李白本是个积极入仕的人,被世人称作“诗仙”,他才高志大,很想像管仲、张良、诸葛亮等杰出人物一样干一番大事业,可是入京后,却没被唐玄宗重用,还受到权臣的谗毁排挤,两年后被“赐金放还”,变相撵出了长安。李白被逼出京,朋友们都来为他饯行,求仕无望的他深感仕路的艰难,满怀愤慨写下了《行路难》组诗。

《行路难·其二》李白 拼音读音参考

xíng lù nán qí èr
行路难·其二

dà dào rú qīng tiān, wǒ dú bù dé chū.
大道如青天,我独不得出。
xiū zhú cháng ān shè zhōng ér, chì jī bái zhì dǔ lí lì.
羞逐长安社中儿,赤鸡白雉赌梨栗。
tán jiàn zuò gē zòu kǔ shēng, yè jū wáng mén bù chēng qíng.
弹剑作歌奏苦声,曳裾王门不称情。
huái yīn shì jǐng xiào hán xìn, hàn cháo gōng qīng jì jiǎ shēng.
淮阴市井笑韩信,汉朝公卿忌贾生。
jūn bú jiàn xī shí yàn jiā zhòng guō kuí, yōng huì zhé jié wú xián cāi.
君不见昔时燕家重郭隗,拥篲折节无嫌猜。
jù xīn lè yì gǎn ēn fēn, shū gān pōu dǎn xiào yīng cái.
剧辛乐毅感恩分,输肝剖胆效英才。
zhāo wáng bái gǔ yíng màn cǎo, shuí rén gèng sǎo huáng jīn tái?
昭王白骨萦蔓草,谁人更扫黄金台?
xíng lù nán, guī qù lái!
行路难,归去来!

《行路难·其二》李白原文、翻译、赏析和诗意(行路难·其二 李白)拼音解读

《háng lù nán ·qí èr 》 lǐ bái

dà dào rú qīng tiān ,wǒ dú bú dé chū 。
xiū zhú zhǎng ān shè zhōng ér ,chì jī bái zhì dǔ lí lì 。
dàn jiàn zuò gē zòu kǔ shēng ,yè jū wáng mén bú chēng qíng 。
huái yīn shì jǐng xiào hán xìn ,hàn cháo gōng qīng jì jiǎ shēng 。
jun1 bú jiàn xī shí yàn jiā zhòng guō wěi ,yōng huì shé jiē wú xián cāi 。
jù xīn lè yì gǎn ēn fèn ,shū gān pōu dǎn xiào yīng cái 。
zhāo wáng bái gǔ yíng màn cǎo ,shuí rén gèng sǎo huáng jīn tái ?
háng lù nán ,guī qù lái !

zuò zhě jiǎn jiè (lǐ bái )

lǐ bái tóu xiàng

lǐ bái (701nián -762nián ),zì tài bái ,hào qīng lián jū shì ,táng cháo làng màn zhǔ yì shī rén ,bèi hòu rén yù wéi “shī xiān ”。zǔ jí lǒng xī chéng jì (dài kǎo ),chū shēng yú xī yù suì yè chéng ,4suì zài suí fù qiān zhì jiàn nán dào mián zhōu 。lǐ bái cún shì shī wén qiān yú piān ,yǒu 《lǐ tài bái jí 》chuán shì 。762nián bìng shì ,xiǎng nián 61suì 。qí mù zài jīn ān huī dāng tú ,sì chuān jiāng yóu 、hú běi ān lù yǒu jì niàn guǎn 。

háng lù nán ·qí èr fān yì jí zhù shì

fān yì
rén shēng dào lù rú cǐ kuān guǎng ,wéi dú wǒ méi yǒu chū lù 。
wǒ bú yuàn yì zhuī suí zhǎng ān chéng zhōng de fù jiā zǐ dì ,qù gǎo dòu jī zǒu gǒu yī lèi de dǔ bó yóu xì 。
xiàng féng xuān nà yàng dàn jiàn zuò gē fā láo sāo ,zài quán guì zhī mén bēi gōng qū jiē shì bú hé wǒ xīn yì de 。
dāng nián huái yīn shì rén jī xiào hán xìn qiè nuò wú néng ,hàn cháo gōng qīng dà chén jí dù jiǎ yì cái néng chāo qún 。
nǐ kàn ,gǔ shí yàn zhāo wáng zhòng yòng guō wěi ,yōng huì shé jiē 、qiān gōng xià shì ,háo bú xián yí cāi jì 。
jù xīn hé lè yì gǎn jī zhī yù de ēn qíng ,jié zhōng jìn zhì ,yǐ zì jǐ de cái néng lái bào xiào jun1 zhǔ 。
rán ér yàn zhāo wáng zǎo jiù sǐ le ,hái yǒu shuí néng xiàng tā nà yàng zhòng yòng xián shì ne ?
shì lù jiān nán ,wǒ zhī dé guī qù lā !

zhù shì
①xiū zhú zhǎng ān shè zhōng ér ,chì jī bái zhì dǔ lí lì :zì miàn shàng shì shuō zì jǐ chǐ yú xiàng zhǎng ān de shì jǐng xiǎo rén yī bān píng zhe dòu jī xiǎo jì dǔ shèng wēi bú zú dào de cǎi tóu àn fěng táng xuán zōng zài gōng nèi shè zhì dòu jī fāng ,dòu jī xiǎo ér yīn cǐ ér móu dé gōng míng fù guì 。jù chén hóng 《dōng chéng fù lǎo chuán 》jì zǎi ,táng xuán zōng chǒng ài yī gè jiào jiǎ chāng de dòu jī xiǎo hái ,gěi le tā jí qí zhēn guì de dài yù ,ér qiě ēn chǒng tā dá jǐ shí nián zhī jiǔ 。
②dàn jiàn zuò gē zòu kǔ shēng :zhàn guó shí dài ,féng xuān tóu qí guó guì zú mèng cháng jun1 mén xià wéi mén kè ,dàn bú shòu mèng cháng jun1 de zhòng shì ,biàn sān fān dàn jiàn zuò gē ,bào yuàn zì jǐ dé dào de dài yù tài dī 。yè jū wáng mén :yǔ chū 《hàn shū ·zōu yáng chuán 》zhōng de “shì gù lòu 。

háng lù nán ·qí èr shǎng xī

  “dà dào rú qīng tiān ,wǒ dú bú dé chū 。”zhè gè kāi tóu yǔ 《háng lù nán 》de dì yī shǒu bú tóng 。dì yī shǒu yòng fù de shǒu fǎ ,cóng yàn xí shàng de měi jiǔ jiā yáo xiě qǐ ,qǐ dé bǐ jiào píng 。zhè yī shǒu ,yī kāi tóu jiù dǒu qǐ bì lì ,ràng jiǔ jiǔ yù jī zài nèi xīn lǐ de gǎn shòu ,yī xià zǐ pēn fā chū lái 。yì fù yì bǐ ,shǐ dú zhě gǎn dào tā de sī xiǎng gǎn qíng nèi róng shí fèn shēn guǎng 。hòu lái mèng jiāo xiě le “chū mén rú yǒu ài ,shuí wèi tiān dì kuān ”de shī jù ,kě néng shòu le cǐ shī de qǐ fā ,dàn qì jú bǐ lǐ bái chà duō le 。néng gòu hé tā xiàng bǐ de ,hái shì lǐ bái zì jǐ de shī ,“shǔ dào zhī nán ,nán yú shàng qīng tiān ”zhè lèi shī jù ,dà gài zhī yǒu lǐ bái nà zhǒng xiōng jīn cái néng xiě dé chū 。bú guò ,《shǔ dào nán 》yòng tú bù shàng qīng tiān lái bǐ yù shǔ dào de jiān nán ,shǐ rén zhí jiē xiǎng dào nà yī dài shān chuān de jiān xiǎn ,què bìng bú gǎn dào wén yì shàng yǒu guò duō de mái fú 。ér zhè yī shǒu ,yòng qīng tiān lái xíng róng dà dào de kuān kuò ,zhào shuō zhè yàng de dà dào shì yì yú háng lù de ,dàn jǐn jiē zhe què shì “wǒ dú bú dé chū ”,jiù ràng rén gǎn dào zhè lǐ miàn yǒu xǔ duō qián tái cí 。zhè yàng ,zhè gè jǐng jù de kāi tóu jiù yǐn qǐ le rén men duì xià wén de zhù yì 。

  “xiū zhú ”yǐ xià liù jù ,shì liǎng jù yī zǔ 。“xiū zhú ”liǎng jù shì xiě shī rén de bú yuàn yì 。táng dài shàng céng shè huì xǐ huān ná dòu jī jìn háng yóu xì huò dǔ bó 。táng xuán zōng céng zài gōng nèi zào jī fāng ,dòu jī de xiǎo ér yīn ér dé chǒng 。dāng shí yǒu “shēng ér bú yòng shí wén zì ,dòu jī zǒu gǒu shèng dú shū ”de mín yáo 。rú guǒ yào qù xué dòu jī ,shì kě yǐ jié jiāo yī xiē wán kù zǐ dì ,zài shì tú shàng dǎ kāi yī diǎn hòu mén de 。dàn lǐ bái duì cǐ chī zhī yǐ bí 。suǒ yǐ tā shēng míng zì jǐ xiū yú qù zhuī suí zhǎng ān lǐ shè zhōng de xiǎo ér 。zhè liǎng jù hé tā zài 《dá wáng shí èr hán yè dú zhuó yǒu huái 》zhōng suǒ shuō de “jun1 bú néng lí gāo jīn jù xué dòu jī ,zuò lìng bí xī gàn hóng ní ”shì yī gè yì sī 。dōu shì shuō tā bú xiè yǔ “zhǎng ān shè zhōng ér ”wéi wǔ 。zhì yú qù hé nà xiē dá guān guì rén jiāo wǎng ,“yè jū wáng mén bú chēng qíng ,dàn jiàn zuò gē zòu kǔ shēng 。”“yè jū wáng mén ”,jí lā qǐ yī fú qián jīn ,chū rù quán guì zhī mén 。“dàn jiàn zuò gē ”,yòng de shì féng xuān de diǎn gù 。féng xuān zài mèng cháng jun1 mén xià zuò kè ,jiào dé mèng cháng jun1 duì tā bú gòu lǐ yù ,kāi shǐ shí jīng cháng dàn jiàn ér gē ,biǎo shì yào huí qù 。lǐ bái shì xī wàng “píng jiāo wáng hóu ”de ,ér xiàn zài zài zhǎng ān ,quán guì men bìng bú bǎ tā dāng yī huí shì ,yīn ér shǐ tā xiàng féng xuān yī yàng gǎn dào bú néng rěn shòu 。zhè liǎng jù shì xiě tā de bú chēng yì 。“huái yīn shì jǐng xiào hán xìn ,hàn cháo gōng qīng jì jiǎ shēng 。”hán xìn wèi dé zhì shí ,zài huái yīn céng shòu dào yī xiē shì jǐng wú lài men de cháo xiào hé wǔ rǔ 。jiǎ yì nián qīng yǒu cái ,hàn wén dì běn dǎ suàn zhòng yòng ,dàn yóu yú shòu dào dà chén guàn yīng 、féng jìng děng de jì dù 、fǎn duì ,hòu lái jìng zāo biǎn zhú 。lǐ bái jiè yòng le hán xìn 、jiǎ yì de diǎn gù ,xiě chū zài zhǎng ān shí yī bān shè huì shàng de rén duì tā cháo xiào 、qīng shì ,ér dāng quán zhě zé jiā yǐ jì dù hé dǎ jī 。zhè liǎng jù shì xiě tā de bú dé zhì 。

  “jun1 bú jiàn ”yǐ xià liù jù ,shēn qíng gē chàng dāng chū yàn guó jun1 chén hù xiàng zūn zhòng hé xìn rèn ,liú lù tā duì jiàn gōng lì yè de kě wàng ,biǎo xiàn le tā duì lǐ xiǎng de jun1 chén guān xì de zhuī qiú 。zhàn guó shí yàn zhāo wáng wéi le shǐ guó jiā fù qiáng ,zūn guō wěi wéi shī ,yú yì shuǐ biān zhù tái zhì huáng jīn qí shàng ,yǐ zhāo lǎn xián shì 。yú shì lè yì 、zōu yǎn 、jù xīn fēn fēn lái guī ,wéi yàn suǒ yòng 。yàn zhāo wáng duì yú tā men bú jǐn yán tīng jì cóng ,ér qiě qū jǐ xià shì ,shé jiē xiàng dài 。dāng zōu yǎn dào yàn shí ,zhāo wáng “yōng huì xiān qū ”,qīn zì sǎo chú dào lù yíng jiē ,kǒng pà huī chén fēi yáng ,yòng yī xiù dǎng zhù sǎo zhǒu ,yǐ shì gōng jìng 。lǐ bái shǐ zhōng xī wàng jun1 chén zhī jiān néng gòu yǒu yī zhǒng bǐ jiào tuī xīn zhì fù de guān xì 。tā cháng yǐ yī yǐn 、jiāng shàng 、zhāng liáng 、zhū gě liàng zì bǐ ,yuán yīn zhī yī ,yě zhèng yīn wéi tā men hé jun1 zhǔ zhī jiān de guān xì ,bǐ jiào fú hé tā de lǐ xiǎng 。dàn zhè zhǒng guān xì zài xiàn shí zhōng què shì bú cún zài de 。táng xuán zōng zhè shí yǐ jīng fǔ huà ér qiě hūn yōng ,gēn běn méi yǒu zhēn zhèng de qiú xián 、zhòng xián zhī xīn ,xià zhào zhào lǐ bái jìn jīng ,yě zhī bú guò shì zhuāng chū yī fù ài cái de zī tài ,bìng yào tā xiě yī diǎn gē gōng sòng dé de wén zì ér yǐ 。“zhāo wáng bái gǔ yíng màn cǎo ,shuí rén gèng sǎo huáng jīn tái ?”kǎi tàn zhāo wáng yǐ sǐ ,méi yǒu rén zài sǎ sǎo huáng jīn tái ,shí jì shàng shì biǎo míng tā duì táng xuán zōng de shī wàng 。shī rén de gǎn kǎi shì hěn shēn de ,yě shì hěn chén tòng de 。

  yǐ shàng shí èr jù ,dōu shì chéng jiē “dà dào rú qīng tiān ,wǒ dú bú dé chū ”,duì “háng lù nán ”zuò jù tǐ miáo xiě de 。jì rán cháo tíng shàng xià dōu bú shì kàn zhòng tā ,ér shì pái chì tā ,nà jiù zhī yǒu fú xiù ér qù le 。“háng lù nán ,guī qù lái !”zài dāng shí de qíng kuàng xià ,tā zhī yǒu cǐ lù kě zǒu 。zhè liǎng jù jì shì chén zhòng de tàn xī ,yě shì fèn nù de kàng yì 。

  piān mò de “háng lù nán ,guī qù lái ”,zhī shì yī zhǒng fèn jī zhī cí ,zhī shì bǐ jiào jù tǐ dì zhǐ yào lí kāi zhǎng ān ,ér bú děng yú yào xiāo jí bì shì ,bìng qiě yě bú pái chì zài cǐ tóng shí tā hái bào yǒu tā rì dōng shān zài qǐ ,“zhí guà yún fān jì cāng hǎi ”de huàn xiǎng 。zhī xīn ,zé hé wáng zhī mén bú kě yè zhǎng jū hū ”,zhǐ yóu shí yú wáng hóu zhī mén 。bú chēng (chèn)qíng :bú rú yì

háng lù nán ·qí èr chuàng zuò bèi jǐng

  gōng yuán 742nián (tiān bǎo yuán nián ),lǐ bái fèng zhào rù jīng ,dān rèn hàn lín gòng fèng 。lǐ bái běn shì gè jī jí rù shì de rén ,bèi shì rén chēng zuò “shī xiān ”,tā cái gāo zhì dà ,hěn xiǎng xiàng guǎn zhòng 、zhāng liáng 、zhū gě liàng děng jié chū rén wù yī yàng gàn yī fān dà shì yè ,kě shì rù jīng hòu ,què méi bèi táng xuán zōng zhòng yòng ,hái shòu dào quán chén de chán huǐ pái jǐ ,liǎng nián hòu bèi “cì jīn fàng hái ”,biàn xiàng niǎn chū le zhǎng ān 。lǐ bái bèi bī chū jīng ,péng yǒu men dōu lái wéi tā jiàn háng ,qiú shì wú wàng de tā shēn gǎn shì lù de jiān nán ,mǎn huái fèn kǎi xiě xià le 《háng lù nán 》zǔ shī 。

《háng lù nán ·qí èr 》lǐ bái pīn yīn dú yīn cān kǎo

xíng lù nán qí èr
háng lù nán ·qí èr

dà dào rú qīng tiān, wǒ dú bù dé chū.
dà dào rú qīng tiān ,wǒ dú bú dé chū 。
xiū zhú cháng ān shè zhōng ér, chì jī bái zhì dǔ lí lì.
xiū zhú zhǎng ān shè zhōng ér ,chì jī bái zhì dǔ lí lì 。
tán jiàn zuò gē zòu kǔ shēng, yè jū wáng mén bù chēng qíng.
dàn jiàn zuò gē zòu kǔ shēng ,yè jū wáng mén bú chēng qíng 。
huái yīn shì jǐng xiào hán xìn, hàn cháo gōng qīng jì jiǎ shēng.
huái yīn shì jǐng xiào hán xìn ,hàn cháo gōng qīng jì jiǎ shēng 。
jūn bú jiàn xī shí yàn jiā zhòng guō kuí, yōng huì zhé jié wú xián cāi.
jun1 bú jiàn xī shí yàn jiā zhòng guō wěi ,yōng huì shé jiē wú xián cāi 。
jù xīn lè yì gǎn ēn fēn, shū gān pōu dǎn xiào yīng cái.
jù xīn lè yì gǎn ēn fèn ,shū gān pōu dǎn xiào yīng cái 。
zhāo wáng bái gǔ yíng màn cǎo, shuí rén gèng sǎo huáng jīn tái?
zhāo wáng bái gǔ yíng màn cǎo ,shuí rén gèng sǎo huáng jīn tái ?
xíng lù nán, guī qù lái!
háng lù nán ,guī qù lái !


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李白 李白 李白(701─762),字太白,号青莲居士,祖籍陇西成纪(今甘肃省天水县附近)。先世于隋末流徙中亚。李白即生于中亚的碎叶城(今吉尔吉斯斯坦境内)。五岁时随其父迁居绵州彰明县(今四川省江油县)的青莲乡。早年在蜀中就学漫游。青年时期,开始漫游全国各地。天宝初,因道士吴筠的推荐,应诏赴长安,供奉翰林,受到唐玄宗李隆基的特殊礼遇。但因权贵不容,不久即遭谗去职,长期游历。天宝十四年(755)安史之乱起,他隐居庐山,但仍密切注视着国家和人民的命运。后参加永王李璘幕府。永王兵败被杀,李白坐系浔阳狱,第二年长流夜郎,途中遇赦。晚年飘泊于武昌、浔阳、宣城等地。代宗宝应元年(762)病死于其族叔当涂县令李阳冰处。纵观李白一生,其思想是比较复杂的。儒家、道家、纵横家、游侠思想对他都有影响。他企羡神仙,向往隐逸,可是又不愿「一朝飞腾为方丈蓬莱之人」,而要「申管晏之谈,谋帝王之术,奋其智能,愿为辅弼,使寰区大定,海县清一」(《代寿山答孟少府移文书》)。他有着远大的政治抱负,但又不愿走科举的道路。他想通过隐居,求仙获取声望,从而在名人荐举下,受到皇帝征召重用,以便实现「济苍生」、「安社稷」的理想,然后功成身退。诗人就是在这一思想指导下度过狂放而又坎坷的一生。李白存诗九百九十多首。这些诗歌,或以奔放的激情表达对理想政治的热烈追求,对建功立业的渴望;或以犀利的笔锋揭露政治集团的荒淫腐朽;或以善描的画笔点染祖国壮丽的山河。他的诗篇,无论五言七言,无论古体近体,无不别具风格,具有强烈的浪漫主义色彩。有《李太白集》。北宋初年,人们发现《菩萨蛮》「平林漠漠烟如织」和《忆秦娥》「秦娥梦断秦楼月」两词,又尊他为词的始祖。有人怀疑那是后人所托,至今聚讼纷纭。其实,李白的乐府诗,当时已被之管弦,就是词的滥觞了。至于历来被称为「百代词曲之祖」的这两首词,格调高绝,气象阔大,如果不属于李白,又算作谁的作品为好呢?

李白的诗词

  • 月下独酌四首·其一
  • 送王屋山人魏万还王屋并序
  • 无题153
  • 送贺宾客归越
  • 赠孟浩然
  • 行路难(大道如青天)
  • 《怨情》怨情李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 答王十二寒夜独酌有怀
  • 桂殿秋(河汉女)
  • 行路难(金樽清酒斗十千)
  • 唐代诗词推荐

  • 《愚溪诗序》愚溪诗序柳宗元原文、翻译、赏析和诗意
  • 同庄秀才宿镇星观
  • 玉台体
  • 黔中罢职将泛江东
  • 李氏小池亭十二韵(时在婺州寄居作)
  • 天台瀑布
  • 苏小小歌
  • 勉吟僧
  • 送关小师还金陵
  • 游蒋山题辛夷花寄陈奉礼(本约陈同游,不至)
  • 《行路难·其二》李白原文、翻译、赏析和诗意(行路难·其二 李白)原文,《行路难·其二》李白原文、翻译、赏析和诗意(行路难·其二 李白)翻译,《行路难·其二》李白原文、翻译、赏析和诗意(行路难·其二 李白)赏析,《行路难·其二》李白原文、翻译、赏析和诗意(行路难·其二 李白)阅读答案,出自李白的作品

    诗词类别

    李白的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语