《渭川田家》渭川田家王维原文、翻译、赏析和诗意

作者:王维 朝代:唐代
《渭川田家》渭川田家王维原文、翻译、赏析和诗意原文

《渭川田家》 王维

斜阳照墟落,穷巷牛羊归。
(斜阳 一作:光)
野老念牧童,倚杖候荆扉。
雉雊麦苗秀,蚕眠桑叶稀。
田夫荷锄至,相见语依依。
即此羡闲逸,怅然吟式微。

作者简介(王维)

王维头像

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。

渭川田家翻译及注释

翻译
村庄处处披满夕阳余辉,牛羊沿着深巷纷纷回归。
老叟惦念着放牧的孙儿,柱杖等候在自家的柴扉。
雉鸡鸣叫麦儿即将抽穗,蚕儿成眠桑叶已经薄稀。
农夫们荷锄回到了村里,相见欢声笑语恋恋依依。
如此安逸怎不叫我羡慕?我不禁怅然地吟起《式微》。

注释
⑴渭川:一作“渭水”。渭水源于甘肃鸟鼠山,经陕西,流入黄河。田家:农家。
⑵墟落:村庄。斜阳:一作“斜光”。
⑶穷巷:深巷。
⑷野老:村野老人。牧童:一作“僮仆”。
⑸倚杖:靠着拐杖。荆扉:柴门。
⑹雉雊(zhìgòu):野鸡鸣叫。《诗经·小雅·小弁》:“雉之朝雊,尚求其雌。”
⑺蚕眠:蚕蜕皮时,不食不动,像睡眠一样。
⑻荷(hè):肩负的意思。至:一作“立”。
⑼即此:指上面所说的情景。
⑽式微:《诗经》篇名,其中有“式微,式微,胡不归”之句,表归隐之意。

渭川田家鉴赏

  诗人描绘了一幅恬然自乐的田家暮归图,虽都是平常事物,却表现出诗人高超的写景技巧。全诗以朴素的白描手法,写出了人与物皆有所归的景象,映衬出诗人的心情,抒发了诗人渴望有所归,羡慕平静悠闲的田园生活的心情,流露出诗人在官场的孤苦、郁闷。

  夕阳西下、夜幕将临之际,夕阳的余辉映照着村落(墟落),归牧的牛羊涌进村巷中。老人惦念着去放牧的孙儿,拄着拐杖在柴门外望他归来。在野鸡声声鸣叫中,小麦已经秀穗,吃足桑叶的蚕儿开始休眠。丰年在望,荷锄归来的农民彼此见面,娓娓动情地聊起家常。这美好的情景使诗人联想到官场明争暗斗的可厌,觉得隐居在这样的农村该是多么安静舒心;惆怅之余不禁吟起《诗经》中“式微,式微,胡不归?”(意即:天黑啦,天黑啦,为什么还不回家呀?)的诗句,表明他归隐田园的志趣。王维精通音乐、绘画、书法,艺术修养深厚;苏东坡评他诗中有画,画中有诗。上面这首诗就可以说是一幅田园画。

  诗的核心是一个“归”字。诗人一开头,首先描写夕阳斜照村落的景象,渲染暮色苍茫的浓烈气氛,作为总背景,统摄全篇。接着,诗人一笔就落到“归”字上,描绘了牛羊徐徐归村的情景,使人很自然地联想起《诗经》里的几句诗:“鸡栖于埘,日之夕矣,羊牛下来。君子于役,如之何勿思?”诗人痴情地目送牛羊归村,直至没入深巷。就在这时,诗人看到了更为动人的情景:柴门外,一位慈祥的老人拄着拐杖,正迎候着放牧归来的小孩。这种朴素的散发着泥土芬芳的深情,感染了诗人,似乎也分享到了牧童归家的乐趣。顿时间,他感到这田野上的一切生命,在这黄昏时节,似乎都在思归。麦地里的野鸡叫得多动情啊,那是在呼唤自己的配偶呢;桑林里的桑叶已所剩无几,蚕儿开始吐丝作茧,营就自己的安乐窝,找到自己的归宿了。田野上,农夫们三三两两,扛着锄头下地归来,在田间小道上偶然相遇,亲切絮语,简直有点乐而忘归呢。诗人目睹这一切,联想到自己的处境和身世,十分感慨。自公元737年(开元二十五年)宰相张九龄被排挤出朝廷之后,王维深感政治上失去依傍,进退两难。在这种心绪下他来到原野,看到人皆有所归,唯独自己尚旁徨中路,不能不既羡慕又惆怅。所以诗人感慨系之地说:“即此羡闲逸,怅然吟式微。”其实,农夫们并不闲逸。但诗人觉得和自己担惊受怕的官场生活相比,农夫们安然得多,自在得多,故有闲逸之感。《式微》是《诗经·邶风》中的一篇,诗中反复咏叹:“式微,式微,胡不归?”诗人借以抒发自己急欲归隐田园的心情,不仅在意境上与首句“斜阳照墟落”相照映,而且在内容上也落在“归”字上,使写景与抒情契合无间,浑然一体,画龙点睛式地揭示了主题。读完这最后一句,才恍然大悟:前面写了那么多的“归”,实际上都是反衬,以人皆有所归,反衬自己独无所归;以人皆归得及时、亲切、惬意,反衬自己归隐太迟以及自己混迹官场的孤单、苦闷。这最后一句是全诗的重心和灵魂。如果以为诗人的本意就在于完成那幅田家晚归图,这就失之于肤浅了。全诗不事雕绘,纯用白描,自然清新,诗意盎然。

渭川田家创作背景

  此诗作于开元(唐玄宗年号,713—741年)后期,描绘的是渭水两岸的农村生活。

《渭川田家》王维 拼音读音参考

wèi chuān tián jiā
渭川田家

xié yáng zhào xū luò, qióng xiàng niú yáng guī.
斜阳照墟落,穷巷牛羊归。
xié yáng yī zuò: guāng
(斜阳 一作:光)
yě lǎo niàn mù tóng, yǐ zhàng hòu jīng fēi.
野老念牧童,倚杖候荆扉。
zhì gòu mài miáo xiù, cán mián sāng yè xī.
雉雊麦苗秀,蚕眠桑叶稀。
tián fū hé chú zhì, xiāng jiàn yǔ yī yī.
田夫荷锄至,相见语依依。
jí cǐ xiàn xián yì, chàng rán yín shì wēi.
即此羡闲逸,怅然吟式微。

《渭川田家》渭川田家王维原文、翻译、赏析和诗意拼音解读

《wèi chuān tián jiā 》 wáng wéi

xié yáng zhào xū luò ,qióng xiàng niú yáng guī 。
(xié yáng yī zuò :guāng )
yě lǎo niàn mù tóng ,yǐ zhàng hòu jīng fēi 。
zhì gòu mài miáo xiù ,cán mián sāng yè xī 。
tián fū hé chú zhì ,xiàng jiàn yǔ yī yī 。
jí cǐ xiàn xián yì ,chàng rán yín shì wēi 。

zuò zhě jiǎn jiè (wáng wéi )

wáng wéi tóu xiàng

wáng wéi (701nián -761nián ,yī shuō 699nián —761nián ),zì mó jié ,hàn zú ,hé dōng pú zhōu (jīn shān xī yùn chéng )rén ,zǔ jí shān xī qí xiàn ,táng cháo shī rén ,yǒu “shī fó ”zhī chēng 。sū shì píng jià qí :“wèi mó jié zhī shī ,shī zhōng yǒu huà ;guān mó jié zhī huà ,huà zhōng yǒu shī 。”kāi yuán jiǔ nián (721nián )zhōng jìn shì ,rèn tài lè chéng 。wáng wéi shì shèng táng shī rén de dài biǎo ,jīn cún shī 400yú shǒu ,zhòng yào shī zuò yǒu 《xiàng sī 》《shān jū qiū míng 》děng 。wáng wéi jīng tōng fó xué ,shòu chán zōng yǐng xiǎng hěn dà 。fó jiāo yǒu yī bù 《wéi mó jié jīng 》,shì wáng wéi míng hé zì de yóu lái 。wáng wéi shī shū huà dōu hěn yǒu míng ,fēi cháng duō cái duō yì ,yīn lè yě hěn jīng tōng 。yǔ mèng hào rán hé chēng “wáng mèng ”。

wèi chuān tián jiā fān yì jí zhù shì

fān yì
cūn zhuāng chù chù pī mǎn xī yáng yú huī ,niú yáng yán zhe shēn xiàng fēn fēn huí guī 。
lǎo sǒu diàn niàn zhe fàng mù de sūn ér ,zhù zhàng děng hòu zài zì jiā de chái fēi 。
zhì jī míng jiào mài ér jí jiāng chōu suì ,cán ér chéng mián sāng yè yǐ jīng báo xī 。
nóng fū men hé chú huí dào le cūn lǐ ,xiàng jiàn huān shēng xiào yǔ liàn liàn yī yī 。
rú cǐ ān yì zěn bú jiào wǒ xiàn mù ?wǒ bú jìn chàng rán dì yín qǐ 《shì wēi 》。

zhù shì
⑴wèi chuān :yī zuò “wèi shuǐ ”。wèi shuǐ yuán yú gān sù niǎo shǔ shān ,jīng shǎn xī ,liú rù huáng hé 。tián jiā :nóng jiā 。
⑵xū luò :cūn zhuāng 。xié yáng :yī zuò “xié guāng ”。
⑶qióng xiàng :shēn xiàng 。
⑷yě lǎo :cūn yě lǎo rén 。mù tóng :yī zuò “tóng pú ”。
⑸yǐ zhàng :kào zhe guǎi zhàng 。jīng fēi :chái mén 。
⑹zhì gòu (zhìgòu):yě jī míng jiào 。《shī jīng ·xiǎo yǎ ·xiǎo biàn 》:“zhì zhī cháo gòu ,shàng qiú qí cí 。”
⑺cán mián :cán tuì pí shí ,bú shí bú dòng ,xiàng shuì mián yī yàng 。
⑻hé (hè):jiān fù de yì sī 。zhì :yī zuò “lì ”。
⑼jí cǐ :zhǐ shàng miàn suǒ shuō de qíng jǐng 。
⑽shì wēi :《shī jīng 》piān míng ,qí zhōng yǒu “shì wēi ,shì wēi ,hú bú guī ”zhī jù ,biǎo guī yǐn zhī yì 。

wèi chuān tián jiā jiàn shǎng

  shī rén miáo huì le yī fú tián rán zì lè de tián jiā mù guī tú ,suī dōu shì píng cháng shì wù ,què biǎo xiàn chū shī rén gāo chāo de xiě jǐng jì qiǎo 。quán shī yǐ pǔ sù de bái miáo shǒu fǎ ,xiě chū le rén yǔ wù jiē yǒu suǒ guī de jǐng xiàng ,yìng chèn chū shī rén de xīn qíng ,shū fā le shī rén kě wàng yǒu suǒ guī ,xiàn mù píng jìng yōu xián de tián yuán shēng huó de xīn qíng ,liú lù chū shī rén zài guān chǎng de gū kǔ 、yù mèn 。

  xī yáng xī xià 、yè mù jiāng lín zhī jì ,xī yáng de yú huī yìng zhào zhe cūn luò (xū luò ),guī mù de niú yáng yǒng jìn cūn xiàng zhōng 。lǎo rén diàn niàn zhe qù fàng mù de sūn ér ,zhǔ zhe guǎi zhàng zài chái mén wài wàng tā guī lái 。zài yě jī shēng shēng míng jiào zhōng ,xiǎo mài yǐ jīng xiù suì ,chī zú sāng yè de cán ér kāi shǐ xiū mián 。fēng nián zài wàng ,hé chú guī lái de nóng mín bǐ cǐ jiàn miàn ,wěi wěi dòng qíng dì liáo qǐ jiā cháng 。zhè měi hǎo de qíng jǐng shǐ shī rén lián xiǎng dào guān chǎng míng zhēng àn dòu de kě yàn ,jiào dé yǐn jū zài zhè yàng de nóng cūn gāi shì duō me ān jìng shū xīn ;chóu chàng zhī yú bú jìn yín qǐ 《shī jīng 》zhōng “shì wēi ,shì wēi ,hú bú guī ?”(yì jí :tiān hēi lā ,tiān hēi lā ,wéi shí me hái bú huí jiā ya ?)de shī jù ,biǎo míng tā guī yǐn tián yuán de zhì qù 。wáng wéi jīng tōng yīn lè 、huì huà 、shū fǎ ,yì shù xiū yǎng shēn hòu ;sū dōng pō píng tā shī zhōng yǒu huà ,huà zhōng yǒu shī 。shàng miàn zhè shǒu shī jiù kě yǐ shuō shì yī fú tián yuán huà 。

  shī de hé xīn shì yī gè “guī ”zì 。shī rén yī kāi tóu ,shǒu xiān miáo xiě xī yáng xié zhào cūn luò de jǐng xiàng ,xuàn rǎn mù sè cāng máng de nóng liè qì fēn ,zuò wéi zǒng bèi jǐng ,tǒng shè quán piān 。jiē zhe ,shī rén yī bǐ jiù luò dào “guī ”zì shàng ,miáo huì le niú yáng xú xú guī cūn de qíng jǐng ,shǐ rén hěn zì rán dì lián xiǎng qǐ 《shī jīng 》lǐ de jǐ jù shī :“jī qī yú shí ,rì zhī xī yǐ ,yáng niú xià lái 。jun1 zǐ yú yì ,rú zhī hé wù sī ?”shī rén chī qíng dì mù sòng niú yáng guī cūn ,zhí zhì méi rù shēn xiàng 。jiù zài zhè shí ,shī rén kàn dào le gèng wéi dòng rén de qíng jǐng :chái mén wài ,yī wèi cí xiáng de lǎo rén zhǔ zhe guǎi zhàng ,zhèng yíng hòu zhe fàng mù guī lái de xiǎo hái 。zhè zhǒng pǔ sù de sàn fā zhe ní tǔ fēn fāng de shēn qíng ,gǎn rǎn le shī rén ,sì hū yě fèn xiǎng dào le mù tóng guī jiā de lè qù 。dùn shí jiān ,tā gǎn dào zhè tián yě shàng de yī qiē shēng mìng ,zài zhè huáng hūn shí jiē ,sì hū dōu zài sī guī 。mài dì lǐ de yě jī jiào dé duō dòng qíng ā ,nà shì zài hū huàn zì jǐ de pèi ǒu ne ;sāng lín lǐ de sāng yè yǐ suǒ shèng wú jǐ ,cán ér kāi shǐ tǔ sī zuò jiǎn ,yíng jiù zì jǐ de ān lè wō ,zhǎo dào zì jǐ de guī xiǔ le 。tián yě shàng ,nóng fū men sān sān liǎng liǎng ,káng zhe chú tóu xià dì guī lái ,zài tián jiān xiǎo dào shàng ǒu rán xiàng yù ,qīn qiē xù yǔ ,jiǎn zhí yǒu diǎn lè ér wàng guī ne 。shī rén mù dǔ zhè yī qiē ,lián xiǎng dào zì jǐ de chù jìng hé shēn shì ,shí fèn gǎn kǎi 。zì gōng yuán 737nián (kāi yuán èr shí wǔ nián )zǎi xiàng zhāng jiǔ líng bèi pái jǐ chū cháo tíng zhī hòu ,wáng wéi shēn gǎn zhèng zhì shàng shī qù yī bàng ,jìn tuì liǎng nán 。zài zhè zhǒng xīn xù xià tā lái dào yuán yě ,kàn dào rén jiē yǒu suǒ guī ,wéi dú zì jǐ shàng páng huáng zhōng lù ,bú néng bú jì xiàn mù yòu chóu chàng 。suǒ yǐ shī rén gǎn kǎi xì zhī dì shuō :“jí cǐ xiàn xián yì ,chàng rán yín shì wēi 。”qí shí ,nóng fū men bìng bú xián yì 。dàn shī rén jiào dé hé zì jǐ dān jīng shòu pà de guān chǎng shēng huó xiàng bǐ ,nóng fū men ān rán dé duō ,zì zài dé duō ,gù yǒu xián yì zhī gǎn 。《shì wēi 》shì 《shī jīng ·bèi fēng 》zhōng de yī piān ,shī zhōng fǎn fù yǒng tàn :“shì wēi ,shì wēi ,hú bú guī ?”shī rén jiè yǐ shū fā zì jǐ jí yù guī yǐn tián yuán de xīn qíng ,bú jǐn zài yì jìng shàng yǔ shǒu jù “xié yáng zhào xū luò ”xiàng zhào yìng ,ér qiě zài nèi róng shàng yě luò zài “guī ”zì shàng ,shǐ xiě jǐng yǔ shū qíng qì hé wú jiān ,hún rán yī tǐ ,huà lóng diǎn jīng shì dì jiē shì le zhǔ tí 。dú wán zhè zuì hòu yī jù ,cái huǎng rán dà wù :qián miàn xiě le nà me duō de “guī ”,shí jì shàng dōu shì fǎn chèn ,yǐ rén jiē yǒu suǒ guī ,fǎn chèn zì jǐ dú wú suǒ guī ;yǐ rén jiē guī dé jí shí 、qīn qiē 、qiè yì ,fǎn chèn zì jǐ guī yǐn tài chí yǐ jí zì jǐ hún jì guān chǎng de gū dān 、kǔ mèn 。zhè zuì hòu yī jù shì quán shī de zhòng xīn hé líng hún 。rú guǒ yǐ wéi shī rén de běn yì jiù zài yú wán chéng nà fú tián jiā wǎn guī tú ,zhè jiù shī zhī yú fū qiǎn le 。quán shī bú shì diāo huì ,chún yòng bái miáo ,zì rán qīng xīn ,shī yì àng rán 。

wèi chuān tián jiā chuàng zuò bèi jǐng

  cǐ shī zuò yú kāi yuán (táng xuán zōng nián hào ,713—741nián )hòu qī ,miáo huì de shì wèi shuǐ liǎng àn de nóng cūn shēng huó 。

《wèi chuān tián jiā 》wáng wéi pīn yīn dú yīn cān kǎo

wèi chuān tián jiā
wèi chuān tián jiā

xié yáng zhào xū luò, qióng xiàng niú yáng guī.
xié yáng zhào xū luò ,qióng xiàng niú yáng guī 。
xié yáng yī zuò: guāng
(xié yáng yī zuò :guāng )
yě lǎo niàn mù tóng, yǐ zhàng hòu jīng fēi.
yě lǎo niàn mù tóng ,yǐ zhàng hòu jīng fēi 。
zhì gòu mài miáo xiù, cán mián sāng yè xī.
zhì gòu mài miáo xiù ,cán mián sāng yè xī 。
tián fū hé chú zhì, xiāng jiàn yǔ yī yī.
tián fū hé chú zhì ,xiàng jiàn yǔ yī yī 。
jí cǐ xiàn xián yì, chàng rán yín shì wēi.
jí cǐ xiàn xián yì ,chàng rán yín shì wēi 。


※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

王维 王维  王维(701─761),字摩诘,祖籍太原祁(今山西祁县)。九岁知属辞,十九岁应京兆府试点了头名,二十一岁(开元九年)中进士。任大乐丞。但不久即因伶人越规表演黄狮子舞被贬为济州(在今山东境内)司功参军。宰相张九龄执政时,王维被提拔为右拾遗,转监察御史。李林甫上台后,王维曾一度出任凉州河西节度使判官,二年后回京,不久又被派往湖北襄阳去主持考试工作。天宝年间,王维在终南山和辋川过着亦官亦隐的生活。公元七五六年,王维被攻陷长安的安禄山叛军所俘,他服药取痢,佯称瘖疾,结果被安禄山「遣人迎置洛阳,拘于普施寺,迫以伪署」。平叛后,凡做伪官的都判了罪,但王维因在被俘期间作《凝碧池》诗怀念朝廷、痛骂安禄山,得到唐肃宗的赞许,加之平乱有功的胞弟王缙极力营救,仅降职为太子中允,后来又升迁为尚书右丞。但自此,王维变得更加消沉了。在半官半隐、奉佛参禅、吟山咏水的生活中,度过了自己的晚年。王维的诗歌创作道路大致以开元二十六年(738)张九龄罢相为界分为前后两个时期。前期诗作大都反映现实,具有明显的进步政治倾向,在一定程度上体现了盛唐时代积极进取的精神;后期的诗作多是描山摹水、歌咏田园风光的,其中也曲折地表达了对现实政治的不满,但情绪的主调却是颓唐消极的。王维不仅工诗善画,且精通音律,擅长书法。诗歌、音乐、绘画三种艺术在审美趣味上相互融会、相互渗透,具有独特的造诣,被苏轼誉之为:「味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。」有《王右丞集》。附:王维(701-761)字摩诘,太原祁(今山西祁县)人。工书画,与弟缙俱有俊才。开元九年,进士擢第,调太乐丞,坐累为济州司仓参军,历右拾遗、监察御史、左补阙、库部郎中。拜吏部郎中。天宝末,为给事中,安禄山陷两都,维为贼所得。服药阳瘖,拘于菩提寺,禄山宴凝碧池。维潜赋诗悲悼,闻于行在,贼平。陷贼官三等定罪。特原之,责授太子中允,迁中庶子、中书舍人。复拜给事中。转尚书右丞。维以诗名盛于开元、天宝间,宁薛诸王驸马豪贵之门,无不拂席迎之,得宋之问辋川别墅,山水绝胜。与道友裴迪,浮舟往来,弹琴赋诗,啸咏终日,笃于奉佛,晚年长斋禅诵。一日,忽索笔作书数纸,别弟缙及平生亲故,舍笔而卒,赠秘书监。宝应中,代宗问缙:朕常于诸王坐闻维乐章,今存几何,缙集诗六卷、文四卷,表上之。敕答云:卿伯氏位列先朝,名高希代,抗行周雅,长揖楚辞,诗家归美,克成编录。叹息良深,殷璠谓维诗词秀调雅,意新理惬,在泉成珠,著壁成绘。苏轼亦云,维诗中有画,画中有诗也。有《王右丞集》。

王维的诗词

  • 《桃源行》桃源行王维原文、翻译、赏析和诗意
  • 归嵩山作
  • 栾家濑
  • 归嵩山作(清川带长薄)
  • 送綦毋潜落第还乡
  • 漆园
  • 杂诗
  • 不遇咏
  • 《青溪/过青溪水作》青溪/过青溪水作王维原文、翻译、赏析和诗意
  • 终南山
  • 唐代诗词推荐

  • 报颜标
  • 送王居士游越
  • 《春晓》春晓李中原文、翻译、赏析和诗意
  • 送田卓入华山
  • 《秋思》秋思李白原文、翻译、赏析和诗意
  • 咏敡上人座右画松
  • 送圆上人归庐山
  • 咏怀寄知己
  • 赠王将军
  • 陇头水二首
  • 《渭川田家》渭川田家王维原文、翻译、赏析和诗意原文,《渭川田家》渭川田家王维原文、翻译、赏析和诗意翻译,《渭川田家》渭川田家王维原文、翻译、赏析和诗意赏析,《渭川田家》渭川田家王维原文、翻译、赏析和诗意阅读答案,出自王维的作品

    诗词类别

    王维的诗词

    古文典籍

    热门名句

    热门成语